Chương 51: Linh Phẩm Vạn Linh Huyết Đan
Nhận được sự đồng ý của Lữ Vân Trường, đoàn người Khương Ly cũng không tiếp tục nán lại mà nhanh chóng điều khiển Việt quốc lâu thuyền vượt qua khoá môn, tiến vào địa phận của quận Bích Hà.
Quảng đường tới Lưu Sa Quận còn phải đi qua ba cái quận khác là Ngọc Thiền, Quất Tử cùng Bảo Bình, khoảng cách ước chừng năm mươi vạn dặm.
Trên đường đi, tổng cộng gặp được tám lần tướng lĩnh tuần tra. Nhưng mỗi lần, Trần Huyền Tông đều sai người cầm lệnh bài của Lữ Vân Trường đưa ra. Những tướng lĩnh nọ cũng không làm khó lâu thuyền.
.....
Quất Tử Quận, Vô Hạ Thành
Trời về đêm, trăng khuyết treo cao, Vô Hạ Thành sớm đã chìm vào trong tĩnh lặng, chỉ có từng tốp từng tốp võ giả nghiêm nghị tuần tra bốn phía.
Ba tháng trước, ma tai bắt nguồn từ Lưu Sa Quận, rồi nhanh chóng lan rộng ra các quận xung quanh.
Hàng xóm của Quất Tử Quận là Bảo Bình Quận mười ngày trước đã xuất hiện tung tích của ma tu, ba toà thành trì bị huỷ diệt, trên ngàn vạn bá tánh hoá thành thây khô, tử trạng khủng bố đến cực điểm, dẫn đến toàn bộ Yến Quốc đông bộ, từ phàm nhân đến võ giả đều thần hồn nát thần tính.
Vô Hạ Thành là một trong bốn toà thành trì lớn nhất Quất Tử Quận, trong thành có một cái Chân Nhân gia tộc tên là Từ gia toạ trấn.
Từ gia lão tổ là một vị nhất phẩm hậu kỳ cường giả, thực lực tương đối cường đại. Mặc dù như vậy, cũng không thể đảm bảo Vô Hạ Thành vạn vô nhất thất.
Dù sao nghe nói đám ma tu làm loạn kia đều là hạng người tu vi cao cường, thủ đoạn cao minh, ung dung liền tránh thoát Chuẩn Vương cường giả đuổi g·iết.
Bọn họ tuần tra bốn phía, mục đích là giá·m s·át nhất cử nhất động ở trong ngoài thành, nếu phát hiện chuyện gì bất thường sẽ lập tức tiến hành báo động.
Chỉ là bọn họ không biết, bên trên tầng mây của Vô Hạ Thành, dưới trăng tàn, một lão giả áo đen, đạp không mà đứng, ánh mắt nhìn xuống thương sinh giống như nhìn bọn giun kiến.
Lúc này, từ bốn phía của thành trì xuất hiện bốn người mặc huyết y, đeo mặt nạ quỷ, hướng về tầng mây bay lên.
"Trận pháp bố trí xong rồi chứ?"
"Bẩm Mặc lão, đã bố trí xong!" Bốn người cung kính hô.
"Rất tốt."
Lão giả họ Mặc gật đầu, ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống phía dưới.
Tiếp theo, chỉ thấy lão nâng tay lên, lăng không hư hoạ, tinh huyết theo đầu ngón tay bắn ra.
Lát sau, một cái đồ án huyền ảo màu đỏ ngòm xuất hiện tại trước mặt năm người, tản ra nồng đậm huyết tinh chi khí.
Bốn người mặc huyết y ánh mắt cuồng nhiệt nhìn đồ án lơ lửng giữa không trung, giống như đang háo hức mong chờ điều gì đó.
"Xá!"
Chợt, lão giá quát khẽ một tiếng, đồ án màu đỏ ngòm kia trực tiếp hướng về phía Vô Hạ Thành mà bay đi.
Cùng lúc đó, bốn phía Vô Hạ Thành chợt phóng lên bốn cột sáng loá mắt, cùng nhau hội tụ ở chính giữa đạo đồ án nọ.
"Oanh!"
Bốn đạo cột sáng đâm vào đồ án màu đỏ.
Tràng cảnh bạo tạc trong tưởng tượng chưa hề xuất hiện, ngược lại, theo bốn đạo cột sáng rót vào năng lượng, đồ án màu đỏ ngòm kia càng ngày càng lớn, chưa đầy mười hơi thở đã bao trùm toàn bộ Vô Hạ Thành.
"Ừm!"
Từ phủ mật thất
Một lão giả tuổi ngũ tuần đang ngồi lặng lẽ tu luyện, đột nhiên tinh thần lay chuyển, vội vàng tung người bay khỏi mật thất, xông thẳng lên bầu trời.
Khi nhìn thấy đạo đồ án sắp bao trùm khắp toàn thành, sắc mặt của lão khẽ biến.
"Ma tu đồ thành!"
Lão kinh hô một tiếng, cuống cuồng vỗ túi trữ vật, lấy ra một tấm truyền tin phù bóp nát, hoá thành một đạo lưu quang biến mất ở phương xa.
Tiếp theo vận hết toàn lực, điên cuồng hướng về phía ngoài thành bỏ trốn.
Thời khắc này, lão tự lo thân mình còn không xong, hơi sức sâu quản những người khác.
Bên trên tầng mây, lão giả họ Mặc cùng bốn gã huyết y nhân nhìn thấy cảnh này, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị.
"Để ta đi bắt hắn!" Một gã huyết y nhân lạnh lùng nói, đồng thời thân hình thẳng tắp lao xuống, xuất hiện ở trước người Từ gia lão tổ, cười gằn:
"Ngươi chạy không thoát!"
Từ gia lão tổ bắt gặp kẻ chặn đường mình lại là một tên nhị phẩm đỉnh cao ma tu, nội tâm nguội lạnh.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt của lão trở nên đỏ ngầu quát lớn:
"Tà ma đáng c·hết, lão phu liều mạng với ngươi!"
Lời vừa dứt, lão không chút do dự mở ra bản mệnh chân thân, hoá thành bốn trượng cốt thân, liều mạng hướng về phía huyết y nhân đánh tới.
Cùng lúc này, bốn cột sáng xung quanh Vô Hạ Thành đột nhiên cực tốc xoay tròn, ngay sau đó, trong thành liền vang lên vô số tiếng kêu rên.
"A! Đây là có chuyện gì!"
"Máu! Máu của ta!"
"Cứu mạng a!"
"Ai tới cứu cứu ta! Đây rốt cuộc thế nào!"
"Máu của ta không khống chế nổi! Cứu mạng a!"
.....
Theo từng tiếng kêu thảm thiết từ trong nội thành truyền ra, vô số huyết khí như tơ bị hút vào bốn cột sáng, thời gian từng giây từng phút trôi qua, bốn đạo cột sáng từ màu ngà sữa cũng thay đổi thành màu huyết sắc.
Mà những huyết khí kia, lại thông qua bốn đạo huyết sắc cột sáng, tràn vào đạo đồ án đỏ ngòm trôi nổi trên bầu trời Vô Hạ Thành.
Huyết sắc đồ án càng ngày càng thêm tinh hồng, dần dần hiện ra hư ảnh một viên đan dược màu đỏ như máu.
Đám người Mặc lão đồng loạt ánh mắt kích động nhìn chằm chằm về phía hư ảnh đan dược ở trên không trung, trong con ngươi tràn ngập tham lam.
Linh phẩm Vạn Linh Huyết Đan
Dùng trên trăm vạn phàm nhân, võ giả tinh huyết ngưng tụ mà thành đan dược, mặc dù chỉ ngưng tụ ra một viên linh phẩm đan dược, cấp bậc còn chưa đạt tới hạ phẩm.
Nhưng vẻn vẹn một viên linh phẩm Vạn Linh Huyết Đan liền tương đương với một viên bát chuyển Vương đan, luyện hoá hoàn toàn có thể giả tăng trưởng trên dưới một trăm giáp chân lực.
Trăm giáp chân lực, coi như Chân Vương cường giả, muốn tu luyện ra trăm giáp chân lực, nhanh thì cũng phải mấy chục năm mà lâu thì mấy trăm năm.
Nhưng chỉ cần bỏ ra hai ba tháng luyện hoá một mai Linh phẩm Vạn Linh Huyết Đan, bọn họ liền trực tiếp rút ngắn không biết bao nhiêu năm khổ tu.
Ai k·hông k·ích động, ai không tham lam?
Đương nhiên, phần lớn Vạn Linh Huyết Đan đều phải dâng lên cho chủ thượng, nhưng chỉ cần chủ thượng vui lòng, ban xuống một viên huyết đan, bọn họ liền có thể một bước lên trời.
Dẫn đến, coi như bị Yến quốc toàn lực t·ruy s·át, bọn họ vẫn liều lĩnh đồ thành luyện đan.
Mà lúc này trong thành đã loạn thành một đoàn, vô số người muốn chạy ra ngoài thành, lại bị một đạo huyết sắc bình chướng ngăn trở, ngẩng đầu nhìn lại, mới phát hiện toàn bộ Vô Hạ Thành đều đã bị huyết sắc bình chướng bao phủ.
Tuyệt vọng, kêu rên, cầu cứu, kêu thảm. . .
Bấy giờ Vô Hạ Thành giống như nhân gian luyện ngục.
Nghe bên tai truyền đến kêu thảm tê thanh liệt phế, lão giả họ Mặc thần tình lạnh lẽo, thậm chí khoé miệng mang theo một tia cười ác nghiệt, thưởng thức "trạng thái nhân thế" này.
Thời gian trôi qua, hiến tế dần dần chuẩn bị kết thúc, bên trong nội thành khắp nơi đều là t·hi t·hể khô quắt.
Huyết khí, oán khí đầy trời.
Mà cái đồ án ở giữa không trung hiện giờ đã trở nên vô cùng tinh hồng, trung tâm đồ án, viên linh phẩm Vạn Linh Huyết Đan kia đã hoàn toàn ngưng thực, toả ra kinh thiên huyết khí.
Mặc lão lăng không nắm nhẹ một cái, Vạn Linh Huyết Đan nhanh chóng rơi vào trong tay lão.
Nhìn kỹ mai đan dược tinh hồng như ngọc trong lòng bàn tay mình, ánh mắt Mặc lão tràn ngập tham lam cùng thèm thuồng. Viên linh phẩm Vạn Linh Huyết Đan này vẻn vẹn phát ra một chút huyết khí, liền để cho lão toàn thân huyết dịch sôi trào.
Có thể thấy được bên trong huyết đan ẩn chứa huyết khí khổng lồ cỡ nào.
Chỉ là linh phẩm huyết đan liền khủng bố đến cỡ này, vậy chủ thượng nhắc đến hạ phẩm Vạn Linh Huyết Đan lại khủng bố đến cỡ nào?
Chủ thượng từng nói, một mai hạ phẩm Vạn Linh Huyết Đan dược lực có thể so với Cửu Chuyển Kim Đan.
Nhưng muốn luyện chế ra loại cấp bậc huyết đan này, yêu cầu hiến tế một cái thành trì tương tự Kiêu Dương Thành, mới miễn cưỡng luyện ra, hoặc là hiến tế một gã Chân Đế cường giả.
Mặc lão không biết dược lực của Cửu Chuyển Kim Đan kinh người như thế nào, đừng nói Cửu Chuyển Kim Đan, coi như thất chuyển Vương Đan lão cũng chưa từng thấy qua. Nhưng lão có thể hình dung ra, đem một cái Kiêu Dương Thành hoặc một gã Chân Đế đại năng hiến tế mới miễn cưỡng luyện chế ra đan dược, cấp bậc kinh khủng đến mức nào.
"Gọi Tả Tung cấp tốc giải quyết địch thủ, chúng ta rút lui!"
Mặc lão gắng gượng kiềm chế khát vọng trong lòng, đem Vạn Linh Huyết Đan cất vào trong hộp ngọc, bỏ vào túi trữ vật, đồng thời ra lệnh.
"Rõ"
Chỉ là bọn họ còn chưa kịp có hành động thì bỗng nhiên có một âm thanh vang vọng phương viên trăm dặm.
"Phương nào ma tu to gan, dám công nhiên đồ thành rút huyết"
Cùng với đó, từ phương xa một đạo thân ảnh cấp tốc xông tới. Hiện ra thân hình, là một người đàn ông trung niên mặt chữ điền, mặc lòng bào, thần sắc uy nghiêm.