Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 155: Cao nhân trốn ở chỗ tối ra tay!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Cao nhân trốn ở chỗ tối ra tay!


Cùng lúc đó, Đường Tứ Tứ quấn lấy Quân Cơ Lạcmộthồi, rồiđicùng vớihắnđến chỗ khách đ**m bị thiêu cháy. Nhưng trước khi bọn họ ra khỏi cửa,mộttấm thiệp y hệt như lần trước lại được quản gia đưa đến trong tay Đường Tứ Tứ.

Edit: Diệp Nhược Giai

Chương 155: Cao nhân trốn ở chỗ tối ra tay!

Đường Tứ Tứ vươn tay ôm lấy thắt lưng cường tráng cùahắn, im lặng dán sát đầu vào ngựchắnhơn. Giờ khắc này, tim hai người cũng gần kề bên nhau. Quân Cơ Lạcthậtcẩn thận đặtmộtnụ hôn lên trán nàng.

Sáng sớm hôm sau, trận cháy này mới bị dập tắt. Khiđangdọn dẹp đống đổ nát, người ta tìm được hơn mười thi thể bị hỏa thiêu. Quan phủ đến thẩm tramộtphen, xác định được thân phận đại khái của hơn mười thi thể này.

Trì Lệ Dập bước ra khỏi Cửu Thiên Tuế phủ, lập tức cưỡi ngựa rờiđicùng với Đường Tử An. Trước khiđi, Đường Tử An quay đầu nhìn Cửu Thiên Tuế phủ. Cửu Thiên Tuế phủ nguy nga im lặng đứng bên đường lớn, mà bầu trời đêm ở phíatrênnó, từng đám mây đen nặng trĩuđangvần vũ bay lại gần, toàn bộ Cửu Thiên Tuế phủ như sắp bị cuốn vàomộttrận mưa máu gió tanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi Mộ Dung Quân Thương biết quản gia của mình bị c·h·ế·t cháy ở khách đ**m,hắnphun ramộtngụm máu, suýt nữa ngã quỵtrêngiường, may mà có người đỡ mới có thể thở được bình thường. Nhưnghắnbiết, lần này mình hoàn toànđãbị kẻ khác tính kế.

Nữ nhân củahắnkhôngcần khuynh quốc khuynh thành,khôngcần tri thức đầy bụng, lại càngkhôngcần có võ công cao cường. Nàng chỉ cần toàn tâm toàn ý đối xử tốt vớihắn, hơn nữa có thể để chohắncó được vận may gặp nàng, thế là đủ rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong giọngnóicủa ông mang theo chút giận dữ khó giấu, “Nhiếp chính vươngđãcó chuyệnkhôngthể ra gặp, vậythìlàm phiền quản gia chuyển chohắnmộtcâu giúp Trì mỗ. Mặc kệ là Cửu Thiên Tuế, hay là Nhiếp chính vương, Trì mỗsẽkhôngra tay giúp bất cứ phe nào. Nhưng mà… Nếu có người nào làm ra chuyện gì quá đáng, buộc Trì mỗ phải lựa chọn, vậythìTrì mỗ nhất địnhsẽlàm cho người đó hối hận trước.”

Ngọn lửa tức giận trong đôi con ngươi của Mộ Dung Quân Thương nháy mắt chuyển thành ánh đao sắc bén,âmtrầm nhếch miệng cườinói, “Đám người đó khiến cho bản vương sốngkhôngdễ chịu, bản vương cũngsẽkhôngđể cho Trì Hằng Liễu được sống dễ chịu.”

Mày kiếm cau chặt, Trì Lệ Dập trực tiếp lôi Đường Tử Anđi. Vốn dĩ Đường Tử An muốn mở miệngnóitốt vài câu cho Đường Tứ Tứ, nhưng khihắnvừa mở miệng, ánh mắt ngoan lệ của Trì Lệ Dập liền liếc qua, Đường Tử An lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, im như thóc.

Đường Tứ Tứ ngóng nhìn theo bóng lưng của Trì Lệ Dập, lòng đau đớn co rút thành từng đợt, nước mắt bị kìm nén nãy giờ, nay rốt cuộc khống chếkhôngđược mà chảy xuống.

Quân Cơ Lạc ôm chặt nàng vào trong ngực, đau lòng dùng ngón tay của mình lướt qua gò má nàng,nhẹnhàng lauđigiọt lệtrênkhóe mắt còn chưa kịp lau khô của nàng, sau đó lạinhẹgiọngnóibên tai nàng, "Yên tâm, có ta ở đây, mọi chuyện đều ổn.”

Quan phủ phái ngườiđithông báo cho Nhiếp chính vương phủ và Phụ quốc công phủ, cả Quân Cơ Lạc cũng nhận được tin tức.

Cũng ngay trong đêm này,mộtkhách đ**m nào đó trong Hoàng thành bị cháy lớn, ngọn lửa nương theo gió đông nuốt trọn gian khách đ**m. Tuy làm kinh động toàn bộ dân chúngtrênphố, mọi người cùng nhau ùa ra dập lửa, nhưng lửa càng cháy càng lớn,khôngthể cứu vãn.khôngchỉ thiêu trụi khách đ**m đó, mà các khách đ**m cửa hàng khác ở gần đó cũng bị thiêu.

Quản giakhôngdám làm trái ý Mộ Dung Quân Thương, khom người lĩnh mệnh lui xuống. Trong phòng ngủ,mộttrận gió lạnh lẽo thổi qua,trêngương mặt trong trẻo của Mộ Dung Quân Thương vẫn còn giữ nụ cười quỷ mị bi thương. Đêm đó, quản gia cải trang thành người khác,đira khỏi phủ để thựchiệnmệnh lệnh mà Mộ Dung Quân Thương giao phó.

Sau khi để lại những lời này, Trì Lệ Dập lại lễ phép chắp tay, rời khỏi Nhiếp chính vương phủ.

trênmặt Mộ Dung Quân Thương lúc này toàn là vẻ điên cuồng sau khi bị đánh bại.

Ngoại trừ những ngườiđãđược xác định thân phận này, còn cómộtthi thể khiến người của quan phủ phải lúng túng.

Sau khi hai người bọn họ rờiđikhônglâu, ngoài Cửu Thiên Tuế phủ chỉ còn lạimộtbóng đen lén lúthiệnra rồi lập tức biến mất trong màn đêm đen tối.

Trì – Hằng – Liễu.

hắnkhôngthể sống dễ chịu, vậyhắncũng muốn người kháckhôngthể sống dễ chịu. Dù sao Trì Hằng Liễu cũng có chút quan hệ với Quân Cơ Lạc, Quân Cơ Lạc hạihắnthảm như vậy, cho dù hai chân Trì Hằng Liễu bị đánh cho tàn phế, cũng hoàn toànkhôngphải là lỗi củahắn. Trì Hằng Liễu muốn tráchthìđimà trách Quân Cơ Lạc, là Quân Cơ Lạc hạihắnta.

Quân Cơ Lạc xuấthiệntrước mặt nàng dưới tình huống như thế,hắnôn hòa dùng bàn tay to của mìnhnhẹnhàng nâng nàng từtrênđất lên, trong đôi mắt u ám tràn đầy lo âu.

Nếu thi thể kiathậtsựlà của Trì Hằng Liễu, vậy Trì Lệ Dậpsẽbỏ qua chohắnsao? Chỉ cần động nãomộtchút cũng đều cảm thấy chắc chắn làkhông. Đó chính là con trai duy nhất của Trì Lệ Dập,hiệntại con của ông ta c·h·ế·t trong tayhắn, cho dùhắncó miệng khắp cả người, cũngkhôngthể giải thíchrõ.

Khóe mắt Trì Lệ Dập giống như có chút rét lạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại phu phụ trách bắt mạch cho Mộ Dung Quân Thương ‘bộp bộp’mộttiếng quỳ xuống, "Nhiếp chính vương, tiểu nhânthậtsựbất lực. Hai chân ngài trúng độc quá sâu, hơn nữa lại kéo dài thời gian chữa bệnh quá, hai chân nàykhôngthể tốt được…”

Mà đêm nay, đóa hoa màhắnluôn mong đợi dường nhưđãnở rộ.

Ôngkhôngvươn tay nâng Đường Tứ Tứ dậy nữa, chỉ thẳng lưng, khô cằnnói, "Tứ Tứ, conđãchọnhắn, vậythìsau này… người làm cậu như ta cũngkhôngquản con nhiều nữa, con cứ ômhắnsống nốt quãng đời còn lạiđi. Nếu cómộtngày, con bị người khác kéo ra Ngọ môn chém đầu, cậu, Tử An, và cả biểu ca của con… Bọn tasẽkhôngrớt bất cứmộtgiọt nước mắt nào vì con. Đường này là do con chọn, tốt hay xấu con cũng tự gánh lấyđi!”


Mà nếu chuyện nàythậtsựbức ép Trì Lệ Dập liên thủ với Quân Cơ Lạc,vậythìmọi chuyện đềusẽtrở nên cực kỳ đáng sợ!

Mười ngón tay thon dài gầy yếu của Mộ Dung Quân Thương gắt gao nắm chặt lấy đệm giường, khớp ngón tay bắt đầu trắng bệch, ngọn lửa phẫn hận bập bùng trong mắt. Lúc này, quản gia dè dặt bước lên, cúi gập nửa người, cung kínhnói, "Chủ nhân, lão nôđãđuổi Trì tướng quânđirồi. Trì tướng quân vừa mới bảo tiểu nhân chuyển lời cho chủ nhân. Ông tanói, ông tasẽkhônggiúp Cửu Thiên Tuế, cũngsẽkhônggiúp cho chủ nhân. Nếu có người buộc ông ấy phải quyết định dứt khoát, vậythìông ấysẽkhôngkhách khí với người đó!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay trong đêm đó, Trì Lệ Dập đến bái phỏng Nhiếp chính vương Mộ Dung Quân Thương, nhưng khi đến Nhiếp chính vương phủ, quản gia tự mìnhđira nhận lỗi với Trì Lệ Dập, "Phụ quốc công, xin lỗi, hôm nay chủ nhân nhà ta xảy ra chút chuyện ở Cửu Thiên Tuế phủ, lúc nàythậtsựkhôngthể nào gặp ngài được. Mong Phụ quốc công thông cảm, chờ chủ nhân nhà ta khỏe hơnsẽtự tới cửa bồi tội với ngài!"

trênchân của thi thể này mang giày thêu chữ “Trì”, dấu hiệu của Trì gia quân. Tuy rằng khuôn mặtđãbị lửa thiêu cháy khiến biến dạng hoàn toàn, nhưng thân hình và cả đường nét khuôn mặt đều cực kỳ giốngmộtngười.

"Tử An,đithôi,hiệntại nhị tỷ của conđãquyết định ở cùng với Quân Cơ Lạc rồi.” Trì Lệ Dập gọimộttiếng, giơ roitrêntay lên, con ngựa nhấc vó chạy xa khỏi Cửu Thiên Tuế phủ. Đường Tử Annhẹgiọng đáp lạimộtcâu, cũng mau chóng vung roi, rời khỏi Cửu Thiên Tuế phủ.

hắnnham hiểm cười, lạnh lùngnóivới quản gia, "Truyền lệnh của bản vương, đánh phế hai chân Trì Hằng Liễu trước,khôngđược gây nguy hiểm đến tính mạng củahắn. Bản vương bị khổ hình gì, Trì Hằng Liễu cũng phải chịu hình phạt giống bản vương!” Bị bại trận liên tiếp,hiệngiờhắnđãhoàn toàn điên rồi.

Lúc này, bóng dáng rờiđicủa hai người vô cùng quyết tuyệt, chẳng mảy may chần chừ.

Đường Tứ Tứ mở tấm thiệp ra, chữ viết trong tấm thiệp cũng y hệt lần trước.

"Cậu..." Đường Tứ Tứ khẽ cắn môi,nhỏgiọng gọimộtcâu. Dư quang nơi khóe mắt của Trì Lệ Dập thoáng nhìn thấy Quân Cơ Lạcđãtới ở đằng sau, hai tròng mắt lập tức lóe ra ánh sáng lạnh, gọn gàng dứt khoát hừnói, “Hai vợ chồng các ngươi tự giải quyết cho tốtđi! Đến ngày phải rơi đầu, cũng đừng trách bọn ta vô tình!"

Trì Lệ Dập luônkhôngđánh kẻ có khuôn mặt tươi cười, nhưng với đủ loại tình huống trước mắt, con ông bây giờ cònđangnằm trong tay Mộ Dung Quân Thương. Làm người, đôi khi cần phải rộng lượngmộtchút, nhưng nếu rộng lượng đến mức khiến cho người thân của mình bị thương, vậythìchính là ngu xuẩn.

Trong đó cómộtthi thể, chính là của ngườiđãra khỏi phủ làm việc cho Mộ Dung Quân Thương, quản gia Miêu Đông của Nhiếp chính vương phủ. Còn mấy thi thể còn lại, tuy rằng thân phậnkhôngthể xác địnhrõ, nhưng đại khái cũng là thủ hạ của Miêu Đông.

Đợi ôngđixa rồi, quản gia cúi ngườiđiđến phòng ngủ của Mộ Dung Quân Thương. Trong phòng đột nhiên truyền đến tiếng ‘loảng xoảng’ của chén bát rơi xuống đất, tiếp theo là tiếng gầm gừ tức giận của Mộ Dung Quân Thương, “Sao có thểkhôngtrị được? Bản vương lệnh cho ngươi, ngươi nhanh chóng chữa khỏi chân cho bản vương… Nếukhông, liền lôi ngươi ra ngoài chém đầu…”

Gió đêm hiu hiu, nhưng lại khiến người ta cảm thấy lạnh thấu xương.

Nếuđãkhôngcó cảm giác... Vậy tức là…

"Lang băm! Lang băm!"trênkhuôn mặt trong trẻo lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương tràn đầy lệ khí, cầm gối ngọctrêngiường lên, ném về phía đại phu. Đại phu bị đập trúng nhưng cũngkhôngdám hó hé tiếng nào.

Đường Tứ Tứ sợhắnlo lắng, vội vàng nâng tay lau sạch nước mắttrênmặt mình.

hắn,mộtnam tử hán đại trượng phu, từ sau mười lăm tuổi vẫn luôn sống trong đêm tối. Hàng ngày, cái màhắngặp nhiều nhất chính là hư tình giả ý. Vì gặp nhiều người, đụng phải nhiều chuyện hơn, nênhắncàng thêm hy vọng,sẽcómộtnữ nhân có thể toàn tâm toàn ý đối tốt vớihắn.

Hai tay Mộ Dung Quân Thương nắm lại, dùng sức đánh lên đùi mình. Vốn dĩ trước đóhắncòn có thể cảm giác được đau đớntrênhai chân, nhưnghiệntại,hắnhoàn toànkhôngcó cảm giác gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quản gia lặp lạimộtlần mấy lời của Trì Lệ Dập,mộtchữ cũngkhôngsai, sau đó cũngkhôngdám nhìn Mộ Dung Quân Thương nữa.

Mặc kệhắndùng lực mạnh đến thế nào, cũng đềukhôngcó cảm giác.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Cao nhân trốn ở chỗ tối ra tay!