Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 182: Thượng Thiên Tước Thọ
Nếu Tất Đồ ngay cả Chân Thần Hộ Giáp cũng tu thành, e rằng ngay cả Viễn Cổ Đại Tu, y cũng không sợ.
"Như vậy, ta càng không có khả năng giành chiến thắng...."
Theo như lời của Phần Luyện Lô, Chân Thần Hộ Giáp vô cùng lợi lại, nhưng cũng cực kỳ khó tu thành, trong 100 tên Vương Tộc Thần Linh, có thể có vài ba người tu thành đã rất nghịch thiên.
Phương pháp tu luyện, là đem các loại trân bảo, bí bảo phần luyện thành thần dịch, sau đó nuốt chửng thần dịch, tiến hành tôi thể.
Coi như không thể tu ra Chân Thần Hộ Giáp, quá trình ăn thần dịch, cũng có thể tăng lên lực phòng ngự của nhục thân.
Phần Luyện Lô tăng lên là da thịt, xương cốt phòng ngự của Thần Linh, không thể tăng lên nguyên thần, thức hải.
"Cũng tốt, dù sao ta vốn không cho rằng mình có thể tu ra Chân Thần Hộ Giáp, nhưng nếu có thể tăng lên nhục thân phòng ngự, thì là ngoại lệ. Cũng không biết đem những bí bảo vô dụng trong tay đều phần luyện hết, có thể tăng lên bao nhiêu nhục thân phòng ngự..."
"Ly Tộc Đế Quân sử dụng Phần Luyện Lô, phần luyện ra chính là đoán tạo dịch, dùng để hợp thành bí bảo. Mà ta phần luyện ra càng là thần dịch, dùng để đoán thể, ai mạnh ai yếu, khó lòng nói rõ, phải thử qua mới biết được..."
Khương Ly đem từng đống từng đống đê giai bí bảo vô dụng lấy ra, đặt vào Phần Luyện Lô, bắt đầu tiến hành phần luyện.
Tiếp theo, bó lớn bó lớn Đồng Giáp thần dịch, bị Khương Ly phần luyện đi ra, nuốt vào trong bụng.
Thời đại đã thay đổi, đây là thời đại không cho phép Thần Linh tồn tại, thần dịch một khi được luyện thành, nhất định phải nhanh chóng ăn sạch, nếu không sẽ bị thiên địa xóa bỏ.
Đồng Giáp thần dịch là thần dịch cấp bậc thấp nhất, phía trên là Ngân Giáp thần dịch, phía trên nữa, còn có Kim Giáp thần dịch, vô cùng hi hữu, căn cứ vào lời của Phần Luyện Lô, chỉ có cực phẩm Tiên Thiên Linh Bảo cùng Khai Thiên Chí Bảo, mới có thể luyện thành Kim Giáp thần dịch.
Khương Ly bắt đầu thử ăn Đồng Giáp thần dịch.
Nhưng vừa mới nuốt vào trong bụng, liền bị thiệt lớn, dạ dày trực tiếp bị thần dịch nóng rực đốt xuyên, trong nháy mắt đã trọng thương...
Đây vẫn chỉ là Đồng Giáp thần dịch, nghe nói phẩm chất càng cao, nhiệt độ càng nóng bỏng...
Khương Ly âm thầm oán thầm, thầm nghĩ nếu không phải quá trình phần luyện thần dịch quá dài dằng dặc, thời gian thần dịch tồn tại lại quá ngắn, nói không chừng hắn có thể cầm Đồng Giáp thần dịch trực tiếp giội người, cam đoan giội ra ngoài một chậu, bỏng c·h·ế·t một đống lão quái.
Đương nhiên chỉ là trò đùa!
Ý tưởng như vậy, ở thời đại mạt pháp là không cách nào thực hiện.
Khương Ly lấy lại bình tĩnh, chịu đựng đau nhức kịch liệt, một bên hồi phục vết thương, một bên cưỡng ép luyện hóa Đồng Giáp thần dịch.
Ban đầu, cũng không có cái gì không ổn, quá trình luyện hóa dần dần đi lên quỹ đạo, hết thảy đều cực kỳ thuận lợi.
Nhưng, rất nhanh liền xảy ra vấn đề!
Mỗi luyện hóa một tia đồng dịch, thiên địa, liền bài xích hắn nhiều hơn một phần!
Nhục thân phòng ngự gia tăng, đồng thời độ khó hấp thu thiên địa chi lực...vậy mà cũng đang gia tăng!
Càng hỏng bét hơn là cùng thời điểm luyện hóa thần dịch thì tuổi thọ của Khương Ly cũng nhanh chóng xói mòn!
Cốt linh ngược lại là không hề tăng lên, nhưng Thương Thiên định cho hắn thọ mệnh, lại đang từng xíu từng xíu bị tước đoạt, nhằm trừng phạt Khương Ly tu Thần Linh Đạo.
Thần Linh là loại siêu thoát sinh linh đầu tiên, tu luyện Thần Linh Đạo chính là đang nghịch lại ý trời, thiên địa bất dung.
Sau khi Khương Ly luyện hóa hoàn chỉnh một giọt Đồng Giáp thần dịch, càng có một đạo tiểu thiên kiếp trực tiếp đánh xuống tới!
Lại luyện hoá thêm hai giọt Đồng Giáp thần dịch, ngay cả đại thiên kiếp cũng đánh xuống rồi!
Khương Ly âm thầm kinh hãi, vẻn vẹn mấy hơi thở, hắn liền bị trời xanh tước đoạt mất ba ngàn năm thọ mệnh.
Chân Vương cảnh võ giả, ngàn năm một tiểu thiên kiếp, ba ngàn năm một đại thiên kiếp.
Nếu dựa vào thời gian của Đông Hoang, Khương Ly mới đột phá tứ phẩm hơn mười năm, trên lý luận còn có mấy ngàn năm mới nghênh đón đại thiên kiếp. Ba ngàn năm kia chính là thượng thiên cho võ giả thời gian tu luyện, đề thăng tu vi.
Tu vi của võ giả càng ngày càng cao, uy năng của thiên kiếp cũng càng mãnh liệt. Nếu tốc độ đề thăng tu vi của võ giả có thể vượt qua tốc độ tăng cường của thiên kiếp, thì có thể tiếp tục tu hành, nếu không thể, vậy thì sẽ bị thiên kiếp gạt bỏ.
Khoảng thời gian giữa các lần đại tiểu thiên kiếp, là thượng thiên ban ân cho võ giả, là một cái giảm xóc kỳ nhằm tăng trưởng tu vi.
Nhưng thọ mệnh của hắn, thoáng cái đã bị tước đoạt mất ba ngàn năm.
Khương Ly không thể không bỏ dở quá trình luyện hóa đồng dịch, trên mặt lộ ra vẻ do dự.
Tước đoạt ba ngàn năm thọ mệnh nhìn như không đáng sợ, nhưng góp gió thành bão, góp ít thành nhiều. Nếu Khương Ly luyện hoá càng nhiều thần dịch, tiếp đó hắn sẽ bị tước đoạt ba vạn năm, ba mươi vạn năm...
Bản thân Khương Ly tu luyện năm hệ tu vi, thọ mệnh vượt qua tu hành giả bình thường rất nhiều lần.
Không nói đến võ đạo, Cổ Thần, Cổ Yêu, chỉ nói tới Cổ Ma và Kiếp Huyết, đã đủ để khiến Khương Ly sống được thật lâu.
Trên lý thuyết, cửu phẩm Đế Quân có thể sống được trên hai mươi vạn năm, mà cửu niết Cổ Ma thọ nguyên càng thêm dài dằng dặc, tối thiểu có thể sống được trên năm mươi vạn năm.
Về phần Kiếp Huyết lại càng khoa trương, Kiếp Huyết tiểu thành, nhẹ nhõm có thể sống trên mười vạn năm, mỗi tăng thêm nhất tinh, lại diên thọ mấy vạn năm đến mười mấy vạn năm.
Cho nên thọ mệnh của hắn hiện tại đã vượt qua trăm vạn năm, vì thế Khương Ly mới dám tuỳ ý sử dụng Tuế Nguyệt Tháp để tu luyện.
Nhưng một mực bị tước đoạt như vậy, đến một thời điểm nào đó, hắn sẽ c·h·ế·t.
Quan trọng hơn đó là hiện tại cốt linh của hắn rất trẻ tuổi, căn bản không e ngại đại tiểu thiên kiếp.
Nhưng nếu bị tước đoạt thọ mệnh quá nhiều, đại tiểu thiên kiếp mãnh liệt đến mức ngay cả Đế Quân, Chuẩn Thánh đều có thể diệt sát thì hắn nên làm như thế nào?
Thần Linh Đạo tuyệt đối không thể tu, nếu không cuối cùng sẽ có một ngày, sẽ bị thiên địa mạt sát!
Nhưng nếu không tu Thần Linh Đạo, hắn làm sao mới có thể chiến thắng được Tất Đồ, làm sao mới có thể giữ gìn được vinh quang của Hoang Cổ Thánh Nhân?
"Ta giống như lại gặp được lựa chọn trọng đại. Nếu so sánh vinh quang của Hoang Cổ Thánh Nhân vớ thọ mệnh, thì bất kể là ai đều sẽ lựa thọ mệnh đi. Ta cũng tiếc mệnh, cũng sợ c·h·ế·t, cùng lắm thì không tu Thần Linh Đạo, không tu Chân Thần Hộ Giáp. Dựa vào tu vi Cổ Ma của ta bây giờ, chỉ cần tinh tế tính toán, cũng có bảy thành nắm chắc cùng Tất Đồ đánh hoà. Hơn nữa, coi như tu luyện Thần Linh Đạo, nghịch thiên mà đi, thật có thể chiến thắng Tất Đồ sao? Đại khái vẫn là ngang tay đi.."
"Chân Thần Hộ Giáp, không tu cũng được..."
Khương Ly thở dài, rốt cuộc có quyết định, nhưng hắn vừa mới làm ra quyết định, bỗng nhiên có tiếng khóc nỉ non, truyền vào trong tai hắn.
Tiếng khóc kia đúng là phát ra từ Luân Hồi Chung.
Lần đầu tiên, Luân Hồi Chung không nhận khống chế của Khương Ly.
Lần đầu tiên, Luân Hồi Chung tự động bay ra khỏi thân thể hắn, lắc người hoá thành một lão giả râu bạc, thân thể hư huyễn, hắc giáp hư huyễn, vác trên lưng một thanh trường kiếm hư huyễn, trầm mặc không nói, quỳ gối trước người hắn.
Ánh mắt Khương Ly nhíu lại, trầm giọng hỏi.
"Ngươi là...Luân Hồi Chung?"
Lão giả hư huyễn lão lệ tung hoành, lắc đầu, lại trầm mặc gật đầu.
Khương Ly nhíu mày, thôi động Vạn Vật Câu Thông, muốn nghe tiếng lòng của lão.
Nhưng, nghe không được! Chẳng biết tại sao, Vạn Vật Câu Thông của hắn ở trước mặt lão giả càng mất đi hiệu lực.
Lão giả chỉ là trầm mặc không nói, hướng phía Khương Ly lễ bái, Khương Ly không biết đối phương muốn biểu đạt điều gì, đang âm thầm khó hiểu.
Chợt thấy lão giả hơi khẩn trương chốc lát, sau đó cắn răng nhảy vào trong Phần Luyện Lô.
Hí!
Khương Ly lập tức kinh hãi!
Lão giả hư huyễn chính là Luân Hồi Chung, Luân Hồi Chung lại là át chủ bài của hắn. Coi như hắn không tu luyện Thần Linh Đạo cũng không thể nào đem Luân Hồi Chung phần luyện mất.
Làm sao sẽ cho phép lão giả nhảy vào Phần Luyện Lô tự diệt!
Huống chi hắn căn bản không có ý định tu luyện Thần Linh Đạo, tự chịu diệt vong nha, tự nhiên không muốn trơ mắt nhìn Luân Hồi Chung ở ngay trước mắt mình phần luyện thành một bãi thần dịch...
Khương Ly vội vã xông đến bên cạnh thân lò, muốn đem lão giả cứu ra ngoài, nhưng vừa mới vươn tay luồn vào trong lò, liền bị lô hoả nóng bỏng đốt diệt toàn bộ cánh tay, nếu không phải hắn thu tay thật nhanh, sợ là ngọn lửa sẽ vọt đến toàn thân, đem cả người hắn đốt diệt.
Đây là Luân Hồi Chung phần luyện sinh ra nhiệt lượng, Khai Thiên Chí Bảo sao mà kinh khủng!
Dần dần, hắn phát hiện, chính mình ngay cả đến gần Phần Luyện Lô mười trượng đều không thể làm được, sau đó là trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng...
Kinh khủng nhiệt lượng không ngừng khuếch tán, khiến cho Khương Ly không thể không tránh đi cực xa, nếu hắn còn có Luân Hồi Chung, có lẽ dám mở ra Luân Hồi Cự Nhân chống cự nhiệt độ cao tới gần Phần Luyện Lô, nhưng đáng tiếc...Luân Hồi Chung hiện giờ đang ở trong lò!
Luân Hồi Chung đã quyết ý, muốn đem chính mình phần luyện thành thần dịch sao?
Vì cái gì!
Vì sao muốn thút thít, vì sao muốn bi thương, vì sao muốn quỳ lạy, vì sao muốn tự diệt...