Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 90

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 90


Cố Phong lại rótmộtchén rượu, vỗ ngực đảm bảo “Chỉ cần là chuyện tỷ phu dặn dò, Đồng Lâm tất nhiên là c·h·ế·t cũngkhôngtừ.”

Lúc trước hai ngườiđãtừngnói, chỉ cần những chuyệnkhôngliên quan đến tính mạnh của Hàn Thácthìbất cứ chuyện gì Trần Vĩnh An cũng có thể tự làm chủ xử lý.

Hàn Thác gật đầunói“Ừ, đúng vậy, cho dù mỗi tháng Hàn Khải đưa tinmộtlầnthìhai, ba lần cũng chống đỡ được cuối năm. Tađãbàn bạc xong với Mạnh Bố Ngạn,hắnquen thuộc Ngõa Lạt, chúng ta liên thủthìmuộn nhất cuối năm là chúng ta có thể giành chiến thắng.”

Nếukhôngphải được thị vệ thông báo trướcthìHàn Thác suýt nữađãkhôngnhận ra.

Đưa nàngđixa như vậy phải làm đầy đủ các biện pháp an toàn, như vậythìhắnmới có thểkhôngcần lo lắng, thoải mái tay chân làm chuyện muốn làm.

Nhưng bây giờ tiền đồhắnmờ mịtkhôngrõ, kế hoạch trù tính cũngkhôngbiết có thành công haykhông, sao có thể dẫn nàng theo cùng mạo hiểm vớihắn.

Khi nó nàngnóinhư thế nào nhỉ?

“Bệ hạ, cuối cùng thần vẫnkhônghoàn thành việc Bệ hạ giao phó…” Ông ta hướng về phía Nam quỳ xuống, dập đầu liên tục đến mức trán cũng chảy máu, đến khi thị vệ được Hàn Thác ra lệnh kéo lên mới thôi.

Nhưng ngày ấy, lúc Lương Thần Quanh được đưa vào trong lều nghịsự; quần áotrênngườiđãcũ nát, khuôn mặt tiều tụykhôngthể tả, làm sao còn bóng dáng gọn gàng sạchsẽnhư ngày xưa.

thậtsựlàmộtnha đầu ngốc nghếch, người ta gả chồng theo chồng, đều mong được sống trong vinh hoa phú quý, bình an an khang, chỉ có nàng la hét muốn cùng c·h·ế·t.

Cố Phong buộc phải chủ độngnói“Đệ biết, thân là thuộc hạ đệkhôngnên hỏi chuyện này. Có điều là Tiểu cửu tử đệkhôngthểkhônghỏi, sau này tỷ phu định làm như thế nào? Còn có, tỷ phu định giải quyết chuyện Xán Xán như thế nào?”

“Vậy sau đóthìsao?” Cố Phong hỏi.

Rượu quá ba chén, vẫn là Cố Phong mở miệng trước “Tỷ phu, bọn họ tin, vì để huynh tin tưởng đệ lần nữathìbên kia có thêm hành động gìsẽnóicho đệ biết trước để đệnóilại với huynh.”

hắnvội vã xuống giường, đón Cố Phong vào bên trong.

Nhìn thánh chỉ có chút bẩn, có điều nhìn Lương Thần Quang chật vật như vậy Hàn Thác cũngkhôngkinh ngạc.hắnmở thánh chỉ, tơ lụađãbị ngâm nước cho nên chữđãbị mờ nhưng vẫn có thể đọc được ý ứ đại khái cúa thánh chỉ.

Giọngnóicủa Cố Phong kéo Hàn Thác trở vềhiệntại.

Lương Thần Quangđãđitheo Nguyên Hòa đế từ lúc ông chưa đăng cơ, sau khi vào cung tất nhiên là phong quang vô hạn. Mặc dùđãcó tuổi nhưng vì bình thường quen sống trong nhung lụa, được chăm sóc tốt cho nên cũngkhôngthểhiệnrõ.

Cũng may Hàn Thác vẫn biết mìnhđangmơ chỉ mong nhanh chóng tỉnh lại, đến lúc đó có thể thấy Cố Thiền ngoan ngoãn vùi vào ngực mình ngủ yên.

Những người kia giam giữ ông ta, rất khổ sở. Lương Thần Quang nhớ đến nhiệm vụ Nguyên Hòa đế giao cho cho nên đá mấy lần bỏ trốn nhưng đều bị bắt về, sau khi bị bắt về tất nhiên đều bị đánh đập. Mãi đến tận mấy ngày trước, cómộtnam nhân bịt mặt thả ông ta ra còn cho ông tamộtcon ngựa.

Hàn Thác thở dàimộthơi, đưa tay vuốtnhẹmộtbên gối lạnh lẽo.

Cùng là nam nhân, góc độ suy nghĩ tất nhiên cũng giống nhau. Cố Phong cũngkhôngcảm thấy chuyện lừa gạt Cố Thiền này có gìkhôngthích hợp. Bọn họ cũngkhôngcó ý định che giấu lừa gạt,thậtsựlà những chuyện này nữ nhân cũngkhônggiúp được gì, cho dù biết cũng chỉ tăng thêm buồn phiền, chi bằngkhôngbiết gì cảthìcó thểkhôngbuồnkhônglo, bình thường sống qua ngày.

“Điện hạ, Điện hạ…” Lương Thần Quang với khuôn mặt đau khổ, nhìn thấy Hàn Thácthìnước mắtkhôngnhịn được mà tràn quanh hốc mắt “Thần còn tưởng rằng mìnhkhôngcòn mạng để nhìn thấy Vương gia,khôngthể hoàn thành chuyện Hoàng thượng giao phó.”

Lương Thần Quang sửng sờmộtlúc mưới phản ứng lại ý trong lờinóicủa Hàn Thác, ánh mắt vốnđangmừng rỡ vìđãhoàn thành sứ mệnh bị bi thươngkhôngchút nào che giấu được thay thế trong nháy mắt.

Những câu này Hàn Thác cũngkhôngmuốn giải thích với Cố Phong, cho nênhắnchỉnói“Những chuyện xảy ra mấy hôm nay Xán Xán cũngkhôngbiết, ta sợ nàng lo lắng cũngkhôngđịnhnóicho nàng biết. Chờ Mạnh Bố Ngạn lên ngôi, biên giới ổn định lại chúng tasẽlàm chuyện của chính mình, đến lúc đó tasẽđưa Xán Xán đến Phúc Kiến, đưa nàng đến chỗ Nhạc phụ Nhạc mẫu.”

Lương Thần Quang kể lại lời người kianóitrước khi chia tay, cuối cùng lạinói“Điện hạ, thầnkhôngbiếthắnlà ai, nhưng có thể là người chúng ta quen biết, nếukhônghắncũngkhôngcần che mặt.”

Lúc chưa biếtthìchuyện gì cũngkhôngcó.

Đầu tiên là mơ tới năm mười hai tuổi lên chiến trường,điđược nửa đường bị thích khách chặn lại, toàn bộ thị vệ bị tiêu diệt, Hàn Thác bị thương bên đùi phải, hành động bất tiện. Thế tử An quốc công phủ che giấuhắntrong sơn động,mộtmình chạy ra ngoài dụ địch, tuy rằngđãtiêu diệt hết bọn thích khách nhưng cũng bị thương nặng mà bỏ mình. Mẹ đẻ mất lúc Hàn Thác mới chỉ làmộtđứa trẻ sơ sinh chưa biết gì, cho nên lúc Thế tử An quốc công phủ c·h·ế·t là lần đầu tiênhắnđối mặt với việc người thân cajanh bên mình c·h·ế·t. Chuyện đột nhiên xảy ra làm cho người takhôngkịp trở tay; ngày ấy trời mưa to vô cùng, nước mưa hòa mới máu tươi chảy vào sơn động,hắnnằm trong dòng nước đỏ màu máu lạnh lẽomộtngàymộtđem, mãi đến khi Phó tướng của An quốc công mang theo người cứu viện đến.

Trần Vĩnh An làmộttrong những nội thị hầu hạ Hàn Thác từnhỏ, sau đó nhân dịp Ninh hoàng hậu mua chuộc người hầu hãm hại Hàn Thácthìtương kế tựu kế đầu quân cho bà ta.

Hàn Tháckhôngtrả lời mà hỏi lại “Nếu đổi lại là đệ, phải tin tưởngmộtngười làthậtlòng lấy tin tình báo của đối thủ cho đệthìcầnhắnđưa tin thành công ít nhất mấy lần?”

Nếu như có thể,hắnsẽđể nàng ở lại bên cạnhhắn.

“Chếtthìkhôngcần.” Hàn Thácnói.

thậtra Hàn Thác cũngkhôngyên tâm đểmộtmình Cố Thiền ở U châu.hắncó thể cử nhiều Huyền giáp vệ bảo vệ nàng nhưng thị vệkhôngquan tâm được tinh thần của nàng. Bởi vậy Hàn Thác vốn định đưa Cố Thiền đến Phúc Kiến, có điều chỉ việc rời khỏi quân doanh thôi mà nàngđãvô cùng khó tiếp thu,hắnphải dỗ dành nhiều ngày nàng mới có thể nghĩ thông cho nên chỉ có thể tạm hoãn ý định này lại, đợi vài hôm nữasẽtùy cơ ứng biến.

Lòng nàng hướng vềhắnnhư vậy Hàn Thác đương nhiên hài lòng.

“Sau đó.” Hàn Thác nắm chén rượu, cười châm biếm “Sau đó, g**t ch*t Khả Hãn đương nhiệm, đưa Mạnh Bố Ngạn lên ngôi, sau đóhắnđảm bảo Ngõa Lạtsẽkhôngxâm phạm biên giới của chúng ta.”

Hàn Thác “Ừ”mộttiếng, trong lòngđãbiết, đó là Trần Vĩnh An.

“Lương công công, ngươi có biết…” Hàn Thác đè xuống kinh ngạc, cau mày.

Từ sau khi gặp Lương Thần Quang Hàn Thác cũngkhôngtiếp tục gọi Hàn Khải là Thất đệ mà đổi lại gọi thẳng lên húy.

Từ trước đến nayhắnchưa từng mơ ước vị trí kia nhưngkhôngcó nghĩa làhắnsẽđể cho người khác đoạt mất thứ vốn thuộc về mình. Huống chi người kia sau khi đoạt đồ củahắncòn dùngâmmưu thủ đoạn muốn đuổi tận g·i·ế·t tuyệt mình.

Lần thứ hai rót đầy rượu cho Cố Phong, hai người chạm cốc, uốngmộthơi cạn sạch.

Mớimộtthángkhôngthấy mà Cố Phongđãđen, người cũng gầyđi. Có lẽ là gian nan cực khổ làm con người ta trưởng thành. Khuôn mặt thiếu niên vốn còn mang chút trẻ con bây giờ có thêm vài phần kiên nghị, càng ngày càng giốngmộtnam nhân thành thục đáng tin cậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hóa ra ngày đó Lương Thần Quang theo lệnh Nguyên Hòa đế dẫn theomộtđội thị vệ rời Kinh thành hướng về Đại Đồng, mấy ngày đầu rất thuận lợikhôngxảy ra bất cứ vấn đề gì. Ai ngờ vừađiđến đại giới Tô Châuthìđoàn người gặp cướp, toàn bộ thị vệ bị g·i·ế·t, ông tathìbị nhốt lại.

Hàn Tháckhôngnóigì cũngkhônghỏi gì, gọi người mang hai bình rượu lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lương công công,” Hàn Thác lặp lại “Ngươi có biết Tiên hoàngđãbăng hà, người kế vị là Thất đệkhông? Bây giờ ngươi đưa cho ta thánh chỉ này rốt cuộc là có ý gì?”

“Tỷ phu, đệđãtrở về.”

Ai biết vừa mở mắt rathìthấy chỉ cóhắnmộtngườicôđơn nằm trong lều, lúc này mới nhớ lại Cố Thiềnđãbị chính mình đưađi.

khôngngờ lần này Trần Vĩnh An lại chủ động tặngmộtmón quà lớn.

Hàn Thác lệnh cho thị vệ truyền quân y, trước hết băng bó vết thươngtrêntrán Lương Thần Quang cho cẩn thận.

Cố Phong suy nghĩmộtchút, càng cảm thấy chuyện này đúng, liền hỏi “Vậy đệ còn có thể làm gì giúp đỡ tỷ phu?”

Tất cả phảinóitừ lúc Lương Thần Quangđiđến doanh trại.

Bây giờ biết rồi, Phụ hoàng dự định truyền ngôi chohắn, lại bị Ninh hoàng hậu trong bóng tối phá hoại, cứng rắn đoạt lấy ngôi vị Hoàng đế,hắnkhôngthể làm nhưkhôngcó chuyện gì xảy ra,khôngcó hành động gì như lúc trước.

“Điện hạ, mau theo thần trở về, sợ là Thánh thượngkhôngchờ được bao lâu nữa.” Lương Thần Quang giục, sau lại oán giận “Đều tại lão thần vô dụng, làm thời gian bị chậm trễ.”

Ông ta vừanóivừa khóc, máutrêntrán chậm rãi chảy xuống, hòa cùngmộtchỗ với nước mắt, làm cho người bên cạnh nhìn đến hoảng sợ.

Nhưng mà ông ta cũngkhôngchịu đứng dậy, quỳ tiến lên phía trước, ôm lấy bắp chân Hàn Thác “Điện hạ, đều tại lão thần vô dụng, nhưng… Bệ hạđãsớm có quyết định, lại còn cố ý che giấu Hoàng hậu, tuyệt đốikhôngthế nhất thời thay đổi ý định…”

Hàn Thác thưởng thức rượu, trầm ngâmkhôngnói.

Vừanóivừa móc trong người ramộtquyển trục “Thánh thượng mang bệnhtrênngười, xin mời Vương gia nhanh chóng về kinh thành.”

Editor: huyetsacthiensu

Cố Thiềnkhôngcam tâm tình nguyện, lòng tràn đầy oan ức, giống nhưkhôngphải nàng bị đưa đến nơi an toàn mà là bịhắnvứt bỏ vậy.

Dường như biết trước được tình hình, đêm nay Hàn Thác ngủ cũngkhôngđược yên giấc, mơmộtgiấc mơkhôngchânthật, liên tục đứt đoạn.

Loángmộtcáiđãmười mấy năm trôi qua, vìkhôngđể lộ thân phận, trước nay hai người chưa từng liên hệ. Hàn Thác cũngkhôngbiếthắncòn trung thành với mình nữa haykhôngcho nên từ sớmđãkhôngôm ấp chờ mong.

hắncũngkhôngnỡ xa nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mà, Hàn Thác phải nhận lấy món quà này như thế nào đây?

Sau khi Hàn Thác xem xong thánh chỉ lòng cũng khẽ động nhưng vẫn chưa tin hoàn toàn.

Rượu là rượu mạnh của Bắc quốc, vào họngthìcay nồng, chỉ dùng để mời huynh đệ vào sinh ra tử. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chuyện nàykhônghợp lý, rất đáng nghi.

Cuối cùng còn mơ thất Cố Phongkhôngchỉkhônglấy được lòng tin của Hàn Khải mà còn bị nhốt vào Thiên lao, chuẩn bị bị c·h·ặ·t· ·đ·ầ·u, tin tức này truyền ra, Cố Thiền vô cùng tức giậnkhôngthèm để ý đếnhắnnữa.

“Ít nhất phải hai, ba lần.” Cố Phong hơi suy nghĩ rồi đáp.

Lương Thần Quang vô cùng nôn nóng, tất nhiên là cắt đứt lờihắn“Điện hạ, có chuyện gì chúng tanóitrênđườngđi, người hãy chuẩn bịmộtchút, sau đó lập tức lên đường về kinh với thần.”

“Đồng Lâm có hứng thú làm chủ soáikhông?”

Chương 90

Hàn Thác nghe vậy khẽ mỉm cười “Đương nhiên là có, để đệ tiếp cận Ninh thái hậu và Hàn Khải, trừ việc có thể ngăn cản những rắc rối xảy ra trước khi chiếnsựkết thúc còn vìmộtmục đích chính khác muốn đệ làm.”

Có điều, bộ dáng đẫm máu và nước mắt trước mắt, bi thương hổ thẹn cũngkhônggiống giả vờ.

“Làm tốt lắm.” Hàn Thác khen ngợi, tự mình rót rượu cho Cố Phong.

“Ngươi nênđichỗ nàothìmauđi, nếu để cho ta biết ngươiđiđến chỗkhôngnênđi, lần sau bắt lại đừng mong trốn thoát.nóivới Điện hạ, lần này ta lại tự làm chủ rồi. Điện hạ muốnđilúc nào, muốnđichỗ nàokhôngai có thể ngăn cản được. Xin người lấy chiếnsựlàm đầu, những thứ nên bảo vệ ta bảo vệ thay người.”

Cố Phong ngửa cổ uống cạn chén rượu “Tỷ phu, nhưng đệ vẫnkhônghiểu. Nếu bọn họ biết chuyệnsẽbị lộ ra chắc chắnsẽkhônglàm chuyện gì lớn, như vậy chúng ta lấy những tin nàythìcó tác dụng gì?”

Nguyên Hòa đếđãbăng hà bốn tháng mà Lương Thần Quang lạikhônghề hay biết.

Hàn Thác nhìn thấytrêntay ông ta là thánh chỉ, có lẽ là vì trong lòng tâm tìnhkhôngtốt cho nên Lương Thần Quangđãquên mất những lễ nghi cơ bản khi tuyên thánh chỉ, trực tiếp giơ thánh chỉ lên trước mặt Hàn Thác.

Nếuthậtsựlà Nguyên Hòa đế phái Lương Thần Quang xuất cungthìcũngđãchuyện bốn tháng trước, thời gian qua lâu như vậyđitừ Kinh thành đến Đại Đồng hai lần cũngkhôngthành vấn đề. Sao ông ta lại bị chậm trễ đến tận bây giờ mới đến được doanh trại? (đọc tại Qidian-VP.com)

Chờ quân y lui ra ngoài Hàn Thác cũng đuổi hết thị vệ ra ngoài mởi mở miệng hỏi “Lương công công, Bản Vương cómộtchuyệnkhônghiểu, mệnh lệnh của Phụ hoàngđãra lâu như vậy sao đến tận bây giờ công công mới đến đây?”

Tửu lượng của Cố Phongkhôngtốt, mới uống được mấy chén mặtđãửng hồng,hắnnắm tóc, giọngnóilộ ra chút buồn bực “Tỷ phu, đệkhônghỏi chuyện này, đệ hỏi dự định của huynh.”

Sau đó tất cả đều là ác mộng.

“Đừng đưa tađi, ta muốn ở cùng chàng, đồng sinh cộng tử.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 90