Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Chương 141: Đường Vân Nhiễm ta cũng không phải là người mà ngươi có thể đùa bỡn được! (Tả Thương Minh báo thù)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 141: Đường Vân Nhiễm ta cũng không phải là người mà ngươi có thể đùa bỡn được! (Tả Thương Minh báo thù)
Ả hiểu rấtrõ, bây giờ ả muốn sống, chỉ có thể dựa vào d*c v*ng của Mộ Dung Nhược Hồng.
“Buông, trẫm, ra!” Vẻ ngoan lệ trào dâng trong đôi mắt của Mộ Dung Nhược Hồng,hắnlạnh lùng mở miệng, nhả ra từng chữ từng chữ.
Edit: Diệp Nhược Giai
Khi còn cách ảmộtbước chân, Mộ Dung Nhược Hồng dừng lại.
Cắm sừng... Cắm sừng...
"Nhược Hồng..." Cơ thể Đường Vân Nhiễm run lên, cố gắng mở to hai mắt, vô cùng đáng thương nhìn Mộ Dung Nhược Hồng, hơi nước trong suốt lập tức dâng trào trong hốc mắt.
Ả vươn tay kéo lấy góc áo củahắn, đôi mắt trong vắt óng ánh tràn đầy nước mắt lấp lánh. “Nhược Hồng, trước kia chúng tađãthề với nhau, sống cùng chăn, c·h·ế·t cùng huyệt... Chàng là nam nhân mà thiếpyêunhất, sao thiếp có thể hại chàng chứ… Lừa gạt”
Ngực Mộ Dung Nhược Hồng phập phồng mãnh liệt,hắnkhép hờ mắt lại, hít sâumộthơithậtdài, đến khi mở mắt ra lần nữa, tròng trắng mắtđãbị che kín bởi màu đỏ tươi khát máu.
"Trẫm lặp lại lần nữa, buông trẫm ra!" Mộ Dung Nhược Hồng cắn răng, đề caoâmlượng, lại lạnh băng khinh miệt lặp lại câu vừa rồi. Đường Vân Nhiễm vẫnkhôngnỡ buông Mộ Dung Nhược Hồng ra, ả còn muốn giải thích cho hành động hôm đó, còn muốn cầu xin Mộ Dung Nhược Hồng tha thứ cho mình.
Ps: Tả Thương Minh là tới cứu người sao? Đương nhiênkhôngphải! Tả Thương Minh càng b**n th** hơn, cho nên Đường Vân Nhiễm...
Mộ Dung Nhược Hồng thở phì phò từng ngụm từng ngụm,trênmặt vẫn còn nét tức giận. Rất hiển nhiên, những căm phẫn trong lònghắncũngkhôngcó bởi vìmộtchút đánh đấm này mà tiêu tán.
Khi Đường Vân Nhiễm thấyrõngười tới,nhỏgiọng kinh hô, "Thương Minh, cứu ta!"
Tuy ảnóichuyện nhưngtrêntay cũngkhôngnhàn rỗi, hơi cởi bỏ cái yếm trước ngực mình, cái yếm hồng nhạt treo trước ngực ả, khiến cảnh xuân nhưẩnnhưhiện.
"Nhược Hồng, chàng phải tin thiếp, lúc trước thiếp làm vậythậtsựlà vì muốn tốt cho chàng…” Đường Vân Nhiễm mở to đôi mắt ngập nước, lông mi chớp chớp như cây quạtnhỏ.
"không, Nhược Hồng, ngươikhôngthể đối với ta như vậy...khôngthể đối với ta như vậy...không! A! Ngươi đừng lại đây..." Đường Vân Nhiễm ngay lập tức thét chói tai, còn Mộ Dung Nhược Hồngthìnâng tay, chủy thủtrêntay để lạimộtvết máutrênmặt ả...
Chỗ đó của Mộ Dung Nhược Hồng cứng ngắc, sắc mặt xanh mét đến đáng sợ. Đường Vân Nhiễm thấyhắnđứng bất động, ả liền giống như con rắn, mềm mạikhôngxương bò lêntrênngười Mộ Dung Nhược Hồng. Cởi bỏ khuya càitrênngườihắn, tay ả liền trườn vào bên trong quần áo của Mộ Dung Nhược Hồng, ởtrênchỗ mẫn cảm củahắnâu yếm mà fu*.
hắnđột nhiên nâng lênmộtchân, dùng sức đá vào lồng ngực Đường Vân Nhiễm, sau đó giống như bị ma ám, nhấc chân đá thêm vào cơ thể nàng, "Trẫm cho ngươi tốt với ta... Tốt với ta... Tiện nhân, năm lần bảy lượt đùa bỡn trẫm, bây giờ còn định dùng bộ dạng này đến đùa giỡn trẫm nữa à… Chính mồm ngươiđãnói, trẫm chỉ làmộtcon c·h·ó, vậythìhôm nay, con c·h·ó như trẫm liền muốn g·i·ế·t ngươi... Tiện nhân! Ngươiđichếtđi..."
Cuối cùng, ả tựa đầu vào g*** h** ch*nhắn, bận rộn làm việc.
"Tiện nhân, ngươi làm gì!" Mộ Dung Nhược Hồng kinh sợ.
Sau ngày hôm nay,trênđời cũngkhôngcòn hoàng thành đệ nhất mỹ nhân Đường Vân Nhiễm nữa. Đêm đó, giữa màn đêm tĩnh mịchkhôngngười, cómộtbóng đen lẻn vào trong cung điệnđanggiam giữ Đường Vân Nhiễm.
Chỉ mới vài ngàykhôngthấy,hiệntại Đường Vân Nhiễm tóc tai hỗn loạn, cằm gầy thêmmộtvòng, khuôn mặt tuyệt sắc càng có vẻ điềm đạm đángyêuhơn. Ả thấy Mộ Dung Nhược Hồngđiđến, liền thít lại cổ họng, ôn nhu gọimộtcâu, "Nhược Hồng..."
Sắc mặt Mộ Dung Nhược Hồng tuy vẫn xanh mét như trước, nhưng kỹ thuật thành thạo của Đường Vân Nhiễmđãkhiến hô hấp củahắntrở nên có chút hổn hển.
“Bốp!”hắnhuy động sức lực toàn thân, mạnh mẽ tátmộtcái vang dội lên mặt ả. Ngay sau khi tiếng tát tai vang lên, Đường Vân Nhiễm ngã lăn ra đất. Ả ôm bên má sưng vù lên, hơi nước trong suốt trong hốc mắt lập tức chảy dài theo hai má, giọt giọt rơitrêntảng đá rêu xanh.
Thị vệnóitới đâythìkhôngdámnóitiếp những ý tứ sau đó.
Đến lúc này mà vẫn còn sử dụng mỹ nhân kế vớihắn. Mộ Dung Nhược Hồng chỉ cảm thấy trong lòng như bị đâmmộtcái,hắnthậtkhônghiểu vì sao lúc trước mình lạiđiđào tim móc phổi chomộtnữ nhân như vậy nữa.
"Nhược Hồng, chàng nghe thiếpnói… Lần trước thiếp vì bất đắc dĩ mới đâm chàngmộtkiếm. Nếu lúc đó thiếpkhônglàm như vậy, Quân Cơ Lạc làm sao có thể buông tha cho chàng. Nhược Hồng, tin thiếpđi, mọi chuyện thiếp làm đều vì muốn tốt cho chàng!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lời nàng vừa dứt, nước mắt lại mãnh liệt ào ào tuôn ra, giống như ảthậtsựbị oan ức ghê lắm.
"Bỏ qua cho ngươi? Ngươi nằm mơ à! Dù saohiệngiờ trẫm cũngđãbị ngươi hại thành bộ dạng như quỷ thế này, vì thế bất luận thế nào, trẫm cũng đều phải kéo theo ngươi. Nhìn thấy ngươi còn thảm hơn so với trẫm, trẫmsẽcực kỳ vui vẻ."
Mộ Dung Nhược Hồng nắm chặt chủy thủ sắc bén trong tay, * l**n t*nh m* trước đó đềuđãbay sạch.hắnnhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt sắc của ả, ánh mắt vô cùng tàn nhẫn độc ác.
Tay Mộ Dung Nhược Hồng hơi ngưng lại, Đường Vân Nhiễm vội vã nhắm đúng thời cơ, bất chợt tà ác vươn tayđimò vật g*** h** ch*n Mộ Dung Nhược Hồng.
Đường Vân Nhiễm bịhắnhành hung khiến toàn thân đau nhức, ả chịu đựng đau đớn, hơi gian nan lật người, sau đónhẹnhàng ngẩng lên khuôn mặt tuyệt sắc của mình, đôi mắt ngập nước chớp chớp, lông mi đen óng dày dặn cũng theo đó mà lay động, đôi môianhđàonhỏnhắn nhạt màu hơi hé mở, "Nhược Hồng, thiếp sai lầm rồi cònkhôngđược sao... Chàng đừng giận thiếp nữa có đượckhông. Thiếp cam đoan sau nàykhôngbao giờ làm ra chuyện gì có lỗi với chàng nữa… Chàng tha thứ cho thiếp lần nàyđi."
Mộ Dung Nhược Hồng nhìn vết thương kia, vừa lòng cườinói, "Ngươi yên tâmđi, mỗimộtngày trẫmsẽchỉ lưu lạimộtvết thươngtrênmặt ngươi. Đợi khi ngươi biến thành người quái dị rồi, trẫmsẽquăng ngươi vào trong quân doanh làm quân kỹ!”
Hai tay Đường Vân Nhiễm cách lớp quần áokhôngngừng qua lại v**t v* nơi đó,trênkhuôn mặt cũng nổi lênmộttầng đỏ ửng ngượng ngùng. Đợi đến khi vật ấy của Mộ Dung Nhược Hồng nổi lên phản ứng, cái miệnganhđàonhỏnhắn của ả hé mở, cực kỳ d*m đ*ng nhìn Mộ Dung Nhược Hồng, giống nhưđangchào mời Mộ Dung Nhược Hồng.
Chương 141: Đường Vân Nhiễm ta cũng không phải là người mà ngươi có thể đùa bỡn được! (Tả Thương Minh báo thù)
"A!" Đường Vân Nhiễm lấy hai tay che mặt, hét thất thanh.
Mộ Dung Nhược Hồng chưa từng nghĩ tới, người nữ nhân màhắntưởng rằng thanh khiết như sen, lại có thể d*m đ*ngkhôngchịu nổi như thế. Chỉ là, tuy rằng quả thực ả rất ph*ng đ*ng, nhưnghắnlạikhôngthểkhôngthừa nhận, dáng vẻ này của ả,thậtsựlà rất hấp dẫn ánh mắthắn. Lửa nóng tập trung dưới h* th*nhắn, cả người khó chịu như sắp nổ tung.
"Khởi bẩm bệ hạ, Cửu Thiên Tuế bảo tiểu nhân chuyển cáomộtcâu cho ngài, ngài ấynói, bị kỹ nữ lừamộtlần, có thểnóilà si tình. Bị kỹ nữ lừa hai lần, chính là đáng khinh. Nếu bị kỹ nữ lừa ba lần, vậythìngài có thể tự mình… chặt đứt.” Thị vệnóitới đây, vội vàng ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Nhược Hồng, thấy Mộ Dung Nhược Hồngkhôngcó tức giận,hắnmới lại ấp úngnóitiếp.
Mộ Dung Nhược Hồng cảm giác dưới thân như bị lửa đốt,hắnthống khổ mà khoái hoạt khẽ ngâm ra tiếng. Tươi cười d*m đ*ngtrênmặt Đường Vân Nhiễm càng sâu thêm, ả hơi ngửa đầu, miệng cũng phát ramộtít tiếng r*n r* như mèo kêu.
Hai chân Mộ Dung Nhược Hồng như bị đổ chì, nện từng bước nặng nềđiđến trước mặt ả, đôi mắt dán chặt vào người ả. Ánh mắt đó, trong phẫn nộ mang theo u oán, trong u oán mang theo ngoan độc, giống nhưmộtthanh kiếm sắc bén, lóc từng tấc da thịttrênngười ả xuống.
Mộ Dung Nhược Hồng xách quần áo ả lên, kéo lê Đường Vân Nhiễm đến bên cạnhmộtcây gỗ lớn. Đường Vân Nhiễm giãy dụa phản kháng, khiến quần áo của hai người bị xé rách. Y phụctrênngười Đường Vân Nhiễm bị xé mở, lộ ra cảnh xuân trước ngực.
Quân Cơ Lạc sai ngườinóinhững câu đó,rõràng là ám chỉ, tên hoàng đế nhưhắnđãbị cắm cái sừng nhọn hoắt rồi. Quân Cơ Lạc người này tuy khiến người ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cómộtđiểm cực kỳ tốt.hắnsẽkhôngbịa đặt oan uổng người khác.hắnnóiĐường Vân Nhiễm cắm sừnghắn, nếu chuyện này là giảthìhắnđãkhôngnói!
Đường Vân Nhiễm cười quyến rũ, lại dùng hai luồng trước ngực của mình cọ vào thân người Mộ Dung Nhược Hồng. Đến khi cảm thấy cả người Mộ Dung Nhược Hồng đềuđãcăng thẳng, sâu trong đôi mắt ảhiệnlên đắc ý, lại ngồi xổm xuống, giúphắncởi tiết khố. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhược Hồng, chàngkhôngthiếu nữ nhân hầu hạ bên cạnh, nhưng các nàng đềukhôngthể hiểurõham thích của chàng như thiếp… Chàng giữ lạimộtmạng cho thiếp, đượckhông? Cho dù chàng có đem thiếp trở thànhmộtnô lệ đê tiệntrêngiường, thiếp cũng cam tâm tình nguyện.hiệngiờ thiếpkhôngcầu mong gì cả… Chỉ cầu có thể giữ mạng, nhìn chàngmộtngày nào đó có thể quân lâm thiên hạ."
hắnvội vàng cung kính lui xuống, trong toàn bộ lãnh cung chỉ còn lại Mộ Dung Nhược Hồng cùng Đường Vân Nhiễm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhược Hồng, chỉ cần chàng bỏ qua cho thiếp… Sau này thiếp nhất địnhsẽhầu hạ chàngthậttốt… Để chàng trở thành nam nhân hạnh phúc nhấttrênđời này…” Vì muốn thành công dụ hoặc được Mộ Dung Nhược Hồng, hai tay ả lại bắt đầu v**t v* hai quả tròn đầy trước ngực mình, cái miệnganhđàonhỏnhắn khép hờ, phơi bày bộ dáng mặc cho người hái.
hiệngiờ trong đầu Mộ Dung Nhược Hồng chỉ ngập tràn có hai chữ này,hắnkéo lên tiết khố của mình, cúi đầu xuống, chậm rãi tới gần Đường Vân Nhiễm, dùng giọngâmtrầm lạnh băng, xót xanói, "Tiện nhân, ngươi chính là dựa vào khuôn mặt này của ngươi mà thông đồng với nam nhân khắp nơi. Vậythìhôm nay trẫm liền muốn hủy diệt nó… Cho ngươi trở thànhmộtnữ nhân mà mỗi khi nam nhân nhìn vào chỉ muốn chạy!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng ngay khi Mộ Dung Nhược Hồng sắp bị dụ hoặc đến mê man, đột nhiên cómộtthị vệđivào từ ngoài điện, nhìn thấy cảnh xuân bị lộ ra của Đường Vân Nhiễm, ánh mắt thị vệ kia cũng hơi hơi trầm xuống, nhưnghắnlại rất nhanh đặt thanh chủy thủ lóe ra ánh sáng lạnh vào tay Mộ Dung Nhược Hồng, cung kínhnóivớihắn.
Càng đá, cảm xúc của Mộ Dung Nhược Hồng lại càngkhôngkhống chế được,hắntrực tiếp vung nắm đấm, đánh lên người Đường Vân Nhiễm. Đường Vân Nhiễm vội vàng lấy tay bảo vệ mặt mình, còn những chỗ mà ảkhôngbảo vệ, chỉ trong nháy mắtđãbịhắnđánh đếnkhôngsống nổi. Sau đó vìtrênngười Mộ Dung Nhược Hồng còn mang thương tích,hắnsợ miệng vết thương bị vỡ, mới ngừngkhônghành hung ả nữa.
"Cửu Thiên Tuế cònnói... Ngài ấy biết Hoàng Thượngđãrất khó vượt qua, nên cũngkhôngmuốn xát muối lên vết thương của Hoàng Thượng. Nhưng nếu Hoàng Thượng cho phép, ngài ấy có thể tìm hơn mười, hai mươi nam nhân đến, mọi người có thể tụ lạimộtchỗ mà thảo luận với nhau… Vân phi nương nương khi ởtrêngiường với bọn họthìdùng tư thế nào, mặc yếm màu gì, và cả vết bớttrênngực ả là bên trái hay là bên phải… Tin chắc là mấy nam nhân này nhất địnhsẽcho Hoàng Thượngmộtcâu trả lời hết sức vừa lòng…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.