Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 61
Ngữ khí lại thoải mái, vô cùng thân thiết,thậttốt, vẫn giống như là ngày xưa, vẫn làmộttiểu thư khuê các, cùng với thư đồng, trung gian cái gì cũng dường nhưkhôngcó phát sinh.
Nàng mang theomộtđóa hoa trắngđiđến trước chỗ thủy các, ai ngờ còn chưađiqua núi giả,thìtiếng đàn cũngđãchấm dứt.
Về phần mùi thơm của cơ thể, chỉ có thể là do trời ban, lại càngkhôngdễ để có.
Bất quá, Giang Liên Nam sớm mang nhan sắc Cố Thiền đánh giámộtcách tường tận, trừ vóc dáng có chút cao dài, dễ nhìn. Nhan sắckhôngcó chút biến hóa,trênmặtkhôngcó chút phong tình nào.
Chưa bao giờ Cố Thiền thấytrênmặt Hàn Thác kích động như thế,hắnbuông Giang Liên Nam ra, cất bướcđivề hướng của nàng, môi mấp máy, hình như có lời muốnnói.
Trịnh thị hỏi trảm sau, Cố Cảnh Ngô điều Trịnh Hoài Ânđiđến Hà Nam Bố Chính Sứ tư, tránh cho tương lai lại mọc ra gì đó xấu xa, lại gây ra nhiều chuyện, chức quan còn lại làkhôngthăng chức cũngkhônghàng, cũngđãcoi như là hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Đêm tân hôn của bọn họ, tất cả là dohắnchủ động, đương nhiên mọi thứ đều ngọt ngào, lúc nào cũng quấn quýt si mê,cho dù lúc trước nàng thường tùy hứng giận dỗi,hắnđều chiều chuộng bỏ qua. Thời gian đósẽkéo dài bao lâu?
Nàng lắc đầu, tại sao lại ngốc như vậy, cùng các nàng ấy so sánh cơ chứ.
“Liễu muội muội thânnhẹnhư yến, bướcđisinh sen vàng, kỹ thuật nhảy rất tốt. Cho muội muội nhan sắc khuynh thành, như thể có hoa mai, chính là nữ nhân tới gần cũng khó có thể kiềm chế huống chi là nam nhân......”nóiđến chỗ này, nàng ta đột nhiên che lạimộtbên gương mặt,“Ai nha, xem tanóiđiều gì này, Vương phi đừng thấy buồn cười,thậtsựlà hai vị muội muội kia bất luận về dung mạo hay tài hoa đều là thế gian hiếm thấy, chờ sau khi Vương phi triệu kiếnsẽhiểu được, Nhâm đại nhân vì Vương gia như vậythậtsựcũng là tận tâm tận lực, cúc cung tận tụy.”
Nàngkhôngthể tin, liền cất tiếng kêu sợ hãi thất thanh, nam tử nghe thấy tiếng liền quay đầu.
“Từ từ” Cố Thiền rốt cuộc cũng có chút thiếu kiên nhẫn, gọi Giang Liên Nam lại, hỏi“Mặt khác hai vị...... Là người ở đâu?”
Lúc trước mỗi đêm đều dàn ít nhất hai canh giờ, hôm nay vì sao lại kỳ lạ như thế. (đọc tại Qidian-VP.com)
hắnchưa bao thấy Cố Thiền đánh đàn, vậy nên liền trở nên ngây ngốc, dựa vào khung cửa, giật mình bất động.
Lúc lên đườngđibiên cương, Hàn Thácđãtốn rất nhiều lời lẽ mới có thể khuyên Cố Thiền ở lại Mặc viên màkhôngđitheo cùng,hắnlần này làđitrước tuần tramộtchuyến, nhiều lắm là nửa tháng liền trở về, lại sợkhôngquen với hoàn cảnh ở địa phương, phải bắt nàng chịu khổ. Cố Thiền mặc dù cực kỳkhôngtình nguyện, nhưng vẫn nghe theo sắp xếp, nhưng mà tất cả suy nghĩ chưa từng rời khỏi Hàn Thác, lúc nào cũng nhẩm tính ngày hăn trở về. Bởi vì trong lòng lúc nào cũng hy vọng rất nhiều, cho nên dù có ngẫu nhiên gặp được Giang Liên Nam trong vườn, nghe được những lời lẽ khiêu khích, cũngkhôngcho đó làmộtchuyện lớn. Mắt thấy hơn mười ngàyđãtrôi qua, ngày Hàn Thác trở vềđãđến gần, tâm tình của Cố Thiền theo từng ngày mà tốt lên, thỉnh thoảng lại vu vơ hát vài câu, vì Hàn Thác mà maymộttúi gấm mới, chỉ đợihắntrở về, liền tự tay mang lên chohắn.Sau đêm ngày thứ mười ba, Cố Thiền hoàn thành mũi may cuối cùng, dùng kéo cắt đứt đầu chỉ, liền vui vẻ nhìn túi gấm kia mà cười ngây ngô. Bạch Hoa luôn luôn hầu hạ ở bên cạnh, thấy dáng vẻ nàng như vậy, liềnnói:“Tay nghề của Vương phithậtgiỏi, Vương gia nhận được nhất địnhsẽrất vui mừng.”
Cố Thiền đoán đúng rồi, nàng lại nghĩ thà rằng mình đoán sai, nước mắtkhôngtự chủ được rơi xuống.
Cố Thiền căn bảnkhôngmuốn nghe, xoay người liền chạy, phía sau vẫn có tiếng la của Hàn Thác truyền đến,“Xán Xán......”
Nàng vội vàng hành lễ cáo lui, nha hoàn ởmộtbên ôm lấy thất huyền cầm liền đuổi kịp.
Cố Thiềnkhôngbiết những suy tính của Giang Liên Nam, nhưng tổng thể tốt xấu gì nàng cũng có thể nghe được ra, cũng biết được đối phươngkhôngcó ý tốt.
Giang Liên Nam cố ýnóithêm vào,khôngchỉ là vì tác động tâm trí CốThiền, cũng là để trả thù Nhâm Tường.
Cố Thiền đàn xongmộtkhúc, tự pháthiệnđãđến giờ ăn cơm mà vẫnkhôngthấy Hàn Thác trở về,đangmuốn kêu Hồng Hoa đến thư phòng để hỏi, thế nhưng vừa quay đầu lại liền thấy Hàn Thácđangđứng ở cửa,“Vương gia, người trở về khi nào?”
Editor: Mễ Đồng
Cố Thiền như vậy, cũng chỉ vì ỷ vào việc có xuất thân tốt, chỉ biết dựa vào danh phận, về phần cái khác......
Chồng nàng nạp thêm tân thiếp, bản thân là chủ mẫu lạikhônghề biết đượcchuyện này, chẳng khác nào chủ mẫu ở nhàkhônghề có địa vị,khôngđược người khác tôn trọng. Bất luận là vương công quý tộc, cũng có thể là bình dân, mọi người trong nhàmộtmực như thế.Điều này Cố Thiền vẫn có thể tự hiểu. Cho nên, nàng vẫn cố gắngnói:“à, từng nghe Vương gianóiqua Nhâm Đô ti có tặng người đến, nhưng lạikhôngbiết là ngươi.”
Truyền thống của Đại Ân như thế, những người thuộc các gia đình đứng đắnsẽkhôngtập vũ đạo. Những động tác uốn éo như thế chỉ có vũ cơkhôngbiết liêm sỉ mới có thể như thế.
Cố Thiềnkhôngbiết nhảy múa.
Hàn Thác mỗi khi thấy Cố Thiềnthìnhất định phải động tay động chân, thế nên lúc này liền ôm nàng vào trong ngực,“Ta cònkhôngbiết Vương phi của ta có khả năng đánh đàn kỳ diệu như thế.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừanóinàng ta vừa hành lễ cao lui “Vẫn làkhôngnên ở lại trong này vì sợ Vương phikhôngthuận mắt”
Cố Thiền có nghe Hàn Thác cam đoan lúc trước, cũngkhôngphải lo lắng về Giang Liên Nam và hai vị nữ tử kia, cần phảinóinếu như trong lòngkhôngcó chútkhôngtự tin nàothìcũng là tự mình dối người. Nàng tin tưởng Hàn Thác, lạikhôngbiết Hàn Thác suy nghĩ như thế nào.
nóixong liền hôn lên môi nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Liên Namâmthầm lắc đầu, nàng và hai người còn lại, trừ việc có xuất thânkhôngbằng, còn lại nhan sắc đềukhôngthua gì Cố Thiền. Huống hồ lấy ba đấumột, tuynóitướng mạokhôngđược xem trọng, nhưng luôn luônsẽcómộtngười vào được mắt của Tĩnh vương. Đến lúc đó, Cố Thiền nếukhôngcó cái danh Vương phi, chỉ sợ ngay cả gặp mặt phu quân cũng rất khó khăn. Nàng từ sau khi mẫu thân gặp chuyệnkhôngmay, đối với người của Cố gia có thểnóilà hận đến thấu xương, nhưng vì nàngkhôngcó quyền thế gì,khôngcó chỗ nào để dựa vào, căn bảnkhônglàm gì được đối phương. Nay lại ngoài ý muốn được gặp lại, sao có thể dễ dàng buông tha cho cơ hội này, cho dù chính bản thân mìnhkhôngthể tốt, cũng muốn nhìn thấy Cố Thiềnkhôngđược tốt mới cam tâm.
Nàng ở thanh lâu, tự mình nghênh đón khách hai năm. Trong ngày thường nghiên cứu đơn giản là những thứ làm nam nhân vui, tự nhận bản thân cực kỳ tinh thông.
Trong thế gian nữ tử nhiều như vậy, luôn luôn có khả năng có thểđivào mắthắn, cho dùkhôngphải là ba nữ nhân của Mặc viên nội này, cũngsẽcó người khác mà thôi.
Đương nhiênkhôngphải là vì nàngthậtsựquan tâm Giang Liên Nam, nhưng nếucôta là người trong sạchthìsẽkhôngbị người khác đưa tới đưa lui. Cho dù Cố Thiền có bệnh ngốcđichăng nữa, cũng biết đây mới giống như những lời mà Giản ma ma haynói: Lấy sắc dụ người, mangsựhạ tiệnđiđối đãi với ngừơi khác. Giang Liên Nam bị đau chân, ngấm ngầm như cắnmộtngụm ngân nha, nhưngtrênmặtkhôngbiểu lộ điều gì,vẫnnóicười vui vẻ như cũ,“Ta là người phận bạc, làm sao có được số mệnh tốt như Vương phi,khôngnóira cũng là vì như thế.”
Giang Liên Nam nghe vậy,trênmặt liền tươi cười sán lạn:“thậttốt quá. Mặt khác, hai vị muội muội vẫn còn lo lắng Vương phikhôngchấp nhận được, liền đem chúng ta đuổi ra vườn. Cho tới bây giờ ta chỉ biết Vương phi là người hiền lành đức độ,sẽkhôngtự nhiên ở đây mà làm chúng ta khó xử. Ta mang điều tốt nàyđibáo cho các nàng còn lại biết.
Lúc trước vì Cố Thiền vội vàng may túi gấm, mệt mỏi ngủ luôn màkhôngđể ý đến. Hôm nay công việc nàngđãhoàn thành, liền đến ngăn cản hành vi của Giang Liên Nam.
hắntưởng có thể nịnh bợ, nàng càng muốn phá hư suy nghĩ này củahắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng lẽ Giang Liên Namkhôngbiết sao, liên tục mấy ngày, lúc nào cũng đánh đànkhôngngừng, tuynóirằng nàng ta đàn êm tai, nhưng tóm lại vẫn là trong đêm dài vắng người,lại là làm phiền người ta say giấc.
Người này đem nàng từ sâu trong bách hoa lâu, miệng đầy lời ngọt ngào thềsẽbảo vệ nàng cả đời, đảo mắt liền đem nàng tặng cho người khác, hoàn toànkhôngđối đãi như người với nàng.
Cố Thiền khẽ thở dài, lờinóicủa Giang Liên Nam lạihiệnlên trong đầu “ Liễu muội muội thânnhẹnhư yến, bướcđisinh sen vàng, kỹ thuật nhảy rất tốt. Cho muội muội nhan sắc khuynh thành, như thể có hoa mai, chính là nữ nhân tới gần cũng khó có thể kiềm chế huống chi là nam nhân......”
Giang Liên Nam liền ngừng bước chân, khóe miệng đọngmộtchútsựxót xa, xót xa tươi cười, mà khi nàng xoay người lại đối mặt với Cố Thiền, liền khôi phục lại bộ dạng lúc trước ôn hòa vô tội.
Nàng nghe tiếng, chạy trốn nhanh hơn.
Người của Cố gia đương nhiênsẽkhôngcố ýđithám thính Giang Liên Nam vừa gặp được, Cố Thiền cũng chỉ nghĩ đến việc nàng cùng cậuđangbànđiđến Khai Phong, lạikhôngbiết cớ gì, nhưng hôm naysẽlại xuấthiệnở Mặc Viên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì hoàn cảnh trưởng thành từnhỏ, Cố Thiền kỳthậtcũngkhôngam hiểu việc đấu võ mồm, định thầnmộtlúc lâu, khó khănnóimộtcâu:“Chúng tađãthậtlâu rồikhônggặp, cũngkhôngbiết ngươi hai năm qua như thế nào,khôngbằng ngồi xuống uống chén trà, tâmsựôn chuyện cùng nhau. Tại sao ngươi lại bị Nhâm đại nhân lựa chọn? Ngươi từ trước đến giờ đềukhôngđánh đàn, rốt cuộc là học ở nơi nào?”
Chương 61
Nhưng Cố Thiền cho dù như thế nào cũngkhôngthể làm đến như vậy.
Nàng liền đứng dậyđiqua.
Vìkhôngbiết từ trước, nênkhôngbiết phòng bị dẫn đến bất hòa,hiệntạisựviệcđãxảy ra nhiều năm,khôngcó khả năng xem nhưkhônghề có khúc mắc. Cố Thiềnkhôngmặnkhôngnhạt hỏi: “Ngươi tại sao lại ở chỗ này?”
Tuy là Trịnh thị phạm tộikhôngmàng đến thân nhân, nhưng về lý thì nói như thế, nếu thật sự truy cứu thì Giang Liên Nam là nữ nhi c*̉a kẻ thù g·i·ế·t mẹ, hơn nữa, kiếp trước, sau khicổ Thiền trúng độc sinh bệnh, thậm chí là chếtđithì Trịnh thị c*̃ngkhôngthể thoát khỏi liên quan
Đứng ở cửa phòng lại có thể thân mật miệng lưỡi như thế, sắc mặt Hàn Thác có thểkhôngđổi, nhưng Cố Thiền lại xấu hổ đến tột cùng, đỏ mặt đẩy ra, hắng giọng:“Vương gia, nênđiăn cơm,chàng đừng nghịch như thế.”
Cùng lắm, nàng có thể từ đó mà tìm được chút gợi ý, quyết tâm chính mình phải tiếp tục cố gắng học tập. Buổi chiều hôm nay, như mọi khi Hàn Thác trở về ăn cơm, chưa vào đến cửa liền nghe thấy tiếng đàn du dương, thư giãn dễ nghe, như gió mát quất vào mặt, tự nhiên tất cả mệt mỏi đều tan biến.
Cố Thiền quảthậtlàkhôngbiết. Nhưngkhôngcó khả năng nàngsẽthừa nhận trước mặt Giang Liên Nam. Cái gọi là hầu hạ đến cuối cùng là hầu hạ như thế nào, mọi người trong lòng đều biếtrõràng.
Cố Thiền nghĩ như vậy, liền bước nhanh hơn. Thủy các treomộtdãy đèn lồng đỏ rực, chiếu sáng trong phạm vi có thể nhìn thấy vật như ban ngàymộtcáchrõràng. Cố Thiềnrõràng nhìn thấymộtngười nam tử ngồitrênghế ôm Giang Liên Nam từ phía sau, thế nhưng người nọ có bóng dáng mà nàngđãquá quen thuộc......
Nàngkhôngthể lúc nào cũng khóc lóc để ngăn cản Hàn Thác, đến lúc đóhắnkhôngthấy phiền,thìchính nàng cũng cảm thấykhôngcòn mặt mũi.
“Thanh Thanh bị Nhâm đại nhân đưa đến tận chỗ này, ra lệnh cho ta tận tâm hầu hạ Vương gia.” Giang Liên Nam từ từ thuật lại,âmthanh réo rắt uyển chuyển, cằm thonnhỏ, tóc trước buông xuống, tư thái nhu nhược vô tội, ngôn ngữ lạiẩnchứa hàm ý khiêu khích,“Chẳng lẽ, Vương phi lại chưa từng được biết?”
Từ khi Hàn Thácđirồi, Cố Thiền chưa đánh đàn lại lần nào.
Cố Thiền cũng hiểu được tay nghề của mình cũngđãtiến bộ, thành phẩm so với lần trước tinh xảo hơn rất nhiều, liền dùng khăn tay bao lại, cất trong ngăn kéo thứ hai, Nàng lười biếng xoay thắt lưng, thư giãn tứ chi bởi vì mãi cúi đầu thêu màđãcứng ngắc, ánh mắtkhôngtự chủ được mà nhìn ra hướng ngoài cửa sổ.
Giang Liên Nam cố tình ở đây đánh đàn, vốn là muốn mang Tĩnh vương tới,khôngthể tưởng tượng được người đến là Cố Thiền,đây cũng hết cách. Nàng nghenóiTĩnh vương mang bên ngườimộtsủng phi, lạikhôngnghĩ rằng Vương phi là Cố Thiền.
Hàn Thácyêunhất chính là bộ dạng thẹn thùng của nàng, quấn quýt suốtmộthồi, cuối cùng cũng sai người dọn cơm. Từ ngày ấy trở về sau, cứ mỗi đêm Hàn Thác nhất định phải bảo Cố Thiền đànmộtkhúc vìhắnthìmới có thể yên lòngđingủ. *
Cố Thiền kinh ngạcnóikhôngra lời. Cho đến bây giờ nàng cũngkhôngnghĩ tớisẽxuấthiệncùng Giang Liên Nam. Nhưng Giang Liên Nam lại bình thản, ung dung, che miệng cườinói:“Như thế nào? Trước đây tasẽkhôngđánh đàn, nhưng nay học được, Vương phikhôngchịu tin tưởng, vậy mà lại có thể giật mình ngây dại?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.