Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 298: Con Buôn Vô Lương Tâm Ô Thiên Phong

Chương 298: Con Buôn Vô Lương Tâm Ô Thiên Phong


Trong phòng, đám Ô Thiên Phong sớm đã chờ đợi từ lâu.

"Chúng ta đã gia nhập vào Đông Di tộc, sau này nên hành sự thế nào? Ta muốn tìm kiếm thân thể, ở trong Dao Trì Thiên là cấp bảy Táng Địa, mà lệnh bài thông hành thì nắm giữ trong tay Ngũ Phương Thượng Đế, các phương Táng Địa ẩn giấu thượng cổ cấm chế, nếu không có lệnh bài, dựa vào thực lực chúng ta căn bản không cách nào tiến vào!"

Quảng Hàn bất đắc dĩ nói, thực lực của Khương Ly rất mạnh, nhưng bên trong Cổ Thiên Đình có Thiên Điều áp chế, căn bản không cách nào phát huy được tu vi mạnh nhất, muốn cưỡng bức Ngũ Phương Thượng Đế giao ra lệnh bài thông hành, rất khó.

"Đây ngược lại là một điều phiền phức. Nhưng ta nghe nói, Tiên dân ngàn năm một lần vạn tộc thi đấu sắp diễn ra, nếu có thể ở trong Đại La Thiên thi đấu chiếm được thứ tự tốt, liền có thể đạt được Ngũ Phương Thượng Đế ban thưởng, không biết có thể lợi dụng điểm rấy, cầu được một viên lệnh bài thông hành hay không? Một tháng sau, đệ nhất thiên giới tiểu đấu sẽ bắt đầu, mà Đại La Thiên thi đấu thì là ba tháng sau, thời gian còn kịp..."

Khương Ly hơi trầm ngâm.

Hành trình vào Cổ Thiên Đình hôm nay, có quá nhiều quanh co.

Nếu không có Thiên Điều áp chế, hắn căn bản không cần suy tính quá nhiều, trực tiếp g·iết thẳng lên Đại La Thiên, bức bách Ngũ Phương Thượng Đế nhượng bộ, nhưng hiện tại, tất cả các hệ tu vi của hắn bị hạn chế ở Vương Cảnh đỉnh cao, chỉ có thể dựa vào lực lượng của nhục thân, chưa chắc đã có thể hoành hành ngang dọc ở Tam Thập Tam Thiên.

Bởi vì hắn cảm ứng được, bên trong Cổ Thiên Đình di chỉ, quả thực ẩn giấu không ít thứ khiến hắn cảm thấy nguy cơ, hẳn là một chút lão bất tử còn sống sót trong miệng của Quảng Hàn.

Có thể vượt qua thượng cổ đại kiếp kéo dài hơi tàn đến nay, hiển nhiên đều là cường giả thủ đoạn thông thiên.

Mấy ngày sau đó, đám người Khương Ly bị yêu cầu ở lại trong Đông Di tộc, không được tuỳ ý ra ngoài, dựa theo lời giải thích của Từ Chi Hà. Tiếp theo sẽ có sứ giả của Đại La Thiên chạy tới, triển khai lục hình, lần nữa áp chế tu vi của bọn họ.

Tiếp nhận lục hình xong, bọn họ mới có thể tự do cất bước ở trong Tam Thập Tam Thiên.

Mấy ngày chờ đợi, lúc rảnh rỗi, Khương Ly sẽ quan sát cuộc sống thường ngày của Đông Di tộc.

Tộc nhân Đông Di tộc yêu thích chăn nuôi dê bò, yêu thích dùng vàng bạc để giao dịch. Đối với Chân cảnh võ giả mà nói, dê bò cũng được, vàng bạc cũng được đều là vật vô dụng, nhưng tộc nhân Đông Di tộc lại một mực yêu thích những thứ tầm thường như vậy.

Hành vi của bọn họ để Khương Ly âm thầm nghi hoặc.

Đông Di tộc nhân người người đều có thể tu luyện, thậm chí Khương Ly từng thấy một tên hài đồng sáu tuổi tu vi dĩ nhiên đạt Ngân Cốt sơ kỳ.

Sáu tuổi Ngân Cốt cảnh! Nếu đặt ở bên ngoài, nhất định sẽ bị thổi phồng thành tuyệt thế thiên tài ngàn năm có một, nhưng ở bên trong Tiên dân tựa hồ là điều bình thường.

Tiên dân trời sinh căn cốt tinh kỳ, Đông Di tộc chỉ là một bộ tộc nhỏ ba vạn nhân khẩu, lại có hơn ngàn tên Ngọc Mệnh cảnh, Chân Nhân cảnh gần mười người.

Đương nhiên, Chân Vương cảnh chỉ có một vị là Từ Chi Hà mà thôi.

Khương Ly còn phát hiện một điểm đó là Tiên dân ưa thích cung phụng đồ đằng.

Đồ đằng của Đông Di tộc là một đầu hắc long.

Vì vậy, lúc Nghiệt Long trong lúc lơ đãng biểu hiện ra bản thể là hắc long, nháy mắt bị vô số Đông Di tộc nhân tôn sùng thành thần minh, cung kính dị thường.

Tiên dân không thờ phụng cường giả, chỉ thờ phụng đồ đằng nhà mình!

Liền ngay cả kẻ lỗ mãng như Từ Chi Hổ, gặp phải Nghiệt Long đều đổi thành một bộ cung cung kính kính, thậm chí nghe Nghiệt Long gọi Khương Ly là chủ nhân, gã càng tức giận ra mặt.

"Đông Di tộc nhân càng cung kính với Long huynh như thế! Ta đường đường là Đông Hoang một hại, lại không nhận được đãi ngộ cỡ đó!"

Ô Thiên Phong có chút không thăng bằng.

"Đại khái là phong tộc của Tiên dân đi!"

Khương Ly thản nhiên đáp.

Đông Di tộc nhân xác thực cực kỳ chất phác, dựa theo lời giải thích của Quảng Hàn, Tiên Linh huyết duệ trời sinh hoà hợp với tự nhiên, tâm tính thuần khiết.

Nhưng ở trong mắt Khương Ly, đây chẳng phải cái c·h·ó gì thuần khiết, rõ ràng là ngu xuẩn.

Ô Thiên Phong là người không lọt mắt Đông Di tộc nhất, gã tuỳ tiện lượm một khối bùn đất, lừa gạt Đông Di tộc nhân là thần nê, kết quả, dẫn đến không ít tộc nhân hâm mộ, một khối bùn bán được 10 lượng bạc.

Ngoại trừ tộc trưởng Từ Chi Hà ra, toàn bộ Đông Di tộc hầu như không có mấy người biết, Ô Thiên Phong là đang lừa gạt.

Tiên dân yêu thích tiền bạc, nhưng làm người ngược lại rất hào phóng, nhất là đối với đồ đằng nhà mình.

Thế là Nghiệt Long ngày ngày được Đông Di tộc nhân cung phụng đủ loại dê bò, vàng bạc, thậm chí có mỹ nhân hầu hạ.

Mà Ô Thiên Phong thì bắt đầu điên cuồng không trinh tiết bán ra bùn đất, tảng đá, lông dê, cỏ khô...

TIện tay từ trên mặt đất nhặt được đồ vật, đều có thể bán cho người của Đông Di tộc, đổi vàng bạc.

Vẻn vẹn mấy ngày, Ô Thiên Phong kiếm lời được gần ngàn lượng bạc.

"Đi lừa gạt như vậy, không tốt..."

Lúc Ô Thiên Phong giống như hiến vật quý dâng lên một mớ tiền lẻ cho mình, Khương Ly khẽ cau mày.

Hắn không phải người tốt lành gì, g·iết người phóng hỏa, đi lừa gạt cái gì đều từng làm.

Nhưng để hắn đi lừa gạt một đám người ngây thơ vô tri, đặc biệt là đám Đông Di tộc nhân đối với hắn còn cực kỳ nhiệt tình, coi thành bằng hữu phương xa...có chút không thích hợp.

Nếu là kẻ địch, vậy thì chẳng sao.

"Ai ui, lão đại ngươi quá mềm lòng rồi. Đám Đông Di tộc nhân đều là kẻ ngu si, sinh ra là để cho người ta lừa gạt nha. Ta không lừa gạt, cũng sẽ có những kẻ khác lừa gạt..."

Ô Thiên Phong bĩu môi, thầm nói sát tinh nhà ngươi làm bộ người tốt lành cái cho gì, thời điểm ngươi xấu so với tiểu Ô ta còn xấu hơn, ý nghĩ xấu trong bụng ngươi, chà chà chà, nhô ra có thể lấp đầy hai dòng sông...

"Cầm vàng bạc lừa gạt được trả lại đi..."

"Hắc hắc, lão đại vàng bạc của Tiên dân rất không tầm thường nha, với lại bọn họ cũng không thiếu vàng bạc..."

Ô Thiên Phong có chút bất đắc dĩ, đây chính là đồ vật mà gã khổ cực lừa gạt đến, lãng phí bao nhiêu bùn đất, phân dê!

"Vậy ngươi cầm những đồ vật đồng giá tặng cho bọn họ, xem như trao đổi đồng giá!"

Khương Ly không để ý đến kháng nghị của Ô Thiên Phong, hung hăng ra lệnh.

"Được rồi được rồi, ngươi định đoạt, ai bảo ngươi là lão đại đây! Ngược lại trong túi trữ vật của ta rất nhiều đồ vật rách nát, tuỳ tiện lấy ra một vật cũng là Vương cấp bí bảo, đối với Đông Di tộc mà nói chính là vô thượng trân phẩm, đổi lấy vàng bạc cũng không tính thiệt thòi..."

Đối mặt với thái độ kiên quyết của Khương Ly, Ô Thiên Phong chỉ có thể thỏa hiệp, ai, ai bảo gã là tiểu đệ cao cấp nhất trong thiên địa đây.

Đã như thế, Ô Thiên Phong liền dùng phương thức vật đổi vật, đổi dược hơn vạn lượng bạc, gần ngàn lượng vàng.

Đông Di tộc không phải tiên tộc giàu có, nếu là những tiên tộc giàu hơn, đổi được mấy chục vạn lượng đều là bình thường.

Cũng không rõ vì cái gì con hàng Ô Thiên Phong lại ưa thích vàng bạc của phàm nhân như vậy, đúng là quái dị!

Ngoại trừ Ô Thiên Phong ra, còn có một kẻ khác dâng hiến vàng bạc cho Khương Ly.

Người đưa tiền là thiếu tộc trưởng của Tiên Ti tộc, Mộ Dung Phục!

"Sư phụ vạn phúc kim an!"

"Sư phụ, ngài chớ đứng đó, nhanh ngồi bên này, người đến mau dâng lên sữa dê!"

"Sư phụ, ta giúp ngươi nắn chân!"

"Sư phụ nghe nói ngươi yêu thích vàng bạc, một chút hiếu kính, xem như tâm ý của đệ tử..."

Khương Ly bất đắc dĩ, hắn rõ ràng đã từ chối Mộ Dung Phục bái sư, còn hàng này lại vẫn mỗi ngày tìm đến hắn dâng lễ, một bộ hiếu tử hiền tôn.

"Ta nói rồi, không thu đồ đệ, ngươi cưỡng cầu như vậy, cũng chẳng có kết quả!"

Khương Ly cau mày nói.

"Không có chuyện gì, đồ nhi tin tưởng, đồ nhi nhất định có thể dùng tấm lòng thành cảm động ngài! Hơn nữa đồ nhi ở Đại La Thiên có người nha, sư phụ muốn tin tức, đồ nhi đều có thể hỏi thăm được!"

Mộ Dung Phục cũng không phải hoàn toàn ngu ngốc, ít nhất gã biết được Khương Ly muốn cái gì.

"Tin tức? Ngươi có khả năng nghe được những tin tức gì?"

Khương Ly ánh mắt hơi híp lại, trầm hỏi.

"Vậy phải xem sư phụ muốn biết cái gì, nếu là tin tức quá bí ẩn, đồ nhi cũng không lấy được. Dù sao, tuy rằng Cưu Ma Pháp Sư được xưng là thông thiên triệt địa, không chỗ nào không biết, nhưng muốn từ trong tay hắn dò hỏi tin tức, cực kỳ đắt giá..."

Mộ Dung Phục bất đắc dĩ nói.

Cưu Ma Pháp Sư...

Khương Ly lẩm bẩm, hắn từng từ trong miệng của đám Đông Di tộc nhân nghe nói tới danh hào của người nọ. Có người nói, lão là một vị đại năng ở trong Tiên dân, mặc dù không phải Đế Quân nhưng lại biết được nhiều bí ẩn mà ngay cả Ngũ Phương Thượng Đế cũng không biết, càng cực kỳ hiểu rõ các phương Táng Địa...

Nếu muốn đến Táng Địa tìm đồ vật, nói không chừng cần tìm đối phương dò hỏi một phen.

"Nếu là vì hỏi thăm tin tức, Khương mỗ thực sự không cần thiết thu thêm một vị đồ nhi."

Khương Ly vẫn là lắc đầu, từ chối thỉnh cầu bái sư của Mộ Dung Phụ, điều ấy khiến cho Mộ Dung Phục bị đả kích cực lớn, ảo não ra về, nhưng ngày hôm sau, gã lại hùng hục chạy đến bái sư.

Đúng là một kẻ tính tình kiên cường bất khuất, tuy rằng trí lực hơi thấp...

Chương 298: Con Buôn Vô Lương Tâm Ô Thiên Phong