Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 77: Mỹ Phụ

Chương 77: Mỹ Phụ


Thì ra phía trước có một nữ tu mặt che lụa mỏng đang định lên núi, đi cùng một con đường với mấy gã sâu rượu.

Nữ tu mặc một bộ cung trang, khí chất cực kỳ xuất trần, mặc dù cố ý che mặt, khó lòng nhìn rõ dung mạo, nhưng đường cong đẫy đà vẫn cứ khiến cho người ta dồn dập mơ màng.

Mấy gã sâu rượu đã uống đến say khướt, đâu còn có thể tự chủ, vừa nhìn thấy mỹ nhân tới gần, lập tức nghĩ muốn tiến lên chiếm chút tiện nghi.

"Mấy vị đã uống say, cần thiếp thân giúp các ngươi tỉnh rượu không?"

Nữ tử tự nhiên không cho phép mấy con ma men áp sát người, hai mắt phát lạnh, ngũ phẩm sơ kỳ uy thế tràn ra, đem ba con ma men bao phủ.

Trời má!

Mấy con ma men chỉ là nhất phẩm, nhị phẩm tiểu bối, bị uy thế của ngũ phẩm Chân Vương đè một cái, lập tức cả tỉnh rượu.

Đùa giỡn ngũ phẩm lão quái, ngại mình sống quá lâu rồi?

Đám người nhất thời mồ hôi rơi như mưa, quỳ trên mặt đất dập đầu xin lỗi rối rít, nhưng lúc ngẩng đầu lên lại phát hiện mỹ phụ đã rời đi từ lâu, căn bản không thèm để ý tới bọn họ.

"Rượu quả nhiên là vật hại người, nếu mấy con ma men kia đắc tội kẻ khác, e rằng khó tránh một trận đánh đập. Thật không biết vì sao Chấp Pháp Viện Trần trưởng lão cố ý hẹn ta tới đây, chẳng lẽ có chuyện bí mật gì muốn trao đổi với ta?"

Mỹ phụ thấp giọng lẩm bẩm.

Một đường leo lên Tửu Mộng Sơn, cảnh sắc xung quanh có mấy phần quen thuộc cũng xa lạ, nàng đã rất nhiều năm chưa từng tới nơi đây.

Lần trước đi đến Tửu Mộng Sơn vẫn là đi cùng Ngọc Nhi tỷ tỷ.

Đáng tiếc, ngàn năm Ngọc Nhi tỷ tỷ nguyện ý trở thành tế vật cho Luyện Thần Đỉnh, c·h·ế·t oan c·h·ế·t uổng, cũng bởi vì chuyện đó mà Tô gia bị ma đầu Loạn Thiên Vương đánh tới, cường giả ngã xuống gần hết, đến nay chưa hồi phục nguyên khí.

Nghe nói mấy chục năm trước, Loạn Thiên Vương hoạ loạn Đông Hoang, cứu sống Ngọc Nhi tỷ tỷ, nhưng nàng lại cùng Tô gia ân đoạn nghĩa tuyệt, cũng không thèm thay Tô gia ra mặt.

Trên đỉnh núi, tửu kỳ phấp phới, chỉ là tửu quán đã thay đổi từ lâu, chỉ còn hai gian lão điếm, mỹ phụ còn đôi chút ấn tượng.

Những quán rượu đó bán Tửu Mộng Tuyền, kiếm lời đến nguyên thạch tự nhiên phải giao nạp cho Hắc Diệu Thương Hội, càng có một ít khách sạn, cung cấp cho những võ giả say ngất ngây nghỉ ngơi.

Mỹ phụ che mặt tiến vào một gian lão điếm tên là Bạch Hạc Lâu, khí tức chưa lộ nửa phần, hiển nhiên không muốn bị người nhận ra.

Trên tầng hai, chỗ ngồi sát cửa sổ, Chấp Pháp Viện Trần trưởng lão đã chờ đợi từ lâu, thấy giai nhân xuất hiện, y lập tức sửa sang quần áo, đứng dậy tiếp đón.

Đây là một người đàn ông trung niên ôn hoà nho nhã, tướng mạo thường thường, nhưng ánh mắt lại làm cho người ta cảm giác quang minh chính đại, tu vi càng đạt tới ngũ phẩm đỉnh cao, mà còn là cái loại sắp bước vào cảnh giới Chuẩn Đế, tiền đồ bị rất nhiều người xem trọng, lại bởi vì chấp chưởng Chấp Pháp Viện của Hắc Diệu Thương Hội, nên trở thành một trong những nhân vật nắm giữ thực quyền trong Thương Hội.

Người như vậy, mỹ phụ tự nhiên không muốn đắc tội, ngữ khí vô cùng khách khí:

"Thật không tiện, trong thương hội xảy ra một số chuyện, trì hoãn chút thời gian, để Trần trưởng lão đợi lâu."

"Hội trưởng không cần quá lưu ý, Trần mỗ kỳ thực cũng mới vừa đến!"

Trần trưởng lão mời mỹ phụ ngồi xuống, lấy ra chút linh quả, dùng để nhắm rượu.

Thấy đối phương không lập tức nói rõ ý đồ, mỹ phụ cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ là cùng y nói chút chuyện phiếm, tán gẫu một ít đại sự xảy ra ở Đông Hoang thời gian gần đây.

Từ chuyện Kiếp tộc trở nên sinh động cho đến chuyện Cổ Thiên Đình sắp hiện, từ chuyện Bạch lão ma xưng bá Đông Hoang cho đến chuyện Vương Bát Tông hoạ loạn thiên hạ, từ chuyện tu hành giới bắt đầu sinh ra loạn tượng cho đến chu thiên đại đạo.

Trần trưởng lão là một nhân vật ưa thích bàn chuyện thiên hạ, tán gẫu với y cực kỳ thú vị.

Nếu là lúc bình thường, cùng một vị đạo hữu như thế uống rượu luận đạo, mỹ phụ tự nhiên vô cùng hứng thú. Đáng tiếc, gần đây Tô gia xảy ra quá nhiều bất trắc, nội tâm không vui, lại thêm nàng cũng không thích uống rượu, sau khi cùng Trần trưởng lão uống mấy chén, nội tâm bắt đầu không kiên nhẫn.

"Chẳng phải Trần trưởng lão có chuyện bí mật gì đó muốn nói với bổn cung ư, vì sao chưa nói thẳng?"

Mỹ phụ tuy rằng không kiên nhẫn, nhưng ngữ điệu vẫn tương đối khách khí.

"Ha ha, nếu như thế, Trần mỗ liền nói thẳng. Sau khi tam đảo thi đấu kết thúc, tam tiểu thư sẽ phải cùng Hư Không Thiếu Đế thành hôn. Trần mỗ thiết nghĩ, việc ấy không thích hợp!"

Trần trưởng lão nói ra lời nói kinh người, có điều lời ấy đúng là nói đúng tâm khảm của mỹ phụ.

Việc ấy đương nhiên không thích hợp! Tiểu Thuyên căn bản không ưa thích Hư Không Thiếu Đế, há có thể gả cho hắn. Tiểu Thuyên yêu thích một người thanh niên tên là Khương Ly xuất thân từ một cái hạ cấp võ vực...

Nhưng không thích hợp thì có thể làm sao...

Mỹ phụ cay đắng thở dài, nàng một lòng muốn tác thành cho Tiểu Thuyên và Khương Ly, nhưng bất đắc dĩ chính là cao tầng Hắc Diệu Thương Hội muốn lợi dụng Tiểu Thuyên cùng Hư Không Các tiến hành thông gia.

Mỹ phụ hết lần này đến lần khác đưa ra phản đối, nhưng sự phản đối của nàng, căn bản không thể chống lại trưởng lão hội, mặc dù nàng là hội trưởng của Hắc Diệu Thương Hội.

Thực lực yếu hơn người, rất khó quyết định vận mệnh của bản thân.

Nàng từng yêu cầu Tô gia lão tổ ra mặt, nhưng ngàn năm trước Tô gia lão tổ bị Loạn Thiên Vương đánh nát Đế khí, trọng thương chưa lành, căn bản không thể làm nên trò trống gì.

Nàng không phải là một vị mẫu thân hợp cách, nàng thậm chí không thể giúp con gái lựa chọn chuyện hôn nhân đại sự...

Thấy mỹ phụ thở dài, Trần trưởng lão biết rõ ngôn ngữ của chính mình đâm trúng tâm sự của nàng, trong lòng mừng thầm:

"Quả nhiên hội trưởng cũng lưu ý tới việc kia!"

"...."

Mỹ phụ không nói gì, xem như ngầm thừa nhận. Mặc dù không thích uống rượu, nhưng nàng một hơi uống bảy tám chén, sắc mặt dần dần đỏ ửng.

"Cũng khó trách hội trưởng sẽ lưu ý, Trần mỗ rõ ràng sự cô độc của hội trưởng, năm đó đạo lữ của Trần mỗ ngã xuống, Trần mỗ cũng từng cô độc thật lâu..."

Chờ chút, đề tài tựa hồ bắt đầu đi lệch rồi.

Mỹ phụ hơi nhíu mày, quả nhiên liền nghe được Trần trưởng lão càng nói càng quá đáng:

"Cung chủ cùng Tô huynh tình cảm thâm hậu, chuyện này đã sớm được ca tụng khắp Đông Hoang, nhưng là Tô huynh đã ngã xuống gần hơn ngàn năm, hội trưởng độc thân ngàn năm, tâm ý đã đủ, cũng là thời điểm tìm kiếm đạo lữ mới..."

"Ý của Trần đạo hữu là..."

"Hội trưởng cảm thấy Trần mỗ như thế nào?"

Trần trưởng lão rốt cuộc nói rõ ý đồ của bản thân.

Mỹ phụ chỉ cảm thấy dở khóc dở cười, trong ngày thường nàng cùng đối phương cộng sự, thậm chí chưa từng nói với nhau mấy câu, thật không biết y coi trọng nàng ở điểm nào.

"Đây chính là bí mật mà Trần trưởng lão muốn nói cho ta?"

"Hôn nhân đại sự, chẳng lẽ không tính là bí mật ư?"

Trần trưởng lão rất có phong độ nở nụ cười.

"Xin lỗi, sau khi phu quân ngã xuống, bổn cung đã không có dự định tìm đạo lữ khác!"

Mỹ phụ nỗ lực lựa lời từ chối khéo.

"Ha ha, hội trưởng chớ vội từ chối, ta chỉ cảm thấy hội trưởng cùng Tô huynh phu thê tình thâm, Trần mỗ thưởng thức, cũng chính là việc hội trưởng đối với tình cảm chuyên nhất..."

"Ngươi sai rồi, ta và Tô Trường Không căn bản không có cái gì phu thê tình thâm, thậm chí chưa từng dắt tay..."

Mỹ phụ còn muốn giải thích rõ ràng, nhưng nhớ tới chuyện gì lập tức im miệng.

"Quả nhiên tin đồn về thiên ngoại thần thụ là thật, cung chủ vẫn là hoàn bích chi thân..."

"Trần trưởng lão!"

Mỹ phụ nhíu mày, đánh gãy Trần trưởng lão.

Nhưng Trần trưởng lão lại không cho rằng mình quá phận, trái lại càng thêm xác minh suy đoán trong lòng, ánh mắt nhìn về phía mỹ phụ càng thêm hừng hực.

"Hội trưởng, ngay cả tam tiểu thư đều muốn xuất giá, chẳng lẽ ngươi thật muốn cô độc đến cuối đời hay sao? Trần Bắc Huyền ta tuy không phải người thanh cao gì nhưng cũng không phải hạng người ý đồ khó lường. Ngươi hẳn phải biết, ta muốn làm đạo lữ với ngươi, không phải vì tham luyến quyền thế. Nói thật, ở Hắc Diệu Thương Hội, quyền lực trong tay ngươi thậm chí còn không sánh bằng quyền lực của Chấp Pháp Viện trong tay Trần mỗ. Luận sư thừa, ngươi ta mặc dù đều có Đế Quân sư tôn, nhưng vị sư tôn kia của ngươi căn bản không đem ngươi để ở trong lòng, muốn thì có lợi ích gì? Luận tu vi, ngươi mới đột phá ngũ phẩm, mà ta đã sắp thành Chuẩn Đế, kết hôn với ta hoàn toàn không làm thấp đi thân phận của ngươi. Ta biết Tô gia hiện tại ở trong thương hội tình cảnh gian nan, nếu hai ta kết tóc xe tơ, có ta ở một bên trông nom, tình cảnh của ngươi ngày sau sẽ tốt hơn rất nhiều, tình cảnh của ba vị tiểu thư cũng sẽ tốt hơn đôi chút..."

Biểu hiện của Trần Bắc Huyền cực kỳ chân thành, nhưng trong đáy mắt lại loé lên một tia tham lam, rốt cuộc bán đi vẻ chân tâm của y, tự nhiên cũng không phải thật lòng ưa thích mỹ phụ.

Đáng tiếc, giờ khắc này mỹ phụ bị lời của y khiến cho tâm loạn như ma, không chú ý tới tham niệm trong mắt đối phương.

Nàng thật sự đã bị lời của Trần Bắc Huyền đánh động, cũng không phải vì mình mà là bởi vì câu nói cuối cùng của Trần Bắc Huyền, nếu cùng đối phương kết thành đạo lữ, có thể khiến cho tình cảnh của nữ nhi tốt hơn đôi chút...

Có muốn chọn đạo lữ hay không, lựa chọn ai làm đạo lữ, những việc ấy nàng kỳ thực không quá để tâm.

Vị đạo lữ đầu tiên của nàng, Tô Trường Không, cũng chỉ vì cân bằng lợi ích mà kết duyên với nhau, đạo lữ đối với nàng vô tình, nàng cũng cùng hắn vô ý.

Chỉ là trong lòng nàng, không khỏi nhớ tới một người.

Năm đó, nàng từng dùng một đạo hoá thân, thay thế đại nữ nhi đến Hoang Châu truy sát một tên ma đầu, lại bị đối phương đánh bại, bắt nhốt vào trong Động Thiên Giới Bảo, cứ như thế an tĩnh sống ở trong Động Thiên Giới Bảo nhiều năm.

Dần dần, nàng rốt cuộc động tâm với người nọ, thích một nam tử tên là Bạch Phàm, cũng chính là danh chấn Đông Hoang Bạch Tôn hiện tại.

Đáng tiếc, vận mệnh càng thêm trêu người, tam nữ nhi của nàng tựa hồ cũng ưa thích đối phương.

Nếu nàng chen chân vào, nhất định sẽ khiến cho Tiểu Thuyên đau lòng tuyệt vọng.

Chương 77: Mỹ Phụ