Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 245: Đại kết cục thứ hai: Trận chiến cuối cùng!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 245: Đại kết cục thứ hai: Trận chiến cuối cùng!


Đường Tứ Tứ lắc lắc đầu, tự mình cúi đầu cầm quần áo gấp lại gọn gàng, nàngđãtừng chậm trễ Thanh nhimộtlần, lúc này đây nàngsẽkhôngchậm trễ nàng lần nữa.

Chương 245: Đại kết cục thứ hai: Trận chiến cuối cùng!

hắnkhẽ thở dàinói:"A Dư, nàng suy nghĩ cẩn thậnđi. Tađitới chỗ Quân Cơ Lạc nhìn xemmộtchút."

Quản gia thấy Quân Cơ Lạckhôngnóigìthìlại cẩn thận hỏi:"Cửu Thiên Tuế, bây giờ chúng ta nên làm gì?"

Hơn nữa, nếukhôngcóhắnở bên cạnh, Tứ Tứ xảy ra chuyện gìkhôngmaythìbiết phải làm sao bây giờ?

Tiết thần y thân mật kéo Mộ Dung Tề Quang sangmộtbên, chỉ vào trong phòng sinhnhỏgiọngnói:"Vừa rồi có bà đỡđiranóithai vịkhôngổn, chân của đứa trẻđira trước..."

Quân Cơ Lạc tràn đầy tự tin, tay khẽ vuốt cằm:"Yên tâmđi, các người từng thấy bản đốc bị người khác đánh bại sao? Lão Tiết, lúc này phải phiền ngươi giúp ta trông nomTứ Tứ rồi."

Sau này, cha tanóicho ta biết.... Mẹ ruột của tađãbị Quân Cơ Lạc có quyền thế trong triều hại c·h·ế·t. Rồi lại sau đó, cha ta lại bị Quân Cơ Lạc hại c·h·ế·t, tỷ tỷ của ta cũng bị Quân Cơ Lạc g**t ch*t rồi.

Sau trận đau đớn đó là tiếng khóc nỉ non yếu ớt của đứa trẻ.

Nhưng dù sao ông cũng là người thân của ta, chỉ cần ta làm tốt những việc được giaothìôngsẽvụng trộm gặp ta. Ôngnói, chỉ cân ta hoàn thành việc ông giao chothìôngsẽđón ta trở về phủ, hơn nữa thừa nhận ta là nữ nhi của ông trước mặt mọi người.

Thẩm Dư vẫn đứng phía sau Mộ Dung Tề Quang, nghe thấy Quân Cơ Lạc kiêu ngạokhônghề che đậythìhai mắt nàng lập tứchiệnlên ánh sáng sắc bén như chim ưng.

Lời nàynóitrắng ra là Đỗ Lương Thiên ngươi nên cầu nguyện cho tân hoàng đế có thể thắng,nóicách khác là Đỗ Lương Thiện ngươikhôngxong rồi.

"Tứ Tứ... Ta có việc phảiđira ngoàimộtchuyến, nàng ở nhà bảo trọng... Tasẽnhanh chóng quay trở lại đón nàng và con..."

Huynh đệ dưới chướnghắnđãsớm ngứa ngáy khó chịu, chỉ ước Cửu Thiên Tuế có thể nhanh chóng ra tay để làm nên nghiệp lớn!

Vì có thể gặp ông vài lần mà mấy năm trôi qua ta đều lấy chỉ định của ông làm mục tiêu sống.

Nhưng trong tình huống chỉ mành treo chuông, trong viện đột nhiên xuấthiệnngười mặc đồ đen.

Bồ câu đưa tin mới nhất là... Bọn họnóihoàng thượngđãphái Khâm Sai Đại thần tới bắt Cửu Thiên Tuế ngài...hiệngiờ Khâm Sai Đại Thầnđangmạo hiểm gió tuyết màđitới Mặc thành. Cùngđivới Khâm Sai Đại Thần còn cómộtnhóm nhân sĩ võ lâm võ công cao cường được hoàng thượng dùng tiền thuê, Cửu Thiên Tuế ngài xem đêm nay chúng ta có nên..." Làmmộttrận đại chiến haykhông!

"Cửu Thiên Tuế, bệ hạ dặn vi thần phải tự mình áp giải ngài về kinh thành, cho nên hạ quan xin đắc tội!" Đỗ Lương Thiệnnóixong lời nàythìliền vô cùngkhôngkhách khí lệnh cho thị vệ tiến lên chuẩn bị dùng gông xiềng với Quân Cơ Lạc.

"Phu nhân, vì đứanhỏmà dùng thêm sức... Sắp có thể được gặp mặt đứanhỏrồi..."

"Vậy sao?" Yết hầu của Quân Cơ Lạc lên xuống vài cái,nhẹgiọngnói:"Vậy cũng có thể là bản đốc nhận lầm người."

"Cửu Thiên Tuế, hai tháng nữa bổn vương cũngsẽđược làm cha. Bây giờ đến xemmộtchút." Mộ Dung Tề quang lên tiếng chào hỏi với Quân Cơ Lạc.

Hai mắt trong suốt của Mộ Dung Tề Quang đánh giá hai người,hiệntại Quân Cơ Lac và A Dư củahắnđứng cạnh nhauthìđột nhiênhắncảm thấy đôi mắt của hai người rất giống nhau.

Cùng trong lúc đó, saumộtphen cố gắng hết sức, cuối cùng Đường Tứ Tứ cũng sinh ramộtcặp bé trai. Mà sau khi Quân Cơ Lạc biết được tin nàythìtuy trong lònghắnvui mừng nhưng vẫn cảm thấymộtchút ưu thương a....

"A Dư, nàng thựcsựlà thứ muội của Thẩm thái phi sao?"

Quân Cơ Lạc cười nhạo:"A, phải để Cẩn vương điện hạ thất vọng rồi. Mạng của bản đốc cực kỳ lớn,đitới đâu cũng đều khắc c·h·ế·t người khác."

Bóng đêm ngày càngâmtrầm, mây đen dầy đặc, mây đen vây kín bầu trời. Phía chân trời xa xa thậm chí còn truyền đến tiếng sấm ầm ầm như tiếng trống. Gió bắc thổi những bông tuyết bay mù mịt, thời gian lặng lẽ trôi qua, rất nhanhđãqua ba canh giờ.

Mộ Dung Tề Quangnhẹnhàng vỗ về cái bụngđãnhô cao của nàng, giọngnóihơi trầm xuống:"A Dư, theo ý kiến của ta, Quân Cơ Lạc là kẻ thù g·i·ế·t cha của nàng. Nhưng đối với ta, Quân Cơ Lạc lại trở thành ân nhân. Nàng là nữ nhân của Mộ Dung Tề Quang ta, có tướng công là tayêuthương nàng, vì sao nàng còn phải canh cánh mãi trong lòng tình thương của chađãkhôngcòn?"

Người mặt đồ đen quỳtrênmặt đất, cung kính bẩm báo với Quân Cơ Lạc:" Khởi bẩm Cửu Thiên Tuế... Người trong cung biết mấy ngày nay phu nhân sắp sinh. Người đó ngồikhôngyên, nên muốn nhân cơ hội này mà xuống tay với ngài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai má trắng nõn của Thanh nhi rất nhanh ửng đỏ, nàng đỏ mặt khẽ cáu Đường Tứ Tứ:"Nhị tiểu thư, dù thế nào Thanh nhi cũngkhôngđi, cả đời Thanh nhi đềuđitheo người."

Lúc nàyhắnlại bị Tiết thần y túm trở lại. Tiết thần y bắt lấy cánh tayhắn, ghét bỏ nhíu mày:"Quỷ thiếu đạo đức, ngươi gấp cái gì, nữ nhân sinh con đều đau tới mấy canh giờ. Tiểu nương tử nhà ngươi mới bắt đầu thôi mà ngươiđãnhảy lên nhảy xuống rồi. Chờ thêmmộtkhoảng thời gian nữa, nếu nàng vẫn sinhkhôngđượcthìchẳng nhẽ ngươi muốn rút kiếm g·i·ế·t hết những bà đỡ bên trong hay sao?"

"Cửu Thiên Tuế, phòng sinh là nơi trọng địa, nam tửkhôngđược vào!"

Đột nhiên quản gia tiến vào bẩm báo:"Cửu Thiên Tuế, Cẩn vương điện hạ đột nhiên tới chơi!"

Editor: Jun

Quân Cơ Lạc lại tới bên ngoài cửa phòng, tuy cáchmộtcánh cửa nhưnghắncũngkhôngbiết tiểu nương tử củahắnhiệntại phải chịu đựng đau khổ khiến người ta khó có thể chịu nổi như thế nào. Nhưng có môt điều dù thế nàohắncũng phảinóivới nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mới vừa tới phòng khách, Quân Cơ Lạc chợt nghe thấy tiếng Mộ Dung Tề Quangnhẹnhàng dụ dỗ từ trong phòng khách truyền ra.Quân Cơ Lạc cười thản nhiên, thong thả nhấc áo dài bước vào phòng.


Khâm Sai Đại Thần Đỗ Thiện Lương là người tân đế cắt cử cho nên sau khi tuyên đọc thánh chỉ,hắnvô cùngkhôngsợ hãi liếc mắt Quân Cơ Lạc đứng trước mặthắn, trong mắthiệnlên tia vui sướng khi thấy người gặp họa.

"A!" Lại cảm giác đau đớn xé rách ập đến, Đường Tứ Tứ lại bắt đầu bị đau đớn hành hạ.

"Vi thần lĩnh chỉ!" Quân Cơ Lạc nhếch khóe miệng tiếp nhận thánh chỉ từ trong tay Đỗ Lương Thiện. Trong bảy tám tháng tân đế đăng cơ,hắnta vội vàng ôm đùi Trần quốc Dạ Kiêu Cửu.hiệntại tốt lắm, đùi ấm, tình hình triều đình ổn định, rốt cục hoàng đế có thời gian có năng lực thu thậphắnrồi.

Mộ Dung Tề Quang và Thẩm Dưđãđược sắp xếp ổn thỏa trong sương phòng cũng được gã sai vặt trong phủ thông báo về chuyện Đường Tứ Tứ sắp sinh.

Ngay cả Mộ Dung Tề Quang cũngkhôngnhịn được mà nhắc nhở:"Cửu Thiên Tuế, tân đế cũngkhôngphải đơn giản. Ngươi cũng phải cẩn thận đối phó!"

Quân Cơ Lạc mím môi thànhmộtđường thẳng,hắnmuốn có thể kéo dài thời gian hơn. Mặc dù đạisựquan trọng nhưng hết thảy đềukhôngquan trọng bằng tiểu nương tử và đứanhỏ.

Mặc dù vậyhắnvẫn tiến lên giảng hòa:"Cửu Thiên Tuế, bổn vương nghenóinương tử nhà ngươi sắp sinh con cho ngươi. Lần này bổn vương đến Mặc thành là để tới chúc mừng ngươi. Ngươi xem thử xem, nếu bổn vương bắt đầu cuộc sống ở đây...thìcó đượckhông?"

Quản gia lắc đầu, rồi chỉnói:"Nhưng Cẩn vương điện hạđicùng vớimộtphụ nhân (người phụ nữđãcó chồng). Phụ nhân kiađangmang thai đeo khăn che mặt, lão nô đoán người đó chính là vương phi của Cẩn vương điện hạ trong lời đồn đại."

Đường Tứ Tứ vui sướng, toàn thânnhẹnhõm ngấtđi, trong lúc mơ hồ, nàng nghe thấy giọngnóidịu dàng của Thanh nhi:"Nhị tiểu thư, làmộttiểu công tử đángyêu."

Mộ Dung Tề Quang nhìn thấy Quân Cơ Lạc ngày thường vô cùng tự tin bây giờ lại bị tiếng khóc của nương tử tra tấn tới vô cùng phiền chán, trong lònghắnlại có chút vui sướng khi thấy người gặp họa, đương nhiên cũng có hâm mộ ganh tị.

Nhưng lại có giọngnóichói taikhôngngừng lặpđilặp lại bên tai nàng.

"Tề Quang, thực xin lỗi. Ta vẫn luôn giấu chàngmộtchuyện. Lúc ta còn rấtnhỏđãbịmộttrận hỏa hoạn, sau đó liền quênđinhững chuyện trước kia. Sau lại bị cha ta đưa đến bên cạnh chàng. Hàng tháng cha ta đều nhờ người tặng đồ cho ta. Tuy rằng ta cũng biếtrõông chỉ lợi dụng ta nhưmộtcon cờ.

Mộ Dung Tề Quang nghe được lờinóigợi đòn củahắnthìvẻ mặtyêuchiều chuyển thành vẻ trào phúng,hắncũngkhôngchịu thua mà đáp trả:"Lời này của Cửu Thiên Tuế sai rồi. Mấy ngày nay bổn vương sống rất yên ổn. Hôm nay ngàn dặm xa xôi đến Mặc thành là để chính mắt nhìn thấy kết cục bi thảm của Cửu Thiên Tuếkhôngai bì nổi của chúng ta!"hắncũngđãnghe phong thanh vị nào đó trong hoàng thànhđangđiều binh khiển tướng chuẩn bị tới Mặc thành diệt trừ Quân Cơ Lạc.

Nhưng dù vậy thời gian cũngkhôngchờ đợi con người. Khihắncònđangsuy nghĩ làm thế nào để kéo dài thời gianthìquản giađãcuống quýt chạy tới.

Hai tay Thẩm Dư xoắn lại vào nhau, cố gắng bình tĩnh lắc đầunói:"Chưa từng gặp qua."

"Thanh nhi, mau, mau sai ngườiđigọi bà đỡ!" Đường Tứ Tứ chịu đựng cảm giác đau đớn truyền đến từ bụng, khẽ đẩy Thanh nhi.

Thanh nhi vội vàng xoay ngườiđigọi tiểu nha hoàn trong phòngđiđóng cửa sổ. Mà sau khi tiểu nha hoàn kia đóng cửa sổthìnàng quay người lại liền nhìn thấy sắc mặt Đường Tứ Tứ đột nhiên trắng bệch.

Thẩm Dư khép chặt áo choàng lông chồn, nàngđiđến bên cạnh Mộ Dung Tề Quang, cặp mắt cũng nâng lên nhìn ra ngoài cửa sổ có những bông tuyết rơi rơi trong bóng đêm.

Dường như những lời này có tác động tới Đường Tứ Tứ, Đường Tứ Tứ cắn răng chịu đựng dùng hết sức lực, h* th*n liền truyền tớimộttrận đau đớn như bị xé rách.

Bước chân Thanh nhi hơi ngừng lại, quay đầu lại nhìn bà đỡ. Trong phòng sinh, mọi người vì tin tức này mà đều luống cuống chân tay chạy tới. Còn Đương Tứ Tứ cũngkhôngthểkhôngmộtlần nữa giữ vững tinh thần vì bảo bối tiếp theo mà nỗ lực.

Quân Cơ Lạc cũng lười liếc Đỗ Lương Thiệnmộtcái, gã sai vặt khoác thêm chohắnáo choàng, mang theo người lập tức ra cửa lớn.

Ánh nắng ấm áp chiếu xuống, nàng mệt mỏi quá rất muốn ngủ, hậnkhôngthể nhắm mắt mà ngủmộtgiấcthậtsay.

Quân Cơ Lạc cảm giác có ánh mắtkhôngthiện cảm chiếu vàohắn. Hai mắt nguy hiểm nheo lại, lập tức nhìn về phía Thẩm Dư.

Mộ Dung Tề Quang cúi đầu nhìn nàng, vào giờ khắc này, trong đôi mắt nàng có ngọn lửađangthiêu đốt, hai đốm lửanhỏthế mà lại khiếnhắncảm thấy có chút xa lạ mà bất an.

Còn ởmộtnơi khác, tân hoàng cắt cử Khâm Sai Đại Thần Đỗ Lương Thiệnđangtuyên đọc thánh chỉ.

Trong phòng, tiếng thét chói tai của Đường Tứ Tứ vang lênkhôngngừng. Khuôn mặt tuấn mỹ của Quân Cơ Lạc vì tiếng thét chói tai cùa nàng mà càng ngày càngâmtrầm.

Về phần Đỗ Lương Thiện mang theo người đến muốn bắt Quân Cơ Lạc? Ha ha, Đỗ Lương Thiện Khâm Sai Đại Thần lại bị người ta l*t s*ch quần áo, cả người tr*n tr**ng bị trói trước cửa lớn của Quân phủ chịu hứng gió đêm,hắnnhư vậy trước mặt những thủ hạ củahắnvà thủ vệ của Quân phủthìđúng làmộttrò cười! (đọc tại Qidian-VP.com)

Quân Cơ Lạc thâm thúy đánh giá Thẩm Dư.

"Phu nhân... Người dùng thêm sức lực...khôngthìđứanhỏsẽmắc kẹt ở bên trongkhôngthể ra... Đến lúc đó đứa trẻ sinh ra có thểsẽlàmộtcái thai c·h·ế·t..."

"Cửu Thiên Tuế, ngài nên tiếp chỉ rồi!" Đỗ Lương Thiện nhắc nhở.

Quân Cơ Lạc cười ha ha, trêu ghẹo:"Chỉ cần hai vợ chồng các ngươikhôngsợ chếtthìcác ngươi ở lại nơi này của bản đốc bao lâu cũng được."nóixong câu nàythìhắnlơ đãng nhìn thoáng qua Thẩm Dư.

Quân Cơ Lạc lại cẩn thận dặn dò Thanh Nhi sau đó mới cùng quản giađitới phòng khách ở viện trước.

Dưới ánh đèn màu cam, Đường Tứ Tứ được Thanh Nhi đỡđiquađilại trong phòng còn Quân Cơ Lạcđangcúi đầu bận rộn trước án thư trong phòng ngủ.

Chờ thêm khoảngmộtcanh giờ, có lẽ vì Đường Tứ Tứđãquá mệt nhọc màâmthanh khànnhỏdần xuống, trong lòng Quân Cơ Lạcđãvô cùng sốt ruột,hắnđột nhiên bắt lấy cánh tay Tiết thần y, lo lắng hỏi:"Tứ Tứkhôngcó việc gì, đúngkhông?"

"Cửu Thiên Tuế, nàng tên là Thẩm Dư... Cũng là mẫu thân của con ta sau này..." Mộ Dung Tề Quang mang theo đầy tìnhyêuđỡ lấy Thẩm Dư tiến lên phía trước từng bước.

hiệntại Quân Cơ Lạc thựcsựkhôngcó tâm tìnhtrênchọc cùnghắn.hắnchỉ liếc nhanhmộtcáikhôngtiếp lời.

Đáng giận, sớmkhôngđến muộnkhôngđến lại cố tình đến ngay lúc này.hắnđãbỏ lỡ thời khắc đứa con đầu sinh ra, chẳng lẽ bây giờ lại khiếnhắnbỏ lỡ thêm thời khắc đứa thứ ai sinh ra sao?

Giọngnóitrầm ấm củahắnmơ hồ truyền vào bên tai Đường Tứ Tứ trong phòng sinh, toàn thân Đường Tứ Tứ đau nhức bỗng giật mình, trong lòng quýnh lên, vội vàng muốn lên tiếng gọi tên Quân Cơ Lạc. Nhưng cử chỉ của nàng lập tức bị bà đỡ ngăn chặn lại. Giọngnóihối thúc của bà đỡ truyền vào tai Đường Tứ Tứ.

Bên ngoài phòng, Quân Cơ Lạc vì tình hình trong phòng sinh ảnh hưởng.

Quân Cơ Lạc cười lạnh, những người này cũng đếnthậtmau.mộtchút thời gian cũngkhôngchừa lại chohắn.

Thanh nhi vội vàng nhấc chăn phủtrênbụng của Đường Tứ Tứ lên, chăn gấm vừa nhấc lên lộ ra phía dưới Đường Tứ Tứđãchảy ra máu đỏ sẫm nhìn mà ghê người.

"Mộ Dung Tề Quang,đãlâukhônggặp, nghenóitrong khoảng thời gian này ngươikhôngổn lắm, thế nào,hiệnđãkhổ sở tới mức phải tìm tới chỗ bản đốc lánh nạn rồi sao?"

Đúng rồi, nếu cha của nàng còn sốngthìôngsẽlệnh cho nàng g·i·ế·t Tề Quang, nàngsẽlựa chọn như thế nào?

Mấy ngày nay huynh đệ bọn họ vẫn ngủ đông che giấu thực lực của mình.nóithật, bọn họđitheo Cửu Thiên Tuế để có thể có được ngày mà kiêu ngạo,hiệntại lại phải sống những ngày nhàm chán khiến cho cả người vô cùng khó chịu.

Hai mắt Thẩm Dư ảm đạm, đôi mắt mắt phượng u ám như hai xoáy nước sâu vô tận.

"Phu nhân, dùng thêm sức lực, đứanhỏsẽnhanhđira..."

Chỉ làđãlâu như vậy nhưng Đường Tứ Tứ vẫnkhôngsinh được.

Quản gia lại hỏi Quân Cơ Lạc bây giờ nên làm gì, Quân Cơ Lạckhôngnóimà chỉđitới bên ngoài phòng sinh của Đường Tứ Tứ.

mộtđêm này, Quân Cơ Lạc lên thuyền rời khỏi Mặc thành để tới Hoàng thành.

Quân Cơ Lạc dùng sức gỡ tay Tiết thần y ra, bắt đầu khẩn trươngđiquađilại xoa xoa hai tay trong hành lang.

Quân Cơ Lạc bị đẩy ra cửathìkhôngcam lòng, Đường Tứ Tứ vừa mới phát ra tiếng kêu đau đớn rung trời, Quân Cơ Lạc vô cùng đau lòng lại muốn đẩy cửađivào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khóe miệng Quân Cơ Lạc khẽ nhếch lên,hắnnhìn nữ tử dùng khăn che mặt ở trước mặt:"Nếu ngươiđãlà vương phi của Cẩn vương điện hạthìbản đốc cũng nên gọi ngươimộttiếng đệ muội. Đệ muội, bản đốc cảm thấy ngươi rất quen,khôngbiết trước kia ngươi có từng gặp qua bản đốc haykhông?"

Thanh nhi phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng bỏ chạy ra khỏi phòng lệnh cho ngườiđigọi bà đỡ và Quân Cơ Lạc.

....

Hai tay Mộ Dung Tề Quang chắp lại sau lưng,hắnđứng bên cửa sổ, ngẩng đầu nhìn bầu trời rơi đầy tuyết trắng. Tuyết trắng tuôn rơikhôngngừng khiến trong viện phủmộttầng tuyết dày nặng chĩu. Tựa như những gì xảy ra trong cuộc đờihắn, luôn bị những áp lực đè nặngkhôngthể thở nổi.

Quân Cơ Lạc cười châm biếm, lành lạnh liếc Đỗ Lương Thiệnmộtcái:"Đỗ đại nhân, bản đốc còn chưa giao đấu cùng hoàng thượng mà ngàiđãtin là bản đốc thất bại sao?"

Tề Quang, Quân Cơ Lạcđãhủy diệt hi vọng từnhỏđến lớn của ta. Takhôngcòn gia đình, ta hậnhắn."

Ôm trong mình tâm tình vui mừng cùng ưu thương, Quân Cơ Lạc sải bướctrêncuộc hành trình củahắn. Ở trong hoàng thành,mộttrận chiến gian khổ và nguy hiểmđangđợi chờhắn.

Mùng hai tháng hai, trời nổi lênmộttrận tuyết lớn. Vào ban đêm, trong việnđãtíchmộttầng tuyết dày.

khôngkhí g·i·ế·t chóc dần dần tới gần bọn họ. Trận chiến này hoặc làmộtbước lên trời, hoặc chính là chếtkhôngcó chỗ chôn.

Đường Tứ Tứ giương mắt, hai người lưu luyến nhìn nhaumộtchút rồi nàng mớinhẹgật gật đầu.

Đường Tứ Tứ vô cùng cố gắng nặn ra nụ cười tươi nhưng vừa nghĩ tới Quân Cơ Lạc, nàng lại lập tức kéo lấy tay Thanh nhi, ý bảo Thanh nhi nhanh chóng mang đứanhỏđến cho Quân Cơ Lạc nhìnmộtchút.

"Nhị tiểu thư, người làm sao thế?" Thanh nhi nhìn thấy sắc mặt của nàngthìbị dọa tới hoảng sợ.

Thanh nhiđangđứng ở cửa chỉ huy nha hoàn. Vừa thấy Quân Cơ Lạc định đẩy cửa vàothìThanh nhi vội vàng to gan đẩy Quân Cơ Lạcđira ngoài.

Trong phòng sinh, Đường Tứ Tứđãmệt tới nỗi mồ hôi chảy ròng ròng. Lúc này đây, đứa con trong bụng nàng vẫnkhôngchịuđira. Sau khi giằng comộtphenthìnàng chỉ cảm thấy chính mìnhkhôngcòn sức lực nữa, giống như nằmtrênmộttảng đá Vân Đóa mềm mại.

Khi Đường Tứ Tứ mang thai được mười tháng, còn mấy ngày nữasẽsinhthìMặc thành bắt đầu lặng lẽ xuấthiệnsựthay đổi.

Ánh mắt hai người gặp nhau, sắc mặt nàng sau lớp khăn che trầm xuống, chớp hàng lông mi rồi rời tầm mắtđichỗ khác.

Hai tay Đường Tứ Tứ nắm chặt chăn, mày nhíu lạinóiđứt quãng:"Thanh nhi, ta sắp sinh rồi..."

Đồng tử củahắnhơi co rút lại, hơi nhếch cánh môi nhìn nàng chăm chú.

Mộ Dung Tề Quang chen vào:"Quân Cơ Lạc, A Dư là nữ nhân của bổn vương. Từnhỏnàngđãhầu hạ bên người bổn vương. Nàng cũngkhôngcó quan hệ gì với nhà Thẩm thái phi. Ngươi hãy thu lạisựđề phòngđi. Nếunóigiốngthìbổn vương cảm thấy hai người mới giống nhau..."

hắnnhờ Tiết thần y thayhắnquan sát, cònhắnthìcùng người mặt đồ đenđivào thư phòng,hắnnhíu mày, giọng điệukhôngtốt hỏi:"Trong hoàng thành có chuyện gì xảy ra?"

Mộ Dung Tề Quangnhẹnhàng khép mắt rồi im lặng đóng cửa lại rờiđi.

Quân Cơ Lạc vừađitới bên ngoài cửathìnghe thấy tiếng kêu đau đớn của Đường Tứ Tứ từ trong phòng truyền ra. Tim củahắnnhảy dựng lên, vội vàng muốn đẩy cửađivào.

Trong viện, người người ra ra vào vào,mộtnhóm lớn bà đỡ ở ngoại việnđãđược mời tới. Đám nha hoàn cũng bắt đầu bưng nước ấm ra ra vào vào.

Nàng chậm rãi tháo khăn chetrênmặt xuống lộ ra khuôn mặt có những vết sẹo dữ tợn.

Mộ Dung Tề Quang vừanóira lời nàythìbị Thẩm Dư kéo kéo góc áohắn. Thẩm Dư thù hận ngập trời với Quân Cơ Lạc, nàngkhôngbiết mình và Quân Cơ Lạc có gì mà giống nhau. Thậm chí nàng còn chán ghét tên của mình bị nhắc cùng với tên Quân Cơ Lạc.

Thanh nhiđãtrải qua rất nhiều mưa gió cùng nàng, nàng thực lòng hi vọng cả đời nàng ấy có thể sống cạnh nam nhân mìnhyêu, trải qua những ngày bình yên.

Thẩm Dư khẩn trương hai tay xoắn lại vào nhau.

Đối với Quân Cơ Lạc,hắnbiết ám vệ xuấthiệnbiểu thị cho điều gì.

Khuôn mặt quản gia trắng bệch, giọngnóinghiêm trọng bẩm báo với Quân Cơ Lạc:"Cửu Thiên Tuế,khôngtốt rồi... Ở cửa lớn cómộtđám thị vệ xông tới, những người đónóiphụng mệnh ý chỉ hoàng thượng đến tróc nã Cửu Thiên Tuế ngài..."

Quân Cơ Lạc cũng như cảnh cáo với Thẩm Dư,hắnnói:"Đệ muội, Cẩn vương điện hạ đối với muộithậttốt... Cho dù có việc gìthìcũng hi vọng đệ muội có thể lo lắng nhiều hơn cho hoàn cảnh của Cẩn vương điện hạ."

Tiết thần y bịhắngiữ lại rồi lại tựnóitự trả lời,hắnkhổkhôngthể tả, đến lần thứ tám mươi támhắnhỏi Đường Tứ Tứsẽkhôngcó chuyện gìthìhắnthựcsựkhôngthể nhịn được nữa, giật tay áo của mình ra khỏi tay Quân Cơ Lạc, vẻ mặt đau khỏ cầu xin:"Quỷ thiếu đạo đức, xin ngươi đấy, ta cũng là nam nhân, ngươi đừng có ép buộc ta nữa..."

hắnghét cảm giác này, vì thế vươn hai tay ôm chặt nàng vào trong ngực.

hắncười ngưỡng mộ Mộ Dung Tề Quang,nói:"Chỉ cần người thươngkhôngcần giang sợ, Cẩn vương điện hạ ngài cũng nên giới thiệu mỹ nhân đứng phía sauđiđãchứ?"

Thẩm Dư nhíu mày cúi đầu, chăm chú nhìn bụng mình rồi yên lặngkhôngnóigì.

Mộ Dung Tề Quang cảm thấykhôngkhí giữa hai người có chútkhôngđúng,hắnâmthầm quan sát ánh mắt của Thẩm Dư cũng thấy tối nay nàng rất khác thường.

"A Dư, bây giờ nàng có thểnóivới ta vì sao nàng nhất định muốn tới Mặc thànhkhông?" Dù sao cũng là người bên gối, trước kia nàng có thể cẩn thận che giấu hận ý với Quân Cơ Lạc. Nhưng tối nay, ánh mắt của nàng nhìn Quân Cơ Lạcđãnóilên tất cả.

Mộ Dung Tề Quang nhếch khóe miệng, cười cực kỳ vô sỉ:"Ngươiđãnóinhư vậythìbổn vương cùng nương tử xin phép quấy rầy."

Đôi mắt u ám Quân Cơ Lạc lộ rasựchâm chọc, cườinói:"Đỗ đại nhânthậtbiếtnóiđùa, khi nàothìbản đốc sa đọa đến nỗi cần phải phối hợp với người khác?khôngphải chỉ là vào kinh thôi sao, bản đốc tự mình trở về là được. Về phần Đỗ đại nhân ngài,khôngcần phải khách khí..." Quân Cơ Lạc lạnh lùng để lạimộtcâu này, sau đó liền cómộtám vệ đột nhiên xuấthiệnxuất ra chủy thủ đâm vào người Đỗ Lương Thiện khiến Đỗ Lương Thiên bị trọng thương.

Trong phòng ngủ, Thanh nhiđanggiúp Đường Tứ Tứ thay quần áo, Đường Tứ Tứ vừa vỗ về nhènhẹbụngđãnhô cao vừa cười dịu dàngnói:"Thanh nhi, chờ sau khi ta sinh đứa con trong bụng ra, tasẽtìm cho ngươimộtngười tốt để gảđi."

Trước mặt là tiểu nương tử và đứanhỏthìtất cả những thứ khác đềukhônglà gì.

Lòng của Quân Cơ Lạcđangđặt hoàn toàn vào trong phòng sinh nên lúc nàyhắnkhônghề để ý tới lời của Tiết thần y,hắnlại tiếp tục tra tấn Tiết thần y về chuyện trong phòng sinh.

"Người cứ yên tâm! Tasẽtheo dõi tình hình của nàng." Tiết thần ynóitới đâythìkhôngquên cường điệunói:"Nhưng ngươi cần nhớ kỹ, ta chỉ giúp ngươi trông nom nàng nhiều nhất làmộttháng, nếu quá thời gian mà ngươi vẫn chưa trở lạithìtasẽkhôngtrông nom nữa."

Quân Cơ Lạc cảnh cáorõràng như thế, Mộ Dung Tề Quang nghe xongthìtrong lòng rấtkhôngvui.hắnmuốn thay nữ nhân của mìnhnóigì đó nhưng Quân Cơ Lạcđãlệnh cho quản gia sắp xếp chỗ ở cho bọn họ đêm nay. Vì thếhắnnuốt lời địnhnóivào trong bụng.

Mộ Dung Tề Quang nhăn mặt nhíu mày,hiệntại có chút thông cảm cho Quân Cơ Lạc. Đương nhiênhắncũng hi vọng khi con củahắnsinh rasẽkhôngtra tấn A Dư như thế,khôngthìhắnsẽvô cùng đau lòng.

Chân đứanhỏđira trước?khôngphải có nghĩa là khó sinh sao, đứanhỏcó thể vìkhôngthể hít thờ được mà c·h·ế·t?

Đường Tứ Tứ nhận lấy nước ấmhắnđưa rồi yên tâm uống.

Quân Cơ Lạ vừa tiếp đón tốt mấy người Mộ Dung Tề Quangthìmộttiểu nha hoàn kích động chạy tới, hưng phấnnóivới Quân Cơ Lạc Đường Tứ Tứ sắp sinh.

hắnnhìn thấy trong mắt nàng có hận thù đối với Quân Cơ Lạc! Đúng rồi!hắntuyệt đốikhôngcó nhìn lầm, ánh mắt đó chứa đựng thù hận mãnh liệt.

Làm cha của ba bé trai,hắnđiên cuồng muốnmộtbégái.mộtnữ nhi đángyêunhư Tứ Tứ! Hơn nữa nữ nhi giống cha,nóinhư vậythìmỹ mạo củahắnsẽcó người thừa hưởng.hắnthềhắnsẽcưng chiều nữ nhi củahắnđến tận trời. Chỉ tiếc là ông trời cố tìnhkhôngchohắnđược toại ý. Chẳng lẽhắnkhôngcó phúc khí được làm nhạc phụ?

Thanh nhi đương nhiên là hiểu ý của Đường Tứ Tứ, nàng vội vàng xoay ngườiđitới chỗ Quân Cơ Lạc bên cửa để báo tin tốt, nhưng Quân Cơ Lạcđãsớm rời khỏi. Mà khi Thanh nhi hậm hực trở lại phòngthìlúc đó lại nghe thấy tiếng bà đỡ hô to:"Trời, trong bụng cònmộtđứa nữa..."

Quân Cơ Lạc đứng lênđiđến bên cạnh Đường Tứ Tứ đỡ nàng ngồi xuống ghế mây trong phòng. Sau đó lại trở lại bên bàn, bưng môt ly nước ấm uống thửmộtchút, đợi khi chínhhắnkhôngcòn cảm thấy có điều khác thường mới đưa nước cho Đường Tứ Tứ uống.

Quân Cơ Lạc liếc quản giamộtcái rồi liềnnhỏgiọngnóivới người mặt đồ đen mấy câu, người mặt đồ đen kia nghe xongthìhưng phấn lui xuốngđichấp hành mệnh lệnh của Quân Cơ Lạc.

"Phu nhân, mau! Cố gắng lênmộtchút!"

Khi Mộ Dung Tề Quang sắp rời khỏi phòngthìlại quay đầu nhìn lại Thẩm Dư vẫn đứng trước cửa sổ bất động. Ánh sáng màu cam của ngọn đèn chiếu lêntrênngười nàng khiến bóng của nàng kéo dài. Hình bóng của nàng gầy yếu bất lực khiến trong lònghắnthở dài, tuy rằng nàng vừa làm tổn thươnghắnnhưngkhôngcó cách nào khác, nếu là nữ nhân chính mình chọnthìvề sau có thể từ từ khuyên bảo.

Trong những ngày hai người ở Mặc thành, tuy bên ngoài đều canh phòng nghiêm ngặt, bên trong thị nữ hầu hạ Đường Tứ Tứ cũng được tuyển chọn cẩn thận nhưng Quân Cơ Lạc vẫn lo lắng. Bất cứ thứ gì Tứ Tứ ăn, dùng qua, uống,thậm chí là mặc đều được Quân Cơ Lạc nghiêm khắc kiểm tra để bảo đảmkhôngcó gì nguy hại mới đưa đồ vật đó cho Tứ Tứ sử dụng.

Quân Cơ Lạc vuốt cằm bóng loáng, hai mắt nguy hiểm nheo lại.

h* th*n truyền tới cảm giác xé rách càng ngày càngrõràng. Đường Tứ Tứ mệt đến nỗi ngay cảâmthanh đau đớn cũngkhôngthể thốt ra. Nha hoàng bưng tớimộtbát súp lớn đưa vào trong miệng nàng.

Người mặc đồ đen đó vừa xuấthiệnkhônghợp với bầukhôngkhí bận rộn nơi này. Đương nhiênsựxuấthiệncủahắnkhiến cho Quân Cơ Lạc vốn tâm tìnhkhôngtốt lại càng thêm ức chế.

Mộ Dung Tề Quang và Tiết thần y cũngđãbiết việc tân đế phái người tới bắt Quân Cơ Lạc. Tiết thần y lo lắng hỏi:"Quỷ thiếu đạo đức, ngườikhôngsao chứ?"

Thẩm Dư nhếch khóe miệng cười chua sót vớihắn.

Sau này nếu thựcsựQuân Cơ Lạc đăng cơthìnàngkhônghy vọng Thanh nhi lại phải theo nàng tiến cung hầu hạ nàng.

Hai tay Thẩm Dư đan vào nhau đặt ở trước người, nàng cố gắng ngăn chặn nội tâm oán hận, hành lễ với Quân Cơ Lạc:"Dân phụ Thẩm Dư thỉnh an Cửu Thiên Tuế, Cửu Thiên Tuế thiên tuê thiên tuế thiên tuế!"

đãsớm biết tin Dạ Kiêu Cửuđangở trong hoàng cung Tiêu quốc cùng với tân đế Tiêu quốc thiết kếmộtbàn tiệc nhắm vào Quân Cơ Lạc.

Rồi lại đột nhiên nắm lấy tay áo Tiết thần y, vô cùng lo lắng tự hỏi tự đáp:"Tiếng của Tứ Tứ sao lạinhỏđi?khôngcó việc gì chứ?không! Chắc làkhôngcó việc gì... Có ta ở đâythìnàngsẽkhôngcó chuyện gì...."

Trong lòng Mộ Dung Tề Quang có chut phức tạp, nàng thừa nhận như vậy làm chohắnđột nhiên cảm thấyhắnlàm tướng công cực kỳ thất bại.nóicách khác, vô tình Quân Cơ Lạcđãthayhắngiải quyếtmộttai họa ngầm.

Nàng bình tĩnh mànóinhưng lại lộ ra vẻ tang thương. Tâm tĩnh lặng như hồ nước của Mộ Dung Tề Quang cũng vì lời của nàng mà đảo loạn.

Quân Cơ Lạc nghe người tới là Mộ Dung Tề Quangthìdùng quyển sách khác đè lên binh thư rồi ngẩng đầu lên hỏi:"Cẩn vương cónóilý do tới đâykhông?"

Đỗ Lương Thiện liếc Quân Cơ Lạcmộtcái rồi lạinói:"Cửu Thiên Tuế, hi vọng ngài có thể phối hợp với vi thần. Chỉ cần ngài có thể phối hợp với vi thầnthìvi thầnsẽlệnh cho người ta đối xử tử tế với Quân phu nhân."

"Phụng Thiên Thừa Vận, hoàng đế chiếu viết:"tội thần Quân Cơ Lạc lộng quyền, tham ô nhận hối lộ, vu hãm trung lương, g·i·ế·t hại dân chúng vô tội, tội áckhôngtha, gia sản sung công, trong nhà, nam tử lưu đày làm nô, nữ tửthìsung làm quân kĩ, khâm thử!"

Được quản gia trong phủ dẫn đường, Mộ Dung Tề Quangđitới bên cạnh Quân Cơ Lạc.

Quân Cơ Lạc nghe thấy vậythìvội vàng chạy về viện của mình.

Thanh nhi lại cẩn thận đỡ Đường Tứ Tứ đếntrêngường. Đường Tứ Tứ nằm xuống, Thanh nhi vừa dắt chăn cẩn thận cho nàngthìmộttrận gió tuyết lạnh buốt đột nhiên thổi bật mở cửa sổ khiến cho cánh hoa bay vào trong phòng.

"A Dư, nếu cha nàngkhôngchếtthìcómộtngày cha nàngsẽlệnh cho nàng g·i·ế·t ta, nàngsẽgiết ta sao?" Mộ Dung Tề Quang chỉ thản nhiên hỏimộtcâu lại làm cho Thẩm Dư hoảngkhôngbiết phải đáp lại như thế nào.

Quân Cơ Lạc lại cúi người xuống,nhẹnhàng sửa sang lại y phụctrênngười nàng, sau đó mới dặn dò:"Nàng cứ ở trong phòng đợi, tađigặp Cẩn vươngmộtchút rồisẽtrở lại."

Cặp mắt lợi hại của Quân Cơ Lạc chỉ dừng lạitrênngười nàng chút, sâu trong mắt tràn ra thứ ánh sáng nhưng lại được giấu kín như bưng.

Quân Cơ Lạc cười gật gật đầu, coi như đáp ứng lời của Tiết thần y. Sau đóhắnkéo tay áo Mộ Dung Tề Quang, thấp giọngnóivớihắn:"Bản đốc biết Thẩm Dư là muội muội của Thẩm Tĩnh Nghi. Xem xét giao tình giữa chúng ta, bản đốcsẽkhôngđuổiđinhưng ngươi phải chông coi nàng cẩn thận... Nếu nàng làm việc gìkhôngnên làmthìhai người chúng ta sau này ngay cả bằng hữu cũngkhônglàm được..." Lời này xem như lời cảnh cáo, Quân Cơ Lạc tin tưởng trong thời gianhắnkhôngcó trong phủ, Mộ Dung Tề Quangsẽcoi chừng Thẩm Dư. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đỗ Lương Thiện trầm mặcmộtlát rồi mớinóivới thị vệ:"Quênđi, Cửu Thiên Tuế dù sao cũng là Cửu Thiên Tuế,khôngcần phải dùng gông xiềng vớihắn!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 245: Đại kết cục thứ hai: Trận chiến cuối cùng!