Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 81: Thiên Ngoại Thanh Thụ, Đồng Ấn Tế Khí
Khương Ly cúi đầu nhìn toà thành hình xoắn ốc trước mặt, trong mắt loé lên một tia hoài niệm.
Phong cách xây dựng thành trì như vậy, ở Đông Hoang hầu như không có.
Nếu hắn nhớ không nhầm, thì đây là loại hình thành trì của một trong mười lăm bộ của Lạc tộc, Văn Lang Bộ.
"Các ngươi là hậu duệ của Lạc Hiền Vương?"
Khương Ly thu hồi tâm thần, quay đầu hỏi:
"Tô Vũ" hơi kinh ngạc, sau đó gật đầu đáp:
"Đúng vậy, cổ tịch ghi chép, tổ tiên của Tô gia chúng ta đúng là Lạc Hiền Vương, là một trong ba vị Lạc Vương mạnh nhất Lạc Thần Giới"
"Khó trách..."
Khương Ly hơi trầm ngâm.
Trước đó, hắn còn đang thắc mắc, vì sao Tô gia lại thường xuyên xuất hiện đệ tử sở hữu Tử Diễm Ấn Ký, mà Lạc dân ở Lạc Thần Tông lại không có. Nếu bọn họ là hậu nhân của Lạc Hiền Vương, vậy thì không quá bất ngờ.
Trên thành bảo, từng đội võ giả canh phòng cẩn mật, vừa nhìn thấy "Tô Vũ" xuất hiện, lập tức cung kính ôm quyền hành lễ:
"Ra mắt đại nhân!"
"Tô Vũ" khoát khoát tay, sau đó dẫn Khương Ly đi thẳng một mạch vào chỗ sâu của thành bảo.
Nơi đây là một chỗ lâm viên u tịch, hai bên đường dựng đứng rất cổ tượng có hình người cũng có hình thú, phía cuối lâm viên là một tấm bia đá lớn, cùng bia đá ở trong Lạc Thần Cốc giống nhau như đúc, bên trên ghi chép mấy dòng văn tự.
“Thiên địa tích hữu thanh trọc chi thời, thổ địa hữu lạc điền. Kỳ điền tòng thủy triều thượng hạ. Dân khẩn thực kỳ điền, nhân các vị Lạc dân, phụng Lạc Thần, thiết Lạc Vương, Lạc hầu chủ chư bộ. Đa vi Lạc tướng, đồng ấn thanh thụ”
Khương Ly nhìn lướt qua bia đá vài lượt, mặc dù lấy tu vi của hắn hôm nay, vẫn cảm giác được một loại áp lực vô hình phả vào mặt, khó mà tự nhiên.
Nếu hắn đoán không lầm, người viết những dòng chữ cổ kia chính là Lạc Hiền Vương.
Đây là một loại uy áp cổ lão lại hùng vĩ bàng bạc, có thể thấy được, thực lực của Lạc Hiền Vương khi xưa so với hắn hiện giờ mạnh hơn quá nhiều.
Khoảng cách gần nhìn cổ bia, khương Ly càng phát hiện, mỗi cái văn tự trên cổ bia đều ẩn chứa sức mạnh lớn lao, tuỳ tiện một chữ có khả năng trấn sát tam phẩm Chân Vương.
Khương Ly tâm niệm khẽ động, muốn thử nghiệm chạm vào cổ bia, thì bên tai chợt vang lên một âm thanh già nua, t·ang t·hương.
"Thần Tử chớ nên vọng động, văn tự của tổ tiên ẩn chứa sức mạnh phi phàm, võ giả bình thường không cách nào chạm vào, coi như Đế Quân cường giả cũng không làm được"
Khương Ly sửng sờ, nghiêng đầu nhìn sang, liền thấy một lão giả lưng còng chống gậy đi tới.
Lão giả nọ cực kỳ già nua, hai mắt mờ đục, cả người tràn ngập tử khí, rõ ràng là một kẻ sắp c·hết.
Nhưng lấy nhãn lực của Khương Ly, có thể nhìn ra, đối phương lúc toàn thịnh từng là Chuẩn Đế. Đáng tiếc, bởi vì trọng thương rất nặng, cộng thêm thọ nguyên sắp đến phần cuối, e là chẳng sống được bao lâu.
"Lão hủ Lạc Trường Khanh, ra mắt Thần Tử"
Lão giả thấy Khương Ly nhìn mình, đôi mắt vẩn đục loé lên một tia ánh sáng, cúi đầu cung kính nói.
"Thần Tử?"
Khương Ly hơi nghi hoặc.
Lạc Trường Khanh mỉm cười nói:
"Ở Lạc tộc chúng ta, người sở hữu Tử Diễm Ấn Ký chính là Lạc Thần Thần Tử, địa vị cao thượng, sánh ngang chư vị Lạc Vương. Thần Tử không chỉ sở hữu Tử Diễm Ấn Ký, còn nắm giữ Vương tộc huyết mạch, xứng đáng nhận đại lễ của lão hủ"
"Ồ!"
Khương Ly càng thêm giật mình, thầm khen ánh mắt của đối phương độc ác, lại có thể nhìn ra hắn là Vương tộc Cổ Thần.
Ngược lại, "Tô Vũ" ở bên cạnh thì giật mình cả kinh.
Lúc trước, nàng gặp mặt Khương Ly, cũng không phát hiện hắn nắm giữ Lạc Thần huyết mạch. Từ khi nào hắn lại có được Vương tộc huyết mạch rồi?
Lạc Trường Khanh chưa để ý đến "Tô Vũ" đôi mắt già nua nhìn về phía bia đá, tràn ngập kính ngưỡng nói:
"Thần Linh là nhân vật chí cao trong thiên địa, mỗi tiếng nói mỗi cử động đều mang sức mạnh vô thượng, mặc dù mấy cái văn tự, cũng có thể trở thành sát chiêu tuyệt thế. Thần Linh một lời, sơn hà vỡ, Thần Linh một lời, hải lục trầm. Tổ tiên mặc dù không phải chân chính Thần Linh, nhưng đã vô hạn chạm tới cảnh giới Bán Thần, nắm giữ một tia uy năng của Thần Linh. Văn tự mà hắn viết xuống, coi như cửu phẩm Đế Quân cũng khó lòng thu lấy!"
Khương Ly không nói gì, mà nhẹ nhàng vươn tay chạm lấy dòng văn tự, lập tức một luồng thiên địa uy áp truyền tới, muốn đem hắn đẩy lùi.
Chỉ là ngay lúc đó, quanh người Khương Ly chợt loé lên hắc quang, hình thành kết giới phòng ngự, dễ dàng chống cự uy áp.
"Chuyện này...."
Cả Lạc Trường Khanh lẫn "Tô Vũ" đồng loạt há hốc mồm, không thể tin vào mắt mình.
Nhất là Lạc Trường Khanh.
Lão thân là Chuẩn Đế cường giả, vào thời kỳ toàn thịnh từng thử nghiệm thu hồi văn tự bên trên cổ bia, đáng tiếc còn chưa chạm vào đã bị uy áp đánh thành trọng thương.
Mà Khương Ly lại tuỳ ý liền làm được, có thể thấy được, thực lực của hắn mạnh mẽ đến cỡ nào.
Hồi lâu sau, Lạc Trường Khanh mới hồi phục tinh thần, sợ hãi than:
"Thần Tử thực lực phi phàm, lão hủ bội phục!"
Khương Ly thu hồi bàn tay, cũng không dự định lấy đi văn tự trên bia đá, thản nhiên hỏi:
"Mục đích Khương mỗ tới đây, các hạ hẳn là đã đoán được đôi chút rồi chứ?"
"Đoán được chút ít!"
Lạc Trường Thanh gật gù, mỉm cười đáp:
"Thần Tử đã tu luyện tới ngũ tinh đỉnh cao, chuẩn bị đột phá lục tinh Cổ Thần, yêu cầu Cổ Thần tế khí. Ngài đến Tô gia l là muốn dò hỏi tin tức về Cổ Thần tế khí đi..."
Khương Ly hơi mỉm cười, nói chuyện với người thông minh quả nhiên rất dễ dàng:
"Đúng thế, Khương mỗ đúng là muốn hỏi về tung tích của Cổ Thần tế khí. Ngoài ra, năm xưa ta từng nhận ân huệ của Lạc Hiền Vương, cũng hứa hẹn với hắn, nếu một ngày đầy đủ thực lực sẽ tìm kiếm Lạc Thần Giới, cứu vớt Lạc dân"
Lạc Trường Thanh nói:
"Thần Tử có ý nghĩ như vậy, chính là phúc phận của Lạc dân ta. Không giấu gì ngài, Lạc Thần tế khí hiện tại không nằm trong tay Tô gia chúng ta. Tổ tiên từng nói, vạn năm trước, Vũ Ninh Hầu dẫn dắt Lạc dân chạy tới Đông Hoang, chỉ mang theo hai kiện thánh vật là Thiên Ngoại Thanh Thụ cùng Truyền Hoả Bia. Truyền Hoả Bia do Vũ Ninh Hầu tự mình bảo quản, mà Thiên Ngoại Thanh Thụ do tổ tiên của Tô gia bảo quản. Về phần Lạc Thần tế khí vẫn để lại ở trong Lạc Thần Điện!"
"Lạc Thần tế khí ở Lạc Thần Giới sao..."
Khương Ly khẽ nhíu mày, tiếp đó rơi vào trầm tư, Lạc Trường Khanh vừa nói tới hai kiện Thánh Vật của Lạc dân bao gồm Truyền Hoả Bia và Thiên Ngoại Thanh Thụ.
Truyền Hoả Bia là bảo vật của Lạc Thần Tông, hắn đã từng thấy qua, nhưng Thiên Ngoại Thanh Thụ thì là lần đầu tiên nghe nói tới.
"Thiên Ngoại Thanh Thụ là vật gì?"
“Thiên địa tích hữu thanh trọc chi thời, thổ địa hữu lạc điền. Kỳ điền tòng thủy triều thượng hạ. Dân khẩn thực kỳ điền, nhân các vị Lạc dân, phụng Lạc Thần, thiết Lạc Vương, Lạc hầu chủ chư bộ. Đa vi Lạc tướng, đồng ấn thanh thụ. Đây chính là nguồn gốc của Lạc dân ta. Mỗi một vị Lạc Vương, Lạc Hầu, Lạc Tướng đều sở hữu một kiện đồng ấn, trên áo lụa thêu đồ đằng thanh thụ. Đồng ấn là mô phỏng theo Lạc Thần tế khí, chuyên môn dùng để tiến hành tế tự, về phần thanh thụ, theo truyền thuyết là do Lạc Thần mang về từ thiên ngoại, chính là cội nguồn của toàn bộ Lạc dân..."
"Mời Thần Tử đi theo ta!"
Lạc Trường Khanh chăm chú nói, sau đó phất ống tay áo, quét ra vạn đạo thanh quang.
Thanh quang cuốn một cái, ba người nhất thời biến mất tại chỗ, tiến vào một chỗ thế giới ngập tràn ánh sáng màu xanh.
"Đây là...Chưởng Vị Hư Không?" Ánh mắt Khương Ly ngưng lại.
"Cũng không phải, nơi đây mặc dù khá giống với Chưởng Vị Đại Đế chế tạo Chưởng Vị Hư Không, nhưng cũng không phải chân chính Chưởng Vị Hư Không mà là Mộc Thần Hư Không"
"Mộc Thần Hư Không...."
Khương Ly thì thào, lặng lẽ đánh giá bốn phía, lập tức phát giác được, toà thế giới trước mặt ẩn chứa vô cùng vô tận mộc đạo lực lượng, nếu mộc hệ võ giả tiến vào đây tu hành, nhất định làm ít công to.
Mà lại, hắn có một loại cảm giác, Mộc Thần Hư Không so với Thời Gian Hư Không hay Hắc Vận Hư Không mà mình từng gặp qua cao cấp hơn rất nhiều.
Chính giữa Mộc Thần Hư Không là một hòn đảo nhỏ, bên trên đảo mọc ra một cây đại thụ cao hơn trăm trượng, liên tục tản mát thanh quang chói mắt.
"Kia chính là Thiên Ngoại Thanh Thụ?"
Khương Ly quan sát đại thụ chốc lát, sau đó cả cả kinh.
Bởi vì đẳng cấp của gốc đại thụ này lại không hề thua kém gì Tử Thụ, chẳng lẽ đây cũng là một gốc Khai Thiên Thần Thụ?
Sau khi ba người hạ xuống bên cạnh đại thụ, Lạc Trường Khanh mới thở dài giải thích:
"Tổ tiên từng tiết lộ, Thiên Ngoại Thanh Thụ mới là chí bảo chân chính là Lạc Thần Giới. Nghe nói, Lạc dân chúng ta vào thời kỳ Viễn Cổ, lúc mà thiên địa sơ khai, chưa phân chia thanh trọc, từng là một tộc đàn cực lớn ở Chân Giới. Về sau, không hiểu vì sao mà bị diệt tộc. Chỉ còn một mình Lạc Thần may mắn sống sót, mang theo Thiên Ngoại Thanh Thụ trốn vào trong hư không, mở ra Lạc Thần Giới"
"Lạc Thần dùng huyết mạch của bản thân cộng thêm lực lượng của Thiên Ngoại Thanh Thụ, sáng tạo nên Lạc dân cùng Lạc thú, mới có Lạc Thần Giới phồn hoa ngày sau, đáng tiếc..."