Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 181: Mục tiêu kế tiếp: Trì Lệ Dập!
Gần đây liên tiếp có người bị g·i·ế·t trong hoàng thành. Mà nếunóinhững người bị g·i·ế·t này có điểm nào giống nhau,thìchính là: Những người này đều có liên quan đến Quân Cơ Lạc.
Quân Cơ Lạc cong môi, đôi mắt thâm sâu như biển, làm cho người ta nhìnkhôngthấu.
thậtra ngươi chỉ thương cái khả năng có thể đưa quyền lực cho ngươi củahắnmà thôi!hiệngiờ ngươi vừa khóc vừa nháo như vậy,nóithật, chẳng lẽkhôngphải vì Hiền vươngđãchết, sau này ngươikhôngcòn cơ hội thượng chính sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
mộtkhinh kị binh chạy nhanh tới, lần này mọi người nhìn thấymộtnam nhân mặc nho sam của thư sinh nhảy xuống, trong tayhắncòn cầmmộtcái bọcnhỏ. Mà sau khihắnđiđến gần, mọi người nương theo ánh đèn nhìn qua,rõràng pháthiệnnho samtrênngườihắnđãnhuộm máu đỏ sẫm, còn cái bọc trong tayhắnthìcàng thêm kh*ng b*,trênđó vẫn còn máu tươinhỏgiọt tí tách.
Chương 181: Mục tiêu kế tiếp: Trì Lệ Dập!
Nhưng ngươi cmn dùng lờinóilàm mẫu thân ta tức c·h·ế·t, lại dùng lời ác độc mắng thân thích của ta, thậm chí còn cắm sừng l*n đ*nh đầu ta… Trưởng công chúa, ha ha, cao quýthậtđó nha.khôngphải ngươi nằm mơ cũng muốn nâng đệ đệ ngươi lên ngai vàng sao? Ta cố tìnhkhôngđể cho ngươi được toại nguyện! Ta chém đầu Hiền vương, muốn để cho ngươi ả độc phụ này phải sống trong địa ngụckhôngcó hy vọng cả đời!”
Quân Cơ Lạc cườinói, "Muốn bản đốc cứu chủ nhân nhà ngươi? Có thể. Nhưng bản đốcthậtsựkhó mà bảo đảm được có thể cứu sốnghắn." Quân Cơ Lạc túm lấy cổ áo Yến Mặc, nhấc cả ngườihắnlên giữakhôngtrung, "Ngươi là con c·h·ó trung thành nhất bên người chủ nhân ngươi, bản đốc tin là ngươi biếthắnđể thuốc giải của lão Tiết ở đâu đúngkhông? Bản đốc cho người cứuhắn, ngươi đưa thuốc giải. Cuối cùnghắnsống hay c·h·ế·t, bản đốckhôngphụ trách."
thậtra ánh mắt của trưởng công chúađãsớm dừng lạitrênngườihắn. Nàng nhìn chằm chằm người kia, đôi mắt dần dần sâu thêm, thân mìnhđãkhắc chếkhôngđược mà phát run, thậm chí răng cũng va vào nhau lập cập.
Rốt cuộc vẫn là vợ chồng cùng giường chung gối, mỗimộtcâu mà đại phò mãnóira như làđangthi hình hành hạ trưởng công chúa. Trưởng công chúa thống khổ ôm đầu, vẫn điên điên khùng khùng cầuhắnđừngnóinữa. Nàng chột dạ tự an ủi, người ở trong hoàng gia, thân tình cần phải có lợi ích mới giữ gìn được. Nàngkhôngbiết chuyện mình bức bách Mộ Dung Ôn Trạch như vậy sai chỗ nào.
"không!" Trưởng công chúa phát điên, dùng hai tay ôm đầu,khôngmuốn nhìn thấy mọi chuyệnđangxảy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bản cung muốn liều mạng với ngươi... Ngươi trả A Trạch cho ta…” Trưởng công chúathậtsựlà chịukhôngnổi nam nhân bị nàng tùy ý khi dễ ngày xưa,hiệntại lại xoay người biến đổi, tư thái cao cao tại thượng. Nàng chịu đựng đau đớn nơi cổ chân, dùng sức nhảy lên, dùng móng tay sắc bén của mình cào lên mặt đại phò mã.
Khóe miệng Quân Cơ Lạc cong lên, vươn tay dùng sức quăng thẳng Yến Mặc ra ngoài. Yến Mặc bị quẳng ra xa, nhưng vẫn cực kỳ cố gắngđitới trước xe lăn mà Mộ Dung Quân Thươngđangngồi. Mộ Dung Quân Thương tê liệt ngồitrênxe lăn, ngoại trừ hơi thở mỏng manh, cả người đềuđãhôn mê bất tỉnh.
"Tiện nhân, ngươi tưởng ngươi là công chúathìcó thể tùy ý khi dễ làm nhục ta sao? Cái danh đại phò mã này của ta dễ nghe biết bao, nhưng ta cmn thậm chí cònkhôngbằng con c·h·ó của ngươi. Lúc ngươi vui vẻ,sẽđếnnóivài lời hay ho đến dỗ ta. Nhưng khi ngươi mất hứng, ta cmn phải trở thành đối tượng để ngươi trút giận. Ngươi cho ta ngủ chuồng heo, cho ta ăn đồ ôi đồ thiu, cho ta l**m chân ngươi… Mấy chuyện này ta đều nhịn, dù sao ngươi cũng là cành vàng lá ngọc, ta có thể lấy được ngươi là vinh hạnh của ta.
Đại phò mã tàn khốc bạo ngượcnói, trưởng công chúa đau thương như bị dùng sắt nung đốt da, sốngkhôngbằng c·h·ế·t. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Mau! Truyền ngự y đến!" Quân Cơ Lạc vội vàng gọi người tới.
Trì Lệ Dập hơi dừng lạimộtchút, vẫn kiên trì với ý kiến của mình,nói, “Đứa bé trong bụng Tứ Tứ… vẫn nên xóa sạch thôi!”
Đôi mắt Quân Cơ Lạc biến đổi, vội vàng tiến lên. Yến Mặc nởmộtnụ cười trào phúng với Quân Cơ Lạc, ha ha cườinói, "Cửu Thiên Tuế, nếu ta c·h·ế·t,trênđời này chỉ có chủ nhân nhà ta biết thuốc giải ở đâu. Nếu ngươikhôngcứuhắn... VậythìTiết thần y, lão… cũngkhôngsống được…” Khi Yến Mặcnóiđến mấy lời sau cùng, máu tươi đỏ sẫm cũng trào ra từ khóe miệnghắn…
Mạc Lương nhìn thấy người tới, bĩu môi tráchmộtcâu,nóivới trưởng công chúa, “Này,anhhùng chân chính chém Hiền vương đến rồi đó, trưởng công chúa ngươi có thể tìmhắntính sổ."
Người nọ dừng bước trước mặt nàng, quăng cái bọc màhắncầm trong tay ra ngoài. Sau khi cái bọc lăn vài vòngtrênđất liền bung ra, vừa vặn để mọi người nhìn thấy đầu người được cất giấu trong cái bọc. Mà cái đầu người đó lại chính là… Hiền vương Mộ Dung Ôn Trạch!
"Chủ nhân..." Nước mắt Yến Mặc rơi xuống. Nhưng ngay lúc đóhắnlại làm ramộtchuyện mà tất cả mọi ngườikhôngmộtai đoán được.hắnnhặt trường kiếm rơitrênmặt đất, nhắm ngay vào ngực mình, mạnh mẽ đâm xuyên qua.hắndùng sức rất mạnh, vì thế máu tươi ngay lập tức phun ra tung tóe.
Hàng lông mi như sâu lông của Mạc Lương hơi run run, "Hiền vươngđãchết, ngươi có tức cũng đừng có trút xuống người chúng ta chứ, đâu phải bọn ta g·i·ế·t Hiền vương."
Trưởng công chúa vẫn vùi đầu như trước,khôngdám trả lời đại phò mã. Đại phò mã nhìn thấy biểuhiệnnày của nàng, nỗi hận trào dâng trong lòng, nắm chặt tay thành quyền, đánh tơi bời lên người trưởng công chúa.
"Ta là lệ quỷ, chuyên môn tới tìm nhóm mấy người các ngươi để báo thù. Yên tâmđi, tasẽđưa Cửu Thiên Tuế đến gặp các ngươi nhanh thôi.” Nữ nhân kiaâmtrầm tàn nhẫn cười, sau đó tươi sống móc hai mắt Mạc Lương xuống!
hắnbước đến, đám người tự động tránh đường chohắnđi.
Nhưng căn bản là Yến Mặckhôngmuốn sống tiếp,hắngian nan quỳ rạp trước mặt Mộ Dung Quân Thương, dập đầu ba cái vang dội trước mặt người cònđanghôn mê kia, “Chủ nhân, sau này Yến Mặckhôngthể hầu hạ ngài nữa… Ngài bảo trọng!"
Đúng, đúng vậy. Người tới chính là phò mã của trưởng công chúa, cũng chính là tỷ phu của Mộ Dung Ôn Trạch.
Người tới sảng khoái bật cười, lại có chút chút tàn nhẫn nhấc chân đá đá đầu của Mộ Dung Ôn Trạch. Trưởng công chúa chôn vùi đầu, toàn thân run như cầy sấy, căn bảnkhôngdám nhìn tình hình này. Sau khi người kia đá vài cái, ngồi xổm xuống trước mặt trưởng công chúa, ác độcnói, "Công chúa, bản phò mã tặng phần quà này cho ngươi, ngươi thíchkhông?"
Lưu tướng quân cònđangdo dự có nên đại khai sát giới với Quân Cơ Lạc haykhông, vào lúc này, ông lại nhìn thấy Mạc Lương mang đại đao cưỡimộtcon ngựa cao to uy vũ phi nhanh tới đây.
hắnđiđến trước mặt Quân Cơ Lạc, giọngnóihùng hồn, "Cửu Thiên Tuế, đám cặn bã phế vật trong cung đềuđãđược thuộc hạ thu thập, bây giờ cực kỳ thànhthật.”
Trong mắt Trì Lệ Dập lộ vẻkhôngvui đối với Quân Cơ Lạc, phất tay áo, cưỡi ngựa dẫn người của ông rờiđi. Quân Cơ Lạc đứng trong gió đêm, dõi theo bóng dáng Trì Lệ Dập. Mạc Lương từ đằng sau bước lên,nóivớihắn, "Cửu Thiên Tuế, đám người ở thành nam lần này, ít nhiều gì cũng nhờ có người của Trì tướng quân giúp chúng ta giải quyết."
"Phò mã gia, lần này ngươi có công, trẫmsẽtrọng thưởng cho ngươi!”
Quân Cơ Lạc ra lệnhmộttiếng, đương nhiên có người lập tức nâng Mộ Dung Quân Thươngđanghôn mê lên xe ngựa, cấp tốc chạy về hoàng cung. Thiếu Mộ Dung Quân Thương, khói thuốc trong sân dường như cũng sắp được dập tắt. Tuy Lưu tướng quân có thể ra lệnhmộttiếng, xuất quân đối phó với mọi người trong sân, nhưngthậtra ông cũng biết, chỉ cần Quân Cơ Lạc ra lệnh,nóikhôngchừng trước khihắncòn chưa kịp giải quyết Quân Cơ Lạc, cung thủ trốn ởmộtnơi bí mật nào đó gần đâyđãbắn c·h·ế·t ông rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mạc Lương bước ra đứng trước mặt Quân Cơ Lạc, lập tức biến thànhmộtbức tường thịt. Trưởng công chúa đụng vào tường thịt, lập tức bị bắn ngược lại, lui về sau vài bước, lảo đảomộtcái rồi ngã lăn ra đất, cổ chân cũng bị trẹo.
Đại phò mã dập đầu tạ ơn, "Vi thần đa tạ ưu ái của Hoàng thượng. Nhưng vi thần cònmộtyêucầu quá đáng, chờ sau khi cơn sóng gió này quađi, vi thần muốn xin được về quê, mong rằng bệ hạ có thể đáp ứng."
Phe Quân Cơ Lạcđãđãchiếm ưu thế tuyệt đối, cuối cùng Lưu tướng quân cũng đầu hàng Mộ Dung Nhược Hồng, rốt cuộc trận sóng gió này cũng hạ màn. Sau đó, đám người vội vàng rờiđi, Trì Lệ Dập đợi mấy người khác rờiđirồi, mới đến trước mặt Quân Cơ Lạc, vuốt râunói, "Cửu Thiên Tuế, vận may của con người cũng có lúc dùng hết.mộttên thái giám giả như ngươi, kiểu gì cũngkhônggiấu giếm được. Tứ Tứ có thểnóidối che giấu giúp ngươimộtlần, chẳng lẽ sau khi đứanhỏsinh ra rồi, người có tâmsẽkhôngđilấy máu nghiệm thân sao?”
Chờ sau khi Mạc Lương tắt thở rồi, ảâmtrầm cườinói, "Mục tiêu kế tiếp: Trì Lệ Dập!"
"khôngđược... Chủ nhân nhà takhôngthể c·h·ế·t được... Nếukhông, Tiết thần y cũngkhôngsống được..." Cả người Quân Cơ Lạc toát ra hơi thở rét lạnh làm cho Yến Mặckhôngkhỏi bị chấn động, nhưng nghĩ đến mạng của chủ nhân mình còn nằm trong tay Quân Cơ Lạc,hắnlại đành phải lặp lại lờinóikiamộtlần.
Tính ra, tên Mộ Dung Quân Thương nàythậtđúng là gặp vận c*t c·h·ó, dưới tình huống như vậy mà vẫn cònmộttên hạ nhân trung thành đứng ra c·h·ế·t thay chohắn.
"Bản cung muốn ngươi đền mạng cho A Trạch…”
Edit: Diệp Nhược Giai
"Bản cung liều mạng với đám hoạn quan các ngươi!” Cảm xúc của trưởng công chúakhôngkhống chế được, rút trâm càitrênđầu mình ra, vọt về hướng Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc chỉ hơi vung tay dùng sức đẩy nàng ra. Trưởng công chúa bị quăng ngã, vẫnkhôngcam lòng, lại điên cuồng muốn xông tới chỗ Quân Cơ Lạc.
Mộ Dung Nhược Hồng kinh hãi, lúc nàyhắnđột nhiên cảm thấy mìnhthậtsựlàmộtngười may mắn. Trước đó đại phò mã chính là người ngoan cố nhất trong Ngự Sử đài. Hồi trướchắnkhôngchỉmộtlần dùng máu can gián Mộ Dung Long Thịnh, muốn dùng cực hình xử tử Quân Cơ Lạc. Nhưnghiệngiờ, đại phò mã lại quay sang hỗ trợ g·i·ế·t Mộ Dung Ôn Trạch, thị phi đúng sai trong đóhắnkhôngbiết,hắnchỉ hiểurõđượcmộtđiểm, đầu củahắnvẫn còntrêncổ, có điểm này là đủ rồi.
Sờ sờ cổ của mình, trong lòng Mộ Dung Nhược Hồng cảm thấy vô cùng may mắn. Quả nhiên, người xưa cũngkhônglừa gạthắn, người ngốc có phúc của người ngốc. Trong trận chiến quyết tử này, Quân Cơ Lạc thoải mái diệt trừ Mộ Dung Ôn Trạch, và cảmộtMộ Dung Quân Thương, cho dù có thể được cứu về,hắncũngkhônglàm được trò trống gì. Dù sao, hành thích vua, bức vua thoái vị, đâyđãtrở thành vết nhơ cả đờihắnrồi.
Sau khi Yến Mặc dập xong ba cái vang dội, vẫn duy trì tư thế quỳ gốitrênđất, thân mìnhkhôngcòn nhúc nhích gì nữa. Quân Cơ Lạc vươn tay đẩy, cơ thểhắnmới ngã xuống. Chẳng qua, lúc nàyhắnđãchết…
trêngương mặt tuấn mỹ của Quân Cơ Lạchiệnlên vẻ tàn độc,khôngvui liếc nhìn Mộ Dung Quân Thươngmộtcái rồi mới phân phó với người đứng bên cạnh, “Mau chóng đưa Nhiếp chính vương vào cung, bảo các ngự y, cho dù trả bằng cái giá nào, cũng phải giữ được mạng của Nhiếp chính vương!” Giống như Yến Mặcnói, nếu Mộ Dung Quân Thương c·h·ế·t, e là lão Tiết cũngsẽgặp bất hạnh.
"Đủ! Đồ điên! Đúng vậy, là ta chém đầu củahắn, nhương người chân chính hạihắnkhôngphải là ngươi à? Trước đóhắnđãnóivới ta rồi,hắnmuốnđiđến đất phong. Nhưng ngươikhôngchohắnđi, còn dùng tư thái trưởng tỷ của mình để áp chếhắn. Hôm nay cho dùkhôngphải ta giếthắn, ngươi cho làhắnthậtsựcó thể sống sót sao? Cả ngươi nữa, ngươi luôn miệngnóingươiyêuthương đệ đệ này thế nào,thậtsựlà buồn cười... Hiền vươnghắnđều làm mọi chuyện theo lời ngươi, như vậy nếuthậtsựhắncó thể ngồi lên ngôi vị hoàng đế, người được lợi cuối cùng cònkhôngphải là ngươi sao?
Quân Cơ Lạc kiểm tra miệng vết thương củahắn, pháthiệnlợi kiếm vừa vặn đâm vào ngựchắn, kiếm đâm rất sâu, với tình huống trước mắt, xem ra làkhôngcứu nổi.
Trưởng công chúa nãy giờ vẫnkhôngnóigì, gầy yếu tétrênmặt đất, lúc này quan tâm nhất hiển nhiên là đệ đệ ruột của mình. Khuôn mặt của nàng trắng bệch, kinh hoảngnói, "A Trạch đâu?hiệntại A Trạchđangở đâu?”
Trưởng công chúa bị trẹo chân,khôngthể cử động được, nhưng nàng như bị phát điên, quay sang mắng Mạc Lương cùng Quân Cơ Lạc, "Bản cung nhất định phải cho mấy người các ngươi nợ máu trả bằng máu..."
Cuối cùng, Mạc Lương luôn luôn dũng mãnh hữu lực,trênngười bị đâm hơn hai mươi kiếm. Trước khihắnchết,hắnmơ hồ nhìn thấymộtnữ nhân đội khăn che mặt đenđivề hướnghắn. Nữ nhân kia chậm rãi tháo khăn che mặt kia xuống, trong đôi mắt Mạc Lương liền in bóng củamộtkhuôn mặt đầy sẹo.
Hàng lông mày dày rậm cao thấpkhôngđều của Mạc Lương cau lại, trực tiếp quát với trưởng công chúa, "Loạn thần tặc tử đương nhiên là phải g·i·ế·t! Đầuhắncòn bị chặt xuống…”
Lúc này đại phò mã xoay người, quỳ xuốngnóivới Mộ Dung Nhược Hồng, "Khởi bẩm Hoàng thượng, trong tay vi thần có chứng cứ chứng minh trưởng công chúa cấu kết với Nhiếp chính vương, có ý đồ mưu phản.”
Thời gian trôi nhanh như cát mịn chảy qua khe hở. Chỉ chớp mắtmộtcái, trận tuyết lớn đầu tiên của mùa đôngđãrơi xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay cả người có võ công thân thủ đều cực kỳkhôngtệ như Mạc Lương mà cũng bị người của tổ chức sát thủ theo dõi. Những người này nhân lúchắnở sòng bạc, lấy hơn hai mươi người vây quanhmộtmìnhhắn.
"A!" Tiếng khóc kêu sắc nhọn của trưởng công chúa vang vọng khắp bầu trời đêm, khơi dậy mấy con chim đêm bay qua bầu trời.
Yến Mặc kêumộthồi, đột nhiên buông Mộ Dung Quân Thương ra, quỳ xuống lết đến trước mặt Quân Cơ Lạc, cầu xin Quân Cơ Lạc tha thứ, "Cửu Thiên Tuế, cứu chủ nhân nhà tađi… Ngươi nhất định có biện pháp cứu ngài… Nếu chủ nhân nhà ta c·h·ế·t, Tiết thần y cũngkhôngsống được, cầu ngươi cứu ngài…”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.