Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 242: Mộ Dung Vân Tiện tàn đời
Bên trong mật thất chỉ có chút ánh sáng le lói, Mộ Dung Vân Tiện bị người ta bịt miệng bằng miếng vải, chân tay cũng bị buộc chặtkhôngthể nhúc nhích. Nàng tađangcố gắng giãy dụa muốn cởi dây thừng trói chặt cánh tay ra. Ngay lúc nàythìcửa mật thất bị người ta đẩy ra.
Mộ Dung Vân Tiện bị hai kẻ to lớn lôi ra ngoài, tú bà sai nha hoàn trong lâu giúp nàng ta tắm rửa sạchsẽ, rồi thay quần áo tươm tất. Sau khi làm tốt hết thảy, Mộ Dung Vân Tiện lại bị người áp tải đến trước mặt tú bà.hiệntại, Mộ Dung Vân Tiệnđãbiết vị trí và hoàn cảnh của chính mình. Như thế nào nàng ta cũngkhôngthể ngờ Dạ Kiêu Cửu lại có thể vô sỉ đem nàng ta tới nơi này.
hắnđột nhiên nhớ tới Đường Tứ Tứ,hắnvà nữ nhân này đều là người trọng sinh, nhưng nàng lại may mắn hơnhắntakhôngít.
Nhắc tới Đường Tứ Tứ, trong lòng Dịch Minh có dự cảm chẳng lành, nhưnghắnvẫn đáp lời:"Cái thai trong bụng vẫn giữ được. Nhưng nghenóicơ thể suy nhược,hiệngiờ vẫn nằmtrêngiường dưỡng bệnh."
Khi Dịch Minhnóitới đâythìđột nhiên nhớ tớimộtviệc,hắnngẩng đầu, trộm nhìn Dạ Kiêu Cửu rồi liền vội vàng cụp mắt xuống, tầm mắtkhôngdám giao với Dạ Kiêu Cửu. Mà Dạ Kiêu Cửuđãsớm pháthiệnra ánh mắt mất tự nhiên củahắn, ánh mắt chợt lạnhđi, uy nghiêm hỏi:"Sao vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn ởtrêngiường, Mộ Dung Vân Tiệnđangmệt mỏi nằmtrêngiường, hai mắt lười biếng khép hờ, miệng còn thở hổn hểnkhôngngừng. Tú bà nhìn thấymộtmàn như vậythìcực kỳ vừa lòng. Bà ta có thế báo cáo kết quả công việc với "chủ tử" rồi!
Trong triềukhôngcó hoàng đế, mấy ngày nay Trì Lệ Dập còn mượn cớ ốm lo liệu triều chính. Nhưng nghenóiTrì Lệ Dậpđãcùng vài đại thần trong triều bàn bạc chọnmộttrong các vị huynh đệ của Mộ Dung Long Thinh để lập làm tân đế."
Ba tháng sau, Mộ Dung Vân Tiện được chẩn đoán là mang thai. D·â·m loạn như nàng tathìcăn bảnkhôngthể biết cha của đứa con trong bụng là ai, Dạ Kiêu Cửu vì muốn nhục nhã nàng ta mà c**ng b*c nàng ta sinh đứa bé... Lại tiếp tục qua tám tháng, nàng ta sinh nonmộtnữ nhi. Đến sau này khi Dạ Kiêu Cửu "gặp chuyệnkhôngmay", Mộ Dung Vân Tiện mang theo congáitrốn khỏi nhất xuân hương... Nhưng đó đều là chuyện sau này.
Sau khi tú bà trở lại gian phòng của mìnhthìphất phất khăn tay, châm chọcnóivới mấy gã sai vặt bên cạnh:"khôngngờ nữ nhân này lại dễ dàng bị thu phục như vậy. Kể rathìnàng ta cũng là công chúa nên lão nương mới chỉ dùng có mị dược hạng xoàng thôi thế mà nàng tađãkhôngchịu nổi rồi."
Nhưng thế còn chưa là gì, chuyệnyêuđương ong bướm của Mộ Dung Vân Tiện trước kia còn bị phát giác, còn quốc chủ nhàhắnthìđộinóixanh... Việc này chắc chắn là do Quân Cơ Lạc bày mưu tính kế. Trước đó Quân Cơ Lạckhôngg**t ch*t Mộ Dung Vân Tiênhiệnlại thành có lợi, đem cái bãi phân chuột Mộ Dung Vân Tiện này ném cho Trần quốc.
"Quốc chủ, chuyện Mộ Dung Vân Tiện nhất định phải được xử lýthậttốtkhôngthìngự sử đài bảo thủ và thương thư nhất định..." Dịch Minh cẩn thậnnói.
Dạ Kiêu Cửukhôngđáp lại lờihắn,hiệntại khuôn mặt tuấn mỹ củahắnẩnhoàn toàn trong bóng tối, toàn thân càng toát lên vẻ nguy hiểm.
"Các ngươikhôngthể đối xử với ta như vậy... Ta là công chúa của Tiêu quốc, cũng là nữ nhânđãbái thiên địa với hoàng đế của các ngươi..." Mộ Dung Vân Tiệnnóiđượcmộtnửathìbị bàn tay tú bà ngăn lại.
Là thần tử cũng là nam nhân, Dịch Minh cũng có thể hiểu quốc chủ của mình. Vốn quốc chủ nhàhắnvìsựnghiệp lớn mới phải cưới Mộ Dung Vân Tiện,hiệnnghiệp lớn chưa thành,lại bị Quân Cơ Lạc hạmộtván, gặp phải chuyện như vậy vốnđãđủ buồn bực.hiệntạithìxong rồi, tên củahắncòn cùng với cái tên Mộ Dung Vân Tiện bị dân chúng thấp kém đàm tiếu, coi quốc chủ nhàhắnngang hàng với cấp bậc hạ lưu nên mới mong cướimộtnữ nhân như Mộ Dung Vân Tiện.
mộtđợt triều nóng dâng lên, Mộ Dung Vân Tiện khó chịu ôm ngực, thân thể truyền tới cảm giác trống rỗng hư khống thúc d·ụ·c nàng ta nhìn chăm chú con chóđangnằmtrênmặt đất.
Người đến là Cao Đại Đồng, Cao Đại Đồng quỳ gốitrênmặt đất, cung kính bẩm báo:"Hồi bẩm quốc chủ, thuộc hạđãlàm theo phân phó của quốc chủ."
Tú bà lau mồ hôitrênkhuôn mặt trát đầy son phấn, tươi cười nịnh bợ gật đầu vâng lời.
"Hồi bẩm quốc chủ,đãlàm xong rồi!"Cao Đại Đồngnói.
"Nhàn rỗi ở nhà?" Hai mắt Dạ Kiêu Cửu hơi nheo lại,mộtngười có thói quen hô mưa gọi gió thế mà trong thời điểm cao tràothìlại nhàn rỗi ở nhà, hoặc là đầuhắnbị đá đập trúng,khôngthìlà con hồ ly đa mưu túc trí nàyđãđào sẵn hố chờ ngươi khác đâm đầu vào.
Đường đường là thất công chúa Tiêu quốc thế mà lại tại Trần quốc của bọn họ bán thân, việc này nếunóira ngoàithìkẻ mất mặtkhôngchỉ cóhắn...
Dạ Kiêu Cửu nhếch môi bạc cười lạnh, trong mắt có thứ ánh sáng lạnh lẽo chợt lóe lên, sau đó lại nhếch môinói:"Loại nữ nhân bất trung bất hiếu nên trừng trị cho thích đáng."
Nhưng lúc đó lại cómộttia lý trí còn sót lại duy nhấtnóivới nàng takhôngđược làm như vậy...
Sau khi tú bà rời khỏi gian phòng, Mộ Dung Vân Tiện liền ngã ngay lên giường, toàn thân nàng ta như bị lửa thiêu đốt, khẩn cấp cầnmộtthứ gì đó có thể để cho nàng ta phát tiết d*c v*ng.
Sau khi Cao Đại Đồng trở vềthìviệc đầu tiên chính làđibẩm báosựviệc với Dạ Kieu Cửu. Lúc này Dạ Kiêu Cửuđãtrở lại tẩm điện của mình.hắnchỉ mặc áo trong, khoanh chân ngồitrênmặt đất nhìn bản đồ quânsựbiên cảnh Tiêu quốc và Trần quốc. Rốt cụchắnvẫn chưa từ bỏ ý định. Trong lòng vẫn nghĩsẽcómộtngày có thể dẫn quân tiến đánh Tiêu quốc!
Thậm chí còn có dân chúng đề nghị loại hôn quân như Mộ Dung Nhược Hồng, khihắncòn sốngtrênđờithìchỉ biết sống phóng túng, hơn nữa còn dung túng cho hoàng muội củahắn, giờhắnđãchết, hoàng muội kiêu căng củahắncòn hủy hoại tàn bộ thanh danh Tiêu quốc. Hoàng đế như vậy cũngkhôngxứng đáng được mai táng trong hoàng lăng.
Tú bà lệnh cho hai gã to lớn bên cạnh tiến lên đè Mộ Dung Vân Tiện xuống, còn bà ta làm nhiều việc khác trong lúc đó, đến khi mặt Mộ Dung Vân Tiện bị đánh tới sưng đỏ mới bằng lòng bỏ qua.
Trước kia đều là Mộ Dung Vân Tiện khi dễ người khác,hiệnlại bị người khác khi dễ, nàng ta chua xót ch** n**c mắt. Trong lòng nàng ta hận hoàng huynh của chính mình tới c·h·ế·t. Nếukhôngphải hoàng huynh của nàng ta muốn dẫn nàng ta cùngđichết. Nếukhôngphải hoàng huynh của nàng ta muốn dẫn nàng ta cùngđigặp Diêm vươngthìnàng tasẽkhônggiếthắn. Nếukhônggiếthắnthìhoàng huynh của nàng ta vẫnsẽlàm hoàng đế như trước mà nàng tathìvẫnsẽlà thất công chúa.
Ngày xưa là công chúa cao quý,hiệnlại lưu lạc thành nữ tử bán thân, đây vốn là chuyện vô cùng nhục nhã, nhưngkhôngbiết là do Mộ Dung Vân Tiện bị lạc trong nơi trăng hoa phồn hoa hay sao mà lại suy nghĩ khác. Tóm lại nàng ta đối với bên ngoài biểuhiệncực vì dửng dưng, thậm chí cònnóivới người ngoài rằng"Làm công chúakhôngthoải mái sung sướng bằng làm nữ tử lầu xanh", bỗng trở thành trò cườitrênphố. Khi lời này của nàng ta lọt vào tai người Tiêu quốc, Mộ Dung Nhược Hồngđãbăng hà lại bởi vì hành động và lờinóikhác người của Mộ Dung Vân Tiện mà thường xuyên bị dân chúng Tiêu quốc ân cần hỏi thăm.
"Bọn họnóita như thế nào?" Dạ Kiêu Cửu chỉnh lại áo choàng, khuôn mặt lạnh lùng.
Tóm lại, về sau chỉ cần Mộ Dung Vân Tiện làm chuyện gì khác ngườithìMộ Dung Nhược Hồng là hoàng huynh của Mộ Dung Vân Tiện vẫn đều bị dân chúng Tiêu quốc lấy ra chửi rủa. Tổng kết lạithìtrong lịch sử Mộ Dung gia,khôngcómộtvị hoàng đế nào "bi thảm" bằng Mộ Dung Nhược Hồng.
Phía sau lại truyền đến tiếng bước nhân rấtnhẹ, Dạ Kiêu Cửu hơi nhíu mày, khi người nọ đến gầnthìhắnxoay người lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cao Đại Đồngkhôngbiết tại sao người luôn tự tin như Dạ Kiêu Cửu lạinóinhư vậy,hắnmở miệng hỏi "kém nhiềukhông", chẳng phải là thừa nhận Quân Cơ Lạc lợi hại hơnhắnsao? Đâykhônggiống như quốc chủ màhắnbiết.
"Các người cho ta uống cái gì vậy..." Mộ Dung Vân Tiện cảm thấy toàn thân mình nóng lên, nàng ta khó chịu khẽ rên vài tiếng, sau đókhôngchỉ có thân thể nàng ta mà thậm chí cả linh hồn cũng đều cảm thấy bay bổng. Nàng ta hậnkhôngthể cómộtđôi cánh tay cường tráng siết chặt lấy nàng ta, hơn nữa còn có thể ôm chặt lấy nàng ta.
Tú bà vừa nghe xongthìvẻ mặt lập tức vui mừng rạo rực tươi cười nịnh bợ.
Vốn quan hệ Tiêu quốc và Trần quốcđãkhôngtốt,hiệndân chúng Tiêu quốc có cơ hội chế nhạo hoàng đế Trần quốcthìlàm sao có thể buông tha dễ dàng. Vậy nên... lời đồn ở đầu đường đến cuối ngõthìso với bất cứ thứ gì càng khó nghe hơn.
Quân Cơ Lạc, aizz...hắnquả là đối thủ đáng gờm... Nếuhắnkhôngsử dụng kỳ chiêuthìcó lẽ cả đời nàyhắnkhó có thể đạt tới tầm của Quân Cơ Lạc. Con hồ ly giảo hoạt này, rốt cục làhắnđãtrải qua những gì mà có thể tu luyện thành "tai họa" nhưhiệntại.
Dạ Kiêu Cửu mặc đại huy màu đen tuyền đứng tại vị trí cao nhất trong hoàng cung nhìn bao quát hết thảy phía dưới,, cả tòa hoàng cung dưới chânhắnđều chìm trong ánh nắng chiều hoa mỹ. Ánh nắng buổi chiều như ngọn lửa hồng thiêu đốt tựa như tâm tìnhhiệntại củahắn.
"Tốt lắm, ngươi có thể lui xuống!"khôngmuốn nghe lời nịnh hót của Cao Đại Đông với mình, Dạ Kiêu Cửu phất tay lệnh cho Cao Đại Dồng cùng thái giam cung nữ hầu hạ đều lui ra hết. Sau khi những người đó rời khỏi, Dạ Kiêu Cửu liền trốn vào trong góc tẩm điện.
Gã sai vặt bên cạnh nịnh hót vừa cười vừanói:"Cũng phải thếthật... Cái loại mị dược này chỉ cần có thể đợi thời gianmộtnén nhang là có thể giải. Nào ngờ nàng ta ngay cả thời gianmộtnén nhang cũngkhôngthể đợi, thế màđã..."
Dich Minh mím môi, ánh mắt bối rối trốn tránh, nghĩmộtlúc rồi mới bẩm báo chi tiết với Dạ Kiêu Cửu:"hiệndân chúng Tiêu quốc đềuđangkháo nhau... Quốc chủ,...trênđầu ngài đội nón xanh... nón xanh... trước đây nữ nhân Mộ Dung Vân Tiện kiađãgần gũi vớikhôngít nam nhân...hiệnMộ Dung Nhược Hồngđãchết, những người này đều lấy chuyện trước kia cùng với Mộ Dung Vân Tiện...nóiđikhắp nơi... thậm chí kẻ có chút tài hoa còn làm thơ vẽ tranh..." Dịch Minhnóitới đâythìkhôngdámnóithêm gì nữa.
Cao Đại Đồng gật đầu, cung kính lĩnh mệnh lui ra ngoài. Dạ Kiêu Cửu lại phóng tầm mắt về phía xa, nắng chiềuđãtắt dần ở phía chân trời, ánh nắng chiềuđangdần bị thay thế bởi bóng tối.
"Nhất xuân hương" là kĩ viện phồn hoa lớn nhất Trần quốc, ở trong này mỗi ngày đều có quan to quý nhân hoặc là thương nhân giàu có vung tiền như rác chỉ để có được nụ cười của người đẹp. Đương nhiên vì để thỏa mãn thói kiêu ngạo, nhất xuân hương cũngkhôngchỉ tiếp người giàu có mà còn tiếp cả những kẻ cùng khổ. Mà hai hạng người cũng được phục vụ khác nhau, phụ trách hầu hạ hạng trước đều là người đẹp có tư sắc hoặc là tài nghệ tuyệt hảo. Còn phụ trách hầu hạ kẻ nghèo khổthìlà nhữngcônương có tư sắc hoặc tài nghệ đều thua kém hơn.
Hai tayhắnôm lấy ngực vây lấy chính mình trongkhônggian chật hẹp tối tăm, lúc nàyhắncảm thấycôđộc và bất lực, việc duy nhất của thể làm chính là trốn mình trong bóng tối khôn cùng.
"Ô...ô..." Mộ Dung Vân Tiện chỉ có thể dướn cổ nghiêm mặt, cố gắng mở to hai mắt trừng tú bà. Lão bà này là ai? Bà ta có tư cách gì mà chạm hai tay dơ bẩn lên người nàng ta?
hiệntại nàng ta cũngsẽkhôngphải chịu khổ cực như vậy!
Cao Đại Đồng để lạimộtvài thị vệ ở lại nhất xuân hương phụ trách trông chừng Mộ Dung Vân Tiện. Cònhắnthìtrở về lĩnh mệnh.
Dĩ nhiên tú bà biết "A Cửu" trong lời nàng là ai, là người Trần quốc, bà ta nghe thấy lời này của Mộ Dung Vân Tiệnthìđương nhiênkhôngvui. Giơ tay lên liền "tặng" cho Mộ Dung Vân Tiện mấy cái bạt tai, sau đó chửi mắng hung hăng:"Ngươi cho là ngươi vẫn là công chúa Tiêu quốc sao? Ta nhổ vào! Về sau lão nương ta chính là đỉnh núi, nếu ngươikhôngnghe lời của lão nươngthìlão nươngsẽcho ngươi nếm đủsựlợi hại!"
Trước mắt, đối với toàn bộ người Tiêu quốcthìai đăng cơ làm hoàng đế mới là việc lớn quan trọng nhất!
Cao Đại Đồng ngập ngừngmộtchút nhưng vẫnnói:"Khởi bẩm quốc chủ, ty chức cảm thấy quốc chủ ngài là vạn người mới cómột... là dân chúng Trần quốc chúng ta..."
Mỗi khi bóng đêm buông xuống, trong nhất xuân hương đều cókhôngít nam nhân vì Mộ Dung Vân Tiện mà tới tranh giành, thậm chị là ra tay rất nặng.
Trong lòng nàng ta thựcsựrất hận rất hận, hận hoàng huynhkhôngtốt với nàng ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
nóitới đâythìmấy người đó cùng bật cười lớn tiếng. Tú bà cố ý đợi thêmmộtít thời gian nữa rồi mớiđitới gian phòng của nàng ta. Khi bà ta mở cửa phòngthìtú bà nhìn thấy con chóđangbị chóihiệntạiđãyếu ớt nằm trong góc, còn r*n r* "ô ô" cầu cứu bà ta.
Hai tay Dịch Minh đan vào nhau, lắp bắpnói:"Quốc chủ, thám tử ở tiền tuyếnnói,hiệntại dân chúng Tiêu quốc đều truyền miệng nhau... chuyện ngài và thất công chúa Tiêu quốc..."
Tú bà bỏ miếng vải nhét trong miệng Mộ Dung Vân Tiện ra, Mộ Dung Vân Tiện lập tức lớn tiếng mắng:"Ngươi là cái thá gì? A Cửu đâu?hắncó ở đâykhông? Ta muốn thấyhắn!hắnkhôngthể cứ như vậy mà vứt bỏ bản công chúa. Bản công chúađãcùnghắnbái thiên địa.hắnkhôngthể đối xử với ta như vậy..."
Vài ngày sau đó, Mộ Dung Vân Tiện liền thựcsựtới nhất xuân hương. Tú bà của nhất xuân hương cũngkhônggiấu diếm thân phận của Mộ Dung Vân Tiện, với bên ngoài cũngnóinàng là công chúa Tiêu quốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cao Đại Đồng nghe lệnh cụp mắt xuống. Nữ nhân giống như Mộ Dung Vân Tiện phải giám sátthậtkĩ càng, còn có cái gì nàng takhôngdám làm nữa. Đương nhiênkhôngthể để cho nữ nhân như vậy được sống thoải mái.
Nữ nhân đó tiến về phía trước vài bước liền bóp lấy cằm nàng ta, nhìn chằm chằm gương mặt nàng ta đánh giá cẩn thậnmộtlúc, cuối cùng mớinói:"Bộ dáng cũngkhôngtệ,thậtsựlà tiện nghi cho gã nào sau này..."
Trong lòng nàng ta vừakhôngcam lại vừa tràn ngập lửa giận, nếuhiệntại Dạ Kiêu Cửu đứng trước mặt nàng tathìnàng ta nhất định phải lấy mạng nam nhân đó.
Nhưng mà... Nàng ta thựcsựrất khó chịu!
Chương 242: Mộ Dung Vân Tiện tàn đời
"Quốc chủ!" Cao Đại Đồngnhẹgiọngnói.
"Dịch Minh, ngươi cho người lập tứcđinóivới Cao Đại Đồng rêu giao chuyện thất công chúa Tiêu quốc kia ra ngoài. Con hồ ly Quân Cơ Lạc kia muốn làm ta mất mặt ta cũngsẽkhôngđể cho người Tiêu quốc bọn họ được thoải mái." Dạ Kiêu Cửu khẽ vuốt cằm mình.
Tú bà cười lạnhnói:"Công chúa? Ha ha, ngươi dám ở trước mặt lão nương thểhiệnthân phận công chúa sao, lão nương chỉ cầnmộtcái tát là có thể lấy mạng ngươi rồi!"
Đêm lạnh như nước, cung tường nội truyền tớiâmthanh mơ hồ, Dạ Kiêu Cửu chậm rãi khép mí mắt, tựa đầu vào ngăn tủ gỗ mà ngủ...
Bởi vì danh hiệu của Mộ Dung Vân Tiện mà nhất xuân hương hấp dẫn vô sốsựchú ý của người Trần quốc, nhất làsựchú ý của nam nhân Trần quốc. Rất nhiều nam nhân say mê nhan sắc của Mộ Dung Vân Tiện, chỉ định muốn nàng ta tiếp khách. Khách khứa rất đông, Mộ Dung Vân Tiệnkhôngkịp ứng phó, tú bà liền nhân cơ hội này mà tăng giá. Nhưng mặc dù vậy cũngkhôngngăn cản nam nhân rình trộm nàng ta.
"Vậy..hiệntại Đường Tứ Tứ thế nào?" Dạ Kiêu Cửu làm bộ như lơ đãng hỏi, giọngnóihơi bị kiềm hãm.
Tú bàđãgặp qua rất nhiều loại người, loại nữ nhânkhôngchịu khuất phục như nàng ta bà ta cũng gặpkhônghiếm.hiệntại nàng ta có vẻ ngạo nghễ nhưng rồithìsao, cũngkhôngquá ba ngàythìbà ta có thể dạy dỗ thành biết nghe lời ngay.
Trong hoàng cung Trần quốc huy hoàng.
Danh tiếng củahắnđãthốithìvậy để tất cả mọi người cùng thối như nhau.
Cửa phòngđangđóng chặt lúc này lại bị người đẩy ra, có người đứng ngoài cửa thảmộtcon c·h·ó bị trói toàn thân vào trong. Mộ Dung Vân Tiện nghe thấy tiếng cửa phòng mở rathìvội vàng dùng sức lao xuống từtrêngiường, muốn chạy ra. Nhưng cửa phòng lạimộtlần nữa bị đóng chặt, chỉ để lạimộtcon c·h·ó với nàng ta.
Cuối cùng, d*c v*ngđãđánh bại lý trí, nàng ta chịu đưng d*c v*ngđangtăng vọt cúi đầu ôm lấy con c·h·ó...
Editor: Jun
Tú bà thấy nàng ta bị đánh tớikhôngdám tranh luận cùng bà ta nữathìmới vừa lòng, bà ta nhếch khóe miệng, lại sai ngươi bắt nàng ta uốngmộtít rượu nước, nàng ta uống xongkhôngbao lâuthìtoàn thân liền nóng bừng lên, cả ngườikhôngcòn sức lực.
"Nóng...Nóng quá..." Nàng ta vừa la hét vừa lấy tay nới lỏng quần áotrênngười, hậnkhôngthể c** s*ch quần áotrênngười chính mình xuống hết mới thôi. Tú bà thấy phản ứng của nàng tathìliền cười vô cùng đắc ý, sau đó lệnh cho hai gã cao lớn lui ra. Sau khi hai gã đó lui rathìtú bàđiđến trước mặt nàng ta, "giúp đỡ" nàng ta cởi bỏ toàn bộ quần áotrênngười, sau đó cườiâmhiểm lui ra khỏi gian phòng.
Dạ Kiêu Cửu lại mở miệngnói:"Ngươi bảo người giám sát nàng ta cho cẩn thận, việc xongthìbẩm báo lại với ta."
Mộ Dung Vân Tiện bị đánh liền kích khởi tính tình công chúa của nàng ta, nàng ta lại cố gắng trừng to hai mắt, hai con mắtđãnhư hai đốm lửa, giống như con khổng tước kiêu ngạo nhìn tú bà.
Ngoài phòng, tú bà cùng vài gã sai vặt dán tai ngoài cửa phòng nghe ngóng động tĩnh, sau khi nghe thấy tiếng c·h·ó sủakhôngngớtthìtú bà liền nhếch miệng cười khiến phấn hươngtrênngười rơi rơi xuống dưới.
Dạ Kiêu Cửu gật gật đầu, rồi lại cúi đầu xuống, híp mắt nhìn chăm chú sơn mạch được vẽtrênbản đồ vừa bình tĩnhnói:"Tục ngữnóirất đúng, chuyện tốtkhôngra khỏi cửa, chuyện xấuthìđồn xa. Công chúa Tiêu quốc ở tại Trần quốc đắm chìm trong chuyện ong bướm nh*c d*c cũng làmộtchuyện tốt, người Trần quốc chúng ta thế mà lại làmmộtchuyện tốt, thay công chúa Tiêu quốc làm chuyện tốt cho người Tiêu quốc! Người Tiêu quốc chắcsẽbởi vìmộtcông chúa như vậy mà cảm thấy vô cùng "tự hào"."
Dạ Kiêu Cửu ngẩng đầu nhìnhắnmộtcái, trong mắt chứa đầy ánh sáng lạnh lẽo:"Việc đó làm thế nào rồi?"
Mộ Dung Vân Tiện theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn,mộtluồng ánh sáng chói mắt chiếu về phía nàng ta, nàng ta vội vàng nheo mắt lại, khi nàng ta thích ứng được với luồng ánh sáng mạnhthìnàng ta pháthiệnđãcó vài người đứng trước mặt nàng ta. Trong đó cómộtnữ nhântrênmặt trát đầy phấn son, toàn thân đeo đầy trang sức, diêm dúa mà tục tằng.
Dạ Kiêu Cửu nghe đến đóthìbật cười, trong mắt đào hoa tràn đầy tia châm chọc:"Với cách giải quyết của Trì Lệ Dậpthìchỉ sợ cả bộ tốc Mộ Dungsẽnhanh chóng bị diệt môn." Chỉ cần cómộtQuân Cơ Lạcthìlập ai làm hoàng đế cũng đều là bị kịch!
Dich Minh lập tức hành lễ với Dạ Kiêu Cửu. Khuôn mặt Dạ Kiêu Cửuyêumị, giọngnóikhàn khàn lạnh lùng cất lên:"hiệntại tình hình Tiêu quốc thế nào?"
Cao Đại Đồng hừ lạnh rồi lạinóithêm:"Ngươi cũngkhôngphải sợ nàng ta, dù có là phượng hoàngthìgặp nạn cũngkhôngbằng gà.mộtcông chúa Tiêu quốc chìm đắm trong nh*c d*cthìcũng là mất mặt người Tiêu quốc. Nếu ngươi làm tốt chuyện nàythìnhất định về sau chủ tử nhà tasẽcó trọng thưởng."
Dịch Minh liền bẩm báo tin tức nhất ngũ nhất thập vừa truyền tới cho Dạ Kiêu Cửu:"Khởi bẩm quốc chủ,hiệntại Tiêu quốcđangnhư rắn mất đầu. Mộ Dung Nhược Hồng vừa c·h·ế·t, các hoàng tử của Mộ Dung Long Thịnhhiệnchỉ còn lại Cẩn vương còn sống. Nhưng dường như Cẩn vương cũngkhôngcó chuẩn bị đăng cơ làm hoàng đế. Tin tức mới nhất là Cẩn vương rời khỏi hoàng thành suốt đêm,hiệngiờkhôngrõđangnơi nào.
Cao Đại Đồng đương nhiên là hiểu ý của Dạ Kiêu Cửu,hắnlĩnh mệnh lui xuống, nhưng đúng lúc này Dạ Kiêu Cửu lại đột nhiên giữhắnlại hỏi:"Đại Đồng, ta phải nghe lờinóithậtcủa ngươi, ngươinóixem so sánh ta với Quân Cơ Lạcthìta có kém nhiềukhông?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này sắc trờiđãgần như tối hẳn, Dịch Minh cẩn thận ngẩng đầuthìnhìn thấy đôi mắt Dạ Kiêu Cửu lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, ánh sáng yếu ớt chỉ chiếu lên nửa bên mặthắn, nửa mặt còn lạithìẩntrong bóng tối.hắnnhư vậy bỗng khiến người ta có cảm giác quỷ mị áp bách.
Trongmộtgian phòng trong hậu viện của Nhất xuân hương, Tú bà kinh sợ cúi đầu khom lưng với Cao Đại Đồng cải trang. Cao Đại Đồng đứng khoanh tay, vẻ mặt nghiêm nghị dặn dò tú bà:"Chủ tử nhà ta có dặn dò phải "hầu hạ" nữ nhân nàythật"tốt". Nếu nửa chừng mà có xảy ra việc gì ngoài ý muốnthìnhất xuân hương các ngươi cũngkhôngcòn đường mà làm ăn đâu!"
Ngừng cười,hắnlại hỏi tiếp:"Quân Cơ Lạc đâu?hiệntạihắntađanglàm gì?"
Phía sau truyền đến tiếng bước chân, Dạ Kiêu Cửukhôngquay đầu lại mànói:"Xử lý tốt nàng ta chưa?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.