Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 52

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52


thậtra nguyệtsựcủa nàng tối hôm quađãchấm dứt, nhưng tâm tư của con người cũng có quán tính, bởi vì đêm tân hôn có chuyện ngoài ý muốn, thái độ Cố Thiền đối với chuyện này dần dần từ đơn thuần e ngại chuyển thành đương nhiên trốn tránh lùi bước.

Năm cận vệ chia ra đứng bảo vệ hai bên cửa, sau khi nàng được Bích Linh Bích Lạc hầu hạ tắm rửa xong, liền tiến vào trong ao.

Dưới chân núithìbị những thương nhân khôn khéo nhận thầu, dựng lên những quán suối nước nóng, dựng lên tấm biển để bình dân bách tính cũng có thể hưởng thụ những dịch vụ của Hoàng Gia, tính theo giờ, giá cả cũngkhôngđắt đỏ, gia đình thường thường bậc trung cũng có thể chi trả, hơn nữa còn cung cấp những đồ ăn cùng các trò chơi giải trí g·i·ế·t thời gian.

Cố Thiền cúi đầu, tât nhiên nàngđãnghenóiqua việc này, nhưngkhôngnghĩ đến chính mình lại được chào hàng. Nếu như sớm biết Hàn Thácsẽgây ra hiệu ứng náo động như vậy,nóicái gì nàng cũng phải thêu xong con chim ưng kia…"

cônương kia lại nhanh mồm nhanh miệng giải thích "Đại gia, áo choàng này có kiểu cho nam cũng có kiểu cho nữ, còn có thể làm hai bộ giống nhau cho phu thê, muamộtbộ hai lượng bạc, mua hai bộthìba lượng bạc.mộtđôi trai tàigáisắc như đại gia cùng phu nhân, ông trời tác hợp cho, nếu hai người cùng mặcđira ngoài, vậysẽtăng thêm ý nghĩa, ngăn chặn người bên ngoài có ý nghĩa khác.

Cho dù Cố Thiền ngây thơ đến mức nào cũng nghe ra được nàng tađangnóiba hoa, chỉ vì muốn bán được hàng mà dụng tâm, nàng đưa tay xuống dưới bàn, kéo ngón tay Hàn Thác, khẽ lắc đầumộtcái.

khôngbiết qua bao lâu, trong tiếng cười bỗng nhiên lẫn vào tiếng nam tử honhẹ, nàng kinh ngạc quay đầu lại, thấy Hàn Thác đứng bên cạnh ao, tóc dài rối tung xõa dài ra, tất nhiên là vừa tắm rửa xong.

thậtra suy nghĩ của Hàn Thác lại rất đơn giản, chỉ cần là Cố Thiền tự tay đưa chohắn, cho dù là cái gìhắncũng thích.

Hành cung Hoàng gia được xây dựa lưng vào núi, từ sườn núiđilên, xung quanh có bốn nguồn suối kéo lên tậntrênđỉnh núi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thiền thích nhất cánhỏtrong hồ ở nơi này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thiền bướcnhỏvề phía sau, mới được hai bướcđãbịhắnôm vào trong lòng.

*Trong tiếng trung chữ đầu bếp là 厨师: chúshī, từ shī (师) có nghĩa là thầy giáo, sư phụ.

Đồng bọnhắnchợt bừng tỉnh,mộtđám người che miệng cườiđira quán, trước khi ra cửa còn lớn tiếng rống “Cung nữ” Tú nương ngây người mà tạ lỗi.

Cố Thiền trước người còn che khăn, vải trắng bị nước làm ướt nên trong suốt, nhưẩnnhưhiệncàng thêm dụ hoặc.

"Có hành…" Cố Thiền quyệt miệng nghiêng đầu né tránh, nàng cũngkhôngbiết chỗ này cơm nước tệ hạikhôngăn được như này, nghĩ đến đây, đột nhiênmộtsuy nghĩ chợt lóe lên trong đầu, hưng phấnnói"Là đầu bếp đúngkhông? Tay phải dùng để cầm cán dao và xẻng xào thức ăn."

Hàn Thác lại trở tay nắm chặt tay nàng, cười châm biếmnói"Như vậy rất tốt, ta muamộtbộ."

Lúc đoàn người Cố Thiềnđiđến chân núi cũng gần đến giữa trưa, quyết định tạm thời ở lạimộtquán nước nóng ăn trưa.

Editor: huyetsacthiensu

Ôn tuyền có nước ấm, Cố Thiền tắmđãlâu, toàn thân sớm buông lỏng xuống, lúc này lại càng mất hết khí lực,khôngthể phản kháng, mặchắnlàm...

Truyền thuyếtthậtgiảkhôngthể kiển chứng, nhưng phong cảnh suối nước nóng thanh tú đẹp đẽ, trong núi bốn mùa nước nóng dâng tràokhôngngừng, khí nóng bốc lên, mịt mờ ngập tràn, nhùn từ xa sương mù lượn quanh, đặt mình ở trong như đứng giữa tiên cảnh, tất nhiên là nức tiếng gần xa, danh tiếng kéo dài mấy trăm năm.

Chúng nó trời sinh thích cùng người thân cận, giờ phút này vây quanh Cố Thiền, tranh nhau đưa miệng ra tiếp xúc da thịt của nàng.

Ba ngườinóichuyệnthậtbuồn cười, Cố Thiền nhịnkhôngđược che miệng cười trộm, thoáng nhìn thấy hai mắt Hàn Thác hàm chứa tức giận, vội vàng nghiêm mặt, lại nhìnmộtbàn nhóm cận vệ,đãthiếumộtngười, chắc làđitheo giáo huấn tên bất kính với chủ nhân.

“nóidối,” Hàn Thác hừnhẹ,khôngnể mặt chút nào vạch trần nàng: “Tađãxem qua quần áo nàng vừa thay,đãsạchsẽ.”

Cố Thiền xấu hổnói: “trênnúi nhiều hồ, Vương gia có thểđitắm ở chỗ khác...” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì thếđivào cửa sau, đổi qua nhuyễn kiệu tiếp tục xuất phát l*n đ*nh núi.

Bàn ănkhôngtách thành những phòng riêng, tất cả mọi người đều cùng ngồi chungmộtchỗ.

"Bọn họ là nông phu sao?" Nàng lặng lẽ chỉ vào ba người đại hán ngồi ởmộtbàn, ghé vào bên tai Hàn Thác hỏi.

Cố Thiền với tay lấy khăn, che đậy làn da lộ ra, đỏ mặt liền sẳng giọng: “Vương gia sao lại đến đây?”

*Khi uống rượu, hai người cùng giơ ngón tay ramộtlúc rồi đoán số, ainóiđúng là được,nóisai bị phạt uống rượu, cả hai người đềunóisai thi hoà.

Cố Thiền chui lên từ trong nước, hai tay che mắt, xoay người đưa lưng về phíahắn, miệng lẩm bẩmnói: “Vương gia, đừng làm loạn.”

“Tĩnh vương, Tĩnh vương giỏi như vậy sao?”mộtđại hán chưa bị Cố Thiền đoán ra thân phận đột nhiên cao giọng kêu lên.

Đám người Lâm Tu lập tức liền muốn rút đao ra, lại bị Hàn Thác dùng ánh mắt ngăn lại.

Nước ao ấm áp, vừa dính vào ngườiđãlàm người ta thoải mái thở dài.

Sau khi ăn xong lại lên xe ngựađigầnmộtcanh giờ mới đến cửa lớn hành cungtrênsườn núi.

Suối nước nóng nằm ở ngoại ô Kinh thành cách Kinh thành năm mươi dặm về phía đông, truyền thuyết viễn cổ kể rằnganhhùng Hậu Nghệ bắn rơi chín Mặt trời xuống giữa núi, cho nên nơi này nước nóngkhôngngừng, có thể dương sinh làm đẹp da, còn có tác dụng chữa bệnh.

Hàn Thác bật cười "Đoán đúngmộtnửa, đúng là có chữ sư phụ*, đoán tiếpđi."

"Ồ, có những cái gì, ngươi lấy ra cho chúng ta xemmộtchút." Quả nhiên Hàn Thác đồng ý rất thoái mái.

Ánh mắt cùng bàn tay đồng thờiđixuống, ánh mắt Hàn Thác đen như mực sâu thêm vài phần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Thác vẫn để ý quan sát phản ứng của Cố Thiền, thấy tình cảnh này liền yêm tâm xuống tay, môi dần hướng xuống phía dưới.

Cố Thiền đời trước từng theo Ninh hoàng hậu tới mấy lần, đối với nơi này rất quen thuộc, liền tự mìnhđitới địa phương cảm thấy hứng thú nhất.

"Nông dân làm lụng quanh năm, hai tay đều nên có vết chai dày, ở hổ khẩu của bọn họ chỉ cómộtvết chai mỏng, tay trái như người bình thường, tất nhiên làkhôngphải." Hàn Thácnhẹgiọng trả lời "Nàng đoán tiếpđi."

Hành cung của Hàn Thác ở là đỉnh núi thứ 3 tên Trọng Hoa Viện.

Ăn cơmkhôngcó khẩu vị lắm, Cố Thiền kén ăn, vốnđãmiễn cưỡng ăn, lúc này bỏ hẳn đũa xuống, khoanh hai tay suy nghĩ, nghĩ xem những người như thế nào mới có vết chai ở hổ khẩu.

"Đẹpthìcó đẹp, nhưng mà ngươi bảo ta mua chiến bào của nam nhân cho phu nhân của ta, hình nhưkhôngthích hợp lắm." Mặt Hàn Tháckhôngbiến sắcnói.

Ba người kia mặc quần áo ngắn, vóc người cao lớn, nhìn ra được là người khỏe mạnh, chỉ là luôn lớn tiếng đố số uống rượu, hơi tục tằn.

ThuởnhỏCố Thiền được nuôi dưỡng ở khuê phòng, những cơ hội như này là vô cùng ít, vừa ăn cơm vừa nhìn quần áo lờinóicủa những người bên cạnh đoán thân phận, chơi đếnkhôngbiết trời đất.

***

Lúc lên núi thu được thư công vụ dùng khoái mã chạy nhanh đưa tới, cho nên khi sắp xếp mọi chuyện xong, Hàn Thác liền vào thư phòng xử lý công việc.

Nghĩ đến đây, trong lòng khó tránh khỏi có chút oán hận Hàn Thác, cũngkhôngbiếthắnmang áo choàng chưa may xong ra mặc làm gì…

Cố Thiền thét chói tai "A", hạ thấp người trốn vào trong nước.

Tiểu nhị nhìn người sâu xa, nhìn ra được Hàn Thác vô cùngyêuthương Cố Thiền, cho rằng nghe mìnhnóinhư vậy nhất địnhsẽkhôngtừ chối.

Hôm nay gặp được Hàn Thác rộng rãi cổ vũ, càng thêm cố gắng ở sảnh đường đẩy mạnh tiêu thụ,khôngnghĩ tiếp theo lại đụng phải vách tường.

“Ta tới tìm nàng.” Hàn Thác đáp ngắn gọn.

Nàng tamộtthân áo trắng,trêncánh tay treo chồng chất chỉnh tề vải nhung màu đen, lúc nàyđangđược mở rộng ra dướisựgiúp đỡ của tiểu nhị, hóa ra làmộtchiếc áo choàng, phía dưới bên phải cómộtcánh chim được thêu bằng sợi kim tuyến "Đây là kiểu dáng đượcyêuthích nhất trong kinh thànhhiệnnay, làm theo chiến bào của Tĩnh vương điện hạ ngày vào thành sau khi giải cứu bách tính bị vây thành, trong kinh thành từ trong ra đến ngoài hoàng cung, có thểnóilà mỗi người đều cómộtcái.

Đại hánđãuống say, hồn nhiênkhôngbiết tình hình, vẫn la lối: “Lão tử mớiđiđến kinh thành đưa đồ, lúc Vương gia đồ bỏ đó thành thân, nam nhân tốt mà hai sáu, hai bảy tuổi mới thành thân, cũngkhôngbiết cóẩntình haykhông...”

Cố Thiền sợ ngứa, bị con cá cắn quanh thânthìtê dại, cười khanh khách.

Môinhẹnhàng hôn xuống, từ cái trán đến chóp mũi, ở môi nàng trằn trọc hôn m*t, thừa dịp nàng há mồm th* d*cthìtiến vào thăm dò triền miên cùng cái lưỡi đinh hương.

Bọn họ vẫn thấp giọng trò chuyện, cũngkhônglàm người khác chú ý, có điều hiển nhiên là tiểu nhịsẽkhônglơ là khách "Quý" trong lòng mình, thấy hai người ăn cũng được kha khá, nên có tâm tưnóichuyện bên lề, lập tức tiến lên giới thiệu "Đại gia, phu nhân, trong quán của chúng tiểu nhân cómộttú nương, là cung nữ từ trong cung ra, thêu thùa cực kỳ giỏikhôngnóiđến, mà còn là người chuyên may đồ dùng may mặc cho Hoàng hậu. Nếu lão gia thuê bà ta may cho phu nhânmộtbộ quần áo, như vậy phu nhân chính là được hưởng phúc khí lâu dài ngang với Hoàng hậu nương nương.

thậtracônương kianóimình là cung nữ là giả, nàng chẳng qua chỉ là người dân sống ở trấnnhỏ, là hàng xóm của tiểu nhị, mượn quan hệ vớihắnđể chào hàng thêu, nếu bán được hai người chia 3:7.

Dọc theo đường mòn lát đá cuội u tĩnh bíẩn,mộtđường thông đến đỉnh núi, vòng qua rừng trúc,đivàomộtnơi rộng rãi sáng sủa, nhìn ra xa có dãy núi nhấp nhô kề nhau, gần hơnthìcó suối nước róc rách, giống như bức tranhđangở trước mặt, vừa có vẻ hùng vỹ, lại phóng khoáng phiêu dật.

đanggiờ dùng cơm nên trong sảnh đường có nhiều người dùng bữa, vốn mọi người vẫn liên tục ồn ào bị tiếng rống củahắnmà ngưng bặt lại, yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Nhưng trong hành cung cũngkhôngthiếu ôn tuyền công cộng, các nơi đều có đặc sắc riêng, phong cảnh độc đáo, hoặc có hiệu quả trị liệu.

Hàn Thác xúcmộtmiếng bánh ngọt cho nàng ăn "Vừa nãy ai là người kêu đói gần c·h·ế·t, nhất định phải ăn, nàng có nhớkhông?"

Nhưng mà cómộtsố việc cho dù thế nào cũngkhôngtránh được, nước dưới hồ trong suốt, nàng nhịn thở, trong tai nghe thấy tiếng nước vang lên ào ào, hơi mở mắt, trước mặt là hình cảnhkhôngnên nhìn…

Tiểu nhị lập tức kéomộtvịcônương chừng mười tám, mười chín tuổi từ sau lưng ra.

Cố Thiền hoảngkhôngnóira lời: “Thiếp...trênngười thiếp cònkhôngcó sạchsẽ...”

Trong hồ nuôi hơn trăm cánhỏ, lớn nhấtkhôngbằng nửa ngón tay,nhỏnhất chỉ có ngắn như móng tay, quanh thân màu trắng bạc.

cônương với tiểu nhị nhìn nhau cười, lập tứcnóicám ơn, chânkhôngchạm đất chạy ra sân sau mang đến hai cái mới tinh, đóng dấu bọc quần áo kỹ lưỡng mới đưa vào tay bọn họ.

Chương 52

hắnlà Vương gia, thường ngày việc ăn mặc sinh hoạt ở trong phủ mặc dù vô cùng được chú trọng nhưng lúc xuất chinh đánh trận khổ cực thế nào cũngđãtrải qua, nơi này điều kiện có hạn, ăn cơm ở trong đại sảnh cũngkhôngsao.

Tiểu nhịđãtừng thấy rất nhiều người, giỏi nhất là nhìn người, nhìn thấy hai người Cố Hàn ăn mặc khí độthìbiếtkhôngphú cũng quý, nhìn nhóm người hầu cũng thấy bất phàm, vội vội vã vã chạy trước chạy sau, hầu hạ vô cùng chu đáo.

Phía bên dưới sườn núi cókhôngít tư trang của những gia đình quyền quý.

“khôngphải nháo,” Hàn Thác nắm hai vai nàng, quay người nàng lại, ôm vào trong lòng,mộttay nắm thắt lưng nàng,mộttay vuốt thẳng theo đường cong phía sau lưng lêntrên.

“Phu thể vốn nên tắm chungmộtchỗ.” Hàn Thác đánh gãy lời nàng, vừanóivừa bước lên thềm đáđivào trong ao. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52