Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 243: Triều đình nổi phong ba!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 243: Triều đình nổi phong ba!


Trì Lệ Dập nhíu nhíu mày, nếp nhăn nơi khóe mắthiệnra.

Vìkhôngbiết quan hệ của nàng và Mộ Dung Tề Quang nên Trì Lệ Dập liền mỉm cười chắp tay với nàng xem như chào hỏi.

Khi Mộ Dung Tề Quang bình ổn lại cảm xúc Thẩm Dư lại kéo góc áo củahắnnói:"Tề Quang, vì con của chúng ta, chàng thử đáp ứng thỉnh câu của Trì Lệ Dập có đượckhông?"

Mộ Dung Tề Quang để lại lời này thi liền xoay người rời khỏi, Trì Lệ Dập vội vàng lên tiếng giữ lại, Mộ Dung Tề Quang xem nhưkhôngnghe thấy lời ông mà vẫn bước nhanh về phía nhà gỗ. Trì Lệ Dập thựcsựkhôngcòn cách nào khác đành vén áo quỳ gối với Mộ Dung Tề Quang, vẻ mặt kiên quyết.

Trì Lệ Dập xuống ngựa, dặn dò người của ông ở tại chỗ đợi lệnh.

Mộ Dung Tề Quang híp mắt thu hết biểu cảmtrênkhuôn mặt của Trì Lệ Dập vào trong đáy mắt rồi cười khẩynói:"Phụ quốc công, bản vương vừa chỉnóiđùa với ngài thôi. Bản vương luyến tiếc để Thẩm Dư phải làm hoàng hậu. Vậy nên ngươi cũng đừng lằng nhằng nữa."

Lời đề nghị của Thẩm Đồng chiếm đượcsựđồng ý củakhôngít đại thần. Đối với bọn họthìtuy Trì Lệ Dập là người đức cao vọng trọng, cầm binh đánh giặckhôngai có thể thắng được ông nhưng còn việc xử lý chínhsựthìông vẫnkhôngthông thạo bằng Quân Cơ Lạc.

hắnthản nhiên nhưng Thẩm Dư lạikhônghề cam lòng.

Mộ Dung Tề Quang lập tức cảm thấy chính mình bịmộttrận sóng triều vui sướng ập tới,hắnkhôngkìm lòng được mà ôm lấy Thẩm Dư, cúi đầu hôn lên cánh môi hồng nhuận của nàng:"A Dư,thậttốt quá rồi... Ta sắp làm cha..."

Trì Lệ Dập xấu hổ lắc lắc đầu, trong Mộ Dung giathậtđúng là cómộthoàng tử chỉ cần mỹ nhânkhôngcần giang sơn.

"Cửu Thiên Tuếsẽkhôngxuấthiện... Quênđi, mấy ngày nay vẫn là để lão phu tự mình xuất ngựa tìm Cẩn vương điện hạ..." Trì Lệ Dậpkhôngphảikhôngnghĩ tới để Quân Cơ Lạc chủ trì triều chính. Chỉ làhiệnông pháthiệnQuân Cơ Lạcđangmưu đồ làmmộtchuyện đáng sợ... Nếu đểhắnchủ trì triều chínhthìgiang sơn Mộ Dung gia...sẽcó nguy cơ ập tới.

"A Dư, nàngnói... Ta sắp làm... cha sao?" Sợ mình nghe lầm,hắnliền hỏi lại nhiều lần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trì Lệ Dập khẽ thở dài nhìn Mộ Dung Tề Quangđangđứng khoanh tay trước mặtnói:"Cẩn vương điện hạ, ngài là hoàng tử mà tiên đế sủng ái, sinh ra hiền quý, lại có tri thức đầy mình thích hợp nhất để kế vị đại nghiệp thống nhất đất nước. Vi thần khẩn cầu Cẩn vương điện hạ có thể nghĩ tới mặt mũi dân chúng Tiêu quốc mà kế thừa đại nghiệp thống nhất đất nước, chủ trì triều chính để dân chúng có được những ngày tháng an lành sung túc."

Thẩm Dư ôm chặt lấy cổhắnim lặng tựa vào trong lònghắn, khóe miệng nở nụ cười tươi như ánh mặt trời.

Chương 243: Triều đình nổi phong ba!

Nàng thựcsựhy vọng có thể dùng nỗ lực của bản thân mà g**t ch*t Quân Cơ ạc, báo thù cho phụ thân và tỷ tỷ của mình...

Mộ Dung Tề Quang để lại lời nàythìthâm sâu nhìn Trì Lệ Dậpmộtcái rồi quyết đoán rờiđi.

Là cậu của Tứ Tứ,hiệntại ông chấp nhận việc cháugáimình gả cho nam nhân này. Nhưng là phụ quốc công của Tiêu quốc, ông vẫn ủng hộ cho đại nghĩa chính thống của Tiêu quốc.

Tay Mộ Dung Tề Quang nhéo nhéo má của nàng, đôi mắt trong suốt chứa đây tìnhyêuvới nàng.

"Nương tử tađãtrở về rồi, hôm nay ta bắt đượcmộtcon thỏ..." Cửa phòng bị đẩy ra lộ ra gương mặt như trẻ con của Mộ Dung Tề Quang,hắnmặcmộtbộ quần áo vải thôtrênvai vác cung tênđitới trước mặt Trì Lệ Dập. Trì Lệ Dập cong khóe miệng mím môi cười vớihắn. Còn Mộ Dung Tề Quang khi nhìn thấy Trì Lệ Dậpthìnụ cườitrênmặt vụt tắt, sau đó khô khốc chào hỏi:"khôngngờ nơi này mà hồ quốc công cũng tìm ra."

Mộ Dung Tề Quang lại ngay cả bị dao kề cổ cũngkhôngmuốn đăng cơ làm hoàng đế,hiệntại Mộ Dung Tề Quang cònđangmất tích, ngày nào bọn họ cũng phái ngườiđitìm Mộ Dung Tề Quang, cùng lúc đó lại còn lo lắng nếu Mộ Dung Tề Quang kiên quyếtkhôngđăng cơ làm hoàng đếthìai mới là người kế thừa đại nghiệp thống nhất đất nước.


Nữ tử đội khăn che liếc Trì Lệ Dậpmộtcái rồi thu hồi tầm mắt, nàng ta thản nhiênnói:"hắnlên núi rồi, nếu ngàikhôngngạithìcó thể vào trong ngồi đợi."

"Cẩn vương điện hạ,hiệngiờ thời cuôc rung chuyển... Vi thầnkhôngthểkhông..." Trì Lệ Dập vừa địnhnóira mục đích hôm nay tới đây. Mộ Dung Tề Quangđãvô cùng mất hứng lắc lắc đầu với ông, sau đó liềnđivào trong phong bếp. Trì Lệ Dập vốn định để tùy tùng cùng ông vào trong bếp nhưng ông vừa bước chân tới bên ngoài phòng bếpthìchợt nghe thấy Mộ Dung Tề Quangđangvô cùng hào hứng kể với nữ tử chùm khăn che chuyện hôm nayhắngặptrênnúi.

Vì thế mấy ngày nay ông vẫn đều rất lo lắng. Ông thựcsựkhôngrõvì sao Quân Cơ Lạc lại thích đối nghịch với người trong thiên hạ như vậy? Giả làm thái giám vào cung khiến hoàng đế mấtđiquyền lực, cưới vợ sinh con... Việc gìkhôngphải là tội đáng rơi đầu? Nhưng người này lại cố tình thích đối nghịch, chuyện nguy hiểm gì cũng dám làm.

Thẩm Dư cũng nhìn ra ngoài cửa sổ, bên má bị bỏngẩndưới bóng tối:"Tề Quang, chàngkhôngphải gạt ta. Ta biết chàngkhôngmuốn làm hoàng đế là vì ta."

Hai người đều trầm mặckhôngnóigì,khôngbiết nên tìm chuyện gì để cùng tán gẫu. Thẩm Dư tự thấy xấu hổ liền cũngkhôngở lại tiếp Trì Lệ Dập nữa mà xoay người trở lại phòng bếp, Trì Lệ Dập nghe thấy ở trong phòng truyền ramộtítâmthanh.

Vu sướngtrênkhuôn mặt trẻ con của Mộ Dung Tề Quang dần lui xuống,hắnnghi hoặc nhìn chăm chú Thẩm Dư:"A Dư, giờ nàngđangnóithậtkhôngvậy?" Cho tới bây giờ tính nàng đềukhôngthích tranh giành,hiệngiờ là làm sao vậy?

Trì Lệ Dập thấy vất vả lắmhắnmới xuống nướcthìđương nhiên ông gật đầunói:"xin mời Cẩn vương điện hạnói, vi thần có thể làmthìnhất định cố gắng hết sức."

Thẩm Dưnhẹvỗ về hai má bị bỏng của mình, đôi mắtẩnchưa ánh sáng lạnh như bằng. Nàng trầm mặc hồi lâu rồi mới mở miệngnói:"Tề Quang, thực ra ta cảm thấy nếu chàng làm hoàng đếthìsẽlàmộthoàng đế tốt... Hơn nữa, Quân Cơ Lạc... Thôi quênđi,khôngnóinữa..." Thẩm Dư vừa nhắc tới ba chữ "Quân Cơ Lạc"thìtrong lòng liền dâng lên hận thù khónói. Mộ Dung Tề Quang cảm thấy được nàngkhôngbình thường liền nhíu mày khẽ hỏi:"Làm sao vây?"

Muốn lậpmộtnữ tử như vậy làm hậu, cho dù ông đồng ýthìcác thế gia trong triều và quan to cũngkhôngđồng ý. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù có tưởng tương như thế nào Trì Lệ Dập cũngkhôngngờhắnlại đưa ra điều kiện như vậy. Nếuhắnkhôngđoán saithìThẩm Dư trong lời Mộ Dung Tề Quang chính là nữ tử đội khăn che mặt kia.

Mộ Dung Tề Quang cười khẽ đến trước mặt Trì Lệ Dập, mày nhướn lên, nhìn chằm chằm Trì Lệ Dập rồi thản nhiênnói:"Nếu bản vương đăng cơ làm hoàng đếthìhy vọng có thể lập nương tử của mình Thẩm Dư làm hoàng hậu,khôngbiết ý của phụ quốc công như thế nào?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cẩn vương gia, ngài là hoàng tử của tiên hoàng cũng là Vương gia của Tiêu quốc.hiệntriều cương Tiêu quốcđangkhôngxong, trong triều hỗn loạn, dân chúng lúc nào cũng có thể bị chiến loạn uy h**p, vi thần hy vọng ngài có thể nghĩ tới dân chúng Tiêu quốc..."

hiệntại ở Tiêu quốc nổi lên bạo loạn ở khắp nơi, nhu cầu cấp báchhiệntại là có người có thể đứng ra trấn định tình hìnhhiệntại. Đương nhiên Cửu Thiên Tuế Quân Cơ Lạc hoàn toàn có đủ tư cách và năng lực ổn định tình hìnhhiệntại.

khôngcần biết thiên hạ Tiêu quốc này ai với ai, ngay cả nữ nhân của mình cũngkhôngbảo vệ chăm sóc tốtthìbản vươngkhôngcó rảnh để quảnsựkhó khăn của dân chúng lê dân."

Nữ tửđivào trong bếp, sau đókhônglâuthìtrở ra, nàng đemmộtấm trà ngon đến trước mặt Trì Lệ Dập, rồinóithản nhiên:"Ngài ngồiđi, chắchắnsẽnhanh trở lại thôi."

Mộ Dung Tề Quang nghe nàngnóimình sắp làm chathìhắnhơi sửng sốt còn tưởng tai mình có vấn đề.

Lời này củahắncó chút th* t*c, Trì Lệ Dập nâng mắt nhìnhắn, Mộ Dung Tề Quang vươn tay nâng ông đứng dậy nhưng giọngnóivẫn quả quyết:"Phụ quốc công, ngài đừng có bạn tâm quá. Con nối dòng của Mộ Dung gia này cònkhôngsợ giang sơn đổi chủthìngài cũngkhôngcần quá bận tâm. Theo bản vương, hôm nay giang sơn sụp đổthìsẽcó người đứng ra gánh, việc mà phụ quốc công ngài phải làm hẳn là..." Tay vỗ vỗ bả vai Trì Lệ Dập, Mộ Dung Tề Quangnói:"Nghĩ tới đường lùi cho bản thân mình!"

Trong đôi mắt trong suốt của Mộ Dung Tề Quanghiệnlên tia căng thẳng, lắc lắc đầunói:"A Dư, chuyện này chúng ta đừng lo lắng nữa...nóithậtvới nàng ta thựcsựkhôngđấu lại được Quân Cơ Lạc..."

Tuykhôngbiếtrõthân phận của nữ tử kia nhưng ông có thể khẳng định nữ tử nàykhôngcó xuất thân cao quý.

Trì Lệ Dập gật đầu rồi lại ngẩng đầu đánh giá nữ tử che mặt.

Nữ tử đó mở to hai mắt để nhìn kỹ ông. Ánh mắt hai người gặp nhau rồi lại nhanh chóng rờiđi. Trì Lệ Dập híp mắt lại, khống biết tại sao ông thấy đôi mắt của nữ tử nàythìcảm thấy ánh mắt rất quen,nhưđãtừng gặp qua. Ông cố gắng nhớ lạithìđột nhiên nhận ra đôi mắt của nàng khá giống với Quân Cơ Lạc.

Trì Lệ Dập đứng ở tại chỗ trơ mắt nhìn Mộ Dung Tề Quangđivề hướng căn nhà gỗnhỏ, mày của ông nhíu chặt, hồi lâu sau ông khẽ thở dàimộthơi rồi mới rời khỏi rừng rậm.

Nữ tử vừanóivừa né mình tới cánh cửa nhường đường, Trì lệ Dập liềnđivào trong nhà gỗnhỏ. Vừa tiến vào trong nhà gỗnhỏ, Trì Lệ Dập liền phóng mắt nhìn quathìthấy trong nhà gỗ bài trí hết sức đơn giản, hoàn toànkhônggiống như nơi ở củamộtVương gia.

Trì Lệ Dập nhìn đếnthìthấy nữ nhân này mặcmộtbộ váy màu hồng cánh sen thêu hoa la sam, váy lụa nhàu Hồ châu rủ xuống mấy hạt trân châu,trênđầu búi tóc phụ nhân đơn giản, dáng người thon thả, dáng vẻ tự nhiên phóng khoáng. Nhưngtrênmặt phủ khăn lụa che khuất từ mũi xuống làm cho người takhôngrõràng toàn bộ ngũ quan. Nhưngtrênngười nàng toát ra khí chất lạnh lùng như băng khiến người ta cảm thấy nữ nhân này thần bí mà khó có thể thân cận.

"Phụ quốc công, ngàikhôngcầnnóinữa." Mộ Dung Tề Quang xoay người lạiđiđến trước mặt ông, dứt khoát cắt đứt lời của ông,khônghờn giậnnói:"Các ngươi bảo bản vương bán mạng vì Tiêu quốc nhưng ngay cả việc lập ai làm hậu cũngkhôngcho bản vương quyền được lựa chọn. Bản vương cũngkhôngphải kẻ ngốc... Bản vươngkhôngcần biết vì triều cương mà hy sinh, vì thiên hạ xã tắc mà gánh vác. Bản vương chỉ biết là khi bản vương bị người ta ám sát, dân chúng Tiêu quốckhôngtới giúp bản vương, khi bản vương sắp c·h·ế·t, dân chúng Tiêu quốc cũngkhôngai cho bản vương đồ ăn.mộtkhiđãnhư vậythìvì sao bản vương phảiđiquản việc sống c·h·ế·t của dân chúng Tiêu quốc?

Trì Lệ Dập nhanh liếc vào bên trong nhà gỗnhỏmộtcái rồi mới khiêm tốn cườinói:"Tại hạ là Trì Lệ Dập, mạo muộikhôngbáo trước màđãtới đâythậtsựlà có lỗi. Nhưng tại hạ biếthiệnCẩn vương điện hạđangở đây, hy vọng phu nhân có thể thông bẩmmộttiếng."

Lờinóicủa Trì Lệ Dập khiến các đại thần khác cúi đầu khe khẽ thảo luận. Thủ tọa Hàn Lâm viện Thẩm Đồng cũng đứng lênnói:"Hồ quốc công, ty chức cảm thấy... Cửu Thiên Tuếđãtrở lại, chuyện này có nên hỏi qua ý kiếnhắnhaykhông..."

hiệnnàngđãtới hoàng thành, cũng cách Quân Cơ Lạc rất gầnthìhận trong lòng nàng lại bốc lên ngùn ngụt.

Thẩm Dưkhôngđược tự nhiên cười cười, tay khẽ v**t v* cái bụng bằng phẳng của chính mình rồi mới đón lấy ánh mắt của Mộ Dung Tề Quang, dịu dàng điềm tĩnhnói:"Tề Quang, Chàng đồng ý thỉnh cầu của Trì Lệ Dập có đượckhông? Bởi vì chàngsẽsớm... làm cha. Tuyhiệngiờ chúng ta sống rất yên ổn nhưng nếumộtngày nào đó Quân Cơ Lạc soán ngôi,hắnsẽkhôngbuông tha cho chàng và con chúng ta... Chàng và đứa bé còn sốngthìsẽkhiếnhắnbị người trong thiên hạ phỉ nhổ... Tề Quang, thừa dịp bây giờ chúng ta còn cómộtít quyền lực trong tay,thìxuống tay trước với Quân Cơ Lạcđi..."

Nàng hận Quân Cơ Lạc, hậnkhôngthể l*t s*ch dahắn. Biết bao đêm nàng đều mơ thấy mình dùng đao xuyên c·h·ế·t Quân Cơ Lạc, nhưng mỗi khi tỉnh mộng nàng lại buồn rầu vì đó chỉ là giấc mộng.

"Xin hỏi xưng hô với phu nhân như thế nào?" Ôngkhônghề mang theo chút ác ý mà hỏi ngắn gọn.

Sau khi tan triều, Trì Lệ Dập vừa ra khỏi chính điệnthìmộttâm phúc của ông liền vội vã chạy tới ghé tai ôngnóimấy câu. Sắc mặt Trì Lệ Dập hơi thay đổi, tay v**t v* chòm râu,lập tức mệnh lệnh cho tâm phúc của mình:"Chuẩn bị ngựa, ta phải tự mìnhđithỉnh mới được!"

"A Dư, nàng đừng có mà nghĩ nhiều. Sở dĩ takhôngmuốn tham gia vào chuyện triều chính thựcsựlà bởi vì Quân Cơ Lạc.khônghề liền quan chút gì tới nàng."

Thẩm Dư giương hàng mi, vô cùng khẳng định gật gật đầu.

Nữ tử im lặngmộtlúc rồi chỉ thản nhiên đáp:"Dân phụ họ Thẩm, tênmộtchữ Dư."

Thẩm Dư mỉm cười khẽ gật đầu.

Mộ Dung Tề Quang kéo nàng vào lòng, ánh mắt điềm tĩnh nhìn phía xa,nói:"A Dư, nàng cũngkhôngphảikhôngbiết takhôngthể làm hoàng đế. Xét cho cùng nếu ta làm hoàng đếthìchỉ sợsẽgây trở ngại cho vệc lớn của Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc cực kì giảo hoạt, ta có thể tự hiểu được, biết chính mìnhkhôngphải đối thủ củahắn. Với việc về sau bị Quân Cơ Lạc diệt trừthìkhôngbằnghiệntại tiếp tục làm vương gia nhàn tảnthìtốt hơn!"

Trì Lệ Dập hít thở sâumộthơi rồinói:"Các vị, ở tình thế trước mắt thựcsựđúng là chỉ có Cẩn vương điện hạ thích hợp nhất kế thừa đại nghiệp thống nhất đất nước. Còn những người khác, lão phu cảm thấy chỉ có Nhữ Dương vương có thể xem xét... Aiz..." Trì Lệ Dậpnóitới đâythìliền khẽ thở dài. Dương vương này có thế đảm nhận nhưng lòng dạ lại hẹp hòi, thuộc loại người tính toán chi li. Năm đó khi Dương vương còn trẻ tuổi còn chưađiđất phong,hắnvà ông từng gặp mặt qua, nếu làhắnđăng cơ làm vuathìkhả năng Nhữ Dương vươngsẽxuống tay với ông. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đợi khi mặt trờiđãngả phía Tây, chim chócđãrủ nhau về rừng, cuối cùng bên ngoài cũng truyền đến tiếng bước chân hớn hở.

Ngồi đợi khoảngmộtcanh giờ mà Mộ Dung Tề Quang vẫnkhôngthấy trở về. Nước trong ấm trà trước mặt Trì Lệ Dậpđãsớm lạnh. Trì Lệ Dập ngồikhôngyên liền đứng lên phân phó vài tâm phúcđitìm trong rừngmộtphen, cònhắnthìtrở lại trong nhà gỗnhỏchờ Mộ Dung Tề Quang.

Khi nắng chiều hoàn toàn buông xuốngthìMộ Dung Tề Quang đứng bên cửa sổ nhìn xe ngựa rờiđi,trêngương mặt trẻ trunghiệnlênmộtnụ cười thư thái. Ở bên cạnhhắn, Thẩm Dư tháo khăn che mặt xuống, ở bên má có vết sẹo do bị thiêu bỏng. Nàng thu đôi mắt đẹp,nhẹgiọngnói:"Tề Quang, chàng thựcsựmuốn như vậy sao?hiệnchàng có thể buông tha ngôi vị hoàng đế mà người khác ước mơ tha thiết sao."

mộtlúc lâu sau, Trì Lệ Dập mang theo tâm phúc của mình đánh xe ngựa ra khỏi kinh thành. Đoàn ngườiđitrong núi rừng rậm rạp được hồi lâuthìdừng lại trướcmộtcăn nhànhỏdưới chân núi.

Trong chính điện của hoàng cung Tiêu quốc, lư hương mạ vàng kim tỏa ra làn khói nhènhẹ. Trì Lệ Dập cùng các vị đại thầnđangthượng nghị chuyện aisẽlà người kế vị. Sau khi Thịnh nguyên đế Mộ Dung Nhược Hồng băng hà, con nối dòng của tiên đế Mộ Dung Long Thịnh chỉ còn lại mình Cẩn vương Mộ Dung Tề Quang.

Ông có chút xấu hổ khẽ gõ cửa cắt đứt lờinóicủa Mộ Dung Tề Quang:"Cẩn vương điện hạ, quấy rầy ngàimộtchút, vi thần cảm thấy cómộtsố việc phải cùng ngàinóirõràng..."

Editor: Jun

Mộ Dung Tề Quang nhìn nữ tử che mặt để trưng cầu ý kiến, đến khi nữ tử kia gật đầuthìMộ Dung Tề Quang mới bằng lòng từ trong phòng bếpđira. Sau khihắncùng Trì Lệ Dập rời khỏi nhà gỗthìtrong mắt nữ tử che mặt kia nhanh chónghiệnlênmộttia quyết liệt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đối mặt trước Trì Lệ Dập ănnóinghiêm túc dõng dạc, Mộ Dung Tề Quang bỗng nhiên lại bật cười,trêngương mặt trẻ trunghiệnlên nụ cười tươi tinh thuần.

Trì Lệ Dập đứng trước căn nhà gỗnhỏ, khiđangđịnh vươn tay gõ cửathìcửa gỗ bị người ở bên trong mở ra. Bên trong cánh cửa cómộtnữ tử đội khăn che mặt, nhìn thấy Trì Lệ Dậpthìánh mắt lạnh như băng, giọngnóicứng ngắc hỏi:"Ông là ai?"

Nếu Quân Cơ Lạc vẫn tiếp tục cố chấpthìcõ lẽkhônglâu nữa hai người bọn họsẽkhôngtránh đượcmộtcuộc chiến lớn.

Mộ Dung Tề Quangnóitới đâythìhơi dừng lại, giọng trở nên nghiêm nghị:"Phụ quốc công, tốt hơn là ngài trở vềđi. Đợi sau khi tân đế đăng cơ, bản vươngsẽmang theo nương tử trở lại đất phong. Chuyện gìtrêntriều đình, bản vương cũngsẽkhôngnhúng tay vào!"

Trì Lệ Dập và Mộ Dung Tề Quang cùng nhauđitớimộtcon đường dốc cách nhà gỗnhỏmộtđoạn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 243: Triều đình nổi phong ba!