Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 82: Thiên Ngoại Thanh Thụ, Khảo Nghiệm
Đúng lúc này, trên thân cây chợt mọc ra khuôn mặt người, đồng thời có một âm thanh t·ang t·hương, tựa hồ vang vọng từ thời viễn cổ, truyền tới.
"Lạc tộc hậu nhân, ngươi lại đem tiểu bối tới tiến hành khảo nghiệm sao?"
Âm thanh nọ, đúng là của Thiên Ngoại Thanh Thụ.
"Văn Lang Bộ, Lạc Trường Khanh bái kiến Thanh tiền bối!"
"Văn Lang Bộ hậu nhân bái kiến Thanh tiền bối!"
Cả Lạc Trường Khanh lẫn "Tô Vũ" vội vàng cung kính hành lễ, Khương Ly cũng giật mình, nheo mắt nhìn về phía đại thụ.
"Khởi bẩm tiền bối, Lạc tộc chúng ta lần nữa sinh ra tân tấn Thần Tử, khẩn cầu tiền bối buông xuống khảo nghiệm!"
Lạc Trường Khanh nói.
"Tân tấn Thần Tử sao? Hừ, Lạc tộc các ngươi một đời không bằng một đời, kể từ lúc lão phu thức tỉnh đến nay, cũng chỉ vẻn vẹn một người vượt qua khảo nghiệm, diệt tộc là xứng đáng!"
Thiên Ngoại Thanh Thụ trào phúng nói, bên trong âm thanh còn mang theo một chút ý vị hận rèn sắt không thành thép.
Lạc Trường Khanh nghe thế thì âm thầm cười khổ, cũng không phản bác.
Khi xưa Lạc Thần sáng tạo Lạc Thần Giới, thường thường cứ cách một đoạn thời gian, bên trong Lạc dân sẽ xuất hiện tộc nhân sở hữu Tử Diễm Ấn Ký, trở thành Thần Tử, được phép tiến vào Lạc Thần Điện tiến hành khảo nghiệm.
Nhưng nhiều năm như vậy, cũng chỉ một vị tộc nhân là Lạc Hiền Vương thành công vượt qua khảo nghiệm, ngay cả vị Lạc Vương được mệnh danh là đệ nhất cường giả, Kinh Dương Vương cũng khảo nghiệm thất bại.
Về sau, Lạc Thần Giới chiến bại, Văn Lang Bộ tổ tiên mang theo Thiên Ngoại Thanh Thụ chạy tới Đông Hoang, từng có không ít Tô gia Thần Tử được lão dẫn tới Thần Mộc Hư Không tham gia khảo nghiệm, nhưng hết thảy đều không hợp cách.
Cũng chẳng biết Khương Ly có thể thành công hay không.
Khương Ly nghe được cuộc trao đổi giữa Lạc Trường Khanh và Thiên Ngoại Thanh Thụ, nội tâm âm thầm kinh ngạc, thì ra, đối phương đưa hắn tới đây là muốn để hắn tham gia khảo nghiệm.
Theo như lời của Thiên Ngoại Thanh Thụ thì quá trình khảo nghiệm tựa hồ cực kỳ khó khăn, toàn bộ Lạc dân từ trước đến nay chỉ có một người vượt qua.
Bấy giờ, Thiên Ngoại Thanh Thụ mới chú ý tới sự hiện diện của Khương Ly, từ trên thân cây chợt hiện ra một đạo thanh mang quét về phía hắn.
Khương Ly nhíu mày, vừa định né tránh, lại phát hiện, căn bản không cách nào tránh thoát.
Thanh mang loé lên nháy mắt rồi biến mất, Thiên Ngoại Thanh Thụ chợt ồ lên một tiếng kinh ngạc, trầm giọng nói:
"Tiểu bối nhà ngươi rất có ý tứ, đủ tư cách tiếp nhận khảo nghiệm"
"Xin hỏi tiền bối, khảo nghiệm là như thế nào, có lợi ích gì?"
Khương Ly ôm quyền hỏi.
"Lạc Trường Khanh không nói với ngươi sao? Cũng đúng, nhà ngươi thực chất không phải tộc nhân của Lạc tộc, sở dĩ sở hữu Lạc tộc Thần Huyết là bởi vì có người cố ý tặng cho ngươi"
"Lão phu là trấn tộc thần thụ của Lạc Thần Cổ Quốc, hết thảy tộc nhân Lạc tộc muốn đăng lâm Thần Vị, đều phải trải qua sự khảo nghiệm của lão phu"
"Khảo nghiệm là như thế nào, lát nữa ngươi sẽ biết, về phần lợi ích sao? Chỉ cần vượt qua liền sẽ được Lạc quốc Tổ Thần tự mình ban thưởng Thần Cách, đương nhiên, nếu không vượt qua cũng có thể từ trong khảo nghiệm cảm thụ Mộc chi thần ý"
"Thần Cách sao..."
Ánh mắt Khương Ly lập loè, đây là lần đầu tiên hắn nghe được hai chữ trên.
"Tốt, lão phu không muốn giông dài với ngươi, nếu muốn thì tiến hành khảo nghiệm, không muốn vậy thì mau mau rời đi, chớ nên làm phiền lão phu ngủ say."
Thiên Ngoại Thanh Thụ không kiên nhẫn thúc giục.
"Vãn bối muốn khảo nghiệm"
Khương Ly vội hồi đáp, dù thành công hay thất bại thì đây rõ ràng là cơ duyên mà Lạc Trường Khanh muốn đưa tặng cho hắn, Khương Ly sẽ không ngu đến mức từ chối.
"Trẻ nhỏ dễ dạy!"
Thiên Ngoại Thanh Thụ hài lòng nói, tiếp theo chỉ thấy thanh quang rung chuyển, thiên địa bên trong Mộc Thần Hư Không đột ngột biến đổi, vốn dĩ trống rỗng u tịch, đột nhiên hoá thành rừng cây bạt ngàn.
Chính giữa rừng cây, có một cây cổ thụ cao trăm trượng, trong lúc mơ hồ tản ra uy áp khủng bố, ngăn cản bất kỳ võ giả nào tiến gần trăm bước.
"Cổ thụ kia chính là một nhánh của Thanh tiền bối thai nghén mà thành, sở hữu tiếng chuông thần thông. Chỉ cần bước vào cự ly trăm bước, liền sẽ nghe được tiếng chuông, chẳng qua tiếng chuông kia tương đối phiêu hốt, nhưng càng tiếp cận cổ thụ, tiếng chuông sẽ càng mạnh. Chỉ cần vượt qua trăm bước, đi tới trước mặt cổ thụ, liền xem như vượt qua vòng khảo nghiệm đầu tiên"
Lạc Trường Khanh thấp giọng giải thích.
Khương Ly gật gật đầu, không chút do dự nhấc chân đi về phía trước.
Thời điểm hắn bước vào phạm vi trăm bước, trong thiên địa bỗng vang lên một tiếng chuông như gần như xa.
Tiếng chuông nọ tựa hồ phát ra từ trên thân cổ thụ, lại tựa hồ truyền tới từ vô tận hư không xa xôi. Khương Ly rõ ràng đứng ở ngay phụ cận, lại căn bản không phán đoán được tiếng chuông xuất hiện từ chỗ nào.
Giống như khắp nơi trong thiên địa đều có tiếng chuông, lại giống như toàn bộ thiên địa vốn dĩ không có tiếng chuông hết thảy chẳng qua là ảo giác, căn bản không thể truy tìm dấu vết.
Mà lại, bên trong tiếng chuông càng truyền ra uy áp vô thượng, ngăn trở khảo nghiệm giả tiến về phía trước.
Uy áp cỡ đó, có thể ngăn cản võ giả bình thường, lại không làm được gì Khương Ly, hắn vẻn vẹn dùng mười hơi thở liền vượt qua cự ly tám mươi bước.
Chỉ là lúc hắn vừa định bước ra bước thứ tám mươi mốt, thì chợt có một tiếng chuông mạnh mẽ truyền đến, uy lực đủ để đẩy lùi Đế Quân thông thường.
Nhưng Khương Ly lại chỉ hơi chao đảo chốc lát, quanh thân loé lên hắc quang, không lùi nửa bước.
"Hí! Thần Tử quả nhiên thủ đoạn bất phàm, lại có thể ở trong vòng khảo nghiệm đầu tiên nửa bước không lùi"
"Đạo hắc quang loé lên vừa biến mất kia, hẳn là một loại thần thông phòng ngự nào đó, thật là lợi hại"
Lạc Trường Khanh âm thầm kinh ngạc, nhưng không nhìn ra hắc quang hộ thể của Khương Ly lai lịch ra sao.
Lão tự nhiên không biết, hắc quang nọ chính là Luân Hồi Chung tự động hộ chủ toả ra ánh sáng.
Trên thực tế, thời điểm tiếng chuông thứ nhất vang lên, Khương Ly liền nhận ra chỗ không thích hợp. Tiếng chuông của cổ thụ càng ẩn chứa một loại lực lượng bài xích Kiếp Huyết lực lượng trong cơ thể hắn, hai người phảng phất vốn là thiên địch của nhau.
Người khác nghe được tiếng chuông, nhiều nhất chỉ b·ị đ·ánh lui mà thôi, Khương Ly thì lại khác.
Hắn là Vô Lượng Kiếp Linh, mà lực lượng của tiếng chuông lại mang cho hắn một loại lực sát thương vô hình, đủ để hoá giải tu vi Kiếp Huyết trong cơ thể.
Nếu không có Luân Hồi Chung tự động hộ chủ, rất có khả năng Khương Ly đã bị tiếng chuông làm tổn hại tu vi Kiếp Huyết.
"Hả? Có chút ý tứ, chỉ là Kiếp Linh sâu kiến, dĩ nhiên có thể dễ dàng ngăn trở thần thông Diệt Kiếp Chung của lão phu"
Bên trên cổ thụ mọc ra một khuôn mặt người, đồng thời vang lên một âm thanh vô cùng kinh ngạc.
"Tô Vũ" không biết là ai đang nói chuyện, nhưng Lạc Trường Khanh lại biết rõ, vừa nghe cổ thụ lên tiếng, liền không dám thất lễ, vội vàng hướng về phía cổ thụ ôm quyền:
"Vãn bối gặp qua Thụ Thất tiền bối!"
"Thụ Thất tiền bối? Như vậy sắp tới khảo nghiệm ta còn có sáu vị cổ thụ khác sao?"
Khương Ly thấp giọng thì thào, trong mắt loé lên thanh mang, lập tức nhìn thấu lai lịch của cổ thụ.
Cổ thụ trước mặt mặc dù cùng Thiên Ngoại Thanh Thụ đồng nguyên nhưng đã tự mình sản sinh ra linh trí.
"Ồ? Ngươi là Lạc tộc tiểu bối nha. Tổ tiên của ngươi không nói cho ngươi, lão phu bình sinh ghét nhất Vô Lượng Kiếp Linh ư? Vì sao ngươi lại để hắn tới đây làm phiền mộng đẹp của ta?"
Nhắc tới hai chữ Kiếp Linh, khuôn mặt trên cổ thụ hung hăng liếc Khương Ly một mắt, biểu hiện tràn đầy chán ghét.
"Khởi bẩm tiền bối, hắn chính là Thần Tử đời tiếp theo của Lạc tộc ta, hơn nữa Thanh tiền bối cũng đã..."
Lạc Trường Khanh mặc dù kinh ngạc Khương Ly là Vô Lượng Kiếp Linh, nhưng vẫn thấp giọng giải thích.
Chỉ là lão còn chưa nói dứt câu, cổ thụ đã không kiên nhẫn quát:
"Được rồi được rồi! Ngươi khỏi cần phí lời cùng lão phu, lão phu không phải mù, tự nhiên thấy được hắn sở hữu ấn ký và huyết mạch Lạc tộc. Nhưng hắn đã là Kiếp Linh, vậy thì lão phu sẽ không cho phép hắn vượt qua khảo nghiệm. Coi như là mệnh lệnh của lão đầu tử cũng không được!"
"Kiếp Linh tiểu tử, cho ngươi ba hơi thở, mau chóng cút khỏi thụ thân của lão phu bên ngoài trăm bước, bằng không chớ trách lão phu gia tăng uy năng của Diệt Kiếp Chung, bón hành cho ngươi!"
Cổ thụ cực kỳ không khách khí, muốn trực tiếp đánh đuổi Khương Ly, không cho hắn tiến hành khảo nghiệm.
Lạc Trường Khanh lập tức lộ ra vẻ buồn bực, lão thế nào cũng không nghĩ tới, Khương Ly lại là Vô Lượng Kiếp Linh.
Cổ tịch ghi chép lại, thời kỳ viễn cổ, Lạc thị Thần Tộc sở dĩ diệt tộc, cũng là bởi vì Vô Lượng Kiếp Linh gây nên.
Thậm chí Lạc Thần Giới, cũng là Vô Lượng Kiếp Linh sai sử Kiếp dân huỷ diệt.
Truyền thuyết, bản thể của Thanh tiền bối khi xưa chính là bị Kiếp Niệm Chi Chủ trọng thương, suýt chút nữa ngã xuống, Thụ Thất tiền bối căm ghét Kiếp Linh là điều đương nhiên.
Phải làm gì bây giờ? Khương Ly chính là hi vọng để tìm về Lạc Thần Giới, thậm chí là hi vọng để Lạc tộc khôi phục vinh quang.
Nhưng Thụ Thất tiền bối lại không cho hắn tiến hành khảo nghiệm....
Nguyên nhân là vì Khương Ly là Vô Lượng Kiếp Linh.
"Thụ Thất tiền bối, chuyện này chẳng hay có thể dàn xếp một..."
"Một hơi thở!"
"Thụ Thất tiền bối, ngài đây là công nhiên chống lại ý chí của Thanh tiền bối.."
"Hai hơi thở!"
"Thụ Thất tiền bối..."
"Ba hơi thở đã hết! Tốt tốt tốt! Hay cho ngươi một tên Kiếp Linh tiểu quỷ, ngươi thật không chịu rời đi, có bản lĩnh, ngươi liền tiếp tục đi về phía trước, để ta xem ngươi có thể chống đỡ được Diệt Kiếp Chung của lão phu hay không?"
Thụ Thất tựa hồ mất đi hết thảy kiên nhẫn, lạnh rên một tiếng, chui trở về bên trong cổ thụ.