Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 65
Cố Thiền thậm chíkhôngthể vì biết rằng Hàn Thác ở kiếp trước bách chiến bách thắng mà an ủi chính mình, kiếp trướchắnkhôngcó tham gia trận chiến này.
Hàn Thác vì để dễ dàng cho việc điều động an bài, vẫn muốn dẫn chút ít cấp dưới của U Châuđitrước, Cố Phong phía trước có biểuhiệnxông ra, Hàn Thác lại cố ý dùng tài để chứng minh, nên tự nhiên cũng muốnđicùng.
Nếu giống như quỹ đạo của kiếp trước, tân đế Hàn Khải vì muốn củng cố địa vị của bản thân, nên chuẩn bị bắt tay vào thựchiệnchính sách tước phiên, trong tay Tĩnh vương và Sở vương đều cầm trọng binh, đối vớihắnđều có uy h**p tương xứng, cho nên đầu tiên phải suy nghĩ chọn ai để xuống tay là rất khó.
Từ lúc Hàn Thác tiếp quản bộ cũ của Sở vương, trong lòng của Cố Thiền liềnâmthầm sinh ra lo lắng đối với trận chiến này.
Hàn Thác cũng bị dọa, vội vàng ôm nàng ngồi xuống, tiếp tục hỏi:“Rốt cuộc mơ thấy cái gì, tại sao lại bị dọa thành như vậy?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần này......
Khi đó trong lòng nàng biếtrõHàn Thác nhất địnhsẽthắng, cho nên thoải mái tự tại,khônglo lắng chút nào.
Nhưng mà, nàng có năng lực làm những gì, có thể giúpsựviệc tiến triển đến đâu?
Chính là như vậy?
“Băn khoăn của nàng rất có đạo lý.” Hàn Thác trấn annói,“Tasẽcăn dặn bọn họ an bài chu đáo hơn nữa. Đừng lo lắng, vì Xán Xán, tasẽkhôngđể mình gặp chuyệnkhôngmay.”
Giấc mơ là giả, tình ý làthật, nàng chỉ nghĩ rằng giả bộ ngủ, giả vờ gặp ác mộng nhằm nhắc nhởhắnmộtchút, nhưng đến cùngkhôngbiết có nên giúp haykhông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi đó Cố Thiền ở trong cung, cũngkhôngcó khả năng nhớ lại tất cả chiếnsự, nhưng lần này nàng có thể nhớrõràng là vì khi Hàn Khải quyết định cắt giảm quân nhu, vì bản thân là hộ bộ Thượng thư nên Cố Cảnh Ngôđãcật lực phản đối,đãnhiều lần cố gắng ngăn cản khi ởtrêntriều. Nhưng Hàn Khảiđãsớm có ý định, thế nênkhôngcó bất kỳ hành động nào, hơn nữathậtsựlàhắncó lòng riêng, cho dù Cố Cảnh Ngô có ý kiến hợp lý nhưng lại trái ý với hoàng thượng, cho nên cuối cùng bị Hàn Khải ban ramộtđạo thánh chỉ đuổiđi, phảiđixa tận Phúc Kiến để nhận chức Bố Chính Sứ, cũng đồng thời quản lý ngành hàng hải, Cố Tùng có liên quan cũng phải chịu liên lụy,đangbị điều ra ngoài kinh.
Ngoã Lạt mang gót sắt xâm lược biên quan, đưa quânđivề phía Nam, chỉ chờ tấn công dưới thành Đại Đồng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian gầnmộtnăm, chuyện xấu gì cũng đều có thể xảy ra.
Đương nhiên, là do Cố Thiềnthậtsựkhônghiểu, Hàn Thác cũngsẽkhôngnghi ngờ cái gì, bởi vì vốn dĩhắncũngđãsuy tính nước cờ của mình.
Việc nàykhôngphải là bí mật, liền truyền ra ở trong quân doanh rất nhanh, bản thân phải đẫm máu chiến đấumộtcách hăng hái để bảo vệ quốc gia, giờ đây quốc gia lạikhôngnguyện ý cung cấp chu toàn những vấn đề căn bản nhất như ăn mặc cho bọn họ, vì thế trong lúc nhất thời sĩ khí phải chịu đả kích lớn, lòng quân tan rã, bị Ngoã Lạt luân phiên tấn công mạnh mẽ, cuối cùng dẫn tới thảm bại, hơn mười vạn đại quân ban đầuđãbị tổn hại hơn hai phần ba, ngay cả Sở vương cũng phải c·h·ế·t trận nơi sa trường, nếukhôngđãcó thể trở về.
Hàn Thác lại dẫn quân xuất chiến.
rõràng là mơ thấy ác mộng.
Hàn Thác cảm thấy buồn cười, thấy nàng lo lắng nhiều thứ, nhưng vẫn kiên nhẫn trả lời:“Chiếnsựkhôngbiết dài ngắn thế nào, rất khó có thể chuẩn bị thỏa đáng ngay từ lần đầu, nhưng ít nhấtsẽchuẩn bị đầy đủ mọi thứ trước cho ba tháng, ngươi đừng lo lắng.”
Khi ở Sơn Tây, nàngđãtừngâmthầm nhắc nhở cho Hàn Thác, cố ý hỏihắn:“Vương gia ở xa U Châu, ngoài tầm tay với, tại sao lại an bài những binh lính giỏi để bố phòngkhôngđủ?”
Ngay cả chănhắncũngkhôngdám nhấc lên, vì sợ đánh thức Cố Thiền.
Cố Thiền cũng lo lắng cho Cố Phong.
Cố Thiền dần dầnkhôngnóivậy nữa, nhưng trong mắtđãcó nước mắt rơi xuống.
Hàn Thác cườinói:“Đứa ngốc, mộng đều trái với thực tế, nàng mơ thấy ta bại trận, kỳthậtchính là chứng minh tasẽthắng, đại cát đại lợi.”
Chương 65
Sơn Tây ở đâu cũng đều có đóng quân, mặc dù bị quân Ngoã Lạt đột nhiên tiến công đánh sâu vào bên trong, nhưng tổn thất rấtnhẹ.
Nhưngtrênđời nàykhôngcó cái gì là hoàn toàn ổn thỏa, tuyệt đốisẽkhôngbị quân địch công phá phòng ngự, nên chuyệnđãsẽxảy ra như thế nào cũngkhôngthể ngăn cản được.
Cố Thiền nức nởnói:“Ta mơ, điềm xấu, Vương gia bại trận......”
Nàng càng thêm lo lắng.
Hàn Thác là trượng phu của nàng, cũng là người nàngyêu, đương nhiên nàng hy vọnghắncó thể bình yên mọi thứ.
“Sau đó cái gì? Tại saokhôngnóinữa?” Hàn Thác hônnhẹlên thái dương nàng,“Đừng khóc, cònmộtcanh giờ cuối cùng, nàngkhôngtrò chuyện với ta, sau này muốnnóigì cũngkhôngđược.”
Vừa vặn lúc đó Tấn vương dựa vào việc Ninh Hạo d·â·m nhục hại c·h·ế·t Tấn vương phi, đó làmộtchuyện bất kính đối với phủ ngoại gia Ninh quốc công của Hàn Khải, Hàn Khải liền đem mục tiêu nhằm vào Tấn vương, ca ca của Sở vương, lấy cớ quốc khốđãhết,khôngthể giúp đỡ, quyết định lấy Hà Nam là nơi dân chúngđanggặp đại họa, cho nên phải cắt giảm chi tiêu cho quân đội.
Hàn Thác vội vàng lay nàng tỉnh lại.
Trượng phu và đệ đệ, hai cái mạng bằng nhau cột vào cùng nhau.
Nàng chỉ có thểkhôngtiếng động tựa sát vào người Hàn Thác, ôm nhanh lấy cánh tayhắn, hy vọng có thể hấp thumộtít năng lượngtrênngườihắn.
Cố Thiềnkhôngthểkhônglo lắng.
Tuy rằng muốn cùng nàng trò chuyện, nhưng lại sợ nàng rơi lệ, chi bằng cứ như vậy, chờ nàng tỉnh ngủ,hắncũngđãđikhỏi,tránh cho nàng phải thương tâm khổ sở khi chia ly.
“Mơ thấy Vương gia lạiđiđánh giặc, sau đó......”
Ngón taynhẹnhàng v**t v* khuôn mặt trơn mềm của Cố Thiền, thấy nàng vốnđangngủ yên đột nhiên nhíu chân mày, khuôn mặtnhỏnhắn vì vậy mà vo thànhmộtnắm, trong miệng tự lẩm bẩmkhôngngừng, nhưngâmthanh rấtnhỏ, nghekhôngrõràng lắm.
“Nhưng mà, nếutrênđường xảy ra chuyện gì, hậu phương tiếp viện trễ, có thể ảnh hưởng đến chiếnsựhaykhông, lỡ như vốn có thể thắng, lại bởi vì vậy mà gặp chuyệnkhôngmaythìlàm sao bây giờ? Còn có, Đồng Lâm lần trước có thể thiêu kho lúa của quân địch,thìquân địch cũng có thể làm ngược lại thiêu kho lúa của chúng ta, đến lúc đó nên làm cái gì bây giờ......”
Nàng lấy lại bình tĩnh, ngừng rơi nước mắt, nghiêm mặtnói:“Hành trang ta đềuđãsửa sang lạithậttốt, Vương gia nhìn xem còn thiếu cái gì, ta chạy nhanhđibổ sung. Đồng Lâm bên kia ta cũngđiqua tặng chohắntrọn bộ.khôngbiết những cái khác trong quân doanh binh sĩ như thế nào, Vương gia xuất chinh, lương thảo quân nhu cần những cái gì, có phải đều chuẩn bị tốt haykhông, có thể duy trì cho đến khi chiếnsựchấm dứt?”
Huống chi, Đại Đồng trong lịch sử vốn là vùng giao tranh, có danh xưng là“Bắc quan chìa khoá”, tân hãn Tư Đạt Cát của bộ Ngoã Lạt là người hiếu chiến, dã tâm rất lớn,chắc chắnsẽcó hành động.
nóitới đây, Cố Thiền dừng lại, chui đầu vào trong lòng Hàn Thác im ắng rơi lệ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng là vì quan tâmhắnnên sinh ra hoảng loạn.
Tuyhiệntại mối quan hệ với hoàng đế rất tốt, Hàn Khải vẫn chưa đăng cơ, nàng nhớ kiếp trước phụ thân rời khỏi kinh khiđãlập hạ, mà chiếnsựlúc đó kéo dài đến mùa đông mới kết thúc.
Cố Thiền lại cảm nhận được bản thân lại bị vây trong cảm giác vô lực.
Cố Thiềnnóiđượcmộtnửa, nhìn thấy sắc mặt Hàn Thác dần dần lộ ra vẻ kinh ngạc, liềnkhôngnóinữa, c*n m** d***, lộ ra vẻ mặt ưu sầu, sửa lờinói:“Ta biết bản thân lo lắng nhiều chuyện, Vương gia ứng chiếnđãcó kinh nghiệm phong phú, đương nhiên chuyện gì đều có thể suy tính trước, an bàithậttốt. Nhưng takhôngthể khống chế được chính mình, sợ Vương gia xảy ra dù chỉmộtchút việc, Vương gia cómộtchút ít tổn thươngthìtađãchịukhôngnổi.”
Lúc trước khi ở Đại Đồng, nàngđãgặp qua Chương Tĩnh Cầm vài lần.
Editor: Mễ Đồng
Nếu thựcsựcómộtngày như vậy, nàngkhôngcho phụ thân đấu tranh,thìngười gặp xui xẻo đó là Hàn Thác, chưa biết chừng còn liên lụy đến Đồng Lâm, nếu phụ thânthậtsựđấu tranh,thìcha và ca ca chắc chắn phảiđicon đường như kiếp trước, lại cảm thấykhôngcần thiết phải hỗ trợ Hàn Thác......
Cố Thiền biết bản thânđangcó chút buồn lo vô cớ, nhưng việc này về tình hay về lý đều liên lụy đến người thân của nàng, mà nàngthìlại muốn bảo vệ tất cả mọi người.
Nàng cọ cọ ở trước ngựchắn, nũng nịu mềm giọngnói:“Làm ta sợ muốn c·h·ế·t.”
Tâm tình của Cố Thiền khác nhau rất lớn so với lần trước.
Cố Thiền có thể thấy đượckhôngthể tác động đếnhắn,hắnhoàn toàn xem việc này là việckhôngđáng lo mà khinh thường, nàng liền đứng hẳn lên,“Ta còn mơ thấy Vương gia bỏ ta lạimộtmình, rốt cuộcđikhôngtrở về.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho nên, trăm ngàn lần đừng giống với kiếp trước, vì mỗimộtngười mà nàng quan tâm để ý.
Lời này giống như chọc tổ ong vò vẽ, nước mắt của Cố Thiền càng rơi mãnh liệt, hai tay ôm chặt lấyhắn, cả người phát run.
Cố Thiền nhân thể ở trong lòng bàn tayhắnkhinh cọ, nàng cũngkhôngmuốn đểhắnphải lo lắng cho mình, hy vọnghắncó thể toàn tâm ứng phó với chiếnsự,khôngcần phải phân tâm.
“Mơ thấy cái gì?” Hàn Thác hỏi.
“Ân,khôngcó khả năng, ta làm sao bỏ nàng lại được.” Hàn Thác còn cười, ngẩng đầu xoa xoa đỉnh đầu nàng, an ủinói,“Biết ngươi luyến tiếc ta, nhưng đừng miên man suy nghĩ, tự dọa chính mình. Ta còn ở đây, ngươi cứ như vậy, sao ta có thể an tâmđiđược?”
Nếu Đại Đồng thất thủ, dân chúng trong thành khó tránh khỏi việc bị quấy nhiễu, cũngkhôngbiết hônsựcủa Chương Tĩnh Cầm có thuận lợikhông,không, nếu khói lửa nổi lên bốn phía,sựan toàn của sinh mệnhkhôngthể bảo đảm, hônsựthuận lợi hay hoãn lại có gì khác nhau.
Cố Thiền mở mắt ra, dường nhưkhôngthể tin mà nhìn Hàn Thác,“Vương gia,người vẫn còn ở nhà,thìra là ta nằm mơ.”
Còn có Chương Tĩnh Cầm, cũng là đối tượng mà Cố Thiền lo lắng.
hắnnghe được lòng liền mềm nhũn,nhẹnhàng đem nàng ôm vào trong ngực, vỗ phía sau lưng để trấn an nàng.
Chương Tĩnh Cầm tính tình có khác biệt so với trước đây, chẳng còn thíchnóichuyện, trở nên yên tĩnh, nhưng tinh thần và khí sắc đều rất tốt, thậm chí còn đề cập với mợ ở giúp nàng xem mắt người ta.
Lúc ấy Sở vươngđanglãnh binh chống lại quân Ngoã Lạt xâm lược, chiếnsựđangtrong lúc gian nan, cầu viện binh bị cự tuyệtkhôngtính, lại còn bị báo lại sau nàymộtnửa trang thiết bị, nhu cầu của binh lính đều phải tự thân lo liệu.
Còn có phụ thânđanglàm việc bên ngoài, trong lòng nàngđãsớm hạ quyết tâm, đợi khi Hàn Khảithậtsựđăng cơ ngôi vị đế vương,nàng liền nhắc nhở với phụ thân, Hàn Khải tính tình kiêu ngạo hoành hành, khuyên phụ thân khi ởtrêntriều đừng làm trái với ý củahắn.
Sau khi Cố Thiền trở lại U Châu, Chương Tĩnh Cầm lại viết thư đến, tìm được người môn đăng hộ đối, hôn thưđãđịnh,sẽtổ chức hôn lễ vào mùa thu năm sau.
Hàn Thác để sát tai vào miệng nàng, nghe ra nàngnóilà:“Vương gia...... Vương gia...... Đừngđi.”
Lúc nghịsựchấm dứtđãlà canh bốn, Hàn Thác trở lại phòng, cởi y phục nằm bên cạnh Cố Thiền, dù sao canh năm mới khởi hành, cùng lắm là nghỉ ngơimộtcanh giờ, tội gì phải ép buộc mình.
Nàngkhôngmuốn lâm vào thế khó xử, nhưng lạikhôngbiết phải làm thế nào cho phải
Nếukhôngcó kiếp trước, tự nhiên lúc này nàng có thểkhônghề lo lắng mà tin tưởng năng lực của Hàn Thác, nhưng đoạn trí nhớ này cứ cố tình như bóng ma quấn lấy nàng, mà nàng căn bản lại cảm thấy bất lực, vìkhôngthể sửa đổi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.