Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 217: Cửu Thiên Tuế pk Dạ Kiêu Cửu, ai mới là đệ nhất! (III)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 217: Cửu Thiên Tuế pk Dạ Kiêu Cửu, ai mới là đệ nhất! (III)


"Thực có lỗi. Nếu bản đốckhôngphải tự muốn chếtthìkhôngai có thể đủ sức kéo bản đốc cùngđigặp Diêm vương. Còn nữa, bản đốc muốn cảm ơn chủ tớ các ngươi, bởi vì vô tình các ngươiđãgiúp bản đốcmộtviệc... Dạ Kiêu Cửu tưởng mình có thế quân lâm thiên hạ sao? Ha ha, cái nguyện vọng tốt đẹp này chỉ có thể là nguyện vọng củahắnmà thôi. Xuống dưới hoàng tuyền chỉ có ngươi chứkhôngthể có ta!" Quân Cơ Lạc cười đầy tự tin, sau đó liền giơ tay còn rảnh cầm chủy thủ đâm xuyên Phong Hàn Lận...

Bỗng nhiên bức họatrênvách tường cách cách rơi xuống mặt đất.

Phong Hàn Lạn lại gào lên:"Buông!"

Hai người bọn họ hỗ trợ lẫn nhau, ai cũngkhôngthể rời bỏ ai.

Cùng mẹ con bọn họnóimộtít chuyện trong nhà, khi nàng trở về phòng mìnhthìtrăngđãlên cao. Thanh Nhi hầu hạ Đường Tứ Tứ tắm rửa thay quần áo. Ngồi trước gương trang điểm, Thanh Nhi giúp nàng chải tóc.

Dạ Kiêu Cửu mà như vậy nhất địnhsẽbị bom tạc tan xương nát thịt. Vì vậyhắntakhôngbiết lấy sức lực từ đâu đột nhiên đẩy Dạ Kiêu Cửu ra, dùng cổ họng khô rát khàn khàn gào lên:"đimau!"

"Quân Cơ Lạc,khôngphải ngươi vừa mới hỏi ta đêm nay rốt cục muốn tới cứu người hay tới g·i·ế·t ngươi hay sao? Kỳthậtvấn đề này đều nằm trong tay ngươi quyết định. Nếuhiệntại ngươi có thể để lại Phong quốc sư cho ta, đêm nay ta cũng có thểkhônggây chiến. Cònkhôngthìta cũngsẽkhôngkhách khi với ngươi." Áo choàng đỏ thẫm của Dạ Kiêu Cửu bay phấp phới trong gió, khuôn mặtyêumị như loài hoa thuốc phiện tàn nhẫn lại làm ra vẻ tươi cười.

Trong nhất thời, tất cả mộc diên đều tấn công Quân Cơ Lạc, cho dù Quân Cơ Lạc có thể tránhđiva chạm với mộc diên, nhưng mười mấy người phi ám tiễn dày đặc như châu chấu giương nanh múa vuốt phóng về phíahắn. Có mấy ám tiễn đuổi theo lướt quatrênngườihắn. Quân Cơ Lạc hét lênmộttiếng, lập tức phía sau khách đ**mmộtsố lượng lớn người xông ra.

Mưu sĩ phía sau Dạ Kiêu Cửu nhìn lên bầu trời đêm, sau khi nhìn thấymộtthứtrêntrờiđangbay về phía bọn họ thi hưng phấn giật tay áo Dạ Kiêu Cửumộtchút. Dạ Kiêu Cửu hiểu ý, ngẩng đầu lên xem, khóe miệng gợi lên nụ cười vừa lòng.

Quân Cơ Lạc gian tráâmhiểm, cuồng vọng tự đại thựcsựchết rồi sao?

Đôi mắt đào hoa phong tình của Dạ Kiêu Cửu nâng cao lên khiêu khích:"Ha ha, Cửu Thiên Tuế khiêm tốn rồi. Con ngựa này tuy rằng từnhỏdùng độc dược nuôi dưỡng. Nhưng nó dù lợi hại đến mấy cũng chỉ làmộtsúc sinh, ta chưa từng nghĩsẽdùng tớimộtsúc sinh để áp đảo Cửu Thiên Tuế ngươi. Vừa rồi chỉ là món ăn khai vị, để Cửu Thiên Tuế khởi động thân thể mà thôi."

Quân Cơ Lạckhônggìkhôngthể làm lại có thể la hétđichết?

Nhưng nghĩ lại nếu có thể c·h·ế·t trong tay Dạ quốc chủthìcũngkhônghối tiếc. Đêm nay bản đốc lấy tính mạng của chính mình cùng Dạ quốc chủ liều mạng!"

Thẩm Hoa Dung bế Xú Xú tới trước mặt Trì Lệ Dập vẫnđangbất động, đuôi lông mày run run cườinóivới Trì Lệ Dập:"Lão thạch đầu, mau nhìn Tiểu Xú Xúđi."

Chương 217: Cửu Thiên Tuế pk Dạ Kiêu Cửu, ai mới là đệ nhất! (III)

Đôi mắt hẹp dài đào hoa của Dạ Kiêu Cửu nhìn thoáng qua Quân Cơ Lạc, con ngươi liễm diễm đao nhọn:"Được rồi. Cửu Thiên Tuếđãgấp gáp như vậythìta liền phụng bồi. Cho dù thế nào đêm nay ta cũng nhất định phải cứu được quốc sư trở về."

Thẩm Hoa Dung ôm lấy đứanhỏtừ trong lòng Trì Hằng Liễu, trừng mắt với Trì Hằng Liễu, khi cúi đầu xuống nhìn Tiểu Xú Xúthìlại cườinói:"Xú Xú nhà chúng ta vừa thông minh lại vừa rất ngoan, ta thựcsựrất vui mừng. Nước phù sakhônglưu ở ruộng người ngoài, vì Xú Xú, ngươi cũng nên góp thêm sức lực nhanh chóng cưới nương tửđi."

"Cửu Thiên Tuế, bổn tọa muốnnóicho ngươi biết. Diêm vương lão gia muốn ngươi c·h·ế·t, canh ba ngươikhôngchết nhưng canh bốn ngươi ătsẽchết. Bổn tọa xem quẻ cho ngươikhôngthể sai.hiệntại hai người chúng tasẽcùng nhau c·h·ế·t." Phong Hàn Lận cười thỏa mãn.

Trì Hằng Liễu vô cùng thích thú, ghé tới gương mặt phấn nộn hôn chụtmộtcái. Thẩm Hoa Dung ở bên cạnh cười trêu ghẹo:"Hằng nhi, nhìn con thích đứanhỏnhư vậy. Vậy hãy mau thành thânđiđể cho mẫu thân con được bế cháu trai, àkhông... cháugáicũng rất được, trưởng thành vừa hay có thể làm nương tử của Tiểu Xú Xú chúng ta..."

Quân Cơ Lạc l**m nhanh cánh môi, tinh tế pháthiệnratrênmộc diên còn có người ngồi.

Chờđitới chỗ hành lang, Thẩm Hoa Dung vỗ tay cười, đắc ýnói:"Thế nào? Đều giống y như lời tanóichứ. Chỉ dùngmộtchiêu nàyđãthu thập được cái lão thất phu Trì Lệ Dập đó."

hắndừngmộtchút,hắnlại tà ác cườinói:"Dạ quốc chủ, trước khi c·h·ế·t bản độcsẽlàmmộtchuyện tốt đó là mang theo hai người các ngươi c·h·ế·t cùng. Ngươinóixem có phải bản đốc lại buôn bán có lời haykhông?"

Những người khác chạy đến từ khách đ**m cũng nhanh chóng chia làm hai nhóm,mộtnhóm binh lính giương cung nỏ,mộtnhóm khác hàng ngũ chỉnh tề bắt đầu khởi động cơ quan cung nỏtrêncao, bắn tới mộc diêntrêntrời cao. Mộc diên có kích thước khổng lồ, có năng lực phi thườngtrênkhôngtrung, bình thường cung nỏkhôngcó bao nhiêu lực ảnh hưởng tới chúng. Ngược lại mộc diêntrêncao b*n r* ám tiễn dày đặc khiến cho cung thủ chếtkhôngít.

Chỗ vân cẩm bào trắng bị máu tươi bắn vào phát ra tiếng "tư tư", sau đókhôngbao lâu chỗ vết máu đỏ sẫm lập tức biến thành màu tìm đen. (đọc tại Qidian-VP.com)


Ôm đứa trẻ mập mạp mềm mại trong lòng, Trì Hằng Liễukhôngngừng trêu đùa đứanhỏ. Có lẽ bề ngoài Tiểu Xú Xú được di truyền từ mẫu thân nhưng tính tình chắc chắn giống lão cha phúc hắc kia của nó.

Dạ Kiêu Cửunhẹvỗ về đầu ngựa, cườiyêumị:"Cửu Thiên Tuế, ta đặt cho con ngựa naymộtcái tên vô cùng dễ nghe. Nó tên là ---- Lạc Đâu.hiệntại ta lấy nó làm lễ vật tặng Cửu Thiên Tuế ngươi..." Con ngựa như muốn chứng thực lờinóicủa Dạ Kiêu Cửu, ở phía sau vô cùng phối hợp phì mũimộtcáithậtvang.

"Dạ quốc chủ, Phong bán tiên, hai người thựcsựxác định mìnhkhôngcó chuyện gì sao?" Tiếng cườinóicủa Quân Cơ Lạc đột nhiên vang lên. Dạ Kiêu Cửu ngẩng đầu nhìn lại đây mới pháthiệnkhôngbiết từ khi nào Quân Cơ Lạcđãthoát khỏi hơn mười mộc diên, híp mắt phượng, tà mị đứng trước mặt bọn họ.

Thấy Trì Hằng Liễu dịu dàng, Tiểu Xú Xú liền tỏ ra thân thiện vớihắn. Khuôn mặt bụ bẫm đôi mắt sáng long lanh mở to, cười ngây ngô với Trì Hằng Liễu, tựa hồ như muốnhắnthích nó.

hắnsẽđối phó với Đường Tứ Tứ, trước đó nhất định phải đối phó với Quân Cơ Lạc.

"Kỳ lạ!" Tiết Thần Y dùng sức vỗ vỗ sau ót mình:"Nàng đều tốt cả cũngkhôngcó trúng độc, cũngkhônghề có bệnh hiểm nghèo, sao có thể đau đớn như vậy được?"

Thân mình Phong Hàn Lận mềm oặt ngã xuống đất con ngươi mở to trừng trừng nhìn Quân Cơ Lạc. Quốc sư Trần quốc bị lờinóicuối cùng này của Quân Cơ Lạc làm cho kinh hãi...

Quân Cơ Lạc v**t v* cằm bóng loáng, chán ghét nâng minói:"Dạ quốc chủ vẫn nên nhanh làm chínhsựđi. Ngươi muốn cứu người, bản đốc muốn g·i·ế·t ngươi.sựtình chỉ đơn giản như vậykhôngmuốn có thêm chuyện phiền phức."

Trì Hằng Liễu cười khổ, ánh mắt dịu dàngkhôngnhịn được nhìn thoáng qua ngườiđãlàm mẹ - Đường Tứ Tứ, nữ tử ngây ngô trong trí nhớ giờđãcởi bỏ dáng vẻ đó,mộtcái nhíu mày,mộtcái nheo mắt hay cười khẽ cũng đều toát lên vẻ đẹp phong tình.

Đường Tứ Tứ quay đầu, lo lắng nhìn Trì Lệ Dậpđangphụng phịu còn Tiểu Xú Xúthìđangsắp khóc. Nàng thực hoài nghikhôngbiết cậu của mình có dỗ được Tiểu Xú Xú haykhông.

Trì Lệ Dập dùng tay vén chòm râu, cúi đầu khinh liếc Tiểu Xú Xúmộtcái, Tiểu Xú Xú để taynhỏbé trong miệng m*t, vẻ mặt ngây thơ nhìn Trì Lệ Dập.

Từmộthoàng tử chỉ biết ăn chơi đàng đ**m quasựdốc lòng tài bồi củahắnmà thay đổi thói xấu ngày trước rồi trở thành hoàng đế Trần quốc.

Kiếp trướchắnsi mêmộtnữ nhân cuối cùng lại bị nữ nhân mìnhyêunhất c·h·ặ·t· ·đ·ầ·u. Nay kiếp sauhắntrọng sinh trở về may mắn gặp được Phong Hàn Lận. Đối vớihắnPhong Hàn Lận vừa là thầy vừa là bạn, Phong Hàn Lận giỏi bói toán, cũng biết được chuyệnhắntrọng sinh. Phong Hàn Lận giống như thầy dạyhắnrất nhiều điều hữu dụng, quốc sách, quỷ kế, binh đao... Cuộc sống như vậy, bọn họ hai người là bằng hữukhôngcó gì giấu diếm nhau.

"Quốc chủ, Quân Cơ Lạckhôngthấy chạy ra khỏi trận hỏa hoạn!" Mưu sĩ của Dạ Kiêu Cửu chỉ vào thị vệ Tiêu quốcđangchạyđicứu hỏa,nhỏgiọngnóivới Dạ Kiêu Cửu. Dạ Kiêu Cửuđangchìm trong suy nghĩ đau thương lấy ramộtít tinh lực nhìn về hướng khách đ**m.

Ngoài phòng, ba ngươi cùng mỉm cười,nhẹnhàngkhôngtiếng động lui xuống.

Sau đó nàng nhớ tới Quân Cơ Lạc,sẽkhôngphải làhắnở nơi đó xảy ra chuyện gì chứ?

Quân Cơ Lạc theo ánh mắt của bọn họ cũng nhìn lên bầu trời đêm, chỉ thấytrêntrời đêmkhôngbiết từ khi nàođãcó hơn mười con chim to lớn bay tới, chim lớn bay xoay vòng ở giữakhôngtrungtrênđầu bọn họkhôngrờiđi. Nhưng khi chúng bay tới gần hơn, Quân Cơ Lạc mới tập trung nhìnrõ, chim này đâu phải chimthật, căn bản chúng chính là mộc diênđãthất truyền trong truyền thuyết, trong truyền thuyết, mộc diên là chế tác tinh xảo của Lỗ Ban, mộc diên có thể bay ba ngày ba đêmkhôngngừng. Nhưng nghề nàyđãsớm thất truyền.

"Trông cũngkhôngđến nỗi quá xấu..." Trì Lệ Dập thản nhiên bình luậnmộtcâu.

Đường Tứ Tứ mơ mơ màng màng nghe được lờinóicủa Tiết thần ý, trong lòng đôt nhiên lại cómộttrận quặn đau.

"Quốc sư!" Dạ Kiêu Cửu kích động hô lớn về phía biển lửa. Giờ khắc này,hắncỡ nào khát vọng có kỳ tích xảy ra.

Thựcsựlà rất quỷ dị!

hắnvỗ tay vangmộtcái,mộtmộc diênđangxoay quanhtrênđầu Quân Cơ Lạc đột nhiên lao xuống phía Quân Cơ Lạcđangđứng.

Nhưngsựthậtlà...

Trong phủ Cửu Thiên Tuế, Trì Lệ Dậpđãtrở về bình an lại bày ra bộ mặt nghiêm túc với Xú Xú mới vài tháng tuổi. Nhưng với Trì Hằng Liễu khi nhìn thấy Tiểu Xú Xúthìthấy ngay đây là phiên bảnnhỏcủa Đường Tứ Tứ, trong lòng vô cùngyêuthích.

Đêm khuya, Đường Tứ Tứkhôngsao ngủ được, nằmtrêngiường hồi lâu cũngkhôngthể chợp mắt. Cuối cùng, nàng khoácmộtkiện áo choàng xuống giườngđitới chiếc bàn tự rót cho mình chén nước.

Nếukhôngcóhắn, hết thảy đềukhôngcó khả năng thựchiện.

hắnnghiêng tai nghe ngóng động tĩnh sau cửa phòng, xác định phòng bên cạnhkhôngcó ai mới thưcsựkhôngnhin được ôm lấy đứanhỏ, dùng sức hôn lên gương mặt Tiểu Xú Xúmộtcái, kích độngnói:"Xú Xú, cữu ông ngoại còn giúp ngươi tìm vài cái tên..."

Đến. Quân Cơ Lạc lắc mình tránh sang bên cạnh, nhưng người nọ ngồitrênmộc diên nhấc tay áo, lộ ra trong tay áo ám tiễn.

Trì Hằng Liễu lắc đầu:"Mẹ, chuyện này con vẫn chưa nghĩ tới, mẹ đừng nhắc tới nữa."

Cuối cùng Phong Hàn Lận rơi vào trong tay Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc giữ chặt Phong Hàn Lận bay đếntrênmái hiên của khách đ**m. Dạ Kiêu Cửukhôngthểkhôngđuổi theo.

Thẩm Hoa Dung tỏ ý xem thường ông:"Ông thử bếđi."

Dạ Kiêu Cửu luyến tiếc Phong Hàn Lận vẫnkhôngbuông tay.

Phong Hàn Lận thống khổ lắc lắc đầu, họng khát khô khiếnhắnkhôngthể mở miệngnóichuyện.

Chỉ là khi vừa uống xong nướcthìngực đột nhiên truyền tới cảm giác đau đớn. Cảm giác đau đớn khiến chén tràtrêntay nàng rơi xuống đất, nàng gồng lên chống đỡ thân mình muốn ngồi xuống. Nhưng trước mắt lại tối sầm, rồi cả người sụp xuống. Toàn thân nhưkhôngcòn sức lực, cố gắngmộtlúc cũngkhôngthể khiến chính mình dễ chịu đứng lên, toàn mộ thân mình ngãtrênmặt đất.

Khi dây dẫn sắp cháy tới cuối cùngthìQuân Cơ Lạc vẫnkhôngbuông Phong Hàn Lận. Phong Hàn Lận biết Dạ Kiêu Cửusẽtiếp tụckhôngbỏ cuộc.

Trong mắt Quân Cơ Lạc khẽ biến hóa nheo lại.

Đều là tính toán củahắncất giấu bên trong.

Những người còn lại giao chiến với mấy trăm người phía sau Dạ Kiêu Cửu. Hai phía giằng co vô cùng ác liệt.

Quân Cơ Lạc mỉm cười,nhẹgiọngnói:"Dạ quốc chủ, hẳn là ngươikhôngbiết, khách đ**m nàyđãgài rất nhiều bom. Đêm nay ba người chúng ta đềusẽchết."

Trong phòng lập tức liền yên lặng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dạ Kiêu Cửu cất cao giọng mệnh lệnh với thị vệ ngồitrênmộc diên:"Toàn bộ tấn công Quân Cơ Lạc!"

Dạ Kiêu Cửu vẫnkhôngtừ bỏ quyết tâm muốn cứu Phong Hàn Lận.hắnlại muốn tiến lên vài bước nhưng đều bị Phong Hàn Lận dứt khoát đẩy ra!

Dạ Kiêu Cửu bỗng nhiên giơ bảo kiếmtrêntay lên, hét lớnmộttiếng, thân mình nhảy vọt lên, nhắm đầu ngựa dứt khoát bổ xuống. Đầu rơi xuống đất nhưng tông mãkhônglập tức c·h·ế·t ngay mà chấn kinh phi về phía Quân Cơ Lạc. Trong nhất thời, máu đỏ tươi văng khắp nơi. Con ngươi u ám của Quân Cơ Lạc như hàn băng ngưng tụ. Roi datrêntay nhanh như chớp quất tới hướng chân sau của con ngựa, cuốn lấy chân sau, dùng sức kéo lấy, sau đó con ngựa lảo đảo ngã xuống đất. Tuy vậy nhưng chỗ máu tươi phun ra ở đầu tông mã vẫn văng khắp trongkhôngtrung.

Quân Cơ Lạc bĩu môi cười, Dạ Kiêu Cửu sao có thể thoát, bọn họsẽcùng nhau xuống hoàng tuyền. Phong Hàn Lận quýnh lên, toan dung toàn bộ sức lực lấy đầu mình đụng Quân Cơ Lạc, hơn nữa còn ôm chặt lấy đùi Quân Cơ Lạc.

Tiểu Xú Xú chớp chớp đôi mắt đen láy, trong miệng phát raâmthanhkhôngrõ.

Bao Hành Tôn ngã ngồi dưới đất kêu khóc khiến thân mình Dạ Kiêu Cửu đột nhiên cứng đờ, sững sờ ngẩn ngơ quay đầu nhìn khách đ**mđangbốc cháy. Trong đầu chợt lóe lênmộtý niệm cổ quái.

Dạ Kiêu Cửu nheo mắt, đột nhiên Quân Cơ Lạc rút chủy thủ trong tay áo ra, đâm xuống Phong Hàn Lận. Dạ Kiêu Cửu cả kinh, làm sao có thể bỏ qua chuyện Phong Hàn Lận bị đâm trước mắt.hắnkhôngthể bất động thêm liền dứt khoát tấn công Quân Cơ Lạc.

Thanh Nhi nhanh tới nhặt bức họa lên. Đó là bức họa Phương Quý Bình vẽ Đường Tứ Tứ và Quân Cơ Lạc. Đường Tứ Tứđitới bên cạnh Thanh Nhi, cầm lấy bức họa, mở ra rồi tinh tế ngắm nhìn bức họa.

Dường như Tiểu Xú Xú ghét bị Trì Lệ Dập thuyết giáo.hắnle le lưỡi với Trì Lệ Dập, sau đó dán thân mình mập mạp của mình sát vào Trì Lệ Dập. Trì Lệ Dập cúi đầu nhìn nhìn cái đứanhỏkhôngkhác gì tiểu trư lạikhôngcó phép tắc, nâng tay hù dọa:"Ngươi ngoan chútđi! Bằngkhôngta bảo mẹ ngươi đem ngươi... vứtđi!"

Thứhắnchờ rốt cục cũng đến!

Cho dù trước đó ôngkhôngchào đón đứanhỏsinh ra nhưnghiệntại ông nhìn dáng ngủ ngon lành của nóthìtâm của ông... vẫn cứ mềm mại...

Quân Cơ Lạc thuận thế ôm lấy Phong Hàn Lận, thân mình hai ngươi lăn vài vòngtrênmặt đất, cuối cùng mái hiên sụp xuống, bai người đều rơi xuống khách đ**m.

Cặp mắt Dạ Kiêu Cửu híp thành hai khe hở hẹp. Quân Cơ Lạc đột nhiên "ha ha" cười vang:"Dạ quốc chủ, thực đáng tiếc. Trước đây ngươi tại Tiêu quốc bận rộnmộtthời gian như vậy kết quả đều uổng phí.

"Cảm tạ cái gì chứ. Nếu takhônglớn tuổi hơn so với Quân Cơ Lạc lạikhôngcómộtthằng con traithìtađãsớm tiên hạ thủ vi cường với Quân Cơ Lạc rồi, lúc đóđãkhôngđến lượt con đâu." Thẩm Hoa Dung lạinóiđùa, Đường Tứ Tứ cũngkhôngđáp lời mà chỉ cười khẽ hai tiếng.

Phong Hàn Lận ôm chặt lấy đùihắnkhôngchohắnrờiđi.

Thị vệ Tiêu quốcđangbận rộn giữa biển lửa, vừa rồi người cùng bọn họ đối kháng - Bao Hành Tônđangđiên cuồng gào khản cổ gọi tên Quân Cơ Lạc.hắncòn định xông vào giữa biển lửa nhưng bị người ta ngăn cản, thế mới đặt mông ngồi bệt xuống đất, giọngnóithô dày kêu khóc thảm thiết:"Cửu Thiên Tuế trăm ngàn lần ngài đừng xảy ra chuyện gì... Mạc Lương đại ca mất rồi, bọn họ đều chê ta ngốckhôngmuốn mang ta theo cùng... Chỉ có Cửu Thiên Tuế và Mạc đại ca là đối tốt với ta, trăm ngàn lần ngài đừng xảy ra chuyện gì... Tiểu nhân cả đời đều nghe theo lệnh ngài mà..."

Editor: Jun

Đường Tứ Tứ thấyhắnnhìn quathìcũng hơi mỉm cười vớihắn. Khi hai người nhìn nhau như thể trở về khi còn bé,hắncoi nàng như tiểu muội muội mà chăm sóc bảo vệ. Cònhắnlà ca ca là chỗ dựa của nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiểu Xú Xú hoàn toànkhôngnhìn thấy đại tướng quân ông, tựa hồ là tìm được vị trí thoải mái trong lòng ông, Xú Xú chép chép miệng liền nhắm mắt ngủ. Khi ngủ, hàng lông mi hơi hơi run run, bụngnhỏmập mạp dâng lên hạ xuống, dáng vẻ như vậy thựcsựđángyêuvô cùng.

Dứt khoát đem đứanhỏtrong lòng cho Trì ệ Dập, Thẩm Hoa Dung cười rồi xoay người kéo tay Đường Tứ Tứ và Trì Hằng Liễu. Kéo hai người và trong phòng.

"Ta và Quân Cơ Lạc là được ngài và Đường Tứ Tứ cứu mới có thể sống sót tới bây giờ.hiệntại hai chúng ta c·h·ế·t cũng la điều bình thường. Quốc chủ nhớ kỹ, ngườiđãđồng ý với ta trừ bỏ Đường Tứ Tứthìmới có ngày quân lâm thiên hạ. Chớ quên!" Phong Hàn Lận gào thét với Dạ Kiêu Cửu.

Con ngựa dãy dụamộtlúc rồikhôngđộng đậy nữa. Mà chỗ máu tươi chảy ra cũng dần ngừng chảy. Quân Cơ Lạc quăng kiện vân cẩm trường bào tới chỗ miệng vết thương của con ngựa. Kiện vân cẩm bào sau đó liền bị máu tươi nhuộm thành màu tím đen.

Khói thuốc nổ cuồn cuộn bay lên, trận lửa bùng lên chung quanh, cả khách đ**m lẫn người đứng canh cửa khách đ**m đều bị ngọn lửa vây lấy, nuốt chửng... Dạ Kiêu Cửu may mắn được thị vệ của chính mình đưađimới có thể tránh khỏi bị ngọn lửa nuốt lấy. Chỉ là khihắnđứng trước đám đại hỏa hoạn nhìn hết thảy trước mặt, tâmhắnkhôngnhịn được mà khẽ run rẩy.

Thị vệ phụ trách bên ngoài khách đ**m theo mệnh lệnh của Quân Cơ Lạc châm ngòi dẫn bom. Vốn dĩ mọi người đều nghĩ Quân Cơ Lạckhôngcó gìkhônglàm được nhất định có thể thu phục Dạ Kiêu Cửu mà giữ thân toàn vẹn trở về.

Quân Cơ Lạc bình tĩnh xoay người, cởi ngoại bàotrênngười ra, che trước mặt chính mình.

"A, Dạ quốc chủ, ngay đến cả mộc diênđãthất truyền của Lỗ Ban đại sư cũng có thể chế tạo ra được. Trần quốc các ngươi cũngkhôngngốc như bản đốc tưởng." Tuy rằng Quân Cơ Lạc vẫn dùng giọng điệu trêu chọcnóinhưng khuôn mặtđãcăng thẳng hơn, sắc mặt so với vừa nãyđãngưng trọng hơn chút.

Dạ Kiêu Cửu thừa dịp Quân Cơ Lạc đối phó với mộc diên, nhảy người lên tới giữakhôngtrung, tay cầm đao bổ xuống, Phong Hàn Lận bị trói giữakhôngtrung được thả xuống.

Dạ Kiêu Cửu vừa dứt lời liền thổimộttiếng khẩu tiếu. Khẩu tiếu vừa vang lênkhônglâu,trênngã tư trống trải đột nhiên truyền đến tiếng ngựa hí vang, con ngựa phi nhanh tới trước mặt Dạ Kiêu Cửuthìdừng lại.

Trì Lệ Dập ôm lấy Tiểu Xú Xú, thân mình ngồi ngay ngắn, khóe mắt vụng trộm ngắm nghía Tiểu Xú Xú.

Dạ Kiêu Cửu muốn liều mạng cứu Phong Hàn Lận, Quân Cơ Lạc lại liều mạng kéo lấy Phong Hàn Lận. Trong lúc nhất thời ba người giằng co.

"Đừng quan tâm tới ông ấy, ông ấythậtgiống tảng đá trong nhà xí vừa thối lại vừa cứng." Thẩm Hoa Dungkhôngcho Đường Tứ Tứ thời gian, dứt khoát kéo hai người bọn họđi.

Mà đúng lúc này, mưu sĩ của Dạ Kiêu Cửu cũng vọt vào trong khách đ**m. Khi biết khách đ**m sắp nổ,hắnkéo Dạ Kiêu Cửu ra khỏi khách đ**m. Quân Cơ Lạc mím môi cười, làm bộ cũng muốn chạy khỏi khách đ**m.

Thanh Nhiđangngủ ở gian ngoài, nửa đêm nghe thấy tiếng động, cảnh giác đứng dậy khỏi giường. Nhìn thấy bộ dạng Đường Tứ Tứ đau đớn như bị tra tấn. Nàng hoảng hốt vội vàng đỡ Đường Tứ Tứ lêntrêngiường, sau đó lập tức sai ngườiđimời Tiết thần y tới.

Đường Tứ Tứ cười khoác lấy cánh tay Thẩm Hoa Dung:"Mợ, lần này rất cảm ơn người!"hiệngiờ cậu của nàngđãtiếp nhận Tiểu Xú Xú. Ai lạikhônghy vọng con của mình được trưởng bối mà nàngyêukính thích cơ chứ?

Ngươinóinếu thái giảm giả như bản đốc trở lại hoàng thànhthìphải lấy màu nghiệm huyết thống sao? Ha ha, bản đốc sống nhàn nhã trong thân phận thái giám hơn nửa đời người, cưới vợ sinh conthìđãbuôn bán có lời. Thựckhônggiám giấu diếm, lúc trước bản đốc còn trộm trở về hoàng thànhmộtlần cùng nương tử của bản đốc thân mật gần gũi vài ngày. Có thểnóiđó cũng là những ngày cuối cùng vợ chồng chúng ta có thể ở chung với nhau." (đọc tại Qidian-VP.com)

Bao Hành Tôn dẫn đầu chạy tới bên cạnh Quân Cơ Lạc. Có Bao Hành Tôn trợ giúp, Quân Cơ Lạc đối phó với ám khí dày đặc dễ dàng hơnkhôngít.

Trả lờihắnchỉ có... tiếng khóc bi thiết của Bao Hành Tôn.

Dạ Kiêu Cửu tuyệt đốikhôngphải nam nhân dưới tình huống này còn có tâm tình thản nhiên ngắm trăng. Cái gọi là uống rượu, chẳng qua làhắncó lý do mà thôi.

Khuôn mặt tuấn mỹ của Quân Cơ Lạchiệnlên vẻ điên cuồng, cơ bắp toàn thân gồng lên. Dạ Kiêu Cửu ngẩn ra, thựcsựkhôngthể tin được thái độ của Quân Cơ Lạc chuyển biến nhiều như thế.

Trì Lệ Dập dở khóc dở cười, khóe miệng hơi cong lên, bất đắc dĩ thở dàimộthơi.

Ngòi nổ cháy tới tận cùng, sau đó làmộttrận nổ ầm vang, cuồng bạo chấn động trời đất, khiến cho mặt đất rung chuyển.

Trì Lệ Dập nhíu mày đen rậm, lại tiếp tục khiển trách:"nóicho ngươi biết, sau này lớn lênkhôngđược khiến cho người ta chán ghét giống như cha ngươi, nếu mà dám như vậy, tướng quân cữu ông ngoại tasẽkhôngbỏ qua cho ngươi đâu..."

"Tứ Tứ làm sao vậy? Vì sao đột nhiên lại đau đến như vậy?" Trì Lệ Dập hỏi Tiết thần y.

trênngười Quân Cơ Lạc chỉ mặcmộtkiện mãng long bào,hắnliếc nhìn Dạ Kiêu Cửu, hai tròng mắt u ám thâm thúy hơi cụp xuống, nhìn chằm chằm vào con ngựađãchết, táp táp môi, dùng giọng ra vẻ nuối tiếcnói:"Ai, phần lễ vật thứ nhất này của Dạ quốc thựcsựkhiến bảo đốc kinh hãi. May mà bản đốc phản ứng kịp thờikhôngthìhiệnđãbị dính máu độc của ngựa mà c·h·ế·t bất đắc kỳ tử rồi.

Quốc sư từngnóichính là vì hoàng đế nhưhắnmà sinh ra. Ở kiếp trước của Dạ Kiêu Cửu, Phong Hàn Lậnkhôngđược gặp qua quân vương nhưhắncuối cùng thất vọng mà c·h·ế·t. May mắn ở kiếp sauhắncó hy vọng gặp được hiền quân.

"Dạ quốc chủ, đêm nay ba người chúng ta ai cũngkhôngthể thoát." Quân Cơ Lạc cao giọng tuyên bố, sau đó liền tiến công về phía Dạ Kiêu Cửu. Võ công của Dạ Kiêu Cửukhôngtầm thường, nhưng Quân Cơ Lạc cố tình có ý xấu công kích Phong Hàn Lậnđangbị trọng thương. Phong Hàn Lận kinh hãi thân mình bất động, bởi vì Dạ Kiêu Cửu cố kỵhắnta nên trong khi đấu với Quân Cơ Lạc tốnkhôngít sức lực.

Thanh Nhi thấy Đường Tứ Tứ mỉm cười thâm tình với Quân Cơ Lạctrênbức họa, trong lòng nàng cũng chân thành hy vọng Cửu Thiên Tuế có thể mau chóng xử lý tốt chuyện củahắnvà nhị tiểu thư nhà nàng rồi trở về sống những ngày khiến người khác hâm mộ.

"Quốc sư, ngàikhôngsao chứ!" Dạ Kiêu Cửu đỡ lấyhắnđáp xuống mặt đất.

Quân Cơ Lạckhôngbiếthắncòn những trò gì liền hỏi:"Dạ quốc chủ,khôngphải ngươi muốn dâng tông mã thất tây vực cho bản đốc đấy chứ?"

Trì Hằng Liễunhẹnhàng nhéo nhéo cái mũi nhonhỏcủa nó, đứanhỏlập tức kiêu ngạo nheo nheo hai mắt, khuôn mặt mập mạp nhăn nhăn lại.

Loại quan hệ này giống như Quân Cơ Lạc và Đường Tứ Tứ. Kiếp trước Quân Cơ Lạckhônggặp được Đường Tứ Tứ cứu giúp nên sớm bỏ mạng. Nay ở kiếp này, hai người thế mà lại nên duyên vợ chồng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khuôn mặt Tiểu Xú Xúnhỏnhắn ngẩng đầu nhìn Trì Lệ Dập, khóe miệng còn có chút nước miếng chảy ra ngoài. Trì Lệ Dập ghét bỏ nhíu nhíu mày, giọng điệu mang khí thế của đại tướng quân giáo huấn nó:"Tuy rằng ngươi rất giống mẹ ngươi khi cònnhỏnhưng ta vừa nghĩ tới cha ngươi, cái kẻ ngạo mạn cuồng vọng đóthìliền thấy khuôn mặt ngươi điểm nào cũng... khó coi."

Khởi động cơ quan ám tiễn, ám khi sắc nhọn phi tới đầy trời như đóa hoa hướng tới Quân Cơ Lạc. Thân mình Quân Cơ Lạc nhanh như chớp, mộc diên thay đổi hướng bay, lại đánh tới Quân Cơ Lạc. Lúc này đây, Quân Cơ Lạc bị mộc diên đụng phải, thân mình lui lại phía sau mấy bước, nới rộng khoảng cách với Da Kiêu Cửu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 217: Cửu Thiên Tuế pk Dạ Kiêu Cửu, ai mới là đệ nhất! (III)