Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 69
Nhưnghắnkhôngphải làmộttiểu thái giám ở tầng lớp dưới luôn nhìn phíatrênchờ người khác ban ân, chức tư lễ giam cầm bútnóilớnkhônglớn, nhưng cũngđãgặp qua nhiều việc, tất nhiênsẽkhôngdễ dàng mắc câu,“Nương nương, thần đành phải cúi mình, thần làm việcđãnhiều năm,thậtsựcó chút mong ước, nhìn trúng vị trí đề đốcđãlâu, giờ phút này thần cả gan xin nhắc tới,khôngbiết nương nương có thể tác thành haykhông?”
“Ngươi nghe đây, ngày hôm trước Lương Thần Quang dẫn theomộtđội cấm vệ ra khỏi thành, takhôngcần biết rốt cuộchắnđichỗ nào, cũngkhôngmuốn biếthắnmuốn làm cái gì, ta chỉ muốnhắnkhôngthể còn sống để tới nơi, cũngkhôngthể còn sống để hồi kinh.” Ninh hoàng hậukhônghề vòng quanh cùnghắn, trực tiếp đưa rayêucầu,“Tóm lại, chuyện này nếu ngươi có thể làm xong, tư lễ giam đề đốc chính là chiếc ghế mà ngươi nắm trong bàn tay, nếukhông......”
“Thầnkhôngdám.” Trần Vĩnh An đột nhiên cúi đầu, tư thái cực kỳ kính cẩn nghe theo, nhưng trong lờinóilại càn rỡkhôngthay đổi,“Nương nương để mắt đến thần, muốn thần làm việc, đó là phúc khí của thần. Nhưng mà, năm đó thần làmộtcon nghé con mới sinh nênkhôngbiết sợ hổ, cũngkhôngbiết rằng bản thânthậtra còn có lương tâm, tự mình làm bẩn đôi tay, nhưng hôm nay, tuổi thần càng lớn nhưng lá gan lại càngnhỏ, làm việcsẽkhó tránh khỏi có chút lo trước lo sau, sợ đầu sợ đuôi. Thầnkhôngcó người thânkhôngcó quê hương,khôngconkhôngvợ, vàng bạc phú quý gì chứ, sau khi có vinh quang rồi cũngkhôngcảm thấy hứng thú,thứ duy nhất thần hy vọng chính là thừa dịp bản thân còn sống ở thế gianthìcó thể nắm quyền hành, cho nên hy vọng nương nươngsẽthành toàn.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nam nhân nằm đó, hô hấp bình tĩnh, nhìn giống nhưđãngủ say.
Những người trong nội thị đều là kẻ thông minh, chủ tử chủ động đưa ra ý tốt, sao có chuyện nghekhônghiểu, Trần Vĩnh An vộinói:“Tạ nương nương long ân.”
Editor:
Cả đời Ninh hoàng hậu chưa từng bị đầy tớ xem thường, vốn là giả bộ tức giận làm chohắnkinh sợ, mà lúc này lại biến thành chuốc lấy ba phần lửa giận, cắn răng hỏi:“Ngươi đây làđangáp chế bản cung?”
Cuối cùng Ninh hoàng hậu dù chờ bao lâu cũngkhôngthể đợi nửa câu đáp lại của hoàng đế.
Dựa theo quy củ, cung nhân nội thị khi đáp lời chủ tử phải cúi đầu lễ phép,khôngthể nhìn thẳng chủ nhân.
Đầu tháng ba năm thứ 24, hoàng đế băng hà.
Giờ tý canh ba, Phượng Nghi cung cómộtvị khách thần bí đến thăm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nếu bản cungkhôngthành toàn, ngươisẽlàm như thế nào?” Ninh hoàng hậu cố nén tức giận hỏi, chỉ sợ nếu sức lực của nàng lớn hơn tý nữa,thìchén trà trong taysẽphải chịu đựng lửa giận lửa giận mà bị bóp nátmộtcách vô tội.
Ngày tiếp, hoàng đế Gia Đức tiếp tục ban thánh chỉ mới, Hà Nam gặp đại hạn, khai thương khó khăn, nhưng quốc khố cạn kiệt,khôngthể chiếu cố, Tĩnh vương an vị nhiều năm, lại kiêm luôn chức Sở vương có đất phong, có bổng lộc dày, tiền tài rất nhiều, lúc này lấy ra để cho dân chúngđanggặp tai hoạ trước, triều đình tạm dừng việc cung cấp quân nhu cho quân đội dưới trướng Tĩnh vương, cho nên Tĩnh vương tự mình xử lý cho thỏa đáng.
“Bệ hạ, nô tì cáo lui.” Ninh hoàng hậu hành lễ, sau đó rờiđingay, lúcđangchờ đợi từng bày ra gương mặt phẫn nộ và thất vọng bây giờ cũngđãkhôi phục lại vẻ mặt hiền hòa ổn trọng trước sau nhưmột. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tâm tư của mình bị người khác nhìn thấu mànóitoạc ra, trong lòng nàng liền kinh ngạckhôngngừng,mộttư lễ giam cầm bút nhonhỏcòn có thể như thế,thìcàngkhôngnóiđến những người khác, khó trách trong việc lập phitrênnàng với hoàng đế vì trái ý với nhau mà lảng tránh.
mộtthân mặc hắc y màu đen, gương mặt cũng bị mũ trùm đầu chethậtkín, chỉ có thể dựa vào dáng người, dángđitrước mặt mà nhận ra làmộtnam tử.
Trần Vĩnh Ankhôngkhách khí, đại mã kim đao liền tiến về tháp đôn sườn gỗ lim ngồi xuống, tay liền phủi phủi vài nếp gấptrêny phục,khôngnhanhkhôngchậmnói:“khôngbiết nương nương triệu vi thần đến đây có gì phân phó?”
Bây giờ Ninh hoàng hậu đâm laothìphải theo lao, nàng triệu Trần Vĩnh An đến,sựviệcđãđến nước này làm haykhôngthìcó gì khác nhau, nàng chỉ có thể buông tay suy nghĩ cẩn trọng, tính toánthậtkỹ càng để suy đoán ra, nhưng nàng cũngkhôngbao giờ chohắnđược như ý. Hàn Thác từnhỏđãphải ngấm ngầm chịu nhiều đau khổ, tuykhônghiệnlêntrênmặt, nhưng vẫn luôn cất giữ ở trong lòng, nếu như đểhắnđăng cơ lên ngôi, đến lúc đóhắntuyệt đốisẽkhôngđể cho hai mẹ con nàng có thể ăn ngon.
“Đa tạ nương nương tán thưởng.” Trần Vĩnh An khom người cảm tạ.
Kế đó, vào tháng thứ năm Thất hoàng tử Hàn Khải đăng cơ, sửa niên hiệu là Gia Đức.
nóixong lời cuối cùng,hắnliền rủ đôi mắt vô thần xuống, thế nhưng trong mắt lại lóe ra tinh quang, nhìn thẳng Ninh hoàng hậu dường như làđangthị uy,khônghề có ý lảng tránh.
Trần Vĩnh An dễ dàng tiếp lời,“Cẩn thận cái đầu của ngươi.”
“đimời Trần Vĩnh An tới đây.” Trở lại Phượng Nghi cung, Ninh hoàng hậu bỏ lạimộtcâu cho Hác ma ma, liềnđiđến tiểu phật đường.
Trần Vĩnh Anthậtsựlà cực kỳ lớn mật, Hoàng hậu tức giận, thế nhưng mặthắnlạikhônghề đổi sắc, vẫn giống như trước ngồi ngay ngắntrêntú đôn,khôngmộtchút hoang mang tựnói:“Thần cũngkhôngnghĩ rằngsẽmạo phạm nương nương, nhưng mà năm đó nương nương kêu thầnđilàm việc,hiệntại thần chỉ cần nhớ lạithìtrong lòng liền sợ hãi. Đổng đại tướng quân vốn làmộtngười trung liệt, lại thông đồng với địch p·h·ả·n· ·q·u·ố·c nên phải chịu tội xử tử, phủ Vệ quốc công có 457 khẩu nhân, mỗi người đều chếtkhôngnhắm mắt. Nên mấy năm nay thần thực bất an, ngủ cũngkhôngxong, vừa nhắm mắt liền thấy u hồn trở về đòi mạng, chẳng lẽ nương nương, người vốnkhôngcómộtchút bất an nào hay sao?”
Nàng cố ý tạm dừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giao dịchđãđạt được, Trần Vĩnh Anmộtlần nữa kéo lên mũ trùm đầu, đứng dậy cáo lui.
Trần Vĩnh An giống nhưkhônghề vui lòng, chậm rì rì đáp:“Dù saothìthần cũngcôđộc, cho dù như thế nào cũngkhôngsao cả. Nhưng nương nươngthìkhác, nghenóiThất hoàng tử điện hạđãđịnh xong hônsự, chính phi được chọn là cháugáitrưởng của bộ binh Thượng thư, trắc phi được chọn là khuê nữ nhà trung quân đô đốc phủ Tả đô đốc.mộtbên là bộ binh có quyền điều binh nhưng lạikhôngcầm binh quyền trong tay, ngũ quân đô đốc phủthìcầm trong tay binh quyền nhưng lạikhôngcó quyền điều binh, hai người này vốn dĩ có thể bổ sung cho nhau, nếu cómộtngày cùng nhau hợp tác đứng lên,thìcó thể cùng nhau tiến tới,khônghề bị cản trở......”
Bởi vì sức lực quá lớn, bát nhang hình hoa sen liền lăn lông lốc ngã xuống, tầng tầng lớp lớp hoa nở rộ ở kim chuyên thượng, rơi khắp bốn hướng, tan xương nát thịt.
Cuối tháng năm, sắp bước sang tháng sáu, ánh mặt trời đầu tiên của tiết đoan ngọđãcao hướng, hoàng đế Gia Đức hạ ban thánh chỉ, điều bộ binh Thượng thư Cố Cảnh Ngô tới Phúc Kiến để tuyên bố kế thừa chức chính sử tư nhâm Bố Chính Sứ, cũng giám thị để xử lý nghiêm khắc địa phương kéo dàiđãlâu việc cấm biển. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 69
“Ngươi ở tư lễ bị giam cầm ởmộtvị trí cũngđãmười năm, bản cung muốn cho ngươi thăng chức, nếu ngươi làm tốt việc bản cung giao,thìtasẽđem chưởng ấn chức cho ngươi, ngươi thấy như thế nào?” Ninh hoàng hậuđithẳng vào vấn đề, vẽ ramộtcái bánh lớn, dẫn dụ người khácđitheo, vì mình bán mạng.
Tin tức từ tháng năm ngày mười ba ấy đã đưa đến bên trong phủ Tĩnh vương.
hắnvô cùng thuần thục tiến vào chính điện, hướng về Ninh hoàng hậuđangngồi ngay ngắntrêntháp mà thi lễ:“Thần Trần Vĩnh An, gặp qua Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an.”
Trần Vĩnh Anđãnhìn đúng,nóicũng đúng, vì vậy Ninh hoàng hậu phản báckhôngđược, bịhắnlàm cho tức giận đến mức cườikhôngngừng, hừmộttiếng:“Bản cung chính là đề cao ngươi ở chỗ đó, có thể tự mình hiểu lấy.”
*
Hương Trường thọ được đốtkhôngngừng suốt mười hai canh giờ, khóinhẹlượn lờ bốc lên.
“Câm mồm!” Ninh hoàng hậu quát lên bảohắnngưngnóilại.
“Thần đương nhiên rất sợ, nhưng mà nếu nương nương bỏ được,thìđãsớm cho thầnmộtđao,” Trần Vĩnh Anmộtbênnói,mộtbên nhấc bàn tay tạo thành đao để ở chỗ cổ mô phỏng động tácmộtchút,“Làm sao lại có thể giữ thần đến hôm nay, điều đó có thể thấy được trong lòng nương nương thần vẫn còn có chút địa vị mà người kháckhôngthể thay thế được.”
Lờihắnđáp có thứ tựrõràng,trênmặt cũngkhôngcómộtchút ý e ngại,nóiđến lúc sau trong lờinóingược lại lại lộ vẻ đắc ý, thoángẩnchút ý khiêu khích.
Ninh hoàng hậu hơi hơi nâng đầunói:“Bình thân, ban ngồi.”
Ninh hoàng hậu trầm mặt, vươn tay bẻ gẫy.
Ninh hoàng hậu đập mạnh taytrêntháp liền kêumộttiếng “Ba”, lớn tiếng quát:“Lớn mật, thế nhưng ngươi dám cò kè mặc cả với bản cung!”
Nhưng mà nàng cũngkhôngthể để cho Trần Vĩnh An chế trụ, cho dù trong lòng có ý muốn dựa vàohắn, nhưng ai là chủ ai là phó cũng phải phân biệt chorõràng mới được,“nóilời vô nghĩa nhiều như vậy, chẳng lẽ ngươikhôngsợ bản cungkhôngkiên nhẫn,sẽchấm dứt ngươi luôn sao? Đến lúc đó đừngnóiđến chức chưởng ấn đề đốc, cũng đừngnóiđến việc có thể được chiếu cố cho dù ngươi có được tạo hóa.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.