Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 150: Thằng hề diễn xiếc!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 150: Thằng hề diễn xiếc!


Hoàng tỷ củahắnvìhắnmà hy sinh rất nhiều. Nguyện vọng lớn nhất đời này của nàng chính là có thể nhìn thấyhắnngồi lên ngôi vị hoàng đế, trở thành hoàng đế Tiêu quốc,hắntuyệt đốikhôngthểcôphụsựkỳ vọng của nàng.

"Biểu ca!" Đường Tứ Tứ nhìn thấy ‘Trì Hằng Liễu’ đột nhiên lao ra từ trong đám người, ngực nàng như bịmộttảng đá đè lên, thốt ra tiếng gọi. Nhưng sau đó hình như nàng nghĩ đến chuyện gì đó, vội vàng bịt miệng, ngẩng đầu nhìn Quân Cơ Lạc.

Mộ Dung Quân Thương nắm chặt tay thành quyền, đặt bên miệng honhẹmộttiếng, ‘Trì Hằng Liễu’ đột nhiên hô to với Đường Tứ Tứ, "Tứ Tứ, huynh biết hôm nay huynh hành động rất đột ngột, nhưng huynh có nỗi khổ bất đắc dĩ mà lạikhôngthểnói. Tóm lại, bất kể thế nào, huynhsẽgiết Nhiếp chính vương!"

Quân Cơ Lạc bĩu môi, vẻ mặt nhưkhôngngại xem diễn quá náo nhiệt, "Tứ Tứ à, khó trách bản đốc nghe người tanói,mộtlần mang bầu ngốc ba năm. Con chúng ta còn chưa sinh ra đâu, vậy mà cái đầunhỏcủa nàngđãkhôngdùng được nữa rồi. May mà nàng cómộttướng công tốt vừa cơ trí vừa tuấn dật, có đốt đèn lồng cũng tìmkhôngra như ta. Nàng cứ yên tâmđi, bản đốc rất thích nuôi heonhỏ, nàng có ngốc hơn nữa ta cũngkhôngghét bỏ nàng.”

"A!" Vì hành vi bất chợt này của Tả Thương Minh mà đám người trong phút chốc loạn cào cào cả lên.

Mà thôi quênđi, cũng đâu phải là muốn nàngđilàm nữ hoàng đâu. Nàng như bây giờ rất tốt. Nếu thông minh quá,hắnsợsẽbị nam nhân khác thèmnhỏdãi, sau đó đàođimất. Aiz, sao nam nhân thốitrênđời càng ngày càng nhiều thế này,đicướimộtnương tửnhỏhơn mìnhmộtđống tuổi,thậtđúng là nhọc lòng muốn c·h·ế·t.

Tuytrêncổ của Mộ Dung Quân Thương bị rạchmộtđường, nhưng trong suốt quá trình, ánh mắthắnđều hướng về phía Quân Cơ Lạc cùng Đường Tứ Tứ.hắnthấy hai người cúi đầu khe khẽnóinhỏ, ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn lại đây, mà ánh mắt hai người cũng là đặc biệt nhất trí, đều xemhắnnhư thằng hềđangdiễn xiếc!

thậtsựlàmộtlần bước nhỡ ghi hận ngàn năm mà, hình như sau khihắnnuôi nhốt tiểu nương tử nhàhắn, lá gan của tiểu nương tử to hơn, chỉ có cái đầu nhonhỏthìvẫnkhôngtheo kịphắn.

Quân Cơ Lạc hoàn toànkhôngcó ý gì là muốn thu liễm lại, hạ giọng cườinói, "Yên tâmđi, loại chuyện này có cậu nàng và ta lo rồi, đâu có cần nàng đến quan tâm đâu. Nàng cứ lo cho hônsựcủa biểu ca nàngđi.nóithật, ta dã sớmkhôngvừa mắt biểu ca nàng rồi, cònđangướchắnthành thân nhanhmộtchút kìa. Sau này con của chúng ta sinh ra trước, ta liền để cho con chúng tađibắt nạt conhắnhàng ngày. Hừ hừ! Cái này kêu là cha làm con chịu, ai bảo cậu với biểu ca nàng chưa từng cho ta sắc mặt hòa nhã bao giờ. Sau này con cháu Trì gia bọn họ nhất định phải bị con cháu Quân gia chúng ta oánh cho răng rơi đầy đất." (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Dung Quân Thương chỉ cảm thấy hai chân của mình ngứa ngáy khó nhịn, tựa như có mấy ngàn con kiếnđangcắn đốt xương chân của mình.hắnnghi ngờkhôngbiết Cao thần y kia có bôi thuốc độc bậy bạ gì lên ngân châmkhông, bây giờhắnchỉ muốn mau chóng kết thúc mọi chuyện ở đây, sau đó rời khỏi. Mà muốn giải quyết chuyện này nhanh nhất, đương nhiên là trực tiếp g**t ch*t kẻ khơi mào lần này, Cao thần y.

Nàng chớp mắt vài cái vớihắn, hạ giọng, giận dữnói, “Chàng mau đứng đắn lại cho thiếp,hiệngiờ cònkhôngbiết biểu ca của thiếp ở đâu đâu.”

Tự mình bưng chén rượu lên, rượu tràn vào trong khoang miệng, hương vị chua cay tràn ngập khắp nơi. Nhờ phụ hoànghắnban tặng, mà mấy huynh đệ trong Mộ Dung gia bọn họ đều là giả heo ăn thịt hổ, chỉ cóhắn, giấu kém, bại lộ sớm.

Edit: Diệp Nhược Giai

Trái tim căng thẳng buộc chặt của Đường Tứ Tứ bịhắnđùa như thế, lực chú ý bị dờiđi, tâm tình thoáng chốc trở nên tốt hơnmộtchút. Bàn taynhỏbé của nàngâmthầm luồn vào trong tay áo của Quân Cơ Lạc, dùng sức nhéohắnmộtchút, bất mãn kháng nghị, “Chàng mới là heo ấy.”

Máu tươi phun ra tung toé, Cao thần y chưa kịpnóinửa câu đãngã quỵ ra đất.mộtvài thiên kim thế gia nhát gan nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đều kêu lên thất thanh.

Bàn tay núp dưới ống tay áo của Mộ Dung Quân Thương nắm chặt lại, giờ khắc này,hắnthậtsựphải tự hỏi.

Hai người này kẻ xướng người hoạ,rõràng làđangkéo dài thời giankhôngchohắnvề. Mặt Mộ Dung Quân Thương trắng bệch c**ng c*ng, hai chân truyền đến cảm giác sâu sắc, nhắc nhởhắnkhôngthể để cho hai người này khống chế.

Đôi mắt nham hiểm hung ác của Tả Thương Minh dạo quamộtvòng nơi đây, pháthiệntầm mắt của mọi người đều đặttrênngười Mộ Dung Quân Thương, khóe miệnghắncong lên, nởmộtnụ cườiâmu lạnh lẽo.

"Bệ hạ, bản vương đột nhiên cảm thấykhôngđược khỏe.khôngtiếp tục quấy rầy nhã hứng của các vị nữa, bản vương cáo từ!” Mộ Dung Quân Thương chắp tay, trong giọngnóimang theo chút nôn nóng khó dằn nổi.

Đường Tứ Tứ bị trêu đến dở khóc dở cười, “Chàng có thể đứng đắnmộtchút haykhông?” Nhiếp chính vương vất vả bày ramộtvở tuồng lớn như vậy, thế màhắnlại xao lãng,mộtchút cũngkhôngphù hợp. May mà Mộ Dung Quân Thươngkhôngbiết hai vợ chồng bọn họđangnóigì, chứ nếuhắnmà biết, chắc phải tức đến hộc máu. (đọc tại Qidian-VP.com)


Có thểnói, bây giờ chính là cơ hội ngàn năm cómột. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quân Cơ Lạckhôngđứng đắnlàm cho Đường Tứ Tứ hết chỗnóirồi. Lại còn bịhắnsờ mó lung tungmộtphen như thế, tâm trạng của nàng còn suy sụp thế quái nào được nữa. Nàng lén đấm Quân Cơ Lạcmộtquyền, thúc giụcnói, “Mauđilàm đạisựcủa chàngđi!”

Bời vì chuyện này xảy ra quá đột ngột, giữa đại sảnh chỉ có hai người Yến Mặc và Mộ Dung Quân Thương, Mộ Dung Quân Thươngkhôngphản kháng, Yến Mặc cố ý phản ứng chậm.

Quân Cơ Lạc lại cực kỳkhôngbiết xấu hổ, đưa tay vào trong tay áo của Đường Tứ Tứ, bàn tay to lén lút v**t v* bàn taynhỏnhắn của nàng, sau đó vẻ mặt tà ác, nhếch khóe miệngnói, “Ta rất đứng đắn mà. Làm tướng công của nàng, trong khoảng thời gian nàng sinh con cho Quân gia chúng ta phải giúp nàng giữ vững tâm trạng vui vẻ, việc này quan trọng hơn nhiều so với sống c·h·ế·t của Nhiếp chính vương.”

Còn Quân Cơ Lạcthìngược lại,hắnvô sỉ, mặc kệ làtrênphương diện thủ đoạn hay mưu trí,hắnkhôngnhất định có thể thắng mình. Nhưnghắncómộttrái tim vô sỉ.hắnkhôngquan tâm đến thanh danh,khôngquan tâm đến vận mệnh Tiêu quốc,khôngquan tâm đến tiền đồ…hắnphúc hắc, giả dối, ti bỉ, cuồng vọng,âmhiểm...hắnlàmộtkẻ rất tồi tệ, nhưng chỉ có người như vậy mới có thể đè ép mình chặt chẽ.

hắnlạnh lùng quyết tuyệtnói, "Bệ hạ, Cửu Thiên Tuế... Trước đó Cao thần yđãtừngnói, nếuhắnkhôngtrị khỏi cho hai chân của bản vương,hắnsẵn lòng tự sát.hiệntại bản vương chỉđanggiúphắnmộttay mà thôi. Vả lại, hai chân này của bản vươngthậtsựkhôngkhôi phục được, mong bệ hạ cùng Cửu Thiên Tuế sau này đừng tìm đến mấy cái loại… thầy bà giống con mèo con c·h·ó này đến chẩn trị cho bản vương nữa.”

Quân Cơ Lạc hoàn toànkhôngnhìn cục diện kêu đánh kêu g·i·ế·t đằng trước, cúi đầu nhìn Đường Tứ Tứ, khóe miệng mỉm cười chế nhạo nàng, “Được! Được! Bản đốc chính là heo. Vậy nàng gả cho bản đốc chính là nương tử heo, đứanhỏtrong bụng nàng chính là thằng nhóc heo!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Quân Cơ Lạc ha ha cườinói, "Nhiếp chính vương, ngài khoan đừng vội về như thế. Hiếm khi Hoàng thượng có nhã hứng như hôm nay, chúng ta là bề tôi, đương nhiên phải bồi theo thánh thượngmộtchút.”

Ngẩng đầu nhìn lên Mộ Dung Nhược Hồngngồitrênghế cao, trong lòng Mộ Dung Ôn Trạch vừa khinh bỉ lại vừa hâm mộhắn. Người ngu xuẩn như vậy nhưng lại có thể leo lên ngôi vị hoàng đế, quả nhiên là vừa buồn cười vừa đáng hận.

‘Trì Hằng Liễu’đãkề thanh chủy thủ dính máu vào cổ Mộ Dung Quân Thương,nóivới Yến Mặcđangđịnh xông lên, "Đừng lại gần, tiến lên nữathìtasẽkhiến cho Nhiếp chính vươngđichết!"

trênmặt Mộ Dung Quân Thương bị dínhmộtít máu,hắnlấy từ trong tay áo ramộtcái khăn tay, cau mày lau cẩn thận, khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng căng cứng, vẻ mặt như sắp nổi bão.

“Nếuđãkhôngcóthìđể thảo dân thử lại lần nữa.” Cao thần ynóimộtcâu, lại cúi đầu đưa tay đến cây châm dàiđangghim vào huyệt vị.

Trước đó,hắnđãở trước mặt biết bao người thề thốt, tỏ ý hai chân này vĩnh viễn đềukhôngdùng được. Bây giờ nếuhắnnóicó cảm giác, vậy chẳng phải là tự tát vào mặt mình à?

Vì saohắnluôn thất bại dưới tay Quân Cơ Lạc?

Trong sân có rất nhiều người nín thở, mà An công công cùng Đông Nhị cũng đềuđãquay lại bên cạnh chủ nhân của mình. Đông Nhịnhỏgiọng thầmthìbên tai Mộ Dung Ôn Trạch, Mộ Dung Ôn Trạch nhìn về phía Mộ Dung Quân Thương, ánh mắt bắt đầu trở nên rét lạnh.

Đường Tứ Tứ cau mày, nắm chặt lấy tayhắn, hàng lông mi dài chớp chớp, đôi mắt đen nhánh tràn đầy lo lắng. Quân Cơ Lạc ha ha cười, an ủinói, “Sao lại cau mày chứ, dù sao người đổ máu rơi lệ cũngkhôngphải là chúng ta. Việc mà chúng ta có thể làm chính là kéo dài thời gian, để cho Vương gia chảy nhiều máumộtchút.”

Cũngkhôngbiết đời này củahắncó thể có phúc khí được quân lâm thiên hạ như tên ngốcMộ Dung Nhược Hồng này haykhông.

“Nhưng mà, biểu ca của thiếp giờđangở đâu?” Có người có thể giả trang biểu ca nàng xông ra lúc này, tức làhiệntại biểu ca có thểđãnằm trong tay người khác.

Mộ Dung Nhược Hồng bày re vẻ mặt quan tâm,nói, “Nhiếp chính vương, trẫm thấy sắc mặt của ngươi tái nhợt. Thế nào?khôngsao chứ? Có muốn trẫm truyền gọi ngự y đến đây xem cho ngươimộtchútkhông!” Tuyđangthương lượng, nhưng sau khi Mộ Dung Nhược Hồngnóixong câu đó, liền quay đầu sai ngườiđitruyền ngự y. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Dung Quân Thương cảm thấy mình bị kẻ địch khinh thường, mà cái loại khinh thường này đối vớihắnchính làmộtloại vũ nhục.thậtgiống nhưmộtvua đầu bếp, vô cùng vất vả chuẩn bịmộtbàn đầy đồ ăn, nhưng từ đầu tới cuối khách khứa chỉ ngồi uống nước lã.

Mộ Dung Quân Thương làm vậy làđãquyết ý muốn cho Cao thần y c·h·ế·t. Vì thế khi Cao thần y còn địnhnóigì đó,hắnngồitrênxe lăn, đột nhiên rút ra trường kiếm từ bên hông Yến Mặc, lấy tốc độ sét đánhkhôngkịp bưng taiđâm thẳng vào ngực Cao thần y.

Mộ Dung Quân Thươngđãsắpkhôngnén nổi tức giận trong lòng,hắnsợ là nếu cứ tiếp tục ở cùng với mấy người Quân Cơ Lạc, có khả năng hôm nayhắnsẽđến được mà vềkhôngđược.

Im lặng uống xongmộtchén rượu, trong lòng Mộ Dung Ôn Trạch sinh ramộtloại cảm giác buồn bã chán chường. Càng tiếp tục đấu,hắncàng cảm thấy mìnhkhôngphải là đối thủ của Quân Cơ Lạc.hắncũng từng nghĩ đên chuyện buông tay, cũng muốn học theo tứ đệ củahắn, sống những ngày vui vẻ nơi đất phong. Nhưnghắncũng hiểurõ,hắnkhôngthể ích kỷ như vậy.

Chậm rãi rút ra chủy thủcất giấu trong tay áo,hắnđột nhiên nhún người nhảy lên. “Mộ Dung Quân Thương, ta muốn g·i·ế·t ngươi!" Tả Thương Minh khoác khuôn mặt của Trì Hằng Liễu hét lớnmộttiếng, mũi chân điểmmộtcái,trêntay nắm chủy thủ, đâm về hướng Mộ Dung Quân Thươngđangngồi.

Có thể treo hai chữ “vô sỉ” lên mặt, lại còn lấy ra khoe mọi lúc mọi nơi, Đường Tứ Tứ cảm thấy, e là cũng chỉ cómộtđóa kỳ hoa Quân Cơ Lạc này mà thôi.

Sau khi Cao thần y châm kim ở khắp các huyệt vị củahắn, khóe miệng nở nụ cười nhưđangtrêu tức, hỏi, "Nhiếp chính vương, hai chân ngài có cảm giác được đau đớnkhông?”

Trong đôi mắt của Quân Cơ Lạc lóe ra ánh sáng kỳ lạ,hắnthấp giọngnóivới Đường Tứ Tứ, "Tứ Tứ, xem ra cậu nàng làthậtlòng đối xử tốt với nàng nha.”khôngthìsao có thể bức Mộ Dung Quân Thương đến nước này chứ.

Chương 150: Thằng hề diễn xiếc!

hắnthua Quân Cơ Lạckhôngphải làtrênkhả năng mưu lược hay thủ đoạn, mà làmộttrái tim vô sỉ. Quân Cơ Lạc là tên gian hoạn bị người người trong thiên hạ phỉ báng, màhắnthìlại có ý định xây dựng hình tượnghiền đức đối lập với Quân Cơ Lạc, hy vọng có thể giành đượcsựủng hộ của dân chúng. Nhưng kết quảthậtsựluôn làhắnthua cuộc.

Cho nên, cuối cùnghắnvẫn lựa chọn đấu tiếp với Quân Cơ Lạc. Cho dù con đường này có gian nan hiểm ác hơn nữa,hắnvẫn muốn đấu tiếp.

Mạc Lương phản ứng mau, vội vàng tiến lên kiểm tra hơi thở của Cao thần y, nhưng sau khi kiểm tra,hắnngẩng lên lắc lắc đầu với Quân Cơ Lạc.

Đây xem như là vì chính bản thân mình báo thù.

trêntrán Mộ Dung Quân Thương bắt đầu đổ mồ hôi, môi mỏng mím chặt, giọng lạnh lùng, “không– có!"

hắnmệt mỏi vì thanh danh,hắnmệt mỏi vì giang sơn Tiêu quốc,hắnmệt mỏi vì thân thế của mình…hắnluôn muốn làm tốt mọi chuyện, được người khác ca ngợi, nhưng lại từng bước từng bước tự đẩy mình đến đường cùng.

Ánh mắt rét lạnh củahắnlại quét về hướng Tả Thương Minh trong đám người. Lần này, Mạc Lương đãkéo thi thể của Cao thần y xuống, bên cạnh Mộ Dung Quân Thương chỉ có Yến Mặc.

Tuytrênkhuôn mặt trong trẻo lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương mang theo ý cườinhợt nhạt, nhưng nếu người nào có tâm quan sátcẩn thận,sẽphát hiệnđôi mắthắncực kỳ ác liệt.hắnbình tĩnh nhìn Quân Cơ Lạc, Quân Cơ Lạc nhấc lênmộtchén rượu, nâng chén vớihắntừ xa.

Thi thể của Cao thần y bị Mạc Lương kéo xuống, Quân Cơ Lạckhôngthèm liếc mắt đến Cao thần ymộtcái nào, khóe miệng hơi trĩu xuống.

Cuối cùng,hắnđãnghĩ ra được.

Qua khoảngmộtnén nhang, Cao thần y thu châm, ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Quân Thương. Mộ Dung Quân Thương bất động ngồi đó,mộtlúc lâu sau mới từ trong kẽ răng rít ra được vài chữ, “Vẫn –không- cảm – thấy!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 150: Thằng hề diễn xiếc!