Chương 142: Nghịch Thiên Chân Vương, Hắc Diệu Đế Quân Tức Điên
Trong nháy mắt, sát trận ngưng tụ thành thiên địa đại thế dồn dập tan vỡ, vô số vết nứt giống như mạng nhện, từ trung tâm của trận đồ lan tràn ra xung quanh, cuối cùng ầm ầm nổ nát.
Đang yên đang lành một toà sát trận, cuối cùng cưa như thế bị Khương Ly một cước đạp nát!
Sắc mặt của Hắc Diệu Đế Quân càng thêm khó coi.
Toà sát trận kia coi như nhất giai Chuẩn Thánh cũng không dễ dàng phá hư như vậy, lão nhìn ra, Khương Ly sở dĩ có thể đánh vỡ đại trận, cũng không phải dựa vào tu vi của bản thân, mà là dùng thủ đoạn đặc thù nào đó huỷ diệt đại thế, từ đó trung tâm phá tan sát trận.
"Có thể sử dụng Đạp Thiên Cửu Bộ, còn có thể chưởng khống thiên địa đại thế, tiểu tử này chẳng lẽ là truyền nhân của nữ nhân kia. Nhưng lão phu biết rõ, nữ nhân kia đã đạo diệt rất nhiều năm. Bị chính tay Kiếp Niệm Chi Chủ diệt sát, làm sao còn để lại truyền thừa ở Hoang Cổ Giới?...Quả nhiên là một tên Nghịch Thiên Chân Vương, nếu không phải lão phu biết rõ ngọn ngành của hắn, thật sẽ cho rằng hắn đến từ một phương Cổ Tộc nào đó..."
Chứng kiến thủ đoạn ngoại hạng của Khương Ly, nội tâm Hắc Diệu Đế Quân âm trầm một mảnh, nhưng cũng rõ ràng đạo lý đã bắn cung thì sẽ không quay đầu.
Vận Đạo, Vận Chiểu Chi Thuật!
Đã thấy vị trí trận đồ bị Khương Ly đạp nát, bỗng nhiên phun trào sương khói, trong nháy mắt liền hoá thành một cái đầm lầy màu trắng.
Đây là hậu chiêu của sát trận, mặc dù kẻ địch có thể mạnh mẽ phá tan sát trận, lại bởi vì chưa kịp thu lực mà bị rơi vào bên trong đầm lầy.
"Vẫn còn có hậu chiêu? Hắc Diệu lão tặc thật giỏi tính toán..."
Ánh mắt của Khương Ly hơi nghiêm nghị, một cước của hắn đạp nát sát trận dùng sức quá mạnh, không thể thu lực, toàn bộ chân phải đều rơi vào bên trong đầm lầy, khó có thể rút ra.
Vận chiểu tuyệt đối không phải man lực có thể tránh thoát, càng cố gắng giãy dụa, ngược lại càng hãm sâu, chỉ mấy hơi thở trôi qua, nửa cái Chân Thân của Khương Ly đ·ã b·ị r·ơi vào bên trong đầm lầy.
Hắc Diệu Đế Quân tựa hồ còn ở trong đầm lầy chăn nuôi sinh linh gì đó. Khương Ly chỉ cảm thấy Chân Thân rơi vào trong đầm lầy, không ngừng truyền tới cảm giác bị cắn xé, hút máu, vô cùng đau nhức. Loại cảm giác ấy thật giống như bị mấy trăm mấy ngàn con đỉa bám lên người, càng có kịch độc truyền khắp toàn thân, làm cho thân thể Khương Ly dần dần mơ hồ, dần dần...khô héo.
Khô héo?
Vì sao lại là khô héo?
Nhìn thấy Cổ Thần Chân Thân của Khương Ly càng miễn cưỡng hoá thành một cây cổ thụ c·hết héo, sắc mặt của Hắc Diệu Đế Quân lập tức đại biến.
Tiểu tử kia dĩ nhiên không phải dùng bản tôn cùng mình đánh nhau mà là dùng mộc đạo phân thân.
"Không thể! Từ lúc đại chiến bắt đầu đến nay, hắn không có bất cứ cơ hội nào thay đổi bản tôn thành phân thân, lẽ nào, từ lúc bắt đầu giao chiến, hắn đã bố cục từ trước! Hắn vẫn luôn dùng phân thân đánh lão phu, quả thực ngông cuồng! Một mực mộc đạo của hắn cấp bậc quá cao, tuy rằng lão phu am hiểu nhận biết, lại không hề phát hiện hắn sử dụng là mộc đạo phân thân!"
Hắc Diệu Đế Quân đoán không sai, từ lúc bắt đầu, Khương Ly vẫn luôn sử dụng phân thân, bản tôn giấu ở trong Lạc Thần Giới, mượn hai mắt của phân thân, âm thầm quan sát tất cả.
Khương Ly hành sự trước nay cực kỳ cẩn thận, nếu đã biết Thiên Đồ chiến có nhiều cường giả ghé thăm như thế, tất nhiên sẽ không dám tự thân mạo hiểm.
Hơn nữa, hiện tại hắn sử dụng phân thân càng ngày càng thuần thục, nếu là ngày trước, Khương Ly rất khó dựa vào phân thân triển khai các loại thủ đoạn thần thông, nhưng bây giờ miễn cưỡng có thể làm được.
Đương nhiên, phân thân sử dụng tuyệt đại đa số thần thông, uy năng đều không lợi hại bằng bản tôn, chỉ có mộc đạo phân thân, mới có thể cùng bản tôn hơi đánh đồng.
Dù sao, hắn sở hữu là Mộc Thần Thần Cách cấp bậc Chủ Thần, vốn là vạn mộc chi chủ.
"Chẳng trách đầm lầy của ngươi có thể hủy diệt phân thân của ta, thì ra nó chính là là...Chưởng Vị Hư Không...."
Chưởng Vị Hư Không, hơn nữa tiếp cận Chưởng Vị đại thành Chưởng Vị Hư Không, khó trách uy lực khủng bố như vậy.
Đầm lầy của Hắc Diệu Đế Quân vô cùng lợi hại, lấy bản lĩnh của mộc đạo phân thân, vẻn vẹn rơi vào trong đầm lầy mười cái hô hấp liền bị tiêu diệt hoàn toàn.
Tuy rằng mộc đạo phân thân không mạnh bằng bản tôn, nhưng cũng đủ để chứng minh Chưởng Vị Hư Không của Hắc Diệu Đế Quân vô cùng nguy hiểm.
Cũng may, bị đầm lầy công kích là phân thân chứ không phải bản tôn, Khương Ly tự nhiên không nhận phải nửa điểm tổn thương.
Thời khắc mà Hắc Diệu Đế Quân phát hiện ra tình huống thực tế, bản tôn của Khương Ly đột nhiên xuất hiện, Hắc Giáp Cực Nhân mang theo vẻ vô tình, Nghịch Trần Kiếm cùng Tam Hoang Kiếp Kiếm đồng thời bổ về phía vị trí hư không tráo môn của đầm lầy.
Bởi vì phân thân từng rời vào trong đầm lầy, cho nên hắn mới biết được vị trí tráo môn của nó.
Khách khách khách!
Tráo môn bị phá hỏng, bên ngoài đầm lầy nhất thời nứt ra vô số vết nứt hư không, tuy rằng chưa hề hoàn toàn huỷ diệt, nhưng cũng bị tổn thương không nhẹ.
Ở vị trí mà kiếm mang rơi xuống, hắn càng đem vô số Thần Cách hạt giống đánh vào bên trong đầm lầy.
Uy năng của song kiếm không đủ để một chiêu trọng thương Chưởng Vị Hư Không, nhưng Thần Cách hạt giống thì khác.
Chúng nó tham lam hấp thu vận đạo bên trong đầm lầy, gần như c·ướp đoạt. Chúng nó mọc rễ nảy mầm ở giữa đầm lầy, vô số cự mộc từ từ mọc lên, khiến cho toàn bộ đầm lầy hoá thành rừng cây che trời.
Đây là đạo cùng đạo giao phong!
Là Thần Cách cùng Chưởng Vị giao chiến!
Thần Cách cao hơn Chưởng Vị hai đẳng cấp, hai người chiến đấu, liền giống như Chân Đế cường giả bắt nạt nhất phẩm Chân Nhân, quả thật là nghiêng về một bên nghiền ép.
Loại nghiền ép ấy vô cùng khủng bối, Chưởng Vị Hư Không ngay cả hai thanh tương đương với Tiên Thiên Linh Bảo bảo kiếm đồng thời công kích tráo môn đều không thể trọng thương, càng bởi vì Thần Cách Sâm Lâm nuốt chửng, bắt đầu tảng lớn tảng lớn tan vỡ.
"Thằng nhãi ranh ngươi dám!"
Hắc Diệu Đế Quân nổi giận gầm lên một tiếng, vọt về phía đầm lầy, giơ tay chém xuống vô số trảm kích, chém ngã một mảnh lại một mảnh rừng cây.
Nhưng chém bất tận!
Những Thần Cách đại thụ kia có Chưởng Vị Hư Không làm chất dinh dưỡng, tốc độ sinh sôi nảy nở quá mức đáng sợ. Khoảng thời gian Hắc Diệu Đế Quân chém đứt một gốc cây, đầy đủ để Thần Cách Sâm Lâm một lần nữa mọc ra trăm khoả, ngàn khoả cổ thụ.
Lão đã vô lực ngăn cản Thần Cách Sâm Lâm p·há h·oại Chưởng Vị Hư Không.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Chưởng Vị Hư Không của mình bị Thần Cách Sâm Lâm của Khương Ly hút sạch đạo lực.
Mà lại, Khương Ly càng điều khiển vô số cự mộc kéo tới, khiến lão không thể không cuống cuồng thoát đi đầm lầy, không dám để hắn dễ dàng áp sát.
Hiện tại, Thần Cách Sâm Lâm nuốt chửng đầm lầy giống với nuốt chửng Phong Hào lực lượng của Bạch Trạch lão tổ giống nhau.
Chưởng Vị lực lượng, Phong Hào lực lượng, đây chính là sức mạnh bản nguyên của Chưởng Vị, Phong Hào cường giả, một khi mất đi, liền không cách nào tái sinh, chỉ có thể trùng tu trở về.
May mắn chính là, lần này lão phân thần giáng lâm, huỷ diệt Chưởng Vị Hư Không cũng không phải toàn bộ, vẻn vẹn là một phần mười Hư Không mà thôi.
Mặc dù vậy, cũng đã xem như tổn thất nặng nề rồi!
Khách khách khách.
Hư không vết rách xung quanh đầm lầy càng ngày càng nhiều, cuối cùng đầm lầy triệt để khô cạn, đã biến thành một cái đầm bùn.
Vô số quái trùng dáng dấp giống con đỉa từ trong bùn đất chui ra, thất kinh rít to.
Nhưng những quái trùng nọ vừa mới bò ra, đồng dạng bị rễ cây đuổi theo đâm thủng, từng đầu quái trùng liên miên bị hút khô quắt, c·hết oan c·hết uổng.
Rốt cuộc, Hắc Diệu Đế Quân mang theo một phần mười Hư Không Lực Lượng, xem như triệt để khô cạn.
Hấp thu Phong Hào lực lượng của Bạch Trạch, không chỉ lâm thời gia tăng lực lượng của mộc đạo cho hắn, để hắn phát huy ra một phần uy năng của Thần Cách, càng giúp Khương Ly đạt được lượng lớn Phong Hào lực lượng.
Hiện tại hấp thu thêm Chưởng Vị Hư Không của Hắc Diệu Đế Quân, khiến cho Vận đạo của hắn càng thêm béo mập.
Dù sao, Phong Hào lực lượng hay Chưởng Vị lực lượng là đồng nguyên, là vật đại bổ cho Chưởng Vận Hư Không, có thể trực tiếp hấp thu bổ sung cho bản thân.
Khương Ly không chút chần chờ, điên cuồng luyện hoá những lực lượng kia, khiến cho Chưởng Vị Hư Không của hắn trực tiếp ngưng tụ hai phần ba.
Hơn nữa, bên trong Chưởng Vị lượng còn bỗng dưng sinh ra không ít Phong Hào lực lượng.
Hắn rõ ràng không tu luyện Phong Hào, nhưng hiện tại lại trực tiếp nắm giữ một tia Phong Hào lực lượng.
Những Phong Hào lực lượng kia tuy rằng không nhiều, nhưng lại có thể làm hạt giống để bồi dưỡng.
Chỉ cần bồi dưỡng thoả đáng, ngày sau, Khương Ly có cơ hội rất lớn, ở trên cơ sở của Vận Đạo Chưởng Vị, tăng thêm một cái Bạch Trạch Phong Hào.
"Còn muốn đánh tiếp không, đánh nữa ngươi sẽ càng tổn thất càng nhiều, hiện tại chạy trốn vẫn còn kịp..."
Khương Ly cố ý trào phúng nói, dự định khiến Hắc Diệu Đế Quân phân tâm, trong bóng tối lại lén lút xâu chuỗi đại thế, phong thiên toả địa, ngăn chặn toàn bộ con đường bỏ chạy của lão.
"Trốn? Ha ha, lão phu vì sao phải chạy trốn, dựa vào cái gì muốn chạy trốn! Ngươi làm hỏng bàn cờ của ta, thương tổn tới Chưởng Vị Hư Không của ta, lão phu không g·iết ngươi, thề không làm người!"
Hắc Diệu Đế Quân đã tức đến phát điên. Hai mắt của lão đỏ ngầu, liên tục gào thét phải đem Khương Ly chém thành muôn mảnh, đồng thời phất tay chém ra mấy trăm triệu kiếm mang, nơi mà kiếm mang hội tụ, dần dần ngưng tụ thành một toà Cổ Tượng tay cầm bảo kiếm.
Đây là chính Hoang Tổ Cổ Tượng của lão!