Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 246: Đại kết cục thứ ba: Chiếm lấy tâm của ta cả đời, ta dành cả đời của ta cho nàng! (I)
Dù sao, hoàng đế bại bởi hồ ly giảo hoạt Quân Cơ Lạckhôngphải chỉ cómộtvị. Quân Cơ Lạc có thể đánh bại vài hoàng đế,thìtình hình trước mắt này cũng chỉ làmộtkhúc dạo đầu mà thôi.
Hai tròng mắt giảo hoạt của Trì Lệ Dập nhanh chónghiệnlên tia lệ quang, dường nhưđãhiểu ra mục đích lần này Quân Cơ Lạc vào kinh.
Ông thựcsựkhôngtin lời của Quân Cơ Lạc, nhưng Thẩm Hoa Dung lạikhônghề nghi ngờ lời của Quân Cơ Lạc. Đây là điều hai người vô cùng khác nhau. Bà vội vàngnói:"Cơ Lạc, ngươi đừng để ý cậu của ngươi.hiệngiờ ông ấy là người gác cổngkhônghề biết chuyện trong triều đình. Hơn nữa, nếu hoàng thượng thựcsựvô dụng như lời cậu ngươinóivậythìông ấy sao lại có thể bị hoàng thượng giáng xuống làm người gác cổng? Cơ Lạc, đừng để ý cái lão vừa thối lại vừa cứng như cục đá ấy. Ngươinóivới ta, Tứ Tứ và đứanhỏhiệnđangở trong tay hoàng thươngthìphải làm thế nào? Dùng Tứ Tứ và đứanhỏlàm lợi thế áp chế ngươi sao?" Biết Tứ Tứ sinhmộtcặp song sinh, lòng bà vô cùng vui mừng. Nhưng cả lớn cảnhỏđềuđãbị bắt, trong lòng bà khó tránh khỏi sót ruột thay hai vợ chồng bọn họ.
Trì Lệ Dập khẽ thở dài, nhìn sắc mặt tức tối của Thẩm Hoa Dùng mà khẽnói:"Được rồi, bà cũng đừng oán giận. Với ân oán ngày xưa của ta cùng tân đếthìhắnđối với ta như bây giờ cũng coi như mởmộtmắt nhắmmộtmắt rồi."
Mộ Dung Việtkhôngdự đoán được Quân Cơ Lạc lại thừa nhận nhanh chóng như vậy, vì vậy mà các loại hình cụhắnchuẩn bị "tỉ mỉ" cho Quân Cơ Lạc đềukhôngdùng được! Sắc mặthắnđột nhiên trầm xuống, đột nhiên tóm lấy nghiên mực ném về phía Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc né tránh, nghiên mực kia rơitrênmặt đất liền vỡ làm hai mảnh.
Dù sao ta cũngkhôngquản, đến lúcmộtnhà Tứ Tứ thựcsựcó chuyệnkhônghay xảy rathìchính tasẽthay bọn họ báo thù. Đến lúc đó ông có thể tới nhặt xác, hoặc là hàng năm tới ngày thanh minh đến mộ phần đốtmộtít tiền giấy."
"Người đâu!" Mộ Dung Việt hét lớnmộttiếng, bên ngoài điện lập tức vọt vào mấy nam tử mặc trang phục binh lính.
Ông chưa bao giờ làmộtngười lãng mạn ngọt ngào. Ông cũng chưa từngnóivới bà, hai mươi mấy năm trước, khi ông vượt qua được cái chếtthìngười luôn luôn ở bên cạnh chăm sóc ôngkhôngrời chỉ có mình bà.
Ngày hôm đó, trời lại vô cùng đẹp, tuyếtđãngừng rơi. Hơn nữa bách tính đều nghe tin hôm nay là ngày xử trảm đại gian quan Tiêu quốc Quân Cơ Lạc cho nên từ sáng sớm dân chúngđãvây kín xung quanh pháp trường để chờ đợi kết cục của Quân Cơ Lạc.
"Trì Lệ Dập, theo ta thấy, ôngthậtđúng làkhôngbằng Quân Cơ Lạc... Ông nhìnhắnxem, dù cho xảy ra chuyện gìhắncũng coinhẹ?hiệngiờhắnkhôngphải là đưa Tứ Tứ tới Mặc thành sống thảnh thơi hay sao, ngôi vị cao nhấttrêntriều đình cũngkhôngdámnóigìhắn? Ý ta muốnnói, ông chính là kẻ ngu trung... Rồi chờ tới khi vị nào đó sai người tới chém rớt đầu chúng tathìôngsẽphải hối hận!"
Trì Lệ Dập nhìn Thẩm Hoa Dungmộtcái rồi đứng dậy sửa sang lại quần áođira mở cửa. Cửa vừa mở rathìgương mặt tuấn mỹ của Quân Cơ Lạc xuấthiệnở bên ngoài. Nhìn thấy người tới mở cửa là Trì Lệ Dập, Quân Cơ Lạc l**m cánh môi, cười hết sức sáng lạn:"Trì quốc công,đãlâukhônggặp."
"Ngươikhôngnên gạt ta ý đồ muốn lợi dụng ta giúp ngươi đạt được mục đích?" Trì Lệ Dập lại kiên quyếtnói.
Quân Cơ Lạckhôngđể ý Trì Lệ Dập mà chỉnhẹtay đẩy Trì Lệ Dập ramộtbên, lập tứcđivào trong viện. Thẩm Hoa Dung nghe đượcthìcũng chạy ra xem là chuyện gì. Sau khi nhìn thấy người đến khoác áo nhung đen là Quân Cơ Lạcthìbà liền vui mừng, hai mắt sáng lênđinhanh tới trước vài bước, sau đó nắm chặt nắm tay dùng sức đánh lên người Quân Cơ Lạc.
Đến ngày thứ ba, cũng là ngày Quân Cơ Lạc bị xử trảm.
"Sao có thể? Quân Cơ Lạc ngươikhôngphải luôn tự nhận làkhôngai có thể địch sao? Làm sao lúc này có thể để Tứ Tứ rơi vào trong tay địch? Hơn nữa lại còn là hoàng thượng?" Trì Lệ Dập nhíu mày, vô cùng hoài nghi lời của Quân Cơ Lạc.
Cần Chính Điện trang H**ng X* hoa, Tân đế Mộ Dung Việtđangcùng mấy vị đại thần thương nghị đạisựtrêntriều, lúc này thái giám bên ngườihắnvội vàng chạy vào lấy tay che miệngthìthầm bên taihắnvài câu.
khônglâu sau, Thẩm Hoa Dung liền từ phòng bếp mang ra bánh bao mình tự làm và hai chén cháo ít ỏi, hai vợ chồng cùng ngồi xuống bàn. Vìkhôngnhìn thấy Trì Hằng Liễu nên Trì Lệ Dập hỏihắnđâu.
Quân Cơ Lạc cúi đầu, hàng lông mi dày che lại tròng mắt u ám khiến người takhôngnhinrõđôi mắthắn.
Trong lòng Thẩm Hoa Dungđãsớm tích tụmộtbọc tức giận to đùng.nóiđến tân đế, bà thựcsựlà đầy tức giận. Hoàng đế này đối với các đại thần trong triều tận lực áp dụng chính sách mượn sức. Nhưng cố tìnhkhônghề khách khí với tảng đá kia. Qua bảy tám tháng, vị hoàng đế này liên tiếp hạ chín đạo thánh chỉ giáng tội hạ thấp tảng đá kia tớikhôngđángmộtđồng.hiệntại tảng đá nhà bà trực tiếp từ đường đường đại tướng quân trở thànhmộtbinh lính bình thường gác cổng thành.
Tuyết rời suốt hai ngày nhưng vẫnkhôngngừng rơi. Khắp trời đấtđãsớm trở thànhmộtvùng trắng xóa.
"Aizz... làm sao có thể như vậy?" Thẩm Hoa Dung vốn nóng tính, trong lòng quýnh cả lên,trêntaykhôngbiết nặngnhẹmà dùng sức đánh Trì Lệ Dập cảnh cáo:"Trì Lệ Dập, Tứ Tứ là người thân của ông, ông phải nghĩ cách cứu nó trở về..."
Sau đó, ông mang theo bà trở về ở trongmộttrấnnhỏ. Đến bây giờ ông còn nhớrõkhi nhạc phụ của ông nghe ôngnóimuốn kết hôn với nữ nhi của mìnhthìthần sắcrõràng bị dọa như thế nào. Rồi sau này bọn họ có con.
Ngoài cửa sổ, tuyếtđãrơi đầytrênnóc nhà truyền đếnâmthanh nhành cây gẫy mơ hồ, Thẩm Hoa Dung nhìn cảnh tuyết rơi bên ngoài cửa sổ rồi nhìn đến gốc cây đào trong việnđãbị tuyết phủ chặt cứng. Bà khẽ thở dài, giọngnóiđầy vẻ lo lắng:"Tính toán ngàythìTứ Tứ cũng sắp sinh rồi. Đều tạimộttrận tuyết lớn nàykhôngthìlúc này tađãcó thể tới chăm sóc nó."
Trì Lệ Dập lắc đầu:"Vẫn chưa."
"Ây da, sao ngươi lại ở đâu?khôngphải Tứ Tứ sắp sinh sao?hiệngiờ ngươi vào hoàng thànhthìai chăm sóc Tứ Tứ?"
Mộ Dung Việt cùng thái giám bên người trao đổi ánh mắt, dĩ nhiên bên ngoài là "mời" nhưng cũngkhôngđơn giản là như vậy.hắnkhom người lui xuống. Mộ Dung Việt ngẩng đầu đảo mắt khắp các vị đại thần, cười ha hanói:"Cửu Thiên Tuế của chúng tađangở ngoài cửa, các vị ái khanh nhất định cũng có thâm giao với Cửu Thiên Tuế?"
Mới bước tới ngoài cửa phòng, Trì Lệ Dập nghe được Thẩm Hoa Dungnóivậythìchợt căng thẳng, trầm giọng hỏi Quân Cơ Lạc:"Rốt cuộc Tứ Tứ làm sao vậy?"
Quân Cơ Lạc bình tĩnh, tư thái thản nhiên lại khiến Mộ Dung Việt càng thêm bất an chăng thẳng. Xem lại,hắndùng thời gian mười tháng để nắm giữ binh quyền trong tay, các chức quan trọng yếu trong triều đều là ngườihắntín nhiệm đảm nhiệm.mộtkhi Quân Cơ Lạc phát động làm phảnthìhẳn làhắncó năng lực chống lạihắnta.
Quân Cơ Lạc chắp hai tay đằng sau, nghe thấy Mộ Dung Việt chỉ tríchmộthồithìhắnkhẽ thở dài:"Hoàng thượngnóibản đốc đều nhận hết! Bản đốc thựcsựlà giả mạo hoạn quan, cũng xác nhậnđãgiếtkhôngít người. Hoàng thượng muốn xử trí thế nàothìbản đốc nguyện phụng bồi đến cùng."
"Tội nhân Quân Cơ Lạcđãnhận tội, giảihắnxuống. Ba ngày sau tại Ngọ môn xử trảm!" Mộ Dung Việt cao giọng mệnh lệnh. Mấy thị vệ tiến lên phía trước muốn áp giải Quân Cơ Lạc vào đại lao. Khi bọn họ vừa mới lại gầnthìQuân Cơ Lạc nở nụ cười lưu manh, phất tay áomộtcáinhẹgiọngnói:"khôngphiền các vị, bản đốc biết đườngđitới đại lao."
Tiếng đập cửa dồn dập truyền đến.
Thẩm Hoa Dung cắn lên mu bàn tay của ôngmộtcái, sau đó nén lửa giận trong lòng. Sau đó mớikhôngcam tâm tình nguyệnnói:"Ông ăn cơm chưa?"
"Vi thần thỉnh an hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" Quân Cơ Lạc hành lễ tượng trưngkhônghề có chút mất tự nhiên ngẩng đầu đánh giá Mộ Dung Việt, ánh mắt vừa lớn mật lại mang theo khiêu khích.
Còn nữa, hoàng thượng mà ông cả ngày nhắc tới kiađãcấu kết cùng người Trần quốc rồi. Nếumộtngày kia Tiêu quốc trở thành phụ quốc của Trần quốcthìkhôngphải ông vẫn muốn tiếp tục ngu trung đấy chứ.
Thẩm Hoa Dung khẽ cắn môi,thậtsựlàkhôngnhìn được nữa, nhịnkhôngđược oán giận đánhẹTrì Lệ Dậpmộtcước:"Trì Lệ Dập, thựcsựông là tảng đá sao? Người ta đối xử với ông như vậy thế mà ông lại ngây ngốc nghe lờihắnđigác cổng thành. Ta nhổ vào! Dù gì trước kia ông cũng là đại tướng quân tiếng tăm lẫy lừng của Tiêu quốc, trước kia cho dù là tiên đế hay Thịnh nguyên đế cũngkhôngcó ngươi nào dámkhôngtôn trọng ông? Nhưng bây giờ... Ông xem, chomộtđại tướng quânđigác cổng thành, đâykhôngphải là làm nhục ông hay sao? Chỉ có loại người ngốc nghếch như ông mới thực thựcsựđigác cổng thành."
hắnngẩng đầu lên, đảo mắtmộtlượt các đại thần ở bên dưới, cường điệu cảnh cáo:"Chư vị ái khanh vừa rồi cũng chứng kiến Cửu Thiên Tuế tự mình nhận tội, trẫm cũngkhônghề ép buộchắn. Trẫm chỉ cómộtđiềunóivới các khanh,hiệnCửu Thiên Tuếđãnhận tội cho nên nếu có người nào tiếp xúc với Cửu Thiên Tuêthìtrẫmsẽkhôngkhách khí với kẻ đó!"
Buổi tối, Mộ Dung Việt gặp Dạ Kiêu Cửu kể chuyện biểuhiệncủa Quân Cơ Lạc ban ngày cho Dạ Kiểu Cửu nghe. Dạ Kiêu Cửu suy nghĩmộtchút rồinói:"Để phòng trừ đêm dài lắm mộng, chúng ta nên đểhắngặp chuyện "ngoài ý muốn" luônđi."
"hiệngiờ Tứ Tứ thế nào? Vốn là ta muốnđixem nó nhưng tuyết lớn quá." Thẩm Hoa Dung kéomộtcái ghế ngồi xuống, mở miệng hỏi câu đầu tiên là về chuyện của Tứ Tứ.
Phủ quốc công trước kia bọn họ ở cũng bị thu hồi,mộtnhà ba người bọn họkhôngthểkhônggiải tán nô dịch trong nhà, thuêmộtngôi nhànhỏtrong hoàng thành.
Cho dù trong lòng Thẩm Hoa Dùng có nhiều oán thán nhưng vào giờ khắc này có được cái nắm tay của ôngthìtrong lòng bà cũng ngọt ngào như ăn được mật ngọt. Cuộc đời này của bà, được phu quânyêuthương trân trọng, được tiểu bối kinhyêu, vậythìdù có gió to mấy mù, thủy triều lên xuống cũng có thể vượt qua. Còn lại đềukhôngcòn gì phải hối tiếc.
Tứ Tứ và đứanhỏhiệnđều ở....trong tay hoàng thượng."
Với tình huốnghiệntại,mộtsố người cho rằng trong trận chiến giữa Quân Cơ Lạc và hoàng thượngthìQuân Cơ Lạcđãthảm bại. Nhưng lại càng nhiều người cho rằng Quân Cơ Lạcđangtính toán điều gì đó.
"Ta nhổ vào!" Thẩm Hoa Dungkhôngchút khách khí khạcmộtngụm đờm:"hắnta chính làmộthôn..." Chữ "quân" cuối cùng còn chưanóirathìThẩm Hoa Dungđãbị Trì Lệ Dập che miệng.
Hai mắt u ám của Quân Cơ Lạc hơi hơi buồn bã, hàng lông mi dài khẽ chớp mấy cái, cúi đầukhôngrõnét mặt, trong tay bưng trà nóng, nước trà còn có khói trắng lượn lờ.
Sắc mặt Trì Lệ dập trầm xuống, nghiêm khắcnói:"Bà điên rồi, lời đại nghịch bất đạo vậy mà bị nghe đượcthìbà ngại vợ chúng chúng ta sống lâu quá rồi sao?"
"Nhanh sai người "mời" Cửu Thiên Tuế tiến vào!" Mộ Dung Việt cất cao giọng mệnh lệnh.
Trì Lệ Dập, chuyện Trung quân ái quốc, ta nghe ôngnóisuốt hai mươi mấy năm nay rồi. Bây giờ ông cũngkhôngcần phảinóivới ta nữa. Ta chỉ biết từnhỏcha tađãdạy ta có thù phải trả, có ânthìphải báo đáp. Lúc trước ông bị Dạ Kiêu Cửu bắt là Cơ Lạc cứu ông trở về. Vì ông, Cơ Lạcđãbị thương nghiêm trọng.hiệnhắngặp phiền toái, chẳng lẽkhôngphải là thời điểm ông nên báo ânhắnsao?
Hai ngườ khó khăn i cùngđidọc theo hành lang cũ nát của tiểu viện mới quay trở về trong phòng. Thẩm Hoa Dung lại vội vàng tự mình rót cho Trì Lệ Dậpmộtchén trà nóng.
Trì Lệ Dập cũng theo tầm mắt bà nhìn ra bên ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ dưới mái hiên tuyếtđangtuôn rơi.
Trì Lệ Dập bất đắc dĩ lắc đầu cũng phải theo vào phòng.
Lúc đó cửa viện có người mở ra, Thẩm Hoa Dung từ phía sau củađiló ra. Khi bà nhìn thấy toàn thân Trì Lệ Dập là tuyếtthìbà đau lòng vội vàng kéo Trì Lệ Dậpđivào.
Thẩm Hoa Dung lại tự mình phủi vài bông tuyết đọngtrênvai Trì Lệ Dập, khi ở gần ông, bà có thể nhìnrõtrênkhuôn mặtđãđông lạnh của Trì Lệ Dập có vài chỗ xước xát, xung quanh hốc mắt thậm chí còn có vết bầm xanh tím do bị tấu đánh.
Thẩm Hoa Dung cũngkhôngthèm để ý lời này của ông mànói:"Ta đúng là nữ nhân đấy. Trì Lệ Dập, ông đừng cho là takhôngbiết trong lòng ông nghĩ cái gì.khôngphải ông lo Quân Cơ Lạc soán vị hay sao, chờ khi ông sống tới trăm tuổi tới điện Diêm La, ông là "trung thần"sẽkhôngcòn mặt mũiđigặp người nhà Mộ Dung sao.
Trì Lệ Dập nhìn nữ nhânđãđitheo mình suốt hai mươi mấy năm, tóc mai của bàđãkhôngcòn đen bóng như trước, dung mạo cũngkhôngcòn trẻ trung như xưa, khóe mắt và trán cũngđãin hằn dấu vết năm tháng, nhưng bà vẫn chung thủymộtlòng với ông, như vậy trong lòng ôngđãcảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Khóe miệng khẽ giương lên lộ ra nụ cười mỉm. Ông ngập tràn cảm giác có lỗi nắm lấy hai bàn tayđãkhôngcòn mềm mại như khi còn congáicủa bà, chân thànhnói:"Hoa Dung, cám ơn bà!" Có lẽ là do trận tuyết lớn lần này mà giờ khắc này trong lòng ông bỗng nhiên dâng lên cảm giác bi thương. Bọn họ nhìn những đứa trẻ lớn lên rồi rời khỏi. Công danh lợi lộchắntừng coi trọng trước kia giờ cũng chỉ như gió thoảng, cuộc đời tới tận cùngthìở bên cạnh ông cũng vẫn chỉ có bà.
Khi đó, bà mạng mẽ, khóe miệng lúc nào cũng giương lên. Nhưng còn ông, tuy rằng bài binh bố trận, huấn luyện binh lính. Nhưng ông có để tâm sao, ănnóivụng về làmộtthiếu niên chỉ biết cố chấp cứng đầu.
Quân Cơ Lạc thấy mìnhđãdiễn xongthìliền đứng lên, khóe miệng khẽ nhếch lên rồi cúi đầu cáo từ Thẩm Hoa Dung. Thẩm Hoa Dung vô cùng lo lắng đưahắnđến cửa viện. Quân Cơ Lạc lại cùng Thẩm Hoa Dungnóimộtít chuyện rồi mới lên ngựa theo người củahắnrờiđi.
Trong lúc nhât thời, các đại thần phía dưới đều lắc đầu ấp úng phủ nhận. Mộ Dung Việt thực vừa lòng với thái độ của quan viên,hắnsửa sang lại trang phục lại cố ra vẻ thong dong bưng ly trà lên nhấpmộtngụm. Đến khi nghe thấy tiếng thái giám thông bẩm bên ngoài điện, Mộ Dung Việt mới ngẩng đầu ngóng nhìn, hồi lâu sau mới thấy Quân Cơ Lạc tươi cười mị hoặc, thân ảnh tuấn dật xuấthiệntrước mắt mọi người.
Trước mắt tân đế mà thừa nhận bọn học họ có quan hệ cá nhân với Quân Cơ Lạc? Ha ha, chỉ có ngườikhôngsợ c·h·ế·t mới có thể làm!
Quân Cơ Lạc ngước mắt, ánh mắt sâu xanói:"Tứ Tứđãsinhmộtcặp bé trai... Những người kia lợi dụng lúc Tứ Tứ đau bụng sắp sinh mà bắt nàngđi.hiệngiờ nàng và đứanhỏđều ở trong tay hoàng thượng." (đọc tại Qidian-VP.com)
Thẩm Hoa Dung quan sát sắc mặthắn, trong đầu xuấthiệný niệmkhôngtốt:"Tứ Tứ làm sao vậy? Ngươi maunóiđi!"
"A, xem kìa, vừa thấy ngươi liền vui mừng tới quên hết mọi chuyện!" Thẩm Hoa Dung hô lênmộttiếng, vỗ vỗ đầu mình rồi sau đó liền kéo Quân Cơ Lạcđivào trong nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bà nhịnkhôngđược liền ngồi ở bên cạnh ông lải nhải:"Trì Lệ Dập, cái tảng đá ngoan cố ông rốt cuộcthìkhi nào mới có thể thông suốt.rõrànghiệntại việc nên làm là cứu Tứ Tứ... Tanóicho ông biết, nếu ông thấy c·h·ế·t màkhôngcứu, nhà Tứ Tứ mà có chuyện gì xảy rathìnhât định là do ông hại..."
Khi Quân Cơ Lạcđangngây ngườithìThẩm Hoa Dungđãrótmộtchén trà nóng cho Quân Cơ Lạc. Hai tay Quân Cơ Lạc nhận lấy chén trà nóng nhưngkhônguống mà chỉ vươn hai tay hứng những bông tuyết bay lạc.
Trừ việc đó ra, Cửu Thiên Tuế ngươi còn lấy quyền chung mà mưu cầu tư, g·i·ế·t hại trung lương, thế nên bách quan trong triều giận màkhôngdámnóigì. Cửu Thiên Tuế, tục ngữnóivương tử phạm phápthìcũng sử như thứ dân, nếuhiệngiờ Cửu Thiên Tuế ngươi nhận tộithìtrẫm còn có thể để cho ngươi được c·h·ế·t toàn thây, cònkhôngthìngươi đừng trách trẫm độc ác!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì bàkhôngăn nên Trì Lệ Dập tùy tiện ăn hai cái bánh bao rồi cũng làm bộ nhưđãăn nokhôngăn thêm nữa.
hắnbưng chén trà lên bi thươngnói:"Hoàng thượng phái Khâm Sai Đại Thần tới Mặc thành tróc nã bản đốc.
Thẩm Hoa Dung đáp lời:"Nó cùng mấy người bạn cũ trước kia trong thư viện ra ngoài rồi. Mấy ngày nữa mới có thể trở về."
Quân Cơ Lạc đưa tay lên xoa xoa, khuôn mặt tuấn mỹ lộ vẻ đáng thương:"Mợ, suốt đêm con gấp gáp trở về. Mợ... trước có thể cho conmộtly trà haykhông?"
"Vừa vặn ta cũng chưa ăn." Thẩm Hoa Dung vừanóivừađivào phòng bếp.
Quân Cơ Lạc, ngươi đừng có gạt ta! Takhôngtin hoàng thượng có thể làm như vậy với ngươi!" Trì Lệ Dập vẫnkhôngtin lời của Quân Cơ Lạc, theohắnthìQuân Cơ Lạc có lẽ lại trình diễnmộtmàn kịch nào đó mà thôi.
Trì Lệ Dập im lặng gật gật đầu rồi cúi đầu đem cháo trong chén húp hết. Tuy Thẩm Hoa Dung luôn mắng Trì Lệ Dập nhưng nghĩ tới những gì ông gặp phải gần đâythìcực kỳ đau lòng cho ông. Bà đưa hết bánh bao cho Trì Lệ Dập. Trì Lệ Dập biết bà làm cho mình liền bẻ bánh bao ra làm đôi, tự mình đút cho Thẩm Hoa Dung ăn. Nhưng Thẩm Hoa Dung cũng chỉ cắnmộtmiếngnhỏcho có rồi liền lắc đầunóikhôngmuốn ăn nữa.
Vào mùa đông, hoàng cung bị tuyết bao phủmộtmàu trắng xóa. Đoàn người Quân Cơ Lạc vừa tới trong hoàng cungthìliền có thị vệ có trang bị đao kiếm đưahắnvào trong hoàng cung. (đọc tại Qidian-VP.com)
"hiệngiờ chỉ có thể hi vọng ông trời phù hộ để cho Tứ Tứ và đứanhỏđều được bình an." Hai tay Thẩm Hoa Dung chắp lại vóc dáng mệt mỏi khẩn cầu ông trời.
Trì Lệ Dập nhận chén trà nóng rồinhẹhớpmộtngụmnhỏrồi mới có cảm giác máu toàn thân mình lưu thông. Sau đó ông liền bao lấy chén trà trong tay để sưởi ấm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quân Cơ Lạc thở dài thườn thượt, cặp mắt u ám tràn đầy ưu sầu nhìn Thẩm Hoa Dung, rồi buông chén tràtrêntay xuống. Nước trà bị gió lạnh thổi cũngđãkhôngcòn ấm.
"Ngươi... Sao ngươi lại ở trong kinh thành? Tứ Tứ đâu?" Trì Lệ Dập quét mắt ra bên ngoài cửa. Dưới mái hiên thấp béđãđứng đầy thị vệ của Quân Cơ Lạc duy chỉ có bóngđangTứ Tứ làkhôngthấy.
Trong lòng Mộ Dung Việt tự an ủi chính mình nhưng nội tâm vẫn nổi lên bất an. Biết rằng Quân Cơ Lạc vô cùng giảo hoạt vậy nênhắnvẫnkhôngan tâm nổi.
Bốn bề trắng xóa, bóng dáng Quân Cơ Lạc càng ngày càngnhỏ, cuối cùng biến mất trong làn sương mờ mịt.
Khí sắc Mộ Dung Việt hồng nhuận duy trì vẻ uy nghiêm, ngoài cười nhưng trongkhôngcười hừ lạnhnói:"Cửu Thiên Tuế, ngươi hẳn cũng biết bản thân mấy năm nay phạm phải những tội gì? Trẫmkhôngphải người thích truy cứu nhưng mấy ngày nay trẫm nhận đượckhôngít tấu chương buộc tội ngươi. Nhất là ngươi lại lấy thân phận hoạn quan mà cưới vợ mà thê tử của ngươi lại sinh con, nếu đứanhỏkhôngphải con của ngươi vậy đứa thứ hai thứ bathìsao? Trẫm chỉ cần lệnh cho người lấy máu nghiệm thân là có thể biết được đứa bé rốt cục có phải cốt nhục của Cửu Thiên Tuế ngươi haykhông.
Thẩm Hoa Dungnóixongthìcũngkhôngđợi ý kiến của Trì Lệ Dập mà liền dứt khoát xoay người chạy vào trong phòng ngủ, để lại Trì Lệ Dậpmộtmình suy nghĩ.
Sau khi Quân Cơ Lạc vào nhàthìcẩn thận đánh giá gian phòngmộtlượt mày hơi nhíu lại. Dù sao ngày trước cũng là Trì quốc công uy phong lẫm liệt,hiệnlại lưu lạc đến gian phòng đơn sơ như thế này. Quả nhiên là tùy thời thùy mệnh!
Cặp mắt thâm thúy của Trì Lệ Dập nheo lại, vẫn dùng ánh mắt hoài nghi quét qua Quân Cơ Lạc. Ông vẫnkhôngtin con hồ ly Quân Cơ Lạc này.
Chương 246: Đại kết cục thứ ba: Chiếm lấy tâm của ta cả đời, ta dành cả đời của ta cho nàng! (I)
Gió lạnh thôi vù vù bên tai Trì Lệ Dập,trênhàng lông mi Trì Lệ Dập đọng đầy bông tuyết. Ông chà xát hai lòng bàn tay vào với nhau, miệng lại thở ramộtluồng khí trắng, thở ra hơi thở tạm thơi làm ấm thân thể.
Mộ Dung Việt dăn đe như vậy đai thần bên dưới đềukhôngdámnóigì nữa.
"Thùng thùng thùng!"
"Mợ, con tra được tin... mấy tháng trước hoàng thượng và Dạ Kiêu Cửuđãlén hợp tác với nhau.hiệntại Dạ Kiêu Cửuđãtới Hoàng thành. Bắt Tứ Tứ và đứanhỏlà chủ ý củahắn. Loại chuyện này, Dạ Kiêu Cửu cũngđãtừng làm trước kia. Nhưng mợ yên tâm, consẽcố gắng hêt sức cứu Tứ Tứ và đứanhỏ, cho dù sau nàykhôngthể cứu nàng và đứanhỏtrở vềthìcon cũngsẽđitheo Tứ Tứ..." Quân Cơ Lạcnóitới đâythìcố ý dừng lạimộtchút, ánh mắt đảo nhanh qua Trì Lệ Dập.
Mộ Dung Việt nghe thấy lời thái giámthìmày rậm hàng mi vì buồn cười mà khẽ run lên mấy cái như hai nhúm lông rậm chetrênmặthắn.
Bà luôn luôn ở bên cạnh ông kiên trì nhẫn lại hy sinh, nhưng ông chỉ có thể cho bà rất ít tình cảm.
Trì Lệ Dập ở trong gió tuyết gian nan cất bước, đến trước cánh cửa, ông mới vươn cánh tayđãbị tuyết đông lạnh tới tím tái gõ lên xà nhàđãchóc sơn rơi xuống.
Editor: Jun
Chuyện ngoài ý muốn? Mộ Dung Việt hiểu ngay. Cũng vào đêm đó, ngục giam Quân Cơ Lạc bị hỏa hoạn nhưng Quân Cơ Lạc vẫn bình an vôsự. Ngày hôm sau, trong ngục giam Quân Cơ Lạc lại xuấthiệnsát thủ võ công cao cường nhưng Quân Cơ Lạc lại "kỳ tích" sống sót.
Ông cũng đừng cho rằng ta cái gì cũngkhônghiểu. Hôm nay Cơ Lạc đến đây gặp, tuy lờinóikhôngrõràng nhưng ý củahắnchính là hy vọng ông có thể ở phía sau giúp đỡhắnmộtphen.
"Trì tướng quân, nếu ta và Tứ Tứ có xảy ra chuyện gìkhônghaythìta đây hi vọng ngài có thể giúp ta chăm sóc tốt cho Tiểu Xú Xú. Hai ngày nữasẽcó người mang Tiểu Xú Xú tới."
Hơn nữa, bởi vìhắncùng Trần quốcâmthầm liên thủ cho nên đại quân Trần quốckhôngtới mạo phạm biên cảnh Tiêu quốc, bách tính tại biên cảnh cũng được thở phào. Gián tiếp bách tính cũng vô cùng vừa lòng với tân hoàng. Với tất cả những điều đó, hoàng đế nhưhắncó đủ thiên thời địa lợi nhân hòa,hắnkhôngtin Quân Cơ Lạc có thể xoay chuyển tình thế.
Thẩm Hoa Dung vì Trì Lệ Dập mà bênh vực, sau đó lại so sánh Quân Cơ Lạc và Trì Lệ Dập.
Thẩm Hoa Dung đợi đến khi Quân Cơ Lạc biến mất hẳn trong tuyết trắng xóa mới xoay người trở vào trong nhà. Vừa vào trong phòng, bà thấy Trì Lệ Dậpđanghíp mắt trầm tư suy nghĩ gì đó.
Trì Lệ Dập liếc bàmộtcái rồi lạnh lùngnói:"Đúng là nữ nhân!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.