Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 233: Đại hôn của Dạ Kiêu Cửu!
Nghĩ tới mình chăm sóc nàng nhiều năm như vậy, bây giờ nàng trưởng thànhthìlại phải rời khỏihắn. Trong lòng Mộ Dung Nhược Hồng lại hơi buồn rầu.
Nàng ta thốt ra miệng nào là A Cửu, Mộ Dung Nhược Hồng càng có lý do tin tưởng hoàng muội của mình đến Trần quốc nhất địnhsẽbị Dạ Kiêu Cửu lừa cho xoay vòng.
Mà so với vẻ ngọt ngàoyêuthương của nàng ta là khuôn mặt cứng ngắc của Dạ Kiêu Cửu, cánh môi bạc lạnh lùng nhếch lên thànhmộtđường thẳng tắp,hắnthản nhiên đáp lại:"Vân Tiện..."
Từ bé Mộ Dung Vân Tiện lớn lên trong hoàng cung, Mộ Dung Nhược Hồngnóithế nàng ta làm sao lạikhônghiểu. Chỉ làhiệntại nàng ta bị Dạ Kiêu Cửu bắt mất hồn rồi,đãsớm đem những quy tắc sinh tồn trong hậu cung tàn khốc quên sạchsẽ. Có thểnói,hiệngiờ nàng ta "ngốc nghếch ngây thơ", trong đầu đầy nhớ thương tới Dạ Kiêu Cửu dịu dàng quan tâm với nàng ta mà thôi. Thậm chí, trong đầu nàng ta vô cùng khát khao được gả cho Dạ Kiêu Cửu, làm vợ hiền giúp đỡ Dạ Kiêu Cửu.
Kiên nhẫn của Mộ Dung Vân Tiệnđãbị dùng hết, thựcsựlà có chútkhôngchịu nổi Mộ Dung Nhược Hồng, nàng ta liềnkhôngvui thúc giục:"Hoàng huynh, huynh cứ yên tâm. Vân Tiện nhất định chăm sóc tốt cho bản thân mình! Huynh cũngkhôngcần quá lo lắng! A Cửuđãtừng đồng ý với muội, chàng nhất địnhsẽđối xử tốt với muội!"
Mộ Dung Vân Tiện gật đầu cho xong. An công công ở tại cửa điện lại dò xétđitới, khó xử nhắc nhở Mộ Dung Nhược Hồng:"Hoàng thượng, nếu tiếp tục trì hoãnthìsẽthựcsựđể lỡ giờ lành."
Bóng tối dần thay thế ánh sáng ban ngày. Nhưng mãi khi mặt trăng lên cao Dạ Kiêu Cửu mới về tới tân phòng củahắn. Mộ Dung Vân Tiện ngồi ở đầu giường nghe thấy tiếng bước chân thong dong củahắnthìhồi hộp đến nỗi hai tay xoắn cả vào nhau.
Đợi khi rượu uống vào xong, thái độ của Dạ Kiêu Cửu đối với nàng ta càng thêm lạnh lùng vô tình.hắnđặt lại chén rượu lên bàn, rồi liền thuận thế ngồi xuống. Mộ Dung Vân Tiện ngồi bên giường áp chế tính tình nóng vội cố gắng đợi thêmmộtlát những vẫnkhôngthấy Dạ Kiêu Cửu có ý muốn tới gần nàng ta. Nàng ta nghĩmộtlát rồi mới ngượng ngùng gọihắnmộttiếng.
Mộ Dung Tề Quang ngồi ởmộtghế tân khách ít người chú ý,hắnbưng chén rượu lên nhấpmộtngụm, rượu đến yết hầu vừa ngọt lành lại ấm áp tựa như tâm tình củahắnhiệntại vô cùng bình tĩnh.
Trong đôi mắt giảo hoạt khôn khéo của Trì Lệ Dập xuấthiệntia ảm đạm, mấy ngày nay bận rộn khiến ông vô cùng mỏi mệt. Khả năng ông chống đỡkhôngnổi.hiệntại ông tò mòkhôngbiết trước kia Quân Cơ Lạc làm thế nào mà có thể xử lý toàn bộ nội chính Tiêu quốc ổn thỏa chắc chắn như thế, nhưng lại có thể có thời gian cùng Tứ Tứ du sơn ngoạn thủy? Vì saohiệngiờ ôngkhôngthể làm được?
An công công lại cúi đầu lui ra, Mộ Dung Nhược Hồng hạ giọng, dùng giọngnóithần bínóibên tai Mộ Dung Vân Tiện:"Muội là công chúa, nhưng Dạ Kiêu Cửu cũng là hoàng đế. Tuyhắnmuốn thú muội làm hậu, nhưng ai mà biết đượchắncó để ý chuyện muộikhôngcòn là xử nữ haykhông. Để phòng ngừa chuyệnkhôngmay, đêm nay muội động phòng hoa chúc vớihắnthìphải chuốchắnuống rượu. Tốt nhất là đểhắnquá chén, muội dựa theo phương pháp mà ma ma dạy đem chuyện đó làm cho xong rồi cái gìthìđể saunói..."
Mộ Dung Nhược Hồng khẽ thở dài, quả nhiên là nữ nhânkhôngsuy nghĩ.
Dạ Kiêu Cửu là hoàng đế Trần quốc, theo lý mànóithìđại hôn củahắncùng Mộ Dung Vân Tiệnkhôngnên tổ chức tại Tiêu quốc mới đúng. Nhưng Mộ Dung Vân Tiện là hòn ngọc quýtrêntay được Mộ Dung Nhược Hồng nâng niu cho nên Mộ Dung Nhược Hồng muốn cho Mộ Dung Vân Tiệnmộthôn lễthậtlong trọng. Đương nhiên, sau đó Mộ Dung Nhược Hồng cũngsẽphái lễ quan theo Mộ Dung Vân Tiện tới Trần quốc.
Mộ Dung Nhược Hồng ngồi ngay ngắntrênghế rồng, tuy khóe miệng duy trì nụ cười nhưng ai cũng có thể nhìn ra nụ cười củahắnvô cùng gượng gạo.
Editor: Jun
Tiếng kèn hỉ vang trời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Dung Nhược Hồngyêuchiều nhìn nàng ta, hỉ phục đỏ thẫm chiếu rọi lên dung nhan mềm mại của nàng ta, trong cặp mắt linh động phát ra ánh sáng hoa mỹ, môi hồng răng trắng, giơ tay nhấc chân cũng toát lên vẻ đẹp phong tình, nàng ta như vậy rất ra dángmộtđạicônương.
Mộ Dung Tề Quang nghiêng đầu nhìn nét mặt Trì Lệ Dập, đùa giỡnnói:"Hồ quốc công, cổ nhânđãnói, chuyện nhà binh khác với chuyện nước. Ngài đánh giặc lợi hại, nhưng trị quốc chưa chắcđãlà người am hiểu."
Hỉ phục đỏ thẫm dùng longmộtcon trồn băng hàng năm chỉ tiến cống vào trong hoàng cungmộtlần mà tạo thành. Số lượng loài trồn băng này hàng năm rất ít nên nghenói"thiên kim khó cầu".trênhỉ phục còn thêu hoa bách hợp màu hồng, biểu thị cho trăm năm hòa hợp, thểhiệnhoàng huynh Mộ Dung Nhược Hồng này chân thành chúc phúc với hoàng muội của chính mình.
Cả triều văn võ bá quan đều tụ tập ở nơi đây. Dạ Kiêu Cửu mặc hỉ phục, thu liễm tà mịyêudã ngày thường, hôm nay khóe môihắnmang theo nét tươi cười khiến người ta cảm giác ôn hòa hơn nhiều so với ngày thường.
Mộ Dung Vân Tiện nhìn thấy Mộ Dung Nhược Hồngthìvui mừng đứng dậy khỏi ghế ngồi, giống như chim khách vui mừng chạy tới trước mặt Mộ Dung Nhược Hồng, xoay người vài vòng.
Mộ Dung Nhược Hồngnóichuyện này cũng là chuyện Mộ Dung Vân Tiện lo lắng. Nàng ta đưa tay mò vào trong tay áo hỉ bào, ở trong cấtmộtcái lọnhỏ. Phòng khi bại lộ chuyện nàng takhôngcòn là thân xử nữ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dạ Kiêu Cửu nhìn nàng tamộtchút rồi quay đầuđitới bên bàn, bưngmộtbầu rượu lên rót lấy hai chén rượunhỏrồi lại quay trở lại.
"Vân Tiện, qua hôm nay là muội phải gả tới Trần quốc rồi. Tuy hoàng huynh rất chán ghét Dạ Kiêu Cửu nhưng việc cũngđãđến nước này. Hoàng huynh cũngkhôngthể phản đối gì. Hôm nay hoàng huynh muốnnóimấy câu với muội, muội đến Trần quốc nhất định phải làm theo..."
Luyến tiếc kéo Mộ Dung Vân tiện vào trong lòng, Mộ Dung Nhược Hồng ôm lấy bả vai của nàng ta, vẻ mặt vô cùng kích động:"Vân Tiện, đến nơi đókhôngcó hoàng huynh ở bên cạnh, muội nhất định phải chăm sóc bản thân cho tốt."
Dạ Kiêu Cửu quay đầu, đèn chúc chỉ chiếu được lên sườn mặt củahắn. Từ góc độ của Mộ Dung Vân Tiện có thể nhìn thấy đường cong hoàn mỹtrêngương mặthắnkhiến cho lòng nàng ta ngọt ngào thỏa mãn. Bởi vìmộtnam tủ tuấn mỹ như vậy về sau chỉ có thể là nam nhân của nàng ta.
Bởimộtcâu này của A công công, Mộ Dung Vân Tiện lại nhanh chóng an ủi Mộ Dung Nhược Hồng:"Hoàng huynh, huynhkhôngcần phải buồn. Vân Tiện đồng ý với huynh, khi đến Trần quốc nhất định mỗi thángsẽviết mấy phong thư gửi cho huynh. Nhất định nghĩ biện pháp sinh hạ con của A Cửu. Nhất định khiến cho bản thân mãi mãi an ổntrênngôi vị Hoàng Hậu Trần quốc..."
Mắt thấy muội muội mình nuôi dưỡng nhiều năm phải gảđinơi khác, trong lòng Mộ Dung Nhược Hồngẩnẩnđau đớn.hắncó thểkhôngxứng làm hoàng đế. Nhưng làm hoàng huynh của Mộ Dung Vân Tiệnthìhắntuyệt đối xứng.
Dạ Kiêu Cửu và Mộ Dung Vân Tiện mỗi người cầmmộtđầu dỉa lụa hồng trù. Khi hỉ bà lớn tiếng hô lên, hai người cùng hướng về cửa đại điện lễ bái. Bởi vì thân phận của Dạ Kiêu Cửukhônghề kém hơn Mộ Dung Nhược Hồng nên Dạ Kiêu Cửukhôngphải cúi đầu bái Mộ Dung Nhược Hồng. Cho nên hai người chỉ làm thêmmộtcái phu thê giao báithìkết thúc buổi lễ.
mộtđôi giày đen được nạm vàng ở viền xuấthiệntrong tầm mắt của nàng ta. Lòng Mộ Dung Vân Tiện lại càng khẩn trương hơn.
"Vân Tiện, điều thứ hai hoàng huynh muốnnóivới muội là: nhất định phải mau chóng hoài thai con của Dạ Kiêu Cửu. Đứa con chính là thanh thượng phương bảo kiếm của muội về sau ở Trần quốc. Đây là việc muỗi nhất định phải lập tức làm khi đến Trần quốc."
An công công lĩnh mệnh rồi lại lui xuống.
Chương 233: Đại hôn của Dạ Kiêu Cửu! (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Dung Nhược Hồng cònthậtsựmở miệng dặn dò:"Vân Tiện, muội gảđithành Hoàng hậu Trần quốcthìphải nhớ kĩ, nam nhân nịnh nọt thề thốtthìtuyệt đốikhôngđược tin tưởng! Cho nên,muội gả đến Trần quốcthìkhôngđược ngốc nghếch chỉ quan tâm chú ý đến mình Dạ Kiêu Cửu.hắnsủng hạnh nữ nhân khácthìmuội chỉ có thể nguyền rủa sau lưng bọn họ nhưng trước mặtthìnhất định phải giả bộ rộng lượng. Muội là Hoàng Hậu, muội phải phát triển thế lực của mình ở Trần quốc, để cho vị trí Hoàng Hậu của mìnhkhôngbị người khác đoạt mất.
"Vân Tiện, hoàng huynh sắp xếp cho muộimộtít người, bọn họsẽcùngđitới Trần quốc với muội, lúc đósẽphụ trách bảo vệ muội được an toàn. MuộiđiTrần quốc, nếu Dạ Kiêu Cửu dám phụ muội hoặc làm chuyện gìkhôngthể tha thức với muộithìmuội cứ viết thư về cho ta... Hoàng huynh chỉ cómộthoàng muội, huynhsẽmãi mãi đứng về phía muội..."
Đến Trần quốc, Dạ Kiêu Cửu còn phải làm lễ nghênh thú Mộ Dung Vân Tiện tiến vào hoàng cung trướcsựchứng kiến của toàn bộ văn võ bá quan Trần quốc. NếukhôngMộ Dung Nhược Hồngsẽkhôngdễ dàng bỏ qua cho Dạ Kiêu Cửu.
Tiếng đồng hồ nước mơ hồ truyền trong màn đêm, trăng cũngkhôngbiết từ bao giờđãtrốn vào trong tầng mây. (đọc tại Qidian-VP.com)
trênngười nàngta mặc hỉ phục được Mộ Dung Nhược Hồng hạ lệnh cho thượng y cục đẩy nhanh tốc độ làm ra. Mười tám tú nương đến từ Giang Nam làm suốt ngày đêm mới hoàn thành trước ngày đại hôn của Mộ Dung Vân Tiện.
Mộ Dung Vân Tiện cúi đầu nênkhôngchú ý tới vẻ mặt khác thường củahắn. Hai tay nàng ta nắm lấy góc áo của chính mình, đợi Dạ Kiêu Cửu mở miệng tiếp.
Mộ Dung Tề Quang nhìn chằm chằm Trì Lệ Dập vài giây, rồi đột nhiên cười nhưkhôngcườinói:"Hồ quốc công khiêm tốn rồi. Cổ chi hiền giả Gia Cát Lượng trí tuệ vô song, gặp được A Đấu... tình cảnhhiệntại của Hồ quốc công cũng đại khái như vậy."
Mộ Dung Vân Tiện xấu hổ, lập tức đỏ mặt gật đầu với Mộ Dung Nhược Hồng.
Vừa rồi từ thị nữ bên người mà Mộ Dung Vân Tiện biết được Mộ Dung Nhược Hồng chuẩn bị cho nàng đồ cưới khiến người ta phải trầm trồ, trong lòng nàng ta vô cùng sung sướng, cho nên khi thấy Mộ Dung Nhược Hồng đếnthìcũng kiên nhẫn hơn. Nhưng nàng ta cũngkhônghề muốn ngồi nghe hoàng huynh lải nhải. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trì Lệ Dập ngồi bên cạnh Mộ Dung Tề Quang,khônggiống như vẻ điềm nhiên của Mộ Dung Tề Quang,trênmặt ông lại là vẻ vô cùng ưu sầu. Ngoài miệng Trần quốcnóihai nước kết giao tốt đẹp, nhưng mấy ngày nay ở biên cảnh Tiêu quốc trà trộn hơn hai mươi vạn binh mã.rõràng là lòng muông dạ thú.
Hai con mắt Mộ Dung Vân Tiện vụng trộm liếc Dạ Kiêu Cửu rồi lại hấp tấp cúi đầu xuống, xấu hổ đến nỗi hai má đỏ hồng.
Khuôn mặt Dạ Kiêu Cửu lạnh lùng lãnh đạm, khẽ cườiyêudãnói:"Vân Tiện,khôngphải ngươinóigiữa ta và hoàng huynh ngươi chọn ta sao? Giờ là lúc ngươi chứng minh ngươi giúp ta đó!"
Trì Lệ Dập cười khổ:"Nếu Cẩn vương điện hạ chịu ở lại trong hoàng thành giúp bệ hạthìtốt. Mạt tướng tài hèn học ít, quảthậtkhônggánh vác được trọng trách này!"
Lúc này Mộ Dung Nhược Hồng mớinóivới An công công:"Cho người hầu hạ thất công chúa tiến vàođi!"
Mộ Dung Vân Tiện chùm khăn voan được hai cung nữ đỡ từ từ chậm rãi tiến vào đại điện,đitới bên cạnh Dạ Kiêu Cửu. Hai người đứng sóng vai nhau, trở thành trung tâm chói mắt nhất trong đại điện.
"Hoàng huynh, huynh đừng khóc!" Mộ Dung Vân Tiện dịu dàng an ủi, Mộ Dung Nhược Hồng bình ổn tâm tìnhmộtlúc mới cầm lấy khăn tay lau nước mắttrênmặt.
Mộ Dung Nhược Hồng đăng cơ cũngđãhơnmộtnăm,hơn nửa tháng nữahắnsẽđón đứa con thứ nhất ra đời.Người sắp làm cha nhưhắncũngkhôngquên dặn dò Mộ Dung Vân Tiện chuyện này.
Trước mắt đột nhiên sáng ngời, tiếp sau khăn voan liền được Dạ Kiêu Cửu lấy xuống.trênkhuôn mặt Dạ Kiêu Cửu lộ ra vẻ vương giả khí thế cao cao tại thượng sừng sững như núi cao.
Thân thể Mộ Dung vân Tiệnkhôngcòn sức chống đỡ ngã xuống đất.
"Tất nhiên là chàng!" Mộ Dung Vân Tiệnkhônghề nghĩ ngợi mà trả lời ngay. Bởi vì nàng ta biết chỉ có đáp án này mới có được niềm vui của Dạ Kiêu Cửu.
"Hoàng huynh, huynh cứ yên tâm. Cái này ta biết." Vì muốn Mộ Dung Nhược Hồng mau rờiđi, khi Mộ Dung Nhược Hồng dặn dò xongthìMộ Dung Vân Tiện liền lập tức gật đầu tỏ vẻ tiếp thu.
Trong tẩm điện, mọi ngườiđangluống cuống tay chân giúp Mộ Dung Vân Tiện chỉnh trangthìngoài cửa điện đột nhiên xuấthiệnthêm mấy người.thìra là Mộ Dung Nhược Hồng đem theo người đến xem Mộ Dung Vân Tiện.
Trong gương đồng tinh xảokhônglâu sau liền chiếu rọi bóng hình Mộ Dung Vân Tiện trắng trẻo đángyêu.
Khi Mộ Dung Nhược Hồngnóiđến đâythìgiọngnóiđãhơi khàn, sau đó lờinóicũng nghẹn lại, nước mắtkhôngkìm chế được chảy ròng ròng.
Ngẩng đầu nhìn sắc trời, sắc trời còn sớm, Quân Cơ Lạcthật"am hiểu ý người",hắnnhất địnhsẽđợi đến thời điểm khi tân lang và tân nượng động phòng.
Mộ Dung Nhược Hồng nhìn rasựkhó kìm chế của nàng ta, trong lòng càng thêm buồn khổ.hắnquay đầu lệnh cho An công công:"Bảo những người đó đợimộtlát, trẫm còn có ít chuyện cầnnóivới thất công chúa."
Mộ Dung Vân Tiện dày mặtđiđến ngồi xuống bên cạnh Dạ Kiêu Cửu, nàng ta nhớ tới lời dặn dò của hoàng huynh. Nhất định trước phải khiến cho Dạ Kiêu Cửu quá chén. Cánh tay trắng như bạch ngọc duỗi ra, nàng ta bưng bầu rượu lên, nàng tasẽrót rượu vì Dạ Kiêu Cửu.
Mộ Dung Nhược Hồng còn muốnnóithêm nhưng An công côngđãxuấthiệnở cửa điệnthậtcẩn thận bẩm báo với Mộ Dung Nhược Hồng:"Hoàng thượng,đãkhôngcòn sớm nữa. Xe liễn của Dạ quốc chủđãtiến cung. Nếu còn trì hoãn nữa, chỉ sợ...sẽchậm trễ giờ lành..."
Chuyện nàythìMộ Dung Vân Tiện rấtrõ. Khi Hoàng Hậu là nàng còn chưa sinh được hoàng tửthìnàng ta tuyệt đốikhôngcho phép nữ nhân khác sinh con trước.
khôngbao lâu sau, hỉ bà cùng vài cung nữđiđến. Mộ Dung Nhược Hồng nhìn Mộ Dung Vân tiện đội khăn voan thêu phượng hoàng lên rồi mới lưu luyếnkhôngnỡ dẫn An công công ra khỏi tẩm điện của Mộ Dung Vân Tiện.
"A Cửu... Chàng cho ta uống rượu gì vậy?" Khóe miệng Mộ Dung Vân Tiện cómộtvệt máu đen trào ra, nàng ta ôm lấy bụng nhìn Dạ Kiêu Cửu.
Mộ Dung Nhược Hồng lạiyêuthương khẽ v**t v* mái tóc đen tú lệ của nàng ta, tiếp tục dặn dò:"Còn nữa, sau khi đến Trần quốc, nhất định muội phải sửa đổ tính tình.khôngđược ham chơi giống như trước. Dạ Kiêu Cửu chính là phu quân của muội, muội vĩnh viễnkhôngthể đòi hòihắnthậttình đối tốt với muội như hoàng huynh."
Nhưng đột nhiên bàn tay nắm chén rượu của nàng ta run lên, cả ngườikhôngcòn chút sức lực, tay bưng chén rượu cũngkhôngthể cầm nổi nữa, chén rượu rơitrênmặt đất vỡ vụn.
Hai mắt Dạ Kiêu Cửu tối đen, lạnh lùng độc ác, Mộ Dung Vân Tiện bị ánh mắthắndọa sợ, thân mìnhnhỏnhắn run lênmộtchút.
Còn cómộtđiểm đáng sợ nhất chính là thất công chúa Mộ Dung Vân Tiện. Nữ nhân này gả cho Dạ Kiêu Cửukhôngphải làmộtquân cờ để áp chế Mộ Dung Nhược Hồng hay sao? Có nàng ta trong tay, Dạ Kiêu Cửu có thể dễ dàng khiến hoàng đế như Mộ Dung Nhược Hồng thỏa hiệp.
Sáng sớm, trong hoàng cung kim bích huy hoàng tấu lên khúc nhạc hỉ vui mừng. Lúc canh ba, Mộ Dung Vân Tiệnđãbị ma ma và thị nữ trong cung đánh thức bắt đầu giúp nàng ta rửa mặt trang điểm.
Bàn tay to lớn của Dạ Kiêu Cửu xoa cằm, giọngnóitrầm thấp nham hiểm:"khôngsao cả, có Mộ Dung Vân Tiện và Đường Tứ Tứ, hai người bọn họsẽxuấthiệnthôi. Nhất là Quân Cơ Lạc,hắnnhất địnhsẽxuấthiện!" Sau tối nay, nhất định Tiêu quốcsẽbịhắnlàm cho long trời lở đất. Hoàng đế Tiêu quốc bị bắt, lạikhôngcó Quân Cơ Lạc ngăn cơn sóng to gió lớn này, Tiêu quốcsẽchỉ là năm bè bảy mảng. Hai mươi vạn đại quânhắnđộn ở biên cảnhsẽđược chỉ huy đổ bộ xuống phía nam, chiếm được Tiêu quốckhôngphải quá dễ dàng sao?
Đột nhiên Dạ Kiêu Cửu cườiyêudã với nàng ta, hỏi:"Vân Tiện,hiệngiờ nàngđãlà Hoàng Hậu của ta. Nếu để nàng chọn giữa ta và hoàng huynh của nàngthìnàngsẽchọn giúp đỡ ai?"
Ngay lúc này, Dịch Minh và Cao Đại Đồng đẩy cửađivào, bẩm báo với Dạ Kiêu Cửu:"Hồi bẩm quốc chủ, thị vệ được Mộ Dung Nhược Hồng phái tới bảo vệ thất công chúa đềuđãbị chúng ta giải quyết sạchsẽ.hiệngiờ chỉ chờ Mộ Dung Nhược Hồng và Quân Cơ Lạc mãikhôngxuấthiệnmà thôi."
Mộ Dung Nhược Hồng thấy nàng cho lời của mình vào lỗ tai trái ra lỗ tai phảithìkhẽ lắc đầu. Nhưng nếukhôngkhuyên bảo nàng ta điều phảithìhắnsẽlại càng thêm lo lắng.
"Hoàng huynh, Vân Tiện mặc hỉ phục này có đẹpkhông?"
"Khấu kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"
"Hoàng huynh..." Mộ Dung Vân Tiện nhìn ra nụ cười miễn cưỡngtrênmặthắn, nàng ta chu môi hồng nhuận, nhanh giữ chặt lấy cánh tay của Mộ Dung Nhược Hồng, cười ngọt ngào:"Hoàng huynh, hôm nay là ngày vui của muội. Huynh là hoàng huynh của muộithìcũng phải vui vẻ mới phải!"
"A Cửu..." Nàng ta ngọt ngào gọi tênhắn, giọngnóitràn đầy tìnhyêuvới Dạ Kiêu Cửu.
Lễ hoàn tất, Mộ Dung Vân Tiện là tân nượng được đưa tới hành cung của Dạ Kiêu Cửu. Tới hôm sau hai người mới khởi hành về Trần quốc.
"Vân Tiện, đây là rượu giao bôi của chúng ta... Nàng uốngđi..." Vẻ mặt Dạ Kiêu Cửukhôngchút thay đổinói. Mộ Dung Vân Tiện xấu hổ nhận lấy chén rượu từ trong tayhắn, cánh tay hai người giao nhau cùng uống chén rượu giao bôi.
Khóe miệnghắnmiễn cưỡng nở nụ cười, gật gật đầu, đáp lời Mộ Dung Vân Tiện:"Rất đẹp! Vân Tiện nhà ta mặc gì cũng là đẹp nhất!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.