Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 150: Hư Không Đế Vực

Chương 150: Hư Không Đế Vực


Bạo động mặc dù bị áp chế nhưng bến tàu Thiên Nhai cùng phương viên trăm dặm xung quanh vẫn như cũ bị phá huỷ, hoá thành một vùng chân không tuyệt địa, tối thiểu phải cần ngàn năm mới có thể khôi phục.

Nhưng kết quả như vậy đã rất khả quan!

Khương Ly hít sâu một hơi, khí huyết phồng lên, vận chuyển Nghịch Luân chi lực, đem tất cả thương thế chữa trị hoàn toàn.

Bấy giờ, hắn mới chú ý đến sự hiện diện của Hà Bá.

"Lão phu Hà Bá ra mắt đạo hữu, cảm tạ đạo hữu xuất thủ tương trợ!"

Hà Bá thấy Khương Ly nhìn sang, vội vã ôm quyền, thái độ cực kỳ khách khí.

Khương Ly khẽ gật đầu đáp:

"Đạo hữu khỏi cần để ý, tiện tay mà thôi!"

Hắn xuất thủ trợ giúp Hà Bá thật sự chỉ là tiện tay mà thôi, cũng không thật tâm muốn cứu lão.

Hơn nữa, hắn cũng nhìn ra, lão nhân trước mặt tuy rằng tu vi chỉ là nhất giai Chuẩn Thánh, nhưng khí tức rất quỷ dị, mang cho hắn một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Đối với loại lão quái như vậy, Khương Ly chẳng muốn dây dưa quá nhiều.

Nhưng Hà Bá nghe hắn nói thế, sắc mặt chợt biến đổi, càng thêm vững tin Khương Ly là hạng người nhân đức vô song, thi ân không cần báo đáp.

Khiến lão kinh ngạc đó là mới qua chừng một tháng, khí tức của Khương Ly trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều, so với một tháng trước tăng lên không biết bao nhiêu cấp độ.

Quan trọng nhất đó là từ trên người Khương Ly, lão cảm nhận được cơ duyên của mình.

Quả nhiên, cơ duyên mà lão cảm ứng được đang nằm trên tay Khương Ly.

Có điều, Hà Bá cũng không dám hướng về phía Khương Ly đòi hỏi cái gì, mà thấp giọng nói:

"Tri ân đồ báo vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Đạo hữu trượng nghĩa cứu lão phu một mạng, ân tình của ngươi, lão phu nhớ kỹ, không biết có thể mời đạo hữu tới động phủ ngồi chơi chốc lát. Để lão phu dâng lên rượu quý tận tình tiếp đón?"

"Uống rượu?"

Khương Ly ngẩn người, trầm tư chốc lát liền gật đầu.

Hắn vừa đánh xong một trận, vừa vặn cần uống rượu để giải toả tâm tình.

.....

Vì báo đáp ân cứu mạng của Khương Ly, Hà Bá quyết định mời hắn tới động phủ dưới Tửu Mộng Tuyền, sau đó, lấy ra đủ loại linh quả trân quý, cùng hơn ngàn vò rượu, chiêu đãi Khương Ly.

Nhưng để Khương Ly im lặng đó là toà động phủ dưới đáy nước không phải của Hà Bá, linh quả đồng dạng không phải của Hà Bá, mà ngay cả hơn ngàn vò rượu bày ở khắp đại điện, cũng không phải của Hà Bá.

Tất cả những thứ trên đều bảo bối của một tên nữ yêu tên là Tiểu Tửu.

Tuy nhiên, nữ yêu Tiểu Tửu không biết chạy đi chỗ nào, đã hơn ba tháng chưa trở về, dẫn đến động phủ của nàng bị Hà Bá độc chiếm, rượu quý, linh quả của nàng bị Hà Bá trộm sạch.

Trao đổi vài câu, Khương Ly mới biết Hà Bá chủ tu công pháp gọi là Thần Kiếm Liệt Tửu Quyết. Tu hành môn công pháp này, không chỉ cần khổ luyện kiếm thuật, còn cần uống thật nhiều rượu.

Vì vậy, có thể nói, rượu chính là sinh mạng của lão.

Lấy Thiên Nhân đệ nhị trọng nhãn lực của Khương Ly, rất dễ dàng có thể nhìn ra chân thân của Hà Bá là một con cá trắm cỏ.

Cá trắm cỏ?

Trong thiên hạ, có không ít đại yêu đều tiến hoá từ dã thú, một con cá trắm cỏ tiến hoá thành yêu, tu thành Chuẩn Thánh, giống như không quá bất ngờ.

Nhưng để Khương Ly kinh ngạc đó là yêu thân của của vị Hà Bá trước mặt cực kỳ bất phàm. Mỗi cái xương cá sở hữu uy lực càng không thua gì một kiện Thiên Cực Đế Binh.

Đế Cảnh cường giả thông thường, sở hữu một kiện Thiên Cực Đế Binh đã vô cùng khó được, mà Hà Bá nắm giữ tới gần vạn cái xương cá, hết thảy đều là Thiên Cực Đế Binh.

Gần vạn thanh Thiên Cực Đế Binh cùng nhau xuất động, e rằng nhị giai Chuẩn Thánh cũng phải tránh né phong mang.

Chờ chút, xương cá...

Khương Ly không khỏi nghĩ tới, chính mình nhận được Thiên Đồ ban thưởng, bên trong có một bản vẽ hình xương cá, có thể đem xương cá luyện chế thành Tiên Thiên Linh Bảo.

Chẳng lẽ bản vẽ kia là chuyên môn dành cho Hà Bá?

Có điều, Khương Ly cũng không dự định vô duyên vô cớ đưa tặng bản vẽ cho lão.

Hắn và Hà Bá không quen không biết, tự nhiên sẽ không vì một bữa rượu mà dâng lên trọng bảo.

Hà Bá vừa lấy ra ngàn vò rượu, toàn bộ động phủ lập tức toả ra hương tửu bức người.

Sau đó, lão rất khách khí mời Khương Ly nhập tiệc.

Một trận tiệc rượu, vừa mở chính là bảy ngày.

Ngày thứ nhất, Hà Bá cùng Khương Ly ngồi đối diện đối ẩm, quan hệ vẫn còn tương đối xa lạ.

Ngày thứ hai, cả hai bắt đầu quen mặt, bầu không khí từ từ nóng lên, vốn từ cẩn thận đối ẩm dần dần chuyển thành cụng rượu.

Ngày thứ ba, ngày thứ tư, ngày thứ năm, ngày thứ sáu....

Ngàn vò rượu đã bị hai người uống hơn phân nửa, Hà Bá đã bắt đầu có chút men say.

Chỉ thấy Hà Bá một tay chống đỡ bàn rượu, chống đỡ thân thể loạng chà loạng choạng, một tay chỉ vào Khương Ly, miệng lầm bầm muốn nói gì, nhưng một mực đầu lưỡi thắt lại, nửa ngày không nói ra một câu.

"Hà đạo hữu, ngươi say rồi!"

Khương Ly bật cười, Hà Bá mặc dù tu luyện Thần Kiếm Liệt Tửu Quyết, tửu lượng rất mạnh nhưng uống liên tục uống mấy trăm vò linh tửu, sớm đã hơi choáng váng. Mà Khương Ly thì khác, tửu lượng của hắn từ lâu đã gần với đạo, nếu hắn không muốn say, thì rất hiếm loại rượu nào có thể khiến hắn say.

"Không, ta không, không có say. Ta nhận ra ngươi, ngươi là....ngươi là người mà lão phu từng gặp ở trong mộng...về phần là ai....lão phu đã quên..."

Hà Bá say ngất ngây nói.

"Ồ? Hà đạo hữu càng gặp ta ở trong mộng? Lời ấy thật là thú vị, cũng không biết, như thế nào mộng, như thế nào là tỉnh. Ai đang tỉnh, ai đang mơ?"

Khương Ly cười nói.

"Không, ta không...say....chớ vội...chế nhạo...lão phu...mộng tỉnh cái gì...trên đời làm gì có mộng, làm gì có tỉnh..."

Hà Bá say bí tỉ, hoàn toàn không nghe Khương Ly nói chuyện.

Khương Ly thấy vậy, chỉ có thể bất đắc dĩ nở nụ cười.

Hà Bá vẫn tiếp tục nói linh tinh.

Bỗng nhiên đôi mắt của lão sáng rực, vỗ bàn rượu đùng đùng vài tiếng, giơ tay chỉ trời mà mắng:

"Cuồn cuộn hồng trần...ta không sợ! Xa quê nhiều năm nhớ quê hương..."

Hà Bá nói xong, liền say ngất ngây ở trên bàn rượu, bắt đầu gáy khò khò.

Lại một đầu cá trắm cỏ nhớ quê hương sao...

Khương Ly trầm mặc, Hà Bá đã uống say, hắn liền uống một mình.

Dù sao, rượu mà lão lấy ra cũng không phải phàm tửu, ngược lại chính là linh tửu hàng đầu thiên địa.

Bao gồm ba loại: Tráng Cốt Thần Linh Tửu, Thông Huyết Ma Linh Tửu, Khai Niệm Yêu Linh Tửu.

Tráng Cốt Thần Linh Tửu là Thần Tửu, chuyên môn dùng để tăng lên đẳng cấp của xương cốt.

Thông Huyết Ma Linh Tửu là Ma Tửu, chuyên môn dùng để tăng lên đẳng cấp của huyết mạch.

Khai Niệm Yêu Linh Tửu là Yêu Tửu, chuyên môn dùng để ôn dưỡng thần niệm.

Liên tục uống vào ba loại linh tửu, mặc dù tu vi của Khương Ly chưa tăng lên quá nhiều, nhưng lại thu được lợi ích rất lớn.

Xương cốt thì không nói, tu vi luyện thể của hắn đã đạt tới Niết Bàn cửu trọng đỉnh cao, nhục thân tương đương với Thiên Cực Đế Binh, xương cốt mặc dù cứng cáp hơn, nhưng tăng trưởng không quá nhiều.

Ngược lại là Thông Huyết Ma Linh Tửu, càng trợ giúp giọt Tổ Huyết thứ chín của Khương Ly, ngưng tụ ra một phần ba.

Một phần ba tổ huyết, nhìn như không nhiều, nhưng thực chất tăng trưởng rất lớn.

Phải biết, muốn ngưng tụ ra giọt Tổ Huyết thứ chín, yêu cầu năng lượng hầu như vượt qua tám giọt Tổ Huyết ban đầu cộng lại.

Về phần Khai Niệm Yêu Linh Tửu tuy rằng không thể trợ giúp thần niệm của Khương Ly đột phá tới cảnh giới tiếp theo, nhưng cũng đã giúp hắn đạt tới Niệm Như Đại Hải cực hạn.

Một bữa tiệc rượu, không nghĩ tới còn có thu hoạch ngoài ý muốn.

Đưa mắt nhìn Hà Bá đang say bí tỉ nằm đối diện.

Khương Ly do dự chốc lát, lật tay lấy ra túi bản vẽ đặt lên bàn, sau đó ôm quyền rời đi.

Hắn còn nhiều chuyện muốn làm, không thể vì tham uống rượu mà bỏ lỡ thời gian.

....

Đông Hoang, Hư Không Đế Vực.

Hư Không Đế Vực nằm ở phía bắc của Đông Hoang, cả toà võ vực ẩn chứa vô biên hư không lực lượng, dẫn đến cảnh sắc so với những toà võ vực khác hoàn toàn khác biệt.

Trên bầu trời của Hư Không Đế Vực, có vô số ngọn núi lớn, thậm chí có cả từng toà đại lục lơ lửng giữa bầu trời, nhìn từ xa giống như nhân gian tiên cảnh.

Ngày hôm đó, chợt có một thanh niên mặc áo trắng, đạp trên lưng một đầu hắc long, lặng yên mà tới.

Thân hình của Hắc Long không tính quá lớn, chỉ dài chừng trăm trượng, xem chừng là một đầu cấp bảy Yêu Long.

Cấp bảy Yêu Long, nếu đặt ở hạ cấp, trung cấp võ vực, chính là một phương bá chủ, nhưng đặt ở Hư Không Đế Vực lại không mấy hiếm có.

Thanh niên kia, tu vi đồng dạng thường thường chẳng có gì lạ, tựa hồ cũng không phải cao thủ gì cả.

Trên người hắn có mây khói như ẩn như hiện, có lẽ bởi vì những mây khói kia che lấp, nên mới khiến cho hắn trở nên cực kỳ thông thường.

Thanh niên ngồi ở trên hắc long, một bên lặng lẽ phi hành bên trên bầu trời Hư Không Đế Vực, một bên lật xem một quyển sách cổ cũ nát, dáng vẻ vô cùng chăm chú, giống như bị nội dung bên trong hấp dẫn.

"Chân ý, Đạo ý, Chưởng Vị, Đạo Nguyên, Đạo Thống...thì ra Chủ Thần Thần Cách của ta tương đương với Đạo Thống. Chẳng trách có thể dễ dàng nghiền ép đám vận tu kia như vậy. Trời sinh ngũ linh, Thần Ma Yêu Tiên Quỷ. Thần đứng đầu trong ngũ linh, Ma Linh xếp thứ hai, Tiên Linh xếp thứ ba, Yêu Linh, Quỷ Linh xếp cuối cùng...."

Thanh niên nọ chính là Khương Ly, hắn đang nhìn sách cổ là một quyển sách tên Đại Đạo Toàn Giải bản thiếu lấy được từ trong bảo khố của Hắc Diệu Thương Hội.

Tuy rằng chỉ là tàn bản, nhưng nội dung bên trong Đại Đạo Toàn Giải, lại ghi chép rất nhiều tu hành thường thức, là một quyển sách tu hành lý luận. Khương Ly một đường tu hành tới nay, tốc độ tăng lên tu vi quá nhanh, tu đạo cũng quá thô ráp, cần thiết mài dũa một phen, quyển tàn bản này xuất hiện cực kỳ đúng lúc.

Chương 150: Hư Không Đế Vực