Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 70

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70


“Xán Xán, ngươi đừng khóc,” Phó Y Lan tưởng chính mìnhđãgây họa, gấp gáp lấy khăn ra lau nước mắt của Cố Thiền,“Takhôngphải muốn dọa ngươi, ta chỉ là đoán mò, ai…., ta chỉ lànóihươunóivượn, tỷ phu làmộtngườianhminh quyết đoán như vậy,sẽkhôngvì chuyện như vậy mà gặp khó khăn......”

Lý Vũ Thành nghe xongkhôngnóiđiều gì, phất vạt áo lưu loát quỳtrênmặt đất nhìn Cố Thiền dập đầu lạy ba cái, cái trán kia đánh vào đất tạo nên mấy tiếng bang bang vang lên, có thể thấy được dùng sứcthậtsự,khônggiả bộ chút nào.

Cố Thiền giục ngựa trở về thành, lại từng bước quay đầu, cho đến khi đội ngũ áp giải ngân lượng nhìn xakhôngcòn thấy gì cũng cònkhôngchịu rờiđi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cómộtsố việc,khôngsợ ngươi nghĩ đến điều gì to lớn, chỉ sợ là có cùng suy nghĩ giống nhau lẻn đến bên tai.

Bích Linh cùng Bích Lạc là nhất đẳng đại nha hoàn bên cạnh Vương phi đương nhiênsẽkhôngbị lo lắng.

Nhưng lúc này ai quan tâm nó như thế nào?

Thủ hạ của Hàn Thác có hai mươi lăm vạn quân sĩ, nhân thủ có thể đủ, còn lại đó là tiền bạc.

Nàng rất nóng vội, cònkhôngkịp để ý đến xưng hô.

“hắnlà hoàng đế, chưa chắcsẽđem quốc thổ đại Ân tặngkhôngcho người Mông Cổ, nhưnghắnnhất địnhkhôngmuốn tỷ phu thắng trận. Thua chiếnsự, quân đội chắc chắnsẽcó tổn hại, thua càng thảm, tổn hại càng lớn......hắnmuốn đổi phương pháp cắt giảm quân lực!” Phó Y Lan theo lờinóicủa Bích Linh mà đoán, giọng căm hậnnói,“Ninh hoàng hậuâmhiểm như vậy, bọn họ muốn hại c·h·ế·t tỷ phu, đến lúc đó cho dùhắnkhôngchết ởtrênchiến trường,thìcũng gánh phải tội danh thua trận......”

Cố Thiền vẫn lo lắngsựtình chuyển biến xấu, vốnđãlàm cho nàng trở taykhôngkịp, lúc này lại bị ảnh hưởng bởi lờinóicủa mọi người, cho dù nàng kiên cường cắn răng cũngkhôngthể ngăn được nước mắt chảy xuôi.

“Thất hoàng tử chính là...... Chính là muốn trăm vạn tướng sĩ khikhôngphải chịu c·h·ế·t sao? Hắn thương nạn dân ở Hà Nam vì họ là dân chúng, thế tướng sĩ ba quânthìkhôngphải là dân chúng đại Ân c*̉ahắnsao?” Phó Y Lan trong lòng đầy căm phẫn, nóng giận đến mức ngay cả xưng hô cũngkhôngnhớrõ, khoa tay múa chân thiếu chút nữa làm ngã cả ghế.

“Vương phi, mời trở vềđi,” Lý Vũ Thành dừng bên suốinhỏcho ngựa uống nước, nhìn Cố Thiền chắp tay cáo biệt,“Ta nhất địnhkhôngphụ lòng Vương phi nhờ vả,sẽan toàn đem ngân phiếu đưa đến tay Vương gia.”

Bích Lạc cơ bảnkhôngcó đề phòng lờinói, chỉ đơn giản đem cửa sổ đóng kín lại, thấy sắc mặt Cố Thiền trắng bệch, liền rót chén trànhỏđưa đến cho nàng,“Vương phi, uống chén trà ấm để bình tĩnh.”

Đến ngày ấy, Cố Thiền và Phó Y Lan cùng cưỡi ngựa, lao thẳng đến nơi áp giải tiền bạc,tiễn đội ngũ đưa đến U châu ở mười dặm ngoài thành.

Đứng dậyđira tới cửa, liền quay đầu nhìn Phó Y Lan cườinói:“Nhưng mà, đến khi ngươi xuất giá đồ cướisẽphải ítđi.”

“Chỉ cần có đủ tiền và nhân lựcthìcó thể giải quyết!”

Chỉ mấy nâng đồ cưới, cùng tính mạng của hơn mười vạn tướng sĩ của Hàn Thác, cơ bảnkhôngđáng giá nhắc tới.

Tại saokhôngthể thẳng thắnnóichohắnbiết tất cả, chẳng phải là vì sợhắncảm thấy mình là quái vật khi có thể trọng sinh sao, nhưng mà rốt cuộc rốt cuộc lại gây ra chuyện, nếu Hàn Thácthậtsựcó chuyện gì...... (đọc tại Qidian-VP.com)

Phó Y Lan cũng gấp, nàng qua lại trong phòng, miệng lẩm bẩm,“...... biện pháp giải quyết quân nhu, có thể vận động dân chúng quyên góp, xiêm y,thảo dược, nhu yếu phẩm ít hôm nữa tất cả đều có thể mua, nhưng số lượng lớn, có lẽ trong khoảng thời gian ngắn khó có thể đủ, có thểđimua bốn phía xung quanh nơi đóng quân......”

Cố Thiền điều khiển tâm trạng c*̉a mình, miễn cưỡng khắc chế đầu lưỡi, đem hết tin tức thuật lạirõràng.

Bích Linh mở khóa tam sắc chạm rỗng uyên ương ra, cùng Cố Thiềnđivào.

Nhưng mà, Cố Thiền cơ bảnkhôngcó tâm tư để ý đến chuyện này.

Cố Thiền căn cứ vào tính tình hai người mà phân công nhiệm vụ, Bích Lạc đối nhân xử thế ổn trọng, cho nênđitheo Lý ma ma học quản gia, Bích Linh thông minh, biết số học, lúc trước tất cả trang sức, đồ vật của Cố Thiền cũng là do nàng quản,tất cả tiền bạc, ngay cả đồ cưới của Cố Thiền cũng là do nàng quản.

An quốc công ban ngàyđãnhận được tin tức,đangcân nhắc viết thư cho Hàn Thác, lúc này lại nghe khuê nữnói,khôngkhỏi khen:“Vương phi có tâm tính nhân hậu,thậtsựkhó có được.”

“Ngươi muốnđitheo?” Phó Y Lan lắp bắp kinh hãi, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường,“Cũng đúng,đitheo bọn họthìkhôngsợ lạc đường, có thể thuận lợi tới nơi đóng quân.”

Đối với Hàn Thác mànói, đồ cưới của Cố Thiền chỉ có tác dụng triễn lãm trong ngày thành thân mà thôi,hắnđường đường là Vương gia nên đương nhiênsẽchu cấpthậttốt cho Vương phi của mình, cơ bảnkhôngnghĩ tới cómộtngày cần đụng đến đồ cưới của Cố Thiền.

Cố Thiền cho Bích Lạc mời Lý Vũ Thành đến trao đổi.

Phó Y Lanđãđọc qua binh thư, nàng chính là dựa vào đó để suy ra.

“Tê......” Nàng đau nhói đến tận tim,khôngcó cách nào, từnhỏđã tập đao thương, bắp thịt lớn, lực kim châm rất lớn, khác xa so với người ngoài.

sựtình đến nước này nàng càng nghĩ càng nóng lòng, nước mắt càng rơi nhiều hơn.

“Bích Linh,đixem tư khố của ta.” Cố Thiềnnóira mệnh lệnh.

Phó Y Lankhôngphải làcônươngđãxuất giá,khônggiống như Cố Thiền có nhiều tiền riêng như vậy, nhưng nàng cũng tâm niệm phải giúpmộtphen. Vì thế về đến nhà, liền đem việc nàynóivới cha mẹ.

Cố Thiền nhận lấy, cái miệngnhỏđưa đến chén trà, bởi vì phát runkhôngngừng, hơn phân nửa chén trà đỗ lêntrênváy, trà tụ lại, thành vệt vàngtrênáo.

Cố Thiền cũngkhôngvì vậy mà tốt hơn, nàng chặn đứng câunóicủa Phó Y Lan, nghẹn ngàonói:“hắndù cóanhminh thế nào, cũngkhôngthể tự nhiên có được quân nhu cho cả vạn quân......”

Cố Thiền động ánh mắt rất nhanh, tiền nàng có, còn là rất nhiều, thựcsựrất hiếm có khi chính nàng cũngkhôngbiết được rốt cuộc là bao nhiêu.

Trong rương tất cả đều là ngân phiếu,, tổng cộng 320 vạn lượng.

Trong lúc nhất thời gạch cùng trứng chim tề phi ~~~~

Cố Thiền cuống quítđidìuhắn, nàng chịu chi có lý do, nàng thầm nghĩ cứu chính vị hôn phu của mình, còn lại việc khác vẫn chưa nghĩ đến.

Tiền có, nhưng đưađinhư thế nào lại là vấn đề.

Phó Y Lan trợn mắtnói:“Sợ cái gì,hắnlàm ra được, chẳng lẽ còn có thể sợ người tanóisao,hắnmuốnkhôngđuối lýmộtchút, cũngkhôngcần phải đem Cố đại nhân đàyđiPhúc Kiến, cái nơi hoang dã như vậy, biết chuyện nàykhôngđược lòng mọi người, sợ hộ bộkhôngchịu phối hợp.”

Tư khố của Cố Thiền được lập tại tử vận sơn phòng.

Biện pháp nào cũng mặc kệ, chỉ cần có thểthìsẽdùng, nàng cũngkhôngbiết cách nào, nàng làcônươngkhôngcó trải qua chiến trường,khôngcó kinh nghiệm thực tế, chỉ có thể kết hợp những cuốn sáchđãxem qua, từ đó suy luận, tuy rằng khó tránh khỏi là lý luận suông, nhưng tốt xấu cũng tổng kết đượcmộttrọng điểm.

Cố Thiền cùng Phó Y Lan đối diệnmộtlát, hai người đồng thời quay đầu ngựa lại, lập tức đuổi theo.

Chương 70

“thậtlà, lúc ấy lần đầu tiên ta được gặp mặtthìta liền thíchcônương này, cảm thấy đôi trai tàigáisắc nàythậtsựrất xứng đôi.” An quốc công phu nhân liền cảm thán“Ta cũngđixem đồ cưới của mình, dù sao lưu trữ trong quốc khố cũng bị sâu mọt, có thể giúpmộtchút cũng là đượcmộtchút.”

Cố Phong: Muội muộithậtlà đẹp trai!

Editor: Mễ Đồng (đọc tại Qidian-VP.com)

Bích Linh cũng gào to đứng lên,“Như vậy chẳng phải là thay đổi chủ tử,sẽchẳng có người theo mà làm việc nữa hay sao. Chúng ta trước giờ làm nha hoàn vốn cũng chỉ vì kiếm tiền nuôi mạng sống, nghĩ đến những binh sĩ kia cũngkhôngkém nhau mấy, ai nha,” Nàng bỗng nhiên pháthiệnra chuyện gì đó có thể xảy ra, kêu lênmộttiếng sợ hãi,“Chẳng lẽ tân hoàng đếkhôngmuốn cho binh lính đánh giặc?khôngmuốn đánh thắng trận? Chẳng lẽhắnmuốn dâng tặng đất của mình cho người Mông Cổ?”

“Mẹ, ngươi cứ việc đem đồ cưới chuẩn bị cho ta tất cảđigiúp tỷ phuđi, takhôngcần.”

Trong phòng người duy nhất còn bình tĩnh phải nói đến Bích Lạc, nàng nghe vậy vội hỏi:“Phócônương, cẩn thậnnóichuyện, đừng mạo phạm hoàng thượng.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thiền lắc đầunói:“Takhôngphải lo lắng cho bọn họ, Lý Vũ Thành làm việc bền chắc, đừng lo, ta là nhớ đến Vương gia, nếu có thể thấy mặthắnmộtchútthìtốt rồi.”

Nàngthậthận chính mình, tại sao lại dùng phương thức mập mờ như vậy đểđinhắc nhở Hàn Thác, nếu lúc ấyhắnkhôngđể ở trong lòng,hiệntại làm sao có thể trở tay tới kịp.

Cố Thiền đầu tiên kiểm tra đồ cưới của chính mình, những vật báu lớn còn lại, nàngkhôngthèm xem, vì cơ bản rất khó để di chuyển lúc canh ba. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thiền đọc xong phong thư kia, càng đọc sắc mặt càng khó xem,khôngrõlà vì tức giận hay là vì sợ, hai taykhôngkhống chế được run lên, giấy viết thưtrêntay liền rơi xuống.

Lúc trước Cố Phong cho đội áp giải đồ cưới đến vương phủ, Cố Thiền cùng Hàn Thác cònđangnhàn hạ ở nửa đường du ngoạn, nhưngmộttrăm mấy chục nâng đồ cưới vô giá lạikhôngthể chờ Vương gia Vương phi trở về mới nhập khố, tử vận sơn phòng lại là nơi được tu sửa kỹ càng để chờ vương phi vào ở, nên quảnsựtự mình làm chủ đem đồ cưới ở bên cạnh cho vào khố.

Sau đó, Hàn Thácđãđể Cố Thiền ở tại tam khác đường, nhưng cũngkhôngtính đến chuyện đem tư khố na lại tận đây.

Bàn tử:rõràngthậtlà ngu!

Mục tiêu của nàng là chương mộc tương ở tận cùng bên trong.

Tác giảnóira suy nghĩ của mình: Hàn Thác: Tức phụthậtlà đẹp trai!

“Vương phi đại nghĩa, mạt tướng bội phục!”

“Sao đột nhiên ngươi bị bệnh sốt rét vậy? hay là do trong thơ có độc?” Phó Y Lan ngồi ở phía trước, vùi đầu xe chỉ luồn kim, trong lời nói rõ ràng có ý trêu chọc hỏi.

Tất cả chuyện trong vương phủ đềuđãcó vài vị mẫu thân chuẩn bị thỏa đáng, nhưng mà các nàngđãcó chút tuổi,mộtvài năm nữasẽlui ra, phải sớm ngày chuẩn bị thích hợp để chọn người.

Đồ cưới của An quốc công phu nhânkhôngcó nhiềuhiệnngân như vậy, An quốc công lấy ra nữa, tổng cộng hồi môn bảy mươi vạn lượng,đanggiao cho Huyền Giáp quân áp giải.

Tuy rằng Hàn Thác để lại thuộc hạ để bảo vệ Cố Thiền, nhưng mà Lý Vũ Thành dẫnmộtđội mười mấy người Huyền Giáp vệ, hằng ngày bảo vệ vương phủthìkhôngthành vấn đề, nhưng để hộ tống số lượng lớn tiền bạc như vậy,thậtsựkhôngbiết có đủ haykhông.

Mọi người: Vương phithậtlà đẹp trai!

“Ngươi lo lắng đúng haykhông?” Phó Y Lan hỏi.

Nhưng mà hành động này đối với Lý Vũ Thành –mộtquân nhân lại có ý nghĩathậtphi thường,hắnlập tứcđiU châu Huyền Giáp điều khiển nhân thủ, tuyển ra trăm người để áp giải tiền bạc.

Một giọt máu rơi xuống, nhanh chóng khô lại, giống như c*̃ng có linh hồn.

“Thực ra!cônươngnóicũng có nhiều đạo lý.” Nha hoàn Phó Y Lannói,“Nào có người làm chủ tử nào có thể làm như vậy, khua chiêng gõ trống thông báo thiên hạ, đến nhà chúng ta làm nha hoànkhôngcông, chẳng nhữngkhônglấy ngân lượng, ngay cả cơm, y phục cũngkhôngcần cấp, đại quảnsựnóirằngkhôngthể làm như vậy, tốt lắm, dù sao trước kia ngươi nhận được nhiều ngân lượng như vậy, về sau bọn nha hoànsẽdo ngươi hoàn toàn chu cấp, như vậy có thể cười mànóiđến nhân nghĩa?”

Haicônương này trong thời gian quakhôngcó gì khác để tiêu khiển, tất cả thời gian toàn dùng để hỗ trợ phó vi sư, hôm nay Cố Thiền có thể đánh ngựa chạy chậm, thoải mái tự tại dạo quanh Tĩnh vương phủmộtvòng, Phó Y Lan cũng bắt đầu có chút thoải mái mà thêu y phục mẫu đơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70