Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 149: Cái gì gọi là muốn phế trong muốn c·h·ế·t muốn phế muốn mang thai!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 149: Cái gì gọi là muốn phế trong muốn c·h·ế·t muốn phế muốn mang thai!


Tươi cườitrênmặt Đường Tứ Tứ hơi cứng lại, nàngkhôngcó thói quen biểuhiệnthân mật với Quân Cơ Lạc trước mặt mọi người. Nhưng Quân Cơ Lạc lạikhôngnghĩ thế, vớihắnmànói,hắnđặt Đường Tứ Tứ lên đầu quả tim mà chiều chuộng. Nếunóimộtcách đại nghịch bất đạo, chỉ cần nàng muốn,hắncó thể khiến cho Mộ Dung Nhược Hồng làm nô tài hầu hạ cho nàng.

Mộ Dung Quân Thươngkhôngrõlắm vì sao Quân Cơ Lạckhôngcó thừa thắng xông lên, đuổi tận g·i·ế·t tuyệthắn, mà lại đột nhiên thả chohắnmộtcon đường sống. Ánh mắthắnhơi co lại,trênmặt vẫn bình tĩnh, cườinói, “Cửu Thiên Tuếđãnóithế, vậythìbản vươngnóicâu cảm ơn trước.”

Edit: Diệp Nhược Giai

Mộ Dung Nhược Hồng vẫn luôn bị Quân Cơ Lạc áp bách, vậy mà bây giờ lại có thể tự tay đối phó Mộ Dung Quân Thương, trong lònghắnđãvui sướng đến mức nở hoa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cao thần y thẳng lưng, giọngnóileng keng như sắt thép, "Thảo dân sẵn lòng tự kết liễu."

Tả Thương Minh nhận được ánh mắt củahắn, bàn tay lại chậm rãi luồn vào trong tay áo, ánh mắt lộ vẻ tàn ác,đivài bước về phía Mộ Dung Quân Thương.

Vào lúc này,mộtkhihắnkháng chỉ, chính là cho Mộ Dung Nhược Hồng cái cớ để giếthắn. Cuối cùng Mộ Dung Quân Thương chỉ có thể cắn răng nếm mùi đau khổ.

Hai nam nhân quyền cao chức trọng, dối trá ân cần chào hỏi nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Dung Nhược Hồng từ xe liễn bước xuống,mộtthân quần áo màu vàng rạng rỡ tỏa sángdưới ánh mặt trời,khôngbiết làm thương tổn đến bao nhiêu đôi mắt trong sân.

Tằng hắng vài tiếng, Mộ Dung Nhược Hồng cao giọngnói, “Hôm nay trẫmkhôngmời mà tới, nhất định làđãquấy rầy nhã hứng của các vị. Nhưng hôm nay trẫm cũng mang theomộtphần quà đến, trẫm muốn…”

Nửa chén trànhỏtrôi qua,trêntay Cao thần yđãcầm ngân châm, lộ ramộtnụ cười quỷ quyệt với Mộ Dung Quân Thương ở nơi mà mọi ngườikhôngthể thấy. Ngay sau đó, ngân châmtrêntayhắnkhôngchút do dự đâm vào huyệt khoan cốt, huyệthạc đỉnh, huyệt lan vĩ, huyệt nội tất nhãn… Dây thần kinh xung quanh mấy huyệt vị này chi phối việcđiđứng của hai chân,đangcuộn mình chờ hành động…

hắnquay đầu lại, vẻ mặt ôn hòanóivới Mộ Dung Quân Thương, “Chẳng qua,nóiđicũng phảinóilại, Cao thần yđãchết đến nơi mà vẫnkhôngbiết hối cải. Nhiếp chính vương, chúng ta cùng chứng minh cho Cao thần y xem,hắnchính làmộttên lang băm y thuậtkhôngtinh, để chohắnchết cũng được nhắm mắt.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước kia Cao thần y còn nương tay với Mộ Dung Quân Thương, nhưng giờ đây,hắnđangdùng mạng của mình để đổi lấy cặp giò của Mộ Dung Quân Thương.hắnđãbôi độc lêntrênngân châm, độcsẽđitheo ngân châm tiến vào mấy đại huyệttrênchân Mộ Dung Quân Thương, e là Mộ Dung Quân Thươngthậtsựsẽbị Cao thần y chơi đến tàn phế.

mộtbên là Quân Cơ Lạc tà ác trêu chọc,mộtbên là Mộ Dung Nhược Hồng lấy quyền áp bách. Mộ Dung Quân Thương thân là Nhiếp chính vương, bên ngoài vẫn luôn xây dựng hình tượng hiền đức, có vẻ lúc nàyhắnmuốn cự tuyệt cũngkhôngmở miệng được.

Quân Cơ Lạc vỗ tay cười to, "Bản đốc thích chính là tính cách thẳng thắn vô tư này của Nhiếp chính vương. Trong chuyện của Cao thần y, bản đốc đứng về phía ngài.” Đối lập với Mộ Dung Quân Thương nghiêm trang, Quân Cơ Lạc biểuhiệnkhá cợt nhả.

Bản đốc là người thích làm đạisự, hạ thấp gì đókhôngphải là tính cách của ta. Khó có khi được chơimộtbữa,đãchơi là phải chơimộtvố to.”

Quân Cơ Lạc hoàn toànkhôngđể ý xem đây là đâu, dán vào bên tai nàng ngay trước mặt mọi người,nhẹgiọngthìthầm, "Bản đốc mớikhôngthèmnóicho nàng biết, Cao thần y còn hơn cả mấy hoàng tử phế vật của Mộ Dung Long Thịnh. Bản đốc lại càngkhôngnóicho nàng biết, lúc trước là Cao thần y tự mình đến phủ ta, cầu ta giúphắnbáo thù. Cuối cùng, đương nhiên bản đốc cũngsẽkhôngnóicho nàng biết, vừa rồi mới chỉ là món khai vị mà thôi.

Lời của Mộ Dung Nhược Hồng còn chưa dứt, Cao thần y vừa rồi mới đụng cột hôn mê, bây giờkhôngbiết sao lại đột nhiên tỉnh táo, hơn nữa còn vật lộn với thị vệ canh giữ, chạyđira ngoài.hắnquỳ xuống trước mặt Mộ Dung Nhược Hồng kêu oan, “Xin Hoàng thượng làm chủ cho thảo dân!”

hắnnóicực kỳ kiên quyết mà quang minh lỗi lạc, lập tức thu được rất nhiều ánh mắt khâm phục của những người trong sân.


Có thểnói,hắnxem tiểu nương tử củahắnnhư bảo bối vô giá mà thươngyêu.đãlà bảo bối, đương nhiên chỉ có thể thuộc vềhắn.hắnbá đạo chuyên tình, hy vọng tất cả những nỗ lực của mình được nàng chấp nhận, hơn nữa cũng đặthắnở trong lòng.

“Vậy nếu tam ca của trẫm vẫnkhôngđứng dậy đượcthìsao? Ngươi phải tạ tội thế nào đây?” Mộ Dung Nhược Hồng tiếp lời, so với Quân Cơ Lạc,hắncàng thích được nhìn thấy bộ dạng xúi quẩy của Mộ Dung Quân Thương hơn.

(1) Đây làmộtchi tiết trong Bảng Phong Thần. Tỷ Can là hoàng thúc của Trụ Vương, Đát Kỷ bày mưu hại trung thần, Trụ Vương vì nghe theo Đát Kỷ mà bắt Tỷ Can phải moi tim ông ra để xem nó như thế nào.

"Bản vươngđithẳng ngồi ngay,sẽkhôngsợ mấy lời mắng chửi của hạng người xấu.”

Chương 149: Cái gì gọi là muốn phế trong muốn c·h·ế·t muốn phế muốn mang thai!

Nhưng Mạc Lương vác đại đaotrênvai lại đột nhiênđiđến trước mặtMộ Dung Quân Thương, chen chúc đẩy Yến Mặc ra, giúp Mộ Dung Quân Thương đẩy xe lăn ra ngoài. Tả Thương Minh vội vàng dừng chân, chủy thủ lại được giấu kín trong tay áo.

Quân Cơ Lạc mím môi, sâu kín liếc Mộ Dung Nhược Hồngmộtcái, ý bảo là kế tiếp đều phải dựa vàohắnrồi.

Tả Thương Minh cũngkhôngphải là người có thể dựa vào.hắnxảo quyệt như vậy, biếtrõnếu mình lao ra lúc này, e là còn chưa kịp đến gần Mộ Dung Quân Thươngthìđãbị Mạc Lương xách đại đao chém thành hai mảnh rồi. Cho nên,hắnlắc lắc đầu với Mộ Dung Quân Thương.

Đường Tứ Tứ cau mày,nhẹgiọngnói, "Cao thần ykhôngsao chứ?”

Xưa có Tỷ Can bị hôn quân bức ép phải móc tim (1), nay có Mộ Dung Quân Thương bị hôn quân bức ép phải châm cứu. Đám người bên dưới tuy khinh thường Mộ Dung Quân Thương, nhưng có thể thay đổi được gì đâu? Mộ Dung Nhược Hồng là hoàng đế, Quân Cơ Lạc làCửu Thiên Tuếquyền khuynh thiên hạ, còn thêm cảmộtHiền vươngẩn núp phía sau, trò chơi lần này hầu như do mấy người này khống chế cả. Chỉ cần Mộ Dung Quân Thương vẫn còn muốn xây dựng hình tượng “hiền đức”, vậythìhắnsẽkhôngthể kháng chỉ.

“khôngdám,khôngdám!”trênmặt Quân Cơ Lạc mang ý cười, ra lệnh cho nhạc cơ trong đại sảnh tiếp tục đàn hát. Trong tiếng nhạc róc rách reo vang,khôngkhí như dịu lại, chuyện mà Cao thần y vừa mới làm hoàn toàn biến thànhmộtkhúc nhạc đệm nhonhỏ.

hắnthanh thanh cổ họng, cất cao giọngnói, “Cao thần y, ngươi chính là do Cửu Thiên Tuế tìm đến, lại tự tin với y thuật của mình như vậy. Thếthìtrẫm cũng tạm thời tin ngươimộtlần. Tam ca, ủy khuất huynh rồi, nhưng mànóikhôngchừng, có khi ngựa c·h·ế·t lại chữa thành ngựa sốngthậtấy chứ.”

Quân Cơ Lạc sục sôi căm phẫn, mắng to, “thậtđúng là vô liêm sỉ, ngươi vẫn còn muốn vu hãm cho Nhiếp chính vương à.”

Cao thần y thừa dịp Mộ Dung Quân Thương còn chưa kịp trả lời, vội vàngnói, "Cửu Thiên Tuế,khôngcần phiền phức như vậy, ngài để thảo dân châm cứu cho Nhiếp chính vươngmộtlần cuối cùngđi. Thảo dân cam đoan nhất địnhsẽlàm cho Nhiếp chính vương đứng lên.”

Khi Quân Cơ Lạcnóichuyện, cánh môi mềm mại gần như chạm vào tai Đường Tứ Tứ, mà người ở bên ngoài nhìn thấy hành động như vậy, có cảm giác l* m*ng vô sỉ đến tột cùng.

Cao thần y kể đầu đuôi ngọn ngành chuyện mình chữa trị chân của Mộ Dung Quân Thươngmộtlần, cuối cùng vẫn kiên trì nóinhư trước, "Trong mấy ngày khi thảo dân chữa chân cho Nhiếp chính vương, pháthiệntật ở chân Nhiếp chính vương căn bảnkhôngnghiêm trọng như người tanói, chân Nhiếp chính vương hoàn toàn có thể chữa khỏi. Thảo dân dám khẳng định,hiệntại hai chân của Nhiếp chính vươngđãđủ khỏe để chống đỡ cho ngài ấyđiđường, nhưngkhôngbiết xuất phát từ nguyên nhângì, Nhiếp chính vương vẫnkhôngchịu đứng dậy.”

Mộ Dung Quân Thương cụp mi, hơi trầm mặcmộtlát, từ chốinói, “Hoàng thượng, hai chân này của bản vươngthậtsựlàkhôngtốt lên nổi,khôngmuốn gây phiền hà cho Hoàng thượng nữa."

PS: Tên chương này ta đặt là để đại biểu cho kết cục của ba người. Hừ hừ, còn cómộtTả Thương Minhđangmuốn phản công kìa.

“Ơ kìa, sao có thểnóinhư vậy chứ. Huynh chính là tam ca của trẫm, chúng ta là huynh đệ với nhau, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, sao trẫm có thể ngoảnh mặt làm ngơ đây. Cao thần y, ngươi mau mau đến châm cứu cho Nhiếp chính vươngmộtlầnđi."

"Tam đệ, trước đó đệ cũngđãnói, đệ là cây ngaykhôngsợ c·h·ế·t đứng, đệđãchắc chắn hai chân của đệ vĩnh viễn cũngkhôngkhỏi được, vậythìbây giờ cứ để cho Cao thần y châm cứu lại cho đệ thử xem. Dù sao kết quả cuối cùng cũng đâu thể nào kém hơn được nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)

hắnđitheo đám người ra ngoài Cửu Thiên Tuế phủ, nghênh đón Thịnh Nguyên hoàng đế Mộ Dung Nhược Hồng.

Mạc Lương từ đằng sau vác đại đao bướcmộtbước về phía trước, vẻ mặt Quân Cơ Lạc cực kỳ hứng thú, “Hồi trước vị huynh đệ này của bản đốc từng diễn xiếctrênphố, am hiểu nhất chính là đập vỡ đá lớn bằng ngực này nọ. Nhiếp chính vương,khôngthìbảo người ta đểmộttảng đá lớn lên hai chân của Nhiếp chính vương ngài, rồi cho huynh đệ này của bản đốc đến biểu diễn đập vỡ đá lớn bằng ngực. Bản đốc biết như thế có thểsẽphải khiến ngài ủy khuất, nhưng dù sao hai chân này của ngài cũngkhôngcó cảm giác gì, nênkhôngcó vấn đề gì đâu nhỉ. Vì bảo vệ cho danh dự của ngài, bản đốc cảm thấy làm vậy là đáng giá! Nhiếp chính vương, bản đốc muốnnóimộtcâu cuối cùng, bản đốc hoàn toàn đứng về phía ngài! Ngài nhất thiết đừng để bản đốc phải thất vọng đó nha!”

Tả Thương Minh liếc mắt nhìn Mộ Dung Quân Thương, trong tay áohắngiấumộtcon dao bén, chỉ cần nhận được mệnh lệnh của Mộ Dung Quân Thương,hắnsẽra tay ngay lập tức.

hắnnhìn Quân Cơ Lạc, hết sức khách khí cườinói, "Trẫm biết hôm nay Cửu Thiên Tuế ngươi tổ chứ tiệc thưởng cúc, trẫm ở trong cung cũng nhàm chán, nên mới lại đây tham gia náo nhiệt, hy vọng Cửu Thiên Tuế ngươi đừng đuổi trẫmđi.”

Hiền vương Mộ Dung Ôn Trạch nãy giờ vẫn luôn im lặng, lúc này như pháthiệnra được gì đó, cũng liền cắm thêmmộtđao vào Mộ Dung Quân Thương.

Mộ Dung Quân Thươngthậtsựkhônghiểu trong hồ lô của Quân Cơ Lạc bán thuốc gì, liền lắc đầu với Tả Thương Minh, ý bảohắntạm thời đừng nên động thủ. Tả Thương Minh liếc nhìn xung quanh, bấy giờ mới chậm rãi rút tay ra khỏi ống tay áo chứa chủy thủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sắc mặt Mộ Dung Quân Thương trắng bệch, lòng bàn tay đểtrênxe lănđãướt đẫm mồ hôi lạnh, ánh mắthắntuần tramộtvòng trong đám người, trừng mắt nhìn Tả Thương Minh, ý bảohắnnên hành độngđi.

Vừa nghe thấy Mộ Dung Nhược Hồng cũng đến đây,mắt Mộ Dung Quân Thương lập tức rét lạnh, nhìn về hướng Tả Thương Minh đứng lẫn trong đám người, truyền chohắntamộtcái ánh mắt, ý bảo Tả Thương Minh có thể nhân cơ hội này hành động.

Cao thần y đụng đầu như thế, với hình tượng hiền đức mà Mộ Dung Quân Thương vẫn luôn biểuhiệnra bên ngoài, có vẻ nhưhắncần phải chứng minh cho mọi người thấy rằnghắn“trong sạch”. Vả lại, ánh mắt của mọi người trong sân đềuđãrào rạt quét về phía Mộ Dung Quân Thương.

"Chúng ta tạm thời đừng nhắc tới chuyện này, chờ Cao thần y tỉnh lại rồi bản đốc lại sai người hung hăng đánhhắnmộtchút, xả giận cho Nhiếp chính vương ngài.” Quân Cơ Lạc tỏ vẻ cực kỳ “hữu nghị”.

Đôi con ngươi trong trẻo lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương hơi nghiêng, mặt mày ngẩng cao lộ ra khí thế thờ ơ mà bất khuất.

Quân Cơ Lạc cũngnóivài câu hàn huyên, sau đó nghênh đón Mộ Dung Nhược Hồng vào trong. Trở lại đại sảnh, Mộ Dung Nhược Hồng ngồitrênghế cao nhất. Sau khi mọi ngườiđãngồi vào chỗ của mình, ánh mắt đầu tiên củahắnlà hướng về Nhiếp chính vương Mộ Dung Quân Thương, trong đôi mắthiệnlênmộtít vui sướng khi người gặp họakhó có thể che giấu.

Đúng lúc này quản gia vội vã chạy vào, bẩm báo với Quân Cơ Lạc, "Cửu Thiên Tuế, xe thánh của Hoàng thượngđãđến ngoài phủ.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 149: Cái gì gọi là muốn phế trong muốn c·h·ế·t muốn phế muốn mang thai!