Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 247: Cổ Tượng Thất Lạc
Đám võ giả kia không biết Khương Ly, nhưng gặp hắn và Hắc Ma lão tổ, Thi Âm lão nhân đứng cùng một chỗ, nghĩ đến hẳn cũng là một vị nhân tộc danh túc nào đó, tự nhiên không dám chậm trễ, vội cung kính dâng lên thẻ ngọc, đáp:
"Bên trong thẻ ngọc ghi chép vị trí sinh môn mà chúng ta gặp phải Huyết Hồn hung thú, tiền bối xem xét thẻ ngọc liền biết!"
Khương Ly tiếp nhận thẻ ngọc, thả ra thần niệm quét qua, sắc mặt nhất thời trầm xuống.
Đám Vấn Tình Chiến Vệ này tao ngộ Huyết Hồn hung thú đuổi g·iết, thình lình chính là lộ tuyến mà hắn chỉ định cho Quảng Hàn tiên phi di chuyển đại lục chạy trốn.
Đối với an nguy của đám Vấn Tình Chiến Vệ hay ba gã Chuẩn Đế thống lĩnh, Khương Ly không để trong lòng, thứ mà hắn quan tâm là an nguy của đám Xích Tuyết.
Toà đại lục chứa thành Tuyết Mai, cũng hướng về phương hướng kia mà di chuyển, nếu gặp gỡ Huyết Hồn...vậy thì...
"Lúc bọn ngươi tới đây, có từng nhìn thấy một toà đại lục bay trên trời?"
Khương Ly chợt hỏi.
"Thấy qua! Ba vị Chuẩn Đế thống lĩnh bởi vì bảo vệ bá tánh trên toà đại lục nọ, mới suất lĩnh đại quân cùng Huyết Hồn hung thú tử chiến!"
Những võ giả kia cung kính hồi đáp.
Khương Ly nghe vậy, sắc mặt đại biến, phất tay thu hồi Dưỡng Thi Quan, sau đó mũi chân điểm nhẹ, trực tiếp biến mất tại chỗ.
Phía sau lưng hắn, Long Hoàng cũng hoá thành bản thể, toàn lực bám theo, cả hai thoáng cái đã không còn bóng dáng.
Sinh tử của người khác, Khương Ly không thèm quan tâm, nhưng an nguy của đám Xích Tuyết, Hạ Tuyết Đình, Vũ Như Yên, hắn nhất định phải để ý.
Trên người bốn nữ là Xích Tuyết, Vũ Như Yên, Hạ Tuyết Đình hay tiểu nữ nhi, hắn đều lưu lại một đạo thần hồn ấn ký, giờ phút này, ấn ký chưa bị kích hoạt, nghĩ đến bốn nữ còn chưa gặp phải nguy hiểm tới tính mạng.
Nhưng bị Huyết Hồn nhìn chằm chằm, nghĩ đến, hiện tại thành Tuyết Mai cũng không an toàn.
Khương Ly đạp Túng Địa Kim Quang, vọt mạnh về phía trước, Long Hoàng hoá thành bản thể, hùng hổ theo sát phía sau, thanh thế vô cùng kinh người.
Vô luận là mấy ngàn võ giả trên lâu thuyền của Hắc Ma lão tổ, hay là đám võ giả chạy đến cầu cứu, giờ phút này đều nghẹn họng trân trối, rung động nói không ra lời.
"Đế...Đế cảnh Hoang Long...vị tiền bối kia là một vị Đế Quân đại năng?"
Có người dè dặt hỏi.
Đáng tiếc, không ai trả lời câu hỏi của hắn, bởi vì tất cả mọi người đều chưa hết rung động.
"Làm sao bây giờ, chúng ta có nên đuổi theo không?"
Thi Âm lão nhân trầm giọng hỏi Hắc Ma lão tổ.
"Đi theo..nếu Khương tiền bối đã muốn đi cứu người, chúng ta tốt nhất cùng nhau đi qua. Cho dù Huyết Hồn hung thú kia khủng bố tuyệt luân cũng có Khương tiền bối cùng đầu Đế cảnh Hoang Long kia đỉnh ở phía trước, chúng ta hẳn là còn rất an toàn.."
Không theo sau thì có thể làm gì?
Hắc Ma lão tổ cúi đầu nhìn địa đồ thẻ ngọc trong tay, bên trong thẻ ngọc ghi chú phương vị của Chưởng Tình Đại Đế, đúng là phương hướng mà Khương Ly vừa chạy đi.
"Lại nói tiếp, nếu Chưởng Tình Đại Đế thật sự ở phía trước, những chiến vệ này vì sao không cầu viện Chưởng Tình Đại Đế, ngược lại chạy tới cầu viện lão phu...Nếu Chưởng Tình Đại Đế thật ở phía trước, dù Huyết Hồn hung thú mạnh hơn nữa cũng không dám càn rỡ nha..."
Nghĩ đến đây, lão híp mắt nhìn gã đội trưởng nọ, trầm giọng hỏi:
"Chưởng Tình Đại Đế thật sự ở trên tuyến đường phía trước sao?"
"Đúng vậy! Tin tức kia là do ba vị thống lĩnh báo cho, chỉ là Đại Đế giống như gặp phải cường địch nào đó, tạm thời chưa thể bứt ra cứu viện!"
Hắc Ma lão tổ nghe thế, sắc mặt đen thui, không khỏi nghĩ tới lời của Khương Ly trước đó.
"Nói không chừng Khương tiền bối nói thật, ba vị Đế Quân hiện tại ốc còn không lo nổi mình ốc, chưa chắc đã che chở được chúng ta, cho nên đi theo Khương tiền bối mới là lựa chọn sáng suốt nhất!"
Lão suy nghĩ chốc lát liền đưa ra quyết định, thúc giục Hắc Ma Thuyền, chở theo mấy ngàn võ giả, theo sát Khương Ly và Hoang Long.
....
Phía bên khác, Khương Ly biết được thành Tuyết Mai g·ặp n·ạn, liền ngựa không dừng vó mà vội vàng đuổi tới cứu viện.
Sắc mặt hắn chất chứa vẻ lo lắng, lo lắng an nguy của mọi người trong thành.
Cùng một thời gian, ở một chỗ sinh môn khác, cũng có người khác, vẻ mặt lộ ra lo lắng, ưu phiền.
Khổng Tước Minh Vương đầy mặt phiền muộn ngồi khoanh chân ở trên một toà đại lục toàn lực chữa thương.
Bên cạnh lão còn có một lão giả khác mặc áo đen, cùng một mỹ phụ mặc váy tím, đồng dạng đang ngồi chữa thương, thần sắc âm trầm.
Từ lúc huyết tế Man Hoang đến nay đã đi qua sáu ngày, ba người bọn họ bởi vì ngộ nhập Tử Môn, dẫn đến gặp phải thương thế nghiêm trọng, chữa thương sáu ngày mới hồi phục chút ít nguyên khí.
Mỗi cách một khoảng thời gian, liền sẽ có Hoang Thú đầu lĩnh truyền về tình báo.
Ba người trước khi đọc tình báo, thường thường đầy mặt chờ mong, nhưng sau khi xem xét xong tình báo, liền thất vọng liên tục.
"Sáu ngày, ròng rã sáu ngày, vẫn chưa tìm được một toà cổ tượng nào!"
Lại một phong thư tín truyền tình báo làm cho người thất vọng, sắc mặt Khổng Tước Minh Đế lộ ra vẻ giận dữ, trực tiếp bóp nát thẻ ngọc truyền âm, nộ khí công tâm, lập tức phun ra một ngụm máu đen.
Sắc mặt của hai vị Đế cảnh Hoang Thú kia cũng cực kỳ khó coi.
"Đám nhân tộc c·hết tiệt, đều là Phong Thiên Tiên Chiếu làm hại!"
Lão giả mặc áo bào đen gầm nhẹ nói.
Bọn họ vốn còn cho rằng, chuyện huyết tế Man Hoang đã mười phần chắc chín, sẽ không xảy ra bất trắc nào.
Không nghĩ tới, ba gã nhân tộc Đế Quân sẽ ở vào thời điểm khẩn yếu quan đầu, thúc giục Phong Thiên Tiên Chiếu, ngăn trở huyết tế.
Vì mở ra thông đạo tiến vào Thiên Hoang Cổ Cảnh, Hoang Thú bộ tộc chuẩn bị nhiều năm, thu thập tàn cốt của chín vị Hoang Tổ, triệu hoán ra chín toà cổ tượng.
Muốn hoàn thành huyết tế đệ tam chuyển, mở ra viễn cổ thông đạo, không thể thiếu đi cổ tượng.
Nhưng bởi vì Phong Thiên Tiên Chiếu phong ấn Man Hoang, năm gã Đế cảnh Hoang Thú cùng chín toà cổ tượng phân biệt rơi vào từng toà sinh môn khác biệt, thất lạc nhau.
Sau một ngày, Khổng Tước Minh Đế, Thanh Sư Đế và Sùng Minh Phượng Đế tụ hợp cùng một chỗ, nhưng mà bọn họ đã mất dấu chín bức cổ tượng, đến nay vẫn chưa tìm về.
"Chỉ còn một ngày, lực lượng của Phong Thiên Tiên Chiếu sẽ hao hết, đến lúc đó, lão phu tối thiểu phải có một bức cổ tượng trong tay, mới có thể tiến hành Cổ Tượng đệ tam chuyển, từ đó triệu hoán ra viễn cổ thông đạo tiến tới Thiên Hoang Cổ Cảnh!"
"Muốn tìm về toàn bộ chín bức cổ tượng, chỉ sợ không có khả năng. Ít nhất phải tìm về một tôn mới được. Tốt nhất là có thể tìm về cổ tượng của cửu địa Hoang Tổ. Cửu đại Hoang Tổ ngưng tụ Huyết Hồn đã lâu, lực lượng mạnh nhất. Tám toà cổ tượng khác, trước khi thất lạc đều chưa ngưng tụ huyết hồn, lực lượng quá yếu. Nhưng tính toán đến hiện tại, tám toà cổ tượng kia hẳn là đã thành công ngưng tụ ra huyết hồn!"
Khổng Tước Minh Đế trầm giọng nói, đột nhiên một gã Hoang Thú nửa người nửa thú truyền đến một phần chiến báo.
Nội dung của phần chiến báo, không phải liên quan tới cổ tượng mà là Hoang Lộc Thú Tộc truyền tới thông tin, mệnh bài của Bạch Lộc Thú Đế đã vỡ nát, hơn phân nửa đ·ã c·hết trận.
"Bạch Lộc vậy mà c·hết rồi? Hắn thân là Đế cảnh trung giai cường giả, suất lĩnh mười vạn Hoang Thú. Bên trong Man Hoang, ai có thể g·iết hắn? Chẳng lẽ là tên nhân tộc Đế Quân nào?"
"Thôi, sinh tử của Bạch Lộc chỉ là chuyện nhỏ. Bây giờ, việc cấp bách nhất là mau chóng tìm về cổ tượng!"
Khổng Tước Minh Đế thở dài nói.
Điều đáng mừng duy nhất đó chính là y cảm ứng được, cả chín bức cổ tượng đều chưa bị người huỷ hoại.
Chỉ cần cổ tượng không tổn hại, còn ở trong Man Hoang, thì nhất định có thể tìm về một tôn.
Khổng Tước Minh Đế vứt xuống chiến báo, lạnh lùng hạ lệnh:
"Tiếp tục dò xét, nếu trong ngày hôm nay vẫn không tìm thấy tăm tích của cổ tượng, ngươi cũng khỏi cần trở về!"
"Vâng!"