Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 89
"Tasẽviếtmộtbức thư, xin tiểu thúc phụ chuyển cho Hoàng thượng, sau khi Hoàng thượng đọc được tất nhiênsẽbiết suy nghĩ của ta." Cố Phong đáp lại rất tự nhiên.
Lúc khởi hành Tôn Nhuận Xương lên ngựa trước, sợ Cố Phong lại đổi ýkhôngchịuđicho nên vẫn liên miệng khuyên "Nghe lời tiểu thúc phụkhôngsai đâu, ta nhận được lòng tin của Hoàng thượng…"
Tôn Nhuận Xương hừ hừ trong lòng, bịmộtcâunóicủa Cố Phong làm cho tức giận đến đau đầu, nhưng nghĩ lại bản thân dù sao cũng lớn hơnhắnvài tuổi,khôngphí mấy năm ăn nhiều gạo hơn, cũngkhôngphí mấy nămđiqua nhiều nơi hơnhắn, tóm lạihắnhiểu nhiều chuyện hơn Cố Phong. Hơn nữa, hôm nay đượchắncứu mạng, lại đượchắngọimộttiếng tiểu thúc phụ cho nênkhôngthể tính toán những điềunhỏnhặt với tên tiểu tử này được.
thậtra, nếu Cố Phongthậtsựcó năng lực cống hiến cho Hàn Khải sử dụngthìtất nhiên là Ninh thái hậu rát vui mừng. Lúc trước bà xin Hoàng thượng để Cố Phong làm thư đồng cho Hàn Khải chính là để hai người bồi dưỡng tình cảm. Chỉ làkhôngngờ thếsựvô thường, Tiên hoàng tâm huyết dâng trào, tứ hôn cho Cố Thiền, phá hỏng tất cả dự định của bà.
Cũng may ngườiđãgià nhưng trí nhớthìkhôngkém, có thể bù đắp cho nhau.
"Chỉ làmộtcáchnói, Tĩnh vương chưa chắcđãtin." Ninh thái hậu nhíu màynói.
Tôn Nhuận Xương thao thao bất tuyệt, thậm chíkhôngchú ý đến chuyện bàn luận về phụ thân của người ta là hành vikhônglễ phép.
Vừa rồiđangnóiđến chuyện gì?
Cứu Tôn Nhuận Xương cũngkhôngkhó, dựa vào thân phận của Cố Phong ở trong quân độithìchuyện này là vô cùng dễ dàng. Nhưng lại quay trở lại đó để làm nội ứng, chính là lấy tính mạng làm tiền cuộc, chỉ dựa vàomộtcâunóitrung thành tuyệt đối có phần hơi thiếu ổn thỏa.
"Cho nên chúng ta cần phối hợp vớihắn,mộthai lần giả vờ hành động để Cố Phong báo cáo lại cho Tam ca, như vậyhắnsẽlấy đượcsựtin tưởng của Tam ca."
Bởi vậy xưa nayhắnchưa từng thừa nhận mình già.
Tôn Nhuận Xương hỏi lại "Nếu ngươikhôngtrở về Kinh thành,khônggặp mặt Hoàng thượngthìlàm sao có thể danh chính ngôn thuận làm việc cho Hoàng thượng được?"
Ninh thái hậu vô cùng hài lòng, bà vẫn lo lắng con trai cònnhỏtuổi, làm việc thô lỗ,khôngthể nghxi trước nghĩ sau. Bây giờ xem ra mặc dù mới đăng cơ vài tháng nhưng Hàn Khảiđãtrưởng thành rất nhanh, tâm tư từ từ cẩn thận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối cùng Cố Phong vẫn bị thuyết phục, theo Tôn Nhuận Xương lên đường trở về kinh thành.
Cố Phong giục ngựa quay đầu lại, ngóng nhìn về phương hướng của doanh trại, sắc mặtđãkhôngcònsựung dung vừa rồi, hai hàng lông mày nhíu chặt vào với nhau, có chút tối tăm,thậtlâu sau mới đột nhiên quay đầu lại thúc ngựa đuổi theo Tôn Nhuận Xương.
"Trong vấn đề này học vấn cũng là vấn đề lớn, có thể làm cho Hoàng thượng đồng ý với cái nhìn của ngươi, lạikhônglàm cho người cảm thấy ngươiđangđối nghịch với người, nếukhôngkhôngnhững uổng phí công sức mà còn có thể rước họa vào thân. Lại như lệnh tôn,rõràng làmộttrung thần nhưng lại bị oan khuất, tại sao?khôngphải là do bị Hoàng thượng hiểu lầm sao?"
Tôn Nhuận Xương là Binh bộ thượng thư, bối phận tuy lớn nhưng tuổi cònnhỏ, năm nay mới hai mươi lăm, nếu so tuổithìcòn kém Hàn Thác hai tuổi.
Tôn Nhuận Xương trợn mắt líu lưỡi, ngồi xếp bằngtrênđất, nghiêng cổ, nhìn giống nhưđangbị trúng gió, ngây người.
Đây chỉ là ý nghĩ đơn phương của Tôn Nhuận Xương,
Tại saonóiđinóilại lại biến thành đứa cháu này muốn làm mật thám rồi?
trênthực tế, uy tín của chủ soáikhôngchỉ dựa vào việc khua chân múa tay là có thể giành được.
hắnrút khăn trong ngực ra, lau mồ hô hột rỉ ratrêntrán. Bàn tay có chút run rẩy,khôngbiết là vì ban ngày g·i·ế·t nhiều gà quá hay bị lờinóicủa Cố Phong dọa sợ. Trong lòng lạiđangcảm thánthậtsựlàkhôngthể hiểu được suy nghĩ như ngựa hoang trong đầu thiếu niên này nữa.
Dù lần nàyhắnđược Hoàng thượng phái đến giành lại binh quyền nhưng cũng chưa từng có ý địnhthậtsựlên chiến trường. Chủ soáikhôngphải đều chỉ ở trong lều lên kế hoạch tác chiến hay sao? Giống như Hoàng đế,hắnra lệnh, mạng là người khác bán chohắn.
Tấu chương thểhiệnlòng trung thành như vậy đương nhiên mặt gặp mặt trực tiếp mới có hiệu quả, Tôn Nhuận Xương cảm thấy đây là chuyện rất bình thường cho nênkhôngnóirõ.
"Có thể làhắnchó cùng rứt giậu,hắncóyêucầu gìkhông?" Ninh thái hậu lại hỏi.
Nắng mai vừa nhú, toàn bộ doanh trại còn đag yên tĩnh, chưa có người tỉnh dậy, Cố Phongđithẳng đến trước lều trại của Hàn Thác, đứng trước cửa, ngăn động tác thông báo của binh lính canh gác, tự mình mở miệng "Tỷ phu, đệđãtrở về."
Cuối cùng cũng coi nhưkhôngphí tâm tư lúc trước của bà.
Cuối cùng cũng xâu chuỗi trước sau nhân quảrõràng, nhưng thảo luậnthìthảo luận sao lại chuyển thành tự mình xung phongđilàm mật thám vậy? Chẳng lẽ ngày mai các đại thần thảo luận chuyện chiếnsựthìhắnsẽxin xuất chinh, đích thân lên chiến trường hay sao?
"Mẫu hậu, conđãsuy nghĩ kỹ càng. Nếukhôngphải Đồng Tâm cứu Tôn Nhuận Xươngthìcho đến tận bây giờ con cũngkhôngbiếtđãcó chuyện gì xảy ra, vẫn vô cùng tin tưởng, cho rằng Tam ca nhất địnhsẽgiao binh quyền ra." Hàn Khải giải thích "Nếuhắnkhôngmộtlòng hướng về chúng tathìchỉ cầnkhôngcó hành động gì là được. Người nghĩ lại xem,hắncũngkhôngthể biết được chúng ta có tinhắnhaykhông. Nếuhắnđãhành động nhưng chúng takhôngtinhắnthìchẳng phải bốn phíahắnđều là địch sao, có thểnóilàkhôngcó ích lợi nào đối vớihắn."
Cố Phong lẩm bẩmnói"Vì sao Hoàng thượng lạikhôngđồng ý, người cầnmộtngười như ta."
***
Chuyện này…
Cho nên,hắnkiên trìnói"Tađangnóilà tôn kính Hoàng thượng,khôngthể bởi vì ngươi cảm thấy cần hoặckhôngcần mà làm việcmộtcách l* m*ng mà phải dựa vào ý nghĩ của Hoàng thượng, tùy cơ ứng biến, việc này đương nhiên bao gồm cả chuyện tùy cơ ứng biến tìm cơ hộ thích hợp để khuyên can cũngkhôngphải chỉ có nịnh hót."
Thời gian Cố Phong chính thức lên đườngđãlàmộttháng sau.
"Đồng Lâm đúng làmộtđứanhỏhiểu chuyện." Đầu tiên Ninh thái hậu cũng khen ngợi nhưng nghe thấy Hàn Khảinóivề chuyện Cố Phong muốn làm mật thámthìcó hơi dao động liền nhắc nhở "Hoàng Thượngthậtsựcảm thấyhắncó thể tin được sao?"
Còn có câunóiđãbịhắnnuốt vào bụng "khôngtìm được cơ hội thích hợpthìđương nhiênsẽkhôngkhuyên,khôngkhuyên canmộtlầnsẽkhôngchết, nhưng nếu đối nghịch với Hoàng thượngsẽcó phiền toái lớn".
Editor: huyetsacthiensu
Ninh thái hậu đáp "Cũngkhôngphảikhôngtin được, chỉ là muốn Hoàng thượng cẩn thậnmộtchút. Ta biết các ngươi học cùng nhau từ bé hơn nữa lại là biểu huynh đệ, tình cảm sâu nặng, nhưng lúc dùng ngườikhôngthể quá cả tin." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Có cần haykhôngkhôngphải là chuyện người làm thần tử như chúng ta có thể quyết định "Tôn Nhuận Xươngnói"Chuyện này phải xem suy nghĩ của Hoàng thượng. Người cảm thấy cầnthìkhôngcần cũng là cần. Người cảm thấykhôngcầnthìcần cũng làkhôngcần." (đọc tại Qidian-VP.com)
nóirất nhiều, miệng có chút khô,hắndừng lại uống mấy ngụm nước rồi lạinóitiếp "Cho dù tương lai Hoàng thượngthậtsựmuốn phái ngươiđilàm việc này,thìngươi làm thế nào để giữ chữ tín với Tĩnh vương, những chuyện này tạm thời chưanóiđến, làm việc phải chú ý đến trình tự, bước từng bướcmột,khôngthể nóng vội."
Hàn Khải tất nhiên cũng nghĩ về vấn đề này,hắnvưới Cố Phong cũngđãthảo luận hơnmộtcanh giờ, nghĩ ra rất nhiều cách, phân tích từng cáchmột, cuối cùng cũng tìm ramộtcách có khả năng nhất, bởi vậy trả lời vô cùng thông thuận "Mẫu hậu, Đồng Tâm sau khi trở vềsẽgiả vờ vì muốn giúp Tam Ca mới tiếp xúc với chúng ta. Tiền trảm hậu tấu, thả Tôn Nhuận Xương chạy thoát, nhờ đó mà lấy đượcsựtin tưởng của chúng ta, sau đósẽbiết được nhất cử nhất động của chúng ta rồi quay về báo cáo với Tam ca."
Còn có chuyện quan trọng nhấtkhôngthểnói,hắnchỉ là thư sinh, đoạn đường về Kinh thành này xa xôi ngàn dặm,khôngbiếtsẽgặp được bao nhiêu nguy hiểm, cómộtngười biết võ đồng hành cũng coi như có thêmmộttấm bùa hộ mệnh cũngkhôngthể dễ dàng đểhắnchạy mất.
Hàn Khải càngnóicàng cảm thấyhắnnhìn xa trộng rộng, mỗi điều mẫu thân lo lắnghắnđềuđãsuy nghĩ đến, cũng có cách đối phó.
Tuy rằng sau khi đăng cơ Hàng Khải tự mình chấp chính nhnwg gặp chuyện gì lớn cũng vẫn quen phải thương lượng với Ninh thái hậu, tất nhiên chuyện này cũngkhôngche giấu.
"khôngphải vậy." Tôn Nhuận Xương phản đốinói"Làm sao ngươi biết Hoàng thượngsẽđồng ý với suy nghĩ của ngươi? Làm sao ngươi biết được Hoàng thượng có đồng ý phai ngươiđilàm chuyện này haykhông? Vẫn nên gặp mặt trực tiếp đểnóichuyệnthìhơn."
Hai người trở lại Kinh thành, thấy Hàn Khải, Tôn Nhuận Xương kể lại đầu đuôi mọi chuyệnmộtlần, tất nhiên cũngkhôngquênnóitốt cho Cố Phong. Vì muốn thểhiệnlòng trung thành tuyệt đối của Cố Phong đối với Hàn Khảihắnđương nhiênsẽkhôngquên kể lại chấp niệm của Cố Phong về chuyện mật thám.
Những người trong Hàn Lâm viện Tôn Nhuận Xươngđãnghe tên hoặcđãgặpsẽkhôngquên, nhớ lại những gì lúc trước hai ngườiđãnói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hàn Khải hỏi ngược lại "Lẽ nào mẫu hậu cảm thấyhắnkhôngđáng tin sao?"
Mặc dùkhôngquá nhiều lần nhưng Hàn Thác cũngkhôngít lần tự mình dẫn quân lên chiến trường, càngkhôngít lần đồng cam cộng khổ cùng binh sĩ, các binh sĩ tự nguyện hy sinh tính mạng vìhắncho nên mớikhôngnhận binh phù chỉ nhận người.
Ninh thái hậu buông lỏng tâm "Đây ngược lại lại là điều kiện tốt. Có điều, bệ hạđãtừng nghĩ đến, lần này Đồng Tâm trốn khỏi quân doanh, sợ là mọi chuyệnđãbị lộ, nếu quay trở về nên làm gì để nhận đượcsựtin tưởng của Tĩnh vương? Nếukhônglấy được lòng tin củahắnthìcăn bản làkhôngdùng được."
Phi phi phi, ngươiđangmắng ai đó?
"Tiền trảm hậu tấu… nhất quyếtkhôngđược." Tôn Nhuận Xương liên tục xua taynói"Việc nàysẽkhiến Hoàng thượngkhôngthích,sẽcảm thấy ngươikhôngđể người vào trong mắt. Nếu ngươi được Hoàng thượng đồng ý chođixuất chinh, như vậy trong tương lai việc này thành công ngươisẽnhận được nhiều cái tốt. Nếukhông, làm tốt hơn nữa cũngkhôngphải là những gì Hoàng thượng muốn, ngươi phí công,khôngchỉkhôngđược thưởng còn đắc tội với người. Nếu làmkhôngtốtthìcàng thảm hơn, trực tiếp bị giáng tội, kết cục cũngkhôngtốt hơn so với làm đào binh…"
Lòng nhớ nhà củahắnnhư mũi lên,mộtđườngkhôngngừng nghỉ, lạimộtlần nữa đạp trăng vượt núi băng đèo.
Mấy câu nàynóimơ mơ hồ hồ, Cố Phong đảo đảo trong mắt vài lần mới hiểu được, kinh ngạcnói"Tiểu thúc phụ, nếukhôngnóithậtchẳng phải là thành gian thần a dua nịnh bợ sao?"
Tôn Nhuận Xương cũngkhôngbiết những điều này,hắnchỉ cảm thấykhôngbiết nên khóc hay cười, Cố Phong vẫn làmộtcậu thiếu niên, nghĩ mọi chuyện quá đơn giản liền hỏi "Ngươikhôngđịnh trở lại Kinh thành sao?"
Tôn Nhuận Xương gẩy bàn tính lạch cạch trong đầu, thấy Cố Phong nhảy lên lưng ngựa càng dương dương tự đắc, xông lên trước vội vàng chạy ra ngoài.
Hàn Khải lập tức đáp "hắnhy vọng sau chuyện này ta đồng ý tin tưởng lòng trung thành của Vĩnh chiêu hầu phủ, triệu hồi dượng về kinh thành, phục hồi chức vị."
Nhưng hôm nay gặp được Cố Phong làmhắnkhôngthểkhôngthừa nhận mìnhđãkhôngthể theo kịp suy nghĩ của những người trẻ tuổi này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 89
Cố Phong cũng thểhiệnlàkhôngthích, chỉ ngắt lờinói"Nếu ta đạt được thành tựu trước, Hoàng thượng tất nhiênsẽhiểu được tầm quan trọng của việc này, sau đósẽcảm thấy việc này là cần thiết."
Có câu hỏi này chỉ cần suy bụng ta ra bụng người làrõ. Nếu trong Phượng nghi cung có người hầu làm hỏng việc của mình, nhất định Ninh thái hậusẽkhôngdùng lại người đó, còn có thể phạtthậtnặng, thậm chí còn lấy mạng đối phương.
"Ta muốn về nhưng nếu lần này rờiđichính là đào ngủ, đến lúc quay trở lạisẽrất khó khăn,khôngvào được quân doanh làm sao phục vụ cho Hoàng thượng được?" Cố Phongnói"Lúc trước quyết định trở về còn chưa nghĩ đến vấn đề này…"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.