Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 297: Đầu Ta Ngốc, Đọc Ít Sách, Nghe Không Hiểu

Chương 297: Đầu Ta Ngốc, Đọc Ít Sách, Nghe Không Hiểu


"Yêu...Yêu Vương đỉnh phong!"

Sắc mặt Kim Luân Pháp Sư run rẩy, lão đứng quá gần Nghiệt Long, đối mặt với uy áp của gã, quả thực giống như thái sơn áp đỉnh, cả người đau đớn, nửa bước khó đi.

Không cách nào tưởng tượng, không cách nào tưởng tưởng, Đông Di tộc càng chiêu mộ được một gã Yêu Vương đỉnh phong làm khách khanh. Kế từ đó, vạn tộc thi đấu tạm thời chưa nói, nhưng muốn tranh đoạt ngàn năm Dược Tuỷ liền không có cửa rồi.

"Chuyện hôm nay liền dừng ở đây, là Tiên Ti tộc ta lỗ mãng!"

Kim Luân Pháp Sư khẽ cắn môi, trong lòng biết đại sự không ổn, hiện tại lão chỉ muốn rời đi.

Tiên Ti tộc ở tầng thiên giới thứ nhất cũng xem như một phương đại tộc, tộc trưởng là một vị ngũ phẩm sơ kỳ cường giả, nhưng căn bản chẳng thể chống lại Đông Di tộc có Yêu Vương đỉnh cao làm chỗ dựa.

Từ Chi Hà ngoài mặt hừ lạnh, nhưng trong lòng thì thở nhẹ một hơi.

Kim Luân Pháp Sư đồng ý dừng tay, đồng dạng hợp với tâm ý của lão.

Khương Ly cũng không đuổi cùng g·iết tận Tiên Ti tộc. Hắn chung quy chỉ là ngoại nhân, bản thổ tiên tộc tranh đấu ra sao, đều không phải chuyện của mình, nếu hắn ra tay quá ác, rất dễ dàng sẽ khiến Tiên dân căm thù...

Hắn muốn giao hảo với Đông Di tộc, nhưng cũng không muốn đắc tội với những tiên tộc khác...

Đây vốn chẳng phải tác phong làm việc của hắn, nhưng vì ân sư Hoang Cổ tìm kiếm, Khương Ly liền tạm thời thu lại tâm tư.

Tiên Ti tộc quần tu coi như ngu xuẩn hơn nữa, hiện tại cũng biết mình không phải đối thủ của một vị Yêu Vương đỉnh phong, nội tâm chỉ muốn chạy trối c·hết.

Nhưng Mộ Dung Phục lại không nguyện ý!

Gã sắc mặt âm tình bất định, nhấc chân bước về phía trước, ngón tay run rẩy chỉ về phía Khương Ly, tựa hồ vô cùng kích động.

"Ngươi, ngươi, ngươi...."

Là tức giận tới cực điểm sao? Làm sao sẽ kích động như vậy?

Kim Luân Pháp Sư thầm hô nguy hiểm, thiếu tộc trưởng nhà mình đầu óc không quá linh quang, nếu cố ý trêu chọc Khương Ly...

Không được, tuyệt đối không được!

Mặc dù đối phương chẳng qua là ngoại tu, mặc dù đối phương tu vi chưa rõ, mặc dù đối phương yếu hơn nữa, chỉ cần có một tên Yêu Vương đỉnh phong tôi tớ, liền không phải tồn tại mà Tiên Ti tộc có tư cách trêu chọc.

"Thiếu tộc trưởng, không thể đắc tội hắn nha!"

"Lăn, lăn, lăn ! Ta đương nhiên biết không thể đắc tội! Bá khí, quá bá khí rồi, bản thiếu tộc trưởng sống cả đời, ước mơ lớn nhất chính là phong thái uy phong cái thế như vậy nha! Một lời động, Yêu Vương đỉnh phong thủ hạ ra, kinh sợ bốn phương, phong vân biến sắc! Quá bá khí! Quá đẹp trai! Nổ tạc trời! Ta quyết định..."

Ầm!

Mộ Dung Phục quỳ bịch xuống trước mặt Khương Ly.

"Ta muốn bái ngươi làm thầy! Ta muốn giống ngươi như vậy, sống một cuộc đời rạng rỡ! Tiên Ti tộc quá nhỏ, đệ nhất thiên giới quá nhỏ! Ta muốn giống như ngươi, bá khí bắn ra bốn phía, sáng mù mắt c·h·ó!"

Khương Ly ngẩn ra.

Hắn là đang bị người bái sư sao? Bị một kẻ ngu dốt tuyệt thế bái sư?

Thu đồ đệ?

Vẻ mặt Khương Ly trở nên cổ quái, hắn thật sự không yêu thích thu đồ đệ.

Cả đời hắn, từng thu ba tên đồ đệ, trong đó lúc tu vi còn thấp, từng thu một gã đồ nhi ở trên phương diện trận đạo là Vân Bất Kham. Lúc ở Hoang Châu, hắn từng dạy một thiếu niên tên Lăng Hàn đao đạo. Nhưng đó đều không phải đệ tử nhập thất của hắn, chỉ xem như đệ tử ký danh.

Cho nên từ trước đến nay, hắn chỉ thu một người đệ tử thân truyền duy nhất là Diệp Phàm, kế thừa một phần đạo thống của mình.

Khương Ly thu đồ đệ, ngoại trừ duyên phận ra, còn cần xem xét phẩm tính, nhân quả, không thể nào tuỳ ý thu nhận.

Giống như Mộ Dung Phục vừa thấy mặt liền muốn bái sư, động tác tựa hồ có chút bất cẩn.

Nghĩ tới đây, Khương Ly lạnh nhạt nói:

"Trong ngắn hạn, ta không dự định thu thêm đồ đệ, các hạ vẫn mời cao minh khác đi!"

Mộ Dung Phục sững sờ, trực tiếp ngẩn người tại chỗ, dáng vẻ mờ mịt chẳng biết làm sao.

Là ta từ chối quá trực tiếp, đả kích người trẻ tuổi trước mặt rồi ư?

Khương Ly thầm nghĩ.

10 hơi thở đi qua.

20 hơi thở đi qua.

30 hơi thở đi qua.

Mộ Dung Phục bỗng nhiên mờ mịt hỏi:

"Cái kia...tiền bối, ta có thể hỏi ngươi một chút, mời cao minh khác là có ý gì, đầu ta ngốc, đọc ít sách, nghe không hiểu!"

"Ý tứ là ngươi nên tìm danh sư khác!"

Khương Ly bật cười, giải thích.

"À? ngươi không muốn cho ta làm đồ đệ sao? Ta có thể cho ngươi rất nhiều rất nhiều dê bò, vàng bạc, cho ngươi rất nhiều rất nhiều nữ nhân, ta thật sự rất muốn bái ngươi làm thầy nha!"

Mộ Dung Phục đưa tay lên khoa khoa, ý tứ là gã có thể cho Khương Ly rất nhiều rất nhiều đồ vật.

Dê bò, vàng bạc, những thứ đó có tác gì với võ giả?

Khương Ly hơi im lặng, trên thực tế, vừa rồi hắn đã dùng thần niệm quét qua Đông Di tộc, võ giả Đông Di tộc đều yêu thích nuôi dê bò, lúc giao dịch dĩ nhiên cũng dùng đến vàng bạc thế gian.

Hắn không phải Tiên dân, nên không có hứng thú với dê bò, vàng bạc.

Cho tới nữ nhân...đỉnh lô cấp thấp hắn chẳng lọt mắt, đỉnh lô cấp cao Mộ Dung Phục lấy không ra, hắn tự nhiên cũng không động tâm.

"Xin lỗi, các hạ vẫn mời cao minh khác đi!"

Khương Ly lắc đầu một cái, mang theo đám Tô phu nhân, theo chân Từ Chi Hà tiến vào Đông Di tộc.

Mộ Dung Phục thì cực kỳ ảo não thất vọng, sau đó bị đám võ giả Tiên Ti tộc lôi đi.

Một hồi phong ba, liền cứ như thế dẹp loạn.

Muốn giám hộ đám Khương Ly nhập cảnh, cần thiết hướng về phía Đại La Thiên bẩm báo. Vì vậy, Từ Chi Hà thấp giọng cảm tạ Khương Ly vài câu, liền vội vàng chạy đi liên lạc với tiên tộc ở Đại La Thiên, chỉ phái Thiên phu trưởng Từ Chi Hổ giúp năm người Khương Ly dàn xếp chỗ ở.

Người của Đông Di tộc đồng dạng rất bài ngoại, nhưng nghe nói mấy người Khương Ly đã đồng ý gia nhập Đông Di tộc, dồn dập trở nên nhiệt tình hiếu khách.

Thiên phu trưởng Từ Chi Hổ càng lấy ra rượu ngon cất giấu nhiều năm, mang theo một đám chiến sĩ, mời mọc Khương Ly nhậu nhẹt.

Rượu là phàm rượu, thịt chính là dê bò mà Đông Di tộc tự mình chăn nuôi.

Ô Thiên Phong, Quảng Hàn, Tô phu nhân đã tích cốc nhiều năm, tự nhiên lười ăn phàm trần rượu thịt.

Nghiệt Long là Yêu Vương, càng khinh thường ăn đồ vật thông thường.

Chỉ có Khương Ly đáp ứng lời mời của tộc nhân Đông Di tộc.

Hành trình đi tới Cổ Thiên Đình hôm nay, tuy rằng có trọng trách trong người, nhưng hiện giờ hắn thu được quá ít tình báo, nên dự định ở trong miệng đám người Đông Di tộc thu thập một chút tình báo.

Tộc nhân Đông Di tộc vô cùng nhiệt tình, tính cách cũng hàm hậu, chất phác, tuyệt đại đa số đều biết rõ Khương Ly tu vi cực cao, nhưng lại không quá kính sợ, chỉ đem Khương Ly xem thành một vị bằng hữu đến từ phương xa.

Đối với một đám võ giả cấp thấp, lấy thủ đoạn của hắn tự nhiên dễ dàng thu được lượng lớn tình báo.

Thiên phu trưởng Từ Chi hổ là người có tu vi cao nhất, đã là nhị phẩm đỉnh cao, vì vậy, cũng là người biết được nhiều bí ẩn nhất ở trong bộ tộc bên ngoài tộc trưởng.

Gã một bên nấc rượu, một bên khoác vai bá cổ Khương Ly, một bên không tôn không ti giảng giải đủ loại tình báo cho Khương Ly nghe.

Tam Thập Tam Thiên có ba mươi ba tầng thiên giới, nhưng trong đó chỉ có chín tầng thiên giới thích hợp sinh tồn, có Tiên dân ở lại.

Hai mươi tư tầng thiên giới khác, đều bị trận chiến thời thượng cổ phá hỏng, nguy cơ trùng trùng, bị Tiên dân gọi là Táng Địa.

Bên trong Táng Địa, nghe nói tồn tại rất nhiều hung vật, có thượng cổ thi ma, có cơ duyên cổ lão, cũng có phản loạn Tiên tu trốn đến Táng Địa.

"Táng Địa cực kỳ nguy hiểm, nghe nói gần ngàn năm trước, có một tên Đại La Thiên Đế Quân tiến vào Táng Địa tìm dược, bị mấy đầu Đế cảnh thi ma trọng thương. Chà chà chà, đây chính là Đế cảnh thi ma, dĩ nhiên xuất hiện mấy đầu!"

Lời của Từ Chi Hổ, để Khương Ly âm thầm kinh ngạc. Hắn nhìn thấy Tiên dân nhàn nhã sinh hoạt ở trong đệ nhất thiên giới, vốn tưởng rằng ở trong Tam Thập Tam Thiên không nguy hiểm như tưởng tượng của mình.

Không nghĩ tới, còn có những phương Táng Địa như vậy!

"Ngàn năm một lần vạn tộc thi đấu sắp bắt đầu, hi vọng năm nay chúng ta không tiếp tục lót đáy...Hazz, nếu có thể dành được hạng nhất của đệ nhất thiên giới tiểu đấu, lại ở trong Đại La Thiên thi đấu đoạt được vị trí tốt, liền có thể thu được Ngũ Phương Thượng Đế ban thưởng..."

Có ta ở đây, các ngươi đại khái sẽ không lót đáy đi...Khương Ly thầm nói.

"Thiên tài địa bảo ở các phương thiên giới, các mỗi trăm năm đều phải hướng về phía Đại La Thiên Ngũ Đế tiến cống một lần, nếu ngươi muốn tầm bảo, có thể vào Táng Địa. Nơi đó trời đất bao la, cái gì đều có...Đúng rồi, ngươi là ngoại tu, nếu muốn lập tam công hơn phân nửa cũng phải tiến vào Táng Địa. Đương nhiên, chỉ là nhân cấp chiến công mà thôi, không quá phiền phức..."

Táng địa sớm muộn ta phải đi....Khương Ly thầm nói.

"Táng Địa cũng không phải muốn vào liền có thể vào. Táng Địa được phân làm bảy cấp, muốn tiến vào cấp năm Táng Địa trở lên, nhất định phải thu được lệnh bài thông hành từ trong tay Ngũ Phương Thượng Đế..."

Còn có hạn chế như vậy? Khương Ly nhíu mày.

Sau một phen uống rượu trò chuyện, đám Đông Di tộc nhân hàm hậu dồn dập rời đi. Khương Ly thì trở về biệt viện của chính mình.

Chương 297: Đầu Ta Ngốc, Đọc Ít Sách, Nghe Không Hiểu