Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 84: Thần Cách Lực Lượng

Chương 84: Thần Cách Lực Lượng


Ngữ khí của Thụ Thất đã gần như cầu xin, thì ra, đây là lý do lão nóng lòng muốn đuổi hắn rời đi.

Ánh mắt Khương Ly khẽ động, cười tủm tủm hỏi:

"A? Là lễ vật gì?"

"Cầm!"

Thụ Thất cực kỳ thẳng thắn, há mồm phun ra một chùm sáng màu xanh, rơi vào trong tay hắn.

"Đây là..."

Thần sắc Khương Ly nhất thời trở nên nghiêm nghị.

Chùm sáng màu xanh của Thụ Thất càng ẩn chứa mộc chi đạo vô cùng tinh khiết, phẩm chất cũng cực kỳ cao, hầu như đã đạt tới cấp bậc đạo nguyên.

Chỉ cần luyện hoá nó, Khương Ly có lòng tin trực tiếp tu luyện ra mộc chi đạo ý.

Chỉ là, để Khương Ly tương đối thất vọng, bởi vì số lượng mộc chi đạo bên trong chùm sáng tương đối ít ỏi.

"Chỉ có chừng ấy sao...?"

Khương Ly nở nụ cười hiền lành, quyết định học theo Ô Thiên Phong lừa bịp t·ống t·iền đối phương.

Thụ Thất dùng tiếng chuông trấn áp hắn, tuy rằng kết quả lại thành trợ giúp hắn rèn luyện tu vi Kiếp Huyết, nhưng dù sao cũng là dụng tâm bất lương.

Khương Ly từ trước đến nay không phải hạng người lương thiện gì, đối phương dám lấy tiếng chuông đánh hắn, thì phải trả giá thật đắt, nếu không tàn nhẫn cắn một ngụm, thì khác nào làm hỏng uy danh Bạch lão ma của hắn rồi.

"Chỉ có chừng ấy! Thật sự chỉ có chừng ấy! Mộc chi thần cách của lão phu b·ị t·hương tổn rất nặng, lực lượng đã sớm mười không còn một, khó có thể lấy ra quá nhiều thần cách lực lượng! Được rồi, Kiếp Linh tiểu quỷ, đồ vật ngươi đã cầm, mau mau tiếp tục tiến hành khảo nghiệm đi"

Thụ Thất chột dạ nói.

"Thì ra chùm sáng màu xanh là thần cách lực lượng!

Khương Ly thì thào, tiếp theo nở nụ cười nhạt:

"Nếu chỉ có ngần ấy thì ta sẽ không đi đâu hết...!"

Nói xong, hắn xoay tay đem chùm sáng màu xanh thu hồi, tiếp tục chống đỡ thần quang, tiếng chuông, nhắm mắt cảm ngộ.

Khương Ly là kẻ từng trải, từ vẻ mặt của Thụ Thất liền có khả năng phán đoán ra, đồ vật như vậy, Thụ Thất nhất định còn rất nhiều, nếu có thể lừa bịp thêm chút ít, đối với việc tu luyện mộc đạo của hắn nhất định làm ít công to.

"A a, quả nhiên là ti tiện Kiếp Linh, càng tham lam như vậy! Ngươi muốn càng nhiều mộc chi thần cách? Được, như ngươi mong muốn! Thất gia gia cũng muốn nhìn xem, ngươi có bản lãnh để cầm hay không?"

Thụ Thất bị lòng tham của Khương Ly chọc giận, há mồm liền phun ra mấy chục chùm sáng màu xanh, những chùm sáng nọ bay lên không trung, lập tức thanh quang trùng trùng, chiếu rọi toàn bộ bầu trời.

Bên trên thanh thiên, càng có một đạo thần văn đồ sộ, đang được chậm rãi phác hoạ ra.

Uy thế cuồn cuộn từ trên trời cao giáng xuống, cả Lạc Trương Khanh lẫn "Tô Vũ" đồng loạt biến sắc, khó lòng chịu được uy thế khủng bố như vậy.

Lần này, thần văn cực kỳ rõ ràng, rõ ràng đến mức khiến cho tất cả mọi người, bao quát Khương Ly đều thấy được quá trình phác hoạ thần văn.

Lạc Trường Khanh cũng tu luyện Cổ Thần, nhưng tu vi mới đạt tới nhị tinh, nhìn thấy Thụ Thất phóng thích hoàn chỉnh thần văn, lập tức trợn trừng hai mắt, sợ bỏ lỡ cơ hội ngàn năm khó được.

"Viễn Cổ Thần Linh, đốt lên thần cách, tố thần hoàn, chuyên tu thần văn. Thần văn càng vẽ nhiều nét thì sẽ càng mạnh! Trăm nét trở lên chính là Tổ Văn. Thụ Thất tiền bối vào thời kỳ toàn thịnh chính là một vị Viễn Cổ Thần Linh, chuyên tu mộc đạo, càng sở hữu một trăm bốn mươi bốn nét phù văn, đủ để xếp hạng Thần Văn Bảng trước một ngàn!"

"Thụ Thất tiền bối triển lộ ra hoàn chỉnh thần văn, dung nhập vào tiếng chuông, uy thế e là đã đạt tới một kích của nhất giai Chuẩn Thánh, cũng không biết Thần Tử có khả năng đón đỡ được hay không?"

Lạc Trường Khanh bắt đầu lo lắng an nguy của Khương Ly.

"Kiếp Linh tiểu quỷ, nếu ngươi tiếp được tiếng chuông tiếp theo của lão phu, Thất gia gia tặng ngươi những thần cách lực lượng này thì đã sao! Đáng tiếc, ngươi không làm được! Hiện tại, lão phu thật sự nghiêm túc! Không lừa ngươi!"

Đông đông đông!

Lần này, càng có ba tiếng chuông đồng thời vang lên, tiếng chuông dường như sóng to gió lớn, một làn sóng cao hơn một làn sóng, bên trong trăm bước, không gian chấn động, đạo tắc tan vỡ.

Khương Ly nguyên bản khoanh chân nhắm mắt, bị tiếng chuông chấn động, hắc quang bên ngoài cơ thể càng có xu thế tan rã.

Thụ Thất thấy thế, tự tin tăng nhiều, lão tin tưởng, một kích của mình có thể đem tên Kiếp Linh tiểu quỷ ghê tởm kia đánh đuổi.

Bên trên khuôn mặt càng nở nụ cười thoả mãn, đắc ý dạt dào.

Đáng tiếc, Thụ Thất nhất định phải thất vọng rồi, hắc quang bên ngoài cơ thể Khương Ly vừa mới có xu thế tan rã, liền lại có hắc quang càng mạnh hơn lao ra, ngưng tụ thành hư ảnh cự chung, dễ như ăn cháo chống đỡ ba tiếng chuông chồng chất.

Giống như đại thụ không sợ kiến càng lay động, núi cao không sợ gió thổi, sừng sững bất động!

Một đòn chẳng mang lại tác dụng, Thụ Thất biến sắc, cuống cuồng đem thanh quang đầy trời thu hồi, lo lắng bị Khương Ly c·ướp giật.

Trong lòng liên tục kêu khổ, vừa rồi là công kích mạnh nhất mà lão hiện tại có thể vận dụng, hơn nữa còn là bởi vì mượn nhờ Thần Mộc Hư Không gia trì, nhưng vẫn không làm gì được Khương Ly, phải làm sao bây giờ?

"Quả nhiên, lão ta còn nắm giữ không ít thần cách lực lượng!"

Thấy Thụ Thất vội vã thu hồi hết thảy thanh quang, Khương Ly âm thầm tiếc nuối.

Tốc độ tay của Thụ Thất quá nhanh, hắn còn chưa kịp tiến hành cuớp đoạt, đều đã bị đối phương thu hồi sạch sẽ rồi.

Thôi, nơi đây dù sao cũng là địa bàn của Thiên Ngoại Thanh Thụ, chính mình làm khó Thất Thụ, cũng không quá thích hợp.

Hơn nữa hắn đã nhìn ra, Thụ Thất quả thực trọng thương rất nặng, nếu không, sẽ chẳng đến mức vận dụng thần cách lực lượng lại chỉ đánh ra nhất giai Chuẩn Thánh công kích.

Khương Ly khẽ lắc đầu, không thèm để ý đến Thụ Thất

Ở đời nên biết cái gì là đủ, so với việc lừa bịp thần cách lực lượng của lão, hắn càng muốn dành thời gian tiến hành cảm ngộ.

Khương Ly giống như lão tăng nhập định, căn bản không để ý tới tiếng chuông bên tai, thậm chí, tiếng chuông rõ ràng như sấm nổ, nhưng bên tai hắn lại hoàn toàn tĩnh mịch.

Thụ Thất một lòng muốn làm ra động tĩnh, nhưng dần dần hắn đã không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh nào. Toàn bộ thế giới trở thành một vùng không gian an bình, u tịch.

Khương Ly thân là Thiên Nhân đệ nhị trọng tu hành giả, đã cùng thiên địa hợp nhất, nếu hắn muốn nhập định, thì không người có thể lay động tâm thần của hắn.

Trừ phi mạnh mẽ công kích hắn, đem hắn từ trong trạng thái nhập định lôi ra ngoài. Đáng tiếc, Luân Hồi Chung sẽ không cho phép người khác công kích chủ nhân của nó.

"Đây là...Thần Tử lại có thể ở dưới một đòn mạnh nhất của Thụ Thất tiền bối, mạnh mẽ tiến vào trạng thái nhập định?"

Lạc Trường Khanh và "Tô Vũ" đồng loạt há hốc mồm, chăm chú nhìn Khương Ly.

Hôm nay bọn họ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, chỉ cảm thấy, dù thế nào cũng không thể tìm ra cực hạn chân chính của hắn.

"Chùm sáng màu xanh là lực lượng của mộc chi thần cách sao. Ngược lại là đồ tốt, nhưng so với mộc chi thần cách, Thụ Thất vẽ ra thần văn ban nãy càng làm cho ta xem trọng hơn..."

Khương Ly nhắm chặt hai mắt, trong đầu lần lượt chiếu lại quá trình phách hoạ thần văn của Thụ Thất vừa rồi.

Thụ Thất từng là một vị Viễn Cổ Thần Linh, mặc dù không rõ cấp bậc là gì nhưng hiển nhiên, tu vi vượt qua hắn hiện tại vô số lần.

Lão đem cảm ngộ mộc đạo cả đời, miêu tả vào bên trong ba trăm nét thần văn.

Thần văn, ma văn, tựa hồ cực kỳ tương tự.

Hắn mặc dù tu luyện tới ngũ tinh Cổ Thần, nhưng đối với Cổ Thần nhất đạo, quả thực dốt đặc cán mai.

Cũng chưa bao giờ vẽ ra bất luận đạo thần văn nào.

Hiện giờ chứng kiến Thụ Thất phác hoạ thần văn, trong lòng hắn ẩn ẩn xuất hiện cảm ngộ.

Chính mình có khả năng giống như Thụ Thất, tự vẽ ra thần văn của bản thân?

Thần văn, thần cách, thần hoàn...đây chính là con đường để trở thành Thần Linh sao?

Trong trạng thái nhập định, Khương Ly bỗng nhiên giơ ngón trỏ tay phải lên, ở trước người vẽ ra một nét.

Từ lúc tu thành Cổ Thần đến nay, hắn chưa bao giờ thật tình cảm ngộ Cổ Thần chi đạo.

Trước giờ, đối với tu vi Cổ Thần, hắn đều là một đường lao nhanh, nóng lòng tăng trưởng tu vi, vì thế mà bỏ qua rất nhiều phân đoạn cùng cảm ngộ.

Một nét, hai nét, ba nét....sáu nét!

Thần văn mà hắn vẽ thình lình là hình một con hắc điểu, nhưng đáng tiếc, Khương Ly vừa mới vẽ sáu nét, còn chưa vẽ ra mô hình của hắc điểu, liền phát hiện chính mình và thần văn, tồn tại một cảm giác xa lạ, ngăn cách, khó lòng vẽ ra nét thứ bảy.

Cuối cùng, hắn mạnh mẽ vẽ ra nét thứ bảy, kết quả là mô hình hắc điểu răng rắc một tiếng, nứt vỡ thành vô số quang mang biến mất tại chỗ.

Càng không thể vẽ ra thần văn của bản thân.

"Thần Tử là đang muốn phác hoạ thần văn ư? Không biết hắn có thể vẽ được mấy nét..."

Lạc Trường Khanh thì thào.

Chương 84: Thần Cách Lực Lượng