Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 156: Không thể giấu được chuyện có thai!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Không thể giấu được chuyện có thai!


Mộ Dung Quân Thương bịhắnđánh,khônggiận mà cười, hơn nữa còn dùng loại nụ cười lạnh lẽo vui sướng khi người gặp họa, “Đánhđi, ngươi muốn đánh bao nhiêu cứ đánh bấy nhiêu. Dù sao Trì Hằng Liễuđãchết, bản vươngđãgỡ hòa được rồi, hôm nay bản vương về phủ còn có thể sai người đốt pháo ăn mừng ấy chứ. Mặt khác, nếu bây giờ ngươi muốn g·i·ế·t bản vương, cũng có thể nha! Chỉ là trước hết, mời ngươi lấy ra chứng cứ chứng minh bản vương sai người g·i·ế·t Trì Hằng Liễu.nóicách khác... Cho dù Mộ Dung Nhược Hồng con c·h·ó kia lúc này chỉ cười với ngươi, nhưng dân chúng trong thiên hạ nàykhôngcó ngu.”

hiệngiờ Quân Cơ Lạc chỉ cảm thấy khinh bỉ Mộ Dung Quân Thương mãnh liệt. Đối với cái loại đối thủ thuakhôngdậy nổi này,hắnkhôngthèm xem là đối thủ của mình.

Trì Lệ Dập nghe thấyhắnnhắc đến Trì Hằng Liễu, trong lòng đau xót, nuốt hết những lời mắng chửiđãlên đến cổ họng vào trong bụng. Hàng lông mày hà khắc cau chặt lại, Trì Lệ Dập hừ lạnh với Đường Tứ Tứmộttiếng rồi ôm thi thể của Trì Hằng Liễu, giận dữ rờiđi.

Đường Tứ Tứ dõi theo, nhìn Trì Lệ Dập ôm thi thể của Trì Hằng Liễu lên xe ngựa, Đường Tử An tự đảm nhiệm làm người đánh xe.hắnvẫy vẫy tay với Đường Tứ Tứ rồi lập tức vung roi, điều khiển xe ngựa chạy ra khỏi vòng vây.

Mộ Dung Quân Thương thất bại liên tiếpđãtừng rất cố gắng rất nỗ lực muốn vượt qua Quân Cơ Lạc. Nhưnghiệntại, Trì Hằng Liễu bị g·i·ế·t, hai chânhắnbị phế, trong lònghắnsinh ra cảm giác suy sụp.hắnđột nhiên cảm thấy Quân Cơ Lạc quá mức cường đại, màhắnchính làmộtđám phù du nực cười mơmộtgiấc mơ nực cười về chuyện muốn lay đổ đại thụ.

Đương nhiên, bây giờkhôngphải là lúc dể suy nghĩ mấy chuyệnkhôngquan trọng này. Nàng phải đến khách đ**m kia, xác định thi thể bị thiêu biến dạng kia có phải là biểu ca của mình haykhông.

Chương 156: Không thể giấu được chuyện có thai!

Tình thương của cha như núi.

Đường Tứ Tứ cực kỳ đồng ý với lời của Quân Cơ Lạc, nếu người nàykhôngcó mục đích gì hiểm ác, vì saohắnkhôngtrực tiếp tới gặp nàng, mà lại phải làm ra nhiều chuyện râu ria như vậy.

Nếu bảo là lần trước Đường Tứ Tứkhônghề đặt tấm thiệp này trong lòng, vậythìlúc này, nàng lại bất chợt cảm thấy nghi ngờ. Ngẩng đầu nhìn Quân Cơ Lạc, hai mắt Quân Cơ Lạc cũng híp lại đầy nguy hiểm.

hắncúi người,trêngương mặt tuấn mỹ che giấu ánh sáng, hạ giọngnói, "Nhìn bộ dạnghiệngiờ của ngươi xem, có khác gìmộtcon c·h·ó mất chủkhông?khôngcó bản lĩnh hơn ngườithìcứ ngoan ngoãnđi. Giờthìtốt rồi, ngươi hoàn toànđãchạm đến ranh giới tức giận của ta, tasẽđể cho ngươikhôngthể nhảy nhót ở Tiêu quốc được nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Quân Cơ Lạc đau lòng nhìn Đường Tứ Tứ bị Trì Lệ Dập mắng đến chỉ còn biết cụp mắt run lẩy bẩy.hắngiận dữ liếc đôi mắt sắc bén về phía Mộ Dung Quân Thương.

Ánh mắt Quân Cơ Lạc chợt kinh hãi, vội vàng tiến lên đỡ lấy Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứ bị nghiêng về sau vài bước, lải đảomộtcái, liền ngãtrênmặt đất. Bụng Đường Tứ Tứ chợt thắt vàomộtcái, kêu lênmộttiếng đau đớn, trước khi Quân Cơ Lạc đến nơi, Mộ Dung Quân Thương cách nàng gần nhấtđãthấy được làn váy nơi h* th*n nàng nhanh chóng bị nhiễmmộtmảng đỏ rực.

Mộ Dung Quân Thương sửng sốt, màu đỏ tươi ấy cứ quanhđiquẩn lại trước mắthắn,khôngtài nào xuađiđược.

Vào lúc này, Đường Tử An vừa vặn điều khiểnmộtchiếc xe ngựa chạy tới. Cấp tốc từtrênxe ngựa nhảy xuống, hiển nhiên là Đường Tử An cũng bị đả kích. Sau đó nhìn thấy Trì Lệ Dậpđangrăn dạy Đường Tứ Tứ, Đường Tử An vội vàng vọt qua, ngửa đầunóivới Trì Lệ Dập, "Cậu, biểu ca huynh ấy nhất định... nhất địnhkhônghy vọng nhìn thấy chúng ta cãi nhau.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảm xúc của nàng có chútkhôngthể khống chế được, chỉ muốn tiến lên hung hăng xé rách khuôn mặt giả nhân giả nghĩa của Mộ Dung Quân Thương. Nhưng khi nàng chỉ mới tiến lên được vài bước, còn chưa kịp đánh Mộ Dung Quân ThươngthìMộ Dung Quân Thươngđãsớm mưu tính từ trước, hung hăng đẩy nàngmộtcái. Trong suy nghĩ củahắn, hôm nay Trì Lệ Dập cùng Quân Cơ Lạc khiếnhắnchật vật như vậy, đương nhiênhắncũng muốn gậy ông đập lưng ông, làm cho Đường Tứ Tứ cũng bị người khác chê cười.

Đường Tứ Tứ mở tấm thiệp ra, chữ viết trong tấm thiệp cũng y hệt lần trước.

Màhiệntại, vết sẹo cũ nàyđangyên lặng nhắc nhở bọn họ, cỗ thi thể bị biến dạng này, chính là biểu ca…

Đường Tử An cong môi cười cười với Đường Tứ Tứ, trước kiahắnchỉ làmộttiểu thiếu niên đơn thuần khờ dại, vào lúc này,hắndường nhưđãnháy mắt trưởng thành, biết cách chia sẻ ưu sầu với người khác, biết cách gánh vác trọng tráchtrênvai mình.

Quân Cơ Lạc lệnh cho Mạc Lương tựđiđến rừng hoa đào ở ngoại ô, canh chừng ở đó. Sau đó hai người mới leo lên xe ngựa,điđến khách đ**m bị thiêu hủy đêm qua. Khi đến nơi, ngoài khách đ**mđãcómộtđám người chen chúc vây quanh đó.


khôngthểkhôngnói, Trì Lệ Dậpthậtsựxem cháugáiTứ Tứ như congáiruột của mình màyêuthương. Trước mắt bao nhiêu người, ông rống giận với Đường Tứ Tứ, lại còn tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ, đâykhôngphải làđangbảo vệ tính mạng cho nàng sao?mộtkẻđã“đoạn tuyệt” quan hệ với Trì Lệ Dập như Đường Tứ Tứ đương nhiênkhôngcòn có giá trị lợi dụng như trước nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trì Lệ Dập như cái xáckhônghồn, đờ đẫn ôm lấy thi thể của Trì Hằng Liễu,trênkhuôn mặt bình tĩnhkhônggợn sóng thường ngày, giờ đây tràn đầy bi thương. Cả người ông như lập tức giàđihơn mười tuổi.

"Cậu..." Đường Tứ Tứnhỏgiọng gọimộtcâu, mắt Trì Lệ Dập giật giật, ngẩng đầu nhìn Đường Tứ Tứ, cực kỳ bi ainói, "hắnlà Hằng nhi của cậu…”

Ha ha, con người ấy à, đều là bị ép buộc.hắncũng là bị Quân Cơ Lạc ép buộc thôi.

Mộ Dung Quân Thương nhìn bóng của hai người quấn lấy nhautrênmặt đất, trong lòng vừa hâm mộ lại vừa cảm thấy vui sướng khi người gặp họa. Hai thị vệ bên cạnhhắnnânghắnlêntrênxe lăn, nhưng Mộ Dung Quân Thương cũngkhôngrờiđi.hắnđẩy xe lăn,đitới trước mặt Đường Tứ Tứ, hạ giọng, dùngâmthanh mà chỉ có ba người bọn họ có thể nghe được, tà ácnói, "Đường nhị tiểu thư,chắc ngươi chưa biết trước khi biểu ca ngươi c·h·ế·t thống khổ cỡ nào đúngkhông? Bản vương sai người dùng bao tải quấn chặthắnlại, lại bảo bốn đại hán cầm gậy,khôngngừng nện vào hai chânhắn. Hai chân của Trì Hằng Liễu cứ thế mà mà bị đánh gãy!”

Sau khi bọn họ rời khỏi, Quân Cơ Lạcđiđến bên cạnh Đường Tứ Tứ, nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng. Ngón tay hai người đan vào nhau, hơi ấm nhènhẹchuyển động bên trong. Đôi mắt u ám của Quân Cơ Lạc dõi thao chiếc xe ngựa nơi xa, trong mắt lóe lênmộttia sáng.

Tình cảnh này làm cho Đường Tứ Tứ hầu nhưkhôngthể tin được mọi chuyện mà mình nhìn thấy. Chân nàng lảo đảo, bước từng bước vè phía Trì Lệ Dập.

Mắt Đường Tứ Tứ ngấn lệ, nàng đứng dậyđitheo phía sau Trì Lệ Dập, nhưng Trì Lệ Dập đột nhiên dừng chân,trênkhuôn mặt bi thống nháy mắt quay cuồng mây đen, phẫn hận quát nàng, "Ngươiđãđoạn tuyệt quan hệ với bọn ta…hắnkhôngcòn là biểu ca của ngươi nữa…hắnsống hay c·h·ế·t, đềukhôngcómộtchút quan hệ nào với ngươi. Ngươi đừng đến đây nữa.”

Quân Cơ Lạc cũng thấymộtmảng đỏ sẫm dưới váy nàng, vội vàng cởi áo khoáctrênngười, bao bọc nàng lại, sau đó iền ôm nàng cấp tốc rờiđi.

"Tứ Tứ, kẻ đếnthìkhôngthiện, kẻ thiệnsẽkhôngđến, e là người nàykhôngthuộc dạng thiện lương gì!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi cmn dám đưa ra cái chủ ý méo mó gì nữa, lão tửsẽsai ngườimộtđao chém ngươi." Quân Cơ Lạc trực tiếp chửi thề, nắm đấm cũng hoàn toànkhôngdo dự gì mà đánh xuống Mộ Dung Quân Thương.

Quỳtrênmặt đất, ánh mắt đau đớn kịch liệt của Đường Tứ Tứ nhìn thi thể bị đốt trụi kia. Tuy thi thểđãbị thiêu đến mứckhôngthể nhìn thấyrõngũ quan vốn có, nhưngtrêncổ tay trái vẫn cònmộtmảng da chưa bị cháy,trênđó cómộtvết sẹo cũrõnét. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước đó, người màhắntừng phái đến rừng hoa đàođãbẩm báo vớihắn,khônghề thấy người nào khả nghi xuấthiệntrong rừng hoa đào đó. Người này thâm tàng bất lộ, e làhắntasẽkhônglộ diện trước khi nhìn thấy Tứ Tứ đến rừng hoa đàomộtmình.

Quân Cơ Lạc thu hồi ánh mắt, nhìn Đường Tứ Tứ. Dường như hốc mắt của Đường Tứ Tứkhôngcòn chỗ để chứa đựng nước mắt nữa, lập tức tuôn rơi ào ào. Nàngkhôngkhóc vì những ủy khuất mà Trì Lệ Dập đem đến cho nàng, nàng khóc vì nghĩ đến chuyện biểu ca ôn hòađãrời khỏi ông như thế… Nước mắt thương tâm liền rơi xuống như mưa.

Hồi còn bé, biểu ca cực kỳ bướng bỉnh, khi đó cậu nàng vẫn còn ở trong hoàng thành, hai tỷ đệ bọn họ thường xuyên chạy tới bên ngoài Trì phủ chơi. Cómộtlần, biểu ca dẫn bọn họ trèo cây móc tổ chim, sau đó vìkhôngđứng vững, từtrêncây té xuống, lúc đó cổ tay liền bị lưu lạimộtvết sẹothậtsâu.

Lờinóikhiêu khích củahắnkhiến cho bi thương trong lòng Đường Tứ Tứ nháy mắt chuyển thành tức giận. Nàng khắc chếkhôngđược, buông tay Quân Cơ Lạc ra, đột nhiên lao về phía Mộ Dung Quân Thương, giọngnóiđiên cuồng, “Ngươikhôngđược vũ nhục biểu ca ta như thế! Ngươi… khốn nạn! Biểu ca ta chưa từng xem ngươi như kẻ địch… Ta muốn g·i·ế·t ngươi..."

Cảnh tượng Trì Lệ Dập ômthi thể của Trì Hằng Liễu rờiđikhôngngừng quanh quẩn trước mặt nàng, thân thể của mợ nàngkhôngtốt, từ sau khi sinh biểu cathìcậu cũngkhôngđể cho mợ sinh nữa. Hai người bọn họ vất vả cực nhọc bồi dưỡng biểu ca tốt như vậy, bây giờkhôngchỉ bị Mộ Dung Quân Thương g**t ch*t, hơn nữa lại còn ác độc khiêu khích khi thi cốt của biểu ca nàng còn chưa kịp lạnh! Cả người nàng tức đến phát run, trong đầu chỉ còn sót lạimộtsuy nghĩ, nhất định phải để cho Mộ Dung Quân Thương nợ máu trả bằng máu.

"Đừng gọi ta! Ngươikhôngcòn là cháu của Trì Lệ Dập ta nữa! Sau này ngươi sống hay c·h·ế·t cũngkhôngcòn là chuyện của ta nữa!” Trì Lệ Dập đỏ mắt, dùngâmthanh càng thêm tàn bạo mắng Đường Tứ Tứ.

Edit: Diệp Nhược Giai

Trong đám ngườicó hai nam nhân đầu đội đấu lạp, nâng tay đè đấu lạp xuống, khiến người takhôngthể thấyrõdiện mạo chânthậtcủa bọn họ. Sau khi Quân Cơ Lạc ôm Đường Tứ Tứ lên xe ngựa, trong hai người đội đấu lạp đó, cómộtnam nhân nởmộtnụ cười đầy thâm ý.hắnnhanh nhẹn xoay người, tay áo bằng vải thô phất qua, tạo thànhmộtđộ cong đầy tao nhã trongkhôngtrung.

Đường Tứ Tứ cắn môi, gật gật đầu vớihắn, "Tử An, trong khoảng thời gian này, đệ cố gắng chăm sóc cho cậu nhiềumộtchút…" Đường Tử An gãi gãi đầu rồi chạy chậm rờiđi.

Quân Cơ Lạc cẩn thận đỡ Đường Tứ Tứ xuống xe ngựa, từ trong vòng vây truyền đến tiếng ồn ào. Đường Tứ Tứ nghiêng tai nghe, trong lòng run lên, đây chính là giọng của cậu nàng.

Nếunóitrước kia Mộ Dung Quân Thương còn cómộtít da mặt,thìbây giờhắndứt khoátkhôngmuốn ngụy trang gì nữa. Thậm chíhắncòn hy vọng Quân Cơ Lạc có thể hung hăng đánhhắntrước công chúngmộtchút, đến lúc đóhắnthậtsựcó thể buộc tội Quân Cơ Lạctrêntriều.

mộtchút hy vọngnhỏnhoi trong lòng Đường Tứ Tứ nháy mắt bị ông đả kích,khôngchống đỡ nổi, thân thể mảnh mai run lên, cả người như muốn té ngã. May mà Quân Cơ Lạc ở phía sau tiến lên đỡ lấy nàng, Đường Tứ Tứ phải tốnmộtđoạn thời gian ngắn mới có thể để cho cơ thể suy yếu của mình hồi phục sức lực.

Sau khi Trì Lệ Dập rời khỏi, Đường Tử An chạy chậm đến trước mặtĐường Tứ Tứ, nắm lấy tay nàng, cực kỳ hiểu chuyện,nói, "Nhị tỷ, tỷkhôngcần lo lắng chuyện của cậu, đệsẽchăm sóc cho cậuthậttốt. Tỷ phải cẩn thận, chờ cậu bớt giận rồi, đệsẽgiúp tỷnóitốt trước mặt cậu.hiệntại biểu cađãmất… Sau này chúng ta đều phải sốngthậttốt, nhị tỷ, tỷ phải bảo trọng!”

Sốt ruột chen vào trong đám người, Đường Tứ Tứ nhìn thấy Trì Lệ Dập ômmộtthi thểđãbị thiêu đến biến dạng, miệngđangla hét gì đó, còn bên cạnh là Mộ Dung Quân Thương ngã xuống từ xe lăn.trênmặt Mộ Dung Quân Thương bị sưng hồngmộtmảng, hiển nhiên là vừa bị người khác đánh.

Đường Tứ Tứ cắn chặt môi mình, cố gắng khắc chếkhôngđể cho nước mắt mình rơi xuống.

Dường như Trì Lệ Dập cảm thấy mắng nàng như vậy còn chưa hả giận, ông lại dùng giọng càng thêm chanh chua mắng, "Khóc? Chỉ biết khóc? Ngươi khóc như vậy có ích sao? Có thể mang biểu ca ngươi trở về sao?nóicho ngươi biết, biểu ca ngươi gặp chuyệnkhôngmay, ngươi cũngkhôngthể thoát được quan hệ."

nóitới đây,hắnlại bễ nghễ liếc nhìn Đường Tứ Tứmột cái, “Nếumộtkẻ bị liệt như bản vương đáng thương, vậythìTrì Hằng Liễucàng đáng thương hơn. Đáng thươnghắntrước khi c·h·ế·t bị đánh phế hai chân, lại bị lửa thiêu sống… Màhắncònkhôngbiết người đầu têu phía sau màn hại chếthắnlà ai. Chậc chậc, làm người như Trì Hằng Liễu cũngthậtsựlàmộtloại thất bại à nha. Hy vọng kiếp sauhắnđầu thai, đừng có ngu xuẩnkhôngbiết gì như kiếp này!”

Có thểnói,hiệngiờhắnđãbị tra tấn đến phát điên rồi. Nhìn thấy Quân Cơ Lạc tức giận vì chuyện của Trì Hằng Liễu,hắnđột nhiên cảm thấy vui vẻ.

Mộ Dung Quân Thương dù có miệng khắp người cũngkhôngthanh minh được, lúc này lại đột nhiênkhôngmuốn biện giải cho chính bản thân mình nữa. Ánh mắtâmu lạnh lẽo củahắnliếc qua, trong mắt tràn đầy châm chọc. Cong cong khóe môi,hắntà ác cườinói, "Ha ha, Cửu Thiên Tuế, ainóibản vương bại bởi ngươi? Ngươi nhìn ngươi với Trì Lệ Dậpđi, hai người các ngươi,mộtkẻ là đại hoạn quan quyền khuynh thiên hạ, kẻ kia là đại tướng quân tay cầm trọng quân,khôngphải hai người các ngươi bị bản vương đùa đến chạy loanh quanh sao? Nhìnđi, bản vương chỉ giếtmộtTrì Hằng Liễu,đãbiến nhóm các ngươi thành như vậy. Lần sau, bản vươngsẽcân nhắc g·i·ế·t thêm vài người.”

"Cậu..." Bị Trì Lệ Dập quát tháo ngay trước công chúng như vậy, trong lòng Đường Tứ Tứ có chút ủy khuất, nước mắt lập tức chảy xuống, nhưng lại bị nàng cưỡng chế ép trở về.

Ai bảo Quân Cơ Lạc giống nhưmộtngọn núi lớn, ép đến mứchắnthởkhôngnổi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Không thể giấu được chuyện có thai!