Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 17: Không Nên Xem Thường Anh Hùng Trong Thiên Hạ

Chương 17: Không Nên Xem Thường Anh Hùng Trong Thiên Hạ


"Bạch Tôn, mục đích của ngươi đã đạt được rồi, thì mau mau rời khỏi Thông Thiên Sơn đi thôi! Thông Thiên Sơn ta ao nhỏ nước cạn, không chứa nổi một tôn đại thần như ngươi!"

"Nếu đã gặp mặt, lão phu liền khuyên ngươi một câu. Cây cao hơn núi, gió thổi bật gốc, vượn nấp trong rừng, sống được thật lâu. Ha ha, năm đó Chí Tôn không lọt mắt ta, bây giờ xem ra, lão phu so với những người khác sống được càng dài. Ánh mắt của Chí Tôn tựa hồ không được tốt cho lắm..."

Thông Thiên Cổ Đế cười ha ha nói, nụ cười rõ ràng rất lãnh tĩnh, nhưng Khương Ly lại nghe được hàm ý châm chọc cực kỳ rõ ràng.

Khương Ly khẽ nhíu mày. Thông Thiên Cổ Đế vì sao lại nói mấy câu như vậy? Có liên quan gì với hắn sao?

Chí Tôn trong miệng của lão, chẳng lẽ là Hoang Cổ Chí Tôn?

"Đã các hạ muốn đuổi khách, Bạch mỗ tự nhiên sẽ không ở lại lâu!"

Khương Ly thản nhiên đáp.

Huyền Băng Kính đã tới tay, mục đích chuyến đi lần này xem như đạt được.

Về phần đắc tội với Thông Thiên Sơn, Khương Ly không để trong lòng.

Từ lúc tu đạo đến nay, hắn đắc tội còn ít người hay sao? Thêm nữa, từ thái độ cổ quái của Thông Thiên Cổ Đế, có thể nhìn ra, Thông Thiên Sơn giống như không có ý định vạch mặt với hắn, để Khương Ly tương đối ngoài ý muốn.

Điều duy nhất khiến hắn không yên tâm, đó chính là đạo âm lôi thần bí ẩn nấp ở trong Thái Thương Chưởng Lôi Đồ kia.

Phá lôi đồ, đạt được âm lôi...

Chẳng biết tại sao, Khương Ly luôn có một loại cảm giác đã rơi vào trong tính toán của Thông Thiên Cổ Đế.

Âm lôi nọ vô cùng quý giá, tuy chỉ là một đạo, nhưng lại có khả năng chữa trị Thái Thương Chưởng Lôi Đồ, tuy nhiên, nếu bên trong âm lôi ẩn núp những tính toán khác...vậy thì hắn không cần!

Hành trình ở Man Hoang Cổ Địa, Khương Ly bị giả Diệp Trần tính toán, bị Diệt Sinh tính toán, dẫn đến phong cách hành sự của hắn trở nên càng ngày càng cẩn thận. Hôm nay, muốn tính toán hắn cũng không phải chuyện dễ dàng.

"Trước khi rời đi, có một thứ, Bạch mỗ nhất định phải trả lại cho các hạ!"

Chỉ thấy Khương Ly phất tay một cái, trong lòng bàn tay xuất hiện một tấm lôi đồ rách nát.

Sau đó chỉ quyết khẽ biến, từ bên trong lôi đồ rút ra một đạo âm lôi, ném trở lại cho Thông Thiên Cổ Đế.

Quần tu ở trong Thông Thiên Sơn đồng loạt giật mình.

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, âm lôi không phải phàm vật, cấp bậc đã đạt tới Tiên Thiên.

Bọn họ không rõ, Khương Ly vì sao phải rút âm lôi, đưa cho Thông Thiên Cổ Đế.

Chẳng lẽ Bạch lão ma vì chuyện ban nãy mà làm ra bồi thường? Nhưng Khương Ly còn nói là trả, chẳng lẽ vật kia nguyên bản thuộc về Thông Thiên Cổ Đế, vì sao lại nằm trong tay Khương Ly.

"Cáo từ!"

Khương Ly hướng Thông Thiên Cổ Đế hơi hơi ôm quyền, sau đó hóa thành một vệt kim quang biến mất tại chỗ.

Sắc mặt của Thông Thiên Cổ Đế vẫn cực kỳ bình thản, không nhìn ra hỉ nộ, chỉ là sau khi Khương Ly đã hoàn toàn khuất bóng, lão mới thâm trầm cười lạnh.

"Ngược lại là một kẻ cẩn thận, nếu ngươi thật dám lấy đi âm lôi của lão phu, hắc hắc...Đáng tiếc, đáng tiếc, Diệt Sinh lão nhi năm đó chính là cẩn thận như vậy, mới chiếm đi Thánh Nhân Đạo Quả nguyên bản thuộc về ta, cuối cùng chứng đạo thành Thánh...Diệt Sinh không phải người ngu, người thừa kế mà hắn lựa chọn cũng không người ngu..."

"Thật cho rằng lão phu không nhìn ra, trên người hắn ẩn giấu ý chí của Diệt Sinh lão nhi hay sao? Mà thôi, Bắc Cực Âm Lôi không tính toán được người này, còn có cơ hội khác...hay hoặc là, ta có thể chờ một đoạn thời gian, chờ sau khi Hắc Diệu tiểu nhi xuất thủ, trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi..."

....

Khương Ly một đường rời khỏi Bắc Cực Cổ Vực, mới thoát khỏi cỗ cảm giác bị người tính toán kia.

Lần đi đến Thông Thiên Sơn này, Khương Ly xem như nhìn ra một góc băng sơn của đám Đông Hoang Đế Quân.

Lúc trước, hắn thấy qua Loạn Thiên Vương chiến chư đế, cũng bị khô lâu thần bí phụ thân, đánh với Diệt Sinh một trận, cứu mạng lượng lớn Đế Quân, lại thêm thực lực của bản thân tăng mạnh, đủ để ngạo thị quần hùng. Dẫn tới, trong lúc vô hình, nội tâm hắn sinh ra kiêu ngạo, bởi vì tầm mắt tăng lên, mà từ từ bắt đầu khinh thường Đế cảnh lão quái...

Nhưng sự thực chứng minh, mặc dù là thất phẩm Đế Quân giống như Thông Thiên Cổ Đế, cũng không thể khinh thường.

Đế Quân cùng Chân Vương đã là hai tầng thứ khác biệt.

Cho nên, hắn vẫn nên thu hồi ngạo khí, không thể quá tự cao tự đại.

"Thông Thiên Cổ Đế này, ta nhìn không thấu...mà thôi, đã lấy được Huyền Băng Kính, trước tiên trở về Hồng Thiên Tuyết Cốc!"

Một đường chạy về Hồng Thiên Tuyết Vực, lấy tốc độ đi đường của Khương Ly cũng không tốn quá nhiều thời gian.

Hắn đại náo Thông Thiên Sơn gây ra động tĩnh cực lớn, nhưng muốn truyền khắp Đông Hoang còn cần thời gian nhất định.

Cho nên lúc hắn vừa về Hồng Thiên Tuyết Cốc, bốn nữ căn bản không biết Khương Ly gây ra động tĩnh khổng lồ cỡ nào, chỉ cho rằng Khương Ly dựa theo phương pháp mà các nàng chỉ điểm, hoà bình giải quyết.

"Ngoại giới đều nói rằng Bạch Tôn hành sự lỗ mãng. Bốn tỷ muội chúng ta còn lo lắng Bạch Tôn sẽ đến Thông Thiên Sơn gây sự. Hiện tại xem ra, lo lắng của chúng ta đều là dư thừa. Nên nhẫn nhịn, Bạch Tôn vẫn thật có thể nhịn, Thông Thiên Sơn môn đồ nhất định khiến cho ngươi chịu rất nhiều uỷ khuất đi. Lại để cho đường đường Bạch Tôn phải chịu uỷ khuất, đây là lỗi của chúng ta..."

Bốn nữ dịu dàng cúi đầu, cảm kích không ngớt.

Khương Ly hết đường chối cãi.

Hắn ở Thông Thiên Sơn giống như không chịu qua nửa điểm uỷ khuất, ngược lại còn chém g·iết bốn gã Chân Vương của Thông Thiên Sơn, thậm chí thiếu chút nữa diệt sạch mười vạn môn đồ...

Nói đúng ra, là Thông Thiên Sơn chịu uỷ khuất đi!

"Có Huyền Băng Kính, cốc chủ liền có thể tiến hành bước tiến hoá cuối cùng, đương nhiên, mặc dù có Huyền Băng Kính thủ hộ, nguy cơ vẫn cực kỳ lớn...

Bốn nữ đồng loạt lộ ra vẻ lo lắng, gương mặt tiều tụy.

Mà Thành nhi thì không tim không phổi ăn băng quả, bổ sung huyền băng lực đang không ngừng tiêu hao.

Khương Ly đối với băng thể tiến hoá của Thành nhi, đồng dạng cực kỳ lo lắng.

Thế là những ngày tiếp theo, hắn cơ hồ cùng bốn nữ phối hợp với nhau, túc trực bên người Thành nhi.

Địa điểm để băng thể tiến hoá chính là cấm địa của Hồng Thiên Tuyết Cốc, Huyền Băng Trì.

Huyền Băng Trì là cấm địa do thuỷ tổ của Hồng Thiên Tuyết Cốc mở ra, lấy đủ loại bảo vật luyện chế thành một cái ao, có thể đem huyền băng chi lực hoá thành nước. Vì vậy nước trong ao đều ẩn chứa vô số huyền băng lực.

Huyền băng lực trong ao cực kỳ bá đạo, Chân Vương phía dưới bước vào, sẽ bị đông cứng mà c·hết.

Bốn nữ tiến nhập vào trong Huyền Băng Trì, cực kỳ cẩn thận, nhưng vẫn vô pháp tiến tới gần trung tâm của Băng Trì ngàn trượng.

Mà Khương Ly thì trực tiếp lội vào trung tâm của Huyền Băng Trì.

Cần phải biết, trung tâm của Huyền Băng Trì ẩn chứa huyền băng lực vô cùng đậm đặc, coi như lục phẩm Đế Quân cũng khó lòng chịu nổi.

Mà Khương Ly lại có thể thoải mái bước vào, để cho bốn nữ kh·iếp sợ không thôi.

Các nàng tựa hồ từ đầu đến cuối, vẫn luôn xem thường hắn!

Mà Thành nhi so với hắn càng thêm thoải mái.

Lúc toàn thịnh nàng chính là thất phẩm Đế Quân, mặc dù chưa đạt tới Chưởng Vị, nhưng một đời tu luyện huyền băng lực, càng bởi vì sở hữu Cửu Chuyển Huyền Băng Thể, nên thậm chí dám nuốt sống huyền băng lực.

Một đường tiến nhập vào trung tâm Huyền Băng Trì, Thành nhi không hề tận lực phản kháng huyền băng lực, để cho huyền băng lực rèn luyện da thịt mịn màng của nàng, dáng vẻ cực kỳ thoải mái.

Nàng là t·rần t·ruồng tiến nhập Huyền Băng Trì, Khương Ly cùng bốn nữ thì không dám làm vậy...

Là Thành nhi tự mình cởi sạch quần áo, bởi vì nàng muốn tiến vào trong Huyền Băng Trì tắm rửa, nghịch nước.

"Phụ thân, ngươi không cởi quần áo sao?"

"Không cởi, băng thể tiến hoá không cần phải cởi quần áo, ngươi mau đem quần áo mặc vào! Trần truồng như thế không tốt..."

Khương Ly xạm mặt nói.

"Không tốt chỗ nào? Hay là phụ thân cảm thấy cái mông trần của Thành nhi khó coi...?"

Thành nhi một bộ cực kỳ thương tâm, vểnh lên cái mông nhỏ.

"..."

Khương Ly trầm mặc, hắn nên trả lời thế nào? Khen cái mông của tiểu nữ nhi nhà mình đẹp mắt ư?

"Quả nhiên, phụ thân cảm thấy mông của Thành nhi rất xấu..."

Thành nhi càng thêm thương tâm.

"..."

Trầm mặc, trầm mặc lại trầm mặc.

"Hừ! Ta cứ không mặc quần áo, ta liền thích để cái mông t·rần t·ruồng, người khác muốn nhìn còn không được nhìn đây!"

"..."

Mà thôi, tuỳ ngươi vậy, dù sao cũng chỉ là tiểu thí hài.

"Hắc hắc, phụ thân có muốn nhìn những chỗ khác không...?"

Thành nhi xoa xoa bộ ngực nhỏ mới nhú, lại giơ lên bàn chân...

"Còn tiếp tục hồ nháo, ta liền rời đi, để cho ngươi tiến hoá một mình!"

Khương Ly xoa xoa cái trán, bó tay toàn tập.

Thành nhi thè lưỡi, rốt cuộc không nghịch ngợm nữa, nàng thật sợ Khương Ly không đi theo nàng, để lại nàng một mình ở trung tâm Huyền Băng Trì.

Nàng rất sợ, bởi vì sợ nên mới làm chút hành động khác người, khiến cho phụ thân chú ý...

Bên trong Huyền Băng Trì lưu lại cho nàng rất nhiều ký ức không tốt, nàng tựa hồ đã tới nơi đây rất nhiều lần, mỗi một lần đều ăn rất nhiều đau khổ.

"Phụ thân, chờ băng thể của ta tiến hoá kết thúc, trở nên lợi hại, Thành nhi sẽ bảo vệ ngươi!"

Nghĩ đến đây, Thành nhi mới khôi phục dũng khí, tiếp tục hấp thu huyền băng lực.

Nàng nhất định phải trở nên mạnh mẽ, nhất định phải bảo hộ phụ thân.

"Được, phụ thân đang chờ Thành nhi bảo hộ ta đây!"

Chương 17: Không Nên Xem Thường Anh Hùng Trong Thiên Hạ