Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 344: Đại La Thành

Chương 344: Đại La Thành


Khương Ly chạy đến Câu Mang Sơn, chủ yếu là vì lo lắng cho an nguy của đám người Tô phu nhân, tiện thể tìm hiểu tung tích của Khai Thiên Linh Dược, thấy Quảng Hàn và Tô phu nhân rất an toàn liền không dự định ở lâu.

Vài ngày trôi qua, hắn quyết định lên đường, nhưng đáng tiếc Quảng Hàn tiên phi và Tô phu nhân không thể đồng hành.

Hiện giờ, dưới sự giúp đỡ của Tô phu nhân, Câu Mang võ tu mới thành công bố trí ra một phần tư góc trận, muốn hoàn toàn bố trí xong Vạn Mộc Niết Bàn Trận, vẫn kém khá nhiều, e sợ Tô phu nhân còn phải ngưng lại Câu Mang Sơn một quãng thời gian.

Quảng Hàn tiên phi tự nhiên là lưu lại bảo vệ Tô phu nhân, nàng mang người đến, tất nhiên phải bảo vệ chu toàn.

Về phần Ô Thiên Phong và Nghiệt Long thì mặt dày mày dặn muốn cùng Khương Ly đi tới Đại La Thành, thay thế Đông Di tộc, thay thế đệ nhất thiên giới tham gia Đăng Cung Chiến vòng thứ hai.

"Lão đại, xin ngươi mang theo Tiểu Ô đi cùng! Mấy tháng nay, tu vi hắc vận của ta tăng mạnh, nếu tham gia Đại La Thiên thi đấu, nhất định có thể giúp lão đại càn quét hết thảy địch nhân trước mắt!"

Ô Thiên Phong hoàn toàn tự tin!

Mặc dù tu vi võ đạo bị phong, nhưng tu vi hắc vận lại cơ duyên xảo hợp đột phá cấp tám, tuy rằng tu vi hắc vận bị hình hoàn phong ấn mất một đoạn, nhưng vẫn có thể phá huy ra cấp bảy hắc vận, cộng thêm Đế Phỉ Mệnh Quan trợ giúp, gã tự phụ có thể ứng đối hết thảy thất phẩm Đế Quân phía dưới.

Nếu tu vi giải phong thì sao? Khà khà, coi như thất phẩm Đế Quân gã cũng dám đắc tội!

Tu vi hắc vận đột phá, Ô Thiên Phong ta đã không còn là Ô Thiên Phong ngày xưa rồi, lão tử muốn quét ngang thiên hạ, duy ngã độc tôn.

"Theo ta biết, căn cứ vào quy tắc thi đấu, ngươi không tham dự Đăng Cung Chiến vòng thứ nhất, tựa hồ không đủ tư cách đại biểu Đông Di tộc tham dự vòng thứ hai. Ta nghĩ ngươi vẫn lưu lại ở nơi đây đi, không cần đồng hành cùng ta..."

Khương Ly thâm ý sâu sắc nhìn Ô Thiên Phong một chút.

"Cái gì! Ta càng không có tư cách tham gia vòng thi đấu thứ hai? Ạch, tuy rằng không thể tham dự thi đấu, nhưng Tiểu Ô vẫn muốn đi theo bên người lão đại, cùng lão đại tiến về phía Đại La Thành một chuyến. Tâm nguyện của Tiểu Ô chính là đi theo bên cạnh ngươi, cầu cũng không phải lão đại ban thưởng, mà là mỗi một ngày mở mắt ra, đều có thể nhìn thấy tuấn nhan tiếu mạo của lão đại, mỗi một ngày làm việc, đều có thể được lão đại ngợi khen cùng cỗ vũ, mỗi một ngày..."

Khương Ly nhíu nhíu mày, nội tâm phát tởm, nhấc chân đem Ô Thiên Phong đá văng mấy trượng.

So với lời nịnh nọt của gã, hắn càng hoài nghi Ô Thiên Phong sở dĩ cấp th·iếp muốn đi tới Đại La Thành, là có động cơ nào khác...

Con hàng này mỗi ngày đều muốn lung lay Sưu Bảo Quy vô số lần, mỗi lần đều hướng về phía tây Đại La Thiên lục soát một phen.

Mà Đại La Thành liền nằm ở phía tây Đại La Thiên, chẳng lẽ nơi đó có món đồ gì khiến Ô Thiên Phong cực kỳ khát vọng đạt được?

Không thể không nói, Khương Ly hiểu rất rõ Ô Thiên Phong, căn cứ vào Sưu Bảo Quy hồi phục, phương hướng của Đại La Thành xác thực có một món đồ để Ô Thiên Phong thèm nhỏ ba thước dãi, vì vậy gã mới sẽ khát vọng đi cùng Khương Ly.

Về phần giúp Khương Ly tham dự thi đấu sao....có thể tham gia hay không, căn bản không trọng yếu!

Ô Thiên Phong ta lại không phải kẻ ba phải, tại sao phải giúp Đông Di tộc tham dự Đăng Cung Chiến vòng thứ hai, cùng người khác chém chém g·iết g·iết...

Có thời gian như vậy, gã càng muốn chạy đi lừa gạt khắp Đại La Thiên, hắc hắc, Tiên dân đều là kẻ ngu si, tuỳ tiện lừa gạt liền có thể lừa được không ít đồ tốt.

Có điều, so với món đồ kia mà nói, bảo vật phổ thông liền có vẻ ảm đạm phai mờ.

"Thôi được, cho phép ngươi đi cùng với ta!"

Khương Ly thâm ý sâu sắc nở nụ cười.

Ô Thiên Phong thấy thế bỗng nhiên giật mình cả kinh, có phải sát tinh đã nhìn thấu cái gì rồi, lần trước Thuỷ Yêm Nhất Giới Bình chính là nụ cười như thế, lần này...

"Còn ngươi, cũng muốn đi theo ta sao?"

Khương Ly quay đầu nhìn sang Nghiệt Long.

Nghiệt Long cười khằng khặc, hèn mọn nói:

"Tiểu Long là dự định đi phất cờ reo hò giúp chủ nhân. Ngài thi đấu trên đài, dưới đài ít nhất cũng phải có người nhấn like, thả tim, ấn 666 chứ?"

Khương Ly gật gật đầu, nếu đã mang Ô Thiên Phong đi cùng, mang theo thêm Nghiệt Long cũng chẳng sao.

Dù sao, bọn họ chính là anh em cây khế, song kiếm hợp bích mới làm nên chuyện.

"Lên đường đi!"

Một hàng xe linh thú mang theo bốn người Khương Ly, Liệt Như Mộng, Ô Thiên Phong và Nghiệt Long, từ Câu Mang Sơn chạy tới cực tây Đại La Thiên.

Khác với lúc đến, lúc rời đi, là Ô Thiên Phong và Nghiệt Long lái xe, Khương Ly cùng Liệt Như Mộng thì ngồi ở trong buồng.

Dọc đường đi về phía tây, Khương Ly dự định dành thời gian lĩnh ngộ hai môn thần thông vừa học được là Cửu Tức Phục Khí Thuật và Giới Đao.

Chỉ có điều, mỗi khi muốn tĩnh tâm lĩnh ngộ, thì sẽ bị tiếng hát mà Ô Thiên Phong dọc đường ngẫu hứng phát huy đánh gãy.

Tiếng hát của gã vô cùng thê thảm, vô cùng vui vẻ, hơn nữa còn có chút muốn ăn đòn.

Lấy đạo tâm kiên định của Khương Ly, đều bị tiếng hát của Ô Thiên Phong chọc cho nhăn mặt nhăn mũi.

"Giọng hát của Ô đạo hữu, cũng thật là...đặc biệt..."

Liệt Như Mộng hết sức uyển chuyển tìm từ ngữ nói, bất đắc dĩ nở nụ cười.

"Xác thực đặc biệt...hắn không tu luyện ma âm thần thông, thật sự rất lãng phí, tiếng hát của hắn trời sinh mang theo lực trào phúng cực mạnh!"

Khương Ly đồng dạng bất đắc dĩ lắc đầu.

Cũng không hề ngăn cản Ô Thiên Phong ca hát.

Khó nghe liền khó nghe đi, xem như tôi luyện tâm tình của bản thân.

Nhưng không ngờ, Ô Thiên Phong càng nghe được lời trò chuyện của hai người trong buồng, âm thầm đem lời nói của Khương Ly nhớ kỹ trong lòng.

"Lúc lão đầu tử còn sống, cũng nói ta nắm giữ ma âm thiên phú. Còn nói ta là một trong mười vạn người hiểu ra không hoàn toàn ngũ âm...Ngày trước, ta còn cho rằng sư phụ đang chế nhạo ta, bây giờ sát tinh cũng nói như vậy, chẳng lẽ, ta thật sự có sở trường ở phương diện ma âm..."

Thẳng thắn khai phá một cái thần thông ma hống thuật hoà vào vận đen đi!

Tiếp theo, Ô Thiên Phong khi thì hát, khi thì dừng lại, giống như đang nghiên cứu âm luật biến hoá, bắt đầu xắn tay áo sáng tạo thần thông...

Trong bầu không khí không hài hoà như vậy, Đại La Thành rốt cục hiện ra ở trước mắt.

"Bọn ngươi là tuyển thủ tham dự vòng thi đấu thứ hai hay là người quan khán?"

Xe linh thú vừa mới dừng lại, liền có một đội võ giả tuần tra đi tới trước mặt, người cầm đầu là một võ giả cường tráng, tóc đỏ như hùng sư.

"Không cần kiểm tra, là ta!"

Liệt Như Mộng một bộ cao lạnh đi ra thùng xe.

Nhất thời, tên lực sĩ tóc đỏ kia sắc mặt chấn động, trực tiếp quỳ xuống mặt đất bái lạy.

"Liệt Tử tội nhân La Nhân Hùng bái kiến thiếu chủ! Không nghĩ tới thiếu chủ cũng đi đến Đại La Thành quan sát Đăng Cung Chiến vòng thứ hai....La Nhân Hùng vốn tưởng rằng lấy thân phận của thiếu chủ, sẽ trực tiếp tham gia vòng thứ ba. Có điều, như vậy cũng tốt, bên trong Đại La Thành có chút chuyện cần thiếu chủ chỉ đạo, xin mời thiếu chủ làm chủ cho bọn ta, làm chủ cho Liệt Tử nhất mạch!"

"Đám môn đồ ở Đại La Thành xảy ra vấn đề gì rồi?"

Nghe xong lời của thanh niên tóc đỏ, đôi mi thanh tú của Liệt Như Mộng nhíu lại, hình như suy đoán được điều gì, theo bản năng muốn hỏi thêm vài câu, nhưng lại nghĩ tới, hiện tại nàng tuỳ tùng Khương ly tham dự thi đấu, nếu lại gây thêm phiền toái cho Khương tiền bối, vậy thì không tốt, vì thế, nàng do dự chốc lát, cuối cùng lựa chọn im lặng.

"Có lời gì, chờ ta tiến vào Đại La Thành rồi nói cũng không muộn!"

"Là thuộc hạ sơ sẩy, người tới, mang Thánh nữ đại nhân tiến vào trong thành!"

La Nhân Hùng sững sờ, lẳng lẽ liếc về phía thùng xe, cùng Khương Ly mắt đối mắt, sau đó lui sang bên cạnh nói.

"Không cần, chúng ta tự mình vào thành là được!"

Liệt Như Mộng lãnh đạm từ chối.

Xe linh thú dừng lại ở bên ngoài thành, Liệt Như Mộng mang theo ba người Khương Ly đi bộ vào trong nội thành.

Trong thành không cho phép xe chạy, bất luận là Đế Quân hay phàm nhân, đều có đãi ngộ giống nhau, bởi vì Đại La Thành không chỉ là một toà đại hành, mà còn còn mang theo ý nghĩa đặc biệt khác, chính là võ đạo Thánh Địa của toàn bộ Tiên dân, tự nhiên không cho phép kẻ khác khinh nhờn.

Chương 344: Đại La Thành