Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 74: Não Tàn Phấn

Chương 74: Não Tàn Phấn


Đệ tử dưới trướng bị lời nói của Khổng Khâu Đế Quân làm cho cảm động, phảng phất đều thành fan hâm mộ của Nghiệt Vân tiền bối.

"Sư phụ, lại giảng cho chúng ta nghe một chút về cố sự Nghiệt Vân tiền bối xả thân cứu người ở Man Hoang"

"Đệ tử muốn nghe cố sự Nghiệt Vân tiền bối hành ác dương thiện, muốn cho Đông Hoang một cái lanh lãnh càn khôn"

"Đệ tử muốn nghe cố sự Nghiệt Vân tiền bối dùng đức phục người, cảm hoá Thông Thiên môn đồ"

"Đệ tử muốn nghe cố sự Nghiệt Vân tiền bối ngự nữ ba ngàn, phi thăng Chân Giới"

"Đệ tử muốn nghe cố sự Nghiệt Vân tiền bối t·rừng t·rị tu hành giới mười hai ác bá"

"Đệ tử..."

Mắt thấy đề tài hoàn toàn chuyển tới trên người Nghiệt Vân tiền bối, tâm tình của Khổng Khâu Đế Quân lập tức thoải mái, hai mắt vẩn đục trở nên lấp lánh có thần:

"Được được được, nếu các ngươi muốn nghe cố sự về Nghiệt Vân tiền bối, lão phu liền nói cho các ngươi! Chỉ là những cố sự kia, lão phu đã giảng quá nhiều lần, hôm nay lão phu liền nói cố sự mới, cố sự tên hơi dài, gọi là "Bạch y bộ hành khắp thiên địa, thiên nhai tìm hoa không thể quên". Cố sự ấy, nói về lúc Nghiệt Vân tiền bối còn tuổi trẻ, từng đánh mất một nữ tử, vạn dặm tìm nàng, lại không thể tìm được..."

"Vạn dặm? Với Chân Nhân võ giả chúng ta mà nói, đi vạn dặm đường chỉ là trong chốc lát, Nghiệt Vân tiền bối vì sao chỉ đi vạn dặm tìm người?"

Có đệ tử hiếu kỳ đứng lên hỏi.

"Liền ngươi lắm miệng! Nghiệt Vân tiền bối đi vạn dặm, cùng vạn dặm trong lý giải của bọn nhãi ranh các ngươi không phải cùng một khái niệm. Thế giới của chúng ta trong mắt của những đại năng võ giả, khả năng chỉ là một hạt bụi, một giọt nước. Nghiệt Vân tiền bối đi qua vạn dặm, khả năng so với Tứ Hoang Nhất Hải gộp lại còn xa gấp trăm tỷ lần..."

Vừa nghe đồ nhi nghi vấn cố sự của chính mình, Khổng Khâu Đế Quân nhất thời sừng sộ lên, cảm thấy không vui.

"...Sư tôn, cố sự trên không phải là ngươi bịa ra chứ..."

Tên đệ tử kia tiếp tục yếu ớt tranh luận.

"Ách, chuyện này, chuyện này...cố sự chính xác trăm phần trăm, được ghi chép ở trên điển tích, làm sao sẽ là do lão phu bịa ra được? Ân sư như từ phụ, ngươi hoài nghi lời nói của lão phu, xứng đáng nhận trừng phạt, liền phạt ngươi sao chép "Nghiệt Vân Chân Quân Thế Thiên Hành Đạo Ký Ba Trăm Quyển" một ngàn lần đi! Không được phép sử dụng thần thông, muốn dùng tay sao chép từng câu từng chữ, từ trong sách cảm ngộ ra sự vĩ đại của Nghiệt tiền bối đi!"

Khổng Khâu Đế Quân rõ ràng nghiêm mặt, nhưng lời nói có chút không đủ sức lực, bởi vì cố sự mà lão giảng dạy, thực chất là bịa đặt, thậm chí ngay cả quyển sách "Nghiệt Vân Chân Quân Thế Thiên Hành Đạo Ký Ba Trăm Quyển" kia, hết thảy nội dung cũng là sưu tầm truyền thuyết trên phố chợ, tính cân thực còn chờ thương thảo...

"Cái gì! Sư tôn, quyển sách mà ngài viết ra có tới ba trăm vạn chữ! Sao chép một ngàn lần, đệ tử nhất định phải c·hết ah!"

Tên đệ tử kia khóc không ra nước mắt, thầm hận chính mình lắm miệng. Bây giờ tốt rồi, mấy năm tiếp theo, gã không cần làm cái gì, chỉ cần chép sách là được rồi!

"Tốt! Chúng ta tiếp tục nói về cố sự của Nghiệt tiền bối..."

Khổng Khâu Đế Quân đang muốn tiếp tục dạy học, chợt thấy một người cực kỳ vô lễ, trực tiếp xông vào giữa giảng đường, nhất thời không cao hứng.

"Lâm Động, hôm nay lão phu mở lớp, ngươi không phải xin nghỉ rồi ư, vì sao đi mà quay lại?"

Khổng Khâu Đế Quân luôn luôn không thích tiểu đồ Lâm Động, tên đồ đệ này mặc dù tư chất không tệ, nhưng tính cách láu lỉnh, không có lòng kiên trì tu đạo.

"Chuyện tốt! Chuyện tốt! Sư tôn, ngươi đoán đồ nhi ở Thiên Nhai bến tàu nhìn thấy ai, đồ nhi nhìn thấy Nghiệt Vân tiền bối!"

"Cái gì! Ngươi càng gặp được Nghiệt tiền bối! Hắn cũng ở Nghịch Kiếp Tây Đảo? Hắn ở đâu, nhanh nói cho lão phu!"

Khổng Khâu Đế Quân vui mừng khôn xiết!

Đây là lần đầu tiên, lão cảm thấy Lâm Động thuận mắt như vậy, rõ ràng là một kẻ khả tạo chi tài!

Khổng Khâu Đế Quân hận không thể lập tức đến nhà bái phỏng Khương Ly, nhưng cân nhắc tới tay không tới cửa quá mức đường đột. Nên lão cũng không lập tức quấy rầy hắn, mà vội vàng chuẩn bị lễ vật đắt giá, e sợ lễ vật quá mức đơn thuần, không vào mắt Khương Ly.

Tất cả những thứ này, Khương Ly chẳng hề hay biết.

Hắn cùng Tô phu nhân và Tô Nhan ngồi xe linh thú tiến vào Thương Nguyên Thành.

Thương Nguyên Thành,chính là nơi đặt tổng bộ của Hắc Diệu Thương Hội, cách thức bố trí cùng Hắc Diệu Thành ở Loạn Ma Vực hoàn toàn nhất trí, khác biệt duy nhất là ở quy mô.

Xét về diện tích, Thương Nguyên Thành tối thiểu phải lớn gấp mười Hắc Diệu Thành, không thua bất kỳ toà Đế thành nào ở Đông Hoàng.

Toàn bộ Thương Nguyên Thành được chia làm hai mặt Đông Tây. Mặt Đông là nơi ở của võ giả, mặt Tây hết thảy đều là khu giao dịch lớn lớn nhỏ nhỏ.

Khu giao dịch ở mặt Tây của Thương Nguyên Thành đồng dạng được phân thành ba loại đẳng cấp là Thiên, Địa, Nhân.

Khu vực Nhân cấp, đại thể đều bán ra các vật tư cần thiết cho Chân Nhân cảnh cùng phàm cảnh võ giả.

Khu vực Địa cấp thì giành cho Chân Vương cảnh cường giả trở lên.

Về phần khu vực Thiên cấp chuyên môn buôn bán vật phẩm xa xỉ, dám đến khu vực Thiên cấp mua hàng, đa phần đều là tứ phẩm, ngũ phẩm, thậm chí Đế Quân cường giả.

Tô phu nhân ở trong Thương Nguyên Thành sở hữu phủ đệ riêng, thân phận của nàng có ý nghĩa đặc thù đối với Tô gia cùng Hắc Diệu Thương Hội. Cho nên phủ đệ ở ngoài có ba tầng, bên trong cũng có ba tầng, trải rộng thủ vệ.

Những thủ vệ nơi đây tu vi quá thấp, chẳng thể nào nhanh nhạy như Khổng Khâu Đế Quân, nên căn bản không biết Khương Ly là Bạch Tôn cũng là vị Viễn Cổ Đại Tu Nghiệt Vân kia.

Thấy tam tiểu thư ra ngoài gần mười ngày, càng mang về một nam tử xa lạ, lại cùng tên nam tử ấy có cử chỉ cực kỳ thân mật, sắc mặt của bọn họ lập tức biến đổi.

Người nào không biết, tam tiểu thư cùng Hư Không Các Thiếu Đế có hôn ước với nhau, tự dưng mang một nam tử xa lạ về phòng, rất không thích hợp, phi thường không thích hợp...

Có mấy gã thủ vệ trung thành tuyệt đối muốn tiến lên khuyên nhủ một hai, nhưng còn chưa đi tới bên người Tô phu nhân, đã bị Chân Vương cảnh khôi lỗi chặn đứng.

"Chuyện vô bổ, không cần quản! Điều không nên biết, không cần hỏi!"

Khôi lỗi cảnh cáo.

Vị khôi lỗi trước mặt chính là do Tô gia lão tổ ban tặng cho tam tiểu thư, không chỉ tu vi cao tuyệt mà còn thông nhân tính, lời cảnh cáo của hắn, đám thủ vệ nào dám làm trái.

Đã như thế, chúng thủ vệ chỉ có thể đối với chuyện Tô phu nhân mang Khương Ly về nhà mở một con mắt nhắm một con mắt. Trong lòng yên lặng cầu khẩn, tam tiểu thư không nên chơi quá cháy, nếu thật sự trước hôn sự thất trinh, Hư Không Các bên kia không tiện bàn giao...

Hư Không Các là thế lực đỉnh cấp ở Đông Hoang, đương đại Hư Không Đại Đế là bát phẩm Đế Quân không nói, đồn đãi, bên trong Hư Không Các còn ẩn nấp một vị Chuẩn Thánh đại năng.

Loại quái vật khổng lồ như vậy, đừng nói Tô gia hay Hắc Diệu Thương Hội, coi như Hắc Diệu Đế Quân cũng không nguyện ý trêu chọc.

Đáng tiếc, trời cao tựa hồ không nghe thấy lời cầu khẩn của bọn họ,

Đêm đó, trong phòng của tam tiểu thư truyền ra động tĩnh đặc biệt lớn, có người nói, liền ngói lưu ly đều rơi rụng mất vài mảnh....

Đáng tiếc chính là quanh phòng được bố trí cấm chế, người bên ngoài căn bản không nghe được động tĩnh bên trong, tự nhiên không cách nào xác nhận bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Có điều, đám thủ vệ cũng chẳng phải người ngu!

Khương Ly cùng Tô phu nhân đợi ở trong phòng suốt đêm mới đi ra, mà trong phòng từ đêm tới sáng đèn đuốc sáng choang...

Cô nam quả nữ ở cùng phòng, ngoại trừ đùng đùng đùng, chẳng lẽ còn có chuyện tốt nào khác sao?

Tuy rằng không ai nói rõ, nhưng hết thảy thủ vệ đều tin tưởng, băng thanh ngọc khiết tam tiểu thư của bọn họ, rốt cuộc bị một tên tặc nhân nào đó ăn tươi nuốt sống...

Sáng sớm hôm sau, Khương Ly chân trước từ trong phòng của Tô phu nhân đi ra, chân sau liền cảm nhận được từng đạo ánh mắt mang theo oán niệm sâu nặng truyền tới.

Hắn cảm giác vô cùng im lặng, không phải chỉ là chỉ điểm võ đạo cho Tô phu nhân một đêm thôi ư, vì sao những người nơi đây đều dùng ánh mắt như nhìn d·â·m tặc nhìn hắn.

Được rồi, hắn vốn là d·â·m tặc, nhưng vấn đề là đêm qua hắn và Tô phu nhân hoàn toàn trong sạch nha.

Hiện tại Tô phu nhân đã đạt tới Chuẩn Vương, thiếu khuyết đôi chút cảm ngộ để trảm phàm, Khương Ly tự nhiên dốc lòng truyền thụ.

Ngoài ra, hắn cũng chỉ điểm nàng các loại thần thông võ kỹ.

Về sau, Tô phu nhân cũng đưa ra thỉnh cầu, muốn nhờ hắn trợ giúp nàng tham dự tam đảo hội đấu. Khương Ly mặc dù cảm thấy có chút khi dễ tiểu bằng hữu, nhưng dưới ánh mắt nũng nịu của nàng, chỉ có thể ậm ờ đồng ý.

Chương 74: Não Tàn Phấn