Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 180: Mộ Dung Quân Thương: Hạ màn!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 180: Mộ Dung Quân Thương: Hạ màn!


“Nàng yên tâmđi, vở tuồng đêm nay chỉ nhiều lắmmộtcanh giờ nữa là xong rồi. Nàng cứ về trước với Tử An, trong bụng nàng có đứa bé, lỡ như đao kiếmkhôngcó mắt làm nàng bị thương, vậy biết phải làm sao?”

hắnvĩnh viễn cũng đều là người khiến người khác phải chú ý.

Đường Tứ Tứ luôn luônkhôngthích dính líu đến người khác, giờ khắc này lạithậtsựsợ Quân Cơ Lạcsẽxảy ra chuyện gì trong trận ác chiến này.

Mộ Dung Quân Thương tức đến méo miệng,hắnnóichua ngòm, "Cửu Thiên Tuế, sắp c·h·ế·t đến nơi rồi, vậy mà ngươi còn thảnh thơi đứng đó đàm luận về đèn khổng minh. Như vậy,hiệntại bản vươngsẽtiễn các ngươimộtđoạn đường..." Khóe miệng Mộ Dung Quân Thương nhếch lên, lại lạnh giọng ra lệnh, "Cung thủ chuẩn bị, toàn bộ những người cự tuyệt hợp tác với bản vương, đều…”

Quân Cơ Lạc mở miệng cười, "Tứ Tứ,khôngphải nàngkhôngthích pháo hoa sao,hiệngiờ mấy thứ này chắc nhìn đẹp hơn pháo hoa đúngkhông?” Từ lần trước, sau khihắnnhìn thấy Dạ Kiêu Cửu cùng vớicônương củahắnđứng dưới bầu trời đêm rực rỡ pháo hoa, bây giờhắnngạo kiều (1)khôngthích pháo hoa nữa. Mọi hồi ức tốt đẹp nhất trong lòngcônương củahắnđều phải là cùnghắn.

"Nhị tỷ, sau khi đứa bé trong bụng tỷ được sinh ra, có phải đệ cũng có thể làm cậu haykhông?”hắnmang theo giọng điệu ngốc nghếch hỏi, còn vấn đề phụ thân của đứa bé là aithìđãbịhắntự động bỏ qua.

Chương 180: Mộ Dung Quân Thương: Hạ màn!

"Nhị tỷ, có cậu ở đó, đại phôi đảnsẽkhôngsao đâu.” Hai tay Đường Tử An nâng khuôn mặtnhỏbéo núc ních của mình, tốt bụng an ủi, nhưng đối mắt trong veo sáng ngời như hắc diệu thạch lạiđanghiếu kỳ nhìn chằm chằm bụng của Đường Tứ Tứ.

Khóe mắt Quân Cơ Lạc liếc lên trời,trênbầu trờiđãcó rất nhiều đèn khổng minh được thổi tới từ hướng hoàng cung, trong mắt Quân Cơ Lạc lộ ra nụ cười quỷ quyệt. Đường Tứ Tứ cũng nhìn lên trời theo ánh mắthắn, màn đêm mênh môngđãsớm được mấy ngọn đèn khổng minh đủ loại kiểu dáng tô điểm.

Kiêu ngạo, cuồng vọng, mãnh liệt...

Mọi thứ màhắnbiểuhiệnra bên ngoài đều làm cho người ta hận đến mức nghiến răng nghiến lợi. Từng cómộtthời gian, trong lòng nàng cũng chán ghéthắn, bài xíchhắn. Nhưnghiệntại,hắnđãgiống như vòng tuổi của cây cối, khắc vào trong những năm tháng cuộc sống của nàng.

“Vút”, lại thêmmộttiếng bén nhọn đâm thủngkhôngtrung, ngay sau đó lại cómộtmũi tên từ trong màn đêm phóng tới, bắn vào vai Mộ Dung Quân Thương. Biểu cảm ngạc nhiêntrênmặt Mộ Dung Quân Thươngđãnứt ra vài khe hởnhỏ.

Xe ngựa chậm rãi khởi động, bóng dáng Quân Cơ Lạcđãdần dần mờ nhạt trong bóng đêm, cho đến cuối cùng, hóa thànhmộtđiểm đen, hoàn toànkhôngthể thấyrõ. Ngửa đầu nhìn bầu trời đêm,trêntrời vẫn có rất nhiều đèn khổng minh bay lơ lửng như trước.

Mộ Dung Quân Thương đứt quãngnói, tình trạng củahắnlúc nàyđãcực kỳ gay go, trong lònghắncũng biết, đêm nay mình có thểsẽphải bỏ mạng ở đây. Vì thế, trước khi c·h·ế·t,hắnnhất định phải làm cho Quân Cơ Lạc chôn cùng vớihắn, bằngkhônghắnthậtsựlà rấtkhôngcam lòng.

khôngđể ý đến người của Mộ Dung Quân Thương nữa, Quân Cơ Lạc quay đầunóivới Đường Tử An, "Tiểu Tử An, chúng ta nơi này còn cómộtít ân oán của người lớn cần phải xử lý, đệ đưa nhị tỷ của đệ về Cửu Thiên Tuế phủ trướcđi."


Cơ thể Mộ Dung Quân Thương suy yếu, hơn nữa bị trúng tên,hắncăn bản là sắpkhôngchống đỡ nổi nữa, chỉ là lòng tự trọng cao ngạo củahắnkhôngcho phéphắnđầu hàng Quân Cơ Lạc.hắncố gắng chống thân mình, run rẩy há mồmnói, "Truyền lệnh bản vương, bắn c·h·ế·t đại hoạn quan Quân Cơ Lạc... Bản vương muốnhắnchết, ai có thể làm chohắnchết, bản vươngsẽban chohắnquan to và cả lợi lộc…”

Mộ Dung Quân Thương đắm chìm vào trong nụ cười của bà, khó có thể tự kềm chế,hắnlập tức đuổi theo bước chân của mẫu phi, muốn rờiđi…

Ánh mắt thâm u của Quân Cơ Lạc dừng lạitrênngười Lưu tướng quân,hắnchỉ lười biếng mở miệngnóimộtcâu, "Lưu tướng quân, bản đốc làmộtđại phôi đảnkhônghơnkhôngkém. Nhưng hôm nay nhìntrênđứa bé trong bụng nương tử của bản đốc, đặc biệt cho ngươimộtlần cơ hội. Muốn sống muốn c·h·ế·t, chỉ dựa vào lựa chọn của ngươi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường Tử An lập tức nở nụ cười, tươi cườitrênmặthắncòn sáng lạn hơn hoa hướng dương nở rộ.

“Kế tiếp chàng định làm gì?” Nghehắnnóimuốn để Tử An mang nàngđi, Đường Tứ Tứ lập tức khẩn trương hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai tay Đường Tứ Tứnhẹnhàng xoa xoa bụng, ánh mắt đảo quatrênngười Quân Cơ Lạc cùng Trì Lệ Dập, "khôngcó lý do gì mà hai người ở đây chiến đấu hăng hái, còn hai người bọn ta lại trốnđi.” Phải chếtthìmọi người c·h·ế·t chung, muốn sốngthìmọoi người phải còn sốngđira ngoài cùng nhau.

Quân Cơ Lạc mềm giọng, nâng tay vén tóc mai bị gió thổi loạn của nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong sân,khôngkhí cứng ngắc ngưng đọng. Ý thức của Mộ Dung Quân Thương bị rútđitừng chútmột, lúc nàyhắnchỉ cảm thấy mình vừa khốn đốn vừa mệt mỏi,hắnrất muốn nhắm mắt lại, rất muốn ngủmộtgiấc.

"Câm miệng!"hắntheo bản năng kêu lênmộtcâu, giọng Yến Mặc dừng lại như kỳ tích. Thế giới củahắntừ nay về sau cũng được an tĩnh, rốt cuộchắnđãcó thể im lặng nhắm mắt lại, ngủmộtgiấc no nê.

thậtra vừa rồi có nhiều người nênhắnkhônghỏi,hiệntại rốt cuộchắnđãcó thể hỏi.

"Nhị tỷ, chúng tađithôi!" Đường Tử An lôi kéo góc áo Đường Tứ Tứ, sau đó leo lênmộtchiếc xe ngựa mà trước đó Quân Cơ Lạcđãsớm sai người chuẩn bị. Đường Tứ Tứ yên lặng cầu nguyện trong lòng, sau đó leo lên xe ngựa dướisựtrợ giúp của Đường Tử An.

Trì Lệ Dập nghiêm mặt, giọngnóinghiêm khắc xen vào, “Con ở đâythìlàm được gì? Mau mau cút về cho cậu! Trong trận chém giếtkhôngcần nữ nhân!"

Mộ Dung Quân Thương nâng tay, cung thủ đều giơ cung nỏ trong tay bọn họ lên, binh lính trong vòng vây cũng giơ lên binh khítrêntay bọn họ, chỉ chờmộttiếng ra lệnh, bắn c·h·ế·t Quân Cơ Lạc!

Đường Tử An đáp ứng rồi nắm lấy tay áo Đường Tứ Tứ, từng bước từng bước kéo nàng ra ngoài vòng vây. Trước khiđi, Đường Tứ Tứ còn xuyên qua vòng vây tầng tầng lớp lớp, van xin nhìn về hướng Quân Cơ Lạcđangđứng trong đám người. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mẫu phi..."nhẹgiọng gọimộtcâu, Mộ Dung Quân Thương cảm thấy cơ thể mình trở nênnhẹbẫng.

Giọng Trì Lệ Dập quá mức nghiêm khắc, khiến Đường Tứ Tứ chấn kinhkhôngbiếtnóigì hơn. Trì Lệ Dập lạinói, "Tử An, đưa nhị tỷ của conđi!”

thậthy vọng con đường trước mặt bọn họ vĩnh viễn cũngkhôngcó điểm cuối.

Đường Tứ Tứ cong cong khóe miệng, cúi đầu sờ sờ bụng mình, nở nụ cười hạnh phúc. Đời này của nàng, đứa bé được sinh ra trong lời chúc phúc của tất cả những ngườiyêunàng, chỉ cần đêm nay Quân Cơ Lạc có thể bình an sống sót,mộtnhà bọn họ cũng có thể sống cuộc sống yên ổn.

"Thương nhi, mẫu phi đến mang conđiđây, chúng tasẽđiđếnmộtđịa phương màmộtnăm bốn mùa đều có hoa nở…” Mẫu phi củahắnôn nhu cười.

Khuôn mặt Mộ Dung Quân Thương vặn vẹo co rúm lại, cườinói, "thậtđúng làkhôngngờ,đãđến nước này rồi, mà bên cạnh Cửu Thiên Tuế vẫn còn nhiều người ủng hộ đến thế. Vậy bản vương cũngkhôngkhách khí nữa. Cung thủ chuẩn bị!"

Vào giờ khắc này, thời gian dường như ngưng đọng. Mộ Dung Quân Thương gần nhưkhôngthể tin được, cúi đầu nhìn mũi tên găm ở trước ngực mình.

Lưu tướng quân quy thuận Mộ Dung Quân Thương thấy bộ dáng này của Mộ Dung Quân Thương, trong phút chốc cũng cảm thấy hoảng loạn. Nhưng trong lònghắnvẫn biếtrõ, vánđãđóng thuyền, nếu đêm nay Quân Cơ Lạckhôngchết, vậythìngười c·h·ế·t có khả năngsẽlàhắncùng vớimộtđám huynh đệ thủ hạ củahắn.

Thế cụctrênsân lập tức xoay chuyển, quyền chủ động lại quay về tay Quân Cơ Lạc. Hai tay Quân Cơ Lạc nhấc lên,trênmái hiên phụ cận cũng cómộtđám cung thủ mai phục giống vậy. Chỉ là bọn họ mặc đồ đen toàn thân,trênmặt lại tô than bụi màu đen, hòa vào trong bóng đêm. Nếukhôngcẩn thận chú ý, căn bản làkhôngthể pháthiệnra.

Lời của Mộ Dung Quân Thương còn chưa dứt,hắnđột nhiên cảm thấy cómộtluồng sát khí sắc bén hướng về phíahắn.hắnngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, liền nhìn thấymộtmũi tên lướt qua đám binh lính trùng trùng điệp điệp, phóng về phíahắn. Đồng tử củahắnnở to rồi lại co rút vài cái, theo bản năng muốn tránhđi. Nhưng tốc độ của mũi tên đóthậtsựlà kinh người,hắnvừa định đẩy xe lănđi, mũi tên kiađãlấy khí thế phá vỡ quân đội, đâm thẳng vào ngựchắn.

“Chủ nhân!” Yến Mặc phản ứng nhanh nhất, lập tức vọt tới trước mặt Mộ Dung Quân Thương. Hai tay Mộ Dung Quân Thương ôm lấy lồng ngực bị thương của mình, máu tươiđãnhuộm đỏ cả quần áotrênngườihắn.

Nhưng tiếng hô của Yến Mặc lại đứt quãng truyền đến bên taihắn,hắncảm thấythậtồn ào.

Đường Tứ Tứ miễn cưỡng nặn ramộtnụ cười với Đường Tử An, "Thời gian trôi qua nhanhthậtđấy, sau này Tử An nhà chúng ta cũng làm cậu rồi.”

Trong lúc ngủ mơ, hình nhưhắnthấy được mẫu phi cườiđitới hướnghắn. Dung nhan của mẫu phihắnvẫn y nguyên như thờihắncòn bé.

Quân Cơ Lạc nắm lấy bàn tay còn lại của Đường Tứ Tứ, hài hước cườinói, "Nhiếp chính vương, nếu có kiếp sau, nhớ là đừng để cho bản đốc gặp được ngươi nữa. Nơi nào có bản đốc tồn tại, ngươi vĩnh viễn chỉ có thể làm nền!”

Ánh mắthắngắt gao nhìn chằm chằm Quân Cơ Lạc ở đối diện, Quân Cơ Lạc nâng hai tay v**t v* cái cằm bóng loáng của mình, nhe răng cười tươi rói, "Nhiếp chính vương, trước kia bản đốc từng xem ngươi là đối thủ chân chính. Nhưng sao ngươi lại càng ngày càngkhôngbằng bản đốc thế? Ngươi tưởng là mấy vạn nhân mã đó của Hiền vươngthậtsựcó thể vây khốn nhân thủ của bản đốc sao? Đối với Hiền vương, bản đốc chỉ có thểnóilà, g·i·ế·t gà đâu cần dùng đao mổ trâu?”

Edit: Diệp Nhược Giai

(1) Ngạo kiều: Chỉ người bên ngoài làm bộ lạnh lùng, cao ngạo nhưng bên trong lại hay ngại ngùng xấu hổ, rất ôn nhu.nóiđơn giản là ‘ngoài lạnh trong nóng’.

"Nhị tỷ, tỷ yên tâm. Đệsẽyêuthương cháu của đệ giống như cậu đối với chúng ta vậy.” Đường Tử An nâng tay vỗ vỗ ngực mình, tự hàonói.

“Chủ nhân!” Yến Mặc nắm lấy cơ thể Mộ Dung Quân Thương lắc lắckhôngngừng, muốn đánh thức Mộ Dung Quân Thươngđãrơi vào hôn mê. Đáng tiếc, tiếng gọi củahắnkhôngcó tác dụng gì với Mộ Dung Quân Thương.hắnkêumộthồi, đột nhiên buông Mộ Dung Quân Thương ra, quỳ xuống lết đến trước mặt Quân Cơ Lạc, cầu xin Quân Cơ Lạc tha thứ, "Cửu Thiên Tuế, cứu chủ nhân nhà tađi… Ngươi nhất định có biện pháp cứu ngài… Nếu chủ nhân nhà ta c·h·ế·t, Tiết thần y cũngkhôngsống được, cầu ngươi cứu ngài…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nắm tay nhau, cùng sống đến già.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 180: Mộ Dung Quân Thương: Hạ màn!