Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 295: Nụ Cười D·â·m Đãng Của Hao Bá Thiên
Hắn vốn còn cho rằng chỉ có một người là Vân Mộng Tử tra xét mình, nhưng bây giờ mới phát hiện, còn có một gã Đế cảnh cường giả khác đang cũng đang vận dụng thần thông thăm dò lai lịch của hắn.
"Đế thuật, Thông Thiên Nhãn!"
Một âm thanh già nua bỗng nhiên từ phía tây của biển mây vang vọng tới, cùng với đó là một cỗ nguy cơ sinh tử lan truyền khắp cơ thể Khương Ly.
Chỉ thấy, trên bầu trời ở phía tây biển mây, đột ngột ngưng tụ ra một con mắt cực lớn màu đỏ rực được bao phủ bởi hoả diễm cháy hừng hực, trông vô cùng kỳ dị.
Cự nhãn vừa xuất hiện lập tức bắn ra một đạo cực quang, nhắm về phía Khương Ly, mỗi nơi đi qua, đều nhấc lên một trận thiên địa run rẩy.
Ban nãy Vân Mộng Tử tra xét Khương Ly, còn chưa sử dụng thủ đoạn quá cực đoan, mà Thiên Lý Yêu lại ác độc hơn nhiều.
Nếu bị cực quang bắn trúng, Khương Ly không chỉ bị Thiên Lý Yêu tra rõ dung mạo, đồng thời không c·hết cũng b·ị t·hương.
Đạo cực quang này uy lực miễn cưỡng đạt tới một kích của thất phẩm Đế Quân, lấy thực lực của Khương Ly hôm nay, tự nhiên không sợ.
Nhưng chẳng hiểu vì sao, đạo cực quang bắn ra từ cự nhãn kia, lại khiến cho Khương Ly cảm giác được một luồng nguy cơ sinh tử.
Cực quang càng tới gần, cảm giác nguy cơ trong lòng hắn càng thêm mạnh, hắn không nói hai lời, vội vàng lách người muốn tránh né, nhưng ở trên tam thập tam thiên ẩn chứa cấm không lực lượng, Khương Ly căn bản không thể vận dụng Túng Địa Kim Quang để bay đi chỗ khác.
Mà cực quang thì đang lấy tốc độ nhanh đến mức khó lòng nhìn bằng mắt thường áp sát tới.
Hắn nhíu mày, mở ra chín lớp Bất Diệt Kim Thân, bên ngoài Bất Diệt Kim Thân còn lồng thêm ba mươi sáu lớp niệm thuẫn, ý đồ ngăn cản cực quang xung kích.
Nhưng chỉ một kích, cả Bất Diệt Kim Thân lẫn niệm thuẫn đều oanh một t·iếng n·ổ thành vô số mảnh vỡ.
Ngay cả lượng lớn hương hoả tiễn bảo hộ trước người hắn cũng bị cực quang đánh nát ba chi.
Mà bản thân Khương Ly thì bị cực quang đánh lui về phía sau, hộc máu liên tục, trên người xuất hiện thương thế khá nặng.
Càng thêm cổ quái đó là những thương thế nọ căn bản không cách nào trị khỏi.
Tử Tinh Liệu Thương Thuật không thể trị khỏi, đan dược đồng dạng không thể trị khỏi thương thế.
"Đây là loại lực lượng gì?"
Ánh mắt Khương Ly loé lên thanh mang nhìn về phía cự nhãn màu đỏ lơ lửng ở trên bầu trời kia.
Tiếp theo sắc mặt của hắn đại biến.
Con mắt kia tạo thành từ một đoàn sương mù mà hắn chưa bao giờ gặp qua.
Sương mù nọ chỉ có một đạo nhưng bên trong bao hàm năng lượng khổng lồ, đủ để Khương Ly hãi hùng kh·iếp vía.
Cự nhãn treo ở trên biển mây giống như là từ một loại đồng thuật nào đó tạo thành, chủ của đồng thuật tu vi ước chừng là thất phẩm sơ kỳ.
Nhưng nó bắn ra cực quang lại đủ khiến cho bát phẩm Đế Quân nhượng bộ lui binh, thậm chí cửu phẩm Cổ Đế cũng không dám chính diện chọi cứng.
"Vù!"
Cự nhãn lần thứ hai bắn ra một đạo cực quang, cuốn sạch mà đến, trong thiên địa nhất thời xuất hiện vô số đại đạo đường vân, nhao nhao phá vỡ.
Cực quang của cự nhãn, ngay cả đại đạo pháp tắc đều có thể đánh nát.
"Không thể địch lại!"
Khương Ly hít vào một một ngụm khí lạnh, cự nhãn phía trước mặt, sợ rằng ngay cả cửu phẩm Cổ Đế cũng không dám chọi cứng, hắn không ngốc tới mức đi đấu chính diện với nó.
Làm người phải có dũng khí chiến thắng mọi khó khăn, nhưng đồng dạng cũng cần tự hiểu lấy mình.
Mũi chân Khương Ly điểm nhẹ, dọc theo cổ đạo hướng về phía sau rút lui thật nhanh, đồng thời vươn tay mở ra Bất Chu Cốt Tán, che ở trước người.
Bất Chu Tán lúc toàn thịnh có thể ngăn lại Vô Lượng Thánh Kiếp, không biết có thể chống đỡ cực quang kia hay không?
Mà đúng lúc này, bị Khương Ly vứt ở trong Lạc Thần Giới Nguyệt Quang Bảo Hạp đột ngột chui ra ngoài, xông thẳng về phía cực quang.
"Cạc cạc cạc! Lại là Bản Nguyên Chi Khí! Cạc cạc cạc! Khương tiểu nhi ơi Khương tiểu nhi, vận tốt của Hao gia gia nhà ngươi cuối cùng đã đến. Hao gia gia rốt cuộc không cần sợ ngươi nữa rồi! Có những Bản Nguyên Chi Khí này, linh thể của ta sẽ được chữa trị, thực lực tăng nhiều! Đến khi đó, trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá nhảy! Khương tiểu nhi, ngươi nghe rõ cho ta, từ hôm nay trở đi, Hao gia gia ta liền là gia gia của ngươi, là tổ tông của ngươi! Bản gia gia đếch thèm tiếp tục hầu hạ ngươi nữa, bản gia gia muốn đi truy tìm cuộc sống hạnh phúc của chính mình! Ai cũng đừng nghĩ ngăn cản ta! Bye bye!"
Ánh mắt Khương Ly nhất thời híp lại, con hàng Hao Bá Thiên lại muốn tạo phản ngay vào lúc khẩn yếu quan đầu...
Mà nghe khẩu khí của gã, luồng sương mù có uy lực khủng bố đằng kia, chính là trong truyền thuyết Bản Nguyên Chi Khí?
Khương Ly tu đạo nhiều năm, đã sớm không còn là kẻ tầm nhìn hạn hẹp, tự nhiên từng nghe qua tên tuổi của Bản Nguyên Chi Khí.
Bản Nguyên Chi Khí chính là bản chất của thiên địa vạn vật, có thể thôn phệ luyện hoá tăng cao tu vi, cũng có thể dùng để thi triển thần thông, gia tăng uy lực của thần thông lên một cái cảnh giới khủng bố.
Trong thiên địa hôm nay, Bản Nguyên Chi Khí đã gần như tuyệt tích, ngẫu nhiên có người đi di tích thời thượng cổ khai quật ra một đạo Bản Nguyên Chi Khí, đều sẽ dẫn tới một trận gió tanh mưa máu, làm cho Chân Đế lão quái đánh nhau vỡ đầu chảy máu.
"Không nghĩ tới, lại sẽ có Đế cảnh cường giả dùng Bản Nguyên Chi Khí để triển khai thần thông nhằm vào ta. Từ khí tức của cự nhãn kia đến xem, kẻ ra tay với ta hẳn là cường giả của yêu tộc!"
Thần sắc Khương Ly cực kỳ nghiêm nghị, hiện tại hắn đã biết cự nhãn là do Bản Nguyên Chi Khí biến ảo mà thành, càng thêm hiểu rõ, chính mình không có thực lực chống lại nó.
Dựa theo cá tính của Khương Ly, nếu biết được chính mình không phải là đối thủ của địch nhân, lập tức sẽ xoay người bỏ chạy, chỉ là ai mà nghĩ tới, con hàng Hao Bá Thiên lại phản bội chạy trốn vào ngay úc này.
Đã thấy Nguyệt Quang Bảo Hạp vừa trốn khỏi Lạc Thần Giới lập tức hoá thành một đạo nguyệt quang liều mạng xông về phía cực quang mà đánh tới.
Đạo cực quang kia uy năng chỉ tương đương với một kích của thất phẩm Đế Quân, tuy nhiên, sự quỷ dị của nó ngay cả cửu phẩm Cổ Đế cũng phải hơi dè chừng.
Nhưng mà Hao Bá Thiên căn bản không sợ uy năng của cực quang, ngay lúc cực quang vừa đánh xuống, gã bỗng nhiên lắc người hoá thành một con cẩu tinh mặc nho sam, dáng vẻ hèn mọn bỉ hổi, cười ha ha hướng về phía bầu trời hút mạnh một cái.
Lực hút từ trong miệng của gã tràn ra, trực tiếp đem cực quang nuốt vào trong bụng.
Ợ!
Hao Bá Thiên đánh một cái ợ chua, liếm liếm mép nhìn về phía cự nhãn treo ở trên bầu trời, đầy vẻ tham lam.
Ngay cả cửu phẩm Cổ Đế cũng không dám đón đỡ Bản Nguyên Chi Khí thần thông, lại bị Hao Bá Thiên nuốt sạch.
"Cạc cạc cạc, Hao gia gia ta từng là chiến tướng của Thiên Đình, đi theo Nhị Lang Chân Quân chinh chiến thiên địa nhiều năm. Từng được Hạo Thiên Chí Tôn ban thưởng trăm đạo Bản Nguyên Chi Khí, tế luyện vào Thôn Nguyệt Thực Nhật Thần Thông. Từ đó về sau, Bản Nguyên Chi Khí liền không thể tổn thương gia gia ta! Khương tiểu nhi vừa nhìn thấy cực quang, đã sợ tè ra quần, cuống cuồng bỏ chạy, đúng là loại nhát gan s·ợ c·hết, nhưng Hao gia gia ta căn bản không sợ!"
Hao Bá Thiên đắc ý liếm miệng một cái, há miệng cười như vịt kêu, hướng về phía cự nhãn mà lao đi.
Cự nhãn này là do Bản Nguyên Chi Khí biến thành, phát hiện Hao Bá Thiên xông tới, lập tức lần nữa phóng ra cực quang, muốn đem gã b·ắn c·hết, cực quang trực tiếp khiến cho đạo tắc ở phương viên ngàn dặm xuất hiện vết rách!
"Chỉ là một con mắt nho nhỏ, cũng dám tiêu hao Bản Nguyên Chi Khí của Hao gia gia, muốn c·hết!"
Hao Bá Thiên gặp cự nhãn lung tung phóng cực quang, âm thầm đau lòng, mắng to, gã đã sớm xem những Bản Nguyên Chi Khí kia là của mình.
Nhìn thấy cực quang đánh tới, gã lần nữa há mồm đem nó nuốt vào trong bụng, sau đó hai tay biến ảo liên tục, bấm ra vô số yêu quyết.
Lập tức, trên thân cự nhãn đang lơ lửng ở trên bầu trời xuất hiện vô vô số đạo ấn ký, những ấn ký kia càng ngày càng nhiều, hầu như đem cự nhãn che kín.
Theo ấn ký vừa hiện, Hao Bá Thiên quát lạnh một tiếng, chỉ quyết biến đổi, cự nhãn đột nhiên run rẩy mấy cái, sau đó nổ tung, hoá thành vô số sương mù rời rạch.
Hao Bá Thiên lại vươn tay ra, hướng về phía những sương mù rời rạc kia trảo mạnh, những sương mù kia lập tức dung hợp với nhau, hoá thành một đoàn sương mù gần như trong suốt, từ từ bay tới trong tay của gã.
"Cạc cạc cạc, Khương tiểu nhi, thấy được chưa, đây là thiên địa hiếm có Bản Nguyên Chi Khí! Chỉ cần Hao gia gia ta luyện hoá nó..."
Hao Bá Thiên đắc ý phi phàm, khoát tay, muốn đem Bản Nguyên Chi Khí nuốt vào trong bụng.
Trong lòng Hao Bá Thiên tràn đầy vui mừng, chỉ cần thành công nuốt chửng Bản Nguyên Chi Khí, mượn lực lượng của Bản Nguyên Chi Khí, thực lực của gã nhất định sẽ tăng mạnh, đến khi đó không cần uỷ khuất cầu toàn, nhận Khương Ly làm chủ.
Đến khi đó, gã muốn lắc mình trở thành chủ nhân, thu một tên cường giả làm nhân nô, mỗi ngày yêu cầu đối phương cống nạp mười ngàn tám ngàn mỹ nữ cho gã hưởng dụng.
Cạc cạc cạc cạc!
Lúc Hao Bá Thiên đang suy nghĩ tới viễn cảnh tươi đẹp, tỉnh chưởng quyền thiên hạ, say nằm ngủ trên đùi mỹ nhân thì bên tai chợt gã truyền tới một âm thanh lạnh lùng vô tình.
"Định!"