Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 83: Thụ Thất Khóc Thét

Chương 83: Thụ Thất Khóc Thét


Lạc Trường Khanh thấy thế thì cười khổ một tiếng, nội tâm vô cùng bất đắc dĩ, có chút áy náy nói với Khương Ly.

"Thần Tử thứ lỗi, không nghĩ tới Thụ Thất tiền bối lại bài xích thân phận Kiếp Linh của ngài như vậy. Xem chừng, Thần Tử là không cách nào tiếp tục tiến hành nữa rồi"

Ý tứ là muốn Khương Ly từ bỏ khảo nghiệm.

Phải biết, Thụ Thất tiền bối mặc dù bởi vì trọng thương nặng mà thực lực lực giảm sút chín thành chín, đồng thời thường xuyên còn phải lâm vào ngủ say. Nhưng nơi đây là Thần Mộc Hư Không, là lãnh địa của lão coi như cửu phẩm lão quái tiến vào cũng không dám làm càn.

"Lạc đạo hữu khỏi cần xin lỗi! Thụ Thất tiền bối chẳng phải đã nói, nếu ta có bản lĩnh liền tiếp tục đi về phía trước. Khương mỗ tự hỏi chính mình vẫn nắm giữ đôi chút bản lĩnh, tám mươi bước không phải cực hạn của ta, há có thể lùi về sau."

Khương Ly lạnh nhạt nhìn về phía cổ thụ.

Lạc Trường Khanh kính nể lão, nhưng hắn lại không có nửa điểm kiêng dè.

Thụ Thất ăn nói vô lễ, bài xích thân phận Kiếp Linh của hắn, xem ở trên mặt của Thiên Ngoại Thanh Thụ, hắn sẽ không tính toán với đối phương.

Nhưng hắn tham dự khảo nghiệm, là được Thiên Ngoại Thanh Thụ tự mình cho phép, chỉ là một cái Thụ Thất cũng muốn đuổi hắn đi, vậy thì đừng hòng.

Nghĩ tới đây, thân hình Khương Ly loé lên một cái, trực tiếp xông về phía trước thêm năm bước.

Đông!

Lại là một tiếng chuông vang lên, uy năng của tiếng chuông lần này so với tiếng chuông ban nãy càng mạnh hơn ba thành.

Có điều, quanh thân Khương Ly vẫn lập loè hắc quang, chống đỡ tiếng chuông, nửa bước chưa lùi.

Thấy thế, trên thân cổ thụ lần nữa xuất hiện mặt người, hừ lạnh nói:

"Không tệ, Kiếp Linh tiểu quỷ, ngay cả tiếng chuông mà lão phu tăng cường uy lực cũng đỡ được. Như vậy, lão phu liền sẽ không lưu tình, không đem ngươi nổ ra ngoài trăm bước, thì thần hiệu Thụ Thất của lão phu từ hôm nay viết ngược!"

"Thần văn, hiện!"

Mặt người trên thân cổ thụ thấp giọng quát, bốn phía nhất thời cuốn lên từng trận cuồng phong, bên trong cuồng phong càng có từng đạo thanh mang lưu chuyển, ngưng tụ thành từng đạo từng đạo phù văn, liên tục xoay tròn quanh cổ thụ.

Cổ Thần huyết duệ giác tỉnh huyết mạch, đầu tiên phải ngưng tụ thần văn, sau đó tổ hợp thần huyết. Có điều, hiện tại Khương Ly mới biết đến, thì ra thần văn cũng có thể dùng để chiến đấu.

Ánh mắt Khương Ly hơi ngưng tụ, muốn nhìn kỹ thần văn của Thụ Thất. Đáng tiếc, đám thần văn kia quá mức mơ hồ, hư huyễn, nhìn không rõ ràng, cũng chẳng biết có hình thù gì.

Phù văn chiếu rọi ra vô số thần quang ngập trời, bị thần quang bao phủ, Khương Ly lập tức cảm giác Kiếp Huyết lực lượng trở nên vướng víu, dường như bị hàng ngàn hàng vạn ngọn núi đè lên vai, nửa bước khó đi.

Thân hình của hắn loáng một cái, lần thứ hai tiến về phía trước, nhưng lần này bởi vì gánh chịu áp lực nặng nề, dẫn tới chỉ có thể tiến thêm ba bước.

Đông!

Một tiếng chuông so với lúc trước càng mạnh hơn mấy thành lần nữa vang vọng bầu trời. Tiếng chuông chấn động mạnh đến mức Lạc Trường Khanh và "Tô Vũ" đầu óc ông ông, nhưng Khương Ly vẫn chưa lùi nửa bước, hoàn toàn không sợ tiếng chuông.

"Hay cho một tên Kiếp Linh tiểu quỷ, lại vẫn không chịu lùi bước. Được, được lắm, lão phu phải xuất ra bản lãnh thật sự rồi!"

Đông!

Áp lực bốn phía càng ngày càng mạnh, Khương Ly lại lướt về phía trước hai bước, mặc cho tiếng chuông nổ tung bên người, nhưng có Luân Hồi Chung hộ thể, hắn vẫn vững như bàn thạch.

Vẻ mặt của cổ thụ càng khó coi hơn, cắn răng nghiến lợI:

"Thú vị, thật là thú vị, liền để ngươi nhìn một chút thủ đoạn cao minh của Thất gia gia ta!"

Đông!

Lần này, Khương Ly chỉ bước lên một bước, nhưng vẫn lông tóc không tổn hại.

"A, Thất gia gia cũng không tin, hôm nay không thể đem ngươi đánh lùi!"

Đông!

Khương Ly tiếp tục bước thêm một bước.

"A a, Thất gia gia muốn sử dụng tuyệt học đáy hòm rồi!"

Đông!

Dần dần Khương Ly chẳng những thẳng tiến không lùi mà lại sau khi thích ứng với thần quang áp chế, tốc độ càng lúc càng nhanh.

"Nghiệp chướng, nghiệp chướng! Một chiêu này, lấy lòng từ bi của Thất gia gia, vốn không định sử dụng, là ngươi ép ta!"

Đông!

Vẫn không làm nên trò trống gì.

Từng tiếng chuông vang vọng thiên địa, Thụ Thất rốt cuộc phát hiện, tiếng chuông của lão căn bản không cách nào ngăn trở đường đi của Khương Ly.

"....Chín tiếng chuông phía trước, là Thất gia gia thủ hạ lưu tình, tiếng chuông thứ mười, Thất gia gia tuyệt đối sẽ không..."

"....Mười tiếng chuông phía trước, kỳ thật đều là thăm dò mà thôi, tiếng chuông thứ mười một mới thật sự là tinh tuý trong thần thông của ta..."

"...Tiểu bối, chớ nên ép người quá đáng! Tiếng chuông thứ mười hai, Thất gia gia thật sự quyết tâm rồi!"

"...thứ mười ba..."

"...thứ mười bốn..."

"Mụ nội nó! Mặc dù hiện tại lão phu trọng thương chưa lành, nhưng uy năng của Diệt Kiếp Chung đã đủ để đẩy lùi cửu tinh Cổ Thần, làm sao chẳng thể làm gì được một tên Kiếp Linh tiểu quỷ ! Tiểu quỷ này rốt cuộc có lai lịch ra sao?"

Phát hiện trước sau không cách nào đẩy lùi Khương Ly, Thụ Thất rốt cuộc há mồm chửi ầm lên.

Toàn bộ bầu trời của Thần Mộc Hư Không, tiếng chuông vang vọng không dứt.

Khương Ly kháng cự vạn đạo thần quang, tốc độ đi về phía trước cũng không nhanh, nhưng tiếng chuông đủ để đẩy lui cửu phẩm Đế Quân lại khó lòng khiến hắn lùi về sau nửa bước.

Một màn này, để cho Lạc Trường Khanh và "Tô Vũ" đối với thực lực của Khương Ly rốt cuộc có nhận thức mới.

"Uy lực của tiếng chuông hiện tại đã đủ để trấn áp cửu phẩm Đế Quân, nhưng Thần Tử vẫn như cũ bình chân như vại. Lão phu còn cho rằng chính mình đã đánh giá hắn đủ cao, hiện tại xem ra, ta vẫn đánh giá thấp hắn"

"Hắc quang kia là thần thông gì, không đơn giản, tuyệt đối không đơn giản!"

Lạc Trường Khanh cảm khái liên tục.

Mà "Tô Vũ" thì sững sờ tại chỗ.

Nàng từng nghe qua không ít sự tích của Khương Ly ở Đông Hoang. Từ g·i·ế·t Chuẩn Đế như g·i·ế·t c·h·ó, vào Thông Thiên Phong g·i·ế·t người toàn thân trở ra, một chưởng đánh c·h·ế·t Đế cảnh phân thân, đại bại Cổ Chi Đại Đế...

Nhưng trước giờ cũng chỉ cho rằng thực lực của hắn tương đương với lục phẩm Đế Quân, mạnh hơn nữa thì nhiều nhất là thất phẩm Đế Quân mà thôi.

Vì thế, nàng mới tìm cách tránh cho Khương Ly chính diện xung đột cùng Hắc Diệu Thương Hội.

Dù sao phía sau lưng Hắc Diệu Thương Hội chính là Hắc Diệu Đế Quân, Khương Ly gây sự với Hắc Diệu Thương Hội, chẳng khác nào đang khiêu khích Hắc Diệu Đế Quân.

Hắc Diệu Đế Quân là một vị thất phẩm Chân Đế thành danh lâu năm, thực lực thâm bất khả trắc, nếu kết thù, người chịu thiệt thòi hơn phân nửa sẽ là hắn.

Nhưng hiện tại, Khương Ly biểu hiện ra thực lực, đã hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của nàng.

Có thể chính diện chống đỡ tiếng chuông sánh ngang một kích của cửu phẩm Đế Quân mà vẫn lông tóc không hao tổn, thực lực như vậy, toàn bộ Đông Hoang hầu như có thể đi ngang.

Xem ra, lúc trước, lo lắng của nàng đều là dư thừa.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lạc Trường Khanh và "Tô Vũ" Khương Ly rốt cuộc đi tới phía dưới cổ thụ ngồi xuống. Hắn phát hiện, tiếng chuông cùng thần quang cũng không phải hoàn toàn vô dụng.

Bên trong thần quang, thần văn, tựa hồ ẩn chứa mộc chi đại đạo cực kỳ cao thâm, mỗi khi tiếng chuông vang lên, tuy rằng đều bị Luân Hồi Chung đón đỡ, nhưng lại có thể trợ giúp rèn luyện Kiếp Huyết trong cơ thể.

Tu vi Kiếp Huyết của Khương Ly lúc ở Man Hoang Cổ Địa đột nhiên tăng vọt, vì vậy mà trở nên hơi phù phiếm. Nhưng hiện tại bị tiếng chuông chấn động, không ngừng rèn luyện, đã trở nên ngưng tụ.

Đã như thế, hắn chẳng những không trách cứ Thụ Thất dùng tiếng chuông chấn động mình, ngược lại nên cảm tạ đối phương khổ cực điều động tiếng chuông giúp hắn rèn luyện Kiếp Huyết, giúp hắn tiết kiệm mấy trăm năm khổ tu.

"Đúng là một tên Kiếp Linh tiểu quỷ càn rỡ, lại dám ngồi ở dưới thân của lão phu ngộ đạo, ngươi muốn ngộ đạo, lão phu liền không cho phép ngươi ngộ đạo!"

Thấy Khương Ly ngang nhiên ngồi ở bên dưới tàng cây cảm ngộ, Thụ Thất tức giận đến mức lỗ mũi bốc khói xanh, tiếng chuông nguyên bản cực kỳ chói tai, càng thêm đinh tai nhức óc, càng ngày càng dày đặc như đốt pháo dây.

Lão cũng không tin, chính mình liên tục vận dụng thần thông, Khương Ly còn có thể an ổn ngồi dưới tán cây cảm ngộ.

Lạc Trường Thanh và "Tô Vũ" sớm đã bị tiếng chuông cuồng bạo chấn bay ra xa, căn bản không cách nào tới gần cổ thụ ngàn trượng.

Mà Khương Ly thì thản nhiên ngồi ở dưới cây, giống như không đem tiếng chuông để vào trong lòng.

Mồ hôi trên mặt Thụ Thất càng ngày càng nhiều, liên tục phóng thích thần quang và kích động tiếng chuông, đối với lão mà nói cũng không quá dễ dàng, nhưng lại chẳng thể nào ảnh hưởng đến Khương Ly mảy may.

Lão mặc dù không muốn, nhưng vẫn phải thừa nhận, chính mình chả thể làm gì Khương Ly...

"Phục rồi! Phục rồi! Kiếp Linh tiểu quỷ! Lão phu phục ngươi rồi! Ngươi đã thông qua vòng khảo nghiệm đầu tiên, mau mau đi tới vòng khảo nghiệm thứ hai đi thôi!"

Đáng tiếc, Khương Ly giống như không nghe được lời của lão, vẫn nhắm mắt yên lặng cảm ngộ.

"A a vì sao ngươi không trả lời! Kiếp Linh tiểu quỷ, mau mau rời đi. Thương thế của lão phu đang khôi phục đến điểm mấu chốt, quyết không thể bị khí tức dơ bẩn của Kiếp Linh quấy rối, chỉ cần ngươi chịu rời đi, lão phu sẽ đưa ngươi một món lễ vật, như thế nào?"

Chương 83: Thụ Thất Khóc Thét