Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 13: Đại Náo Thông Thiên Sơn (1)
Hai gã võ giả còn muốn cãi chày cãi cối, thì ở phương xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét thảm. Thì ra là một gã Chuẩn Vương bởi vì chống cự chấp pháp mà bị Thông Thiên môn đồ chém g·iết.
Hí!
Đường đường là Chuẩn Vương cường giả lại bị người trực tiếp diệt sát! Bắc Cực Cổ Vực này thật mẹ nó quá nguy hiểm!
Đám Thông Thiên môn đồ ở nơi đây hành sự quả thực bá đạo, căn bản không hề nói lý.
Thấy một màn như vậy, hai người nào còn dám cò kè mặc cả, chỉ có thể xuất ra trọng bảo mới đổi được Thông Thiên Lệnh, nhưng túi trữ vật bị mất thì không thể đòi lại.
Đây chính là quy của của Thông Thiên Sơn.
Võ giả đến tham quan đạo tràng ở Thông Thiên Sơn, nhất thiết phải tặng bảo, đây là quy định do Thông Thiên Cổ Đế tự mình định xuống, không thể thay đổi, càng không cho phép người khác làm trái.
Cưỡng ép cãi lại, thì phải có dũng khí thừa nhận lửa giận của Thông Thiên môn đồ.
Có điều, nếu là Đế Quân hàng lâm, thì không có Thông Thiên môn đồ nào mắt mù dám đứng ra yêu cầu đối phương tặng bảo.
Thông Thiên môn đồ tuy rằng bá đạo, nhưng cũng chẳng phải đồ ngu.
Đế cảnh cường giả, không phải bọn họ có thể đắc tội!
Khương Ly khẽ nhíu mày, sau khi tiến nhập Bắc Cực Cổ Vực, hắn tận mắt chứng kiến ba người bị g·i·ế·t, đều là bởi vì phản kháng lại mệnh lệnh của võ giả đeo mũ rộng vành.
Nếu dám trái lệnh, thì trực tiếp diệt sát, không lưu nửa điểm nhân tình.
Đây chính là tác phong bá đạo của Thông Thiên môn đồ.
Thủ hạ đều bá đạo như thế, có thể nghĩ ra, bản thân Thông Thiên Cổ Đế sẽ hung hăng bá đạo như thế nào...
Cũng khó trách, mấy tên đệ tử của Thông Thiên Cổ Đế dám thừa dịp Thành nhi thất tung, chạy tới Hồng Thiên Tuyết Cốc hôi của, sau khi biết Thành nhi đã trở về, lại vẫn dám mượn bảo không trả!
Bên tai Khương Ly chợt vang lên lời căn dặn của bốn nữ trước khi khởi hành.
"Bạch đạo hữu, lần này ngươi đi Thông Thiên Sơn, nhất định phải khách khí một chút. Chỉ cần có thể tìm về Huyền Băng Kính, coi như Hồng Thiên Tuyết Cốc ta bỏ ra giá lớn cũng được, nhất định không thể cùng Thông Thiên môn đồ huyên náo quá căng. Suy cho cùng, Thông Thiên Sơn Chi Chủ chính là đường đường Thông Thiên Cổ Đế. Vị Cổ Đế nọ trước giờ nổi danh không nói đạo ý. Không ít Đông Hoang lão quái bị hắn khi dễ, chỉ là không nghĩ tới, hôm nay Thông Thiên Sơn võ giả sẽ khi dễ lên đầu Hồng Thiên Tuyết Cốc ta..."
Hazz, bốn nữ đúng là nhát gan, càng e ngại Thông Thiên Sơn đến mức đó sao?
Tuy nhiên, Khương Ly cũng có khả năng lý giải lo lắng của các nàng. Hiện tại băng thể của Thành nhi còn chưa tiến hoá xong, nếu thật cùng Thông Thiên Cổ Đế vạch mặt, quả thực không dễ xử lý.
Lý giải thì lý giải, nhưng bản thân hắn lại không e ngại Thông Thiên Cổ Đế.
Thất phẩm Đế Quân mà thôi, mặc dù là Cổ Chi Đế Quân, hắn cũng không sợ.
Mà thôi, xem ở trên mặt của các nàng, nếu võ giả của Thông Thiên Sơn giảng đạo lý, hắn sẽ sử dụng phương thức ôn hoà để thu hồi Huyền Băng Kính, ngược lại...
Khương Ly tiến nhập Hồng Thiên Tuyết Cốc đưa tới chấn động khổng lồ, cho nên lần này hấp thu giáo huấn, hắn không có bộc lộ ra dung mạo cùng thân phận mà là dùng khí vận quang mang bao phủ toàn thân.
Nửa năm vừa rồi, Khương Ly liên tục mượn Tuế Nguyệt Tháp tu hành, ngoại trừ trau dồi các loại thần thông vũ kỹ ra, hắn cũng dành thời gian tu luyện Chưởng Vận Quyết, tiêu tốn ba ngàn năm, rốt cuộc đem Chưởng Vận Quyết tu luyện tới tầng thứ hai, ngưng tụ ra màu khí vận đầu tiên.
Võ giả đột phá Đế cảnh sẽ bắt đầu tu hành khí vận, có thể dùng khí vận che lấp dung mạo, Khương Ly đã tu thành một màu khí vận, tự nhiên cũng làm được chuyện này.
Kể từ đó, quanh người hắn liền bao phủ bởi khí vận màu vàng, vừa tiến vào Bắc Cực Cổ Vực lập tức bại lộ khí vận ngút trời, dẫn tới rất nhiều lão quái quan tâm.
"Hí! Đúng là khí vận gia thân! Chẳng lẽ là có Đế Quân giáng lâm. Không biết là vị Đông Hoang Đế Quân nào?"
"Một màu khí vận, hẳn là lục phẩm Đế Quân đi. Không đúng, khí tức của người nọ không cao, tựa hồ chỉ là tứ phẩm Chân Vương. Thật là đáng sợ, vẻn vẹn tứ phẩm liền tu luyện ra một màu khí vận, toàn bộ Đông Hoang e rằng không có mấy người làm được...."
Tuy rằng khí vận gia thân dễ dàng gây nên chú ý, nhưng so với Hồng Thiên Tuyết Vực toàn vực đề phòng đã tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa, Khương Ly bạo lộ ra tu vi thực sự là tứ phẩm đỉnh cao.
Tứ phẩm Chân Vương mang theo một màu khí vận mặc dù kinh diễm, nhưng cũng không khiến cho Bắc Cực Cổ Vực sinh ra hỗn loạn.
Khí vận gia thân còn có một chỗ tốt khác, đó là đám Thông Thiên môn đồ tuần tra bốn phía, không người dám gây sự với Khương Ly, khiến cho hắn một đường chạy tới Thông Thiên Sơn cực kỳ thông suốt.
Chân Vương lão quái có thể tu hành ra một màu khí vận, há sẽ là nhân vật đơn giản, Thông Thiên môn đồ tự nhiên sẽ không chủ động trêu chọc hắn.
Trung tâm của Bắc Cực Cổ Vực là một ngọn núi cao vạn trượng, xuyên thẳng tầng mây, đúng là Thông Thiên Sơn.
Trên núi trồng đủ loại hoa cỏ, phàm nhân ăn vào, liền có thể lập tức trở thành võ giả.
Bên trong núi sinh sống không ít dị thú, có rất nhiều loại Khương Ly chưa từng thấy qua.
Trên đỉnh của Thông Thiên Sơn có xây dựng một chỗ đạo tràng cực kỳ rộng rãi, có mười vạn võ giả quanh năm tụng kinh, cung phụng Thông Thiên Cổ Đế.
Võ giả ở Thông Thiên Sơn thường thấy cảnh tượng hoành tráng, cho nên thời điểm Khương Ly giá lâm Thông Thiên Sơn, hầu như không có mấy người kinh ngạc, vẫn như cũ chăm chú tụng kinh.
Chân Vương lão quái đến tham quan đạo tràng của Cổ Đế vốn là chuyện quá đỗi bình thường, sẽ có võ giả chuyên môn tiếp đãi, không cần bọn họ phí tâm.
Nhưng tiếp theo, lại không người có khả năng giữ bình tĩnh.
Sau khi Khương Ly tán đi khí vận quang mang, mười vạn võ giả ở trong đạo tràng đều giật mình kinh hãi, vội vã đứng lên, trợn to mắt nhìn thanh niên mặc áo bào trắng đạp không mà đứng ở trên bầu trời.
"Loạn Ma Vực Bạch Tôn! Kẻ này vì sao lại xuất hiện ở đây?"
"Chẳng lẽ hắn muốn đến gây chuyện? Nghe đồn kẻ này g·i·ế·t người như ngoé, ác danh lan xa, nếu hắn đến đây đại khai sát giới..."
"Hiện tại tổ sư gia còn đang bế quan, mau thông tri chư vị đại nhân, có ma đầu hàng lâm, nhất thiết phải để phòng!"
"Trận phong đệ tử ở đâu, mau mau vào chỗ, một khi Bạch lão ma dám làm loạn, liền mở ra hộ sơn đại trận, tử thủ Thông Thiên Sơn!"
Bầu không khí trong nháy mắt liền xơ xác tiêu điều!
Mặc dù Chuẩn Đế hàng lâm, cũng sẽ không khiến đám võ giả ở Thông Thiên Sơn như lâm đại địch như vậy, chỉ có Khương Ly mới có khả năng làm ra, dù sao huyết án trong tay hắn quá nhiều, thanh danh cũng cực kỳ thối.
Đùng! Đùng! Đùng!
Trong thiên địa tức khắc vang lên mười hai tiếng trống.
Bên trong đạo tràng của Thông Thiên Sơn, tám gã đệ tử của Thông Thiên Cổ Đế đồng loạt biến sắc, phóng xuất ra thần niệm.
Hai vị Chuẩn Đế thì cũng thôi, thấy Khương Ly đến đây, tuy rằng đề phòng, nhưng ỷ vào thân phận của mình, chưa vội hiện thân.
Mà sáu tên Chân Vương khác đồng dạng phá quan mà ra, vọt thẳng lên bầu trời, đem Khương Ly vây ở chính giữa.
Sáu người đều mang theo mũ rộng vành màu vàng, hai gã tứ phẩm Chân Vương, bốn gã ngũ phẩm Chân Vương.
"Không biết Bạch Tôn giá lâm Thông Thiên Sơn là có chuyện gì?"
Sáu gã cường giả của Thông Thiên Sơn đồng loạt đề phòng nhìn Khương Ly.
Hôm nay, Chân Vương võ giả ở Đông Hoang, mấy ai dám khinh thường Khương Ly?
Bởi vì trong tay hắn sở hữu không ít oan hồn của Chân Vương lão quái, nhất là thời gian trước, Khương Ly tiện tay chém g·i·ế·t hai gã Chuẩn Đế cường giả, sau đó đồ sát Thương Tùng Cương Quốc hoàng thất, chiến tích cực kỳ lẫy lừng.
Coi như lục phẩm Đế Quân, có thể dễ dàng đánh bại hai gã Chuẩn Đế, nhưng rất khó g·i·ế·t c·h·ế·t.
Đã tu hành tới Chuẩn Đế, đều là hạng người am hiểu bảo mệnh, muốn một chiêu g·i·ế·t c·h·ế·t, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản. Nhưng Khương Ly lại g·i·ế·t Chuẩn Đế như g·i·ế·t gà, thực lực khó lòng tưởng tượng.
Loạn Ma Vực Bạch Tôn, tuyệt đối không thể khinh thường!
"Hôm nay Bạch mỗ tới đây cũng không có ác ý...."
Lời vừa nói ra, sáu tên Chân Vương của Thông Thiên Sơn lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhưng đợi Khương Ly nói câu tiếp theo, lại để cho bọn họ thay đổi sắc mặt.
"...chỉ là muốn thay Hồng Thiên Tuyết Cốc thu hồi một kiện bảo vật mà thôi!"
"Ồ? Chuyện này lại liên quan tới Hồng Thiên Tuyết Cốc! Trên Thông Thiên Sơn ta tựa hồ không có đồ vật của Hồng Thiên Tuyết Cốc, chẳng hay đạo hữu muốn lấy đi đồ vật gì?"
Một gã ngũ phẩm đỉnh cao Chân Vương giả bộ khó hiểu hỏi.
Đây là một lão giả tóc bạc, ngoại hiệu là Thông Tý Chân Vương, cũng là người tu vi cao nhất trong sáu gã Chân Vương.
Mấy tên Chân Vương khác đồng dạng giả bộ mờ mịt giống như chẳng hề biết chuyện.
Nếu không phải Khương Ly biết rõ nội tình, thật sẽ cho rằng Huyền Băng Kính không ở nơi đây.
Khương Ly nhíu mày, dứt khoát nói thẳng ra:
"Người sáng không nói lời tối. Bạch mỗ là vì Huyền Băng Kính mà tới! Vật ấy cực kỳ trọng yếu với Hồng Thiên Tuyết Cốc, hi vọng chư vị cho Bạch mỗ một chút tình mọn, trả lại Huyền Băng Kính!"
Thấy Khương Ly nói trực tiếp như vậy, đám Thông Tý Chân Vương cũng chả thèm giả bộ, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói:
"Bạch Tôn là muốn ra mặt giúp Hồng Thiên Tuyết Cốc sao? Nếu chúng ta không cho ngươi mặt mũi, thì thế nào? Mặt mũi của Bạch Tôn ngươi rất đáng giá ư?"
"Bọn ta kiêng kỵ ngươi ba phần, nhưng không sợ ngươi!"
"Thức thời thì mau cút đi! Chớ chọc giận chúng ta, nếu không chúng ta liền để cho ngươi cùng đám đàn bà của Hồng Thiên Tuyết Cốc ăn quả đắng!"