Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 146: Khô Vinh Mộc Long Quyết
Mà hoà thượng Pháp Viễn thì ngồi xếp bằng ở trên đài sen, chỉ là thời khắc này, trạng thái của gã có chút kỳ lạ.
Chỉ thấy cả người gã giống như bị chia làm hai.
Bên phải là khuôn mặt tuấn tú, da dẻ trắng trẻo non mịn, mà bên trái thì khô lão già nua, gầy trơ xương.
"Tương truyền, năm xưa Đế Phật đạo diệt ở Linh Sơn, ngồi viên tịch ở trên đài sen, ở bốn hướng mỗi hướng mọc lên hai cây bà la, một cây tươi, một cây khô. Truyền thuyết, hai cây ở hướng đông tượng trưng cho thường và vô thường, hai cây ở hướng nam tượng trưng cho lạc và vô lạc, hai cây ở hướng tây tượng trưng cho ngã và vô ngã, còn hai cây ở hướng bắc tượng trưng cho tịnh và vô tịnh. Cây cối xanh tốt tượng trưng cho bản tướng tức là thường, lạc, ngã, tịnh; còn khô héo điêu tàn tượng trưng cho thực tướng tức là vô thường, vô lạc, vô ngã, vô tịnh."
"Bần đạo tu luyện Khô Vinh Mộc Long Quyết, chính là dựa vào điển tích này, quan tưởng ra Khô Vinh thế giới!"
Hoà thượng Pháp Viễn chợt từ tốn giảng giải.
Khương Ly nhíu mày, hai mắt lập loà thanh mang, thần niệm cuộn như trường giang tản ra, nháy mắt liền bao trùm toàn bộ Khô Vinh thế giới, tức khắc đã nhìn thấu bản chất của thế giới này.
Mà Pháp Viễn vừa nói xong, lập tức thôi động thần thông, lập tức, tám cây bà la xung quanh đài sen đột nhiên dũng động, tiếp theo hoá thành từng đầu mộc long dài hàng trăm trượng.
Tám đầu mộc long ngửa đầu gào thét, đột nhiên hướng về phía Khương Ly đánh tới, phong toả đường lui của hắn.
"Thần thông không tệ, coi như ngũ phẩm Chân Vương, cũng chưa chắc đã đỡ được một kích này!"
Khương Ly mở miệng khen một tiếng, thân hình loé lên, trực tiếp biến mất tại chỗ, chỉ lưu lại một vệt kim quang.
Tám đầu mộc long nhào không trúng, mắt rồng lộ ra vẻ mờ mịt.
Nhưng đúng lúc này, Khương Ly chợt xuất hiện ở phía sau một đầu mộc long, nâng kiếm trảm xuống xuống, mộc long lập tức bị kiếm khí xoắn nát.
Hoà thượng Pháp Viễn giật mình, vội vàng bấm quyết, tức khắc thiên địa đại động, bên trong Khô Vinh thế giới, hàng ngàn hàng vạn cây bà la, như đao ung dung đâm rách bầu trời đêm.
Tiếp theo, từng cây bà la lắc mình hoá thành ngàn vạn đầu mộc long, xen lẫn với bảy đầu mộc long ban đầu, đem cả người Khương Ly nhấn chìm.
Mà thân hình của Pháp Viễn cũng biến mất tại chỗ.
Đối mặt với trùng trùng điệp điệp mộc long, Khương Ly nhíu mày, ánh mắt lần nữa loé lên thanh mang, chợt không lùi mà tiến, nhắm thẳng về phía một đầu mộc long mà chém tới.
"Huyền Thiên Kiếm Mang!"
Kiếm mang lao tới, trực tiếp đem đầu mộc long nọ bổ ra, bên trong thân rồng, bất ngờ xuất hiện thân ảnh của Pháp Viễn hoà thượng.
Pháp Viễn cả kinh, hiển nhiên không ngờ tới, Khương Ly lại có thể dễ dàng từ trong ngàn vạn mộc long tìm thấy chân thân của mình, còn chưa kịp phản ứng, đã thấy lưỡi kiếm của Khương Ly hướng về phía ngực mình đâm tới.
"Khô Vinh Mộc Long Quyết - Khô Vinh Phật Thân!"
Lập thức, quanh người của gã xuất hiện vô số Khô Vinh Đạo ý, không ngừng bện vào nhau, hiển hoá ra một cái tượng phật bằng gỗ cao năm mươi trượng, nửa bên phải, lá non đâm chồi nảy lộc, nửa bên trái khô quắt như củi khô.
Quanh người của tượng phất, quấn lấy một đầu mộc long, tạo hình dữ tợn.
Oành!
Khô Vinh Phật Thân đột nhiên nhấc song chưởng đánh ra, tạo thành một cái khiên lớn bằng gỗ.
Kiếm mang chém lên phía trên khiên gỗ, lại trực tiếp bị nó hấp thu, sau đó, khiên gỗ chấn động nát bấy, nổ bắn ra một đạo kiếm mang, hướng về phía Khương Ly chém tới.
"Bắn ngược công kích sao?"
Ánh mắt Khương Ly hơi đổi, lập tức tâm niệm khẽ chuyển, giữa trán đột nhiên hiện ra một cái Tử Diễm Ấn Ký. Ấn ký b·ốc c·háy hừng hực, hóa thành từng đạo từng đạo minh văn chằng chịt bao phủ cơ thể hắn. Tiếp theo toàn thân hắn gồ lên hóa thành một cự nhân cao năm mươi trượng, toàn thân mặc áo giáp vàng, quanh người lập lòe cổ văn.
Cổ Thần Chân Thân!
Vừa hoá thành Cổ Thần Chân Thân, Khương Ly lập tức ngửa đầu gầm lớn một tiếng. Từ trên người của hắn tản ra một loại khí tức nguyên thuỷ mà cao quý, bao trùm toàn bộ thiên địa.
"Tam đoạn Chân Thân...? Không là Cổ Thần Chân Thân! Kẻ này không chỉ là Cổ Ma, Cổ Yêu mà còn là Cổ Thần, thú vị!"
Trường Tang đạo nhân thì thào, biểu cảm trên khuôn mặt càng ngày càng đặc sắc.
Chỉ thấy, Cổ Thần Chân Thân của Khương Ly vừa gầm thét xong, liền giống như mảnh hổ điên cuồng xông về phía Khô Vinh Phật Thân, nhấc quyền oanh tới.
Oành oành oành
Từng mảnh gỗ lớn nhỏ văng tung toé, hai đạo Chân Thân cao năm mươi trượng đánh giáp lá cà, không cần bất kỳ thần thông diệu thuật nào cả.
Hiển nhiên, Khô Vinh Phật Thân căn bản không phải đối thủ của Cổ Thần Chân Thân.
Vẻn vẹn năm hơi thở đã b·ị đ·ánh cho sụp đổi, ngay cả mộc long quấn quanh người cũng bị bẻ làm đôi, lăn lông lốc ở một bên.
Bành!
Trọng quyền thứ tám mươi rơi xuống, năm mươi trượng Phật Thân lập tức nổ bể thành từng mảnh vỡ. Tức khắc, toàn bộ Khô Vinh thế giới khó có thể duy trì ổn định, triệt để sụp đổ, mà hoà thượng Pháp Viễn thì miệng phun máu tươi phè phè, tại trên không trung lùi lại mấy chục bước mới đứng vững thân hình.
Thương thế trong người mặc dù không nặng, nhưng gã quả thực đã bại trận!
"A di đà phật! Đa tạ đạo hữu hạ thủ lưu tình."
Pháp Viễn khẽ cười khổ chắp tay, tung người hạ xuống dưới sân. Gã biết mình không phải đối thủ của Khương Ly, nhưng không nghĩ sẽ thua nhanh như vậy.
Hồng Khê sư đệ tối thiểu còn có thể chống đỡ được mười hơi thở, mà chính mình, dốc hết bản lĩnh, lại chỉ chống đỡ chưa đến năm hơi thở...
"Hí! Pháp Viễn sư huynh ngay cả Khô Vinh thế giới cùng Khô Vinh Phật Thân đều vận dụng, lại thất bại nhanh như vậy!"
Đám đệ tử của Lan Nhược Tự liên tục hít vào hơi khí lạnh.
Mà thân là Chuẩn Đế cường giả, Hồng Hải, sắc mặt càng khó coi.
Khương Ly không những nắm giữ một loại kiếm pháp sắc bén vô song, mà còn đã đem Bản Mệnh Chân Thân tu luyện tới đệ tam đoạn.
Trong cảnh giới Chân Vương, hầu như không mấy người làm được như hắn.
Ngay cả bản thân Hồng Hải, cũng chỉ mới tu đến đệ nhị đoạn Chân Thân mà thôi.
Hơn nữa, quan sát trận chiến giữa Khương Ly cùng Hồng Khê, Pháp Viễn, y tự nhiên nhân ra, hắn rõ ràng chưa vận dụng hết toàn lực, nhưng vẫn như cũ chiến thắng một cách dễ dàng.
Y có cảm giác, nếu chính mình cùng Khương Ly giao thủ, trường hợp không vận dụng lá bài tẩy, cục diện rất có khả năng là thắng ít thua nhiều.
Nhan Tĩnh lão ni gặp Khương Ly biểu hiện dũng mãnh như vậy, nội tâm loé lên một tia hài lòng, sự ưu tú của hắn, hẳn là đã lọt vào pháp nhãn của Trường Tang tiền bối đi.
Trường Tang đạo nhân lại chỉ cười mà không nói.
Hôm nay, Khương Ly đại chiến ba trận, một trận hoà, hai trận thắng, hơn nữa thắng còn rất dứt khoát, để Trường Tang đạo nhân cực kỳ hài lòng.
Khương Ly nắm giữ Đạp Thiên Cửu Bộ, Cửu Thiên Kiếm Kỹ, Trường Tang đạo nhân đồng dạng cực kỳ hài lòng.
Khương Ly là một gã Thiên Nhân chi tu, lại vừa tu luyện cả Cổ Thần, Cổ Ma, Cổ Yêu ba hệ, Trường Tang đạo nhân càng thêm hài lòng.
Nhưng trình độ ấy, chỉ đủ để lão đồng ý thả tự do cho Ô Thiên Phong mà thôi.
Nếu muốn đạt được nhân tình của Trường Tang đạo nhân, để ngày sau, lão cam lòng bỏ ra một cái giá khổng lồ, lần nữa mở ra hai mắt, đối đầu trực diện với Thủ Giới Bát Tộc, đảm bảo Khương Ly, thì còn chưa đủ.
Điều duy nhất trên người Khương Ly mà lão quan tâm nhất, đó chính là thân phận Hoặc Thiên truyền nhân của hắn.
Nữ nhân kia mặc dù đã đạo diệt nhiều năm, lại vẫn như cũ danh truyền Hoang Cổ Giới, trở thành đệ thất cấm trong Hoang Cổ Thập Tam Cấm.
Truyền nhân của nàng, tự nhiên đáng giá đầu tư.
Hiện tại nhìn tới, bất kể là thực lực hay thân phận, Khương Ly đều hợp cách, chỉ còn một điều kiện cuối cùng, nếu Khương Ly làm được, vậy thì khi đó hắn mới có đủ tư cách để lão mở ra ngoại lệ, nhập thế lần thứ hai.
Dù sao, năm đó nữ nhân kia không chỉ đắc tội với một cái Thủ Giới Bát Tộc, mà là đắc tội với với phân nửa các thế lực lớn khắp Đông Hoang.
Thân phận của Khương Ly không lộ ra thì thôi, một ngày lộ ra ngoài, để những thế lực từng bị thua thiệt vạn năm trước biết đến, vậy thì hắn tất sẽ trở thành địch nhân của cả thiên hạ.