Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 8: Đế Quân Phía Dưới Đệ Nhất Nhân
Bên trong Xích Hoả Châu, vô số lão quái vây xem ở xa xa, trong đó bao quát không ít Chân Vương cường giả đồng loạt trầm mặc.
Gió lớn quét ngang qua, thổi không tan mùi máu tanh nhàn nhạt, lệ khí hoá thành từng luồng hồng mang lập loè trên bầu trời cao.
Hết thảy lão quái ở nơi đây không người nào dám lên tiếng.
Như có một loại ma uy vô hình khiến cho tất cả mọi người sởn tóc gáy, nuốt nước miếng liên tục.
Chuẩn Đế chính là cường giả hàng đầu ở Loạn Ma Vực, không chỉ ở Loạn Ma Vực, ở toàn bộ Đông Hoang cũng là nhân vật đỉnh cao, hùng bá một phương.
Thời đại mạt pháp, Đế Quân thường thường đều là tồn tại thần long thấy đầu không thấy đuôi, rất hiếm khi xuất thủ, cho nên Chuẩn Đế cường giả hầu như trở thành chiến lực cao cấp nhất của các thế lực lớn.
Nhưng cường giả khủng bố như vậy, lại bị Khương Ly tiện tay bóp c·hết, thậm chí ngay cả chạy trốn cũng không làm nổi, quả thực quá mức chấn động lòng người.
Đế Quân phía dưới đệ nhất nhân!
Không ít lão quái đều âm thầm nghĩ đến mấy chữ này.
Bạch Tôn tuy không phải Đế Quân, lại có thực lực của Đế Quân, hoàn toàn xứng đáng với bảy chữ trên.
Cứ như thế, tin tức Thương Tùng lão tổ dẫn theo một vị Chuẩn Đế, mười vạn đại quân hùng hùng hổ hổ tiến đánh Xích Hoả Thành, còn chưa kịp nhảy nhót tưng bừng liền bị Bạch Tôn tiện tay chém g·iết, mười vạn đại quân tá giáp quy hàng, lấy tốc độ cực nhanh truyền bá khắp bốn phương tám hướng.
Thậm chí không ít lưu ảnh, ghi chép tường tận trận đại chiến nhanh chóng lưu truyền ra ngoài.
Vẻn vẹn ba ngày, không chỉ Loạn Ma Vực mà toàn bộ mấy chục toà võ vực xung quanh đều nghe tới ma danh của Khương Ly.
Đối với danh hiệu Đế Quân phía dưới đệ nhất nhân của hắn, không người dám đứng ra chất vấn.
Ngay cả vài vị Đế Quân sau khi nghe được tin đó, đồng dạng trầm mặc.
Thương Tùng lão tổ, Hắc Bàn thượng nhân cũng không phải hạng người vô danh tiểu tốt gì, mà đều là lão quái danh chấn thiên hạ mấy ngàn năm qua, ở trong cảnh giới Chuẩn Đế đều xem như nhân vật lợi hại.
Coi như một ít lục phẩm Đế Quân lão quái, muốn đưa bọn họ chém g·iết, đều phải hao tốn đôi chút công phu, không thể làm hời hợt như Khương Ly.
Những ngày tiếp theo, rất nhiều lão quái từ khắp nơi dắt tay nhau chạy tới Xích Hoả Thành bái phỏng Khương Ly, trong đó có không ít nhân vật cộm cán của Loạn Ma Vực.
Đáng tiếc, toàn bộ bị Khương Ly từ chối không gặp.
Bởi vì mấy ngày nay, hắn đang bận bịu mượn Tuế Nguyệt Tháp tu hành Tử Tinh Liệu Thương Thuật.
Sau khi sử dụng hết hai trăm bảy mươi tư toà mười năm cổ tháp, bảy mươi hai toà trăm năm cổ tháp cùng một toà ngàn năm cổ tháp, Khương Ly rốt cuộc đem Tử Tinh Liệu Thương Thuật tu luyện tới đại thành, phất tay liền gọi ra trăm vạn tử tinh chữ thương.
Có trăm vạn tử tinh hộ thể, ánh sao bất diệt, coi như gặp chư Đế vây công, b·ị t·hương ngàn tỷ, máu chảy thành sông, cũng có thể nháy mắt khỏi hẳn.
....
Bách Hoa Phong là một đỉnh núi mây khói lượn lờ, ở phía sâu xa của mây mù, bên trên vách núi, mơ hồ có thể nhìn thấy một cái động phủ hư huyễn, hai bên cửa động trồng từng bụi hoa lan màu trắng xám.
Màu trắng đó hết sức đặc thù, trông giống với da dẻ của mỹ nhân ốm yếu như thế.
Động phủ nhìn từ bên ngoài cũng không lớn, nhưng bên trong ẩn giấu động thiên khác, trung tâm động phủ là một toà đại điện trống trải.
Hai bên đại điện, đứng hầu hơn mười vị hầu gái thân mang lụa mỏng, từng người từng người cung kính đứng đợi lệnh.
Chính giữa cung điện, có một cái kim toạ dài chừng một trượng, bên trên kim toạ một nữ tử thiên kiều bá mị đang nằm nghiêng nghỉ ngơi, nàng mặc một thân lụa mỏng màu hồng nhạt khó lòng che dấu dáng vẻ lồi lõm, ngờ ngợ còn có thể nhìn thấy hai toà sơn phong đầy đặn, trắng nõn, theo từng tiếng thở gấp mà chập chùng lên xuống. Trên mặt nàng, đồng dạng đeo một tấm sa mỏng gần như trong suốt, bên dưới lớp sa mỏng, là đôi môi yêu dã căng mọng, mỗi một cái hô hấp, liền có thể kích phát ra d·ụ·c vọng nguyên thuỷ nhất của nam nhân trong thiên hạ.
Ở bên dưới kim toạ, quỳ lấy mấy gã thiếu niên tuấn tú, ánh mắt tham lam, gần như điên cuồng mà liếm láp ngón tay, mắt cá chân, bắp chân, thậm chí có người gục hẳn đầu vào giữa háng của nàng không ngừng liếm láp, tình cảnh d·â·m mỹ khó lòng tả nổi.
Nữ tử che mặt nằm nghiêng trên kim toạ, tuỳ ý bại lộ thân thể, mặc cho đám thiếu niên phục vụ kia, không ai khác, chính là chủ nhân chân chính của Bách Hoa Châu, Bách Hoa Đế.
Trên mặt của nàng, mang theo một vệt ửng hồng, hiển nhiên đối với sự hầu hạ của đám thiếu nhiên rất có khoái cảm, chỉ là bên trong vệt ửng hồng kia, lại ẩn sâu một tia trắng xám, hiển nhiên thương thế trên người của nàng rất nặng, dẫn đến một thân thực lực rơi xuống rất nhiều.
Đúng lúc này, từ bên ngoài đại điện, một thị nữ vội vã đi vào cúi đầu dâng lên một tấm thẻ ngọc, cung kính thưa:
"Khởi bẩm Đế Quân, có tin tức liên quan đến Bạch Tôn, mời Đế Quân xem qua!"
"Bạch Tôn? Chính là kẻ đã chém g·iết một đạo hoá thân của bản cung mười mấy năm trước sao?"
Bách Hoa Đế nhíu từ từ mở ra mỹ mâu ngập nước, thấp giọng nói, sau đó khuất chưởng đem thẻ ngọc nắm vào trong lòng bàn tay.
Sau khi quan sát vài lượt, sắc mặt lần đầu tiên lộ ra vẻ nghiêm nghị.
"G·i·ế·t Chuẩn Đế như g·iết c·h·ó, thực lực của Bạch Tôn nọ rất mạnh, coi như đặt ở trong lục phẩm Đế Quân cũng đã là cường giả hàng đầu đi!"
"Đế Quân, Bách Hoa Thành ta và Bạch Tôn có thù oán với nhau. Hiện tại hắn đã tu luyện thành công, rất có khả năng sẽ hướng về phía chúng ta báo thù. Không biết Đế Quân dự định làm thế nào?"
Bách Hoa Đế nghe thế thì nhếch môi cười lạnh:
"Hắn muốn tới, liền để cho hắn tới nha. Dù người này mạnh hơn nữa cũng không phải Đế Quân, bản cung không tin, hắn có thể chống lại mị thuật của ta!"
....
Tu hành không ngày tháng, thoáng cái đã trôi qua nửa năm.
Nửa năm này, Xích Tuyết cùng Vũ Như Yên lần lượt độ tam cửu thiên kiếp, dưới sự bảo hộ của Khương Ly, thành công đạp vào tam phẩm Chân Vương.
Hơn nữa, bởi vì sự tăng phúc của Tử Hoàn mà tu vi của hai nữ trực tiếp đạt tới tam phẩm đỉnh cao, bước vào hàng ngũ cường giả ở Đông Hoang.
Về phần Hạ Tuyết Đình, cũng đã ngưng tụ ra Vương khí, đáng tiếc cảm ngộ chưa đủ, chưa thể đạp qua Chân Phàm Kiều, nên vẫn dừng ở cảnh giới Chuẩn Vương.
Trong vòng nửa năm, Khương Ly lần lượt lợi dụng Tuế Nguyệt Tháp tu hành các loại thần thông võ kỹ.
Ngoại trừ Tử Tinh Liệu Thương Thuật đã đại thành ra, các loại thần thông khác cũng thu được thành tựu không nhỏ.
Vạn Đạo Phân Thân Thuật đột phá đại thành, tối đa có thể gọi ra mười vạn phân thân, mỗi đạo phân thân sở hữu năm thành chiến lực của bản tôn.
Đương nhiên, mỗi phân ra một đạo phân thân đều hao tốn không ít lực lượng của hắn, phân thân c·hết đi cũng sẽ khiến Khương Ly phản phệ trọng thương, cho nên nếu chỉ là đấu pháp bình thường, Khương Ly sẽ không gọi ra nhiều phân thân như vậy.
Đạp Thiên Cửu Bộ đột phá viên mãn, một hơi chín bước bước ra, đủ để phá tan Đế trận, trọng thương lục phẩm Đế Quân.
Sáu thức Cửu Thiên Kiếm Kỹ đồng dạng đạt tới viên mãn, uy lực tuyệt luân, phối hợp với Tam Hoang Kiếp Kiếm, Khương Ly có tự tin hoành hành bát phẩm.
Túng Địa Kim Quang đạt tới đệ bát thiên thê, khiến cho tốc độ của hắn đã không thua gì cửu phẩm Đế Quân, ngày sau gặp phải cửu phẩm cường giả, coi như đánh không lại, cũng có thể mượn Túng Địa Kim Quang bỏ trốn.
Đáng tiếc, giống như khô lâu thần bí từng nói, Túng Địa Kim Quang là một cái cửa hạm, nếu không có người chỉ điểm, dù hắn tu hành thêm mấy vạn năm cũng chưa chắc đã đạt tới.
....
Vẻn vẹn nửa năm, thực lực của Khương Ly lần nữa tăng lên một mảng lớn, hiện tại ở Đông Hoang, hắn hầu như có thể đi ngang, không cần cố kỵ quá nhiều.
Đương nhiên, để tăng lên nhiều thủ đoạn như vậy, Khương Ly bỏ ra cái giá không nhỏ, trực tiếp tiêu tốn mất hai mươi toà ngàn năm Tuế Nguyệt Tháp, mà cốt linh càng đạt tới hơn ba vạn tuổi.
Hơn ba vạn tuổi, tuổi tác như vậy, ở trong tu hành giới đã đủ để gọi một tiếng lão bất tử.
Hiện tại, tu vi võ đạo của hắn, chỉ là tứ phẩm đỉnh phong, thọ nguyên vẻn vẹn năm ngàn năm mà thôi, nếu chỉ tu hành mỗi võ đạo, Khương Ly chỉ sợ đã sớm thọ nguyên hao hết mà c·hết.
May mắn, ngoài võ đạo ra, hắn còn đồng tu bốn hệ khác, tuổi thọ chồng chất lên, hầu như đã vượt qua mười vạn năm, đầy đủ để hắn tiêu hao thoải mái.
Trong mắt người bên ngoài, hắn chỉ mới tu hành mấy trăm năm, nhưng trên thực tế, cốt linh của hắn đã ba vạn tuổi.
Ba vạn năm tu hành, đạt tới thực lực như hiện tại, cũng không tính quá nghịch thiên.
Hơn ba năm trôi qua, Tử Thụ rốt cuộc hấp thu xong năng lượng của Bản Nguyên Chi Khí, thân cây đã cao chừng năm trượng, cành lá xum xuê, toả ra tử quang lóng lánh.
Mà diện tích của Lạc Thần Giới càng tăng lên tới phương viên trăm vạn dặm, diện tích rộng lớn thênh thang.
Ba năm này, Hoang dân trong thành Tuyết Mai cũng sớm làm quen với cuộc sống nơi đây, bắt đầu an cư lạc nghiệp, từ nguyên bản mười vạn người, lần nữa tăng hơn năm ngàn trẻ sơ sinh.
Trong Lạc Thần Giới không có hoang thú hoành hành, không cần lo lắng sinh tử tồn vong, đối với Hoang dân mà nói chính là thiên đường.
Khương Ly nhấc chân đi dạo ở trên đường phố, chậm rãi bước qua Chính Khí thư viện, bên tai chợt vang lên tiếng hài đồng đọc sách, để hắn không nhịn được nở nụ cười nhàn nhạt.
Cùng lúc đó, trên người hắn tróc ra từng đạo, từng đạo nhân quả tuyến, dung nhập vào trong Nhân Quả Chưởng Vị, số lượng rất nhiều, trực tiếp trợ giúp Nhân Quả Chưởng Vị tăng lên mười đạo vị.
"Đã đến lúc tiến hành trảm nhân quả rồi!"
Khương Ly đưa mắt nhìn quanh Lạc Thần Giới vài lượt, thấp giọng thì thào, sau đó thân hình loé lên một cái, biến mất tại chỗ.