Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 216: Cửu Thiên Tuế pk Dạ Kiêu Cửu, ai mới là đệ nhất! (II)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 216: Cửu Thiên Tuế pk Dạ Kiêu Cửu, ai mới là đệ nhất! (II)


Sắc bào đỏ thẫm xẹt qua giữakhôngtrung, Dạ Kiêu Cửu ngồi lại chỗ ngồi trong nhã thất, tay bưng chén tràđangtỏa hương khói lượn lờ, nhàn nhã nhấpmộtngụm.

Đáng tiếc, Quân Cơ Lạckhôngthích nghe lời nịnh nọt giả dối.

Nhìn thử mà xem, cái mồm này của Huyện lệnh mới ngọt làm sao, quả thựcđãkhen Quân Cơ Lạc thànhmộtđóa hoa rồi.

Mã huyện lệnh phát hoảng, lập tức sợ hãi quỳ xuống trước mặt Quân Cơ Lạc,khôngngừng dập đầu xin tha tội:"Cửu Thiên Tuế tha mạng... Tiểu nhânkhôngbiết mình sao lại chọc giận Cửu Thiên Tuế... Cửu Thiên Tuế thứ tội..."

Hai tay Dạ Kiêu Cửu khoanh trước ngực,trênkhóe miệng tràn ra nụ cười như đóa hoa thuốc phiện, kiêu ngạonói:"Đòn trí mạng phải xuất ra vào thời điểm mấu chốt mới đạt đươc hiệu quả tốt nhất. Ngươi yên tâmđi. Ngươi cho ta nhiều thời gian chuẩn bị như vậy, ta tuyệt đốisẽkhôngkhiến ngươi phải thất vọng. Ta nhất địnhsẽkhiến ngươi..."hắndừng lại giữa chừng, trong tròng mắt chứa sắc đỏ như máu đầy tàn nhẫn:"Tasẽcho ngươi xem!"

Mưu sĩ vừa gặp Dạ Kiêu Cửuđãlàm tốt mệnh lệnh,hắnlại càngkhôngdám làm trái mệnh lệnh của Dạ Kiêu Cửu. Xuyên qua cửu sổ khép hờ, liếc mắt nhìn Phong Hàn Lận bị treo giữakhôngtrung bên ngoài khách đ**m rồi trở lại bên cạnh Dạ Kiêu Cửu.

Con mắt huyện lệnh xoay tròn, nhanh chóng đem lờiđãchuẩn bị cẩn thận tỉ mỉnói:"Cửu Thiên Tuế,hiệntại dân chúng đềunóiCửu Thiên Tuế ngài là phúc tinh được trời phái xuống cứu vớt dân chúng Tiêu quốc. Mọi người cònnóicó Cửu Thiên Tuế nắm giữ Tiêu quốc, Tiêu quốc chúng ta nhất định đánh thắng Trần quốc. Dân chúng Tiêu quốc cũngsẽcó thể trải qua những ngày tháng an cư lạc nghiệp."

"Được rồi, hai người chúng ta đừng ở đây mà đấu võ mồm nữa. Như vậykhôngkhác gì mấy kẻ buôn bán ngoài chợ. Đêm nay Dạ quốc chủđãmuốn tới cứu người. Đó là Dạ quốc chủ công, bản đốc còn phải phòng thủ. Dạ quốc chủ có việc gìthìcứ việc tiến hànhđi."

hắnnhấp cánh môiđãtê liệt, trong cổ họng phát ramộtítâmthanhkhôngrõ.

Gian thần đệ nhất thiên hạ nhưhắnsao có thể để loại tiểu lâu la Mã huyện lệnh này vượt mặthắn? Vì vậy nên ra taythìliền ra tay!

Quân Cơ Lạc ngồi trong gian nhã thấttrênlầu hai khách đ**m, vừa uống rượu vừa thưởng thức tình trạng thảm hại của Phong Hàn Lận. Phong Hàn Lận trần nửa ngườitrênphơi dưới ánh mặt trời gay gắt còn có thể thấy cả hơi nóng bốc lên, sớmđãđỏ hồng như tôm luộc.

Rốt cục vài đám mây đentrênbầu trời tảnđi. Ánh trăng sáng tỏ chiếu rọi khắp nơi, cũng chiếu sáng cảnh vật trước mặt Phong Hàn Lận. Phong Hàn Lận thấyrõràng thân hình tuấn dật của người cầm đầu kia,trênmặthắndần dần xuấthiệnnụ cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nước..." Trong bóng đêm,hắnkhó khăn cử động môi, phát raâmthanh. Nhưnghiệntạihắnchính là tù binh của Quân Cơ Lạc,khôngai thèm để ý tới lời thỉnh cầu củamộttù binh nhưhắn.

Quân Cơ Lạc v**t v* cằm bóng loáng, chán ghét nâng minói:"Dạ quốc chủ vẫn nên nhanh làm chínhsựđi. Ngươi muốn cứu người, bản đốc muốn g·i·ế·t ngươi.sựtình chỉ đơn giản như vậykhôngmuốn có thêm chuyện phiền phức."

Cũngkhôngbiết những ngày sauhắncó thể giống nhưhiệntại nhàn nhã uống rượu haykhông?

Gân xanh ở thái dươnghắnđột ngột nhảy lên vài cái, lập tức quay đầu nhìn về phía khách đ**m. Phía khách đ**m tối như mực, hiển nhiên là có điều kỳ quái.

"khôngphải gấp, tối nay có thể xem nhưmộtđêm đẹp. Đêm đẹp như vậy sao chúng ta có thể bỏ phí?" Dạ Kiêu Cửu cườiyêumị"khôngbằng trước ngươi mời ta uống chén rượuđã..."

Ta cũng liền ăn ngaynóithật, công chúa điêu ngoa này của chúng ta rất ham mê nam sắc. Nàng takhôngthích tới mười mấythìcũng năm sau nam nhân. A, trước khi thích Dạ quốc chủ, trong lòng công chúa điện hạ của chúng ta còn có công tử Trì Hằng Liễu.

Cònhắn...

"May mà ngươi sớm tới đây, nếukhôngđến bản đốc vốn cũngkhôngcó hứng tiếp tục cùng ngươi chơi đùa đâu."

Dạ Kiêu Cửu "ha ha" cười to, tiếng cười cũng tràn đầysựtrào phúng:"Khó trách người ta đềunóiCửu Thiên Tuế là thái giám giả mạo. Cửu Thiên Tuế, ở Tiêu quốc từ hoàng đế cho tới dân chúng taykhôngtấc sắt có phải đều là kẻ ngốc haykhông. Bằngkhôngsao có thể để kẻ thái giám giả mạo như ngươi làm xằng làm bậy?

Dạ Kiêu Cửu cười nhạo Quân Cơ Lạc giả làm thái giám, Quân Cơ Lạc liền phản kích cười nhạohắnvì muốn đạt được mục đích của mình mà phải cưới loại nữ nhân như Mộ Dung Vân Tiện. Dạ Kiêu Cửu ở gần Mộ Dung Vân Tiện vài ngày, biết tuy rằng Quân Cơ Lạcnóicó khuếch đạimộtchút nhưng Mộ Dung Vân Tiện đúng là thực sứ khiếnhắnghê tởm.

hắnngẩng đầu, nhìn khách đ**m tối như mực, đột nhiênkhôngkhách khí lớn tiếngnói:"Cửu Thiên Tuế, ta đến rồi. Ngươi cũngkhônghà tất phải né tránh. Nhanh chóng xuấthiệnđi! Tối nay chúng tasẽphân thắng bại."

Dưới ánh trăng, Dạ Kiêu Cửu đứng trước mấy trăm hắc y ám vệ.hắnmặc y bào đỏ thẫm theo gió lay động,hắnđứng dưới ánh trăng, mị hoặc như quỷ quáiyêutinh trong truyện xưa, thần bí khiến người ta lóa mắt.

Chương 216: Cửu Thiên Tuế pk Dạ Kiêu Cửu, ai mới là đệ nhất! (II)

Bây giờ Tứ Tứ củahắnvà mấy người Trì Lệ Dập chắc chắnđãmộtnhà đoàn tụ vui vẻ.

Tại đầu đường rộng lớn,khôngmộttiếng động tập trung càng ngày càng nhiều bóng đen. Trong tay mỗi bóng đen đều có vũ khí sắc bén. Vũ khí sắc bén trong bóng tối tản ra loại ánh sáng lạnh lẽo, cũng khiến cho sâu trong con ngươi của Phong Hàn Lận lóe lên ánh sáng.

Dạ quốc chủ, xin hỏi chừng nào ngươi mới cùng thất công chúa của chúng ta bỏ trốn đây? Nếu được như vậythìnam tử chưa có hôn phối của Tiêu quốc chúng ta đềusẽghi tạc ân đức của ngươi. Bọn họsẽcám ơn ngươi giúp bọn họ thu phục công chúa điêu ngoa kia. Đương nhiên, trước đó ngươi phái sứ giảnóimuốn nghênh thú thất công chúa Bản đốc nhất địnhsẽgiúp ngươi toại nguyện mà đáp ứng chuyện này. (đọc tại Qidian-VP.com)

nhẹnhàng vén tay áo lên, Quân Cơ Lạc nhếch môi cười:"Được Mã huyện lệnhnóinhư thế, bỗng nhiên bản đốc cảm thấy vô cùng ngượng ngùng. Như thế nàyđi, dân chúngđãnóibản đốc là phúc tinh của dân chúng Tiêu quốc. Dù thế nào bản đốc cũng nên làm ít việc thiện. Ta thấy hay là... Mã huyện lệnh cũng cời hết đồ nửatrênsau đóđira cửa, bảo thị vệ cũng đem ngươiđiphơi nắngđi." Lần này sau khihắntrở lại trấn Thanh Hàthìđãsớm có người bẩm báo vớihắn. Mã huyện lệnh này ở trần Thanh Hà làm xằng làm bậy, ức h**p dân chúng.

Phong Hàn Lận bị kéo lên giữakhôngtrung chịu đựng thương tíchtrênngười, chậm chạp mởmộtcon mắt. Sau đóhắnkinh hỉ thấy trong bóng đêm cómộtbóng đen quỷ mị chợt lóe qua.

Đôi mắt đào hoa của Dạ Kiêu Cửu tỏa ra ánh sángyêumị, đôi môi bạc mím chặt, giống như chỉ cầnhắnmở miệngnóichuyệnthìtoàn bộ thế giới liền nổi lên mưa gió.

Khi trăngđãlên cao, gió xuân lạnh lẽo thổi tới, Phong Hàn Lận bị treotrênkhôngkhung cũngđãkhoảng nửa ngày trời,hiệntại, máu tươi chảytrênmiệng vết thương củahắncũngđãkhô, đôi môi bởi vì cơn khát mà khô nứt. Thần thức củahắncũng lâm vào trong hỗn độn.

trênđường người càng ngày càng ít, gió đêm lạnh cuốn tung lá rụngtrênđường về phương xa. Cốc đăng cuối cùng của khách đ**m cũng bị dập tắt. Trời đêmkhôngbiết khi nào kéo tới vài đám mây đen, mây đen che lại ánh trăng, đột nhiên trời đất trở nên tối như mực. Cách đókhôngxa có tiếng c·h·ó sủa văng vẳng, trongkhôngkhí bắt đầu nổi lên trận khí lạnh khiến hít thởkhôngthông.

Mà song song vớihắngiữakhôngtrung là Mã huyện lệnh tuy rằngkhôngđến nỗi thống khổ như Phong Hàn Lận nhưng gió lạnh thổi thế này đương nhiên cũngkhôngphải người quen hưởng thụ nhưhắncó thể chịu đựng nổi.

Sau khi Quân Cơ Lạc đứng vững, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt tà nghễ nhìn Dạ Kiêu Cửu.

hắnnóixong rồi nhìn lướt qua phía sau Dạ Kiêu Cửu, khinh bỉ bĩu môi:"Thế nào? Ngươi mang theomộthai trăm người này là muốn cứu Trần quốc quốc sư về sao. Ngươi đây là xem bản đốc là tiểu trư sao? Hay là ngươi nghĩ ta là đồ ngốc?"

"Làm bằng hữuthìxin cho miễn! Có bằng hữu như ngươi, nhất định khiến bản đốc phải vô cùng hối hận." Quân Cơ Lạc thẳng thắn dùng lời lẽ sắc bén cay nghiệt:"Bản đốc là nam nhân hẹp hòi. Khi tận mắt thấy ngươi đùa giỡn nương tử của bản đốc, bản đốc thựcsựkhỉnh thườngkhôngmuốn cùng ngươi trở thành bạn tốt."

hắnvừanóixongthìsau đókhônglâu từ chỗ hiên cửa sổ lầu hai cómộtthân ảnh màu trắng nhanh nhẹn đáp xuống đất. Cùng với cẩm bào đỏ thẫm của Dạ Kiêu Cửu đối lập, tối nay Quân Cơ Lạc mặcmộtbộ cẩm y màu trắng,trêntay áo rộng của cẩm y thêu cành trúc xanh.

"Nhưng Phong quốc sư bị tra tấn cũngđãmộtngày, thuộc hạ sợ quốc sư...khôngchịu đựng nổi." Mưu sĩ kia khó xửnói. Ngón tay thon dài sạchsẽcủa Dạ Kiêu Cửu gõnhẹnhàng lên bệ cửa sổ, lên tiếng:"Yên tâmđi. Quân Cơ Lạc muốn dùng Phong quốc sư để dụ ta ra ngoài, khihắncòn chưa đạt được mục đíchthìquốc sư mới an toàn nhất."

Mà trong tưởng tượng củahắn,khôngchừng Trì Lệ Dậpđãnóivài lờikhônghay vềhắntrước mặt Tứ Tứ,khôngchừng con trai bảo bối củahắnđãcùng cữu ông ngoại cười đùa vui vẻ rồi.

Dạ Kiêu Cửu cười châm chọc:"Quân Cơ Lạc, ta ăn ngaynóithật, kẻ như ngươithậtđáng ghét. Nhưng takhôngthểkhôngthừa nhận có thể cùng người thông minh đấu tri so dũng cũng làmộtchuyện vô cùng thỏa mãn. Nếu chúng takhôngphải ngườitrênchiến trận, ta kỳthậtrất muốn làm bằng hữu với ngươi."

Quân Cơ Lạc dùng xong ngọ thiện liền có thị vệ đưa thuyết thư tiên sinh giỏi nhất của trấn Thanh Hà tới. Thuyết thư tiên sinh gõ thước, rồi ấm ái kể chuyện hồ quáiyêutinh.

"Hả? Vậy ngươinóithử xemhiệntại dân chúng đánh giá bản đốc như thế nào?" Quân Cơ Lạc cười tà ác. Dù sao cũng nhàn rỗikhôngcó việc gì làm, kiếm trò cười cũng rất thú vị.

Công chúa điện hạ vì muốn theo đuổi Trì công tử mà tốnkhôngít tâm tư. Nhưng hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, Trì công tử vẫnkhônghề thích nàng ta.hiệntạithìtốt rồi, có Dạ quốc chủ, Trì công tửsẽkhôngphải sợ công chúa điện hạ đeo bám nữa.

Quân Cơ Lạc bưng chén rượu nhấpmộtngụm, thản nhiên ngẩng đầu nhìn Phong Hàn Lận bị treo bên ngoài cửa sổ. Phong Hàn Lận cảm giác toàn thân như bị thiêu cháy.

Quân Cơ Lạcnhẹgiơ tay lên, liền có thị vệ tiến lên kéo Mã huyện lệnhđixuống, lột đồ nửa thântrêncủahắnsau đó treohắnlên cao. Cái này là biếnmộtlời của Mã huyện lệnh thànhsựthật, trừ bỏ tên đại tham quan của trấn Thanh Hà, dân chúng đồng loạt vỗ tay reo mừng, thái độ với Quân Cơ Lạc cũng có chuyển biết tốt hơn.

Khi thước lại gõ xuống lần nữathìmặt trời cũngđãngả về hướng tây, ánh chiều chạng vạng nhuộm hồng chân trời, ở chính giữa còn cómộtbầy chim bay qua, phát ra tiếng kêu như tiếng than khóc, bay về phương xa. Quân Cơ Lạc chăm chú nhìn bây chim, khóe miệng rủ xuống.

Quân Cơ Lạc chỉ đứng đơn độcmộtmình đối lập hoàn toàn với mấy trăm người đứng phía sau Dạ Kiêu Cửu.

Giữa trưa, ánh nắng mặt trời thiêu đốt mặt đất, đến giờ cơm, dân chúngtrênđường xem náo nhiệt cũng trở về. Huyện lệnh trấn Thanh Hà sai người dọn bàn sơn trân hải vị khoản đãi Quân Cơ Lạc.

Bản đốc còn có thể vận động cả nước giúp ngươi và công chúa điện hạ cómộthôn lễthậtlớn. Bản đốc chúc hai người các ngươi bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm! Nhưng phải nhớmộtđiểm vô cùng quan trọng,mộtkhi Dạ quốc chủđãnghênh thú công chua điện hạ rồithì"hàngđãđưađithìkhôngnhận trả lại"! Tiêu quốc chúng ta tuyệt đốikhôngnhận lại công chúa."

Huyện lệnh cười nịnh bợ, khoa trươngnói:"Cửu Thiên Tuế, vừa thấy là liền biết Phong quốc sư kiakhôngphải cái dạng gì tốt đẹp. Lần này Cửu Thiên Tuế bắt giữhắnlà vì phúc lợi của dân chúng Tiêu quốc chúng ta. Dân chúng nhất định khắc ghi công ơn Cửu Thiên Tuế."

Ha ha, ta thựcsựrất muốn xen vào chút. Mấy ngày nay ở tại Tiêu quốc, ta cũngâmthầm làmmộtít chuyện. Nghĩ tới khi Cửu Thiên Tuế ngươi trở lại hoàng thành, chỉ sợmộtnhà ba người còn có cả Trì Lệ Dập đều bị tru di cửu tộc. Đến lúc đó, hoàng đế Trần quốc ta đâysẽđược dân chúng Tiêu quốc ca tụng là đạianhhùng!"

"rõràng Quân Cơ Lạc muốn dụ địch xâm nhập, trước mắt chúng takhôngnên động thủ!" Dạ Kiêu Cửu lạnh lùng đưa ra quyết định.

Quân Cơ Lạc vươn ngón trỏ bắt lấymộtsợi tóc tántrêntrán, cười tươi như hoanói:"Khẩu khí của Dạ quốc chủthậtlớn. Ta mạo muội hỏi ngươimộtchút, tối nay ngươi muốn tới cứu người hay là tới g·i·ế·t bản đốc? Vì muốn để kẻ thù ngươi tận hứng, bản đốc cũngđãchuẩn bị ngăn cản kế hoạch của ngươi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Editor: Jun (đọc tại Qidian-VP.com)

Quân Cơ Lạc bĩu môi, nâng mắt, ra vẻ xót xa liếc nhìn Huyện lệnh kiamộtcái.

Tay áo rộng của Quân Cơ Lạc bị gió thổi bay bay, mặt mày tinh xảo gian tà như hồ ly giảo hoạt,hắncười tiếp lời:"khôngphải mấy ngày nay Dạ quôc chủ rất bận rộn sao. Bận đạt điều động binh lực tại biên cảnh Trần quốc. Khi nhàn rỗi còn cùng đệ nhất công chúa điêu ngoa của Tiêu quốc chúng tanóichuyệnyêuđương nữa.


Theo mưu sĩ đó, trước đó Phong Hàn Lận vẫn bị trọng binh canh giữ, bọn họkhôngthể tới gần. Nhưnghiệntạitrênđường cái rộng lớn, lại có dân chúng đông đúcthìliền có cơ hội tốt hơn trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Gió đêm thổi góc áo của Dạ Kiêu Cửu và Quân Cơ Lạc bay lên. Dạ Kiêu Cửu ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, đôi mắt nham hiểm nheo lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 216: Cửu Thiên Tuế pk Dạ Kiêu Cửu, ai mới là đệ nhất! (II)