Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 323: Trộm Gà Không Thành Còn Mất Nắm Thóc
Trên mặt Hắc Đế loé lên một tia thương cảm, nhưng rất nhanh liền trở về dáng vẻ âm trầm vốn có.
Đám môn đồ xung quanh, từng người đều lộ ra vẻ kính ngưỡng nhìn Hắc Đế. Hắc Đế tuyệt đối không phải là người tốt lành gì, tuy nhiên lão lại cực kỳ bao che khuyết điểm, che chở môn đồ. Vì vậy ở trong Ngũ Phương Thượng Đế, lão ngược lại là vị Đế Quân được môn đồ kính trọng nhất.
"Đi thôi, tiểu tử kia chắc chắn không thoát được trấn áp của lão phu!"
Hắc Đế cười ha ha nói, mang theo chúng môn đồ phản hồi động phủ.
....
Bấy giờ, bên trong lòng núi, Khương Ly bị trùng trùng Tiên Thiên Linh Hoả vây nhốt, ánh mắt loé lên một tia tàn nhẫn.
"Càng dùng Tiên Thiên Linh Hoả vây nhốt ta, thủ bút thật lớn, như vậy bổn toạ cũng không khách khí!"
Khương Ly hừ lạnh, quanh người bay lên một tia khí thế nguy hiểm, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ là người ưa thích chịu thiệt thòi. Nếu đối phương dám dùng Tiên Thiên Linh Hoả vây nhốt hắn, vậy hắn cũng dám đem Tiên Thiên Linh Hoả nuốt sạch.
Tiên Thiên Linh Hoả bao trùm bên ngoài vách đá bị khí thế của Khương Ly quét qua, lập tức sáng tối chập chờn, thấy hắn chậm rĩ áp sát, hắc hôi sóng lửa không ngừng ùng ục tuôn trào, hướng về phía Khương Ly nhấn chìm tới.
Nhưng Khương Ly chưa quá để ý, đối với Tiên Thiên hoả uy ngoảng mặt làm ngơ, đồng thời há mồm hướng về phía hắc hôi Linh Hoả hút một cái.
Sức hút quá mạnh, làm cho hắc hôi sóng lửa không cách nào áp sát, cũng không cách nào rút lui, không gian dường như đọng lại, chỉ có thể tuỳ ý bị Khương Ly thôn phệ, không cách nào phản kháng.
Nuốt vào một ngụm Tiên Thiên Linh Hoả, coi như thể phách của Khương Ly cường hoành cũng không quá dễ chịu.
Hắc hôi Linh Hoả vừa vào bụng liền toán loạn lung tung, giống như muốn chạy trốn, càng ở trong cơ thể hắn tuỳ ý phá hư.
Đáng tiếc, khí huyết của Khương Ly quá khủng bố, lại nắm giữ Nghịch Luân chi lực, Sinh chi đạo tắc, mặc dù bị Linh Hoả đốt cháy n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, nháy mắt đã phục hồi như cũ.
Toàn bộ quá trình nhiều lắm chỉ tương đối thống khổ mà thôi, chứ chưa hề b·ị t·hương tổn.
Đã như thế, hắc hôi Linh Hoả làm thế nào cũng không cách nào chạy trốn ra ngoài.
Biển lửa xung quanh giống như có linh tính lộ vẻ phẫn nộ, nhiệm vụ của nó vốn chỉ là đem Khương Ly vây khốn ở trong vách đá, không được phép thương tổn tới tính mạng của hắn.
Nào ngờ Khương Ly càng cả gan thôn phệ không ít hoả diễm, biển lửa bốn phía vù vù rung động, từ trung tâm đột nhiên lao ra một đầu hoả điểu màu đen xám.
Ngoại hình của hoả điểu tương đối kỳ lạ, không giống yêu chủng ở Tứ Hoang, trong lúc bay lượn, càng có thể phóng thích ra thao thiên hoả diễm.
Ánh mắt của nó cực kỳ hung lệ, rít lên một tiếng, mở rộng hai cánh, bay thẳng về phía Khương Ly.
Tốc độ của nó quá nhanh, lấy nhãn lực của Khương Ly cũng chỉ vẻn vẹn nhìn thấy một ánh lửa loé qua, khó khăn lắm mới nhìn rõ quỹ tích của nó.
"Ồ! Đoá Tiên Thiên Linh Hoả này tựa hồ đã đản sinh ra hoả linh sao? Nhưng đáng tiếc, hoả diễm đã vào bụng của ta, chính là đồ vật của Khương mỗ. Mặc cho ngươi biến ảo thành hoả linh, cũng đừng hòng đoạt lại!"
Khương Ly hừ lạnh, nhấc chưởng vỗ tới, đem hoả điểu đánh văng, hoả vũ bay tán loạn.
Hoả điểu thấy một đòn thịnh nộ của mình càng không cách nào thương tổn Khương Ly, nhất thời càng thêm giận dữ, phát ra tiếng lệ minh cao v·út, hoả diễm quanh thân tăng mạnh, lần thứ hai đánh tới.
Khương Ly cười gằn, đột nhiên nhấc chỉ điểm nhẹ, đem hoả điểu cố định ở giữa không trung.
Đồng thời tâm niệm khẽ động gọi ra Huyền Nguyên Kỳ, Huyền Nguyên Kỳ vừa xuất hiện lập tức tản ra vô tận Huyền Minh đạo lực, đem hoả điểu chế trụ tại chỗ.
Huyền Minh đạo lực hình thành kết giới vô cùng vững chắc, mặc cho hoả điểu đánh phá thế nào cũng không thể thoát khốn.
Mà Khương Ly thì khoanh chân ngồi xuống, ở trong ánh mắt oán giận của hoả điểu, cưỡng ép luyện hoá lượng lớn Tiên Thiên Linh Hoả trong cơ thể.
Không lâu lắm, đoàn Tiên Thiên Linh Hoả nọ đã bị Khương Ly luyện hoá hoàn toàn, đẳng cấp Ma Hoả của hắn theo đó mà tăng lên một đoạn dài, khoảng cách cửu chuyển trung phẩm đã không xa.
Khương Ly cũng không đứng lên, như cũ khoanh chân ngồi ở trên mặt đất, lần thứ hai há mồm thôn phệ một ngụm hoả diễm.
Hoả điểu cả kinh, muốn lùi về phía sau, đáng tiếc không thể tránh thoát Huyền Minh kết giới, lần nữa bị nuốt mất lượng lớn Tiên Thiên Linh Hoả, tức giận kêu gào không ngừng, điên cuồng đâm loạn muốn lao ra ngoài, đáng tiếc vô dụng.
Khương Ly chẳng thèm để ý tới hoả điểu, mà chuyên tâm luyện hoá Tiên Thiên Linh Hoả.
Chờ luyện hoá xong, liền lại một lần nữa nuốt chửng Tiên Thiên Linh Hoả, từng bước từng bước xâm chiếm hoả diễm trên người hoả điểm.
Cứ như vậy, khí tức của hoả điểu càng ngày càng suy yếu.
Một ngày đi qua.
Hai ngày đi qua.
Kỳ hạn của thi võ vốn chỉ có ba ngày.
Hôm nay là ngày cuối cùng.
Khương Ly bị vây hãm ở trong núi, chẳng biết tình hình bên ngoài ra sao, nhưng hắn cũng không vội vã, mà là ung dung luyện hoá Tiên Thiên Linh Hoả.
Lấy tâm trí của hắn tự nhiên có thể suy đoán được, gã Đế Quân vây khốn mình hẳn là không dám tổn thương tính mạng của hắn, sở dĩ đem hắn nhốt ại chính là muốn ngăn cản Khương Ly tham giữ thi võ.
Đầu tiên là bị người xoá bỏ thành tích thi văn, tiếp theo lại bị người đánh lén trấn áp.
Khương Ly sớm đã đoán được, h·ung t·hủ rốt cuộc là người nào.
"Hừ! Một tên bát phẩm con kiến hôi lại năm lần bảy lượt tính toán ta, ngại mình sống quá lâu rồi?"
"Hiện tại nuốt Tiên Thiên Linh Hoả của ngươi xem như lợi tức, ngày sau, bản toạ sẽ từ từ tính toán sổ sách!"
Thôn phệ luyện hoá liên tục hai ngày, Tiên Thiên Linh Hoả nơi đây đã bị Khương Ly nuốt mất chín phần mười.
Mà thân hình của hoả điểu cũng co lại, chỉ còn chừng nắm tay, khí tức uể oải vô cùng.
Ánh mắt của hoả điểu đâu còn vẻ hung ác ban đầu, mà dần dần biến thành vẻ sợ hãi.
Hắc Đế tu ra Tiên Thiên Linh Hoả, tổng cộng có thể biến ảo ra ba đầu Hoả Linh, nó chỉ là đầu hoả linh yếu nhất.
Bây giờ bị Khương Ly nuốt chửng chín phần mười hoả diễm, đã suy yếu đến cùng cực, hoả điểu có lòng chạy trốn, nhưng đáng tiếc, không cách nào làm được.
"Ta đã nuốt chửng tuyệt đại đa số Tiên Thiên Linh Hoả, lại chỉ đem đẳng cấp của Ma Hoả tăng lên đến cửu chuyển trung phẩm, khoảng cách cửu chuyển thượng phẩm còn một đoạn ngắn. Nếu ta đoán không lầm, đạo Tiên Thiên Linh Hoả vây khốn ta cũng không phải hoàn chỉnh, chỉ là một phần Tiên Thiên Linh Hoả của Hắc Đế lão nhi mà thôi!"
"Khoảng cách triệt để đột phá cửu chuyển thượng phẩm, chỉ kém một bước cuối cùng, chờ triệt để thôn phệ hoả điểu, hẳn là đủ để phá tan cửu chuyển thượng phẩm bình cảnh!"
Khương Ly vươn người đứng lên, lạnh lùng nhìn qua hoả điểu đang trốn ở một góc.
Hắn có thể tưởng tượng được, nếu chính mình chém g·iết hoả điểu, Hắc Đế sẽ phẫn nộ như thế nào.
Chỉ là dám tính toán hắn, liền muốn có giác ngộ thương gân động cốt.
Hoả điểu cảm giác được sát cơ của Khương Ly, trong cơn tuyệt vọng, nó bỗng nhiên sinh ra dũng khí được ăn cả ngã về không, lắc người hoá thành một đạo hoả mang, đâm về phía Huyền Minh kết giới.
Đáng tiếc, hiện tại nó đã cực kỳ suy yếu, còn chưa kịp xông ra kết giới, đã bị Khương Ly vươn tay bóp lấy, ném vào trong miệng.
Tiếp theo, toàn bộ không gian vách đá, truyền ra tiếng gào thét giãy dụa thê lương.
Dần dần tiếng gào thét im bặt, không biết qua bao lâu, hoả diễm bốn phía tan biến, Phần Thiên Ma Hoả của Khương Ly thành công đột phá cửu chuyển thượng phẩm.
....
Hầu như trong cùng một thời điểm, bên trên Trấn Vũ Phong ở Đại La Thiên đột ngột vang lên một tiếng gào thét trùng thiên.
"Dám g·iết Hoả Linh thứ ba của ta, lão phu cùng ngươi không đội trời chung, không c·hết không thôi! A a a a Khương Ly, Khương Ly, Khương Ly!"
Hắc Đế mang theo thịnh nộ từ dưới động phủ xông lên trời, một ít môn đồ thấy lão tổ nổi giận, vội vàng chạy đến hỏi thăm.
Nhưng Hắc Đế chỉ một mặt âm trầm, không tiết lộ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sỉ nhục, thiên đại sỉ nhục! Lão đường đường là Thượng Cổ Đế Quân, tính toán một tên ngoại tu vậy mà thất thủ, bị diệt một đầu Hoả Linh.
Ba đầu Hoả Linh chính là lão tốn hao hơn mười vạn năm mới miễn cưỡng tu ra, bây giờ c·hết mất một đầu, uy lực của linh hoả giảm xuống, Hắc Đế há có thể không giận?
Quả thực trộm gà không thành còn mất nắm thóc!
Nếu không phải vẫn còn chút lý trí, Hắc Đế hầu như muốn lập tức g·iết xuống đệ nhất thiên giới, lấy mạng Khương Ly.
Đáng tiếc, lão không thể làm như thế!
Nếu hiện tại lão đi đệ nhất thiên giới g·iết người thì chuyện chính mình tính toán Khương Ly sẽ bại lộ, mà lại coi như g·iết được Khương Ly, cũng không cách nào bàn giao với Thiên Cung.
"Đáng hận! Đáng hận! Thật cho rằng lão phu không làm gì được ngươi? Rất tốt, tất tốt! Được lắm một tên ngoại tu to gan bằng trời! Ngươi chờ đó cho ta!"