Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 53

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53


Cố Thiền xấu hổ, ngay cả đầu cũngkhônggật được, mi mắt chớp chớp hai, ba cái coi nhưđãtrả lời.

rõràng là cự tuyệt, nhưng lại k*ch th*ch động tác của Hàn Thác biến đổi bất ngờ,âmcuối “Đâu” cònđangrun lên, nghe vào trong tai nam nhân rất kiều mị, Hàn Thác hoàn toàn bỏ ngoài tai lờinóicủa Cố Thiền.

Bọn họđãthân mật như vậy,hắnlạikhônghiểu ý của nàng...

Betaer: huyetsacthiensu (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên trong xe có phủ lông cáo làm đệm giường, còn đốt hương sưởi ấm, Cố Thiền lại có lò sưởi hình người nóng hầm hập ôm, ngủ càng thêm say, đến gần buổi trưa mới từ từ tỉnh.

Động táctrêntay Hàn Tháckhôngngừng, c** q**n áo của nàng, nâng nửa người lên c** đ* của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thiền cảm thấy có chút mất mát.

Chuyện này sao mànóira miệng được?

Lúc này trời bắt đầu tối, Hàn Thác sợ nàng bỏ ăn, tất nhiên làkhôngđồng ý, dịu dàng cho nàng uống 1 ít rượu hoa mai.

Vì thế, buổi chiều khi tới dịch quán, Cố Thiền lại là bị Hàn Thác bọc trong áo choàng ôm xuống xe ngựa, buổi sáng nàng còn ngủ nênkhôngbiết, lúc này hoàn toàn tỉnh táo nên tất nhiên cảm thấy ngượng ngùng, chui đầu vào trong ngựchắn, chỉ cảm thấy nếu mọi người biết Vương phi của họkhônghề uy nghiêm, tương lai làm phục chúng?

Hàn Thác ngẩng đầu ngăn chặn cái miệngnhỏnhắn luônthìthàokhôngngừng.

“Trời còn chưa tối đâu...”

Thấy nàngkhôngnóilời nào, ngón tay Hàn Thácnhẹnhàng xoa môi đỏ mọng của nàng.

hắntự hỏiđãrất thông cảm cho nàng, nhưng trưa hôm nay nàng ở quán trọ cười trộm k*ch th*chhắn, nên muốn cho nàng xem phu quân đại nhân của nàng chẳng nhữngkhôngcó bệnhkhôngtiệnnóira, còn dũng mãnhthậtsự.

“Vương gia, để ta tự làm.” Cố Thiền lấy hai tay che mặt, cong người trốn tránh.

Tuy rằng ngón tay kia trước kiađãchạm đến thân thể của mình, Cố Thiền vẫn ghét bỏ mím môi quay đầuđi.

Nàng rất muốnnóilàkhôngtuyệt vờimộtchút nào,đangxoắn xuýt tìm từ, bụng nàngđãlên tiếng trướcmộtbước.

“Lạnh...”

khôngquámộtkhắc, cung nhân liền đưa tới ba mónmộtcanh, theo thứ tự là trứng luộc ôn tuyền, thịt bò nướng, sủi cảo, canh nấm đậu hủ, cònmộtbình rượu hoa mai.

Ai ngờ Hàn Thác ngậm vành tai nàng khẽ cườinói: “A, Xán Xán của ta muốn thử tư thế khác sao? Vi phu đương nhiênsẽnhư nàng mong muốn...”

Cung nhân Thượng thiện cục ở trong viện đốt lò nướng, vừa nướng vừa ăn, nên vào miệng liền tanđi, ăn với bốn loại hương liệu: hoa quế, sa trà, hải sản tươi, nấm tươi,mộtmón ăn có thể thưởng thức bốn mùi vịkhônggiống nhau.

“Đừng... Chờ buổi tối, chàng muốn như thế nào cũng được.” Nàng thê thảm cầu xin.

Mấy ngày tiếp theo trôi qua an nhàn nhã thong dong, ban ngày hai người dắt tay tới các nơi cảnh sắc tuyệt đẹp để du ngoạn, hoặc ở các loại ôn tuyền ngâm nước nóng, đêm đếnthìôm nhau ngủ, ngày càng thân mật.

Hành cung nhập gia tuỳ tục, ngự trù nấu món ăn đều có liên quan đến suối nước nóng.

Hàn Thác ngủ ở bên cạnh nàng, nàng vừa độnghắnliền tỉnh lại, nhìn đến khuôn mặtnhỏnhắn nhăn thànhmộtnắm.

Lí trí phiêu tán thành những mảnh vụn, khi tỉnh lại ngườiđãởtrêngiường trong Trọng Hoa viện.

Vừa uốngmộthớp miệngđãtràn đầy hương hoa, tinh khiết thơm ngọt, tác dụng chậm nhưng thấm sâu,khôngbao lâu Cố Thiền liềnkhôngmở mắt ra được, ở trong lòng Hàn Thác nặng nề ngủ.

Chương 53

Đầu óc Cố Thiềnđãsớmkhôngdùng được, ban ngày rốt cuộckhôngtốt ở chỗ nào? Chỉ là trong tiềm thức của nàng lướt qua ý nghĩ này cũng chưa bao giờ suy nghĩ về nguyên nhân,khôngthể làm gì khác hơn đành phải hỏimộtđằng trả lờimộtnẻo: “Chúng ta trở về phòngđi...khôngnên ở bên ngoài...”

Hàn Thác thấy nàng như vậy,khôngkhỏi buồn cười,hắntuyệtkhôngghét bỏ, đuổi theo cái miệngnhỏnhắn chạm khẽ vài cái, mớinói: “Ta còn cho rằng, nên là chỗ tuyệt vời để nhớ lại, hy vọng thường xuyên trở lại chốn cũ.”

Hai chân vẫnkhôngchạm đến đáy ao, sóng nước lay động. Cố Thiền kinh hoảng, chỉ có thể leo lên eo Hàn Thác để trụ.

Cố Thiền chỉ cảm thấy từng trận mát mẻ truyền đến từ vết thương, đau đớn dường như có giảm bớt.

Hàn Thác cúi người áp sát nàng, đâm vào lúm đồng tiền vì mếu máo mà càngrõràng hơn của nàng: “Vì saokhôngthểđi?”

Tháng hai trời vẫn giá rét, tắm ở ôn tuyềnkhôngcảm thấy lạnh, bị Hàn Thác ôm cao lên, cánh tay lộ ra ngoài nước, chịu gió lạnh xâm nhập,trênda nổi lênmộttầng da gà.

Cố Thiền chống tay nhớ lại,nhẹnhàng hơi động liền thấy quanh thân đau nhức khó nhịn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Thác cứng rắn cự tuyệtnói: “Tađãđợi năm ngày,khôngmuốn đợi thêm nữa.”

trêntrời có bông tuyếtnhỏvụn bay xuống, m*n tr*n da thịt nóng rực như thiêu đốt, mang đếnmộtchút mát mẻ, Cố Thiền dần dần lạc lối trong thế giới nóng lạnh giao hòa...

Giường làm theo phong cách do cổ thợ khắc họa thế hệ trước chế tạo, vô cùng thấp bé, bốn phía đềukhôngcó tay vịn, đặt ở chính giữa phòng, bêntrênlót lông cáo, sa màn phủ xuống, tầng tầng lớp lớp, lớp bên ngoài cùng rủ xuống tấm màn màu xanh tươi đồng ruộng.

Đêm hôm trước huyên náo mệt mỏi, hôm sau lúc khởi hànhthìCố Thiềnkhôngchịu rời giường, Hàn Thác đành phải lấy áo choàng ôm người lên xe ngựa.

Cố Thiền trong nhát mắt quặp chặt ngón chân, ngửa cao đầu,khôngphẩnrõđông tây nam bắc. Xương cốt tê dại đến từ nụ hôn của Hàn Thác.

Cố Thiền gật đầu mạnh, đối với đầu sỏ gây nênkhôngcần khách khí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng lẽ chỉ hiểu ngầm màkhôngdiễn đạt được bằng lờikhôngđược sao?

Sủi cảo, da bánh xanh biếc, dùng nước ép của các loại rau dưa được trồng trong bãi chăn nuôi của hành cung làm vỏ, lại dùng cùng loại rau dưa trộn chung với thịt làm nhân bánh, thịt rất tươi mới, rau dưa nhiều nước, đều ở mĩ vị bên ngoàikhôngcó được.

Chạng vạng ngày trước khi rời khỏi hành cung, Cố Thiền bị Hàn Thác nửa dụ dỗ nửa bắt buộc, cuối cùng cũng cùnghắnđiTiểu Ngư trì ngắm hoàng hôn, ánh sáng biến mất, hoàng hôn buông xuống, tất nhiênkhôngthiếu được lại bịhắnlàm loạnmộthồi.

“Là ai trêu chọc ta trước?”

Trứng ôn tuyền nằm ở trong mâm gỗ khắc sơn, lòng trắng trứng màu trắng ngà còn đọng lại bao quanh lòng đỏ trứng màu vàng kim, cực kỳ giống đám mây vờn quanh mặt trời chiều.

“Vừa rồi tađãbôi thuốc cho nàngmộtlần...”hắnđưa tay ngăn chặn nàng, khinóichuyệnđãbôi thuốc xong.

Xuyên qua lớp màn có thể thấy được trời vẫn còn sáng.

“Đói bụng sao?” Hàn Thác cười hỏi.

Cố Thiềnkhôngđược đáp lại, chỉ cảm thấy cả người bị ôm nâng lên.

Nàng mông lung ở Hàn Thác trong lòng cọ cọ, bỗng nhiên bịhắnxoay người áp lên.

Thịt bò được hành cung chọn là thịt xương sườn nghé con nuôi chưa đến ba tháng, tỉ lệ thịt thích hợp, kỹ năng dùng đao cắt mỏng cuốn lát.

Hàn Thác tự mình bưng khay đếntrêngiường đút cho Cố Thiền.

Hàn Thác buông nàng ra, lấy ramộthộp Thanh Hoa tròn, to bằng lòng bàn tay từ dưới gối. “Đây là thuốc do Tiêu Hạc Niên điều chế.”hắnnóixong, lặt chăn ra, dùng ngón trỏ tìm kiếm vết thương của nàng.

“Vương gia,khôngđược...”

“Thiếpkhôngcó...” Cố Thiền nũng nịunói, nàng vừa tỉnh ngủ nên động tác là trong vô ý thức...

Canh nấm đậu hủ lại càngkhôngphảinói, ngon đến nỗi lưỡi cũng sắp bị nuốt mất.

Thân thể thoải máimộtchút, đầu óc liền xoay chuyển nhanh chóng, nhớ tới phóng túng lúc trước, thấp giọng oán giận: “Nơi đó vốn là ôn tuyền ta thích nhất, về sau... làm sao ta có thể đến đó ngâm người được nữa chứ...”

“A,khôngđược...” Cố Thiền lập tức hoàn toàn tỉnh táo, hoảng sợ kêu lên, “Đây là ở trong xe ngựa...”

“Trở về...” Nàng vẫn bất khuất chống lại.

Hàn Thác lập tức sai người truyền lệnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thiền nhân cơ hội xoay người, quay lưng vềhắn, nghĩ như vậythìhắnsẽkhônglàm gì được.

“Còn đau sao?”hắnkéo nàng vào ngực, ôn nhu hỏi.

“Ban ngày có chỗ nàokhôngtốt?”

Trong miệng Hàn Thác giống như ngậm cái gì, giọngnóimơ hồkhôngrõ: “Vì sao?”

Hàn Thác biết nghe lời phải, đem nàng thấp xuống.

Buổi trưa nàng chưa ăn no, lúc này khẩu vị rất tốt, nhanh chóng ăn sạchsẽ, cuối cùng ý vị nhìn Hàn Thác, uyển chuyển biểu đạt mình ăn còn chưa no.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53