Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 148: Xẻo con cá bự!
Với phẩm chất của Trì Hằng Liễu,hắnkhôngthể nào thấy c·h·ế·t màkhôngcứu. Nhưng kinh nghiệm chinh chiến nam bắc nhiều năm với Trì Lệ Dập cũng nhắc nhởhắn, muốn cứu ngườithìđiều kiện tiên quyết chính là phải bảo đảm mìnhkhôngbị người làm hại.
Trì Hằng Liễu há mồm địnhnóigì đó, nhưng cuối cùng ý thức củahắnliền rơi vào trong đêm tối.
Đương nhiên, ngươi cũng đừng trách ta ác độc, muốn tráchthìchỉ có thể trách bản thân ngươi xui, gặp phảimộtkẻ địch biết tính kế như ta, ngươikhôngbại mới là lạ!”
Hơi gian nan thở hổn hển mấy hơi, sau đóhắnlập tức ngã ngồi xuống đất.
"Cứu mạng..."mộtgiàmộttrẻ khàn giọng gào lên.
Trì Hằng Liễu thấy tình hình phát triển thành cục diện tệ hại như thế, cũngkhôngthể nào ngoảnh mặt làm ngơ được nữa, vội vàng tiến lên.
hắnđiđến trước mặt Trì Hằng Liễu, tư thế càng cao ngạo hơn, cười giễu cợt,nói, “Chẳng qua,nóiđicũng phảinóilại, cho dù hôm nay ngươikhôngra tay cứu bọn dân đen như các nàng, ta cũng chuẩn bịmộtphương pháp khác để đối phó với ngươi. Chẳng hạn như là, tìm mấy chục tên có võ công thân thủ đều rất cao, liên hợp bao vây trừ khử ngươi. Lại chẳng hạn như để cho hai kẻ say xỉn hạ độc ngươi… Tóm lại, hôm nay tađãgiăng thiên la địa võng, mặc kệ ngươi vùng vẫy thế nào, cũng thoátkhôngnổi.
Quân Cơ Lạc nhíu mày, liếc mắt quan sát Cao thần y, nhấc chân khẽ đá Cao thần ymộtcước, lời lẽ chính đáng răn dạy Cao thần y, “Sao có thể mời lão Tiết đến chứ? Lão Tiết có quan hệ thân thiết với bản đốc, đây là chuyện mà mọi người đều biết. Đến lúc đó nếu lão Tiết chẩn ra kết quả chứng minh lời ngươinóilàthật,thìngười khácsẽnóilà lão Tiết thiên vị bản đốc. Đến lúc đó bản đốcsẽbị gắn ác danh là bắt nạt Nhiếp chính vương. Ngươi cáitên vô liêm sỉ này! Dám đưa ra chủ ý này hại bản đốc.”
Trong đôi mắt của Mộ Dung Quân Thương ngầm xẹt quamộttia sáng, quả nhiên nhưhắndự đoán, hai vợ chồng Quân Cơ Lạcthậtsựđịnh viết văn về hai chân củahắnmà.
Cao thần ykhôngngừng dập đầu với Quân Cơ Lạc, trong miệngkhôngngừng biện giải cho mình, "Cửu Thiên Tuế, oan uổng quá, thảo dânthậtsựđãtrị hai chân cho Nhiếp chính vương mà. Chẳng qua,khôngbiết xuất phát từ nguyên nhân gì mà Nhiếp chính vương vẫnkhôngchịu đứng lên... Cửu Thiên Tuế, xin ngài, đừng g·i·ế·t thảo dân… Thảo dânthậtsựkhôngcó nửa lờinóidối, nếu Cửu Thiên Tuếkhôngtin, có thể cho ngự y khác… àkhông, ngự y có thểsẽbị Nhiếp chính vương thu mua... Cửu Thiên Tuế ngài có thể để cho Tiết thần y tới xem cho Nhiếp chính vươngđi… Nếu thảo dân có nửa câu nàokhôngthật, đến lúc đó Cửu Thiên Tuế muốn g·i·ế·t muốn chém gì, thảo dân cũng đều bằng lòng chấp nhận.”
Mà vì Trì Lệ Dậpđira ngoài, nên mọi chuyện trong Trì phủ đều đổ lên đầu Trì Hằng Liễu. Trước đó Đường Tứ Tứ phái người ngàn dặn vạn dò, muốn Trì Hằng Liễu tham gia đại hội thưởng cúc hôm nay, nhưng vì Trì Hằng Liễu bịmộtchuyện vướng chân, nên kéo dài thời gianđiđến đó.
Nơi mà bọn họđiđều là vài địa phương hẻo lánh ở ngoại ô, Đường Tử An căn bảnkhôngthể hưởng thụ đãi ngộ củamộtđại thiếu gia. Trì Lệ Dậpđãmuốn để cho Đường Tử An rèn luyện nhiều hơnmộtchút,mộtnam nhân màkhôngnếm qua đau khổthìvĩnh viễn cũngkhônglớn nổi.
Gã sai vặt của Trì Hằng Liễu tinh mắt, lập tức nhìn thấy trong ngõnhỏcó vài tên du cônđangvây quanhmộtcônương trẻ tuổi cùng vớimộtbà lão. Nàng kia liều mạng che chở bà lão, còn mấy tên du cônđãbắt đầu động chân động tay với nữ nhân trẻ tuổi kia.
Khóe mắt Trì Hằng Liễu như nứt ra, giãy giụa muốnđixử lý Tả Thương Minh, nhưnghiệntạihắnthậtsựđãbất lực rồi. Mạch đập hai bên thái dương nhảy thình thịch, đầu óchắnmờ mịt, toàn thânkhôngcòn khí lực.
Mấy năm nay Trì Lệ Dậpkhôngở trong hoàng thành,hiệntại ông được phong làm Phụ quốc công, tạm thời cư ngụ trong hoàng thành, mấy ông bạn già trước kia của ông liền hẹn ông ra ngoài tụ tậpmộtphen. Trì Lệ Dậpkhôngtừ chối, còn tiện thể dẫn theo Đường Tử An.
Chương 148: Xẻo con cá bự! (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi Trì Hằng Liễu hôn mê, mơ hồ nhìn thấy thuộc hạ của Tả Thương Minh cầmmộtcái hộp gấm, từ trong đó lấy ramộtthứ gì đó, sau đó…hắnmơ hồ thấy đượcmộtngười có khuôn mặt giống mình.
Tả Thương Minhâmtrầm cười, “Trì công tử, trong khoảng thời gian ngươi biến mất, ta mượn mặt ngươi trước.”
hắnrất bình tĩnh,khôngcó trực tiếp tiến lên, mà bảo gã sai vặt củahắnđinhanh đến đầu đường báo cho bộ khoái biết. Còn bản thânhắncũngkhôngrờiđi, chỉ tránh trongmộtgóc tối của ngõnhỏ.
hắnkhôngrõvì sao Tả Thương Minh có thể xuấthiệnở đây.
"Các ngươi muốn làm cái gì... Cứu mạng… Đừng đến đây…” Khiđingang qua chỗ rẽ trong đường tắt, đột nhiên truyền đếnmộtgiọng hoảng sợ của nữ nhân.
Còn Mộ Dung Quân Thương, sau khi Trì Hằng Liễu xuấthiệntrong sảnh, ánh mắt trong vắt lạnh lùng củahắncăng thẳng, hơi dừng lạitrênngười Trì Hằng Liễu, ngay sau đó lại sợ bị người khác nhìn ra manh mối gì, lập tức dờiđi.
Chỉ là… Đều do Quân Cơ Lạc!hắntađãtự tay hủyđimọi thứ củahắn! (đọc tại Qidian-VP.com)
Với công phu củahắn, đối phó với vài tên du côn thế nàythậtkhôngđáng kể. Sau khi đánh đám du côn đến thất điên bát đảo,hắnliền xoay người sang kiểm tra vết thương của bà lão bị tétrênđất kia.
Mà cú đập đầu đầy hào hùng của ông ấyđãnháy mắt đẩy Mộ Dung Quân Thương ra đứng mũi chịu sào. Tiếp theo, có vẻ như Mộ Dung Quân Thương cần phải làm chút chuyện để chứng minh cho “trong sạch” của mình.
Đúng vào lúc này, ngay góc ngõ hẻm, Tả Thương Minh mặcmộtthân quần áo đen, quỷ mị xuấthiện. Trì Hằng Liễu nhìn thấyhắn,trênmặt nhanh chónghiệnvẻ ngạc nhiên kinh hãi.
Chờ sau khi Tả Thương Minhđivào tiền sảnh,khôngkhí trong đóđãđông cứng. Tả Thương Minh mang khuôn mặt của Trì Hằng Liễu, gia nhập vào trong đám người, cũngkhôngkhiến cho bao nhiêu người chú ý đến.
Cao thần y quỳ lết đến trước mặt Quân Cơ Lạc, níu lấy góc áo của Quân Cơ Lạc, vẻ mặt khẩn thiết cùng sốt ruột.
Mạc Lương dùng sức ném Cao thần y ra đất, Quân Cơ Lạc cũng lạnh giọng châm chọcnói, "Cao thần y, lúc trước ngươi thề thốt với bản đốc, cam đoan nhất địnhsẽtrị liệuthậttốt cho hai chân của Nhiếp chính vương. Nhưnghiệngiờ,đãqua nhiều ngày như vậy rồi mà sao đôi chân của Nhiếp chính vương vẫnkhôngcó lấymộttí dấu hiệu gì làsẽchuyển biến tốt thế. Cao thần y, người dám lừa bịp bản đốc, bản đốcsẽđểhắnchết rất khó coi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong sảnh, Đường Tứ Tứ cùng Quân Cơ Lạc chính là chủ nhà tổ chức tiệc thưởng cúc hôm nay,trênmặt hai người vẫnđangduy trì nụ cười khéo léo. Mà Mộ Dung Ôn Trạch ngồi phía dưới, biết hôm nay mìnhsẽkhônggặp phải chuyện gì, liền hào hứng uống rượumộtmình.
mộttên du côn trong đó cực kỳ hung ác tiến lên xé quần áo củacônương trẻ tuổi kia xuống,cônương trẻ tuổi điên cuồng thét lên, tay đánh chân đá nam nhân xâm phạm nàng. Còn phụ nhân lớn tuổi thấy quần áo củacônương trẻ tuổi bị xé xuống, liền đánh về đám du côn, cuối cùng lại bị tên du côn kia dùng sức đẩy, té lăn quaytrênđất, đụng vỡ đầu, hôn mê bất tỉnh.
Khóe miệnghắntrào ramộttia máu đỏ tươi, xoanhẹngực, run rẩy đứng dậy từtrênmặt đất.
Khóe mắt đào hoa của Mộ Dung Quân Thương hơi nhướng lên, đôi mắt lấp lánh mà lạnh nhạt,hắnmím môi cườinhẹ, giọng đầy ôn hòanóivới Đường Tứ Tứ, "Đường nhị tiểu thưkhôngcần để ý, bản vương làmộtkẻ bạc phúc, đôi chân này e là vĩnh viễn cũngkhôngtốt lên được.” Mộ Dung Quân Thương ở trước công chúng vẫn luôn kiên trì gọi Đường Tứ Tứ là "Đường nhị tiểu thư".
"Ngươi..." Trước đó, Mộ Dung Quân Thương từng đeo mặt nạ giả làm Trì Hằng Liễu b·ắ·t· ·c·ó·c Đường Tứ Tứ, Quân Cơ Lạc cũngkhôngcónóichuyện này cho Trì Hằng Liễu biết. Mà lúc này, Trì Hằng Liễu nhìn thấy khuôn mặt gần như giống hệt mình, trong lòng hoảng hốt, đồng tử co lại mãnh liệt.
Tả Thương Minh cúi người, trước khihắnhôn mê, đưa tay vỗ vỗ lên hai má Trì Hằng Liễu, xót xa thành khẩn cườinói, "Trì công tử, ta chỉ mượn khuôn mặt này của ngươi dùng tí thôi. Ngươi đừng để ý, ha.”
Quân Cơ Lạc đểĐường Tứ Tứ ngồitrênmộtnhuyễn tháp, cònhắnthìchắp tay sau lưng, ngạo nghễ đứng thẳng trong sảnh.hắncầmmộtchén rượu lên, cung kính hướng về phía Mộ Dung Quân Thương, "Nhiếp chính vương, bản đốc là người rất hiền hậu. Mặc dùtrêntriều đình chúng ta có rất nhiều tranh chấp với nhau, nhưng trong thâm tâm bản đốc luôn cực kỳ quan tâm đến Nhiếp chính vương ngài. Nhân bữa tiệc thưởng cúc hôm nay, bản đốc cũng muốnnóimộtcâu với các vị trong sân, "Nhiếp chính vương cùng Hiền vương đều là tài năng trụ cột của Tiêu quốc chúng ta, nhất là Nhiếp chính vương,cônương nhà nào mà gả cho ngài ấy, nhất địnhsẽtrở thành nữ nhân mà cả Tiêu quốc này hâm mộ nhất.’”
Tả Thương Minh nhìnmộtmàn như vậy, lại cực kỳ b**n th** mà há miệng cười ha hả. Đợi đến khi cười đủ,hắnmới cao ngạođiđến gần Trì Hằng Liễu, ngón tay gấp thành hình hoa lan chỉ xinh đẹp, giọngnóilạnh lùngâmđộc, "Trì công tử, ngươi yên tâmđi. Chúng takhôngmuốn mạng của ngươi! Chúng ta chỉ muốn để ngươi tạm thời rờiđivài ngày thôi.”
Đôi mắt trong veo lạnh lùng củahắntuần tramộtvòng trong đám người, tầm mắt giao với Tả Thương Minh mang khuôn mặt Trì Hằng Liễu ngay giữakhôngtrung. Hai ngườiâmthầm trao đổimộtcái ánh mắt, sau đó lại vội vàng dờiđi.
May mà Phụ quốc công phủ rất gần Cửu Thiên Tuế phủ, chỉ cách có hai con đường, nếuđiđường tắtthìchỉ cần nửa chén trà là đến. Trì Hằng Liễu liền mang theo gã sai vặtđitheo đường tắt.
Khóe miệng Đường Tứ Tứ khẽ nhếch, trong ánh mắt mang theo chút xin lỗi, từtrênnhuyễn tháp đứng dậy, đến đứng bên cạnh Quân Cơ Lạc.
Nữ nhân trẻ tuổi bên cạnh lấy tốc độ như tia chớp dùng sức đánhmộtchưởng vào ngực Trì Hằng Liễu. Trì Hằng Liễu vô cớ bị trúngmộtchưởng, định vận công nhưng lạirõràng pháthiệnhắncăn bản làkhôngcómộtchút sức lực nào.
Đợi đến khi mọi thứ trong ngõnhỏđềuđãđược thu dọn sạchsẽ, Tả Thương Minh liềnđivề hướng Cửu Thiên Tuế phủ. Khi đến Cửu Thiên Tuế phủ, thị vệ nhận ra Trì Hằng Liễu, nên nhanh chóng cho Tả Thương Minhđiqua.
Edit: Diệp Nhược Giai
Chẳng qua, hai chân củahắn, bệnh củahắn… Ai cũngkhôngmuốn gả chomộtcon ma ốmkhôngthểđiđứng lại cònkhôngsống được bao lâu, định làm góa phụ sao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Dung Quân Thươngnhẹnhàngnóira những lời này, thu đượckhôngít nước mắt cùng cảm thán của những nữ nhân chưa lấy chồng trong sân. Mộ Dung Quân Thương có diện mạo tuấn dật, lại là Nhiếp chính vương, phẩm đức cũng hiền lương, có thể gả chomộtvị hôn phu như vậy, chính là nguyện vọng của bao nhiêucônương đó.
Có vài chuyện nếu để Quân Cơ Lạcnóithìkhôngthích hợp, nhưng nếu từ trong miệng của Đường Tứ Tứđira, người khácsẽcảm thấy rất hợp lý. Đường Tứ Tứ hơi nâng cằm, giận dữ cười,nóivới Quân Cơ Lạc, "Cửu Thiên Tuế, trước đó Cao thần y khoe khoang khoác lác là có thể chữa lành cho hai chân của Nhiếp chính vương, bây giờhắnlạikhônglàm được. Chàng nên truy cứu tội thất trách củahắnđi.”
Mộ Dung Quân Thương thản nhiên cười,trênkhuôn mặt trong trẻo lạnh lùnghiệnlên nét ưu sầu nhàn nhạt, "Cửu Thiên Tuế quá đề cao rồi. Chẳng qua ừnhỏbản vươngđãkhôngđiđược,điđứngkhôngtiện, hơn nữa thân thể bản vương suy yếu,khôngbiết chống đỡ được bao lâu. Bản vươngsẽkhônggieo tai họa cho người khác.”
Sau khi Trì Hằng Liễu hôn mê, Tả Thương Minh lấy ra từ trong tay áomộtgương đồng nhonhỏ, soi soi trong đó, nhếch khóe miệng,trênkhuôn mặt liềnhiệnlênmộtnụ cườikhôngkhác gì Trì Hằng Liễu.
Bà lão vốn dĩđangnhắm chặt mắt lại đột nhiên mở mắt vô cùng quỷ dị. Trì Hằng Liễu cảm giác thấy tình hình bất thường, định đẩy bà lão đó ra, nhưnghắnlại hít phảimộtthứ hương hoa gay mũi.
Quân Cơ Lạc cực kỳ khinh thường trừng mắt nhìn Cao thần y, sau đó sâu kín cướinóivới Mộ Dung Quân Thương, "Nhiếp chính vương, bản đốc tin tưởng ngài. Hai chân này của ngài là vĩnh viễnkhôngchữa được.thậtsựlà rất đáng tiếc!”hắncố ý nhấn mạnh vài từ “vĩnh viễnkhôngchữa được”, ý trào phúng lộrõ.
"Nhiếp chính vương, phảinóilà vợ chồng chúng tathậtlà hổ thẹn với ngài. Cao thần y mà Cửu Thiên Tuế tìm đến trước đó, vốn dĩ thề thốt bảo rằng nhất định có thể chữa lành hai chân cho Nhiếp chính vương ngài,nhưngthậtkhôngngờđãmấy tháng rồi mà hai chân của Nhiếp chính vương ngài vẫnkhôngthể động." Đường Tứ Tứ xin lỗi xong, hành lễ với Mộ Dung Quân Thươngmộtcái. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trì Hằng Liễu lảo đảo lui về sau vài bước, định trốn thoát khỏi cảnh bị vây khốn, nhưng lại bị bà lão lớn tuổi cầm chủy thủ đâmmộtđao từ sau lưng. Ánh mắt Trì Hằng Liễu căng thẳng, hét lớnmộttiếng, tập hợp đủ sức lực, đánhmộtchưởng về phía bà lão. Bà lão bịhắnđánhmộtphát bayđi, đụng phải vách tường đằng sau, hộc máu c·h·ế·t ngay tại chỗ.
Khi Đường Tứ Tứ ngẩng đầunóichuyện vớihắn, đôi con ngươi trong suốt tràn đầy lưu luyến ôn nhu. Còn Quân Cơ Lạc cúi thấp đầu, ánh mắt nhìn Đường Tứ Tứ cũng mang theo thâm tình sủng nịch. Hai người này hàon toànkhôngpháthiệnra ánh mắt của bọn họ làm cho người ta khó chịu đến mức nào.
Quân Cơ Lạc tiếp lời của Đường Tứ Tứ, “Nhiếp chính vương,nóiđến chuyện này, bản đốcthậtsựlà hổ thẹn với ngài. Hôm nay, vừa vặn trước mặt mọi người, bản đốcsẽsai người áp giải Cao thần y đến, ngài muốn xử phạt thế nào cũng được.”
Tả Thương Minh bình tĩnh đứng trước mặt Trì Hằng Liễu, ánh mắt cao ngạo, chậc chậc chép miệng, "Trì công tử, kết cục của việc xen vào chuyện của người kháckhôngdễ chịu đúngkhông. Ngươi cũngthậtlà, dân đentrênđời này nhiều biết bao nhiêu, cần gì phải ra mặt thay cho bọn dân đen này chứ. Giờthìtốt rồi, bị ta tính kế. Trì công tử, nhớ kỹ thiệt thòi hôm nay, làm người tốtkhônghay đâu.”
Quân Cơ Lạc vừanóixong mấy lời này, Cao thần y lại đột nhiên từtrênđất đứng bật dậy, thẳng thắnnói, "Cửu Thiên Tuế, thảo dânthậtsựđãtrị liệu rất tốt cho hai chân của Nhiếp chính vương. Tuy thảo dân sợ c·h·ế·t, nhưngkhôngmong muốn có người nào nghi ngờ y thuật của mình.” Cao thần y lại quay đầu sangnóivới Mộ Dung Quân Thương, "Nhiếp chính vương, thảo dân dám thề với trời, hai chân của ngàithậtsựđãcó thể chống đỡ cho ngàiđiđường. Nếu lời này của thảo dân là giả, vậythìcứ để thiên lôi đánh xuống thảo dân, kiếp sau làm nô lệ làm s·ú·c· ·v·ậ·t. Còn nếukhôngthì, Nhiếp chính vươngsẽbị thiên lôi đánh…”
Trì Hằng Liễu chịu đựng thân mình đau nhức cùng với cảm giác vô lực, tung chưởng đánh về phía Tả Thương Minh. Tả Thương Minh cười nhạo, nhấc chân hung hăng đá vào bụng Trì Hằng Liễu.
Mộ Dung Quân Thương cách bọn họ gần nhất, cảm thấy hơikhôngvui trong lòng. Nhưnghắncật lực khắc chế biểu cảmtrênmặt mình,khônghề để lộ ra ngoàimộttí nào.
Quân Cơ Lạc vừa mớinóixong, Mạc Lương liền tóm chặt áo của Cao thần y sải bước tiến vào. Theo sau bọn họ cùng vào là hai người,mộtngười chính là An công công phụ trách hầu hạ Mộ Dung Nhược Hồng, người còn lại là gã sai vặt Đông Nhị bên người Mộ Dung Ôn Trạch.
Giống như là vì tuyên thệ cho quyết tâm của mình, Cao thần ynóixong lời này, lập tức đập đầu lên cột đá bên cạnh, máu tươi liền bắn tung tóe khắp sân. May màkhôngnguy hiểm đến tính mạng.
Vừa lòng buông gương đồngtrêntay xuống, Tả Thương Minh theo bản năng làmmộtcái lan hoa chỉ, cười ha hả nhìn thủ hạ củahắnmang Trì Hằng Liễuđãhôn mêđi.
Đường Tứ Tứkhôngphá bỏ cái đài của Quân Cơ Lạc, lại còn đắp cho đài củahắncao hơn, “QuảthậtCửu Thiên Tuếnóikhôngsai, bất kể là tướng mạo hay là tính nết, Nhiếp chính vương đều nổi tiếng cả. Nếukhôngphải thần phụkhôngcó muội muội ruột nào,thìnhất địnhđãlàm bà mối se tơ rồi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.