Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 244: Cổ Kim Tương Phùng

Chương 244: Cổ Kim Tương Phùng


"Giao ra túi trữ vật, bản toạ tha mạng cho ngươi!"

"Không có khả năng!"

Hắc Ma lão tổ hú lên, nói năng lộn xộn:

"Lão phu...lão phu tu hành đến nay đã hơn vạn năm, chỉ có ta c·ướp đồ của kẻ khác, đâu đến lượt người khác c·ướp đồ của ta...!"

Hắc Ma lão tổ ngoài mạnh trong yếu hô to, đồng thời thả ra thần niệm uy áp.

Bị cỗ uy áp này bao phủ, mấy ngàn võ giả trên lâu thuyền lập tức run lẩy bẩy.

Ánh mắt Khương Ly nao nao, không phải vì thần niệm của Hắc Ma lão tổ mạnh bao nhiêu mà là loại thần niệm lực lượng của lão cùng thần niệm lực lượng của hắn có vài phần tương tự.

Võ giả tu luyện công pháp thần hồn giống nhau, thì thần niệm lực lượng sẽ mang khí tức tương đồng.

Bản thân Khương Ly tu luyện Niệm Thần Quyết, khí tức của thần niệm tương đối đặc hữu.

Mà khí tức thần niệm của Hắc Ma lão tổ, lại cùng Niệm Thần Quyết cực kỳ giống nhau.

Như vậy, tám phần mười, Hắc Ma lão tổ tu luyện đúng là Niệm Thần Quyết.

Niệm Thần Quyết là công pháp tuyệt thế của Chưởng Niệm Đại Đế, nhiều năm trước, lưu lạc tới Lạc Thần Giới, rơi vào tay Lão Hầu Gia.

Như vậy, Hắc Ma lão tổ hoặc là truyền nhân của Chưởng Niệm Đại Đế hoặc có quan hệ với Lão Hầu Gia.

Trong mắt Khương Ly loé lên một tia hồi ức, vẻ lạnh băng trong mắt hơi hoà hoãn, nhàn nhạt hỏi.

"Các hạ tu luyện là loại thần hồn pháp môn gì, truyền thừa từ đâu?"

Hắc Ma lão tổ khẽ giật mình, không nghĩ tới Khương Ly sẽ hỏi ra vấn đề như vậy. Lão cũng nhìn ra, địch ý trong mắt Khương Ly sở dĩ giảm xuống là bởi vì phát hiện ra thần niệm lực lượng của mình.

Con mắt hèn mọn bỉ ổi quay tít mấy vòng, sau đó trầm tư nói:

"Không giấu gì tiền bối, thời tuổi trẻ lão phu từng cùng một người tên Lạc Trường Tử làm bạn cố tri, được Lạc huynh tặng cho một môn bí thuật gọi là Niệm Thần Quyết."

"Niệm Thần Quyết, Lạc Trường Tử..."

Khương Ly thì thào, Lão Hầu Gia tựa hồ tên thật là Lạc Trường Tử.

Người này, đúng là bạn cố tri của Lão Hầu Gia?

"Có gì chứng minh sao?" Khương Ly trầm giọng hỏi.

Hắc Ma lão tổ vỗ túi trữ vật lấy ra một cái lệnh bài đen sì đưa cho Khương Ly. Bên trên lệnh bài, ghi hai chữ cổ viết bằng văn tự cổ của Lạc Dân.

Người khác có lẽ không đọc hiểu, nhưng Khương Ly lại biết được, hai chữ này gọi là Vũ Ninh.

Khương Ly cầm lấy lệnh bài, quan sát chốc lát, trầm mặc, đây là Vũ Ninh Lệnh.

Nói như vậy, Hắc Ma lão tổ đúng là bạn cố tri của Lão Hầu Gia, thậm chí được được Lão Hầu Gia dạy cho Niệm Thần Quyết...

"Nếu các hạ đã là bạn cố tri của Lạc Trường Tử, vậy chuyện hôm nay, coi như thôi!"

Khương Ly thở dài, hắn làm người có thù tất báo, nhưng cũng cực kỳ coi trọng tình cảm.

Nếu Hắc Ma lão tổ thật cùng Lão Hầu Gia có chút sâu xa, vậy thì hắn sẽ không tiếp tục truy cứu tội của Hắc Ma lão tổ.

Hắc Ma lão tổ nghe thế, âm thầm thở dài một hơi, thầm nghĩ may mắn lúc tuổi trẻ mình từng cùng Lạc lão đầu có vài phần giao tình.

Nếu không, chuyện hôm nay, tuyệt đối sẽ không dễ dàng qua loa như vậy.

Trong nội tâm âm thầm suy tư. Nhớ năm đó, Lạc lão đầu tu vi không cao, nhưng thần niệm tạo nghệ cực kỳ mạnh mẽ, phương thức tu luyện của Lạc tộc dưới trướng lão ta cũng khá đặc biệt, không giống với võ giả ở Đông Hoang.

Chỉ là về sau, Lạc lão đầu dẫn theo tộc nhân đi về phía nam mai danh ẩn tích, từ đó không gặp lại.

Vị tiền bối trước mặt, hẳn là cùng Lạc lão đầu có quan hệ không cạn đi.

Đối diện, Khương Ly phất tay thu hồi Dưỡng Thi Quan cùng t·hi t·hể của hai mươi mấy đầu cấp chín Hoang Thú trên mặt đất, ra lệnh cho Long Hoàng, chuẩn bị rời đi.

Gặp Khương Ly muốn xoay người đi gấp, con mắt của Hắc Ma lão tổ quay tít một vòng, giống như động tâm tư khác.

"Kẻ này mặc dù b·ị t·hương, nhưng thực lực rất mạnh, nói không chừng là một vị ẩn thế Đế Quân, nếu có thể lên thuyền cùng lão phu đồng hành. Vậy thì đoạn đường tiếp theo sẽ an toàn hơn nhiều!"

Nghĩ đến đây, Hắc Ma lão tổ lập tức cao giọng nói:

"Trên người tiền bối có thương tích, vì sao không cùng bọn ta đồng hành, có thể chiếu ứng lẫn nhau tốt hơn?"

"Đồng hành?"

Khương Ly nhíu mày, hắn mặc dù trọng thương rất nặng, hiện tại chưa chắc đã đánh lại ngũ phẩm Chân Vương, nhưng có Long Hoàng bảo hộ, cũng không cần phải lo lắng cái gì.

Nhưng lâu thuyền của Hắc Ma lão tổ rất cao cấp, có phòng tu luyện, tốc độ phi độn cũng nhanh, vừa vặn có thể ngồi tạm một đoạn ngắn.

Thế là Khương Ly trầm ngâm chốc lát, nhẹ nhàng gật đầu.

"Ha ha, tiền bối thực lực cao cường, có thể cùng lão phu đồng hành, đúng là tam sinh hữu hành. Lão phu Hắc Ma lão tổ, còn không biết tôn tính đại danh của tiền bối là gì?"

"Khương Ly!"

Khương Ly thản nhiên nói.

Lấy thực lực của hắn hiện tại, đã không cần cố kỵ cái gì.

"Thì ra là Khương tiền bối, thất kính, thất kính!"

Hắc Ma lão tổ trong miệng nói thất kính, nhưng ánh mắt lại nhíu lại, thầm nghĩ cái tên này, mẹ nó thật là lạ lẫm.

Trong số những lão ma đầu hay cường giả tuyệt thế ở Đông Hoang, giống như không có người nào tên là Khương Ly.

Nhưng lão cũng chẳng thèm để ý, ngoài cười nhưng trong lòng không cười, hỏi thăm:

"Bây giờ Man Hoang gặp kiếp nạn, lão phu và chư vị nhân tộc đạo hữu đang tìm kiếm ba vị Đế Quân cầu che chở, không biết tiền bối dự định như thế nào?"

Khương Ly lắc đầu nói:

"Ngươi chở ta tiến tới vị trí chỉ định là được, hiện tại ba vị Đế Quân ốc còn không lo nổi mình ốc, chưa chắc đã che chở được các ngươi!"

Khương Ly thản nhiên đáp, trong đầu không tự chủ nghĩ tới tình cảnh của Trấn Nguyên Đế Quân.

Nếu không có hắn cứu vớt, Trấn Nguyên Đế Quân chỉ sợ đã hãm sâu vào trong tử môn, hiện tại rất có khả năng đã ngã xuống.

"Ha ha, đúng vậy, đúng vậy!"

Hắc Ma lão tổ cười cười, trầm ngâm chốc lát, không biết đang suy nghĩ cái gì, thúc giục lâu thuyền hướng về phương hướng Khương Ly vừa chỉ định mà lao nhanh.

Bây giờ Man Hoang g·ặp n·ạn, võ giả nhân tộc đều mơ tưởng mau chóng tìm được ba gã nhân tộc Đế Quân, tìm kiếm che chở, Hắc Ma lão tổ cũng không ngoại lệ.

Lão trở tay bấm quyết, tốc độ phá không của lâu thuyền dưới chân dần dần nhanh hơn.

Thuyền này gọi là Hắc Ma Thuyền, là bản mệnh pháp thuyền của lão, phẩm giai đạt tới bát chuyển thượng phẩm Vương Binh, tốc độ nhanh kinh người, sánh ngang với Túng Địa Kim Quang đệ ngũ thiên thê.

"Tiền bối cứ an tâm chữa thương, lão phu nhất định sẽ mang ngươi tới nơi đó, tìm kiếm đồng bạn của ngươi!"

Hắc Ma lão tổ cười bỉ ổi nói.

"Được!"

Thấy tốc độ của lâu thuyền không chậm, Khương Ly gật gật đầu, bắt đầu chuyên tâm chữa thương.

Trên đường đi, Hắc Ma lão tổ gặp gỡ võ giả nhân tộc, sẽ ra tay cứ viện, cũng hướng đối phương yêu cầu thù lao, ngẫu nhiên cũng sẽ ra tay c·ướp đoạt bảo vật của chúng võ giả.

Mới đầu, Hắc Ma lão tổ còn lo lắng hành vi đoạt bảo của mình khiến Khương Ly không vui, nhưng gặp Khương Ly căn bản không để ý, lão dần dần can đảm hơn nhiều, trên đường đi, vô cùng thoải mái cứu người đoạt bảo, càng làm càng hăng say.

Khương Ly chuyên tâm chữa thương, ngẫu nhiên sẽ mở mắt ra liếc Hắc Ma lão tổ, Hắc Ma lão tổ chỉ là cứu người đoạt bảo, cũng không phải g·iết người đoạt bảo, hắn tự nhiên không ngăn cản.

Ước chừng một canh giờ sau, Khương Ly mới thở ra một ngụm khí trọc, thương thế trên người đã hầu như khỏi hẳn. Sát ý trong mắt cũng dần dần nội liễm, không sắc bén bức người như ban đầu.

Thần niệm nhìn lướt qua Huyền Băng Châu, phát hiện tiểu nữ nhi còn đang vui vẻ hết ăn lại uống, chẳng biết nên nói cái gì cho phải.

Tiểu nữ nhi là người thường cũng tốt, là Đế Quân cũng được, đều không cải biết được tình cảm của hắn đối với nàng.

Nhiều năm ở chung như vậy, hắn đã sớm quen thuộc loại quan hệ này, cũng sớm xem nàng như thân sinh.

Thu hồi Huyền Băng Châu, ánh mắt Khương Ly rơi xuống quan tài đá cổ lão trước mặt, bên trên quan tài, có hai chữ Nghiệt Vân, trầm mặc không nói.

Trong đầu lần nữa hiện ra các loại cử động quái dị của người đàn ông trung niên nọ.

Đặc biệt là ánh mắt giống như triệt để ngộ ra cùng với nụ cười thân thiện kia, để cho Khương Ly có một loại cảm giác kỳ quái.

Hắn xoè bàn tay ra, đặt lên bên trên Dưỡng Thi Quan, lập tức có một xúc cảm lạnh buốt truyền đến.

Nội tâm của hắn càng thêm trầm tĩnh, có thể cảm giác được mỗi một tấc của Dưỡng Thi Quan.

Bên trong quan tài khắc ấn vô số cổ văn, có tác dụng nuôi dưỡng t·hi t·hể, là bảo vật để luyện thi.

Cỗ Dưỡng Thi Quan trước mặt phẩm chất cực cao, đủ để khiến cho Đế Quân cường giả động tâm, nhưng Khương Ly lại không thèm để ý.

Hắn trước nay chưa từng luyện thi, tự nhiên không cần cái gì Dưỡng Thi Quan.

Hắn càng để ý hơn đó là hai chữ Nghiệt Vân do máu đen ngưng tụ ở trên quan tài.

Mỗi lần nhìn về phía hai chữ đó, nội tâm hắn đột nhiên có một loại cảm giác nao nao, loại cảm giác thời không giao thoa, vừa gần vừa xa.

Cái loại cảm giác ấy, thật giống như quá khứ và tương lai đối mặt cùng một chỗ như thế.

Chương 244: Cổ Kim Tương Phùng