Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 197: Hồng Bàng Kỷ Thị
Rốt cuộc, hắn rốt cuộc biết được, cái gì gọi là Lạc Thần Giới, cái gì gọi là Xích Quỷ Quốc.
Tại sao tất cả mọi thứ ở nơi đây, hắn đều không thể đụng vào?
Vạn năm trước, phương bắc có một vị quốc vương gọi là Đế Minh đi tuần phương Nam, đến Ngũ Lĩnh Sơn, cưới con gái Vụ Tiên, sinh ra một người con tên là Lộc Tục. Lộc Tục từ nhỏ thông minh thánh trí, được Đế Minh yêu thích, muốn nhường ngôi. Nhưng Lộc Tục từ chối, không dám vâng mệnh, Đế Minh mới lập con cả là Đế Nghi nối ngôi, cai quản phương Bắc.
Đó là một thanh niên mặc áo bào tím, giữa đôi mắt thâm thuý như tinh không, giữa mi tâm có một đạo Tử Diễm Ấn Ký lúc ẩn lúc hiện.
Lại thi triển thần thông, dùng nước sông dìm ngập hang cáo, diệt trừ hậu hoạn.
Thiên địa xa lạ.
Là Ngư Tinh mở miệng nói tiếng người.
Mấy tháng sau, thanh niên mặc áo trắng rốt cuộc gặp được vị Sùng Lãm vương tử nọ.
Ba năm đi qua,
Ngày Sùng Lãm hạ sinh, tử khí ba ngàn dặm, trên mi tâm tự mang theo Tử Diễm Ấn Ký, được hết thảy Lạc dân xưng là Thần Tử.
Thanh niên áo trắng nhíu mày càng sâu.
Hai người một trước một sau, chậm rãi đi dạo khắp bốn phương.
Thanh niên mặc áo trắng trầm mặc lắng nghe, một mực đợi từ sáng sớm cho đến lúc mặt trời lặn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta là ai...vì sao sẽ xuất hiện ở Xích Quỷ Quốc?"
Lạc Hiền Vương nghe được sự tích của Ngư Tinh, lập tức giận tím mặt, quyết tâm g·iết c·hết Ngư Tinh, trừ hại cho dân.
.....
Thanh niên mặc áo trắng cảm thấy mười phần hoang mang.
Ngư Tinh thấy vậy, ánh mắt lộ ra một tia thoả mãn, tên Lạc dân này đúng là biết điều! Bèn há miệng đón mồi, lại bị thần thiết đốt cháy cổ họng, vùng lên chống cự, quật đuôi vào thân thuyền, đem thuyền gỗ đập nát.
Lại về sau, Kinh Dương Vương lấy con gái của Động Đình Long Đế tên là Thần Long, sinh ra một người con trai gọi là Sùng Lãm.
Lạc Hiền Vương một mình một kiếm xông lên sào huyệt của Hồ Vương, đại chiến ba ngày ba đêm, lần lượt chém đứt chín cái đuôi của Hồ Vương, rốt cuộc đem nó trấn sát. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đại thụ thật là lớn, đột cao vượt qua trăm vạn trượng, phẩm cấp chỉ sợ đạt tới Tiên Thiên Linh Thụ đi...Thế nhưng là, Tiên Thiên Linh Thụ là cái gì, nơi đây lại là chỗ nào..."
Mà bản thân hắn thì tựa hồ lâm vào ngủ say, b·ất t·ỉnh tại chỗ.
Cứ như thế vòng vo mấy mươi năm, Lạc Hiền Vương đạp khắp thiên địa, trấn áp vô số Lạc Thú, danh tiếng lan xa.
"Lạc Thần Giới...Xích Quỷ Quốc...Hồng Bàng Kỷ Thị...những từ ngữ này thật quen tai, giống như từng nghe qua ở nơi nào, nhưng ta không nhớ nổi..."
Quân Xích Quỷ bại trận liên miên, ngay cả Kinh Dương Vương cũng thua ở trong tay Đế Lai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây là một đầu Vương cảnh Lạc thú, mình dài ba trăm trượng, đuôi như cánh buồm, mở miệng có thể nuốt chửng mấy ngàn người.
....
Hắn không biết chính mình là ai, không biết Xích Quỷ Quốc lại là nơi nào, càng không biết chính mình vì sao tồn tại.
"Nghịch Mệnh Thần Thuật, phát động!"
Về sau, Lạc Thần lâm vào ngủ say, Lạc tộc chậm rãi phồn diễn sinh hoạt, lập nên rất nhiều quốc độ.
Thanh niên mặc áo trắng nhíu nhíu mày.
Thanh niên mặc áo trắng không biết nên đi nơi nào, liền quyết định đi theo bọn họ, một mực đi thẳng. đi thẳng...
Đưa mắt nhìn lên trên một cây đại thụ bao phủ thương khung, cách xa hàng vạn dặm vẫn có thể nhìn thấy, như có điều suy nghĩ.
Trừ xong Ngư Tinh, Lạc Hiền Vương rời khỏi vùng biển Đông Nam, hướng về phía vùng Long Biên.
Đầu Ngư Tinh nọ cực kỳ hung hãn, khi nó bơi thì sóng nổi ngất trời, thuyền bè qua lại đều bị nó nhấn chìm, người trên thuyền đều bị nó nuốt sống. Vô số Lạc dân rất kinh sợ Ngư Tinh, dần dần không người dám ra biển.
"Vì cái gì, người nơi đây không nhìn thấy ta..."
Nơi đây từng có một cây cổ thụ gọi là Chiên Đàn, cao mấy vạn trượng, cành lá sum suê tươi tốt, che kín cả một vùng trời, nhưng ngàn năm trước, Chiên Đàn Thụ khô héo, hoá thành một đầu Vương cảnh đỉnh cao Mộc Tinh. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Lộc Tục, Sùng Lãm...Tử Diễm Ấn Ký...có chút quen thuộc..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh niên mặc áo trắng thử nghiệm vài lần, thân thể của hắn rõ ràng không phải hư ảo, nhưng lại có thể trực tiếp xuyên qua cơ thể của những người khác, cũng có thể xuyên qua hết thảy vạn vật.
"Vương cảnh Lạc thú là cái gì...không rõ, không rõ..."
Thanh niên mặc áo trắng thấp giọng thì thào, chỉ cảm giác đầu Ngư Tinh kia rất yếu, rất yếu, chính mình chỉ cần một ngón tay liền có thể trấn sát.
Lạc Hiền Vương cùng Mộc Tinh đại chiến trăm ngày trăm đêm, rốt cuộc thành công đem Mộc Tinh chém g·iết,
Mặt trời vừa xuống núi, mấy tên nông phu hô hoán nhau, vác theo nông cụ, đập trâu về nhà.
Thanh niên mặc áo trắng có chút hiếu kỳ, lặng lẽ bám theo.
Chừng nửa canh giờ, bọn họ rốt cuộc đi tới một cái sơn thôn nho nhỏ dưới chân núi.
Chỗ ở của Ngư tinh là một cái hang lớn ăn sâu xuống đáy biển, trên hang có một dãy núi đá cao ngăn miền duyên hải ra làm hai vùng.
Cách thanh niên không xa, có mấy tên nông phu đang cày cấy, trợ giúp thanh niên giải đáp nghi hoặc.
Lộc Tục một mình tiến về phương Nam, đánh bại mười lăm bộ cường giả, lập nên Xích Quỷ Quốc, tự xưng Kinh Dương Vương, cai quản phương Nam.
"Nơi đây là Lạc Thần Giới, Xích Quỷ Quốc, Hồng Bàng Kỷ Thị!"
Một thanh niên mặc áo trắng hành tẩu giữa thiên địa.
Có Đế Lai từ phương Bắc điều động trăm vạn đại quân cùng thú triều tràn xuống phương Nam.
Bốn năm sau, Lạc Hiền Vương đi ngược lên vùng núi đến đất Phong Châu.
Hắn đóng một chiếc thuyền thật lớn, rèn một khối thần thiết có nhiều cạnh sắc, dùng địa hoả nung đỏ, rồi đem khối thần thiết xuống thuyền chèo thẳng đến hang ổ của Ngư Tinh.
Hắn không biết nên đi nơi đâu, hắn đứng ở trên bờ ruộng, nghe đám nông phu thấp giọng đối thoại.
Hồ Vương thường hoá thành hình người, trà trộn vào thôn trang, dụ dỗ thiếu nữ bắt về hang ăn thịt, một mực hoành hành từ vùng Long Biên đến vùng núi Tản Viên hơn ngàn năm.
Sùng Lãm là đệ nhất thiên tài của Xích Quỷ Quốc, mười lăm tuổi song song đột phá Tướng cảnh, Hầu cảnh thực lực bức thẳng thế hệ trước. Ba mươi tuổi đột phá Vương cảnh, được Kinh Dương Vương truyền ngôi, phong làm Lạc Hiền Vương, là vị Lạc Vương đời thứ hai của Xích Quỷ Quốc.
Ðế Lai đem theo cả nữ nhi của mình là Âu Cơ và rất nhiều thị nữ. Thấy Lĩnh Nam phong cảnh tươi đẹp, thiên tài địa bảo sung túc, Ðế Lai sai quân dựng thành đắp lũy định quyết định xâm chiếm bằng được Xích Quỷ Quốc.
Rõ ràng thanh niên mặc áo trắng đi tới bên cạnh bọn họ, đứng bên bờ ruộng, nhưng đám nông phu lại không hề nhìn thấy.
Thanh niên mặc áo trắng, không có chuyện gì, cũng lặng lẽ đi theo.
"Ngươi chính là Lạc Hiền Vương? Đánh với ta một trận, nếu thắng ta sẽ gả cho ngươi, nếu thua từ nay về sau, Xích Quỷ Quốc các ngươi phải quy hàng!"
Khi tử quang quanh người sáng chói đến cực hạn, ở sâu trong thức hải của Khương Ly chợt có một đạo thần niệm hoá thành độn quang, loé lên một cái đã không biết tăm tích.
Thanh niên áo trắng một mực đi theo lưng hắn nhiều năm, quan sát quá trình trưởng thành của Lạc Hiền Vương, toàn bộ thiên địa, không người phát giác sự hiện diện của hắn.
Trên núi Long Biên có một đầu Vương cảnh Lạc thú là Cửu Vĩ Hồ Vương.
Lạc Hiền Vương cười nhạt, nhấc kiếm chém tới, đem Ngư Tinh chém làm ba khúc, c·hết ngay tại chỗ.
Ở lại sơn thôn chừng nửa năm, hắn cuối cùng quyết định rời khỏi sơn thôn, tiến về kinh đô Nghĩa Lĩnh.
Bọn họ căn bản không nhìn thấy hắn.
Lúc bấy giờ đất Lĩnh Nam vẫn còn hoang vu, Lạc thú tàn phá bừa bãi, không một nơi nào an ổn, Lạc Hiền Vương vừa lên ngôi không bao lâu liền quyết chí đi du ngoạn thiên hạ.
Đây là chuyện gì xảy ra?
Một năm này,
Chương 197: Hồng Bàng Kỷ Thị
Trong thành do một thiếu nữ xinh đẹp truyệt trần, dẫn đầu vô số binh sĩ, trấn thủ đầu thành.
Lạc Hiền Vương đi đến vùng bờ biển Đông Nam, gặp phải một đầu Ngư Tinh.
Thời không xa lạ.
Nghe được tin dữ, Lạc Hiền Vương tức tốc trở về ứng phó quân địch.
Mấy tên nông phu nọ một bên làm đồng, một bên nói chuyện phiếm, vô ý nhắc tới chuyện trên, cũng không phải cố ý giúp thanh niên mặc áo trắng giải hoặc.
Hắn dẫn theo mười lăm bộ cường giả, liên tiếp đánh bại quân phương Bắc, một đường đánh tới thành luỹ của Đế Lai, lại phát hiện Đế Lai đang bế quan tu luyện.
Đáng tiếc, hắn không thể đụng chạm vào sự vật ở phương thế giới này.
Thiếu nữ mặc giáp đỏ uy phong lẫm lẫm, từ trên thành cao nhìn xuống.
"Ngươi là người phương nào, lại dám to gan chạy tới địa bàn của bản Vương, muốn c·hết!"
Thế là thanh niên mặc áo trắng ở lại trong sơn thôn, lặng yên nghe ngóng tin tức từ trong lời của thôn dân, cố gắng hiểu rõ hơn về phương thế giới này.
Thanh niên mặc áo trắng hai mắt mờ mịt, hắn giống như đã quên rất nhiều chuyện, rất nhiều, rất nhiều...
Lạc Hiền Vương không đáp mà giơ lên thần thiết lên giả bộ như ném một người cho nó ăn.
Đám nông phu trò chuyện, phần lớn là việc phàm tục, có việc nhà, có việc lý thú trong thôn. Bọn họ tựa hồ chỉ là phàm nhân ở Xích Quỷ Quốc. Nhưng phàm nhân, lại là cái gì đâu...không rõ, không nhớ nổi...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.