Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 228: Nàng... Không hổ là nữ nhân của Quân Cơ Lạc!
"Các ngươi cút ra ngoài cho ta!" Nàng đề caoâmlượng, lại quát lên với thị nữ. Hai thị nữ đó thựcsựbị Đường Tứ Tứ dọa, hai người nâng nhau chạy khỏi mật thất.
Bên ngoài mật thất, Dạ Kiêu Cửu và Dịch Minh đều thu tất cả hành động vừa rồi của Đường Tứ Tứ vào trong đáy mắt. Dịch Minhnhỏgiọng đề nghị:"Quốc chủ, loại rắnkhôngcó nọc độc nàykhôngđáng sợ,khôngbằng chúng ta thảmộtít rắn có răng nọc lẫn vào trong?"
Đường Tứ Tứ nghiến răng nở nụ cười với nàng ta, nàng khó khắn ngồi xổm thân mình xuống, tay run run nhặt lấy trường đaotrênmặt đất. Trường đao sắc bénmộtlần nữa trở về trong tay nàng, nụ cười tươi của nàng lại thâm sâu thêm vài phần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tình huống như vậy duy trìmộtlúc lâu, cánh môi Đường Tứ Tứđãtrắng bệch,khitrêntrán nàng rịn đầy mô hôithìDạ Liêu Cửu mới vừa lòng nâng chân lên. Nhưng chỉ trongmộtgiây bàn tay to củahắnlại duỗi ra túm lấy áo nàng.
"A!" Thị nữ mặc xiêm y màu tía sợ hãi kêu lênmộttiếng, tiếp sau đó thân thể của nàng ta bị Đường Tứ Tứ dùng sức đẩy ra. Nữ tử mặc xiêm y màu phấn giơ cao trường đao muốn chém xuống người Đường Tứ Tứ. Nhưng sau đó, nàng thấy Đường Tứ Tứ dùng ánh mắtâmtrầm hung tàn nhìn nàng ta, loại ánh mắt tàn bạo này khiến cả đời này nàng ta đềukhôngthể quên.
Hơn nữa, càng thêm phần hung tàn là nàng nhìn thấy miệng Đường Tứ Tứđangngậm vành tai của đồng bọn mình làmộtkhối máu thịt đầm đìa,đangđitới hướng nàng ta. Tóc tai nàng bù xù, toàn thân đâu đâu cũng đều là vết máu, thậm chí ngũ quantrênmặt cũng đều dính máu. Nàng như vậy từng bước tiến tới chỗ nàng ta.
Trò háy giờ mới chỉ bắt đầu!
"Buông ra! Các ngươi mau thả ta ra!" Đường Tứ Tứ thoáng nhìn thấy khóe miệng hai thị nữ đó cất giấu ý cười, nàng giật mình, đột nhiên giống như bị điên giơ trường đaotrêntay lên chém xuống cánh tay của thị nữ mặc xiêm y phấn sắc.
Dạ Kiêu Cửu nhìn chằm chằm đôi mắt trong trẻo của nàng, khẽ nhếch môi:"Trước khi ngươi muốn g·i·ế·t ta tốt nhất nên xem xét lại năng lực của mình trướcđã."
Hai thị nữ đó cũngkhôngthèm để ý tới cảnh cáo của nàng, hai người khinh miệt trừng mắt nhìn Đường Tứ Tứ rồimộtngười đánh tớitrênthân thể của nàng,mộtngười còn lạithìmuốn bắt lấy trường đao trong tay nàng.
Bàn tay Đường Tứ Tứ nắm thanh trường đao, bất lực đứng giữamộtlũ rắnđangbò về phía nàng.
Bộ dạng đó, giống hệt như vừa ở dưới Diêm La điện tới nhân gian.
"Ngươi... cút ra ngoài!" Đường Tứ Tứ chống đaotrênđất, chống đỡ lấy toàn bộ thân mình. Ánh mắt đào hoa của Dạ Kiêu Cửu lạnh lùng, khẽ hừmộttiếng:"Đường Tứ Tứ, ngươi cho là với tình cảnh của ngươihiệntại có thể mệnh lệnh cho ta sao? Đúng là nữ nhấkhôngbiết sống c·h·ế·t!"
Quân Cơ Lạc là nam nhân cường thế,hắncưới nữ nhân sao có thể là hạng người bình thường.
"Chi chi..." Độc xà kéo theo thành đàn ngửi thấy mùi máu tươi bắt đầu bò tới những thân rắn bị chặt đứt. Đuôi của chúng uốn lượn, đầu hình tam giác xục vào trong thi thể của rắn khác, cùngmộtloài nhưng chúng cũng biến thành thức ăn ngon cho những con rắn khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mồ hôi khiến cho tầm mắt Đường Tứ Tứ mơ hồ, tay nàng s* s**ng lên mặt, nhếch miệng cười với Dạ Kiêu Cửu:"Mặc dù takhônggiết được ngươi nhưng đaotrêntay ta có thể g·i·ế·t chính mình. Nếu ngươikhôngtin lời tathìcứ tiến tới thử xem..."
Đôi mắt trong trẻo của Đường Tứ Tứ chớp chớp rồi đột nhiên phunmộtbãi nước bọt lên khuôn mặt tuấn mỹ của Dạ Kiêu Cửu.
Đợi sau khi hai nàng ta rờiđi, mi mắt Đường Tứ Tứ khép lại, lúc này nàng mới dám thở ramộthơithậtdài.
Đuôi lông mày của Dạ Kiêu Cửu khẽ nhếch lên, bàn tay to khẽ vuốt cằm:"khôngcần... Mèo vờn chuột cho tới c·h·ế·t mới là vui... Ta khó có cơ hội chơi đùa vui vẻ như vậy, nếu nàng ta chếtthìtađiđâu tim lạc thú đây..."
Dù sao so với rắnthìcon người rắn rết còn nguy hiểm hơn.
Đường Tứ Tứđangnhắm nghiền mắtthìnghe thấy tiếng cửa đá của mật thất bị mở ra, chớp mắt vài cái rồi nàng lập tức mở to mắt nhìn về phái cửa đá mật thất, hơi dùng thêm lực nắm chặt thêm chuôi đao.
trênmặt Đường Tứ Tứhiệnlên vẻ đau đớn thống khổ, hai mắt Dạ Kiêu Cửu nhìn Đường Tứ Tứ đầy khiêu khích.
Thị nữ mặt xiêm y màu phấn chỉ cảm thấy trong đầu "ong ong" rung động, sâu trong nội tâm dâng lên cảm giác vô cùng bất an hoảng sợ. Trường đaotrêntay nàng ta đột nhiên rơi xuống đất, thân mình lui về phía sau mấy bước.
"Các ngươikhôngđược tới gần ta!" Đường Tứ Tứ giơ đao lên cảnh cáo hai thị nữ.
Để tránh né, thị nữ mặc xiêm màu phấn vội buông Đường Tứ Tứ ra, như tiếng trống khiến tinh thần Đường Tứ Tứ hăng hái hơn, nàng quơ trường đao trước mặt hai thị nữ. Hai thị nữ này đều có võ công nênkhônghề để Đường Tứ Tứ vào trong mắt.
"Tanóingươi đừng có lại đây..." Thân mình cao thẳng củahắntiến gần tới nàng, Đường Tứ Tứ cuốn hàng lông mi, lại rống lên vớihắn.trênmặt Dạ Kiêu Cửu tươi cườikhônghề để ý, tiếp tụcđitới phía Đường Tứ Tứ.
Dịch Minh mím môi,khôngnhắc lại.
Bên ngoài thạch thất, Dạ Kiêu Cửu và Dịch Minh đều chứng kiếnmộtcảnh này. Dịch Minh bị Đường Tứ Tứ làm cho kinh ngạc. Trong ấn tượng củahắn, nữ tử Tiêu quốc dịu dàng như nước, ôn nhu hàm s·ú·c,khônggiống như nữ tử Trần quốc mạnh mẽ thô lỗ.
Mi mắt của Dạ Kiêu Cửu hơi rủ xuống, phất tay áo rộng. Tuyhiệntạihắnkhôngthể trừ bỏ Quân Cơ Lạc nhưng nhìn thấy Đường Tứ Tứ chịu khổ trong lònghắnvẫn vô cùng thông khoái.
Đôi mắt đào hoa Dạ Kiêu Cửu tà vọng nheo nheo:"Đúng là kiến đẽo cây to,thậtbuồn cườikhôngtự lượng sức!"
Xem rakhôngthể nhìn mặt mà bắt hình dong.
Cắn chặt răng, nàng dùng hết khí lực nhấc trường đao lên, khi hạ xuống, trongkhôngkhíđãtràn ngập mùi máu huyết tanh tưởi khiến người ta buồn nôn. Máu tươi bắn lên gương mặt nàng, khuôn mặtnhỏnhắn trắng trong thuần khiết bị máu tươi của rắn nhuốm đầy, hai tay nắm trường đao cũng bắt đầu run rẩy, có mấy lần thiếu chút nữathìkhôngcầm nổi.
Thị nữ mặc xiêm y màu phấn giữ chặt lấy cánh tay Đường Tứ Tứ, tay dùng sức muốn kéo Đường Tứ Tứ về phía cửa.
Thị nữ mặt xiêm y màu tíakhôngchịu nổi liền tiến lên, hai tay như đao bổ về phía cổ tay Đường Tứ Tứ. Cổ tay Đường Tứ Tứ bị đau, trường đao nắm trong lòng bàn tay thiếu chút nữathìrơi xuống đất. Nhưnghiệngiờ đầu óc Đường Tứ Tứ vô cùng thanh tỉnh.
Đôi mắt đen nháy thâm thúy của Dạ Kiêu Cửu khiến người ta nhìnkhôngthấu.
Dịch Minh nhanh chóng tìm tới hai thị nữ có võ công. Mở cửa mật thất ra, hai thị nữ đó liềnđivào trong mật thất.
"Các ngươi muốn làm gì?" Đường Tứ Tứ cảm giác toàn thân bị hàn ý bao phủ, cả ngươi như bị nhốt vào trong hầm băng, đầu óc trở nên mơ hồ, hỗn loạn.
Dịch Minh tuân lệnh lui ra, Dạ Kiêu Cửu đứng khoanh tay, lại dò xét qua mắt mèo vào bên trong mật thất. Đường Tứ Tứđãsuy yếu ngã ngồi dưới đất nhưng hai tay vẫn như cũ nắm chặt trường đao, khuôn mặt trong trắng thuần khiết bị máu đỏ tươi che kín, vẻ mặt tràn đầy thống khổ.
Trong mật thất, những con rắn khác vây quanh đống thi thể của đồng loại chúng, tạm thờikhôngtới gần Đường Tứ Tứ. Bởi vậy mà Đường Tứ Tứ cũng được nghỉ ngơi.
Động táctrêntay nàng cũng chậm dần rồi dừng lại... Thân mình ướt sũng, bụng đói, cùng với mùi máu tanh gay mũi... Cảm giác mỏi mệt đánh úp tới nàng. Nàng tựa người lên vách tường thở phì phò, cảm giác như vừa trải quamộtchuyến hành tẩu đường dài gian khổ.
Lúc này đây, Đường Tứ Tứ kêu trời trờikhôngbiết, kêu đất đất chẳng hay,khôngai có thể giúp nàng, cũngsẽkhôngcó người nào thương hại nàng. Nàng chỉ có thể dựa vào chính mình, tay nắm chặt trường đao. Nếu muốn sống sót, nàng chỉ có thể cùng thanh đaotrêntay này đánh bại kẻ địch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì Đường Tứ Tứ vừa tiêu tốn nhiều sức lực nênhiệngiờtrênmặt nàng chảy mồ hôi ròng ròng. Mồ hôi khiến cho khuôn mặtnhỏnhắn dơ bẩn của nàng càng thêm dữ tợn kh*ng b*, bả vai nàng run lên cố gắng muốn thân mình mỏi mệt đứng thẳng, làm cho chính mìnhkhôngcó vẻ khiếp nhược tự ti trong mắt Dạ Kiêu Cửu.
Trong đầu Dịch Minh nghĩ như vạy liền ngẩng đầu nhìn Dạ Kiêu Cửu, đợi mệnh lệnh của Dạ Kiêu Cửu. Dạ Kiêu Cửu v**t v* cằm, lập tức đẩy mở ra của thạch thấ. Dịch Minnh phía sauhắnhô:"Quốc chủ, ngàikhôngcần vào trong đó,hiệntại nàng ta rất nguy hiểm!"
Dạ Kiêu Cửu nở nụ cười tươi kỳ lạyêuma mang theo tàn khốc khi thấy người gặp họa.hắnđitới gần Đường Tứ Tứ, khớp hàm của Đường Tứ Tứ bắt đầu run lên, nàng quát lên với Dạ Kiêu Cửu:"Ngươi đừng có lại đây!"
Đối vớimộtthiên kim khuê các tay trói gàkhôngchặt như nàng có thể nhấc được trường đao lên cũngđãphải cố gắng hết sức. Nhưng tình huống cấp báchhiệntại là phải giải quyết lũ rắn càng ngày càng đông.
Dạ Kiêu Cửu cũngkhôngthèm để ý lời củahắnnói,hắnthong thả tiến vào trong phòng đầy rắn, xuấthiệntrước mặt Đường Tứ Tứ.
Nụ cườitrênmôi Dạ Kiêu Cửu càng ngày càng lan rộng, sau khi trầm mặcmộtláthắnmới lạnh lùng mệnh lệnh cho Dịch Minh:"Tìm thị nữ lôi nàng ta rađi, đồng thời bảo nam nhân bị hoa liễu kia chuẩn bị."
Dịch Minh vừa nghe thếhắnphân phóthìtoàn thân rung lên.
rõràngkhôngcó năng lực chống lạihắnlại còn muốn ra vẻ kiên cường. Nàng ta như vậythậtsực là buồn cười... Lại có chút đángyêu!
"Ba"mộttiếng, Dạ Kiêu Cửu dùng nội lực của mình bẻ gãy trường đaotrêntay Đường Tứ Tứ. Lưỡi đao vỡ vụn từng mảnh rơi xuống đất "rào rào". Đường Tứ Tứ sững sờ mất vài giây, sau đó nàng phản ứng nhanh chóng ngồi xổm xuống lượm mảnh lưỡi đao vỡ vụntrênđất. (đọc tại Qidian-VP.com)
"g**t ch*thắn! g**t ch*thắn! Nhất định phải g**t ch*thắn!"mộtgiọngnóiở bên tai nàngkhôngngừng vọng tới, bị giọngnóichi phối nội tâm sợ hãi của nàng tạm thời bị áp chế. Toàn thân dính đầy máu dịch, nàng kiên cường ngẩng cao đầu mình, nghênh hướng Dạ Kiêu Cửu, trường đao trong tay run rẩy giơ lên hướng về phía Dạ Kiêu Cửu.
Tiếng thét chói tai của thị nữ mặc xiêm y màu tía truyền ra, thị nữ mặc xiêm y màu phấn liền muốn tách hai người ra nhưngkhôngthành công. Để cứu đồng bọn của mình, nàng ta giơ trường đao rớttrênmặt đất lên, muốn chém tới Đường Tứ Tứ.
khôngkhí như đông lạnh khiến người ta hít thởkhôngthông.
Lưỡi đao cắt vào lòng bàn tay của Dạ Kiêu Cửu, máu tươi đỏ sẫmtrênlòng bàn tayhắnrỏ giọttrênmặt đất. Đường Tứ Tứ nhìn thấymộtmàn trước mắt, con ngươi đen nháy hơi co rút lại mấy cái.
Đường Tứ Tứkhôngkịp nghĩ nhiều,khôngbiết nàng lấy đâu ra khí lực mà đột nhiên đánh về phía thị nữ mặc xiêm y màu tía kia, dùng sức cắn vào tai nàng ta. Nàng cắn vô cùng mạnh như thể hậnkhôngthể cắn đứt tai của nàng ta.
Đường Tứ Tứ cảm giác chung quanh làmộtmảnh trắng xóa, phạm vi tầm mắt của nàng ngoài Dạ Kiêu Cửuđangđitới nàngthìkhôngcòn bất cứ thứ gì khác.
Nàng run run rẩy rẩy đứng lên, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía hai thị nữ.mộtthị nữ mặc xiêm y màu phấn, còn thị nữ kia mặt xiêm y màu tía. Đầu tiên hai thị nữ nhìn thoáng qua rồi liền tiến lên, xốc hai cánh Đường Tứ Tứ lên, lôi nàng ra khỏi thạch thất.
Những con rắnkhôngthể chen vàothìliền muốn bò lêntrênngười nhiễm đầy máu rắn của Đường Tứ Tứ. Lũ rắn đông đúc chen chúc, đuôikhôngngừng ngoe ngẩytrênmặt đất. Tình cảnh này khiến hai mắt Đường Tứ Tứ nhắm chặt thànhmộtkhe hẹp, hai hàm răng run cầm cập đập vào nhau, trường đaotrêntay bất đắc dĩ hạ xuống.
Nàng biết tuy rằng trong phòng rất đáng sợ. Nhưngmộtkhi nàng bị lôi ra khỏi phòng chứa rắnthìchờ đợi nàng ở bên ngoàisẽcàng thêm kinh khủng nguy hiểm.
Editor: Jun
(đọc tại Qidian-VP.com)
"khônghổ là nữ nhân của Quân Cơ Lạc, hôm nay ta thựcsựlà bị phản kháng nhonhỏcủa ngươi làm cho kinh sợ rồi. Đáng tiếc từ xưa tới nay hồng nhanthìbạc mệnh, hôm nay ta liền muốn trị cái tính tìnhkhôngchịu thua của ngươi!"
Nếu Quân Cơ Lạc biết nữ nhân của mình bị làm nhụcthìchắc chắcsẽgiận điên lên mất.
Đột nhiên Dạ Kiêu Cửu cầm lấy lưỡi đao của nàng, Dịch Minh thấy thếthìbị dọa kinh hô:"Quốc chủ, tay ngài!"
Lúc nàyđãcó nhiều độc xà trúng chiêu hơn, toàn bộ mật thất nơi nơi đều có máu bắn tung tóe, xác rắn rơi đầy mặt đất, kh*ng b* tới cực điểm. Đường Tứ Tứ nắm chặt trường đao trong tay, sắc mặt tái xanh, gân xanh nơi thái dương nhảy lên.
Nàng cắn chặt răng, buộc chính mình bắt đầu chuyển động trường đaotrêntay. Chính tại lúc này, thị nữ mặc xiêm y màu phấn đánh tới trước ngực nàng, nàng bị đánh bằngmộtlực mạnh lui lại phía sau mấy bước, trường đaotrêntaykhôngthể giữ nổi liên rơi xuống đất. Mà thị nữ mặc xiêm y màu tía lại thừa dịp lúc này nắm chặt quyền hướng tới bụng nàng.
Chương 228: Nàng... Không hổ là nữ nhân của Quân Cơ Lạc!
Chân của Dạ Kiêu Cửu liền dẫm nghiến lêntrênmu bàn tay nàng, nàng ngẩng đầu nhìn Dạ Kiêu Cửu, chân Dạ Kiêu Cửu dùng thêm sức, dùngmộtnửa sức lực toàn thân dồn vào chân.
"Cút, ra,đi!" Nàng đờ đẫnnóixongthìthìtoàn bộ thân mình run lên tưởng nhưkhôngthể đứng thẳng nhưng nàng vẫn như con cọp mẹ nổi giận khiến cho người kháckhôngdám đắc tội.
mộttay kia của Đường Tứđãrun lênkhôngthể hoạt động. Nhưng khi nàng cùng Dạ Kiêu Cửu chỉ cách nhau gang tấc, nàng vẫn cố chịu đựng đau đớn, buộc chính mình nhanh chóng sờ bắt lấymộtmảnh đao vỡ giấu vào trong tay áo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.