Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 9: Ma Đầu Nhập Tuyết Vực
Ba vạn năm liên tục tu hành, quả thực là một quá trình dài dòng buồn chán, đổi lại thành người khác, sợ rằng sớm đã phát điên rồi.
May mắn đạo tâm của Khương Ly vô cùng kiên định, ý chí mạnh mẽ, chỉ cần điều chỉnh chốc lát liền hồi phục trở về.
Hiện tại, dự định của hắn là trảm xong toàn bộ nhân quả, tiến hành đột phá ngũ phẩm Chân Vương, ngoài ra nhân tiện tìm hiểu tin tức của Cổ Thần Tế Khí.
Trảm nhân quả chính là có ân báo ân, có oán báo oán, trảm hết vướng mắc trong lòng.
Về báo oán, mục tiêu đầu tiên của Khương Ly tự nhiên là Bách Hoa Thành.
Năm xưa lúc hắn vừa mới đến Loạn Ma Vực, đắc tội Bách Hoa Thành, bị treo thưởng ở trên Diêm La Bảng, bị vô số thợ săn tiền thưởng đuổi g·iết, giống như chuột chạy ngoài đường.
Lấy bản tính của Khương Ly, đã kết xuống thù hận, thì nhất định sẽ tìm cơ hội báo thù.
Nhưng nửa năm trước, Quảng Hàn tiên phi từng tiết lộ, bên trong Bách Hoa Châu ẩn giấu một vị bằng hữu của nàng ta, cho nên, nàng muốn chạy tới Bách Hoa Châu một chuyến thăm hỏi bạn cũ.
Quảng Hàn tiên phi vào thời thượng cổ chính là cửu phẩm Đại Đế, có thể được nàng coi thành bằng hữu, nghĩ đến cũng không phải nhân vật đơn giản.
Suy đi tính lại, hắn quyết định trước tiên đưa Thành nhi quay về Hồng Thiên Tuyết Cốc, trên đường trở về, tiện thể đi một chuyến Bách Hoa Châu sau.
Cửu Chuyển Huyền Băng Thể của Thành nhi đã tiến hoá tới hồi cuối, tất cả thiên tài địa bảo huyền băng hệ trên người hắn đã không đủ để giúp nàng tiếp tục tiến hoá, chuyện này cực kỳ nguy hiểm.
Cho nên cần mau chóng đem Thành nhi đưa về Hồng Thiên Tuyết Cốc.
Hồng Thiên Tuyết Cốc là Đế cấp thế lực, bên trong cốc nhất định có đầy đủ huyền băng lực cung cấp cho Thành nhi thôn phệ luyện hoá. Hơn nữa, Thành nhi vốn là cốc chủ của Hồng Thiên Tuyết Cốc, nàng nên trở lại tông môn của mình.
Hồng Thiên Tuyết Cốc chi chủ sao?
Khương Ly âm thầm cười khổ, nếu hắn dự đoán không sai, thì Thành nhi hơn phân nửa là là cốc chủ của Hồng Thiên Tuyết Cốc, Tuyết Đế Ngọc Khuynh Thành đi!
"Thời điểm Cửu Chuyển Huyền Băng Thể tiến hoá sẽ có tỷ lệ nhỏ tạm thời mất đi ký ức, nhưng chỉ cần tiến hoá hoàn thành, ký ức sẽ khôi phục trở về!"
Nếu Thành nhi khôi phục ký ức, khôi phục thân phận Tuyết Đế Ngọc Khuynh Thành, sẽ như thế nào?
Đường đường là một trong Đông Hoang Thập Đế, đường đường là Hồng Thiên Tuyết Cốc chi chủ, bởi vì băng thể tiến hoá mà mất đi ký ức, cũng vì thế kêu một tên tiểu bối là phụ thân mấy chục năm
Chuyện như vậy, quả thực quá mức hoang đường, nếu là một chút Đế Quân lão quái coi trọng mặt mũi, thậm chí khả năng cao sẽ vì giấu diếm chuyện xấu này mà g·iết Khương Ly diệt khẩu.
Khương Ly không tin Thành nhi sẽ tuyệt tình như thế, nhưng không xác định Ngọc Khuynh Thành sẽ làm như thế hay không.
Tính nết của Đế Quân lão quái, khó lòng đoán định.
Mặc dù lấy thực lực của hắn hiện tại, coi như Tuyết Đế Ngọc Khuynh Thành lúc toàn thịnh cũng chưa chắc đã có thể thắng được hắn, nhưng Khương Ly không muốn xuất thủ với nàng.
Tình cảm của hắn đối với Thành nhi hết sức phức tạp, một đời của hắn không con không cái, nhưng Thành nhi hết lần này tới lần khác lại gọi hắn là phụ thân nhiều năm.
Nếu thật bởi vì loại sự tình này mà cùng Thành nhi trở mặt thành thù, vậy thì không phải điều hắn mong muốn.
Coi như không trở mặt thành thù, sau khi Ngọc Khuynh Thành khôi phục ký ức, cũng rất khó tiếp tục vô câu vô thúc mà thân cận với hắn như hiện tại.
"Mà thôi, chuyện này về sau hãy nói. Băng thể của Thành nhi tiến hoá mới là chuyện quan trọng nhất!"
Bất kể tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, Khương Ly đều sẽ đưa Thành nhi trở về!
Còn lại, ngày sau tính tiếp.
"Thành nhi, ta đưa người về nhà nhé!"
Khương Ly tìm tới Thành nhi, ôn nhu hỏi.
"Về nhà? Về nơi nào, đây không phải là nhà của ta sao? Phụ thân, ta còn có cái nhà nào khác ư?"
Thành nhi tỉnh tỉnh mê mê, không rõ.
"Ngươi còn nhớ kỹ, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là ở nơi nào không?"
Nghĩ tới chuyện cũ năm đó, nội tâm Khương Ly hơi cảm thán.
Không rõ năm đó vì sao hắn lại ma xui quỷ khiến, nhặt về một tiểu nha đầu...
"Không nhớ rõ...ký ức rất mơ hồi! Có điều, gần đây ta thường gặp phải một chút giấc mộng kỳ quái, mơ đến một ít quái nhân quái sự. Trong mộng có người gọi ta là Đế Quân, gọi ta là Ngọc Khuynh Thành...Ngọc Khuynh Thành là ai? Ta rõ ràng kêu là Thành nhi, không phải Ngọc Khuynh Thành. Phải không phụ thân?"
Nha đầu ngốc, đó không phải là quái mộng, hơn phân nửa là ký ức ngày trước của ngươi nha.
Ngọc Khuynh Thành ơi Ngọc Khuynh Thành, Khương mỗ phải đối xử với ngươi như thế nào cho phải đây?
"Băng thể của ngươi đã tiến hoá đến bước mấu chốt, cần lượng huyền băng lực rất lớn, huyền băng lực trong tay phụ thân không đủ, ta dẫn ngươi đi đến một nơi có đầy đủ huyền băng lực, được chứ?"
"Ồ! Đi nơi nào? Phụ thân có đi cùng ta không? Nếu phụ thân không đi cùng, ta nơi nào cũng không đi, ta phải ở lại nơi này. Nơi đây là nhà của ta và phụ thân, ta muốn ở cùng phụ thân cả đời. Phụ thân còn ban thưởng Mị Hoàn cho ta đây..."
"Ách...!"
Khương Ly che trán, rốt cuộc nhớ tới chuyện đó.
Mị Hoàn vốn là mị đạo thần thông, người bị gieo xuống Tử Hoàn sẽ trở thành đỉnh lô của hắn.
Mặc dù cũng không cần thiết âm thương giao hợp, thải bổ, nhưng nếu Ngọc Khuynh Thành khôi phục ký ức, biết mình bị Khương Ly trồng xuống Tử hoàn, trở thành đỉnh lô, nói không chừng sẽ phát điên.
Lắc lắc đầu, được rồi, chuyện đến đâu còn có đó, trước tiên đưa nàng trở về Hồng Thiên Tuyết Cốc rồi hẵng tính sau.
"Đi thôi, ta đưa ngươi về nhà. Sau khi về nhà, băng thể của ngươi có thể hoàn thành bước tiến hoá cuối cùng!"
"Vậy được rồi. Thành nhi phải hoàn thành tiến hoá băng thể, phải trở nên mạnh hơn để còn bảo vệ phụ thân!"
Thành nhi cười hớn hở, liên tục vung vẩy bàn tay nhỏ.
Ngay ngày hôm đó, Khương Ly dẫn theo Thành nhi rời khỏi Xích Hoả Thành, hướng về phía Hồng Thiên Tuyết Vực mà bay đi.
Đi theo hắn, cũng chỉ có Thành nhi, những người khác đều đang bế quan ở trong Lạc Thần Giới.
Ngoài ra Thương Ngô và Quân Vô Tà thì bị Khương Ly để lại bảo hộ Xích Hoả Thành.
Bọn ho mặc dù từng là Cổ Chi Đế Quân, nhưng hiện tại chỉ có thể phát huy ra Chuẩn Đế cấp chiến lực, căn bản không giúp được hắn quá nhiều, để bọn họ toạ trấn Xích Hoả Thần Cung là hợp lý nhất.
Một đường đi đến Hồng Thiên Tuyết Vực vẫn chưa tiêu phía quá nhiều thời gian.
Hồng Thiên Tuyết Vực, cùng tên gọi giống y hệt.
Nơi đây bốn phía đều là băng tuyết trắng xoá, không khí lạnh căm căm, nổi bật nhất là màu trời mang theo một màu đỏ như máu, cực kỳ quỷ dị.
Màu đỏ và màu trắng đối lập với nhau, mang cho người ta một tia cảm giác khó lòng diễn tả.
Vừa đến Hồng Thiên Tuyết Vực, Thành nhi liền cảm giác ý thức hoảng hốt, mơ hồ cảm thấy nơi đây rất quen thuộc, cố gắng suy nghĩ, lại nhất thời nửa khắc không nghĩ ra, đau đầu muốn nứt.
"Phụ thân, đau đầu...trong óc có rất nhiều tràng cảnh, không nghĩ ra, càng nghĩ càng đau..."
Thành nhi làm nũng nói, không ngừng ủi qua ủi lại trong ngực hắn.
Khương Ly vuốt ve đầu nhỏ của nàng, thở dài:
"Vậy thì không cần nghĩ..."
Khương Ly một đường xâm nhập vào Hồng Thiên Tuyết Vực, mặc dù không tận lực phóng xuất khí thế, nhưng vẫn như cũ kinh động vô số võ giả.
"Độn quang của người kia thật là nhanh! Khí thế ẩn mà không phát, trong lúc mơ hồ cho người ta một loại cảm giác t·ang t·hương, hoành hành vạn cổ. Chẳng lẽ...là một vị Đế Quân nào giáng lâm?"
"Có chút lạ mặt! Lão phu bế quan ba trăm năm, vừa mới xuất quan, trong trí nhớ của ta, toàn bộ Đông Hoang giống như không có vị Đế Quân nào dung mạo như vậy..."
"Diệp lão nhi, đây là ngươi cô lậu quả văn. Người này, ngươi có lẽ chưa từng thấy qua, nhưng tuyệt đối đã nghe qua ma danh của hắn. Hắn chính là vị cường giả được mệnh danh Đế Quân phía dưới người thứ nhất, Bạch Tôn Bạch Phàm...!"
"Cái gì! Là Bạch Tôn! Hắn chính là Bạch Tôn, Bạch Phàm?"
"Không đúng, nghe nói Bạch Tôn làm người tàn bạo hiếu sát, hắn đi tới chỗ nào là chỗ đó gà c·h·ó không yên. Hôm nay hắn bỗng dưng chạy tới Hồng Thiên Tuyết Vực, chỉ sợ không phải chuyện tốt lành gì!"
"Mau thông báo với Tuyết Cốc, đề phòng, toàn vực đề phòng!"
Hồng Thiên Tuyết Vực tổng cộng có bốn mươi hai toà tuyết châu, đồng loạt vang lên tiếng kèn lệnh cao cấp nhất.
Bởi vì đại ma đầu Khương Ly bỗng dưng ghé thăm.
Từng toà, từng toà tuyết châu liên tục nhen nhóm lên Tuyết Vực Phong Hoả Đài.
Chiến tranh kèn lệnh, vang tận mây xanh! Phong Hoả Lang Yên, đốt khắp bốn mươi hai toà tuyết châu.
Một màn như vậy, từng xuất hiện qua một lần, đó là hơn ngàn năm được.
Chỉ khi nào xuất hiện tuyệt thế ma đầu hàng lâm Tuyết Vực, toàn bộ Hồng Thiên Tuyết Vực mới cử vực cảnh báo.