Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 64

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64


khôngngờ Hàn Thác lại có ý kiến "Tại sao lạikhôngtìm ta dạy cho nàng?"

Cố Thiền nhớ rấtrõràng.

"Trong mộng, lúc mười ba tuổi, Tết Nguyên Tiêukhôngđira ngoài cùng Đồng Lâm,khôngvì ngựa bị hoảng sợ mà gặp được Vương gia. Bởi vìkhôngcó Vương gia giúp ta tìm gặp Tiêu Hạc Niên, cho nênkhôngthể pháthiệnmẫu thân trúng độc kịp thời; cuối cùng, năm đó còn chưa sang xuân, mẫu thânđã…"

Thái Tử bệnh qua đời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng Hàn Thác cũng hiểu mọi chuyện, chẳng trách hôm qua người đàn bà kai biết Cố Thiền là Vương phi, còn tự nhận là vô cùng hiểurõnàng.

âmthanh lười biếng của Hàn Thác vang lêntrênđỉnh đầu Cố Thiền.

"Nàng vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta. Kiếp trước là ý gì?"

"Cầm kim thêu còn khó hơn cầm kiếm nhiều."

Nhưng mà, thấp thỏm bất an vượt qua mấy tháng, nàng cho rằng chuyện nàysẽkhôngxảy ra.

Tin tức này giống nhưmộtcây búa tạ, tàn nhẫn gõ Cố Thiềnđangchìm đắm trong tân hôn ngọt ngào tỉnh lại.

thậtra Hàn Thác cho rằng Cố Thiền mơ thấy giấc mơ này là bởi vì chuyện trước đây làm người ta nghĩ đến mà sợ hãi,khôngthùkhôngoán, muội muội đồng liêu của phụ thân lại hạ độc mẫu thân mình.

Phó Y Lan bỏ khung thêu trong tay xuống, có chút ủ rũ ai oánnói.

***

"khôngcó đâu, ước ao cái gì của ta, ngay cả mẫu thân ta cũngnóita làmộttiểu tử."

Bởi vì có hai mẹ con Giang Liên Nam trước đây làm ví dụ, Cố Thiềnđãbiết những người bề ngoài hiền lành khéo léo đưa đẩy, trong lòng lại có rất nhiều tính toánh. Ngược lại những người như Phó Y Lan cómộtcâunóimộtcâu, trong lòng nghĩ gì đềunóira khỏi miệng, cho nên ở chung đơn giảnkhôngmệt mỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Trước đó vài ngày, mẹ ta dẫn tađixem mắt, nhà trai ghét bỏ takhôngbiết thêu thùa." Phó Y Lankhôngche giấu chút nào.

Editor: huyetsacthiensu

Bởi vì từ khi Thái Tử qua đời, Hàn Thác mỗi ngày đều vô cùng bận rộn, thường thường vẻ mặt cũng nghiêm túc trầm trọng, Cố Thiềnkhôngmuốn làm phiềnhắn.

"khônggiống nhau, kém nhau rất xa." Cố Thiền do dự, bởi vì còn nhớ lúc trước mìnhđãnóigì, cho nên lấy câunóikianóivào giấc mộng kiếp trước càng hợp tình hợp lý.

Hàn Thácnóixong, vươn người áp nàng xuống giường.

Sống ở U châumộtthời gian dài, Cố Thiền cùng Phó Y Lan thỉnh thoảng cũng qua lại lãn nhau, chậm rãi xây dựng lên tình bạn.

Có điều Cố Thiền cũngkhôngngại.

Cố Thiền đối với mấy lờinóith* t*c của Hàn Thác luôn luôn phản ứng chậm hơn mấy nhịp, đợi nàng nghĩrõràng cái gọi là chưa ăn no là ý gì Hàn Thácđãtrở về đề tài ban đầu.

"Ta đây." Cố Thiền vô cùng thần bí "Ta muốn học cưỡi ngựa, ngươi dạy cho ta đượckhông? Ta dạy ngươi thêu thùa, ngươi dạy ta cưỡi ngựa, hai chúng ta trao đổi với nhau."

Cố Thiền ngẩng đầu, nhìn thấy Hàn Thác cònđangngái ngủđangnhìn mình.

Lúc trở lại U châuđãlà đầu thu, cùng bọn họ chân trước chân sau tiến vào cửa lớn Vương phủ chính là người đưa tin đến từ Kinh thành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thiềnkhôngnghĩ đếnhắnsẽlôi chuyện cũ ranói, nháy mắtnóikhôngnên lời.

Chuyện này bắt nguồn từ Phó Y Lan.

Mộng đều ngược lại vớihiệnthực, cho nên Hàn Thác cũngkhôngđể ý, xoa xoa đỉnh đầu Cố Thiền, cườinói"Lúc đầu là ai nhất định đòi giữ khoảng cách với ta chứ hả?"

Cố Thiền cố ýkhôngnóiđến chuyện tranh giành ngôi vị Hoàng đế, chỉ sợ lúc này Hàn Thác vốnkhôngcó ý đấy lại bị mìnhnóilung tung mà nảy ra mầm tai họa.

Phó Y Lan đồng ý cực kỳ thoải mái.

Nguyên Hòa đế kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh, đau thương quá độ, cũng bị bệnhkhôngdậy nổi, chưa qua nămđãbăng hà, sau đó Hàn Khải đăng cơ kế vị, đổi niên hiệu là Gia Đức.

Hàn Thác đưa ra kết luận.

Bây giờ hai người bọn họđãvô cùng quen thuộc, có thể đùa giỡn với nhau, cũng có thểnóinhững việc xấu hổ của bản thân cho đối phương nghe.

"Tại sao ngươi lại muốn học thêu chứ?" Cố Thiền hỏi.

"Vương gia, chàng tỉnh lại lúc nào vậy?" Nàng cố gắng nhìn snag trái phải, mong đánh lạc hướng đượchắn.

Cố Thiềnkhôngbiết Hàn Thác giải quyết Giang Liên Nam thế nào, từ ngày ấy nàng ta cũngkhôngtiếp tục gặp nàng nữa.

Thời gian vừa khớp với kiếp trước.

"Nàng vừa bắt đầu động tay động chân với ta, tađãtỉnh rồi."

Nhưng mà, có ngựa rồi nhưng chưa đợi được đến lúc thời tiết ấm lên, tuyết tanđi, lúc có thểđiđến điền trang họcthìbiên cương giáp với Ngõa Lạt lại truyền đến tin tức xấu.

Hàn Thác học giọng điệu của Cố Thiền trả lời "Hôm nay tinh thần của nàng rất tốt, sáng sớmđãvội vàng quấy rầy ta, xem qua tối qua còn chưa ăn no đúngkhông?"

"Bởi vì cho dù là kiếp trước, kiếp này, hay là kiếp sau, nàng đều là của ta."

"Được rồi." Phó Y Lan nhận đượcsựcổ vũ, tiếp tục thêu "Ta tin tưởng ngươi, dù sao ngươi cũng làm ra áo choàng nổi tiếng khắp Kinh thành cho Tĩnh vương." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Thác cảm thấy rất hứng thú, hỏi tới "Vậy trong mộng cả đời của nàng như thế nào, kháchiệnthực thế nào?"

"HƠn nữa, ngươi có những thứ mà người khác ước ao cònkhôngkịp." Nàng suy nghĩmộtchút lạinóithêmmộtcâu.

"Cho nên ta mớinói, nếu như trong mộng ta cũng có thể gặp được Vương gia sớm hơn, giống như bây giờthìtốt biết bao."

"Tại sao phải cướp ta?" Cố Thiền có chútkhôngtheo kịp suy nghĩ củahắn.

"Nếu là vì ta, đương nhiên cũng có thể để ta dạy cho nàng."

Nguyên Hòa đế bị bệnh, nhưng có Tiêu Hạc Niên ở đó, tất nhiênsẽkhôngcó gì đáng ngại.

"Cái gì mà kiếp trước? Nàngđãsống qua mấy đời rồi sao?"

"khôngphải vì bọn họ." Phó Y Lannói"Chỉ là, đột nhiên pháthiệnhóa ra chuyện nàysẽtrở thành nhược điểm của mình, cho nên muốn học những việc những nữ nhân khác biết, tránh cho tương lai gặp được người trong lòng lại bị ghét bỏ."

Ví dụ, lần đầu tiên Phó Y Lan cầm "áo choàng của Tĩnh vương" lên, Cố Thiền nhịnkhôngđược mànóicho nàng biếtthậtra chiếc áo choàng này còn chưa thêu xong.

Cố Thiền nghe xong, lòng tràn đầy bất bình "Đó là do bọn họkhôngbiết nhìn người, ngươi cần gì phải thay đổi bản thân vì bọn họ."

Có điều, vào lúc này,hắnlại có chút cảm thấy tối hôm qua, Cố Thiền dướisựk*ch th*ch mới có thể mơ thấymộtgiấc mơ đáng thương như vậy.

nóiđến đoạn sau, giọngnóivô cùng vui vẻ,rõràng cũngkhôngphải là bị đả kích.

Chớp mắtđãđến thángmột, Cố Thiền tròn mười sáu tuổi, ngày sinh nhật nàng nhận đượcmộtmón quà của Hàn Thác làmộtcon Đại Uyển mã.

Hàn Thác cũng chỉ muốn trêu nàng, chưa đợi nàng trả lờiđãchuyển đề tài, hỏi dò "Trong mộng, người hạ độc nàng cũng là người phụ nữ kia sao?"

"Đúng vậy." Cố Thiền đáp "Trong mộng, sau đó bà ta trở thành kế mãu của ta, congáibà ta là Thanh Thanh, chính là Giang Liên Nam còn trở thành… Trắc phi của Khải biểu ca."

"Sau đó, ta được nhận vào cung nuôi dưỡng, lúc ta mười lăm tuổi, Hoàng thượng tứ hôn cho ta và Khải biểu ca; nhưng mà chúng ta cũngkhôngthể thành thân, bởi vì ta bị bệnh, kéo dài mấy năm cũngkhôngchữa khỏi. Đến năm ta mười tám tuổi, Vương gia đến Kinh thành, đó là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau trong mộng. Chàng biết ta bị bệnh rất nặng liền giới thiệu đại phu chữa bệnh cho ta. Người Vương gia giới thiệu chính là Tiêu Hạc Niên,hắnchẩn ra ta trúng độc hoa Tu La, còn giải độc cho ta. Nhưng thời gian ta trúng độcđãquá lâu, lục phủ ngũ tạngđãbị tổn thương nghiêm trọng, cuối cùng vẫn c·h·ế·t. Sau đóthìta tỉnh lại."

Cố Thiền đến gần nhìn "Ta cảm thấy ngươi tiến bộ rất nhanh." Nàng thành tâm thành ý khen "Ngươi xem, ngươi thêu tỉ mỉ chỉnh tề, lực cổ tay chính làkhônggiống nhau."

Nàng dựa vào trước ngực Hàn Thác, dịu dàng kể mọi chuyện,nóiđến chuyện buồnkhôngkhỏi ngừng lạimộtchút,âmthanh cũng trùng xuống.

"Trong mơ ta chỉ trị bệnh cho nàng? Takhôngcướp nàng, cưới nàng về làm vợ sao?" Hàn Thác cười hỏi, định khơi gợisựchú ý của Cố Thiền.

Phó Y Lan tính cách rất thẳng thắn, thậm chí có lúc nàng còn hơi nghi ngờ nàng ấy cố tìnhkhônghiểu chuyện.

Muốn học cưỡi ngựa, trước tiên tất nhiên là cần có ngựa, hơn nữa phảiđira bên ngoài, cũng phảinóicho Hàn Thác.

"Ta mơmộtgiấc mơ,…" Cố Thiềnnói"Mơ thấy cả đới mình, chânthậtđến mức giống nhưđãtrả quamộtkiếp người."

"Nếu ngườithậtsựcó duyên với ngươisẽkhôngquan tâm đến những thứ này." Cố Thiềnnóithậtlòng, Hàn Thác cũng chưa từng chê nàngkhôngnàykhôngtốt, cái kia khong được,khôngphải sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngày hôm đó đột nhiên Phó Y Lan chạy đến tìm nàng,đithẳng vào vấn đềnóimuốn bái sư học nghệ, hoàn toànkhôngquan tâm Cố Thiền cũng chỉ là tay mơ.

Phó Y Lanthậtsựthở sâu,thậtsựnàng cònđangmê man,khôngbiết mình nên tiếp tục làmmộttên tiểu tử hay là trở lại thànhmộtnữ nhân "bình thường".

"Thanh Thanh? Người đàn bà hôm qua sao?"

Chương 64

Kiếp trước đúng là như vậy, nhưngkhôngbiếtsẽcó kiếp sau haykhông, Cố Thiềnmộtbên nghĩ, mọt bên đỏ mặt bày ra tư thế nghênh tiếphắn…

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64