Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Chương 140: Tình cảm của trẫm không phải là thứ mà Đường Vân Nhiễm ngươi có thể tùy tiện đùa bỡn! (Hôn quân báo thù)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 140: Tình cảm của trẫm không phải là thứ mà Đường Vân Nhiễm ngươi có thể tùy tiện đùa bỡn! (Hôn quân báo thù)
Còn nếu bọn họ đầu quân cho Mộ Dung Quân Thương, đến ngày Mộ Dung Quân Thương cầm quyền, Hoàng đế có thể ban cho vinh dự cùng quyền thế, nhưng chung quy vẫnkhôngthể nào đánh cược ngôi vị hoàng đế củahắnđúngkhông?đãkhôngthể đánh cược ngôi vị hoàng đế, vậythìkết cục cuối cùng của người Trì gia và cả Trì gia quân, đều chỉ làmộtcon đường c·h·ế·t.
Đâythậtra làmộtlời cự tuyệt, nhưng Mộ Dung Quân Thương cũngkhôngbuông tha cho ông dễ như vậy, vẫn kiên trì bền bỉnói, "Phụ quốc công, mọi chuyệntrênđờikhôngthể nào chắc chắn tuyệt đối như vậy được.hiệngiờ ý nghĩ của ngài là như vậy, biết đâu đến mai lại thay đổi? Vẫn là câunóikia, Bất luận ngày mai là mưa to gió lớn, hay là trời sụp đất lở, bản vương đềusẽở đó đợi Phụ quốc công."hắnnóitới đây, hơi ngừngmộtchút, vẻ mặt lành lạnh cũng biến thành chân thành tha thiết, "Bởi vì, bản vương cực kỳ có thành ý chờ Phụ quốc công."
Chương 140: Tình cảm của trẫm không phải là thứ mà Đường Vân Nhiễm ngươi có thể tùy tiện đùa bỡn! (Hôn quân báo thù)
Quân Cơ Lạc châm biếmnói.
Mộ Dung Vân Tiện vội vàng lôi kéo nàng, sau khi hai người ngồi xuống, có nha hoàn bưng trà ngon lên. Mộ Dung Vân Tiện cầm chén trà lên uốngmộthớp, liền thẹn thùngnói, "Tứ Tứ tỷ tỷ, mấy hôm trước hoàng huynh của ta cónói, muốn tứ hôn cho ta… Ta, ta... Cảm thấy Trì công tử thựcsựkhôngtệ… Tỷ tỷ, ngươi cảm thấy thế nào?”
Nhưng lờinóinàyđãchỉrõramộtđiểm cho Mộ Dung Nhược Hồng thấy, ả lừa ngươi thảm thiết như vậy, nếu ngươi còn bỏ qua cho ả, vậythìngươi chính là cái bánh khét.
PS: Thích nhất là xem hôn quân với Đường Vân Nhiễmyêunhau g·i·ế·t nhau. Chương sau chính là Đường Vân Nhiễm bị… Đời trước Tứ Tứ bị móc mắt, chặt đứt gân chân, lại bị thiêu sống… Đường Vân Nhiễm cũng nên nhậnmộtchút báo ứng mới đúng.
“Khốn kiếp!hắnkhôngphải chỉ làmộttên hoạn quan thôi sao? Dẫn với chả dắt cái quái gì chứ. Nếu lần nàykhôngcó mấy người như chúng ta g·i·ế·t địch ở tiền tuyến, Tiêu quốc chưa chắcđãgiữ được. Nơi nào còn đất để mà chohắnbày ra vẻ kiêu ngạo cuồng vọng được chứ!”
Mộ Dung Quân Thương lưu lại những lời này rồi lập tức đẩy xe lăn rờiđi.
“khôngsao, bản vươngsẽđợi ở Vân Phúc lâu, dù Phụ quốc côngkhôngđến cũngkhôngcó vấn đề gì." Mộ Dung Quân Thương khách khínói.
Tình cảm của trẫmkhôngphải là thứ mà Đường Vân Nhiễm ngươi có thể tùy tiện đùa bỡn! (đọc tại Qidian-VP.com)
“khôngdámkhôngdám!” Quân Cơ Lạc lập tứckhôngbiết ngượng mà cười, dáng vẻ như hoàn toànkhônghiểu ý châm chọc trong lời của Trì Lệ Dập. Mấy thân tín của Trì Lệ Dập đứng bên cạnh cũng biểu lộ ra nét mặtkhôngvui. Còn Trì Hằng Liễu giống nhưđãquen với điệu bộ kiêu ngạo cuồng vọng của Quân Cơ Lạc từ lâu rồi, vẻ ôn hòa tuấn nhãtrênmặt vẫn y nguyên như cũ, còn mang theomộtnét tươi cười nhợt nhạt.
Phong batrêntriều đình chẳng mấy chốcđãrơi vào tai Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứ ngồi chờ tin tức ở Đường gia, hoàn toànkhôngthể nào ngờ được, Quân Cơ Lạcsẽdùngmộtđạo thánh chỉ trá hình mà giáng chức cậu nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cửu Thiên Tuế, ngươithậtsựlà khinh người quá đáng..." Trong đám thân tín của Trì Lệ Dập có người nóng nảy nổi cáu, lập tứcnóira lời chống đối Quân Cơ Lạc, lại bị Trì Lệ Dập khiển trách.
"Đúng vậy! Hoạn đảng hại nước hại dân,thậtsựlà khiến người ta tức c·h·ế·t rồi!”
Mộ Dung Nhược Hồng dùng sức cắn môi, cho đến khitrênmôihiệnramộtvết máu, ánh mắtâmđộc củahắnmới chuyển về phía cửa lãnh cung.hắntừng bước chậm rãiđiqua, mỗi bướcđiđều nhưđanggiẫm lên tim mình.
Vừa nghe Mộ Dung Vân Tiện chưa gìđãtìm đến cửa như thế, sắc mặt Đường Tứ Tứ lập tức trầm xuống. Mộ Dung Vân Tiện chính làmộtcon quỷ phiền phức, bị nàng ta dính vàothìbiểu ca của nàng liền gặp nguy rồi.
Mộ Dung Vân Tiện sinh sống trong hoàng cung, trước kia khi Mộ Dung Nhược Hồngđitheo thái tử Mộ Dung Ôn Trạch, nàng ta cũng thường xuyênđitheo bên người trưởng công chúa giống nhưmộttiểu nha hoàn. Nhìn quen tác phong làm việc của trưởng công chúa, nàng ta cũngkhôngcảm thấy thẹn thùng cho lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Vân Nhiễm bị nhốt lại nhưmộtcon c·h·ó, nghe thấy tiếng mở cửa, ngẩng đầu lên nhìn, trong đôi mắt tuyệt vọng của ả nháy mắt xẹt quamộttia vui sướng. Ha ha! Ả được cứu rồi! Chỉ cần Mộ Dung Nhược Hồng còn chưa c·h·ế·t,thìả vẫn còn cơ hội xoay người.
Đương nhiên, toàn bộ những điều này cũng chỉ là ý kiến củahắn, cụ thểthìcòn phải xem phụ thân lựa chọn thế nào.
"Im miệng! Cũngkhôngnhìn xem đây là nơi nào. Câu gì cũng phải để thối ở trong bụng mới được!” Trì Lệ Dập quát lạnh khiển trách. Mấy kẻ thích gây hấn nghe thấy ông răn dạy nghiêm khắc như vậythìđều phẫn nộ ngậm miệng, nhưng trong lòng bọn họ đều bất mãn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khihắnđikhỏi đó, thân tín bên cạnh Trì Lệ Dập lại ca ngợi Mộ Dung Quân Thương hiền đứcmộtphen. Lần này Trì Hằng Liễu chỉ cười màkhôngnói, Mộ Dung Quân Thương cóthậtsựhiền đức như trong lời đồn đại haykhôngthìhắnkhôngbiết, nhưng cómộtchuyệnhắncó thể khẳng định,hiệngiờ Mộ Dung Quân Thương càng hạ thấp tư thái,thìsau này nếuhắnhoàn toàn chưởng quyền, vậy chuyện ‘chim hết cung xếp xó’ nhất địnhsẽxảy ra.
Nàng hiểurõQuân Cơ Lạc,hắnlàm gì cũng đều có tính toán của riêng mình,sẽkhônghồ đồ làm ra loại chuyện xúc phạm đến cậu nàng như vậy.
Buổi chiều, Đường Tứ Tứđangcó chút nôn nóngđidạo hóng mát trong phủ, Thanh Nhi cầm vài quả lựu, cẩn thận bóc vỏ, lại dùng đồnhẹnhàng nạo thịt lựu ở mặt trong ra.
Lúc hạ triều, Mộ Dung Nhược Hồng dẫn đầumộtđám thái giám rời khỏi triều đình. Còn Quân Cơ Lạcthìkhoanh tay, vẫn nán lại ở đó.
Dùng sức đẩy ra cửa cung đóng kín,mộttrận gió lạnh mãnh liệt thổi tới, làm ống tay áohắntung bay.
Quân Cơ Lạc gật gật đầu, lại xoay người nhìn Mộ Dung Nhược Hồng, “Đây, người ngươi muốn gặpđangở bên trong. Ả ta lừa ngươimộtlần, liền lừa ngươi thành thê thảm nhất. Nhưngnóiđicũng phảinóilại, mấy người bọn ta có thể được nhìn thấy ngươi bị chê cười, còn phải cảm tạ công lao của ảthậtnhiều. Vào xemđi, muốn xử trí như thế nàothìtùy ngươi.”
Quân Cơ Lạc nhấc chân, chậm rãi ung dungđiđến bên cạnhTrì Lệ Dập, tay nắm khẽ thành nắm đấm, đặt ở bên miệng honhẹ, bách quan vốnđangvây quanh Trì Lệ Dập nháy mắt liền ngượng ngùng tản ra như bầy chim bị kinh động.
"Công tử à, Quân Cơ Lạc này nếukhôngđược xem nhưmộtkẻ đại gian đại ác, vậythìtrênđời này cũng chả còn kẻ nào là đại gian đại ác nữa.” Có ngườinhỏgiọngnóithầmmộtcâu. Trì Hằng Liễu cười nhạt, định mở miệngnóichuyện, nhưng Mộ Dung Quân Thươngđãđẩy xe lănđiđến bên người bọn họ.
"Thất công chúa vạn phúc!" Nàng quy củ hành lễ với nàng ta.
Mộ Dung Vân Tiệnđangngồi ở đại sảnh, nghe được tiếng bước chân, ngẩng đầu lên nhìn Đường Tứ Tứ mang theo nha hoànđitới. Nàng ta reo lênmộttiếng rồi đặc biệt vô cùng thân thiết tiến lên, kéo tay Đường Tứ Tứ.
"Tứ Tứ tỷ tỷ... Hôm nay ta cùng thị nữđira ngoài,vừa rồiđidạo phố vừa vặn dạo đến đây, ta liền ghé vào quấy rầy Tứ Tứ tỷ tỷmộtchút.”
Dù sao cũng là vị hôn phu của biểu muội mình, Trì Hằng Liễu vẫnkhôngmong muốn Quân Cơ Lạc bị đeo tiếng xấutrênlưng.
“Trì tướng quân khách khí rồi! Ngài là cậu của Tứ Tứ, bản đốc cũng muốn gọi ngàimộttiếng cậu. Với quan hệ thân thiết đó của chúng ta, đương nhiên bản đốc phải vì Trì tướng quân mà suy nghĩ tính toán nhiều hơnmộtchút.” Đôi con ngươi tối tăm của Quân Cơ Lạc nheo lại đầy nham hiểm hung ác, ngoài cười nhưng trongkhôngcườinói.
Nàngthậtsựngồikhôngyên, lập tức sai người chuẩn bị xe ngựa, chào tạm biệt với Đường Tử An rồi quay về quý phủ của mình. Vìkhôngbiết rốt cuộc trong lòng Quân Cơ Lạc tính toán những gì, nàng ra sức thả lỏng tâm tình của mình, cố gắngkhôngđể cảm xúc phẫn nộ ảnh hưởng đến khả năng suy xét của mình.
(1) Bao sương:mộtgian phòng được thiết kế đặc biệt để xem kịch,mộtgian như vậy có vài chỗ ngồi.
Nàng ta chỉ biết là, chỉ cần thích là phải nắm giữ trong tay! Chỉ có nắm giữ ở trong tay mình, mớithậtsựlà đồ của nàng ta!
Mộ Dung Quân Thương cùng Quân Cơ Lạc,mộtngườithìliều mạng muốn mượn sức Trì Lệ Dập,mộtngườithìlại chèn ép Trì Lệ Dập. Thái độ của hai người này khiến cho thân tín bên người Trì Lệ Dập theo bản năng cảm thấy có thiện cảm với Mộ Dung Quân Thương hơn.
Khóe miệng Mộ Dung Nhược Hồng mím lại,âmthầm xót xa cườikhôngtiếng động.
"Lão đại, tên hoạn quan Quân Cơ Lạc này bất kính với ngài quá.hắnrõràng làđangmượn cối g·i·ế·t lừa, chúng takhôngthể cứ làm lợi chohắnnhư vậy được.”
"Tiểu thư, sao dạo này khẩu vị của người lại kỳ lạ như vậy, trước kia người đâu có ăn mấy thứ này đâu.” Thanh Nhi tò mò hỏi, là nha hoàn bên cạnh Đường Tứ Tứ, nhưng vì Đường Tứ Tứ che giấu rất tốt, nên Thanh Nhi cũngkhôngcó pháthiệnra nàng có thai. Chẳng qua, đối với chuyện gần đây tự dưng Đường Tứ Tứ lại thích ăn mấy thứ trước kiakhôngthích ăn, điểm ấy khiến nàng cảm thấy kinh ngạc.
Đủ mọi loại ân ái khi xưa lướt qua trước mắt, nhưng lúc này, những điều đò chỉ để lại trong lònghắncảm giác cực kỳ bi ai.
“Hình như phát điên rồi, ngày nào cũng la hét ỏm tỏi.” Đầu lĩnh thị vệ mở miệng trả lời.
Còn Trì Hằng Liễuthìlại ôn hòa cườinói, “Mọi người cũng đừng chỉ nghĩ vềmộthướng xấu như thế, biết đâusựtình sau nàysẽcó bước ngoặt tốtthìsao. Hơn nữa, Cửu Thiên Tuế nhìnthìcó vẻ ngạo mạn, nhưngmộttháng trướchắnkhôngvào triều,khôngphải mấy chuyện trong triều liền thay đổi xoành xoạch sáng nắng chiều mưa hay sao. Lúc đó mọi người còn mắng chửi cùng nhau cơ mà. Bây giờhắncầm quyền lần nữa, cái khácthìkhó mànói, nhưng nghe đâu thuế má bị tăng lúc trước giờđãgiảm rồi. Chỉ riêng về điểm này thôi cũngđãcho thấy, Cửu Thiên Tuếkhôngphải là người đại gian đại ác.”
Đường Tứ Tứ cau mày, vẫn cònđangrối rắm vì sao Quân Cơ Lạc lại muốn giáng chức cậu nàng. Nghe thấy Thanh Nhinóinhư vậy, nàng liền thuận miệng lấy mấy câu “khẩu vị con ngườisẽthay đổi” linh tinh này nọ ứng phó qua loa.
Nhưng nàng chờmộtlần là chờ từ giữa trưa cho đến tận hoàng hôn, Quân Cơ Lạc cũng vẫnkhôngvề nhà.đãkhôngđợi được người nàng cần đợithìchớ, ngược lại còn phải nghênh đón người nàngkhônghề muốn gặp.
Trẫm muốn cho ngươi biết, mặc dù trẫm chỉ là con c·h·ó mặc người bài bố, nhưng vẫn có quyền hung hăng tra tấn ngươi.
Đường Tứ Tứ vìsựto gan lớn mật của nàng, tức giận nở nụ cười, hóa ra nàng ta mang theo đôi mắt chờ mong chạy đến đây, là vì muốn để nàng làm bà mai, vì nàng ta kéo dây tơ hồng.
Edit: Diệp Nhược Giai
Khuôn mặt khôi ngôkhônghề gợn sóng của Trì Lệ Dập hơi trầm xuống, trong nụ cười mang theo chút lạnh nhạt, “Nếuđãnhư vậy,thìtừ nay mạt tướng đềusẽnghe theosựdẫn dắt của Cửu Thiên Tuế ngài mà làm bậy.”
Ánh mắt giảo hoạt của Trì Lệ Dập lướt nhanh qua hai chân của Mộ Dung Quân Thương, hờ hữngnói, "Nhiếp chính vương,thậtcó lỗi. Ngày mai mạt tướng địnhđithăm cháu ngoại, chắc làkhôngthể nào đến dự được.”
Mộ Dung Quân Thương ôm quyền, cung kínhnóivới Trì Lệ Dập, "Phụ quốc công, xin chúc mừng. Bản vươngđãđặtmộtgian bao sương (1) khá lịchsựtao nhã ở Vân Phúc lâu vào tối mai, hy vọng được hân hạnh tiếp đón Phụ quốc công.”
hắnnhìn văn võ bá quan chen chúc vây quanh Trì Lệ Dập, miệngkhôngngừngnóicâu chúc mừng, mà biểu cảmtrênmặt Trì Lệ Dập vẫn hết sức bình tĩnh, khiến cho người takhôngnhìn ra được, tâm tình ông lúc này tốt hay xấu.
Trong lòng Đường Tứ Tứ rét lạnh, quyết định lúc này phải giáo huấn nàng tamộtchút, để nàng takhôngcòn tư cách mà mơ ước biểu ca của nàng nữa!
Trì Lệ Dập dõi theo bóng lưng củahắn,trênmặt lập tức khôi phục lại vẻkhônggợn sóng như trước, chỉ là mấy thân tín bên cạnh ôngthìđềuđãcăm giận mắng chửi Quân Cơ Lạc té tát.
Đường Vân Nhiễm, trẫm đến đây!
Nhưng với tình thế trước mắt,mộtcông chúa như nàng ta lại cải trangđiđến phủ nàng, nếu nàngkhôngchịuđira gặp nàng ta, vậy khó tránh khỏisẽbị bắt nhược điểm. Thở ramộthơithậtdài, Đường Tứ Tứ đứng dậy sửa sang lại quần áo rồiđiđến phòng khách gặp Mộ Dung Vân Tiện.
Thanh Nhi cũngkhôngnghĩ nhiều nữa, nàng đưa qua quả lựuđãđược l*t s*ch vỏtrêntay, thu dọn rác thải này nọ, chuẩn bị đích thânđinấu canh khai vị cho Đường Tứ Tứ. Nhưng nàngđichưa được bao lâuthìđãquay ngược trở lại,nóivới Đường Tứ Tứmộtchuyện hết sức kinh hãi, "Tiểu thư, thất công chúa cải trang đến phủ chúng ta.”
Quân Cơ Lạc vừanóixong, liềnnhẹnhàng phẩy tay áomộtcái, rời triều trước.
Có lẽ là vì biểu muội củahắngả cho Quân Cơ Lạc, nênhắnvẫn cảm thấy tuyhiệntại Quân Cơ Lạc chèn ép Trì gia bọn họ, nhưng cho dù thế nàođichăng nữa, Quân Cơ Lạc cũngsẽkhôngbày kế mưu hại bất cứ kẻ nào trong Trì gia quân của bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong hoàng cung, Quân Cơ Lạcđangdẫn Mộ Dung Nhược Hồngđiquamộthành langthậtdài, cuối hành lang chính làmộttòa cung điện hoang vắng cỏ dại um tùm. Ở cửa cung điện có vài thị vệ thân hình cao lớn đứng canh, bọn họ vừa nhìn thấy Quân Cơ Lạc, liền cực kỳ cung kính quỳ xuống chàohắn.
Sâu trong đôi mắt Trì Lệ Dập lại xẹt quamộttia sắc bén, đột nhiên cườinói, "Cửu Thiên Tuế, hôm nay mạt tướng cómộtsố việckhôngthể đến quý phủ của ngài để bái phỏng. Ngày mai mạt tướng muốn đến phủ ngài thăm Tứ Tứ." Thuận tiện xác định xem đó chỉ là chuyện mà ông hoài nghi hay làthậtsựđãxảy ra.
Đương nhiên, nếuhắnthựcsựdám đánh chủ ý gì lên người cậu nàng, vậythìnàng cũng dám lập tức hành hung cái bụng của mình.
Đôi mắt phượng của Quân Cơ Lạc hàm chứa uy nghiêm, khóe miệng giơ lên mang theo tự tin tràn đầy, tươi cườinói, “Được! Vậy ngày mai bản đốcsẽở trong phủ cung nghênh người cậu là Trì tướng quân ngài.”
Trong đôi con ngươi đen u ám của Quân Cơ Lạc lộ ramộttia sáng sắc sảo bén nhọn, khóe miệng hơi nhếch,nói, “Trì tướng quân, chúc mừng ngài được thăng chức nha. Bản đốc nghĩ Tứ Tứ với Tử An mà nghe được tin tức này nhất địnhsẽvô cùng vui sướng. Sau này bản đốc còn rất nhiều chuyện hy vọng được Trì tướng quân chiếu cố nhiều hơn, lúc này bản đốc xinnóitiếng cám ơn vớimộtngười cậu như ngài trước.”
Lời lẽ thân thiết, nụ cười hồn nhiên ngây thơ, đôi mắt đen sáng trong như viên hắc diệu thạch… Toàn bộ những điều này khiến cho bất cứ aikhôngbiết Mộ Dung Vân Tiện, lần đầu tiên nhìn thấy nàng ta,thậtcó khả năngsẽthích nàng ta. Nhưng Đường Tứ Tứ đối với nàng ta luônâmthầm duy trìsựsáng suốt mà cảnh giác.
"Chúng tađivề trướcđi." Khikhôngcòn người ngoài nào quanh quẩn ở đây nữa,trênkhuôn mặt vô cảm của Trì Lệ Dậphiệnlên vẻ ảm đạm mờ nhạt,nóixong câu đó, ông cũng phất tay áo rờiđi. Những người khác thấy dáng vẻ tâmsựtrùng trùng của ông, cũngkhôngdám nhiều lời, đềuđitheo bên cạnh ông.
trênmặt Trì Lệ Dập vẫn băng lạnh như đá,khôngcó biểu cảm gì, nhưng trong đôi mắt giảo hoạt kia lại có tia khinh thường. Ông ôm quyền, hờ hữngnói, "Mạt tướng đa tạ Cửu Thiên Tuế dìu dắt.”
“Ả ta sao rồi?” Giọng Quân Cơ Lạc lạnh như băng sương,nói.
Nhưngtrênmặt Trì Lệ Dập lạikhôngcó thay đổi gì, vẫn khách khínói, “Nhiếp chính vương,thậtlà có lỗi quá, đêm mai mạt tướngsẽkhôngquay về Vân Phúc lâu.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.