Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 60
Nhưng mà, bọn họ chỉ ở lại đây nửa tháng, sau đó khởi hànhđiSơn Tây, ưu phiền cũng theo đó mà đến.
nóixong lời này, nhìn thấy Hàn Thác cười đến mức khóe miệng cũng sắp ngoác đến mang tai mới biếthắnđangtrêu đùa nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mãi đến lúc đánh xongmộtbài, nàng mới chậm rãi thu tay lại, phủi phủi quần áo đứng dậy,nhẹnhàng hành lễ với Cố Thiền, "Dân nữ là Giang Liên Nam, bái kiến Vương phi."
Lướt qua đám hoa sen hồng trắngđangđua nhau nở rợ, có thể thấy được bên trong Thủy các cómộtnữ tử,trênngười mặc váy áo màu trúc xanh, chỉ là nàng ta quay lưng lại với Cố Thiền,khôngnhìn thấy mặt.
Sau khi trang điểm, có lúc nàng ở trong phòng đọc sách, có lúcsẽđidạo trong vườn.
Nhìn thấy khuôn mặt lộ ra sau rèm cửa sổ, Hàn Thác cười thúc ngựa tiến lên, nhảy lên xe ngựa.
Dừng chân trong đại trạch, mỗi ngày cũng có những bộ quần áo đẹp đẽ tinh xảo cùng trang sức được đưa đến, mỗi sớm nàng dậy đều phải tỉ mỉ trang điểm.
"đãchuẩn bị tất cả cho nàng rồi." Hàn Thác xoa xoa đỉnh đầu nàng "Những đồ trong nhà kiakhôngmặc được, gọi người mua cái khác."
Editor: huyetsacthiensu
Ngay cả quần áo để tắm rửa cũngkhôngmang. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người vanh tai tóc mai chạm nhaumộtlúc lâu, Cố Thiền chợt nhớ ramộtchuyện "Takhôngmang đồ gì cả…"
Cố Thiền từng theo Vân úy phu nhân tập đàn nhiều năm, vừa ngheđãbiết tài đánh đàn của đối phương cao siêu, cũngkhôngbiết là ai biểu diễn trong vườn.
Mặc dù biết Tĩnh vương dẫn theomộtcôgái, nhưng thế nào cũngkhôngnghĩ đến người đó là Vương phi, chỉ cho rằng đó là ái thiếp. Tuy rằng lúc gặp mặt cũngkhôngquên nịnh bợ, nhưngsẽkhôngthậtsựcho đó là chuyện lớn.
Đương nhiên, chuyện như thế Cố Thiềnkhôngthể nào biết được.
"Ừ, ta sợ để nàng ở nhà, đợi đến lúc ta trở lại Vương phủthìVương phủđãbị chìm trong nước mất rồi." Hàn Thác nghiêm túcnói.
Chương 60
Cố Thiền treo người ởtrêncổ Hàn Thác, dán vào máhắncọ tới cọ lui, cười duyên liên tục "Vương gia, sao chàng lại tốt như vậy chứ?"
Chỉ tiếc, Bích Linh cùn Bích Lạckhôngđicùng, hai người Hồng Hoa cùng Bạch Hoa là những ngườikhônghiểurõnhững chuyện của nữ tử. Có nhiều lúc Cố Thiền phải tự mình ra tay.
Cố Thiền vội vã xoay người, che miệnghắnkhôngchohắngọi người "Takhôngvề."
Vượt qua núi lớn, tiến vào thảo nguyên,khôngcòn dịch quán nghỉ chân, buổi tối chỉ có thể ngủ ở lều trại.
Cố Thiền chỉ có thể tự mình g·i·ế·t thời gian.
Những người biết thân phận của Cố Thiền, năm người Cố Phong, Lý Vũ Thành, Lâm Tu, Hồng Hoa cùng Bạch Hoa đềusẽkhôngđến trước mặt nàngnóihuyên thuyên.
"Vui đến như vậy sao?"hắncườinói, vừanóivừa ôm Cố Thiền ngồi xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng trách khi đo Hàn Tháckhôngmuốn ở lại kinh thành.
Sơn Tây Đô ti Chỉ huy sứ làmộtngười quen với việc luồn cúi, ở Đại Đồngđãchuẩn bịmộttrạch viện xa hoa, hơn nữa trong trạch viện còn bố trí mỹ nhân, trong đó bao gồm cả tuyệt sắc ca cơhắntìm được từ Bách Hoa ở U châu.
Đường núi gồ ghề chật hẹp, xe ngựakhôngthểđiqua, lần thứ hai nàng và Hàn Thác cưỡi chungmộtcon ngựa.
Cố Thiền nháy mắt nhìnhắn,mộtlúc lâu sau mới hiểu,hắnđangchế nhạo nàng hay khóc đây mà.
Hàn Thác vội vã ổn định thân người.
Hàn Thác cườikhôngnói, rò ràng là nàng quá ngây thơ dễ mắc lừa, vài ba câuđãmắc câu, cũngkhôngtốn công suy nghĩ, cũng làhắnnếu đổi lại có tâm tư bất chính, chỉ sợ nàng bị người ta bánđicòn giúp người ta đếm tiền.
Cố Thiền bước lên cầu đá,điđến gần,côgáikia dường như vẫn tập trung cúi đầu đánh đàn,khôngpháthiệnra có ngườiđangđến gần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy ngày đầu, Cố Thiền cũngkhônghiểu vì sao Hàn Thác lại chuẩn bị cho nàng những đồ này, mãi đến tận năm ngày sau, đoàn ngườikhôngđiđường lớn nữa mà chuyển sang đườngnhỏ, sau đó lên núi, Cố Thiền có thể tự trải nghiệm mới dần dần hiểu được.
Hàn Thác nắm lấy quả đấmnhỏcủa Cố Thiền "Nếukhôngmuốn để ý đến ta, vậy nhất định làkhôngmuốn ở cùng với ta, được, để ta lệnh cho Lâm Tu đưa nàng trở về."hắncất giọng gọi "Lâm…"
Sau khi ở lại Mặc Viên, Hàn Thác liến bắt đầu gặp gỡ mỗi người trong Tam ti Sơn Tây, tìm hiểu tình hình của địa phương.
Đêm đến lúc ngủ ở dịch quán, Cố Thiền thấy Hàn Thác chuẩn bị đồ dùng vì nàng, quần áo của người Hồ thuầnmộtmàu, quần dài váy ngắn, còn có giày da dê.
Lúc này,sựtiện lợi của quần áo người Hồ mới phát huy.
Cố Thiền chưa từng nhìn thấy cảnh sắc thiên nhiên mênh mông rộng lớn như vậy, sau khi chấn động, chỉ cảm thấy ở nơi thiên địa rộng lớn như này lòng dạ cũng phóng khoáng theo, dường nhưkhôngcó ưu phiền. (đọc tại Qidian-VP.com)
"khôngthèm để ý đến chàng nữa." Nàng đánh lên bả vai Hàn Thác, quay lưng lại phíahắn.
Lòng hiếu kỳ bị khơi dậy, nàng đứng dậy mặc quần áo, gọi Hồng Hoađicùng,điqua hành lang đuổi theo tiếng đàn, vòng qua giả sơn,điđến hồ nước ở góc vườn phía Tây Nam.
"Vương gia luôn bắt nạt ta." Cố Thiền oán hậnnói.
Ngày hôm đó sau bữa trưa, Cố Thiền vốn địnhđinghỉ trưa, lúc nằmtrêngiườngđangthiêm thiếp ngủ, xa xa có tiếng sáo trúc truyền đến, nghiêng tai lắng nghe, khithìdu dương uyển chuyển, khi lại rung động đến tâm can, cực kỳ say mê lòng người.
Tại sao lại có nước?
Có điều cũng tốt, cứ như vậy thời gian tiêu tốn nhiều hơn nữa, hợp với mục tiêu của nàng.
Bầu trời thảo nguyên mênh mông xanh thẳm, so với địch quan Lam Bảo thạch của Hoàng hậu còn trong xanh hơn, mặt đất nhưmộttấm tơ lụa màu xanh lục trải dài ra, quanh co uốn lượn, khoảng trời xanh thẳm cùng chân trời xa xôi dường nhưkhôngcó điểm dừng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.